Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng NhậpShop

Share
 

 Zodiac Dynasty – The Chaos of History [Phần10]

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
♥Smile♥
Lớp phó nhà Khí
♥Smile♥
Giới tính : Nữ
Zodiac : Aquarius
Tổng số bài gửi : 2422
Birthday : 04/02/2000
Join date : 18/04/2013
Zodiac Dynasty – The Chaos of History [Phần10] Empty
Bài gửiTiêu đề: Zodiac Dynasty – The Chaos of History [Phần10]   Zodiac Dynasty – The Chaos of History [Phần10] Icon_minitimeSun Jul 14, 2013 12:20 pm

Tác giả: Dream2012

Chap 10: Khởi đầu của bạo loạn ngày mai

Lúc này,Bảo Bình đang nằm thơ thẫn trên hành lang ....

_"Này, làm gì mà nằm một đống thế kia?" Hideyoshi đang chạy nhảy lung tung vô tình nhìn thấy và hỏi

_"Suy nghĩ về nơi này, và vai trò của mình khi ở đây" Bảo Bình nói

_"Bó tay thật, suy nghĩ làm gì cho mệt não, đi dạo chơi đi!" Hideyoshi nheo mắt

_"Còn cô thì sao? Việc điều tra về lũ đạo tặc sao rồi?" Bảo Bình hỏi

_"À, đã tìm ra manh mối!" Hideyoshi cười

_"Nếu tìm ra manh mối sao chưa đi điều tra mà còn đi long nhong ở đây?" Bảo Bình ngồi dậy

_"À, nhưng mà chưa đến thời cơ, bắt thì phải bắt quả tang! Tối nay có lẽ chúng sẽ hành động, lúc đó tóm gọn cũng chưa muộn!" Hideyoshi giải thích

_"Nếu vậy thì lẽ ra giờ nên chuẩn bị trước binh lực rồi chứ!" Bảo Bình nheo mắt

_"Nếu gò bó quá sẽ mất tinh thần đấy, cứ tự do thoải mái rồi việc gì cũng thành thôi!" Hideyoshi cười

_"Cô trẻ con quá ==" Bảo Binh nói

_"Thì sao chớ, à mà này, muốn học võ không?" Hideyoshi hỏi

_"Hả?" Bảo Bình đứng bật dậy

_"Muốn học võ không, nhìn ngươi có vẻ là người tốt, mà tính cách cũng khá, nên ta hỏi!" Hideyoshi nói

_"Học võ? Ai dạy?" Bảo Bình tròn mắt

_"Ta chứ ai!" Hideyoshi cười

Bảo Bình nhìn Hideyoshi rồi nói _"Đùa ... cô bé tí làm sao mà dạy được tôi!"

_"Xem thường nhau thế, muốn thử không?" Hideyoshi cầm cây gậy của mình lên

_"Tôi từng học một chút về võ, không giỏi lắm, nhưng mà nếu cô muốn thì thử thôi!" Bảo Bình có vẻ tự tin do chưa biết thực lực của Hideyoshi
[À, tác giả đính chính luôn, Bảo Bình cũng thuộc dạng giỏi về võ thuật]

_"Được rồi, ra đây!" Hideyoshi bước ra ngoài cửa ...

Nơi họ đến là một bãi đất trống ... xung quanh có rất nhiều kệ để vũ khí

_"Đây là nơi ta tập võ, cứ vũ khí mà ngươi thích! Gì cũng được!" Hideyoshi nói

_"Toàn vũ khí thật không đấy!" Bảo Bình nhìn quanh những vũ khí để trên kệ ...

_"Yên tâm, cứ thoải mái chọn đi!" Hideyoshi cười

_"Vậy tôi chọn cái này!" Bảo Bình nhặt một cây gậy khá giống gậy của Hideyoshi

_"Sao ngươi lại chọn nó?" Hideyoshi hỏi

_"Cây gậy này không có gì sắt bén, cùng lắm chỉ bị chấn thương nếu đánh trúng, hơn nữa cô cầm gậy, tôi cũng cầm gậy cho công bằng!" Bảo Bình nói

_"Vậy ngươi nghĩ ngươi sẽ đánh thắng được ta sao?" Hideyoshi hỏi

_"Hên xui!" Bảo Bình cười

Chưa kịp nói bắt đầu, Hideyoshi nhảy lên đập thẳng một gậy xuống khoảng đất kế bên Bảo Bình ... vùng đất nhỏ nơi Bảo Bình đứng bị nát bét ra ...

