Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng NhậpShop

Share
 

 Nhịp Sống [tổng hợp Extra]

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Caffeine
Học sinh chưa nhận lớp
Caffeine
Giới tính : Nam
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 188
Birthday : 02/11/1996
Join date : 12/05/2013
Nhịp Sống  [tổng hợp Extra] Empty
Bài gửiTiêu đề: Nhịp Sống [tổng hợp Extra]   Nhịp Sống  [tổng hợp Extra] Icon_minitimeWed Jun 26, 2013 2:41 pm


Extra 1:
Tôi là chị cả - Song Ngư


 


Những cuốn tiểu thuyết nằm ngổn ngang trên chiếc bàn gỗ nhỏ đặt cạnh cửa sổ hướng ra ngoài bàn công. Còn chủ nhân thì đang say ngủ trên chiếc giường nệm êm ái, dường như rất thoải mái. Căn phòng không phải bừa bộn, chỉ là chủ nhân của nó quá bận để có thể xu dọn gọn gàng mọi thứ theo đúng trật tự. Và giờ cô đang phải ngủ bù.
Mệt mỏi!
“Làm anh khó lắm phải đâu chuyện đùa...”
Chính xác thì mấy câu thơ dân gian như thế nó cứ quanh quẩn trong đầu cô mỗi khi cô muốn trốn tránh trách nhiệm. Aw~ cô cũng khổ lắm chứ.
Nếu bạn phải sống trong một gia đình thế này, thì chắc bạn cũng có cảm giác như cô ấy ngay thôi.
Thế này nhé, thử tưởng tượng đi nào…Bạn hãy coi như mình là cô ấy, là Song Ngư trong câu chuyện của tôi…
 
*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
 
-Chị Song Ngư yêu quý ới ời ~ - Yup~ bạn sẽ phải nghe những câu gào thét tên bạn với âm thanh cực đại phát ra từ phía ngoài cổng trước mỗi bữa ăn đến nỗi nhà hàng xóm phải thấy khó chịu vì ồn ào.
Okay, hãy tìm đến chủ nhân của tiếng gọi đó. Không ai khác, chính là cô em họ yêu quý của cô – Nhân Mã nhiều lời. Đó là cách cô gọi Nhân Mã – một cô nhóc rất hay nói những chuyện trên trời dưới đất, chỉ cần hợp với sở thích của cô.
Và ngay sau khi nghe thấy tiếng gọi ấy, bạn chạy ra ngoài mở cửa cho cô em gái của mình, hỏi nó những câu đầy quan tâm.
-Em ăn gì chưa?
-Hí hí. Chị hỏi làm gì? Kiểu gì em chẳng sang đây thưởng thức tay nghề của chị và ông anh họ đa tài Kim Ngưu kia chứ. – Nói rồi cô em bạn sẽ bỏ mặc bạn ngoài đó và xộc vào trong nhà tìm đến với cái bếp yêu thương.
Và Song Ngư chỉ biết thở dài một tiếng.
-Con nhóc nhí nhảnh này, bao giờ mới lớn lên được.
Mọi chuyện với Nhân Mã chỉ dừng ở đấy thì thật không đáng nói. Vâng, thực sự là còn nhiều điều hơn nữa.
Bạn nhìn thấy một cô em vui tươi ngày nào bỗng nhiên trầm lặng một cánh bất thường, khuôn mặt hiện rõ vẻ buồn bã nhưng khi bạn hỏi han thì không nói gì, chỉ lắc đầu và tránh ánh nhìn của bạn. Thử hỏi sao bạn không lo lắng cơ chứ? Nhân Mã khó hiểu đến nỗi cô không thể nào nắm bắt được. Cô muốn Nhân Mã về sống cùng với cô nhưng nó lại từ chối. Thử hỏi sao yên tâm đây? Dù không phải là chị em ruột nhưng cũng là tình máu mủ họ hàng cả.
A~ cô đau đầu qua mức đi thôi. Cứ nghĩ đến chuyện của Nhân Mã là cô muốn nổ đầu rồi, dấu chấm hỏi hiện lù lù trước mặt nữa chứ!
 
Một Nhân Mã đã khổ, thằng em họ Bảo Bình của cô cũng chẳng khác là bao.
-Bảo Bình! Có sang ăn cơm không? Định nhịn đói à?
 
À thì tên em họ của cô cũng giống Nhân Mã, nó không muốn ở chung nhà với cô, muốn sống ở bên ngoài, nhưng lại ngay cạnh nhà cô đây mà. Bữa ăn nào cũng phải qua gọi nó, không thì nó sẽ bỏ bữa. Muốn nhờ hai đứa em ruột yêu quý thì không đứa nào chịu. Còn nhờ Nhân Mã á? Okay, phòng trọ của Bảo Bình sẽ trở thành bãi chiến trường của hai game thủ với những trận cãi vã không hồi kết. Tốt nhất là cô tự đi.
Lại có một điều đặc biệt nữa là nó lúc nào cũng lầm lầm lì lì, không nói không rằng, mặt lúc nào cũng cau có như ông già và cực kì khó tính. Nhiều lúc cô phải thầm than “Sao tôi lại khổ như thế này cơ chứ?”
Số cô, đúng là vất vả lắm lắm!
 
Nếu tính thêm cả hai đứa em ruột sống cùng nhà thì…cả hai đứa cũng thuộc dạng ngang bướng không kém. Cô thật khổ quá đi!
Song Ngư hồi tưởng…
 
Sáng..
-Kim Ngưu! Dậy! Dậy ngay cho chị!!
Đối với cô, gọi được Kim Ngưu dậy là cả một quá trình.
Ma Kết thì khá hơn, đã dậy sớm nhâm nhi tách trà nhưng…
-Ma Kết, nhiều lúc em dậy sớm sao không chuẩn bị đồ ăn sáng? Sau này lấy chồng thì….?
-Thì ống chề - Ma Kết nhún vai – Em không biết nấu ăn. Điều đó quá rõ ràng còn gì.
Song Ngư thở dài thườn thượt. Sao cái gì cũng vào tay cô?
 
