Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng NhậpShop

Share
 

 Nhịp Sống Chương 3

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Caffeine
Học sinh chưa nhận lớp
Caffeine
Giới tính : Nam
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 188
Birthday : 02/11/1996
Join date : 12/05/2013
Nhịp Sống  Chương 3 Empty
Bài gửiTiêu đề: Nhịp Sống Chương 3   Nhịp Sống  Chương 3 Icon_minitimeWed Jun 26, 2013 2:48 pm

Chương 3: Yêu, luôn…
 
Chap 1: Vì ta đã từng yêu


 
Rằng, em đã từng nghĩ là mình yêu anh. Nhưng hình như cũng không phải.
Ngộ nhận thôi!
Đúng không?
 
~~~o0o~~~
 
Em luôn kiếm tìm một thứ tình yêu không ràng buộc nhưng vô ích.
Phải chăng, tự do phải đánh đổi bằng hạnh phúc của bản thân?
Có lẽ em phù hợp hơn với một mối quan hệ không rõ ràng.
Em thích ở trong phòng một mình, cảm nhận sự thanh bình tĩnh lặng đến cô độc.
Em thích đi dưới mưa, tắm mưa, cho nước mưa lạnh giá táp vào mặt, cảm nhận cái lạnh đến cắt da cắt thịt. Những hạt mưa như những mũi lao đâm xuống thân hình bé nhỏ.
Não nề!
Cuộc sống của em dường như không có màu hồng, chỉ có những mảng xám u tịch. Em luôn vô vọng đắm chìm trong những suy nghĩ tiêu cực, tự bản thân em cô độc, đơn lẻ.
 
~~~o0o~~~
 
Anh luôn tìm kiếm một tình yêu nồng cháy và đam mê, gắn bó với nhau mãi mãi.
Nhưng anh cũng muốn được tự do bay về phương trời xa với những buổi tiệc vô tận cùng những bóng hồng tươi trẻ.
Phải chăng để đạt được sự tự do ấy phải đánh đổi bằng việc chấp nhận cô độc?
Anh phù hợp hơn với những mối tình ngắn, nhưng đậm.
Anh thích ra ngoài, anh không thích không gian gò bó với bốn bức tường
Anh ghét mưa, mưa ẩm ướt, mưa khó chịu!
Cuộc sống của anh tràn đầy sắc đỏ, lạnh lẽo, băng giá nhưng đầy đam mê.
Cuồng vũ!
 
~~~o0o~~~
 
Anh quay đi không ngoái đầu lại, em mặc kệ. Dường như đã không còn cảm giác nữa rồi.
Hận, âu cũng chỉ  chứng tỏ ta vẫn còn yêu rất sâu đậm.
Em đã nói rồi mà phải không?
Chỉ là ngộ nhận thôi. Tất cả, chỉ là ngộ nhận phải không anh?
Rằng em chưa từng thực sự yêu anh, rằng đó chỉ là thói quen quan tâm một ai đó.
Có lẽ, tình cảm giữa chúng ta chỉ giống như anh em, không có chút vị nào của tình yêu cả.
 
~~~o0o~~~
 
Có lẽ tất cả những gì anh làm được để chuộc tội với em là xin tha thứ
Tha thứ, tha thứ, tha thứ…
Tình cảm không phải là thứ ép buộc được.
Bên em, anh cảm thấy rất vui vẻ và yên bình, nhưng dường như nó quá nhạt nhẽo. Tất cả như những thói quen lặp đi lặp lại.
Gặp gỡ, quan tâm…
Chỉ có thế!
Mọi thứ không thay đổi và cứ xoay quanh những điều cũ kĩ, không có chút vị đổi thay.
Anh xin lỗi, nhưng anh phải đi tìm vị khác của cuộc đời mất rồi…
 
~~~o0o~~~
 
Liệu có khi nào chúng ta đã từng yêu?
Liệu có khi nào chúng ta đã từng quan tâm nhau thật lòng, với niềm vui ngọt ngào đầy màu sắc?
Liệu có không?
Em từng nghĩ mình đã từng có khoảng thời gian hạnh phúc.
Anh nghĩ rằng mình đã có khoảng thời gian thật yên bình
Anh và em, bình thường như bao cặp đôi khác.
Nhịp sống thường nhật giản dị biết mấy
Nhưng giờ…
Mất rồi.
Vì chúng ta có lẽ đã từng yêu nhau, dù cho chẳng hề sâu đậm, nhưng cũng đã từng thật lòng gắn bó.
Vậy nên, xin người một lần nhìn lại phía sau, để tỏ rằng người bên kia có còn ngoái lại, để chúng ta có thể bình thường đối mặt nhau vui vẻ như ngày nào…
 
~~~o0o~~~
 
Chúng ta thường đi tình kiếm yêu thương, luôn luôn…
Nhưng yêu thương thật sự là gì?
Rốt cuộc nó là gì?
Yêu thương ai đó một cách thật lòng, phải chăng là quá khó khăn?
Con người, thường rất mau chán
Và con người, cũng luôn ích kỉ.
 
~*~*~*~*~*~*~*~~*~*~*~*~*
 
-Đó là những cái cớ con người tạo ra để che giấu bản tính ích kỉ của bản thân. Ta làm vậy chỉ vì chình mình.
-Em đang nói gì thế?
-Đó là một câu nói trong cuốn truyện em mới đọc được.
 
Anh khẽ xoa đầu cô, mỉm cười
 
-Trẻ con quá!
-Em kém anh có hai tuổi thôi nhé
-Nhưng em xem, sở thích và tính cách của em có giống một thanh niên trưởng thành không?
-Ơ…
 
Anh phá lên cười to khi nhìn khuôn mặt ngơ ngác của cô
 
-Được rồi, hãy sống theo cách em muốn sống, dù nó có thế nào đi chăng nữa, hãy luôn giữ lập trường của mình
 
Ngày ấy, anh thật dịu dàng, dịu dàng ở bên cô.
Và..cô luôn cảm thấy hạnh phúc khi bình yên bên anh…
Ngọt như đường vậy.
Yêu thương, phải chăng chỉ thế là quá đủ?
 