_"Bắt đầu nhé?" Hideyoshi nhìn Bảo Bình cười

Bảo Bình có lẽ đã hiểu ra không nên xem thường cô bé này ....

Hideyoshi quét ngang cây gậy của mình, Bảo Bình kịp thời lấy gậy của mình đỡ ... nhưng cây gậy gãy đôi, Bảo Binh bị văng bật ra ..

_"Đừng bao giờ xem thường gậy, dù nó không có gì sắc bén, nhưng nếu chỉ là giết người thì nó hoàn toàn có khả năng đấy!" Hideyoshi nói

_"Tôi đã quá xem thường cô rồi, xém chút nữa tôi quên mất cô là một nhân vật nổi tiếng trong thời đại này!" Bảo Bình đứng dậy

_"Vậy ngươi có muốn thử tiếp không? Nếu muốn thì nhặt một vũ khí khác lên đi!" Hideyoshi nói

Bảo Bình vẫn nhặt một cây gậy khác từ trên kệ

Chỉ ngay khi Bảo Bình cầm gậy lên, Hideyoshi nhanh chóng nhảy lên và đánh thẳng vào người Bảo Bình, nhưng may mắn thay Bảo Bình kịp lách qua ...cả cái kệ vũ khí bị gãy làm đôi ....

_"Muốn giết người thật à?" Bảo Bình lùi ra

_"Đấu võ cũng giống như chiến tranh, một khi đã bước vào trận đấu thì không phải nhân nhượng, và cứ như vậy, con người vẫn cứ liên tục tiêu diệt lẫn nhau, một vòng tuần hoàn không bao giờ kết thúc! Ngươi có hiểu điều ta muốn nói không?" Hideyoshi nói

_"Cô uyên bác hơn so với vẻ ngoài rất nhiều đấy!" Bảo Bình nói

_"Đấu tiếp nào, hoặc là ngươi chết trong trận đấu, hai là ngươi chấp nhận thua và làm đệ tử của ta!" Hideyoshi cười

_"Tôi không có ý định đầu hàng một cô gái đâu, nhào vào nào!" Bảo Bình thủ thế dù biết trước mặt mình là một võ tướng nổi tiếng

_"Được, càng lúc ta càng muốn có ngươi đấy!" Hideyoshi nói

Bảo Binh bổng dưng lui lại _"Đừng có nói mấy lời phản cảm đó! Người khác hiểu nhầm đấy!"

Hideyoshi lại nhảy lên đập gậy xuống đất

_"Nhất quá tam, một chiêu không xài được 3 lần đâu!" Bảo Bình cười, móc từ trong túi ra một vật gì đó ...

KENG!!!!!!!! Cây gậy của Hideyoshi va vào một vật gì đó ...

_"Cái này là điện thoại đập đá đấy, hy sinh một cái điện thoại này cũng chả sao đâu!" Bảo Bình cười, thứ Hideyoshi đánh vào là chiếc điện thoại trên tay Bảo Bình, nó gần như đứt đôi ra ...

Bảo Bình nhanh chóng gạt chân Hideyoshi làm cô ta ngã xuống đất

_"Thể chất của cô rất khỏe, nhưng suy nghĩ thiển cận quá, không làm thầy tôi được đâu!" Bảo Bình nói

_"Chính ngươi mới là kẻ suy nghĩ thiển cận!" Hideyoshi cười

Hideyoshi đá chân vào cây gậy mà cô vừa làm rớt xuống đất lúc nãy, cây gậy văng lên trúng vào vai Bảo Bình, Bảo Bình gục xuống ...

Hideyoshi đứng dậy, chĩa gậy vào Bảo Bình, sao nào, chịu thua ta chưa? Nãy giờ ta chỉ đùa cho vui thôi nên đã cố gắng nhẹ tay lắm rồi, mau chóng nhận ta làm thầy đi!" Hideyoshi nói

Bảo Bình ôm vai không nói gì cả

_"Này, ngươi không sao chứ?" Hideyoshi khum người xuống với vẻ mặt lo lắng

Bảo Binh đưa mắt lên nhìn thẳng vào mắt Hideyoshi

_"Ngươi nhìn cái quái gì thế?" Hideyoshi tay thả lõng gậy và lùi lại

_"Cơ hội!" Bảo Bình đứng bật dậy và giật lấy cây gậy của Hideyoshi rồi khóa người cô lại từ phía sau

_"Này! Không tính! Thả ta ra!" Hideyoshi nói

_"Nữ tướng dù giỏi đến mấy nhưng vẫn là một cô bé thôi!" Bảo Bình cười

_"Ta đánh chết ngươi bây giờ đấy! Thả ta ra mau >"<!" Hideyoshi bắt đầu hét lên

_"Chịu thua tôi đi rồi tôi thả!" Bảo Bình cười

_"Thả ta ra >"<!" Hideyoshi hét lớn hơn nữa

_"Tự dưng la hét ghê vậy!" Bảo Bình thả Hideyoshi ra, thả cây gậy xuống đất, rồi lùi về phía sau...