Trưa
Vào những ngày nghỉ cuối tuần từ thứ Sáu đến Chủ nhật, cô thường ở quán với Kim Ngưu. Điều đó đồng nghĩa với việc Ma Kết, Bảo Bình và Nhân Mã cũng sẽ kéo sang quán. Khổ nỗi cơm thì chúng nó không ăn, chỉ thích nhấm nháp bánh kem khiến cô gào thét bỏng cổ rằng ăn thế thì sao no, sao có sức. Cuối cùng thì cô chỉ biết mặc kệ chúng nó. Xoa xoa hai bên thái dương, cô rên thầm “tụi nhóc này thật ngang bướng.”
Còn những ngày khác, mỗi người phải tự túc vì Song Ngư sẽ đi làm. Cô lại tất bật lo lắng gọi điện hỏi xem tụi em mình đã ăn chưa và ăn gì. Thậm chí nếu cô không nhắc thể nào cũng có đứa quên ăn. Thật là mệt mỏi!
 
Chiều tối
Cô vẫn là người vào bếp. Tuy nhiên sẽ có Kim Ngưu phụ cùng.
Và ăn xong…Ma Kết ra nhà sách, Nhân Mã lại đi, Bảo Bình lại về, Kim Ngưu thì tùy hứng, nói chung gần như cô là người dọn dẹp tất cả.
Nhiều lần cô nổi điên lên nhưng khi nhận được lời xin lỗi, không kìm được cô lại làm những công việc thường ngày.
Cô quá bận rộn!
 
*~*~*~**~*~*~
 
Và đó chính là lý do sáng hôm nay vì quá mệt mỏi nên cô ngủ một mạch. Chẳng ai dám làm phiền cô.
Cô là một tiểu thuyết gia, một biên kịch. Có thể cô mơ mộng, nhưng cô vẫn biết thế nào là thực tế. Cuộc sống này giúp cô nghiệm ra nhiều điều, những điều tưởng chừng như nhỏ nhặt nhất. Và cô lại truyền đạt những điều mình hiểu được qua từng trang truyện, qua từng lời nhân vật trong truyện của cô, với một mong muốn là mọi người có thể hiểu nó. Cô luôn dồn hết tâm huyết của mình để hoàn thành tác phẩm.
Cô yêu cuộc sống hiện tại của mình, được sống bên gia đình thật yêu, phải chăng đó đã là hạnh phúc?
 
 
 
 
Caffeine
Học sinh chưa nhận lớp
Caffeine
Giới tính : Nam
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 188
Birthday : 02/11/1996
Join date : 12/05/2013
Nhịp Sống  [tổng hợp Extra] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nhịp Sống [tổng hợp Extra]   Nhịp Sống  [tổng hợp Extra] Icon_minitimeWed Jun 26, 2013 2:41 pm


Extra 2:
Ma Kết ~ người con gái nội tâm
 



[…]
Ngày anh ra đi, em tự biết thật khó để quên được những kí ức đẹp đã trôi qua
Vì vậy…
Em sẽ không cố gắng quên nó nữa
Mà sẽ lưu giữ nó, như một hoài niệm đẹp của tình yêu đầu đời…
Người đầu tiên và duy nhất khiến em yêu…đã từng mù quáng.
[…]
 
*~*~*~*~*~*~*~
 
Hiệu sách vào một ngày mưa ẩm ướt, vắng…
Những cơn mưa cứ rơi, rơi đều, ngày anh đi…
Anh đến vào một ngày đông lạnh giá, và ra đi cũng vào một ngày đông lạnh giá.
Thật nhanh!
Nhưng hôm nay, có phải hay không trời khóc, xót thương cho một mối tình dang dở?
Và tận trong tâm can, khô héo, đang cần được tưới mát?
 
Ma Kết lặng lẽ ngồi tại chiếc bàn nhỏ, chăm chú nhìn những giọt nước mưa rơi đều, lạnh buốt.
Dù mùa xuân đã tiến đến thật gần, không khí lạnh vẫn chẳng hề thuyên giảm. Cốc café nóng ban đầu giờ đã nguội ngắt, nâu sậm. Đắng…
Ma Kết biết, cô không thể uống nổi tách café chẳng một chút ngào ngào và ấm áp đó nữa, không thể…giống như tình yêu của cô dành cho anh. Chân thành nhưng sẽ chẳng đi đến phút cuối.
Cô lại tiếp tục cúi xuống nhìn tách café đã vơi đi một nửa, hình ảnh cô phản chiếu trên đó.
Thật não nề. Và thật xót thương!
Cô đã luôn tự hỏi mình, tại sao không níu kéo anh, tại sao không đi cùng anh, tại sao không thể đợi chờ anh. Vì sao?
Hay đơn giản là cô sợ. Sợ rằng nếu không ở bên cô, anh sẽ quên cô mất? Anh như cơn gió, mà cô không thể nào giữ lại được.
Đi cùng? Có thể không? Vứt bỏ mọi thứ để đi cùng với tình yêu vẫy gọi? Có đáng không?
Không đáng!
Cô yêu anh với một tình yêu đầy lí trí. Cô không thể vứt bỏ gia đình, không thể vứt bỏ tất cả để cùng anh đến một nơi xa lạ.
Có lẽ con người cô quá phức tạp, quá khép kín.
Nhưng…liệu cô có thể yêu người khác được nữa không?
Không đợi, cũng như đợi. Đợi chờ trong câm lặng, với một nỗi nhớ không tên.
Không hẳn là đau, nhưng thật xót.
Rát!
Nước mắt khi nào chợt rơi trên má. Đã bao giờ cô tự hỏi lòng mình rằng còn yêu anh không chưa?
Rất nhiều!
Cô luôn yêu anh, mãi mãi yêu anh.
Đã, đang, sẽ, và mãi…
Một tình yêu mãnh liệt nhưng con tim chẳng thể thắng được lí trí.
Rơi!
Những giọt nước tinh khôi, khẽ nhỏ giọt vào tách café nguội ngắt, đắng!
Vị của café vẫn còn đó, vương trên đầu môi.
In đậm!
Đã bao đêm cô nằm, và suy nghĩ…
Anh đến bên cô, nhẹ nhàng như cơn gió, làm cuộc đời cô trở nên vui tươi, không còn một màu xám ảm đảm đến buồn chán. Cô đã bước ra khỏi thế giới của mình, thế giới mà không ai có thể tiếp xúc.
Dù vẫn biết, con người bé nhỏ nhưng nội tâm thật mênh mông. Lớn lắm những suy nghĩ, chất chứa trong cơ thể nhỏ bé. Ánh mắt sầu thẳm dường như chẳng thể cười được nữa. Cứ thế thôi, u sầu!
Cô nhớ lại những kỉ niệm xưa, những kỉ niệm ngọt ngào bên anh, khi anh cười với cô, khi anh đùa với cô, và khi anh cố gắng dỗ dành khi vô tình làm cô giận. Nhớ lắm! Cô yêu anh nhưng chưa từng nói yêu anh. Có phải cái tôi của cô quá cao, hay đơn giản cô nghĩ anh sẽ cảm nhận được hơi ấm trong trái tim băng giá đang nằm yên trong cơ thể bé nhỏ của cô kia?
Đáng tiếc…cô lạnh, lạnh đến từng hành động, lạnh đến từng lời nói. Dù anh có biết rằng cô yêu anh, nhưng chẳng thể biết tình yêu đó lớn đến nhường nào.
 
