Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng NhậpShop

Share
 

 That Moment, We Met...(Chapter 23)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Chuyển đến trang : 1, 2, 3, 4, 5  Next
Tác giảThông điệp
yoohaney
Học sinh nhà Nước
yoohaney
Giới tính : Nữ
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 1689
Birthday : 23/10/1996
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 23) Empty
Bài gửiTiêu đề: That Moment, We Met...(Chapter 23)   That Moment, We Met...(Chapter 23) Icon_minitimeSat Jun 29, 2013 11:58 pm


_Đường vòng?! Đi nãy giờ vẫn chưa tới! Thế quái gì mà chúng ta cứ đi vòng vòng hoài vậy?!! - Chàng trai cáu bẳn, tỏ ra bực tức vì nãy giờ họ quả thật đi qua đi lại vẫn chưa đến được ngôi miếu.


Sư Tử dẫn đường còn thua một tên mù hướng”, cô gái theo sau đang chửi xéo kẻ đi trước, thỉnh thoảng lại quay sang liếc tên bên cạnh, nhìn với vẻ hoài nghi “Còn tên này...như rùa bò, làm gì mặt mày nghiêm trọng, cắm đầu xuống đất mà đi?!”


Chịu hết nổi vì đã bỏ phí 30 phút đi mòn dép, Bảo Bình tỏ thái độ:


_Này! - Cố tình kêu lớn để người bên cạnh nghe được - Kim Ngưu, rõ ràng kêu anh đi cùng nhằm tiết kiệm thời gian...hơi đâu lại để, - chỉ vào Sư Tử - tên vô dụng kia đi trước?!


_Cái gì?! - Nghe được, “chủ” nào bị ám chỉ liền quay xuống la làng.


Bảo Bình mặc kệ, cô nhìn chằm chằm, quan sát bản mặt xanh lè của Kim Ngưu, một tay anh đang ôm bụng.


Hừm...thật sự là có vấn đề!”


_Chẳng lẽ anh...đau bụng?


Nghe đến đây thì như bị trúng tim đen, Kim Ngưu giật thót mình:


_Đâu có! - Anh ấp a ấp úng, khua tay đuổi tà - Ha ha...ha ha...”Sự thật là rất đau, hồi chiều mình đã ăn gì bậy bạ đâu? Híc”.


_Không phải? - Cô gái nhướn mày - Vậy thì lết nhanh giùm tôi cái! Cầm bản đồ, xem kĩ, đi kiểu này chỉ có nước tôi tự mò cho nhanh!


_Bạn cô...- Giọng run rẩy trước sự đáng sợ của cô nàng “cọp cái” đang trừng mắt như mẹ nhìn con không hài lòng -...Cậu ta dẫn đường cũng giỏi lắm mà! - Kim Ngưu cười huề nhằm cứu vãn tình thế còn chàng kia nghe xong liền phổng cả mũi.


Phải phải, Sư Tử ta là nhất!”–Tự sướng.


Đến nước này thì “nói dối” không kịp, đầu óc trống rỗng, hoa mắt và mồ hôi vã ra, Kim Ngưu khó chịu–Bụng đau mà bắt đi bộ...cứ đà này thà bảo anh đi chết thì hơn! Còn Bảo Bình, cô nhìn theo sắc thái có phần nhợt nhạt trên khuôn mặt kia, ánh nhìn cũng “sắc” theo.


_Đau bụng thì cứ nói, có gì đâu mà phải giấu? Nhìn anh kiểu này cũng không giấu đuợc ai! - Nói với giọng chán chường, cô khoanh tay lại.


_Hơ... - Kim Ngưu ngạc nhiên rồi tỏ ra áy náy - ...không muốn làm trì hoãn chuyến đi của hai người nên...


_Haizz...gì thì cũng đã lỡ rồi, - Bảo Bình thở dài và nhìn lên phía trước, nơi Sư Tử đã cách xa họ gần mười bước - Biết phải đi lâu sao anh còn ăn bậy?


_... - Không đáp, Kim Ngưu im im “Rõ ràng mình ăn có hộp cơm rồi thức ăn Cự Giải làm...không thể nào đau bụng được?”


_Cô gái khi nãy... - Bảo Bình tiếp - anh quen cô ta?


_Hả? - Chàng trai giật mình vì bị chuyển chủ đề bất thình lình - À, Cự Giải là bạn thân hồi nhỏ của tôi. Mà...hình như ba chúng ta học chung thì phải?


_Ờ, cũng không có gì, chỉ là... - Cô gái ra vẻ đăm chiêu, suy nghĩ và xanh mặt: ”Đó là một cô gái “hơi” nhiệt tình quá đáng”.


Cả ba tiếp tục chuyến đi như vậy, Sư Tử một thân một mình tìm hiểu tấm bản đồ và nhâm nhi que bánh pockey của mình, Kim Ngưu và Bảo Bình theo sau–họ trò chuyện–cách một khoảng khá xa.





_Như vậy thì hai người có vẻ thân nhỉ? - Bảo Bình đặt ngón trỏ dưới cằm.


Nghe cô nói vậy, Kim Ngưu suy nghĩ rồi anh tự hỏi: ” ”Thân” là thân như thế nào? Thân như bạn bè hay còn thân...theo một loại cảm xúc mà mình thầm hy vọng?”


_Nói thật thì... - Anh ấp úng - giờ tôi lại muốn dẫn cô ấy theo!


_Hả?