Yêu là ích kỉ
Yêu cũng là thứ tha
Liệu người có thể thứ tha một lần để cứu vớt tâm hồn héo rũ, hay ích kỉ chiếm trọn nhau trong hận thù?
Những nỗi đau, mãi mãi khắc sâu trong tim, rướm máu.
Chậm thôi, nỗi đau chỉ từ từ bộc phát, khiến cho người quằn quại cho đến tận cùng.
 
~~~o0o~~~
 
Kết thúc rồi
Hãy để tất cả kết thúc đi nhé!
Để rồi, sẽ chẳng còn ai phải khổ đau, sẽ chẳng còn ai phải rơi lệ.
Những giọt nước tinh khiết chảy xuống đôi bờ má, cắn chặt môi để không phát ra tiếng nấc nghẹn ngào. Con tim như bị ai bóp chặt.
 
Xin người, đừng nói lời yêu thương, để rồi đạp đổ nó, phản bội lời thề ngày xưa.
Xin người, hãy một lần nhìn lại người phía sau…
Xin người, hãy một lần cảm nhận đau đớn người kia phải chịu đựng…
Yêu thương mỏng manh như sợi chỉ có thể đứt bất cứ lúc nào.
Và..một khi đã đứt, sẽ chẳng thể nối lại được nữa.
 
Hãy yêu như chưa bao giờ yêu
Hãy cảm nhận tình yêu như chưa bao giờ được đón lấy
Để có thể biết rằng, yêu thương thật sự là như thế nào…
 
 
Caffeine
Học sinh chưa nhận lớp
Caffeine
Giới tính : Nam
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 188
Birthday : 02/11/1996
Join date : 12/05/2013
Nhịp Sống  Chương 3 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nhịp Sống Chương 3   Nhịp Sống  Chương 3 Icon_minitimeWed Jun 26, 2013 2:49 pm

Chap 2: Chị em


 
Bảo Bình nằm ra chiếc ghế salon êm ái, lười nhác sau khi ăn xong bữa tối. Hôm nay Kim Ngưu và Song Ngư không về, chỉ còn anh cùng Ma Kết với Nhân Mã.
 
-Ê đồ lười!
-Để yên tôi ngủ coi.
 
Nhân Mã kéo người Bảo Bình dậy, thì thầm vào tai anh
 
-Tôi đi đây, ở lại mạnh giỏi nhé
 
Nói xong cô chạy ra ngoài cửa, biến mất.
Bảo Bình lúc này vẫn ngơ ngác nhìn ra, cho đến khi Ma Kết gọi anh
 
-Bảo Bình, Nhân Mã đâu rồi?
-Đi chơi rồi!
-Vậy à?
 
Ma Kết trầm tư quay người đi, dù rằng biết rõ, có lẽ người đằng sau kia luôn muốn nói với cô một điều, mà cô cũng đã cảm nhận được.
Tình yêu đến từ một phía, phải chăng rất đau khổ?
 
~~~o0o~~~
 
Sư Tử nhắm mắt lại. Ánh sáng từ bóng đèn vàng rọi thẳng vào gương mặt xinh đẹp.
 
Đã mất rồi những nụ cười rạng rỡ.
Đã mất rồi những ánh mắt yêu thương.
Đã mất rồi những cử chỉ ấm áp.
Chỉ còn lại những nỗi đau chẳng thể nguôi ngoai.
Mãi chẳng thể xóa nhòa.
Hằn in trong tâm trí, vĩnh viễn…
 
Bạch Dương nhìn Sư Tử, xót xa.
Là lỗi của cô? Hay do tình yêu không thể kiềm chế được từ cô?
Dù sao, vẫn không thể ngừng trách bản thân…
 
“Xin lỗi chị…xin lỗi…”
 
~~~o0o~~~
 
Cùng là chị em nhưng lại ở những hoàn cảnh khác nhau. Tự khắc sẽ có những khó xử khác nhau.
Điều gì là đau khổ hơn?
Điều gì là hạnh phúc hơn?
Tình yêu, âu cũng chỉ là những nỗi đau dài.
Mất mát, hi vọng, căm phẫn, tổn thương…
…bị đẩy đến tận cùng.
 
Những tuyệt vọng, những hoài nghi, những đau đớn cứ bám víu lấy con người, tựa hồ như muốn xé nát khoảng không tĩnh lặng và êm đềm.
Đã qua rồi, những bình yên.
Bình yên thực sự, có thể tìm thấy trong dòng đời đầy xô đẩy và thời khắc thì trôi qua vụt nhanh không?
Đi chậm lại, chính là để bản thân tự thụt lùi…
 
~~~o0o~~~
 
-Ma Kết…
-Tình yêu là gì ấy nhỉ?
 
Bảo Bình quay mặt đi chỗ khác, tránh ánh nhìn của người chị họ.
Đôi mắt u sầu và chứa đựng đầy những tâm tư.
Phải làm sao, để đối diện đây?
 
-Chị với Song Tử sẽ làm lại từ đầu.
-Anh ấy về rồi à?
-Ừ. Thật vui, phải không?
-Ừm. – Bảo Bình cười buồn. Chính anh còn không biết, mình có vui hay không. Chính anh còn không biết, nếu xa người con gái này, anh sẽ ra sao.
Thật ngang trái…
 
~~~o0o~~~
 
-Anh ấy nói rằng sẽ ra đi…
-Em có nghĩ điều đó là ngốc nghếch không?
-Chị…
-Chị dường như đã quên mất tình cảm của chính mình rồi. Con người ích kỉ lắm! Dù không yêu nữa nhưng vẫn muốn người ta thuộc về mình. Vậy nên chị không muốn tầm thường như thế, chị sẽ không giữ anh ấy bên mình.
-Em nhận ra…dù có cố gắng nhiều thế nào, anh ấy cũng không yêu em.
-Vậy sao?
 
Sư Tử cười mỉm, nhắm mắt lại và quay lưng lại với Bạch Dương.
Lúc này, những lời nói ấy đưa ra, phỏng có ích gì?
 