Chúa từng nói
“Đức tin, hi vọng, tình yêu là ba thứ quan trọng nhất.”
 
Vậy thì cô sẽ trở thành một kẻ nghèo hèn trong thế giới này.
Cười.
Đức tin, cô có không? Trong thế giới đầy rẫy xấu xa và cạm bẫy này ư? Không hề! Thậm chí ngay cả bản thân cô, cô có tin không?
Hi vọng? Có thể sao? Cô có thể hi vọng về một hạnh phúc sao?
Guồng quay vội vã của thời gian, cuốn theo con người cùng năm tháng, trôi mãi, mãi, không thể bỏ phí một giây phút nào. Vậy hi vọng, hi vọng về cái gì đây?
Tình yêu ư? Chẳng phải nó đã rời bỏ cô rồi đấy sao? Anh đã rời bỏ cô rồi đấy sao?
Rời bỏ!
 Chỉ còn lại một mình.
Tình yêu, thì không thể chỉ có một nửa!
Và…
…chấm dứt!
 
Tàn rồi, mất rồi, hết tất cả. Cô chỉ còn lại anh chị em thân thuộc kia. Nhưng, trong số họ, có ai hiểu được nỗi lòng cô, có ai hiểu được tâm sự của cô, ai có thể lắng nghe cô đây???
Có không?
Tất cả, dù thế nào cũng không thể mãi quan tâm đến một người.
Con người luôn ích kỉ, và cô cũng vậy. Ích kỉ trong mỗi suy nghĩ, ích kỉ trong mỗi hành động, ích kỉ vì chính tình yêu của mình.
Nên giờ, thật đau biết mấy, thật xót biết mấy.
Vết thương, dường như chẳng thể chữa lành.
Và, mãi mãi, hằn sâu ở đó, rớm máu, điêu tàn…
 
*~~*~*~*~**~*~*
 
Cơn mưa đã dần tạnh rồi, mang đi những yêu thương, mang đi những hoài niệm.
 Mang đi…
Cô còn gì nữa?
Ngắm nhìn cơn mưa qua khung cửa sổ, từng hạt mưa nặng trĩu rơi về với đất mẹ, và bong bóng vỡ tan.
Đôi khi, cuộc sống này thật không công bằng, luôn không công bằng với bất cứ ai cả.
Dù rằng, nó cướp đi thứ này, trả lại thứ khác, thì suy cho cùng, chẳng thể tốt đẹp như ban đầu.
Cô đã từng ước, một điều thôi, có thể quay trở về ngày đó. Để cô nói với anh rằng cô sẽ đợi, sẽ mãi đợi anh quay trở về.
Bây giờ, có còn quá trễ không?
Đã hai năm rồi. Có lẽ anh cũng đã quên cô rồi.
 Nhưng thật là cô nghĩ vậy không?
Nếu hi vọng là một trong ba điều tốt đẹp nhất thì cô xin hi vọng, hi vọng và luôn luôn hi vọng.
Hi vọng về một ngày, anh sẽ trở lại, bên cô. Và rằng, nó thật ích kỉ.
Những không phải sao? Những người yêu nhau, có lẽ sẽ quay trở về bên nhau.
Không sớm
Cũng không muộn
Để có thể…
Bắt đầu lại một tình yêu!
 
*~*~*~*~*
 
Và cô ấy đã cười, cười với miềm hi vọng nhỏ nhoi nhen nhóm trong tim.
Có lẽ trái tim cô ấy đã có một chút rộng mở rồi phải không?
Cười lên cười lên cười lên
Cười đi, người con gái phức tạp kia.
Hãy luôn cười…
 
Caffeine
Học sinh chưa nhận lớp
Caffeine
Giới tính : Nam
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 188
Birthday : 02/11/1996
Join date : 12/05/2013
Nhịp Sống  [tổng hợp Extra] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nhịp Sống [tổng hợp Extra]   Nhịp Sống  [tổng hợp Extra] Icon_minitimeWed Jun 26, 2013 2:42 pm


Extra 3: Mưa…
 


Vẫn là mưa, lại là mưa, luôn là mưa…
Bởi người con trai ấy gắn liền với những cơn mưa.
Mưa thất thường, mưa bất chợt, mưa vồn vã.
Mưa đến rồi lại đi, thật nhanh!
Chớp mắt một cái, mưa cuồng vũ.
Chớp mắt một cái, mưa tạnh rồi.
Mưa…
 
~~~o0o~~~
 
Khung cửa sổ này, đã, đang và sẽ luôn có một chàng trai ngồi đó, đôi mắt lim dim hướng ra xa. Tai đeo headphone, tâm tư dịu trôi theo từng điệu nhạc.
Nhẹ nhàng, sâu lắng, và tha thiết.
Một cảm giác bình yên đến lạ lùng.
Mưa…
 
~*~*~*~*~*~*~*~*
 
Anh yêu mưa không?
Không.
Anh ghét mưa không?
Không.
Vậy, cảm giác về mưa?
Không rõ, mập mờ, y như tình cảm của anh.
Mưa…
Làn mưa bay bay, nhẹ đưa những giọt nước vương lên tóc. Thấm ướt, se se lạnh với thời tiết đầu xuân.
Trong lành quá! Nhưng … đau xót quá…
 