_Hì...Cự Giải, - Chỉ nghĩ đến cái tên mà hoa anh đào như nở rộ trong lòng chàng trai - tuy sợ nhưng có vẻ muốn đi cùng, tôi bỏ cô ấy ở lại cũng thấy tội.


_Nhìn anh có thấy gan dạ lắm đâu? - Bảo Bình được cớ mượn cái bụng đau của Kim Ngưu mà đùa - Mặt mày xanh lè, chân đi lõng thõng như hai cọng bún thế này! Ở nhà đi cho rồi, khỏe hơn không?


_Hờ hờ, dù gì thì tôi cũng hứa giúp hai người rồi mà. Để một quý cô mù hướng đi, lỡ lạc vào Red Flame thì sao?


_Hả? - Bảo Bình khựng lại - Red Flame? Là gì vậy?


_Hả? - Tới lượt Kim Ngưu ngạc nhiên, anh đưa tay chỉ thẳng về phía bên phải mình. Hàng cây rậm, bao bọc quay khu rừng như một rào cản vững chãi - "Khu rừng ma quỷ"? Cô ở đây mà không biết sao?


Nghe đến câu cuối, Bảo Bình nhảy dựng, nhờ anh nhắc mới nhớ mình không phải dân địa phương, loạng choạng một cái là lộ tẩy bí mật.


_Hơ...thật ra khi nhỏ, nhà tôi kị mấy vụ mê tín, cha cũng không cho ra ngoài nhiều nên không biết...- Bịa đại một cái lý do với hy vọng “Biết là nó nhảm nhưng cứ tin đi!”–Cô thành khẩn.


Ban đầu, chàng trai ra vẻ gật gù và thông cảm nhưng sau đó lại sực nhớ ra một điểm vô lý:


_Mê tín? Nhưng chuyện ma quỷ xuất hiện trong Red Flame là khả thi mà...21 người chết rồi.


_Có người chết suy ra người ta liền đồn là do ma quỷ? - Bảo Bình dừng lại và nhìn Kim Ngưu đang gật đầu. Sau đó, cô phủi tay - Xì...chuyện con nít! - Cô gái bước nhanh và quay đầu lại, vẫy tay với chàng trai - Có vậy mà cũng tin, ba cái thứ tâm linh đó chỉ giỏi đi dọa mấy tên yếu bóng vía như anh, còn tôi...ma mà gặp cũng phải bỏ chạy!


_Dữ như chằn, ma cũng phải sợ, haha! - Giọng nói thứ ba từ tên vô duyên nào đó chen vô làm công chúa “hiền lương” nay cũng phải “hung tàn”, nện vào đầu chàng trai trước mặt một đấm.


_Dẫn đường lo dẫn đường đi! Nhiều chuyện!


_Cái này không phải việc của ta! - Sư Tử ôm đầu, cãi.


_Ngươi giật mất tấm bản đồ thì ai mà xem được?!


_Hai người đừng cãi nữa, sắp tới nơi rồi! - Bảo Bình và Sư Tử liền quay lại, cùng nhìn Kim Ngưu như anh từ đâu mới tới - Thật mà...theo con đường này, đúng 15 phút nữa sẽ tới ngôi miếu!


_Há, thấy chưa? Sư Tử ta đây quá giỏi! - Nhìn Sư Tử lúc này có thể tưởng tượng ra một anh chàng đang ưỡn ngực, ngẩng cao đầu, một chân thì đạp lên tảng đá vàng, sóng mũi dài ra như pinocchio.


Cười tự cao xong, anh ta quay đầu bước đi để lại phía sau vẫn Kim Ngưu và Bảo Bình.


_Nhìn hai người cãi như con nít vậy! - Kim Ngưu che miệng và cười - Có vẻ thân lắm?


_Có lẽ! - Bảo Bình thì vẫn thái độ thờ ơ, cô đáp như đùa - Ờ, hắn ta là bạn duy nhất của tôi mà.


Nghe vậy, Kim Ngưu bỗng dừng bước và nhìn cô, trong khi cô vẫn tiếp tục bước đi, hai tay chấp sau đầu...đôi mắt hướng về đường chân trời xa xăm. Sư Tử có thể đã nghe được nhưng anh không quay lại, mặc cho sự nặng nề đang bao trùm cả ba người họ.


Bảo Bình–đối với cô mà nói thì chuyện này như một lẽ thường tình–một sự thật quen thuộc đến nổi bản thân khi nhắc lại cũng không cần suy nghĩ nhiều. Nhưng Kim ngưu? Liệu có “thích nghi” kịp để tiếp nhận câu nói này? Còn Sư Tử, những lúc được người khác công nhận giá trị hay tầm quan trọng của anh đối với họ như thế nào thì–nhảy ăn mừng, vui sướng và bộc lộ bản tính tự hào đến phổng mũi của mình mới phải. Vậy sao giờ anh lại im lặng? Vì ở phía trước nên không ai có thể thấy được cảm xúc trên khuôn mặt anh lúc bấy giờ, song, bản thân cũng không muốn họ thấy được “sự trống rỗng” ấy.


Và...quả thật ở hai người họ đều hiện hữu một tâm tư khó bắt thành lời, ngoại trừ Bảo Bình, cô đang suy nghĩ. Khẽ nhắm mắt và cô nhớ lại cái ngày hôm ấy.