~~~o0o~~~
 
Quy luật của tình yêu, đó là chia li.
Chẳng có tình yêu nào là mãi mãi, cũng chẳng có thứ tình cảm nào không bao giờ nhạt nhòa.
Có, phải chăng chỉ là những hoài niệm xưa cũ, cứ ôm ấy lấy và tưởng nhớ. Để rồi một lúc nào đó, ta nhận ra mình thật ngu ngốc, cứ ôm dĩ vãng mà đau đớn.
Khi cánh cửa này đóng lại, sẽ có cánh cửa khác mở ra. Điều quan trọng là ta có chịu để nó mở ra hay không mà thôi.
Thất tình cũng chẳng phải là một thảm họa. Chỉ là khi ta cảm tưởng như cả thế giới đang sụp đổ, thì nó lại đang mở ra cho ta những cánh cửa khác.
Dù rằng, nỗi đau hằn in trong tim, có thể, mãi mãi không bao giờ lành…
Bấu víu mãi những điều xưa cũ, chỉ khiến ta thêm tổn thương. Cảm giác mất mát, sẽ còn đó, ăn mòn những hi vọng.
 
~~~o0o~~~
 
Có lẽ tôi nên dừng nói về những tiếp diễn của buổi tối hôm đó, tại hai nơi với những cuộc nói chuyên tâm lí bên trên. Bạn hoàn toàn có thể suy nghĩ về hướng đi của cuộc nói chuyện theo cách của bạn.
Một kết thúc mở cho cuộc đối thoại giữa những người thân trong gia đình, mà vấn đề của nó thật chẳng vui chút nào.
Thế nên, hãy giữ làm bí mật cho riêng họ, hoặc hãy đợi, một lúc nào đó, tôi sẽ tiết lộ cho cách bạn một phần nhỏ của câu chuyện giữa những người đó.
 
~*~*~*~*~*~*~*~*~
 
Đôi khi trong cuộc sống có rất nhiều khúc mắc mà ta muốn làm sáng tỏ, nhưng tò mò không phải là một tính tốt, dù nó không quá xấu nếu vẫn nằm trong phạm vi chừng mực.
Bạn sẽ phải quằn quại trong sự tò mò dày vò để tìm ra câu trả lời, hoặc sẽ tìm đủ mọi cách để biết được sự thật của một vấn đề.
Nhưng rốt cuộc thì vẫn phải đợi, đợi, đợi, và cứ đợi.
Thế thôi!
Đó là cách chúng ta rèn luyện tính kiên nhẫn, phỏng?
A~Vậy hãy đợi cho đến khi mọi chuyện sáng tỏ đi thôi, và đừng quá quan tâm đến kết quả khi quá trình mới là quan trọng.
Hãy suy nghĩ theo cách của bạn!
Và, chờ đợi truyện…
Okay?
 
 
 
 
Caffeine
Học sinh chưa nhận lớp
Caffeine
Giới tính : Nam
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 188
Birthday : 02/11/1996
Join date : 12/05/2013
Nhịp Sống  Chương 3 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nhịp Sống Chương 3   Nhịp Sống  Chương 3 Icon_minitimeWed Jun 26, 2013 2:49 pm

Chap 3: Đơn phương
 


Dạo lần lượt qua các con phố vắng của khu dành cho thương nhân, Xử Nữ như muốn tìm sự yên tĩnh cho mình.
Những con phố này tách biệt hoàn toàn với bên ngoài, bởi sự giàu có cùng những tòa biệt thự xa hoa, khiến người ta mường tưởng ra những lâu đài nguy nga của vua chúa mà họ không thể cham tay vào.
Xử Nữ bước đi nhẹ tênh, chiếc váy trắng khẽ bay bay cùng với mái tóc dài trong gió.
Đẹp, như một thiên thần vừa mới hạ thế.
Trong lành…
 
~*~*~*~*~*~*
 
Nam Dương mệt mỏi, uể oải bước từng bước xuống cầu thang. Căn nhà rộng lớn nhưng tù túng đến lạnh lẽo khi luôn chỉ có một người ở, khiến anh ngột ngạt.
Lôi vài cuốn sách theo xuống dưới nhà, an tọa tại một chiếc ghế đá trước cổng, anh khẽ thở dài.
Chán nản…
Ngày ấy luôn có những tiếng cười vui tươi của một cô nhóc lớn đầu nhưng trẻ con.
Ngày ấy luôn có những âm thanh dịu dàng phát ra từ chiếc điện thoại nhỏ nhắn, êm dịu đọng lại trong những khoảnh khắc.
Ngày ấy luôn có những niềm vui mà không bao giờ kiếm tìm lại nổi.
Ngày ấy…
 
~*~*~*~*~*~*~*~*
 
Xử Nữ lặng người khi chợt nhìn thấy căn biệt thự mà cô khao khát.
Nơi đó, cô từng cùng Nhân Mã đến.
Nơi đó, cô từng ước mơ được ở.
Nơi đó, là nơi bắt đầu tình yêu đầu đời của cô.
Nơi đó, là nơi thù hận cháy bùng lên mãnh liệt.
Nơi đó, có người đó, hình ảnh cô khắc sâu vào trong tim…
 
Ngôi biệt thự nhìn vẫn trang nhã như ngày nào cùng với tông màu xanh lam nhạt, mát lạnh, và mang một vị gì đó tươi tắn, tràn ngập sức sống. Những tán cây xanh xanh, hòa nhập vào khung cảnh ngôi nhà, tạo cho nó vẻ thân thiện đến ấm áp. Hoa đã nở rộ trên những dàn leo, cuốn lấy song cửa, như tô điểm thêm, trang trí cho ngôi nhà xinh đẹp.
Phải, rất đẹp…
 
Nhưng, người ngồi đó, đã chiếm trọn ánh nhìn của cô mất rồi…
Tình yêu, lại dâng lên, lan tỏa cả người, nhẹ bâng…
 
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
 
Nam Dương khẽ ngẩng đầu và chợt nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp chẳng quen cũng chẳng lạ, cơ hồ không để ý.
Anh gật đầu chào, bản mặt lạnh băng cùng những ý nghĩ xấu xa ngăn cản anh lại gần con người này.
Đau đớn thay cho người con gái hết lòng yêu anh.
Tự rủa thầm mình, anh vẫn không quay ra nhìn người con gái đó lần nữa, tựa như cô không còn ở đó.
 
-Lâu rồi không gặp anh.
Giọng nói ngọt ngào phát ra, như lời mời gọi quyến rũ của ác quỷ, kéo anh ra khỏi những suy nghĩ trách móc cùng vùi dập.
 
-Chào, cũng lâu rồi không thấy em.
-Dù chúng ta ở cùng một khu phố, kể ra thì anh cũng khá bận rộn nhỉ?
-Ừm. Em đi bộ sao? Cậu ta để em đi một mình vậy à?
-Em cần không gian riêng chứ! Mà anh quan tâm tới em sao? – Xử Nữ cười nhẹ, nhưng sao Nam Dương thấy nụ cười đó đáng sợ quá…
 
Đáng sợ…
 
-Thôi, anh bận rồi. Gặp em sau nhé.
-Nam Dương…
Anh ngoái đầu lại, như muốn hỏi Xử Nữ định nói gì nữa.
-Anh biết là em yêu anh mà phải không?
-Nhưng em sắp lấy Cự Giải rồi. Hãy toàn tâm nghĩ đến cậu ấy.
-Anh…
 
Nam Dương xoay người bước vào nhà. Anh không muốn ở lại chỗ đó nữa, khi nghĩ đến Nhân Mã.
Anh không thể thân thiết với Xử Nữ được…
Anh sợ…
 
~~~o0o~~~
 
Nam Dương nằm vật ra chiếc giường lớn, khẽ nhắm mắt, thả lỏng cơ thể cho đỡ bớt mệt mỏi.
Công việc triền miên khiến anh mất ngủ và stress nặng nề, cùng mớ tình cảm hỗn độn như dày vò anh.
Mệt cực độ!
Rồi anh chìm dần vào giấc ngủ…
Ngủ…cho quên đi…
 
~*~*~*~*~*
 
Xử Nữ còn vương lại trước cổng tầm một lúc, rồi mới quay người bước đi, trở về căn biệt thự của cô và Cự Giải.
Câu nói của anh vang vọng trong đầu cô.
Toàn tâm với Cự Giải? Khi trước giờ, cô gần như không có tình cảm yêu đương nào với anh…
Chỉ có những tội lỗi và trả thù ràng buộc cô vào…
Đau đớn!
Trả thù
Nó là gì vậy?
Là gì vậy?
 
~~~o0o~~~
 
Tôi từng đọc một câu chuyện về lòng thù hận.
Chàng trai vì muốn trả thù cho gia đình mà từ bỏ hết ước mơ, chỉ chăm chăm ý nghĩ trả thù.
Và anh ta trả thù được thật!
Nhưng…khi trả thù xong rồi, anh ta không tìm được lí do để mình tiếp tục tồn tại nữa.
Tay thì đã nhuốm máu, và khát vọng ước mơ không còn.
Đã chẳng còn gì có thế níu giữ chàng thanh niên ấy sống nốt cuộc đời còn lại.
Anh tự tử khi còn rất trẻ.
 
Trả thù rồi thì được gì?
Lo trả thù thì được gì? Khi điều ấy nó sẽ lấy đi cả mạng người.
Những người khao khát được trả thù, bất chấp để trả thù, một khi ước nguyện được thực hiện, bỗng nhận ra mình chẳng còn gì.
Không còn ai bên cạnh
Không còn những hoài bão
Không còn những khát khao
Không còn lí do để tồn tại
 
Vậy trả thù, để rồi nhận lấy cái chết, khi chợt thấy mình chẳng có gì?
Rỗng tuếch…
Trống trơn…
Cô đơn…
Không còn gì tươi đẹp níu kéo nữa…
Và rồi, kết thúc sinh mệnh của mình…
Thật ngu ngốc làm sao!
 