~~~o0o~~~
 
Những cảm xúc cứ quay cuồng trong đầu, nhặt nhãnh, thoáng qua trong chốc lát, lại rơi vào trạng thái ngủ yên, mãi không biết được đến bao giờ quay trở lại lần nữa.
Hư ảo…
Tan biến…như bọt nước…
Anh tìm kiếm những kí ức qua mỗi cơn mưa.
Tìm kiếm…
…rồi lại tìm kiếm…
 
Tình yêu rỗng tuếch, với những cảm xúc chẳng bao giờ còn có thể nguyên vẹn, nhạt nhòa cùng năm tháng, cùng những kí ức dần bị phủ mờ, thoáng qua, và đầy những khổ sở.
Tất cả mọi thứ….hiện diện nơi đây, đều thân thuộc đến đau lòng, nụ cười ấy, ánh mắt ấy, sẽ chẳng còn hướng về phía anh dài lâu nữa.
 
Tuy nhiên, anh không còn cô đơn nữa rồi.
Có một người con gái đang cùng anh chia sẻ những nỗi đau.
Mối quan hệ không tên của tình cảm…
 
~~~o0o~~~
 
Cô đơn và cô đơn
Cô độc và cô độc
Đó là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau phải không?
Khác nhau, nhiều lắm.
Ngày xưa anh từng rất cô đơn. Cô đơn đến cùng cực.
Người con gái ấy đến bên anh, nhưng tình cảm đối với chẳng bao giờ thỏa nguyện.
Anh đã từng rất cô độc, cô độc đến mức xung quanh anh chỉ còn lại một màu xám trắng.
Một cô gái khác xuất hiện, trái ngược người con gái kia, lại đem cho anh những cảm giác thật khác, thú vị nhưng đầy bi thương.
Một tình yêu thống khổ với một mối quan hệ không rõ ràng…
Điều gì mới là quan trọng?
Người anh thật sự cần là ai?
Nhưng, câu hỏi nực cười quá!
Anh cần nhưng người ta có ở bên anh không, đó mới là vấn đề!
Nếu nói anh là mưa, người con gái anh yêu là nước tĩnh lặng, thì cô gái kia là gió. Mưa và gió tự do, cô độc và lạnh lẽo, luôn thay đổi.
Mặt nước kia, có thể ấm, có thể lạnh nhưng cơ hồ không thay đổi, và yên bình.
Có lẽ, có lẽ, có lẽ…
Cuộc sống không cho ta sự lựa chọn, cũng không cho ta quyền lựa chọn, vì vốn dĩ, mọi thứ thuộc về ta là của cuộc sống.
Sống và tồn tại, khác nhau không?
Rất…
Rất nhiều…
Suy ngẫm, và suy ngẫm, về mọi thứ…
 
~~~o0o~~~
 
Mưa vần vũ mây đen xé lòng, mưa không ngừng rơi, không ngừng…
Mưa thuộc về nơi đâu?
Trời hay đất? Hay lòng người bề bộn chứa đầy những ủ dột
Và những nỗi đau lặng thầm…?
Mưa…
 
~*~*~*~*~*~*
 
Mùa mưa tháng Sáu, thất thường đến độ vừa mưa vừa nắng, mưa vài phút rồi lại tạnh, không ổn định. Tâm trạng thất thường theo mưa, lúc nóng, lúc lạnh, hơn cả thời tiết. Những đêm mưa khó ngủ, ngồi nghe tiếng mưa rì rào, hòa cùng màn đêm tĩnh lặng.
Tĩnh lặng…như để con người ta suy ngẫm về mọi thứ.
Mưa rơi từ trên trời cao và cảm xúc là của mỗi người.
Mưa nhẹ nhàng và bất chợt…
Mưa, vẫn chỉ là mưa mà thôi…
 
Caffeine
Học sinh chưa nhận lớp
Caffeine
Giới tính : Nam
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 188
Birthday : 02/11/1996
Join date : 12/05/2013
Nhịp Sống  [tổng hợp Extra] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nhịp Sống [tổng hợp Extra]   Nhịp Sống  [tổng hợp Extra] Icon_minitimeWed Jun 26, 2013 2:42 pm

Extra 4: Gió
 
Những câu ca cứ vang vọng mãi không ngừng, ngân lên, lạnh lẽo và đơn côi…
Gió luồn qua mái tóc em, nhẹ nhàng…
Gió luồn qua những kẽ lá, khiến chúng khẽ rung rinh xì xào…
Gió mơn man lên những cánh hoa mỏng manh thấm đẫm sương sớm…
Gió, lạnh lẽo bay đến mọi nơi, không cố định.
Gió, luôn thay đổi!
 
“Vì em là gió, gió yêu tự do…”
 
Gió cứ thổi, gió cứ bay, bay đến mọi miền xa.
Nhà của gió là cả khoảng trời vô tận, mênh mông.
Bầu trời xanh cao với những gợn mây trắng xóa, bầu trời âm u với những tiếng sấm rền vang, gió đều có mặt tại đó.
Gió ở khắp nơi, đâu đâu cũng có gió.
Người ta nói gió lạnh lẽo, người ta nói gió cô độc.
Có ai hay, gió cũng mỏng manh và lắm đau thương?
 