Ngày mà mình gặp Sư Tử...một tên nhóc không hơn không kém về số tuổi và ngay cả...phải nói là tên này rất hiếu kỳ...Một tên nhóc với tính tình kiêu ngạo vì lúc nào nó cũng ngẩng cao đầu ngay cả với phụ vương và mẫu hậu của mình. Một phần, hắn ta tự tin và hòa đồng nhanh chóng với mọi người. Ngay từ buổi đầu tiên, mình còn nhớ cặp mắt tròn xoe, xanh như ngọc lục bảo nhìn mình “ngây ngất” trước một hành động rất đỗi bình thường mà đứa con gái nào cũng có thể làm được–chồng những cuốn sách vô tri vô giác thành một tòa tháp...Hừm, rõ ràng bọn họ mời bổn công chúa sang vương quốc gặp mặt tên hoàng tử ngủ nướng, đã vậy còn hẹn gặp trong thư viện–cái nơi mình không bao giờ muốn đặt chân vào đó một lần nữa! Sách mà không có hình thì như thuốc kích thích bản tính ham ngủ của con người vậy! Chúa ghét đọc sách!”


[Flashback]





_Cậu đang xếp gì vậy? - Hoàng tử nhỏ vừa được hộ tống vào căn phòng đã trố mắt ngạc nhiên nhìn “bức tường đồ sộ” cao một mét mốt (chiều cao của Sư Tử lúc đó) - Bức tường oai quá! - Trầm trồ khen ngợi là biểu hiện của cậu ta lúc bấy giờ vì vật liệu duy nhất được dùng đến là “sách”. Và sở dĩ phải dùng đến chúng là vì trong 30 phút chờ đợi, nàng công chúa chán nản, buộc phải “hành hạ” vài quyển sách nhàm chán. Con số vật liệu được dùng lên đến “không tưởng” đối với một đứa trẻ chỉ mới bảy tuổi. Có lẽ vì vậy mà hoàng tử nhà ta mới không rời mắt được, bỏ mặc mọi lời giới thiệu từ người quản gia đứng cạnh, cậu chỉ biết há mồm mà ngưỡng mộ.


_Mù à, là tháp không phải tường! - Cô nhóc thờ ơ, tiếp tục đặt thêm một quyển sách lên “sản phẩm” của mình.


_Khuaaaa! (Cool–cách phát âm ngoại ngữ của Sư Tử cực kỳ tệ) Tháp Eiffel!! - Nói rồi, cậu nhìn đắm đuối mà kết một câu - Không ngờ cao thật, ngang đầu mình luôn!


Lần này thì Bảo Bình mặc kệ, không thèm đoái hoài đến cậu.


Không lẽ đầu to, óc như trái nho? Mà mình cũng đâu quen tên này, hơi đâu để ý cho mệt!”


Loay hoay, Bảo Bình đặt một quyển sách đứng, góc 90 độ với mặt đất lên trên cùng và tác phẩm cũng hoàn thành. Tuy nhiên, chưa kịp ăn mừng và nhìn lại thành quả của mình thì một linh cảm bất an chợt tới.


_Cậu xây xong rồi hả? - Sư Tử hớn hở, hai tay nắm chặt, mắt long lên và bảo - Vậy thì tới lượt tớ! Xem sức mạnh của ta đây! - Bước lùi lại hai bước và cậu ta “đâm” thẳng vào tác phẩm ấy như kẻ hủy diệt - Haha...hay chưa?! Trong phim thì lúc nào cũng có khủng long đập tường mà!


_... - Bảo Bình nay sốc quá không nói nên lời, hai tay giơ trước mặt mà đầu óc thì trống trơn, cảm xúc hỗn loạn cứ như đã đóng băng toàn tập.


[End]


Và đó là lần đầu cũng như lần cuối cô nàng chịu đặt chân vào thư viện, cũng như sự căm thù đối với sách ngày càng tăng.


Chợt,


_Nhà mi nói chuyện bi quan quá đấy! - Giọng nam dõng dạc vang lên từ phía trước, một chút ngang tàng nhưng đa phần là sự quan tâm hiếm có. Trên khuôn mặt người con trai ẩn chứa một loại cảm xúc như hoài nghi về suy nghĩ của chính mình, Sư Tử quay lại, trề môi và cất lên câu nói ấm áp - Nói thật, ta cũng chỉ xem có mình mi là bạn, Bảo Bình!


Nói rồi, anh quay đi để lại cô với hai gò má đỏ, lúng túng và chỉ biết nói thầm một câu:


_Sư Tử phiền toái...ngốc...


Vù...


Trời bỗng dưng nổi gió–một cơn gió nhẹ, êm dịu. Bảo Bình khẽ mỉm cười và cô tiến về phía trước, cảm giác hài lòng.


Từ đằng sau, Kim Ngưu vẫn lặng lẽ bước đi với những suy nghĩ trong đầu và cũng trong lúc đó, anh nhìn Bảo Bình mà hiện ra hình dáng của một người con gái khác.


Nếu như xen giữa tình bạn còn là một thứ cảm xúc mãnh liệt hơn, vậy thì một trong hai, thứ nào sẽ tồn tại?”


Chàng trai tiếp tục bước đi không ra tiếng động, cô gái như nhận ra điều gì đó liền quay lại, giục:


_Nhanh chân lên! - Kim Ngưu giật mình rồi chạy về phía trước, tới cạnh Bảo Bình. Cô nàng tỏ ra chán nản, như kiểu đi guốc trong bụng người khác và tiếp - Đi cạnh một cô gái thì anh cũng nên học cách tế nhị một chút, đừng có mà thẫn thờ về một người con gái khác vì có người sẽ bị cảm giác “bỏ rơi”!