~~~o0o~~~
 
Giá như cô không thù hận.
Giá như cô không muốn trả thù.
Giá như cô chấp nhận rằng không phải lỗi lầm của người đó.
Giá như cô mới là người anh yêu.
Giá như cô không mắc quá nhiều sai lầm…
 
Bây giờ, quay đầu lại, liệu có còn được không?
 
Caffeine
Học sinh chưa nhận lớp
Caffeine
Giới tính : Nam
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 188
Birthday : 02/11/1996
Join date : 12/05/2013
Nhịp Sống  Chương 3 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nhịp Sống Chương 3   Nhịp Sống  Chương 3 Icon_minitimeWed Jun 26, 2013 2:49 pm

Chap 4: Gặp gỡ
 


Định mệnh vốn là thứ con người ta vịn vào để che giấu đi những gì tồi tệ mà họ cho rằng không xảy ra.
Định mệnh, chỉ như một điều khiến họ không phải đau đớn và dằn vặt quá nhiều khi phải gánh vác một cái gì đó bi thương.
Ngay bản thân tôi cũng vậy, cũng cho rằng định mệnh đã khiến tôi viết nên truyện này, như muốn nói ra nội tâm và suy nghĩ của chính bản thân mình.
Định mệnh, phải chăng đưa đẩy hai con người xa lạ gặp gỡ, để rồi chia cắt?
Giống như với Cự Giải và Nhân Mã chẳng hạn, gặp gỡ rồi chia xa
Hoặc ta có thể nghĩ đến Bạch Dương và Kim Ngưu, liệu cuối cùng họ có đến được với nhau không?
Đặt vào một vấn đề khác, nếu cho Bảo Bình gặp Cự Giải thì sẽ thế nào?
Và để Nhân Mã cùng Bạch Dương sau một thời gian gặp lại, rồi cùng chia sẻ?
Đó, có phải định mệnh đã được sắp đặt trước không?
Tự bản thân tôi thấy, ngẫu nhiên chỉ là một phần, bởi cuộc sống là do con người tự tạo nên, và họ phải tự nắm bắt lấy, xây dựng nó.
 
~*~*~*o0o~*~*~*
 
Tôi ước, rằng tôi có thể biết mình muốn viết gì hay làm gì.
Có lẽ bạn nên hình dung hai người con trai một lạnh lùng, một ấm áp.
Một  vẻ ngoài lãng tử bàng quang với mọi thứ, một vẻ ngoài ngọt ngào và luôn quan tâm tới mọi điều.
Đối nghịch và gặp nhau, tại một nơi nào đó, mà họ cho rằng vô cùng yên tĩnh.
Nói chuyện, và chợt nhận ra, tâm tư của họ, như những người đàn ông với nhau, vốn rất đơn giản nhưng xa xôi đến khó hiểu.
Họ, ở trong những hoàn cảnh khác nhau, tâm trạng khác nhau.
Thế nhưng, chỉ nói chuyện một chút thôi, gặp gỡ một chút thôi, cũng để giúp nhau vơi đi nỗi lòng…
Tuy nhiên, chỉ là nếu họ cùng có những ý nghĩ tốt về nhau.
Khi một bên có suy nghĩ tốt, nhưng một bên lại không cho là tốt.
Thì cuộc gặp gỡ, chỉ là điều tồi tệ thôi.
 
~*~*~*~*~*~*~*
 
Bảo Bình mệt mỏi vươn vai sau một giấc ngủ không trọn vẹn.
Anh ngáp dài, nhanh nhẹn vệ sinh cá nhân và ăn sáng.
Chủ nhật, anh muốn đi đâu đó cho thoải mái. Vì sáng sớm, là khoảng không gian thực sự yên tĩnh và thanh tịnh.
Hít thở không khí trong lành và đón lấy những ánh nắng nhàn nhạt đang dần xuất hiện, anh khẽ cười
Cảm giác, thật tuyệt.
 
Cự Giải hôm nay vẫn dậy thật sớm.
Anh qua phòng Xử Nữ, thấy cô vẫn ngủ ngon. Anh quyết định sẽ không đánh thức cô.
Nhẹ nhàng xuống bếp và chuẩn bị bữa sáng xong, anh ra ngoài.
Mệt mỏi với mọi thứ, anh cần thoát khỏi không gian tù túng âm u này.
 
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
 
Cuộc sống này thật mệt mỏi với những guồng quay thời gian lặng lẽ trôi. Và dường như không dừng lại, không đợi chờ bất cứ ai, nó cứ vô tình như thế, khiến con người ta cảm thấy nặng nề…

 
Cự Giải lái xe ra trung tâm thành phố, đi bộ đến công viên.
Một nơi thanh bình, như để con người tìm lại những mảnh kí ức của dòng đời vội vã.
Thật lạ, khi nó lại nằm giữa lòng thành phố. Đơn giản chỉ để đẹp, để nghỉ ngơi đôi chút, hay nó còn có ý nghĩa gì khác nữa?
Dù là gì, thì cũng cảm thấy nhẹ lòng…
 
Bảo Bình vẫn đeo headphone như một thói quen. Thong dong dạo từng bước lười biếng trên con đường dẫn tới công viên quen thuộc như một nơi tất yếu phải đến để trốn tránh sự đời, anh cảm thấy thú vị.
 
~*~~**~~**~~*~
 
Bạch Dương uể oải ra khỏi nhà. Đơn giản, cô sợ, sợ phải đối mặt với người chị gái của mình.
Cô tìm đến Nhân Mã.
 
-Hey, Mã – Bạch Dương gọi người bạn của mình khi phát hiện cô đang ở trong khu vườn hoa của nhà.
-Bạch, vào nhà tớ tự tiện vậy là sao hả?
-Cậu cho tớ một chiếc chìa khóa mà, ngu gì không tận dụng.
-Oh…okay~ Sao tớ lại quên mất việc này nhỉ?
-Rồi rồi, tớ muốn gặp cậu chút thôi. Sao? Không muốn đón tiếp người bạn này à?
-Tại sao không?
 