~*~*~*~*~*~
 
Nhẹ nhàng đưa cánh hoa bồ công anh bay cao, nhẹ nhàng đưa hoa đáp xuống mặt đất để bắt đầu một chu trình mới của tạo hóa…
Gió, có ích rất nhiều, phải vậy không?
Gió mạnh mẽ, gió gào thét, gió tức giận, gió hiền hòa…
Đều là gió cả thôi, cũng có xúc cảm của riêng gió…
 
~~~o0o~~~
 
Em đã từng ước mơ trở thành cơn gió trên bầu trời kia, thỏa sức bay đến chân trời vô tận.
Không còn ràng buộc nào có thể níu giữ nữa, sẽ không còn đau thương, sẽ không còn thù hận, và sẽ không còn cô đơn.
Em sẽ trở nên cô độc, lãnh lẽo như những cơn gió, nhẹ nhàng thôi…
Tự do mà em hằng mong ước, tự do mà em luôn khát khao, là được tung bay đến mọi phương trời…
Gió vẫn thổi, và em vẫn ước…
 
~*~*~*~*~*~*~*~
 
Người con gái ngồi tại quán café nhâm nhi thứ nước quen thuộc.
Ấm quá!
 
Ngày xưa, mỗi khi đi học vội vì ngủ dậy muộn, bố thường đưa con đi uống tách cacao nóng gần trường, mua cho con ổ bánh mì mang vào lớp.
Lớp lên chút, vẫn tách cacao nóng đó, nhưng yêu thương mãi chẳng còn, xa vời biết mấy.
Và mẹ, thì cũng đã nguội lạnh những hơi ấm.
 
 
Gió lại đơn độc.
Đơn độc, trong thế giới của riêng mình.
Gió lắm đau thương…
Đau…
 
~~~o0o~~~
 
Em có nghe thấy không tiếng gió rì rào?
Em có nghe thấy không tiếng gió đang khóc?
Em có nghe thấy không tiếng gió đau thương?
 
Cuộc sống như cái lồng giam tù túng, khiến cô nghẹt thở, cùng những lo âu và bi thương.
Cái lồng giam mà cô luôn muốn phá vỡ…
Ước gì, có thể biết được, rốt cuộc mình sống vì cái gì, mục đích sống của mình là gì, có lẽ, sẽ muốn sống hơn chăng?
Khi con người ta rơi vào hố sâu tận cùng của tuyệt vọng, khi niềm vui chẳng còn và nỗi buồn thì chất chứa, thì dường như, chẳng có gì cứu vãn nổi.
Hoặc rằng, có gì đó đủ sức kéo ta lại, phải chăng rất lớn lao?
 
Lớn đến đâu?
 
Gió trở nên lặng lẽ, và em trở nên bình thản với không gian của riêng mình
Đường phố ngoài kia đông đúc, nhộn nhịp mà sao lắm dối trá?
Bên ngoài xã hội kia thật lắm vui tươi mà sao cũng lắm xót xa?
Người nghèo thì cứ nghèo, người giàu thì cứ giàu.
Ai khổ thì cứ khổ, ai sướng thì cứ sướng.
Ai buồn thì cứ buồn, ai vui thì cứ vui.
Đó là cuộc sống mà, phải không?
Vậy nên chẳng thể trách được cái xã hội ngày càng tha hóa và cái cuộc sống đáng hận này.
Hận lắm, nhưng cũng thương xót lắm…
 
Hận, những thứ dồn ép con người vào hố sâu tội lỗi.
Hận, những thứ xấu xa bủa vây lấy con người và nhấn chìm người ta vào đó.
Hận, cái thế giới đầy rẫy xấu xa, vô tâm cùng ích kỉ.
Hận, những kẻ tự cho mình là Thánh, để rồi cướp đi hạnh phúc của bao người…
Hận, nhiều lắm…
 
Nhưng cũng thương xót cho những đứa trẻ mất mẹ mất cha
Thương xót cho những em nghèo mà có nghị lực
Thương xót cho những người gia côi cút sống không nơi nương tựa
Thương xót cho những tấm thân mang trên mình tật nguyền cùng năm tháng.
Thương, cũng nhiều lắm…
 
Ấy vậy mà chẳng thể làm gì được…
Gió lại thổi, mang theo những phẫn nộ, phẫn nộ đến tận cùng…
Cùng những đau thương mãi mãi chẳng thể xóa nhòa, cùng năm tháng đóng định mãi, không thể trôi được nữa…
Đầy khổ ải…
Gió giải thoát…
Thoát ra khỏi những thứ tầm thường của nhân sinh…
Gió cứ thổi, lặng lẽ…
Thổi mãi, mãi…
Đơn độc, và lạnh lùng…
 
 
Caffeine
Học sinh chưa nhận lớp
Caffeine
Giới tính : Nam
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 188
Birthday : 02/11/1996
Join date : 12/05/2013
Nhịp Sống  [tổng hợp Extra] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nhịp Sống [tổng hợp Extra]   Nhịp Sống  [tổng hợp Extra] Icon_minitimeWed Jun 26, 2013 2:42 pm

Extra 5: You and I


 
Giọng ca ngọt ngào của Park Bom vang lên, êm dịu cùng nhịp điệu nhạc, nhẹ nhàng đi vào cảm xúc, và mỉm cười...hay khóc, là tùy mỗi người, mỗi tâm trạng.
 
Trái tim con người hình như khá dễ thay đổi
Khi lòng tham lam ích kỉ chiếm lấy ta sẽ để lại một nổi đau
Phải để anh đi đi
Và xin anh hãy ngừng khóc

 
Mọi điều trên thế gian này dường như không thuộc về em, và em luôn cầu nguyện một ngày nào đó chúng ta có thể ở bên nhau, không ngừng hi vọng…
Trái tim con người, thật yếu mềm, và nó chỉ mạnh mẽ khi cần thiết hoặc quá đau khổ.
Trái tim sắt đá cùng cánh cửa đang đóng lại, chẳng thể nào mở ra lần nữa…

Có lẽ em thực sự không phải là người dành cho anh
Em không thể kìm nén trái tim ngốc nghếch
Đã làm tổn thương anh
Và xin anh đừng khóc

Đây là nơi kết thúc dành cho đôi ta
Cho đến khi thế giới này chấp nhận mối tình này
 
Mọi thứ sẽ ổn, sẽ ổn phải không?
Em yêu anh, thực sự rất yêu…
Một tình yêu trong em đã quá dài lâu rồi.
Xin anh, xin anh, dù có xa nhau vẫn đừng quên, đừng quên tình yêu này, và đừng bao giờ hối hận.
Anh cũng đừng nhìn lại, chỉ cần bước tiếp mà thôi.
Để em, có thể từ phía xa đằng sau ngắm nhìn anh…


Sẽ ổn thôi, anh ơi, xin anh đừng khóc
Chặng đường dài này sắp kết thúc rồi
Nhưng rồi một ngày, ta sẽ lại gặp nhau
Kiếp sau, ta sẽ lại nhìn thấy nhau mà

 
Em mong ước được ở bên anh mãi mãi, nhưng điều đó thật mơ hồ…
Nguyện ước của em liệu có thể trở thành hiện thực?
Khi bóng tối cứ bủa vây lấy ánh sáng heo hắt còn lại một chút trong em?