Huỵch toẹt ra thì cậu đang có cảm giác mình không phải là con gái chứ gì?!” Sư Tử nghĩ thầm và che miệng cười khúc khích. Bảo Bình thấy vậy liền huých cù chỏ vào bụng anh.


_Không... - Kim Ngưu bật cười, anh bảo - nhìn hai người đúng là, tôi lại nhớ đến bạn của mình - Nói rồi anh ra vẻ chần chừ, không biết có nên hỏi hay không. Khẽ thở dài và anh tiếp với ánh mắt buồn - Hỏi thật thì...tình bạn giữa con trai và con gái liệu có tồn tại?





Họ dừng lại. Bảo Bình và Sư Tử đưa mắt nhìn nhau, không biết rằng cả hai đã đỏ mặt. Cô gái ngày nào mạnh mẽ, phóng túng với những phát ngôn có phần bất cần của mình nay chỉ biết im như tượng. Nhận ra được sự khó xử ở cô, Sư Tử hằn giọng:


_Hừm...đâu ra cái lập luận đó vậy? Bạn...thì chỉ là bạn thôi! - Nói rồi, anh bước đi để hai người họ ở lại.


Bảo Bình và Kim Ngưu đứng im một hồi, rồi cô gái cũng quyết định lên tiếng–do dự:


_Kim Ngưu, hình như anh đang có...”vấn đề”? Anh...thích cô gái đó phải không?


_Cô...cô nhận ra điều đó? - Kim Ngưu bước theo cô, có phần ngỡ ngàng trước sự ngốc nghếch của mình và chút chậm hiểu. Quả thật thì chỉ có mình anh là chưa nhận ra. Mặt anh đỏ như gấc, tim đập loạn nhịp, cảm xúc hỗn độn và anh nói...lắp bắp - Làm sao cô biết?...Bộ...dễ nhận ra...lắm hả?


_Ờ thì... - Bảo Bình bất ngờ trước phản ứng của Kim Ngưu - thì...dễ nhận ra, nhiều khi đoán đại là trúng. Bạn bè thích nhau là chuyện bình thường! - Cô vẫy tay, cười.


_Phù... - Kim Ngưu liền thở phào nhẹ nhõm, “tuy có chút hụt hẫng nhưng cũng may là mình không dễ đoán như vậy!” - Bảo Bảo, vậy là cô không hiểu rồi! Thích ở đây...tôi thích Giải Nhi theo một cảm giác khác.


_Hả? - Tới phiên Bảo Bình giả ngây, cô bắt đầu cư xử kì lạ, hiểu anh đang nói gì nhưng tự cho là mình không hiểu. Vì một trùng hợp nào đó, cô cũng đang ở trong tình trạng giống anh, “Thích bạn thân mình ư? Không thể nào!” - Còn cảm xúc nào nữa à?


_Thì...không phải tình bạn...


_Nó gọi là tình yêu đúng không? - Bảo Bình thẳng thừng làm Kim Ngưu nhảy dựng.


Mấy tên phản ứng kiểu này...Kim Ngưu, hắn đúng là nai tơ 100% rồi!”


Rối quá, chàng trai chẳng biết nên giải thích như thế nào, cô gái mới đề nghị:


_Ờ, vậy thì nói thử lý do thích và yêu khác nhau xem! Anh có tình cảm với cô ta khi nào thế? - Để giải nguy cho Kim Ngưu ra khỏi cảnh khó xử, Bảo Bình chỉ còn cách trở thành nhà tư vấn chuyên môn tình cảm học đường dù rằng bản thân không hề có lấy một tí kiến thức nào về chúng.


_Từ khi nào? - Chàng trai tự hỏi bản thân một câu ngố chưa từng thấy - À, từ khi...chuyện dài dòng lắm! Nói thật thì tôi cũng không rõ là mình thích cô ấy theo kiểu nào, chỉ biết mình không coi cô ấy như bạn thân bình thường...


_Em gái? - Bảo Bình cố tình chặn họng vì mất kiên nhẫn.


_Không phải!! - Kim Ngưu phản ứng mạnh, múa may lung tung.


_Bực mình quá! Cả tình cảm của mình còn không rõ! - Bảo Bình đổi thái độ, cô trở nên gắt gỏng và phát ngôn có phần lạnh lùng - Tôi ghét mấy tên nhu nhược, thiếu bản lĩnh, yêu ghét không rõ ràng! Nhất là con trai, càng phải biết rõ cảm nhận của chính mình! Không phải là con gái thì đừng làm ra vẻ mơ hồ, chờ đợi người khác đến cứu nguy, giúp mình giải đáp tình cảm thật sự của bản thân. Rất là hèn nhát khi anh bảo mình không chắc chắn đó là tình yêu, lại không hẳn là tình bạn, vậy nó là thứ gì?!


Bình thường khi nghe cô gắt như vậy người khác sẽ trở nên bực tức vì cảm thấy bản thân bị hạ thấp, tuy nhiên, Kim Ngưu lại khác. Không những không nổi nóng mà anh còn ngẫm lại. Suy tư vài giây, anh chàng khẽ thở dài:


_Bảo Bảo nói đúng...thật ra, nó khó nói là vì tôi không biết phải bắt đầu từ khi nào. Chỉ là kỷ niệm giữa chúng tôi có rất nhiều và tình cảm có thể cũng từ đó mà đi lên. Nhưng để nói là tôi thích cô ấy vì lý do gì...vì tôi ngưỡng mộ Cự Giải. Chính cô ấy đã cho tôi một thứ nghị lực không ngờ tới.


Anh nhìn vào khoảng xa trước mặt. Hồi tưởng...