Hai cô gái cùng cười vang với đoạn hội thoại của mình.
Vui thật đấy, khi bên cạnh vẫn còn những người bạn tốt.
 
~~~o0o~~~
Bảo Bình bất thần dừng lại khi nhìn thấy một bóng người, chẳng phải thân thiết là mấy, nhưng không lạ, khiến anh cảm thấy ghét, khiến anh cảm thấy không gian trong lành của mình dường như mất đi vẻ đẹp vốn có của nó.
Khuôn mặt lạnh lùng vẫn không một chút cảm xúc, lướt qua Cự Giải.
Nhưng …
 
-Này, cậu!
 
Nó khiến Bảo Bình phải ngoái lại. Anh cho rằng mình cần làm gì đó.
 
-Anh gọi tôi sao?
 
Cự Giải khẽ cười, gật gật đầu.
 
-Cậu là bạn của Nhân mã phải không?
-Có chuyện gì sao?
-Tôi chỉ muốn hỏi thăm về cô ấy chút. – Cự Giải gãi đầu, cười hiền.
-Anh nên lo cho vợ chưa cưới của anh thì hơn.
-Ý cậu là gì?
-Nhân Mã vẫn ổn, cực kì ổn, nếu như anh không xuất hiện trước mặt cô ấy một lần nào nữa. Tôi nói thật lòng đấy.
 
Lần đầu tiên, cảm giác như Bảo Bình nổi đóa. Anh không thể chịu được loại người dễ dàng phản bội những thứ xung quanh mình, và nhu nhược. Thậm chí những lần gặp Thiên Yết, anh còn phản ứng hơn thế này. Nhiều lần anh khuyên Nhân Mã tốt nhất loại những kẻ đó ra khỏi thế giới của cô, nhưng không giống anh, Nhân Mã khó có thể đối xử như vậy với ai đó.
Giống như không nỡ bỏ rơi ai vậy.
 
Cự Giải chợt giật mình.
Anh khẽ chào Bảo Bình.
 
-Cảm ơn cậu. Hi vọng cô bé sống tốt và thật vui vẻ.
 
Rồi anh quay đi, thật nhanh như thể sợ rằng người đằng sau sẽ nổi điên lên vậy.
Bảo Bình thở dài, có lẽ anh hơi quá lời rồi.
 
~*~*~*~*~*~*~*
 
-Vậy là cậu …chị Sư Tử sao rồi?
-Vẫn lạnh nhạt với tớ như thế. Và tớ thấy rối trí.
-Hừm…hãy làm những gì cậu cho là đúng và hãy sống thật tốt, và làm những điều khiến cậu thấy thanh thản, chỉ cần không hổ thẹn với lương tâm mình là được.
-Tớ chẳng thể nghĩ được gì nữa. Tớ sợ rằng hai chị em sẽ chẳng được như xưa. Và Thiên Bình, có lẽ anh ấy, cũng sắp rời khỏi nơi này rồi.
-Đôi khi, điều đó lại tốt. Tình yêu không phải thứ vĩnh cửu mà. Hơn nữa, cũng không hoàn toàn là tại cậu, phải không? Cậu đã xin lỗi chị ấy rồi, cậu có quyền nhẹ lòng.
-Liệu được không?
-Hãy để thời gian chứng minh lời tớ nói nhé. Tớ nghĩ chị ấy cần thời gian để bình tĩnh lại. Hơn nữa, còn có anh Nam Dương bên cạnh chị ấy mà, đúng không?
-Tớ hi vọng là như thế…
 
~*~*~*~*
 
Tội lỗi…tất cả mọi thứ, dày vò con người.
Đó là “nhân tâm” phải không?
Có phải không?
 
 
 
-
 
 
Caffeine
Học sinh chưa nhận lớp
Caffeine
Giới tính : Nam
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 188
Birthday : 02/11/1996
Join date : 12/05/2013
Nhịp Sống  Chương 3 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nhịp Sống Chương 3   Nhịp Sống  Chương 3 Icon_minitimeWed Jun 26, 2013 2:50 pm

Chap 5 : Lời hứa
 


Lời hứa, là một thứ ăn mòn con người.
Đó là theo suy nghĩ của tôi, nó như thế.
Tôi từng hứa với một người là sẽ không bao giờ quên anh ta.
Giờ tôi cảm thấy điều ấy thật nặng nề, vì những kí ức liên quan đến người đó khiến tôi buồn, và tôi muốn vất cái lời hứa đó đi ngay lập tức cho rảnh nợ.
Tất nhiên, nếu làm vậy thì tôi sẽ thấy không buồn vì quá khứ nữa, nhưng tôi sẽ thấy không an lòng, bởi mình đã phản bội lời hứa ngày trước.
Chẳng phải như thế khiến tôi khó chịu hơn sao?
Tôi ghét những kẻ thất hứa!
Vậy nên tôi cố gắng hoàn thành lời hứa của mình, dù cho nó đau khổ đến đâu…
Còn bạn?
Bạn có phải là người chịu tôn trọng lời hứa của mình không?
Hay bạn sẽ quăng nó đi, để giảm bớt gánh nặng?
Trả lời thật lòng xem nào!
 
~~~o0o~~~
 
Bảo Bình ước rằng, nếu như anh giống cô, quên đi lời hứa mà có thể nói là vu vơ của thuở nhỏ, thì bây giờ, chắc anh thanh thản biết mấy.
Nghĩ kĩ lại, anh cũng không hiểu tại sao yêu cô, cũng không hiểu vì sao muốn thực hiện câu nói ấy bằng được khi còn nhỏ. Giờ ngẫm lại, những gì nói ra đó, thật xa vời…
 
-Lời hứa, quan trọng thật phải không?
 
Bảo Bình không quay ra nhìn người bên cạnh, vẫn hướng mắt nhìn xa xăm.
 
-Phòng anh nhiều cửa sổ một cách quá thể đấy! Và tôi còn đang nghi ngờ liệu anh có bị tự kỉ không.
 
Cô nhóc lúc nào cũng kè kè bên anh, như một thói quen. Một cô nhóc lắm lời và hay cười, giống như để an ủi chính bản thân và che giấu đi nỗi buồn cực hạn.
 
-Theo cô, lời hứa có quan trọng không? Còn phòng tôi, bố trí như thế chẳng phải rất thoải mái hay sao? Cô vẫn thích nhảy lên thành cửa sổ còn gì.
-Thật hiếm thấy anh nói được câu dài vậy. – Nhân Mã cười ranh mãnh, ánh mắt đểu cáng nhìn châm chọc Bảo Bình.
-Vậy muốn gì đây?
-Ra ngoài đi!
-Làm gì?
-Tôi muốn gặp người có thể khiến chị Ma Kết trở nên như vậy.
-Làm thế nào mà…
 
Nhân Mã kéo vội Bảo Bình, không để cho anh nói hết câu.
 
-Tôi vẫn luôn làm mọi việc theo cách riêng của mình. Không cần biết, okey?
 
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
 
Song Tử ăn mặc giản dị như một thanh niên bình thường chứ không phải công tử nhà giàu như mọi người gán ý nghĩ đó lên anh.
Vẫn dáng người cao gầy, mái tóc bồng bềnh lãng tử và gương mặt luôn nở một nụ cười thân thiện, hồ hởi, anh ra ngoài, đến điểm hẹn.
 