Mỗi ngày, nỗi tức giận khiến chúng ta mù quáng
Ta đang đấu tranh vì cái gì mỗi phút trôi qua đây?
Em khóc hằng đêm
Anh à, em đã khóc

Suốt đêm dài như ảo mộng
Em thao thức và chợt bật khóc
Em hoàn toàn cô đơn khi không có anh
Anh à, em đã khóc rất nhiều

Đây là nơi kết thúc dành cho đôi ta hay sao ?
Cho đến khi thế giới này chấp nhận mối tình này
 
Mộng ước của tình yêu là gì?
Những ảo tưởng yên bình và ngọt ngào cứ xâm chiếm lấy em, không ngừng…
Những giấc mơ về anh còn đọng lại mãi, mãi…
Cuốn lấy em, cuốn lấy, gào thét và in dấu, không thể gỡ bỏ…
Em khao khát, đang rất khao khát một niềm hạnh phúc nhỏ nhoi
Niềm khao khát em chôn giấu từ rất lâu rồi…

 
~*~*~*~*~*~*~*
 
Những câu ca cứ vang mãi trong đầu, gợi lại những kí ức ngày xưa đó, kỉ niệm đẹp cùng nhau tạo nên
Em lưu giữ tất cả, và nó sẽ theo em suốt chặng đường dài…
Xin anh, hãy nhớ về em, đừng như một quá khứ…
Em biết, điều đó là ích kỉ
Nhưng chúng ta đã từng yêu nhau, vậy nên xin anh hãy coi như đó là một hồi ức tình yêu, không phải chỉ đơn thuần là một quá khứ
Xin anh…
 
Khi những nỗi đau cùng nước mắt đan cài, tưởng chừng như không thể tuyệt vọng hơn được nữa, thì ánh sáng heo hắt, chiếu từ miền xa xôi nào đó bỗng xuất hiện.
Ánh sáng ấy cũng thật cô đơn, và rồi như sự đồng cảm..
Ôm lấy nhau..
 
~*~*~*~*~*~
 
Tình yêu là thứ dễ thay đổi, phỏng?
Không…người yêu có thể thay đổi, nhưng tình yêu thì vẫn còn đó…
Đó chính là trái tim con người, nhỏ bé, nhưng lại chứa được rất nhiều hình ảnh trong đó.
Thật phẫn nộ!
 
Con người, ích kỉ, xấu xa, luôn muốn người ta dành hết tình cảm cho mình, nhưng lại tàn nhẫn chối bỏ nó khi được nghe lời yêu…
Kiêu ngạo đến dẫm đạp lên trái tim của người khác…
Thật hèn hạ biết mấy…
 
~~~o0o~~~
 
Cho đến tận cuối cùng, tôi vẫn không tin có tình yêu vĩnh cửu, đẹp như mơ trong tiểu thuyết tình cảm…
Những thứ quá hoàn hảo, dường như không có thật.
Thực tế thì luôn phũ phàng và lòng người thì quá khó đoán
Quá khó, để nắm bắt…
 
 
 
Caffeine
Học sinh chưa nhận lớp
Caffeine
Giới tính : Nam
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 188
Birthday : 02/11/1996
Join date : 12/05/2013
Nhịp Sống  [tổng hợp Extra] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nhịp Sống [tổng hợp Extra]   Nhịp Sống  [tổng hợp Extra] Icon_minitimeWed Jun 26, 2013 2:43 pm

Extra 6: Caffeine
 


You’re bad to me, so bad to me…
You’re like caffeine~
 
Giống như một thứ đồ uống gây nghiện, em khiến tôi phải chú ý ngay từ lần đầu tiên.
Tạo hóa đã cho em một vẻ đẹp thanh khiết đến quyến rũ. Hương hoa hồng từ em như một thứ độc chết người.
Đẹp, nhưng gai nhọn luôn bủa vây, ngăn cản người khác tới gần em
Ngọt ngào nhưng cũng cay đắng lắm…
 
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
 
Em khiến tôi đắm chìm trong tình yêu.
Tất cả, mọi thứ của em quyến rũ tôi và tôi trở thành một kẻ nghiện…
Điên cuồng vì em…
Nhưng em thật tệ, thật tệ với tôi.
Thực sự đấy!
Tôi đã yêu em biết bao nhiêu. Tôi đã dành hết mọi thứ cho em.
 Nhưng tại sao lại như thế?
Tại sao em lại phũ phàng như thế?
Em sao lại nỡ dẫm đạp lên tình yêu của tôi như thế?
Em khiến tôi quay cuồng, quay cuồng, quay cuồng…
…đến điên đảo…
Em thực sự đối xử với tôi rất tệ đấy.
 
Khẽ cười khinh bỉ chính bản thân mình.
Từ khi nào mà tôi lại trở thành một kẻ yếu đuối như thế này?
Chỉ vì em thôi ư?
Thật sự rất tệ, em có biết không?
Em có biết rằng tôi đã đau khổ như thế nào khi em ra đi không?
Nỗi đau dằn vặt tôi mỗi ngày, em có biết không?
Em khiến tôi trở nên điên.
Phải! Là điên đấy!
Cười khùng khục với cái sự điên cuồng của mình, tôi đẩy xa mọi thứ.
Tôi chỉ cần em, duy chỉ cần em. Nhưng em thật tệ đấy.
Xin em, hãy quay lại đây được không?
Em như một chất gây nghiện, khiến tôi chìm đắm trong đó, không thể thoát ra được…
Không thể…
 
Tôi đã chán việc cam chịu này lắm rồi.
Tôi muốn giữ em lại, tôi muốn giữ em bên mình.
Một chất gây nghiện đáng nguyền rủa…
 
You’re bad to me, so bad to me…
You’re  like caffeine~
 
 
~~~o0o~~~
-Thiên Yết, anh yêu em thật sao?
 