Người Hideyoshi toát đầy sát khí ... nhặt cây gậy .....

_"Tự dưng đáng sợ ghê vậy ...!" Bảo Bình toát mồ hôi

_"Tên biến thái ... dám làm hành động bại hoại giữa ban ngày .... ta ... ta ... giết ...!" Hideyoshi nói

_"Hành động bại hoại???" Bảo Bình không hiểu chuyện gì đang xảy ra

_"Dám ôm rồi sờ soạng ta ... không thể tha thứ được! Không giết người thì ta còn danh dự đâu mà sống!" Hideyoshi đập mạnh gậy xuống đất .... cả khu đất luyện tập như nứt ra .... sức mạnh kinh hồn ...

_"Tôi ... tôi có làm gì đâu??? Bình tĩnh...! Chuyện đâu còn có đó ...! Cái đó chỉ là khóa người thôi mà ...!" Bảo Bình nói lắp ... chuẩn bị bỏ chạy ...

_"Ta sẽ khóa cái đầu của ngươi trên cây gậy này!" Hideyoshi đập mạnh vào Bảo Bình, nhưng Bảo Bình né được mà nhanh chóng lùi ra xa

_"Chuyện gì từ từ nói cũng được mà!" Bảo Bình nói

_"Từ từ gì? Ngươi sàm sỡ ta như thế! Không giết ngươi thì ta sống thế nào!" Hideyoshi hét

_"Cô không nói, tôi không nói, ai biết được!" Bảo Bình phân bua

_"Phong tục từ ngàn xưa, ngươi dám làm vậy thì ta còn mặt mũi nào nói chuyện với ai nữa! Ta nhất định phải giết ngươi!" Hideyoshi có vẻ nghiêm túc thật sự

_"Phong tục .... Khoan đã!" Bảo Bình la lớn, có vẻ như nhớ đến chuyện gì đó

_"Nghe tôi nói đã, nghe xong rồi giết cũng được!" Bảo Bình nói

Hideyoshi dừng tay lại ... có vẻ như muốn lắng nghe

_"Theo phong tục, thì không cần giết nếu tôi chịu trách nhiệm phải không?" Bảo Bình nói

_"Chịu trách nhiệm?" Hideyoshi tròn mắt

_"Tôi là đệ tử cô là được rồi chứ gì! Coi như chịu trách nhiệm cho hành động vừa rồi!" Bảo Bình nói [ Cứ tưởng tên này nói làm người yêu hay chồng gì đó chứ ==!]

_"Đệ tử mà dám làm thế với thầy ... càng phải giết!" Hideyoshi đưa gậy lên chuẩn bị đập

_"Làm người yêu >"<! Chịu chưa?" Bảo Bình nói lớn trong lúc bế tắc nhất

_"Hahahahahaha! Ngươi bị ta lừa rồi! Không ngờ ngươi có thể nói vậy đối với con gái!" Hideyoshi bổng dưng cười to

_"Là ... là sao?" Bảo Bình hoảng hốt

_"Là nãy giờ ta đùa cho vui chứ sao! Bản thân ngươi có làm gì bậy bạ hay không mà ngươi cũng không biết! Thật là buồn cười quá đi mất!" Hideyoshi cười lăn lộn

_"Con ... con bé này ...!" Bảo Bình ngồi bệt xuống đất, nhận ra rằng mình vừa bị chơi một vố

_"À mà quân tử nhất ngôn đấy, dù là đùa nhưng đàn ông con trai đã nói ra thì phải thực hiện!" Hideyoshi nói

_"Thực ... thực hiện cái gì?" Bảo Bình hoảng hốt vì câu nói làm người yêu vừa rồi

_"Để xem nào ... làm đệ tử ... làm người yê....." Hideyoshi cố tình ngân dài những chứ cuối ra

_"Thôi được rồi >"<! Đừng nói nữa! Tha cho tôi!" Bảo Bình cắt ngang

_"Kẻ nói được mà không làm được thì đáng bị đánh chết lắm đấy!" Hideyoshi cười

_"Thôi không bàn cãi nữa, từ giờ ngươi là đệ tử của ta! Còn việc yêu đương tính sau, ta còn xét xem ngươi có xứng đáng không đã!" Hideyoshi nói rồi quay mặt đi