Nhân Mã vẫy vẫy tay gọi Song Tử, cô vui vẻ nói chuyện với anh như người thân thiết trong gia đình.
Cô quý anh chàng dễ chịu này. Thật thoải mái khi nói chuyện với anh ta, giống cô. Và cô thích có một người anh trai như thế!
Bảo Bình đằng sau cảm thấy khó chịu. Tại sao cô ta có thể thân thiết với những người chẳng mấy quen thân như thế.
Nhưng dù thế nào, thì anh cũng thấy có cảm tình với Song Tử.
 
-Hai em đợi lâu chưa?
-Mới đến thôi ạ. Hey em đang nghĩ có nên gọi chị Kết không?
-Nếu em muốn.
-Anh thú vị hơn em nghĩ đó, anh rể tương lai
-Ha ha – Song Tử cười to rất vô tư – Gọi thế này có sớm quá không, em dâu?
-Em thích anh rồi đấy
-Quá khen! Vậy muốn đi đâu nào?
-Gần đây có quán café ngon lắm này, đi đến đó đi
-Em dẫn đường đi.
 
Song Tử và Nhân mã cứ thao thao bất tuyệt hồi lâu. Cảm giác hai người như hai anh em thân thiết lâu ngày mới gặp lại. Có lẽ, ngày trước cô mải mê với chuyện của bản thân, mà không gặp anh sớm hơn khi Ma Kết giới thiệu là sai lầm.
Bảo Bình vẫn theo sau hai kẻ nhiều chuyện kia, im lặng không nói lời nào, cho đến khi Nhân Mã quay lại, kéo anh lên.
 
-Đây là Bảo Bình, giống như em, cũng là em họ chị Kết.
-Anh có nghe nói đến cậu ấy, mà giờ mới gặp. Rất vui được biết em.
 
Bảo Bình chỉ gật đầu chào lại nên Nhân Mã bèn lên tiếng
 
-Cậu ta vẫn lầm lì ít nói vậy đấy! Chẳng nói nhiều bao giờ cả.
-Không tốt lắm đâu. Giao tiếp với mọi người tốt là điều cần thiết cho cuộc sống của mình đấy.
-Em thấy anh quá thân thiện rồi, giống như một cao thủ giao tiếp vậy
 
Nhân Mã cùng Song Tử cứ cười nói, cho đến khi vào quán café ưa thích của Nhân Mã.
Họ gọi những thứ đồ uống sở thích của mình. Café đen, cacao và trà.
 
-Anh Song Tử thích uống trà sao? Nhã nhặn ghê. Kể ra thì vẻ hồ hởi của anh, em cứ nghĩ là anh sẽ uống đồ ngọt nào đó.
-Ai cũng nói anh không hợp với trà.
 
Nhân Mã gật gù tỏ vẻ đồng tình. Bảo Bình thì vẫn im lặng hồi lâu, quan sát thật kĩ Song Tử.
Anh có cảm tình với Song Tử, nhưng dường như tình cảm với Ma Kết còn sót lại trong anh, làm anh khó khăn để đối diện với Song Tử, hay khó khăn khi muốn thốt ra một lời chúc hạnh phúc cho Song Tử và người chị họ yêu quý của mình.
Nhưng dường như, Song Tử không biết được điều ấy. Anh có thể phán đoán tốt tình hình, nhưng với những điều khiến người ta khó tin, thì không dễ đoán định. Vậy nên anh chỉ tin rằng, là Bảo Bình khó gần gũi được với người khác, hoặc do anh khó mở lòng.
 
-Cậu với Ma Kết khá giống nhau đấy Bảo Bình.
 
Bảo Bình nhìn Song Tử hồi lâu. Ngẫm ra thì cũng đúng là như vậy
 
-Hai chị em giống nhau ở vẻ ngoài lạnh và khó tiếp xúc. Ma Kết là do cô ấy thấy khó khi phải truyền đạt cảm xúc của mình và thể hiện nữa. Còn cậu, hình như hơi có gì đó cô độc.
-Nah~ Song Tử, anh giỏi thật đó, mới quen mà hiểu cậu ta được vậy. Khiến cậu ta nói là cả một quá trình đấy.
-Hai đứa hợp nhau nhỉ? –Song Tử vẫn nụ cười thân thiện đáp lại Nhân Mã
-Sao anh lại nghĩ thế chứ? Chỉ là bạn, là bạn thôi!
-Gây hiểu lầm dễ lắm
-Em nói không phải mà
-Hãy để thời gian chứng minh đi.
-Câu này quen quen…
-Thôi, uống cacao của em đi, nguội bây giờ.
 
Nhân mã khịt khịt mũi, nghiêng đầu nhìn Song Tử, cười.
Và họ cứ thao thao bất tuyệt nói chuyện với nhau, còn Bảo Bình thì ngồi nghe.
Như những người đã thân quen từ lâu, bất giác Bảo Bình khẽ cười nhạt.
Dù sao, cuộc sống này cũng không tệ lắm
 
-Anh sẽ ở bên chị Kết mãi và luôn yêu chị ấy chứ?
-Ừ.
-Em không tin có tình yêu vĩnh cửu.
-Ai mà biết ngày mai, chuyện gì sẽ xảy ra. Nhưng một khi em phải trải qua thử thách nào đó để củng cố tình cảm của mình thật nhiều, thì sẽ không dễ gì buông tay.
-Em tin anh. Vậy hứa đi.
-Anh hứa, sẽ luôn ở bên và yêu Ma Kết thật nhiều, được chưa?
-Tốt!
 
Cười vang...
Ngày hôm nay, thật đẹp!
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
Caffeine
Học sinh chưa nhận lớp
Caffeine
Giới tính : Nam
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 188
Birthday : 02/11/1996
Join date : 12/05/2013
Nhịp Sống  Chương 3 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nhịp Sống Chương 3   Nhịp Sống  Chương 3 Icon_minitimeWed Jun 26, 2013 2:50 pm

Chap 6: Từ bỏ - Ra đi
 


Thiên Bình thu dọn mọi thứ. Có lẽ, đã đến lúc anh phải ra đi thật rồi…
Từ bỏ mọi thứ, để lại đằng sau.
Dẫu sẽ thanh thản, nhưng thật buồn…
 
~~~o0o~~~
 
-Thiên Bình, anh thử nghĩ xem, khi con người ta phải từ bỏ một thứ gì đó vốn rất gắn bó, thì cảm giác thế nào?
-Có lẽ là cực kì tồi tệ đấy
-Vậy sao?
-Ừm…
 
Thiên Bình khẽ xoa đầu Sư Tử, mỉm cười nhìn cô
 
-Hôm nay em có vẻ trầm tư quá đấy. Sôi nổi mới chính là em cơ mà.
 
Sư Tử khẽ nhìn Thiên Bình, cười rạng rỡ và gật đầu nhìn anh.
Có lẽ là thế…
Có lẽ thế…
 
~*~*~*~*~*~*~*
 
Thiên Bình lặng nhìn những kỉ vật xưa cũ, chạnh lòng.
Thử thách này, anh không qua rồi. Cảm giác mình thật yếu đuối.
Sư Tử rời xa anh, điều đó sẽ tốt ch cô ấy. Và anh mong cô thật hạnh phúc.
Hạnh phúc là gì?
 
