Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng NhậpShop

Share
 

 Hội đồng ABYS chap 10a

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
nhoc_monmap98
Lớp phó nhà Nước
nhoc_monmap98
Giới tính : Nữ
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 1188
Birthday : 15/11/1998
Join date : 12/06/2013
Hội đồng ABYS chap 10a Empty
Bài gửiTiêu đề: Hội đồng ABYS chap 10a   Hội đồng ABYS chap 10a Icon_minitimeSun Jul 14, 2013 5:23 pm

Hội đồng ABYS chap 10a






Tác giả: Icetranngoc97


 Lời t/g: TÌNH YÊU ƠI TA VỀ VỚI CÁC NÀNG ĐÂY!! Hội đồng ABYS chap 10a TungtungUp chap ngay và luôn:)) Nhưng độ phiêu sẽ tăng lên rất nhiều lần nhá


CHAP 10a


Một buổi sáng giận dữ bắt đầu, và nó càng kinh khủng hơn khi Đệ Nhất mang bộ mặt in chữ “SÁT” bự chảng trên trán bước vào tiền sảnh Hội đồng. Nhìn vậy thôi nhưng thật sự trong lòng ngài đang rối bời giữa lo lắng và tức giận, một luồng khí tỏa gay gắt xung quanh ngài làm cây cối xung quanh muốn sống cũng không sống nổi.


ẦM!! Tiếng cửa gỗ đóng vang lên chát chúa, Đệ Nhất ngồi phịch xuống ghế.


-Tôi giao em trai tôi cho cậu mà giờ lại thế này à? – Một luồng khói đỏ bốc lên nồng nặc yêu khí, bước ra từ đó là một con cáo chín đuôi đỏ rực lửa và những cái đuôi ngoe nguẩy như những ngọn lửa nhảy múa.


-Ufufufu, làm gì mà ghê thế… “anh vợ”? Anh biết là tôi thừa sức đưa Shirou về nhưng…. – Đệ Nhất khẽ nhếch mép cười trong cái hoàn cảnh đen tối đó. Thật sự, thật sự là tên nào trong Hội đồng xui rủi mà thấy được nụ cười đó chắc chắn là sẽ gặp ác mộng trong vòng 1 năm.


-Hừ, chỉ giỏi nói, giống hệt con khỉ kia. Mà…cậu vào Đại sảnh xem hắn làm gì với cái Hội đồng của cậu kìa. Tôi phải đi. – Đệ Tứ cắt lời Shinji-dono dù ngài biết tên này luôn luôn biến mọi thứ nằm gọn trong toan tính của mình, mặc hắn đang ở thế bị động. Nói xong, một làn khói đỏ tủa ra bao vây lấy con cáo đỏ rồi biến mất.


Khỏi phải nói, khi vừa nghe xong mấy câu đó thì Đệ Nhất tức tốc chạy vào Đại sảnh Hội đồng. Một cảnh tượng…kinh hoàng đập cái chát vào mặt Shinji-dono, đủ để lại một dấu bầm đen tới tận não: Cả Hội đồng bây giờ đã bị Pháp hóa. Quân phục vào thế kỷ XIX của nước Pháp thời Napoléon với những chiếc mũ lông cao gắn huy hiệu chim ưng, các thành viên từ Trung Tá trở lên mặc theo quy chế hồi đó tức mũ 2 sừng, áo dài, boot cao và kiếm. Riêng các đội trưởng các Trung đoàn như là Mizuki hay Ma Kết thì mặc trang phục thống chế quen thuộc với gậy chỉ huy quấn lụa xanh đính các ngôi sao. Ngay cả mấy bức rèm cửa cũng bị thay bằng màu lục thêu những con ong của đảo Corsia.


-Làm gì mà đứng như trời trồng thế Shinji? A ha ha ha. – Giọng nói quen thuộc cất lên. Một Napoléon Ver.2 xuất hiện. Giống hệt từ trên xuống dưới về bộ quân màu lục của khinh kỵ binh, Huân chương Bắc Đẩu Bội Tinh với chiếc mũ của vị Hoàng đế nổi tiếng này, nhưng tất nhiên là trừ cái mặt, chiều cao và đặc biệt là cái bụng bự 1 lớp mỡ của chính chủ.


-Quốc Huy c…cậu… đã làm gì cái Hội đồng yêu quý của tôi?? – Sát khí Đệ Nhất đã nặng giờ càng nặng thêm, bây giờ chỉ thấy đôi mắt vàng sậm sáng rực trên khuôn mặt tối sầm nhưng con người với đôi mắt đỏ tươi của máu kia vẫn điềm nhiên như không có gì xảy ra.