Anh khẽ hít hà hương thơm từ cô, hưởng trọn nó.
Hương hoa hồng đầy quyến rũ.
 
-Phải, rất yêu…
 
Xử Nữ khẽ mỉm cười, cuộn tròn trong lòng Thiên Yết…
Thiên Yết từ từ cảm nhận tình yêu…mà chẳng biết rằng, bẫy lưới tình ái…
Đáng sợ nhiều đến nhường nào…
 
~*~*~*~*~*~*~*~*~*
 
Cánh tay khẽ giơ lên, và đôi môi thì nở một nụ cười mãn nguyện sau khi hòa thành xong kế hoạch của mình.
Chiếc nhẫn sáng lóa, lạnh lẽo như người con gái đó.
Thứ khiến người ta phải nghiện, đẹp đấy, ngon đấy, thú vị đấy.
Nhưng kết quả mà nó để lại, chẳng hay ho chút nào.
Phải không?
Cười loạn với suy nghĩ của bản thân, thỏa mãn với những gì đạt được…
Những điều khiến con người ta vui sướng thật sự, liệu có phải thế này không?
Niềm vui là gì?
 
~~~***~~~
 
-Này, tình yêu là gì?
-Hỏi vặn lại tôi à?
-Không – cười ngạo nghễ khi khẽ nhếch môi nhẹ nhàng
-Một chất nghiện đấy. Nhưng nó tốt hay xấu, là ở chính những kẻ trong cuộc
-Câu trả lời hay!
-Đừng cố tỏ ra mình nguy hiểm vậy chứ!
 
Búng tay một cái, người con trai nhìn cô gái trước mặt. Cái vẻ tỏ ra ngạo nghễ kia của cô khiến anh thấy khó chịu.
 
-Ý anh là sao?
-Đừng nghĩ những điều xa vời!
-Anh biết tôi đang nghĩ gì?
-Tôi không phải kẻ dễ gục ngã như thế.
-Oh, yes yes. Vì trái tim anh đã có người khác rồi đấy thôi.
-Đó chỉ là dĩ vãng. Cô biết tôi hiện giờ mà, phải không?
-Một kẻ độc thân đang cố quên đi mối tình không có hi vọng gì của mình à?
-Này!
-Rồi, rồi. Tự nhiên tôi thấy buồn cười vì những gì đã qua thôi. Và tôi cho rằng mình đúng!
-Tôi cũng nghĩ như thế!
-Vậy sao?
 
Tiếng cười vang khắp căn phòng, nhưng mang một chút bi thương…
Tình yêu là gì vậy?
Là gì vậy?

Là gì?
 
 
 
Caffeine
Học sinh chưa nhận lớp
Caffeine
Giới tính : Nam
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 188
Birthday : 02/11/1996
Join date : 12/05/2013
Nhịp Sống  [tổng hợp Extra] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nhịp Sống [tổng hợp Extra]   Nhịp Sống  [tổng hợp Extra] Icon_minitimeWed Jun 26, 2013 2:43 pm

Extra 7: Luôn yêu em…


 
Không có thứ tình yêu nào là vĩnh cửu, cũng chẳng có thứ tình cảm nào không bao giờ nhạt nhòa.
Có điều hạnh phúc là sống cho những khoảnh khắc…
Chắc vậy nên mới có tựa đề “Hãy nói yêu thôi đừng nói yêu mãi mãi” ?
Vì không cần biết ngày mai có ra sao, chỉ biết rằng hôm nay chúng ta đã luôn yêu, thật lòng…
 
Một năm, hai năm, rồi ba năm…
Đến khi nào mới là đủ cho đôi ta?
Nếu tình yêu phụ thuộc vào thời gian, thì thật chẳng thể nào đúng nổi, vì vẫn có những người yêu nhau lâu, tại sao chia tay?
Vấn đề không nằm ở thời gian, mà là tâm hồn con người…
 
“Yêu, là một chiếc thang dẫn lên cao, khiến cho người ta biết được thứ tốt đẹp nhất trên đời, dẫn ta đi qua một cuộc sống thực sự đáng giá, ngay cả khi cách biệt đất trời, cũng sẽ khiến lòng ta vững tin…”
Sưu tầm
 
~*~*~*~*~*~*~*~*~
 
Song Tử đến cửa hàng hoa gần nhà và dường như đã cắm rễ ở đó mất rồi.
Anh đi khắp cửa hàng, tỉ mỉ ngắm và chọn từng bông hoa. Tuy nhiên, anh vẫn đang phân vân chọn loài hoa nào để phù hợp với Ma Kết.
Chợt có ai đó vỗ vai anh từ đằng sau.
 
 
-Ủa Nhân mã, em đến mua hoa sao?
-Vầng, mai sinh nhật chị Kết, em muốn đặt mua tặng chị ấy bó hoa. Đừng nói với em là anh cũng thế chứ?
-Cái này…-Song Tử gãi đầu
-Thôi để anh mua hoa, em mua thứ khác.
-Nhưng anh vẫn không biết mua hoa gì…
-Tường vi hồng là “anh yêu em mãi mãi” nhưng đừng mua hoa này, vì chị Kết không tin vào điều vĩnh cửu đâu. Tường vi vàng, thôi nghe sến lắm, mà có vẻ giả tạo nữa. Hoa hồng thì chị ấy ghét chắc. Hoa hướng dương với anh thảo muộn thì…ôi trời, em chịu, anh tự chọn đi nhé. Em đi chọn thứ khác đây.
-Ơ kìa…-Song Tử đến chịu với cái kiểu xuất hiện bất thình lình và ra đi nhanh hơn gió của cô “em dâu tương lai”
 
Và cuối cùng, anh đành chọn mua hoa bất tử.
Loài hoa thể hiện tình yêu bất diệt…
Dù rằng, Ma Kết của anh không tin vào thứ vĩnh cửu, nhưng anh muốn chứng minh cho cô thấy, tình cảm của anh đối với cô, không đổi thay dù cho sau chăng nữa.
 
Liệu có thể không?
 
Chẳng cần biết ngày mai ra sao, nhưng anh vẫn luôn yêu em, một tình yêu bất diệt…
 
~*~*~*~**~*~*~*
 
Sau khi đặt hoa xong, anh về nhà, thoải mái vì đã chọn được món quà ưng ý.