~~~*~~~*~~~*
 
-Từ bỏ trong khi vẫn còn yêu, ra đi khi vẫn còn nặng lòng, đó có phải là một sự lựa chọn khôn ngoan không?
-Nếu điều đó khiến bản thân mình thanh thản và sẽ không còn ai đau đớn thì nên.
-Hừm…
-Đôi khi kết thúc của sự việc này, là khởi đầu cho một sự việc khác.
-Vậy à.
 
Cười lạnh một tiếng, cô gái vẫn nhìn vào người con trai đối diện, lặng lẽ cùng những tâm tư, suy nghĩ của bản thân.
Cô nhìn lên bầu trời xanh cao ngoài kia, với những gợn mây trắng xóa. Từng đàn chim chao liệng trong không trung vô tận.
 
I miss the freedom~
 
-Có lẽ ngày hôm nay thích hợp cho việc sáng tác một bức tranh nào đó, anh có nghĩ vậy không?
 
Chàng trai dứt khỏi góc riêng tâm hồn mình, quay ra nhìn cô gái mỉm cười.
 
-Tại sao không?
 
~~~o0o~~~
 
-Chị…
-Có vấn đề gì sao?
 
Bạch Dương chậm rãi đến gần Sư Tử, từ tốn nói chuyện, khác hẳn vẻ bộp chộp vội vã nhay nhảu thường thấy ở cô.
 
-Hôm nay, anh Thiên Bình sẽ sang Úc. Chị có nghĩ mình nên đi tiễn anh ấy một đoạn đường không?
 
Sư Tử nhẹ nhắm mắt, gật đầu.
 
-Chị biết rồi. Chị cần sự yên tĩnh, được chứ?
-…anh Nam Dương nói chiều nay sẽ đến.
-Ừ. Anh ấy đến đưa chị ra ngoài một chút.
-Vậy sao?
 
Bạch Dương đứng dậy, quay trở về phòng mình.
Từ lúc nào, cảm giác nặng nề cứ bủa vây lấy cuộc sống của chúng ta thế này?
 
~~~o0o~~~
 
-Song Ngư, chị đang ở đâu thế ?- chiếc điện thoại rung lên như người đang cầm nó, có một chút gì đó tức giận nhưng lại mang theo sự lo lắng.
-Chị đang ở một nơi rất thoải mái, Ngưu ạ.
-Chị…
-Chị sẽ về, sớm thôi. Em cứ yên tâm nhé. Nơi này, thực sự rất tuyệt đấy!
 
Cúp máy…
 
Song Ngư hít thở không khí trong lành của vùng quê yên lành. Nơi này thật lí tưởng cho việc tìm lại sự thanh thản vốn dĩ cô đã đánh mất trong dòng thời gian vội vã.
Ở đây, cô sẽ bắt đầu lại mọi thứ.
Cô sẽ tận hưởng cuộc sống của mình, một cách trọn vẹn nhất có thể.
 
-Làm việc thôi!
 
Mạnh mẽ và đầy quyết tâm…
 
~~~o0o~~~
 
Thiên Bình xách đồ lên chiếc taxi đã đợi sẵn trước cổng, Bạch Dương cũng phụ giúp anh mang đỡ vài thứ.
 
-Cảm ơn em đã đến tiễn anh.
-Không có gì mà. – cô cười, nhưng có gì đó buồn.
 
Hai người họ cùng lên xe đi ra sân bay.
 
Sư Tử nằm dài trên chiếc ghế sofa. Cô suy nghĩ rất nhiều, và rồi bỗng bật cười.
 
-Mình nhỏ nhen quá rồi. Có lẽ nên đi thôi.
 
Cô vội ngồi dậy, sửa soạn đồ, và đi…
 
~~~*~~~
 
Tại sân bay quốc tế…
 
-Cảm ơn đã tiễn anh đến tận đây
-Anh cảm ơn hoài thế - Bạch Dương và Thiên Bình cùng cười. – Anh sống tốt nhé!
-Em cũng vậy. Anh đi đây.
 
Quay người đi và không thể ngoái đầu lại nữa, như thể người sợ rằng, mình sẽ thay đổi ý định…
Con người rất dễ thay đổi và vô cùng ích kỉ mà, phải không?
 
Anh kéo vali bước vào làm thủ tục rồi định đến phòng chờ.
Nhưng chợt, hình bóng quen thuộc hiện ra trước mắt, mỉm cười.
 
-Sư Tử…
-Anh đi sớm vậy sao?
 
Đôi mắt Thiên Bình dãn ra vì ngạc nhiên. Sư Tử ôm lấy anh và thì thầm
 
-Sống tốt nhé.
 
Anh chợt mỉm cười.
 
-Sẽ…em cũng vậy. Anh mong em hạnh phúc.
 
Cảm giác buồn thương vẫn còn, nhưng đã được xoa dịu bởi sự thanh thản…
Tận đáy lòng, yên bình…
 
Từ bỏ và ra đi, chưa chắc đã là xấu, chỉ là người ta muốn bắt đầu lại từ đầu. Để bản thân cảm thấy an nhiên phải không?
Phải không?
 
 
Caffeine
Học sinh chưa nhận lớp
Caffeine
Giới tính : Nam
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 188
Birthday : 02/11/1996
Join date : 12/05/2013
Nhịp Sống  Chương 3 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nhịp Sống Chương 3   Nhịp Sống  Chương 3 Icon_minitimeWed Jun 26, 2013 2:51 pm

Chap 7: Đối nghịch
 


Những cảm xúc tuôn trào và những kỉ niệm đau xót không thể gỡ bỏ, nó ám ảnh tôi từng ngày.
Ăn nốt bát cháo khi nghe những giai điệu quen thuộc, tôi khẽ thở dài vài tiếng.
Trời mưa rồi.
Tôi luôn tự hỏi là trời đang khóc thương, hay là sự gột rửa thế gian của Đấng Tạo Hóa?
Mưa tầm tã, mọi thứ ẩm ướt. Và khi nhìn xuống đường, vắng tanh…
Tất nhiên không phải không có người, nhưng họ mặc những chiếc áo mưa đủ màu sắc và chất liệu, phóng thật nhanh trong làn mưa bay.
 
Tệ thật!
Tôi cảm giác như mình đang trốn tránh điều gì đó. Mà có lẽ là thế thật.
Tôi sợ những điều dễ thay đổi, tôi sợ khi phải đối diện với nó.
Đổi lại, tôi được coi là kẻ vô cảm và cứng nhắc, luôn đắm chìm trong thế giới cô độc của riêng mình.
Tôi thích cảm nhận sự đơn độc lạnh lẽo trong căn phòng của mình, đầy tối tăm.
Hướng ra cái cửa sổ duy nhất mở, ngắm nhìn mọi thứ đang chìm vào sự ảm đạm.
 