_"Lạy trời ...!" Bảo Bình thở nhẹ nhỏm

_"À, bắt đầu từ giờ này ngày mai ra đây, ra sẽ dạy cho ngươi, đến trể hoặc cúp thì cứ mỗi lần là ta đập gãy một bộ phận của người, ví dụ như tay chả hạn, chân cũng được!" Hideyoshi nói

_"Được rồi ... ngày mai ... cô về trước đi ...!" Bảo Bình nói

Hideyoshi quay mặt và đi thẳng về trại ...

Bảo Bình nằm ngữa trên bãi đất _"Trời ơi ... lại tự chuốc họa vào thân rồi ...!"


Lúc này, ở doanh trại của Oda Nobunaga đang trở nên tĩnh lặng hơn bao giờ hết, Xử Nữ, Nhân Mã và Khổng Minh, Nagahide đã lên đường đi làm nhiệcm vụ, Hideyoshi cùng Bảo Bình thì hú hí ở 1 ngôi làng nọ (đừng hiểu nhầm nha tội nghiệp), thậm chí cả các binh lính khác đều đang tản ra phần thì luyện tập, phần thì đi tuần tra….

_”Huynh trưởng, huynh thấy ở nơi đây như thế nào?” – Quan Vũ đi kế bên Lưu Bị hỏi

_”Ta thấy thời đại này được đấy, đất nước mới, con người mới, kể cả cách dụng binh cũng đều hết sức mới mẻ đối với chúng ta, đúng không?” – Lưu Bị vừa thong dong tản bộ vừa trả lời

_”Hê hê, đệ cũng nghĩ như huynh đấy” – Trương Phi cười – “Đồ ăn ngoon miệng, rượu thì tuyệt hảo, đó là chưa kể những tướng lĩnh ở đây đều rất mạnh mẽ, tất cả quả thực rất thú vị”

_”Đệ cẩn thận đấy Trương Phi, lúc nào cũng chỉ rượu này rượu nọ” – Quan Vũ nhắc nhở

_”Thôi nào Quan đệ” – Lưu Bị nói – “Dù gì cũng đâu phải thời đại bạo loạn của chúng ta đâu, thong thả được chút nào thì cố gắng mà tận hưởng nó đi”

_”Nhắc đến thời đại của chúng ta….” – Quan Vũ trầm ngâm – “Thế huynh trưởng có nghĩ ra cách nào để chúng ta trở về không?”

_”Cái đó….ta cũng chẳng biết nữa, không ai biết được nữa đệ đệ à, cũng may là lãnh chúa ở đây, Oda Nobunaga cũng khá thân thiện, có lẽ….” – Lưu Bị thở dài –“Có lẽ chúng ta sẽ lưu lại đây, cho đến khi tìm được cách trở về”

_”Huynh tính như vậy cũng được, dù bất cứ chuyện gì thì bọn đệ cũng sẽ theo huynh trưởng tới cùng” – Quan Vũ khẳng định

_”Ừ, cám ơn hai đệ nhiều lắm” – Quan Vũ cười

_”Hê hê, vậy là chúng ta sẽ ở lại đây đúng không?” – Trương Phi hào hứng – “Hay quá, ở thời đại này có rất nhiều thứ mà đệ muốn tìm hiểu đấy J)”

_”Hừm, đệ lớn rồi mà cứ như con nít ấy” – Quan Vũ cười

Họ cứ tiếp tục dạo bộ, cho đến khi gặp Thiên Yết và Ma Kết…

_”A, chào, các ngài” – Ma Kết cười, trên tay cô cầm 1 chồng sách -“Các ngài đi dạo à?”

_”Chào cô bé, cô tên là Ma Kết nhỉ?” – Lưu Bị cười hiền hậu – “À mà, không cần gọi bọn ta là ngài đâu, cứ gọi là Lưu Bị là được rồi”

_”Chà, đi đâu mà tay mang nhiều sách thế kia?” – Trương Phi tò mò – “Cả cô nhóc…Thiên Yết này nữa, sắp đi đánh nhau hay sao mà mang nhiều binh khí thế kia J)”