[Flashback]


Cậu bé với đôi chân gầy yếu ngồi trên chiếc giường bệnh và nhìn ra khung cửa sổ trắng. Giấc mơ giờ tan biến như bọt biển. Đi lại như một đứa trẻ bình thường? Hừ, nó có vẻ hư ảo vì đối với cậu việc ấy khó biết dường nào. Ông trời có vẻ thiên vị cho những đứa trẻ khác. Khi còn nhỏ cậu đã gặp khó khăn trong việc phát âm rành rọt từng chữ cái, lẫn nói thành câu còn là một vấn đề. Cha mẹ đăng ký cho cậu vào một lớp học nói dành cho những đứa trẻ có trường hợp tương tự với hy vọng mọi chuyện sẽ được cải thiện.


...Nay, họ còn phải đối mặt với một sự bất hạnh khác...


Trong một lần đi ngang qua công trường, cậu bé mải mê chơi đùa cùng quả bóng trên đôi chân khỏe mạnh của mình. Cho đến khi vài thanh sắt ngã xuống...Hậu quả...Đôi chân cậu, chúng không thể đi lại nếu không dùng đến thiết bị hỗ trợ.


Tuy nhiên, những điều kém may mắn trên không phải là trở ngại để cậu bé từ bỏ đi ước mơ của mình.


Với chút hy vọng và...cậu mơ ước được trở thành một vận động viên xuất sắc. Những bộ môn dùng chân chủ yếu lại được cậu đeo đuổi. Nhìn thấy bạn bè vui chơi trên sân cỏ, tự do bay nhảy và cậu hỏi: “Vì sao chỉ có mình là không được như vậy?”


Nhưng vẫn không từ bỏ, cậu bé lén lút tập làm quen với việc không dùng đến thứ máy móc hỗ trợ ấy–thật chăm chỉ, mong sao điều kì diệu sẽ đến với mình. Rồi nỗ lực của cậu mau chóng làm cảm động và lay chuyển cha mẹ mình. Dần dần và cậu thuyết phục được họ để được tiếp tục tham gia vào hoạt động thể thao của trường. Đặt ngoài tai những lời khinh miệt, “Một kẻ bệnh tật thì làm được gì? Lo chui về cái tổ mà cha mẹ mày luôn hy vọng một ngày đứa con trai sẽ thất bại và mình sẽ nuôi nó!”...Cậu vẫn khộng hề bận tâm.


Nhưng tai nạn thì không thể lường trước được...Cậu ngã trên sân tập. Họ đưa cậu đến bệnh viện, bác sĩ bảo rằng cần phải phẫu thuật và khả năng phục hồi gần như bằng không. Thời hạn ba ngày trước cuộc phẫu thuật. Ba ngày để cậu chuẩn bị tinh thần, trăn trối trước khi vĩnh viễn gắn bó với chiếc xe lăn sau này. Đôi chân cậu đã quá "mệt mỏi". Một sự thật khó chấp nhận, kéo cậu bé chìm sâu xuống tận đáy biển–bờ biển giấc mơ của cậu. Như chông chênh giữa bão tố và cậu nghĩ đến việc từ-bỏ. Mọi thứ chỉ còn là vô vọng...


Ngày hôm sau, cậu tỉnh dậy với khuôn mặt đẫm nước. Tỉnh dậy do bị đánh thức bởi tiếng ho miên man, không biết khi nào sẽ dừng. Tấm màn màu gỗ nâu ngăn cách hai chiếc giường bệnh, cậu bé khẽ nhìn theo vài chiếc bóng in trên đấy.


_Cháu bị ho từ khi nào vậy? - Một giọng nam có vẻ là của bác sĩ hỏi những người bên kia.


_Từ...- Giọng trầm nữ cất lên đầy phiền muộn -...lâu rồi ạ, như một thói quen. Cháu nói nó cảm thấy khó chịu và khô rát nơi cổ họng. Chúng tôi đã đưa cháu đi khám nhưng chưa ai bảo rằng có dấu hiệu khả nghi mà chỉ là bệnh ho thông thường. Tính không chừng thì đã được ba tháng từ khi cháu bị như vậy.


_Ba tháng?! Anh chị, nếu có thể nên để chúng tôi khám cho cháu!





_Họ nói gì vậy, mình nghe không rõ. - Kim Ngưu nhăn mặt.


Mười phút sau,


Cửa phòng đóng lại và cậu dựa lưng vào chiếc gối ngay đầu giường.


_HÙ! - Bên cạnh giường là một đứa con gái trạc tuổi cậu, với khuôn mặt xinh như búp bê, đôi môi nhỏ chúm chím và cặp mắt to tròn. Con bé mỉm cười ngọt ngào, đôi mắt híp lại đầy thân thiện, hỏi - Cậu ở đây nãy giờ à? Sao im lặng quá vậy? Người nhà cậu đâu?


Trước thái độ nhiệt tình ấy, cậu bé lại sợ hãi, với tay cầm mép chăn lên che mặt. Cậu sợ người lạ và vì chưa bao giờ được một đứa trẻ cùng tuổi hỏi han nhiều như vậy nên cảm thấy bất ngờ. Hơn nữa, cánh tay phải nằm trong dải băng và một chân được bó bột của nó, “Không lẽ, con bé cũng giống mình?”