Nhưng anh vẫn lo lắng, vì Kết của anh đâu thích màu mè, anh sợ cô thích món quà nào thực tế hơn chút.
Cuối cùng anh chìm vào giấc ngủ hồi nào không hay…
 
~*~*~*~*~*~
 
Anh nhớ lại những tháng ngày không có cô bên cạnh, thật buồn bã và đau đớn làm sao.
Anh vùi đầu vào công việc, vào những thứ khiến anh có thể quên được người con gái ấy.
Nhưng khi chỉ còn một mình trong căn phòng trống vắng, cảm giác đơn côi lại xâm chiếm lấy anh.
 
Ai nói tình yêu mới chỉ hai năm thì không đủ sâu sắc?
Ai nói rằng anh là một gã đào hoa?
Vốn dĩ, đó chỉ là vẻ ngoài che giấu đi sự chung tình đến ngây ngốc.
Thực sự rất ngốc…
 
Xung quanh anh luôn có những bóng hồng tươi trẻ, những người con gái mang nét quyến rũ cổ điển của Pháp, một vài cô gái mang vẻ đẹp hiên đại, hơi hướng phương Tây nhưng vẫn có nét phương Đông yêu kiều, có thể khiến người khác choáng ngợp và gục ngã.
 
Anh thì không.
Bởi đối với anh, người con gái kia luôn đẹp nhất.
Một cô gái giản dị với mái tóc dài đen nhánh.
Cô mộc mạc với khuôn mặt không chút phấn son, nhưng vẫn rất xinh đẹp. Ở cô có cái gì đó giá lạnh thu hút người khác.
Một tâm hồn nhạy cảm được chứa đựng trong vẻ ngoài băng giá, nhưng thực sự rất ngọt ngào…
Anh yêu một cô gái như thế, không chút nào giả tạo.
Anh yêu cô, thực sự rất yêu cô.
 
Cô ám ảnh anh ngay từ lần đầu tiên gặp gỡ, một cô gái trầm tư lặng lẽ bên giá sách, chú tâm vào đó, như một niềm vui thích.
Cô có thể không quyến rũ.
Nhưng đối với anh, không giống như những người con gái khác, cô mạnh mẽ độc lập và quyết đoán. Một cô gái kì lạ thích đọc truyện trinh thám và khoa học viễn tưởng, hoàn toàn không biết tiểu thuyết tình yêu là gì.
Và thậm chí, cô còn đọc chiến lược kinh doanh hay binh pháp rất nhiều, nhưng khi anh hỏi về truyện tiểu thuyết dù chỉ là về tuổi thơ, cô còn không biết.
 
Sao anh lại yêu cô nhỉ?
Anh hỏi mình như thế rất nhiều lần.
Cuối cùng thì anh mặc kệ.
Vì người ta đâu cần lý do để yêu một ai đó.
Phải không nào?
 
Tình yêu là gì vậy?
 
 
Tình ái không trăng cũng không sao
Chỉ cần trái tim vẫn hướng về nhau
Cành hoa chia lìa tuyệt không hối tiếc…
Sưu tầm
 
 
 
 
Caffeine
Học sinh chưa nhận lớp
Caffeine
Giới tính : Nam
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 188
Birthday : 02/11/1996
Join date : 12/05/2013
Nhịp Sống  [tổng hợp Extra] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nhịp Sống [tổng hợp Extra]   Nhịp Sống  [tổng hợp Extra] Icon_minitimeSun Jul 21, 2013 4:04 pm

Extra 8
 


Tôi không nh mình viết b truyn này t bao gi. Có l là mt ngày mưa phùn lnh ca cái rét min Bc, khi mà Tết đang đến rt gn. Và ri, tôi kết thúc nó vào mt ngày mưa rào mát lnh ca mùa hè.
Mt b truyn đưc viết vi cm xúc thc ti, vi s m đu và kết thsuc không khiến tôi hài lòng. Nhưng hơn hn 2 longfic khác ca tôi, là nó đưc hoàn thành.
Có l, đây s là b truyn đu tiên và duy nht ca tôi có kết thúc. Dù rng, kết thúc không phi là có hu cho lm.
Có l truyn quá nhiu cm xúc, nó quá u ám vi hàng lot ni tâm nhân vt đan xen, rc ri như chính cuc sng này, vi dòng thi gian vô tn c trôi mãi, không ch đi bt c ai. Và cuc sng thì đôi khi bn rn đến nght th, kéo mãi tôi đi.
Cho đến cui cùng, vn ch là k đơn đc trên con đưng trơ tri phía trưc.
Không khóc, cũng chng bun.
Đến cui cùng, mi th vn cho mng.
 
~~~*~~~
 
-Sagi-chan!
-Yuki-sama…
-Li v tranh sao?
-Vâng.
 
Lá phong đ mùa thu ca Nht Bn tr nên rc rõ khp c mt vùng tri, gió thi tt nhng chiếc lá trên mt đt, to nên mt khung cnh đp l kì.
Và trong bc tranh, là mt chàng trai đang ngi trên ca s, tai nghe headphone, trôi nh theo dòng nhc
 
-S có mt ngày gp li.




Arigatou
 
Sponsored content
Nhịp Sống  [tổng hợp Extra] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nhịp Sống [tổng hợp Extra]   Nhịp Sống  [tổng hợp Extra] Icon_minitime

 
 

Nhịp Sống [tổng hợp Extra]

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Similar topics

-
» Nhịp Sống Chương 1
» Nhịp Sống Chương 2
» Nhịp Sống Chương 3
» Cuộc sống của 12 chòm sao (Tổng hợp)
» underworld zoliac extra 1,2
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Truyện 12 chòm sao :: Lớp học văn :: Gian truyện 12 chòm sao :: Gian truyện tình cảm, tâm lý :: Nhịp Sống-