_”Chả là, bọn tôi sắp đi luyện tập…” – Thiên Yết nói

_”Luyện tập, không lẽ các cô định…” – Quan Vũ hỏi

_”Bọn tôi ở đây nương nhờ ngài Oda cũng đã lâu, nếu cứ ăn ở không như thế thì đâu có được, chúng tôi muốn…..đóng góp 1 chút gì đó cho ngài ấy, trước mắt là phải học về binh pháp, võ thuật trước đã…” – Ma Kết trả lời

_”Lo xa thế, vả lại, chả ai nỡ đẩy 2 cô bé dễ thương như 2 người ra chiến trường đâu J)” – Trương Phi cười hề hề

_”Không được, ở đây võ tướng nào cũng đều là nữ cả, hơn nữa…” – Thiên Yết cay cú – “Hai tên con trai ẻo lả Xử Nữ và Nhân Mã kia còn lập công và trở thành tướng của ngài Oda được thì cớ sao bọn tôi không thể chứ >.<”

_”Nghe hay đấy, thế bây giờ kế hoạch của 2 cô là gì?” – Quan Vũ thích thú

_”Chúng tôi cũng không rõ, có lẽ bây giờ chúng tôi sẽ về đọc sách về võ thuật, binh pháp, sau đó rèn luyện với vũ khí….” – Thiên Yết chỉ vào đống vũ khí sau lưng
(nói luôn là Yết Yết và Ma Kết đã lấy bằng tiếng Nhật trung cấp)

_”Nhưng mà, mấy thanh kiếm và thương này không phải là quá nặng nề so với các cô sao?” – Lưu Bị lo lắng

_”Đó mới là vấn đề…” – Ma Kết trầm xuống – “Nhưng không sao, bọn tôi sẽ cố gắng, vì ngài Oda Nobunaga..”

_”Chà chà, nói hay lắm các cô ” – một giọng nói phát ra từ trên cây, và trong lúc mọi người đang ngơ ngác thì bỗng có bóng người nhảy xuống, là Oda Nobunaga !

_”Oda…ý tôi là, chào ngài Oda!” – Ma Kết cúi đầu

_”Nãy giờ ngài ở trên ấy quan sát chúng tôi à?” – Yết Yết hỏi

_”Đây là chỗ hóng gió ưa thích của ta mà, hôm nào nóng nực là ta lại lên chỗ đó ngồi, Hideyoshi chỉ ta đó ^^” – Nobunaga cười – “Cũng nhờ vậy mà ta nghe được 1 câu chuyện thú vị”

_”Vậy là, ngài sẽ chấp nhận chúng tôi chứ, ngài Oda?” – Ma Kết hỏi

_”Chỉ cần các ngươi là bạn của Xử Nữ và Nhân Mã thì các ngươi cũng là bạn của ta, và cũng là 1 thành viên của gia đình Oda này ^^” – Oda cười

_”Nhưng chúng tôi cũng muốn đóng góp cho ngài, chúng tôi muốn trở thành 1 trợ thủ đắc lực cho ngài, giống như Xử Nữ và Mã Mã ấy..” –Thiên Yết nói

_”Ta chỉ thu nhận ai đó khi ta tận mắt chứng kiến thực tài của họ” – Oda nói – “Bạn của 2 ngươi đã chứng minh được thực lực của họ, vì thế nên ta mới chọn họ.”

_”Vậy thì, hãy cho chúng tôi được chứng tỏ đi” – Thiên Yết nói

_”Được rồi, ta sẽ cho các ngươi rèn luyện trước đã, ngày mai ta sẽ bảo Goemon và Meada hướng dẫn các ngươi kĩ năng chiến đấu” – Oda cười, rồi cô quay sang phía Lưu Bị – “Còn các ông thì khỏi cần chứng minh, tên tuổi các ông đã quá lẫy lừng rồi J)”
_”Như vậy cô sẽ đồng ý cho chúng tôi lưu lại đây chứ” – Lưu Bị cười

_”Nơi này luôn chào đón những người tài giỏi như các vị ^^” – Oda cười

_”Ngài Oda, tại sao chúng tôi không bắt đầu luyện tập ngay trong hôm nay chứ?” – Thiên Yết nôn nóng

_”Không cần nóng vội, việc của ngày mai hãy để ngày mai, vả lại, lát nữa ta có tí việc mà” – Oda nói

_”Việc gì cơ ạ?” – Ma Kết hỏi

_”Một người trong liên minh của ta, Azai Nagasama sắp tới thăm, nên ta cần ra tiếp đón ông ta, à mà các ngươi cũng ra luôn nhé, ta muốn giới thiệu với ông ấy các thuộc hạ đến từ tương lai của ta” – Oda Nobunaga cười

_”Vâng, thưa ngài” – Ma Kết và Thiên Yết đồng thanh.