_Sao vậy? Trả lời tớ đi! Tớ là Cự Giải, cha tớ vừa rời khỏi vì ông ấy có việc còn mẹ thì đi làm thủ tục. - Con bé tự giới thiệu rất thành thật, thấy cậu chỉ đăm đăm nhìn vào cánh tay của mình, nó liền bảo - Tớ bị thương trong lúc vào bếp, con dao rớt xuống và mình đã cố chụp lấy. Còn chân bó bột là do bị té cầu thang, sắp khỏi rồi. Khụ khụ! Giờ lại phải vào đây... - Nó thở dài rồi nhanh chóng lấy lại vẻ tươi tỉnh - Còn cậu? Cậu bị gì?


Kim Ngưu không đáp, đôi chân giấu trong chăn khẽ run lên. Cậu sợ nếu nói ra con bé sẽ kỳ thị mình.


_Giải nhi, con ở đâu? - Mẹ con bé quay lại nhưng không thấy nó trên giường, bà hoảng hốt, gọi to.


_Á! - Nó nhảy dựng - Mẹ tớ dữ lắm, phải quay lại thôi! - Nói rồi nó vén tấm màn và gọi - Mẹ!


_Con đi đâu vậy?! - Mẹ nó gắt.


_Mẹ, con...- Cự Giải chỉ tay về phía cậu nhưng mẹ nó đã chặn họng và nói với vẻ hối hả:


_Mau lên, bác sĩ cần khám cho con!


Bà nắm tay, dìu con bé đi từng bước. Nó bước ra tới cửa nhưng vẫn đưa mắt nhìn cậu như chờ đợi một điều gì đó. Khẽ ho rồi nó cũng đi hẳn.





Suốt buổi hôm đó, cậu không gặp con bé. Hình như người nhà đã dẫn nó ra ngoài. Cha mẹ cậu quay lại và họ tìm mọi cách để an ủi, giúp cậu khả quan hơn về cuộc phẫu thuật sắp tới. Nhưng vẫn cứ vậy, cậu im lặng và “khoe khoang” sự vô cảm trên khuôn mặt. Khi Cự Giải trở lại cũng là lúc nghe được ba người nói chuyện với nhau. Không, là hai người–cha và mẹ vì cậu sẽ chẳng mở miệng nói lấy một lời. Tình cờ, con bé hiểu ra vấn đề, về bệnh tình của cậu.


Hôm sau,


Cự Giải qua chơi với cậu, khi mà mẹ của nó không có ở đấy. Vẫn chất giọng trong sáng, hồn nhiên ấy, tuôn ra hàng nghìn tiếng cười. Con bé cố tình làm cho cậu vui khi mà cậu thì vẫn im re. Nó kể lễ đủ điều những suy nghĩ và câu hỏi đơn giản nhưng lại quá hiếu kỳ so với độ tuổi lúc bấy giờ của chúng.


_Bị...bị như vậy mà cậu còn cười được? - Kim Ngưu lên tiếng, ngập ngừng với câu nói đầu của mình.


Con bé lại có vẻ mơ hồ, nó nhìn cậu tròn mắt. Lần đầu tiên cậu nói chuyện với nó. Thấy nó dường như là chưa hiểu mình đang hỏi gì, cậu im lặng và nhìn sang chỗ khác. Dù gì thì cậu cũng không cần nó phải trả lời, bất giác, chỉ là vô tình sao cậu lại hỏi vậy?


Đáp lại, con bé vẫn cười tươi và bảo:


_Bị bệnh thì phải buồn sao? Cậu buồn vì cậu không thể đi được? Vì phải phẫu thuật sao? Nếu cậu càng buồn, vết thương sẽ càng đau. Mẹ tớ từng bảo, mất cái này thì sẽ được cái khác. - Càng nói nó càng sấn tới, mặt nó và cậu thật gần - Quan trọng là cậu vẫn chấp nhận bản thân mình. Không phải là cậu khác biệt mà là bản thân cậu tự cho phép mình tách biệt với tập thể.





[End]


Bịch bịch,


Không gian yên lặng như chỉ còn nghe được mỗi tiếng bước chân. Kim Ngưu mãi đắm chìm vào hồi tưởng cho đến khi...


_Tới rồi!


Chàng trai ngẩng lên, khung cảnh hiện ra là một ngôi miếu cổ. Hoang tàn và phai mờ theo năm tháng...một nơi bị quên lãng...

 


Được sửa bởi yoohaney ngày Sun Jun 30, 2013 12:03 am; sửa lần 1.
 
Ploy♥
Lớp trưởng nhà Lửa
Ploy♥
Giới tính : Nữ
Zodiac : Sagittarius
Tổng số bài gửi : 3026
Birthday : 10/12/2000
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 23) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 23)   That Moment, We Met...(Chapter 23) Icon_minitimeSun Jun 30, 2013 12:02 am

TEMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMM!!
 
yoohaney
Học sinh nhà Nước
yoohaney
Giới tính : Nữ
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 1689
Birthday : 23/10/1996
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 23) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 23)   That Moment, We Met...(Chapter 23) Icon_minitimeSun Jun 30, 2013 12:04 am

Ploy♥ đã viết:
TEMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMM!!

 Hê!!!! Chj êu post giờ thiêng màk em Ploy còn thức à???1
 
Ploy♥
Lớp trưởng nhà Lửa
Ploy♥
Giới tính : Nữ
Zodiac : Sagittarius
Tổng số bài gửi : 3026
Birthday : 10/12/2000
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 23) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 23)   That Moment, We Met...(Chapter 23) Icon_minitimeSun Jun 30, 2013 12:14 am

_Cậu xây xong rồi hả? - Sư Tử hớn hở, hai tay nắm chặt, mắt long lên và bảo - Vậy thì tới lượt tớ! Xem sức mạnh của ta đây! - Bước lùi lại hai bước và cậu ta “đâm” thẳng vào tác phẩm ấy như kẻ hủy diệt - Haha...hay chưa?! Trong phim thì lúc nào cũng có khủng long đập tường mà! 