Cạch.


Sau khi đã lôi “tên trời đánh” kia vào phòng, Đệ Nhất chuẩn bị “hỏi han” sức khỏe hắn thì vẫn nhận được một tờ mật thư như Bạch Dương. Đôi mày chau khẽ giãn ra. Vẫn là một nụ cười nửa miệng, Đệ Tam cũng vẽ lên miệng một nụ cười như thế nhưng… nếu nụ cười lúc nãy của Đệ Nhất khiến bất cứ ai thấy nó sẽ gặp ác mộng thì nụ cười của Đệ Tam sẽ khiến kẻ đó xuống Địa Ngục ngay lập tức. Theo đúng nghĩa đen!


-Thế sao… Trung đội VK không mặc theo? – Đệ Nhất thắc mắc, khi nãy rõ ràng ngài thấy là Trung đội VK vẫn ngồi trên chiếc sofa uống trà như mọi khi và vẫn là vest với áo choàng, một số cậu có mang thêm dải băng tùy tùng.


-“Lòng kiêu hãnh của nước Anh, và với tư cách là một người thắng trận. Chúng tôi không thể làm theo lệnh của ngài được. Thưa ngài Đệ Tam” Cậu ta nói thế đấy. – Đệ Tam khẽ lắc đầu vì lòng tự hào dân tộc của Edward. Đúng thật là dân tộc của cậu ta thắng trận.


-Vậy chữ W trong này chắc chắn là…. – Đệ Nhất mở lời đầy ngờ vực.


-Đúng! Wellington và Waterloo. – Ngài Quốc Huy gật gù.


-Vậy tại sao chúng ta là bên Napoléon? Trong này đâu có nói? – Đệ Nhất tiếp tục chất vấn.


-Cái này thì…. – Đệ Tam ngập ngừng, có vẻ như muốn cười


~~~~Flashback~~~~


“Tôi sinh ra giữa lòng miền trung

Miền thùy dương

Ruộng hoang nước mặn đồng chua

Thôn xóm tôi sống đời dân cày….”

Cái Iphone 4 phát nhạc nằm trên bộ ván, giọng ca sĩ nằng nặng nhưng vẫn đều đều tạo nên một nét riêng. Trên cùng bộ ván đó, một cậu nhóc với bộ bà ba trắng nằm gác tay lên trán cùng đôi mắt nhắm nghiền, miệng chắt chắt chút trà sen còn vương trên đầu lưỡi y hệt… mấy ông già ngày xưa.


Đệ Tam quyết định di cư ra Huế lâu dài để tránh ảnh hưởng tới mấy người hàng xóm của mình ở trong Nam. Dinh cơ ngài ở Huế không thiếu thứ gì nhưng ngài vẫn ít khi về nơi buồn bã đó.


Cộc cộc cộc.


Tiếng gõ cửa vang lên, giờ này đã tối nên tiếng động này làm cho Đệ Tam nghi ngờ. Khi ngài vừa mở cửa ra thì…. BÙM!!!


Đầu của con hề từ trong 1 chiếc hộp gỗ phóng ra, nó cất vang nụ cười như nhạo báng kẻ mắc trò chơi khăm. Nhưng kẻ mắc mưu vẫn không lấy gì ngạc nhiên, còn tỏ vẻ chán chường “trò này mình chơi mãi, chả có gì vui” Đệ Tam thầm nghĩ nhưng ngài vẫn nán lại xem chuyện tiếp theo.


Rè…rè…. Đệ Tam thống lĩnh của ABYS!! – 1 giọng nói phát ra từ đó – Như ta đã nói trong bức thư, và như ngươi đã hiểu thì ta, người nghĩ ra trò chơi này sẽ là người thắng cuộc. Nào nào, đến với ta HA HA HA HA HA!! Ta sẽ là Wellington, là Blucher. Và các ngươi sẽ là Napoléon, là Michel Ney A HA HA HA. Địa điểm là làng bán yêu Waterloo, Bỉ – Rồi con hề im bặt.


~~~End Flashback~~~


-Ra thế. Vậy thì tôi sẽ…. – Đệ Nhất đứng lên, ngài muốn chỉ huy trận này nhưng Đệ Tam đã cản lại.