Một lát sau, đúng như những gì mà lính do thám đã báo, tướng quân Azai Nagasama dẫn theo đoàn tuỳ tùng cùng các lễ phẩm, sính vật từ từ tiến vào doanh trại của Nobunaga, theo sau ông có cả 4 người bạn của chúng ta: Thiên Bình, Kim Ngưu, Bạch Dương và Song Tử…

_”Tớ…tớ run quá mấy cậu ơi..” – Kim Ngưu nói – “Tớ nghe đồn Oda Nobunaga dữ lắm đó, loạng quạng là bay đầu mất ”

_”Cậu nói cái gì vậy, rõ ràng là ngài Azai đã bảo Nobunaga là nữ cơ mà, nếu là nữa thì có việc gì mà lo chứ ” – Bạch Bạch trấn an

_”Đúng đấy, vả lại có ngài Azai ở đây luôn mà, còn lo gì nữa chứ” – Thiên Bình nói

_”Tớ nóng lòng quá, không biết mấy người đến từ tương lai kia là ai nhỉ, hi vọng à người quen của chúng ta” – Song Tử vừa thích thú nhìn ngó xung quanh vừa nói

_”Tới nơi rồi, các cô ở ngoài đây, ta sẽ vào trước, khi nào ta gọi thì hãy vào nhé” – Azai dặn dò

_”Vâng, ngài cứ yên tâm” – Thiên Bình cười

Thế là Azai bước vào.

Bên trong phòng, mọi thứ đã chuẩn bị xong, Oda Nobunaga thì ngồi giữa, oai nghiêm, ngồi bên trái là Lưu Bị, Trương Phi và Quan Vũ, còn bên phải là Thiên Yết, Ma Kết, Goemon và Meada

_”Thưa ngài Oda, tướng quân Azai đã tới” – 1 tên lính báo cáo

_”Mời ông ta vào” – Oda ra lệnh

_”Tướng quân Azai, xin mời ngài” – tên lính cung kính

_”Chào Oda, lâu ngày không gặp, cô vẫn khoẻ chứ J)” – Azai bước vào, vui vẻ như gặp 1 người bạn cũ.

_”Chào Azai, lâu quá không nhìn thấy ông, dạo này tình hình vẫn ổn chứ” – Oda cười

_”Tôi vẫn ổn, à mà, đây là mấy đứa nhóc đến từ tương lai đúng không?” – Azai chỉ tay vào Ma Kết

_”Đúng đấy, vẫn còn 3 người nữa nhưng họ đang đi làm nhiệm vụ rồi, có gì tôi sẽ giới thiệu cho ông sau ^^” – Oda đáp

Chợt, Oda hỏi Azai:
_”À quên, nghe nói gần đây ông bận thu xếp cho đám tàn quân của Hosokawa lắm đúng không?”

_”Uhm, cũng hơi rắc rối 1 tí khi bọn chúng nhất quyết đòi trả thù cho Hosokawa, mà dù sao thì mọi chuyện cũng ổ rồi, cô đừng nên lo lắng quá” – Azai đáp

_”Còn về việc Hosokawa, tôi xin chia buồn cùng ông…” – Oda trầm giọng

_”Tôi đã nói là không cần lo về chuyện ấy mà, Oda thân mến” – Azai cười – “À mà trước khi chết, Hosokawa có để lại cho tôi điều này hay lắm này”

_”Hử, điều gì thế?” – Oda ngạc nhiên

_”Thuộc hạ mới của tôi” – Azai quay ra cửa – “Này mấy cô, vào đây nào, nhớ phải chào hỏi lễ phép đấy nhé”

Và Thiên Bình, Kim Ngưu cùng Bạch Dương và Song Tử bước ra, cung kính cúi chào Oda:
_”Chúng thần xin kính chào ngài, ngài Oda No….”

_”Thiên Bình?” – Ma Kết ngạc nhiên tột độ - “Cả Song Tử nữa ”

_”Bạch…Bạch Dương ? Kim Ngưu?” – Thiên Yết há hốc miệng

_”Rất vinh hạnh được ngài Oda Nobunaga nhớ tên” – cả đám vẫn chưa dám ngẩng mặt lên – “Ủa mà sao giọng ngài Oda nghe quen quen nhỉ?”