_... - Bảo Bình nay sốc quá không nói nên lời, hai tay giơ trước mặt mà đầu óc thì trống trơn, cảm xúc hỗn loạn cứ như đã đóng băng toàn tập.



Đoạn này sock quá :))
 
pecankute
Học sinh nhà Khí
pecankute
Giới tính : Nữ
Zodiac : Libra
Tổng số bài gửi : 1369
Birthday : 07/10/2000
Join date : 27/05/2013
That Moment, We Met...(Chapter 23) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 23)   That Moment, We Met...(Chapter 23) Icon_minitimeSun Jun 30, 2013 7:42 am

Phong bì hóng
 
♥Smile♥
Lớp phó nhà Khí
♥Smile♥
Giới tính : Nữ
Zodiac : Aquarius
Tổng số bài gửi : 2422
Birthday : 04/02/2000
Join date : 18/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 23) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 23)   That Moment, We Met...(Chapter 23) Icon_minitimeSun Jun 30, 2013 10:13 am

ẹc! mất tem r T^T Yooh già !!!!!!!!!!!!!!!!!
 
♥Smile♥
Lớp phó nhà Khí
♥Smile♥
Giới tính : Nữ
Zodiac : Aquarius
Tổng số bài gửi : 2422
Birthday : 04/02/2000
Join date : 18/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 23) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 23)   That Moment, We Met...(Chapter 23) Icon_minitimeSun Jun 30, 2013 10:37 am

IU!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! YOOH GIÀ!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! Hay hay hay !!! hảo hảo hảo
 
yoohaney
Học sinh nhà Nước
yoohaney
Giới tính : Nữ
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 1689
Birthday : 23/10/1996
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 23) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 23)   That Moment, We Met...(Chapter 23) Icon_minitimeSun Jun 30, 2013 7:07 pm

♥Smile♥ đã viết:
ẹc! mất tem r T^T Yooh già !!!!!!!!!!!!!!!!!
Mất tem cũng chửi taz già@@ 

Khen hay cx nói taz già???? :v
 
reading
Học sinh nhà Lửa
reading
Giới tính : Nữ
Zodiac : Leo
Tổng số bài gửi : 2274
Birthday : 08/08/2000
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 23) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 23)   That Moment, We Met...(Chapter 23) Icon_minitimeSun Jun 30, 2013 7:56 pm

huhu, chị iu

 mất tem
huhu
hóng nhá chị iu
mau ra chapt mới
á há há há
 
yoohaney
Học sinh nhà Nước
yoohaney
Giới tính : Nữ
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 1689
Birthday : 23/10/1996
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 23) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 23)   That Moment, We Met...(Chapter 23) Icon_minitimeSun Jun 30, 2013 7:58 pm

reading đã viết:
huhu, chị iu

 mất tem
huhu
hóng nhá chị iu
mau ra chapt mới
á há há há
zừa khóc zừa cười...@@1
 
reading
Học sinh nhà Lửa
reading
Giới tính : Nữ
Zodiac : Leo
Tổng số bài gửi : 2274
Birthday : 08/08/2000
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 23) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 23)   That Moment, We Met...(Chapter 23) Icon_minitimeSun Jun 30, 2013 8:01 pm

==' chị iu bắt bẻ em iu >.<
cơ mà giờ thiêng TT_TT là giờ mà e chưa bao h tem dc TT_TT
chị iu ác TT_TT
 
yoohaney
Học sinh nhà Nước
yoohaney
Giới tính : Nữ
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 1689
Birthday : 23/10/1996
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 23) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 23)   That Moment, We Met...(Chapter 23) Icon_minitimeSun Jun 30, 2013 8:06 pm

reading đã viết:
==' chị iu bắt bẻ em iu >.<
cơ mà giờ thiêng TT_TT là giờ mà e chưa bao h tem dc TT_TT
chị iu ác TT_TT
Chị êu tính chơi trò "ai nhanh hơn" í màk 1
 
reading
Học sinh nhà Lửa
reading
Giới tính : Nữ
Zodiac : Leo
Tổng số bài gửi : 2274
Birthday : 08/08/2000
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 23) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 23)   That Moment, We Met...(Chapter 23) Icon_minitimeSun Jun 30, 2013 8:10 pm

=='
ax
chị iu chơi ác
em iu ứ chịu >.<
 
yoohaney
Học sinh nhà Nước
yoohaney
Giới tính : Nữ
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 1689
Birthday : 23/10/1996
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 23) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 23)   That Moment, We Met...(Chapter 23) Icon_minitimeSun Jun 30, 2013 8:12 pm

reading đã viết:
=='
ax
chị iu chơi ác
em iu ứ chịu >.<
trn của em êu chj có giựt dc cái tem nào âu1
 
reading
Học sinh nhà Lửa
reading
Giới tính : Nữ
Zodiac : Leo
Tổng số bài gửi : 2274
Birthday : 08/08/2000
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 23) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 23)   That Moment, We Met...(Chapter 23) Icon_minitimeSun Jun 30, 2013 8:15 pm