-Ở lại đi Shinji, lâu lắm rồi tôi mới ra trận, cậu nỡ giành công sao? Ngồi nghĩ cách đi, tôi chưa chắc nếu chúng ta thắng thì bọn chúng sẽ trả lại Shirou. Tốt nhất là cậu chuẩn bị mọi thứ đi. Nhỉ? Aha ha ha. – Đệ Tam bước ra khỏi phòng.


-TẤT CẢ THỐNG CHẾ NGHE LỆNH!! – Đệ Nhất hét lớn, các thành viên mặc quân phục thống chế vội tập hợp lại thành 2 hàng, đứng dập gót nghiêm trang – Các thống chế Ma Kết, Mizuki sẽ làm tùy tùng riêng cho Đệ Tam, tất nhiên là các thuộc cấp sẽ đi theo. Danh sách các thống chế còn lại ta sẽ đưa thông qua mail. RÕ HẾT CHƯA?


-RÕ!! – Tiếng đáp vang dội cả Hội đồng.


~~oOo~~


5h sáng hôm sau.


Đệ Tam bước ra ngoài vẫn với bộ quân phục chinh chiến màu lục của Napoléon, các binh chủng từ pháo binh, khinh kỵ binh, bộ binh đứng theo các hàng nhất định. Những khẩu đại bác dàn thành 1 hàng ngang giương nòng oai nghiêm, kèm theo đó là những lưỡi lê sáng loáng, lá cờ hiệu in hình con hổ răng kiếm uy nghiêm – con vật tượng trưng cho ABYS.


-HỠI CÁC CHIẾN BINH CAN TRƯỜNG DŨNG MÃNH!! Tôi muốn các cậu nhớ lấy trận chiến này. Lịch sử là quá khứ, còn trận chiến này là hiện thực. THẮNG. THUA. Đó tùy thuộc vào các cậu. Những chiến binh không bao giờ thua cuộc của ABYS! Chúng ta chiến đấu, là để lấy lại danh dự mà bọn chúng đã xúc phạm ABYS và trả lời các hành động khiêu khích chứ không vì một ai cả. Diệt cỏ phải diệt tận gốc, tránh hậu họa về sau. BINH LÍNH!! TIẾN! – Kết thúc bài diễn văn ngắn của Đệ Tam là tiếng hò reo vang dậy của binh lính, tất cả đều mong 1 lần ra trận thực thụ. Ma Kết và Mizuki phóng mắt nhìn xung quanh, cả 2 cậu đều có cảm giác không yên.


Rầm ầm!! Tiếng gót giày vang dậy từ từ tiến ra, tiếng vó ngựa chiến mã lọc cọc và cả tiếng di chuyển của đại bác. Chỉ còn 1 bóng người trên cửa sổ nhìn ra.


-Sir, Edward xin đợi lệnh.


-Hãy đi dò la căn cứ bọn chúng cho ta. Hãy kết hợp với Trung đội Kaze. – Đệ Nhất phất tay cho người kia rời đi, còn ngài thì trở lại bàn làm việc “em đang nơi nào, Shirou?”.


~~oOo~~


-Nào chúng ta cùng ra trận. A HA HA HA HA!! Các ngươi sẽ thua thôi. Ngươi nghe rồi chứ…. Kurou? – Từ một căn phòng tăm tối, giọng nói cất lên khó mà xác định được. Nó the thé như kẻ sắp bị hết hơi, cả chút rè rè của máy tính. Ngay khi cái tên đó vừa cất lên, một bóng người bước ra khỏi góc tối…. Một cậu thiếu niên vận bộ quân phục đỏ chói của nước Anh thời xưa, chiếc mũ 3 sừng cắm lông đà điểu trắng. Đôi mắt đen thẳm vô hồn, mái tóc cùng màu khẽ buông vài cọng xuống trán…rất giống với một người.


-Xin tuân lệnh! – Cậu con trai tên Kurou trả lời, trong lòng cậu sôi lên một sự phẫn uất vô hạn “Tại sao ngươi lại giam giữ ta như thế?Ta đã làm gì ngươi? Ta hận, ta hận ngươi. SHIROU!” Những suy nghĩ gào thét trong tim cậu như muốn nổ tung ra. Đây có phải là sự trả thù?

 
 
 

Hội đồng ABYS chap 10a

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Similar topics

-
» Hội đồng ABYS chap IIb
» Hội đồng ABYS chap 1,2,3,4
» Hội đồng ABYS chap 5,6,7,8
» Hội đồng ABYS chap 9
» Hội đồng ABYS chap 10b
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Truyện 12 chòm sao :: Lớp học văn :: Gian các truyện thuộc thể loại khác :: Đam mỹ :: Hội đồng ABYS-