Và rằng, tôi muốn nói điều gì nữa, thì cũng thật khó khăn, vì bất chợt, xúc cảm trôi đi mất rồi…
 
~~~o0o~~~
 
Nhân Mã khó chịu nhìn ra xa. Trời mưa to, khiến cô không thể ra ngoài vào hôm nay được.
Bức họa vẫn còn dang dở nằm yên vị trên giá vẽ.
Đó là bức tranh một chàng trai luôn ngồi trên thành cửa sổ, tai đeo headphone, hướng nhìn ra xa, bầu trời u ám mang đầu màu xám đơn sắc đang dần trở nên xanh biếc, có chút sức sống.
Cô ngắm nhìn tác phẩm của mình. Dù sao, cũng không buồn nữa…
 
~*~*~*~
 
Xử Nữ tưởng chừng khó chịu tột độ khi nhìn làn mưa kia. Nó khiến cô nhớ lại những điều không hay ho.
Mẹ cô ra đi vào một ngày mưa ẩm ướt, bà ấy đã bỏ cô đi như thế đấy.
Những cơn mưa trở nên nặng hạt dần, và rồi bong bóng vỡ tan, lộp bộp…
Những giai điệu quen thuộc cứ thể vang lên trong đầu. Những kí ức thuở xưa khiến cô đau lòng, thoáng ẩn hiện.
Trái ngược với Nhân Mã đang dần vui lên, thì cô lại đang bị ăn mòn bởi quá khứ…
 
Nếu nói cuộc sống này không công bằng thì có lẽ không hoàn toàn đúng, nhưng nếu nói nó rất công bằng thì tôi lại cho rằng không đúng.
 
Bảo Bình uống tách café đen đá do Ma Kết pha cho, chúi đầu vào một cuốn sách khoa học viễn tưởng nào đó mà anh cho là hay ho.
 
-Mưa to quá rồi!
-Chị cần gì quan tâm đến điều đó?
 
Bảo Bình ngạc nhiên nhìn Ma Kết.
 
-Có lẽ em không bao giờ biết, tháng 12 năm xưa, câu chuyện còn bỏ ngỏ…
-Hửm?
-Hôm đó, có lẽ em đúng khi từ chối tham gia. Và chị hối hận khi ép Nhân Mã đến đó…
-Ý chị là…
-Chị sẽ kể cho em…
 
~~~*~~~*~~~*~~~
 
Tháng 12 năm xưa, có một ngày…đó là ngày tụ họp tất cả những người thân thiết.
Tất nhiên, Bảo Bình, Song Tử và Thiên Bình không hề có mặt lúc đó.
 
-Hey, Xử êu ~ lấy dùm tớ chai nước.
-Nước lọc đây.
-Nước ngọt cơ mà
-Uống nước ngọt nhiều ga lắm, lại lạnh nữa.
 
Nhân mã xị mặt xuống khi thấy Xử Nữ nói vậy. Cự Giải khẽ cười xoa đầu cô rồi nói với Xử Nữ.
 
-Em cứ để con nhóc này uống đi.
-Nhưng lạnh, mà cậu ta mới ốm dậy.
-Không sao đâu mà - Nhân mã liến thoắng đáp lại, rồi vơ vội chai nước ngọt trong tay Xử Nữ.
 
Nam Dương và Song Ngư ngồi đó chỉ cười, trong khi Bạch Dương với Kim Ngưu đang làm bánh kem. Ma Kết cũng sắp đồ ra dần.
 
-Lũ nhóc này nghịch quá – Sư Tử khẽ lên tiếng
 
Ngày mà tất cả mọi người cùng quay quần bên nhau, quan tâm, và thật hạnh phúc. Dường như đó chỉ là dĩ vãng.
Đó cũng là ngày đầu tiên Xử Nữ gặp Cự Giải.
Rồi chợt nhận ra, có lẽ họ mới hợp với nhau.
Đó là theo suy nghĩ của Nhân Mã…
Có lẽ, định mệnh vốn là điều không nên quá tin tưởng…
Định mệnh là gì?
 
~*~*~*~*~*~*~*
 
-Đó là sự bắt đầu cho những ngày dài đau đớn sao?
-Ừ. Có lẽ chị không nên ép con bé đi, như thế Xử Nữ và Cự Giải không gặp nhau tại đó. Rồi con bé sẽ vẫn hạnh phúc…
-Em không nghĩ thế. Nếu chắc chắn sẽ xảy ra, kiểu gì nó cũng xảy ra mà thôi. Chẳng phải bây giờ cũng tốt hơn nhiều rồi sao?
-Hi vọng là vậy…
 
Cơn mưa, cũng đã tạnh dần…
 
~*~*~*~*~*~*~*
 
Tôi và cậu vẫn luôn đối nghịch phải không?
Khi cậu thích dâu và ghét những thứ gì đó liên quan đến cacao
Thì tôi lại dị ứng dâu và chỉ thích cacao nóng.
Cậu là một cô gái nữ tính thuần với mái tóc dài thướt tha tung bay trong gió.
Tôi lại với mái tóc ngắn cá tính, và dường như chỉ thích đi dày bệt cùng những bộ quần áo hợp tông.
Câu luôn tinh khiết trong những bộ váy đẹp đẽ, còn tôi lại chẳng bao giờ hứng thú với thứ đó.
Chúng ta khác nhau…
 
~~~o0o~~~
 
Cơn mưa tưởng chừng đã tạnh dường như lại tiếp tục.
Những tiếng sấm gào thét trên bầu trời xám xịt kia.
Mọi người, có lẽ đã yên vị trong nhà hết rồi…
 
Ngày còn bé, tôi bị chẩn đóa mắc viêm giác mạc
Gia đình tôi đã lo lắng biết mấy khi họ cho rằng một ngày nào đó tôi sẽ mù khi không có dấu hiệu gì là sẽ có người hiến giác mạc.
Tôi thấy nực cười và vẫn sống một cuộc sống bình thường như mọi khi.
Bảy năm sau, vẫn là tôi, với chiếc kính cận nhẹ, hơi loạn một chút, được chẩn đoán rằng bị viêm kết mạc.
Tôi lại cười một lần nữa.
Cuộc sống này vốn có rất nhiều sai lầm, và cực nhiều những sai sót.
Ngay cả bệnh liên quan đến cả đời người như thế mà cũng sai được. Dù rằng, tôi từng ước mất đôi mắt này đi, để tôi không phải nhìn cuộc sống xấu xa đầy những ngang trái này nữa.
Nhưng có lẽ, tôi vẫn phải tiếp tục nhìn nó rồi…
Để phán xét…
 
Mưa vẫn tiếp tục rơi, nhưng không còn nặng hạt nữa…
Lần này, có lẽ là để rửa trôi tất cả…
 
Sponsored content
Nhịp Sống  Chương 3 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nhịp Sống Chương 3   Nhịp Sống  Chương 3 Icon_minitime

 
 

Nhịp Sống Chương 3

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Similar topics

-
» Nhịp Sống Chương 1
» Nhịp Sống Chương 2
» Nhịp Sống [tổng hợp Extra]
» [ Song Ngư - Thiên Yết ] Chuông gió
» [ Song Tử - Thiên Yết ] Chiếc chuông gió... ( The end )
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Truyện 12 chòm sao :: Lớp học văn :: Gian truyện 12 chòm sao :: Gian truyện tình cảm, tâm lý :: Nhịp Sống-