>.<
không cãi nổi với chị iu mà TT_TT
 
yoohaney
Học sinh nhà Nước
yoohaney
Giới tính : Nữ
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 1689
Birthday : 23/10/1996
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 23) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 23)   That Moment, We Met...(Chapter 23) Icon_minitimeSun Jun 30, 2013 8:16 pm

reading đã viết:
>.<
không cãi nổi với chị iu mà TT_TT
thánh cx fải pó tay =]]] chị TB mà em êu:1: 
 
reading
Học sinh nhà Lửa
reading
Giới tính : Nữ
Zodiac : Leo
Tổng số bài gửi : 2274
Birthday : 08/08/2000
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 23) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 23)   That Moment, We Met...(Chapter 23) Icon_minitimeSun Jun 30, 2013 8:21 pm

ax
 
yoohaney
Học sinh nhà Nước
yoohaney
Giới tính : Nữ
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 1689
Birthday : 23/10/1996
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 23) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 23)   That Moment, We Met...(Chapter 23) Icon_minitimeSun Jun 30, 2013 8:24 pm

hêhê1 *đú đởn-ing*
 
Park Sung Min
Lớp trưởng nhà Khí
Park Sung Min
Giới tính : Nữ
Zodiac : Libra
Tổng số bài gửi : 1081
Birthday : 16/10/1998
Join date : 23/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 23) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 23)   That Moment, We Met...(Chapter 23) Icon_minitimeSun Jun 30, 2013 8:55 pm

Đọc đã quá =))hú hú, chờ đợi là hạnh phúc =))
 
yoohaney
Học sinh nhà Nước
yoohaney
Giới tính : Nữ
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 1689
Birthday : 23/10/1996
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 23) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 23)   That Moment, We Met...(Chapter 23) Icon_minitimeSun Jun 30, 2013 10:18 pm

Park Sung Min đã viết:
Đọc đã quá =))hú hú, chờ đợi là hạnh phúc =))
wá dài lun :3 em êu nhớ ra chapt lun ik chứ!! :v ik chơi mải
 
Park Sung Min
Lớp trưởng nhà Khí
Park Sung Min
Giới tính : Nữ
Zodiac : Libra
Tổng số bài gửi : 1081
Birthday : 16/10/1998
Join date : 23/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 23) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 23)   That Moment, We Met...(Chapter 23) Icon_minitimeMon Jul 01, 2013 8:38 am

yoohaney đã viết:
Park Sung Min đã viết:
Đọc đã quá =))hú hú, chờ đợi là hạnh phúc =))
wá dài lun :3 em êu nhớ ra chapt lun ik chứ!! :v ik chơi mải

 hờ hờ, chị bình tĩnh đi chơi rồi em về ms có ý viết truyện chứ, hú hú =))
 
yoohaney
Học sinh nhà Nước
yoohaney
Giới tính : Nữ
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 1689
Birthday : 23/10/1996
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 23) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 23)   That Moment, We Met...(Chapter 23) Icon_minitimeMon Jul 01, 2013 9:01 am

Đi âu thía??? :v chị sợ e đi òi quên vít lun nên ms khủng bố tinh thần e!!! :3 ra nhanh đêhhh
 
Park Sung Min
Lớp trưởng nhà Khí
Park Sung Min
Giới tính : Nữ
Zodiac : Libra
Tổng số bài gửi : 1081
Birthday : 16/10/1998
Join date : 23/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 23) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 23)   That Moment, We Met...(Chapter 23) Icon_minitimeMon Jul 01, 2013 9:23 am

yoohaney đã viết:
Đi âu thía??? :v chị sợ e đi òi quên vít lun nên ms khủng bố tinh thần e!!! :3 ra nhanh đêhhh

 Đi chơi =))ko đâu em ko que6nd a96u, bộ truyện đầu tay tâm huyết của em mà =))
 
yoohaney
Học sinh nhà Nước
yoohaney
Giới tính : Nữ
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 1689
Birthday : 23/10/1996
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 23) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 23)   That Moment, We Met...(Chapter 23) Icon_minitimeMon Jul 01, 2013 9:26 am

Park Sung Min đã viết:
yoohaney đã viết:
Đi âu thía??? :v chị sợ e đi òi quên vít lun nên ms khủng bố tinh thần e!!! :3 ra nhanh đêhhh

 Đi chơi =))ko đâu em ko que6nd a96u, bộ truyện đầu tay tâm huyết của em mà =))
Nhớ nhák!!!!! À mà nhớ vít dài choa chị êu đọc mỏi con mắt nhák!! :))
 
Park Sung Min
Lớp trưởng nhà Khí
Park Sung Min
Giới tính : Nữ
Zodiac : Libra
Tổng số bài gửi : 1081
Birthday : 16/10/1998
Join date : 23/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 23) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 23)   That Moment, We Met...(Chapter 23) Icon_minitimeMon Jul 01, 2013 9:31 am

ok, nếu chị iu muốn, hớ hớ, cho chị đọc lòi mắt luôn =))
 
Sponsored content
That Moment, We Met...(Chapter 23) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 23)   That Moment, We Met...(Chapter 23) Icon_minitime

 
 

That Moment, We Met...(Chapter 23)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 5 trangChuyển đến trang : 1, 2, 3, 4, 5  Next

 Similar topics

-
» That Moment, We Met...(Chapter 5)
» That Moment, We Met...(Chapter 22)
» That Moment, We Met...(Chapter 36)
» That Moment, We Met...(Chapter 18)
» That Moment, We Met...(Chapter 27)
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Truyện 12 chòm sao :: Lớp học văn :: Gian truyện 12 chòm sao :: Gian truyện học đường :: That Moment, We Met...-