Len lén ngước đầu lên, cả bọn Thiên Bình như không tin vào mắt mình khi nhìn thấy, trước mặt họ là Thiên Yết và Ma Kết…

_”Yết Yết…Kết Nhi….:các cậu…” – Song Tử tròn mắt

Ngay lập tức, cả 6 cô gái chạy lại, ôm chầm lấy nhau, ai cũng cố ôm thật chặt người bạn mà đã ngỡ như không bao giờ gặp lại được nữa….

_”Trời ơi, gặp lại mấy cậu tớ mừng quá huhuhu” – Thiên Bình trào nước mắt

_”Huhu tớ cứ ngỡ không bao giờ gặp lại mấy cậu nữa rồi L(” – Ma Kết cũng nói trong nước mắt

Chứng kiến cảnh đó, cả Oda Nobunaga và Azai cùng ngạc nhiên:
_”Ủa, quen nhau à?”


_”Không ngờ được gặp các cậu ở đây đó, Yết, Kết à” – Kim Ngưu nắm chặt tay 2 người, nói

_”Uhm, không chỉ có bọn tớ đâu, có cả Bảo Bình, Xử Nữ và Nhân Mã nữa, nhưng tiếc là họ đã đi làm nhiệm vụ rồi” – Ma Kết trả lời

_”Có cả 3 gã ẻo lả nữa ấy à?” – Bạch Dương tròn mắt (sao cứ kêu tui ẻo lả mãi thế TT_TT)

_”Mà, không ngờ các cậu lại dưới trướng của ngài Oda đấy” – Song Tử thán phục

_”Uhm, xảy ra nhiều chuyện lắm, và bây giờ bọn tớ là thuộc hạ của ngài Oda” – Thiên Yết đáp

_”Còn bọn tớ thì dưới trướng của ngài Azai cơ, nhưng thật may mắn là ngài ấy lại là liên minh với ngài Oda” – Thiên Bình nói

_”Thế có nghĩa là chúng ta sẽ còn gặp nhau đúng không?” – Thiên Yết mừng rỡ nói

_”Uhm ^^”

Và rồi, bọn họ bắt đầu kể cho nhau nghe, mình đã đi đâu, làm gì, gặp những ai v.v… , kể từ đầu đến cuối, tất tần tật những thứ đã trải qua kể từ khi đặt chân đến thời Chiến Quốc này…

_”Đúng là duyên kì ngộ mà J” – Oda cười, sau đó cô quay sang Azai – “Hôm nay ông đến đây không chỉ để khoe đám nhóc đó thôi đấy chứ, Azai?”

_”Đúng là không có gì qua mắt được cô, Oda ạ, hôm nay tôi qua chỉ để xem xét tình hình quân đội của cô thôi J)” – Azai đùa

_”Ông cứ đùa hoài J) – Oda cười – “Quân đội của tôi có gì mà mạnh mẽ chớ”

_”Sao lại không, chỉ riêng những thuộc hạ cũ thì cô cũng đã mạnh lắm rồi, bây giờ lại có thêm cả Lưu Bị, Quan Vũ và Trương Phi, cộng thêm cả mấy nhóc từ tương lai nữa, khác gì hổ thêm cánh chứ” – Azai nhận xét

_”Tuy vậy, nếu thiếu ông thì bọn tôi cũng sẽ gặp khó khăn lớn đấy” – Oda trả lời

_”Bởi thế, hôm nay tôi sang gặp cô, mục đích là để thắt chặt thêm tình đoàn kết, cuảng cố cho liên minh của chúng ta” – Oda cười

_”Tôi biết mà, nào, lát nữa chúng ta mở tiệc nhé ^^” – Oda đáp

_”Không cần nữa, theo tôi, cách tốt nhất để thắt chặt tình hảo hữu không phải là cứ ăn uống với nhau đâu” – Azai nói – “Mà là bằng 1 cách khác….”

_”Cách gì cơ?” – Oda thắc mắc

_”Hôn nhân” – Azai trả lời chắc nịch
_”Hả?” – lần này đến lượt Oda há hốc mồm

_”Oda Nobunaga, người đứng đầu gia tộc Oda, lãnh chúa vùng Owari, cô sẽ làm vợ của tôi chứ?” – Azai nói 1 cách cực kì nghiêm túc

_”Hả…ơ…chuyện…chuyện này….” – Oda luống cuống. Quả thật cô đang ở trong tình huốn cực kì khó xử: nếu từ chối thì chắc chắc mối thân giao của 2 gia tộc sẽ bị rạn nứt, và tổn thương đến lòng tự trọng của Azai 1 cách sâu sắc, nhưng nếu đồng ý thì…..
_”Nhân Mã….” – Oda buột miệng nói ra 1 cách vô thức

_”Hửm, gì cơ?” – Azai thắc mắc

_”Ngài Azai, chuyện này…ta….” – Oda luống cuống, trong lòng thầm nghĩ “Zời ơi, có ai nói giúp ta đi chứ >.<”

_”Thưa ngài Azai, chuyện đó là KHÔNG THỂ ĐƯỢC” – Lưu Bị lên tiếng

Ngay lập tức, mọi ánh nhìn đều đổ về phía Lưu Bị….

_”Tại sao lại không, thưa ngài Lưu Bị?” – Azai ngạc nhiên

_”Tại vì có 1 người cạnh tranh là quá đủ mệt rồi >.<” – Lưu Bị hớ miệng (chết chưa)

_”Nghĩa là sao cơ?” – cả Oda và Azai cùng hỏi

_”À..à ý tôi là..” – Lưu Bị cuống cuồng chữa cháy – “Ý tôi là, trong lúc chiến tranh, dân chúng lầm than thế này mà vị lãnh chúa lại đi dựng vợ gả chồng, theo tôi thì điều này không hay đâu”

_”Vậy…ý của ông là….” – Azai vặc lại

_”Theo chúng tôi thì việc kết hôn nên tạm hoãn, cho đến khi thiên hạ thái bình đã” – Quan Vũ nói đỡ cho Lưu Bị

Quay sang Oda, Azai cố vớt vát:
_”Oda, ý của cô như thế nào?”

_”Chuyện đó, ông đã thấy rồi, các thuộc hạ của tôi đều không đồng ý….cho nên tôi cũng…” – Oda nói

_”Nhưng mà cô là chủ, quyền quyết định là của cô mà >.<” – Azai bực

_”Họ nói đúng đấy Azai ạ” – giọng Oda trở nên cứng rắn như bình thường – “Bản thân tôi cũng nghĩ bây giờ chưa phải lúc để xâ dựng hạnh phúc cá nhân, trong khi dân chúng còn trong cảnh lầm than”

_”Vậy, tôi hiểu rồi….” – Azai quay đi – “Vây tôi xin phép ra về”

_”Khoan đã, ở lại dùng bữa….” - Oda nói theo

_”Xin lỗi cô, nhưng tôi chợt nhớ ra 1 số chuyện quan trọng….” – Azai nói – “Thiên Bình, Kim Ngưu, Song Tử, Bạch Dương, chúng ta về nào”
_”Ngài Azai, ngài có thể để chúng tôi lại đây thêm vài hôm được không, chúng tôi…” – Thiên Bình năn nỉ

_”Ta nói về là về, ta có việc cho các cô” – Azai nói, giọng khác bực tức

_”Nhưng mà… bọn tôi chỉ mới gặp lại nhau thôi, làm ơn…” – Song Tử mè nheo

_”Nên nhớ, các cô là do ta nhặt về và chăm sóc, đừng có quên điều ấy” – Azai gằn giọng

Nói đến đây, thì không còn ai dám nói gì nữa, tất cả lục tục léo nhau ra về, không quên trao cho nhau 1 cái ôm, những ánh mắt luyến tiếc….

Đợi cho đến khi Azai đi khuất, Ma Kết, Lưu Bị và Oda mới thở phào….

Trương Phi nheo mắt nói:
_”Cái gã đó, coi vậy mà đáng sợ quá….”

_“Hú vía, lúc đó cám ơn 2 người đã nói hộ nhé, Lưu Bị, Quan Vũ” – Oda cười

_”Rất vui lòng, thưa cô” – Lưu Bị cười

Nhưng trái lại, đôi mắt cảu Yết Yết đã trở nên xa xăm hơn, bằng 1 giọng lo âu cô nói:
_”Azai Nagasama, chúng ta phải cẩn thận với ông ta…”


.
.
.
.
Hết chap 10 rồi nhé, cám ơn các bạn đã theo dõi ^^
 
 

Zodiac Dynasty – The Chaos of History [Phần10]

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Similar topics

-
» Zodiac Dynasty – The Chaos of History
» Zodiac Dynasty – The Chaos of History [GTNV]
» Zodiac Dynasty – The Chaos of History [Phần 1]
» Zodiac Dynasty – The Chaos of History [Phần 2]
» Zodiac Dynasty – The Chaos of History [Phần 3]
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Truyện 12 chòm sao :: Lớp học văn :: Gian truyện 12 chòm sao :: Gian truyện khoa học - viễn tưởng :: Zodiac Dynasty – The Chaos of History-