Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng NhậpShop

Share
 

 [Xử Nữ-Nhân Mã] Búp bê biết khóc và lời hứa hoa diên vĩ...

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Sagi Bee
Anonymous
[Xử Nữ-Nhân Mã] Búp bê biết khóc và lời hứa hoa diên vĩ... Empty
Bài gửiTiêu đề: [Xử Nữ-Nhân Mã] Búp bê biết khóc và lời hứa hoa diên vĩ...   [Xử Nữ-Nhân Mã] Búp bê biết khóc và lời hứa hoa diên vĩ... Icon_minitimeMon Aug 12, 2013 10:49 am

Mã Mã giật mình tỉnh dậy, mồ hôi tuôn ướt đẫm chiếc gối bông mềm mại….Lại là cơn ác mộng đó….hằng đêm vẫn ám ảnh lấy cô….
“Em sao thế, Nhân Mã?”-một chàng trai thức giấc khi nghe thấy tiếng thở hổn hển phá tan cái không gian tĩnh mịch của đêm tối…
“Không….”-cô lạnh lùng đáp lại
Anh khẽ lắc đầu, định nói gì đó, nhưng lại thôi….
Nhân Mã- cô là 1 cô gái xinh đẹp, thông minh đang sống cuộc đời của một con rối, 1 con rối bị giật dây…Mẹ cô mất rồi….cô không còn thiết tha với cuộc sống của mình nữa…..Ánh mắt cô đã xám xịt từ ngày đó…cái ngày khủng khiếp dai đẳng khi nhìn thấy bóng mẹ cô ngã xuống, và đôi bàn tay dơ bẩn vấy máu của người đàn ông mà cô gọi là cha kia…..Một con quái vật thực sự….Trái tim Mã nhi đã ngừng đập từ giây phút ấy…Mã mã của bây giờ chỉ là một cái xác không hồn….một cương thi bị điều khiển không hơn không kém….quá khứ chính là nơi cư ngụ của trái tim không nhịp đập kia…..Và anh đến, Xử Nữ-bạn thanh mai trúc mã từ nhỏ của cô-ng bạn mà Mã Mã yêu quý nhất…anh đến tiếp nhận cái chức quản lí cô…..
-Mã Mã em mau dậy đi!- cô gái nhẹ nhàng trườn mình xuống giường, thay đồ đi học….
Cô đi trước, anh bước theo sau….Gió nhẹ nhàng lướt qua dìu dịu…Nhân Mã vẫn cắm cúi bước đi nhanh về phía trước…như được cài sẵn chương trình…Cô không còn thiết tha gì cái cảnh đẹp xung quanh….
Anh nhẹ nhàng theo sau, 3 năm rồi, ngắm nhìn cô từ cái góc độ này, không hơn không kém…Anh không dám tiến lên, sợ 1 bước đi sai lầm sẽ cắt đi mất cái sợi chỉ mong manh mà anh đã cố gắng lắm mới rút ngắn được…..Mỉm cười
Một đám bận đồ đen từ đâu bước tới, Xử Nữ hơi nhíu mày, có lẽ là đám gây thù chuốc oán với ba cô, anh quen rồi, vội kéo tay Nhân Mã ra sau lưng….
“Rầm!!!Bốp!!!Binh!!!”
……………………………………………………………………………………………
Những tiếng hỗn độn vang lên….cô vẫn đứng đó nhìn anh…bằng cặp mắt vô hồn….
-Ai thế?
Em…lờ mờ nhìn thấy một ai đó…trông rất quen…một cậu con trai đang mỉm cười cõng sau lưng một bé gái xinh đẹp….Nụ cười ấy sao mà thân thuộc thế???
CẢnh vật lại thay đổi…..em đang ở đâu thế này?? MỘt căn nhà…ai đấy??? Bố…bố…b….ố!!!
Điều gì đang xảy ra thế?? Tại sao mẹ lại nằm dưới đó? Bố…sao bố…lại…Và tại sao chân e cứ chạy về phía trước? Một người con trai nắm lấy tay em…bàn tay to khỏe và ấm áp…Chẳng hiểu sao, em cảm thấy bình yên lắm….Nhưng khuôn mặt đó, soa lại bị sương mờ che khuất???
Ơ…đây là đâu??? Ai thế này? Em cúi xuống….một con người nằm sõng soài….máu…máu…máu…không…không…Em đưa tay ôm đầu, em sợ lắm…sợ máu….sợ…sợ….Có ai ở đây không??? Đôi bàn tay này sao lại ấm thế? Khóe miệng kia tại sao lại cười??? Và…sao em nghe thấy tim mình đau nhói??? Đây là đâu? Đó là ai?? Đau quá...đau…sao…sao lại thế??? Tỉnh dậy đi…..anh..,.mau tinh dậy đi….đừng bỏ rơi em…đừng rời xa em….Xử Nữ!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
…………………………………………………………………………………..
Mã mã tỉnh dậy, choáng váng vì cơn thuốc mê, cô trở người….một cái gì đó vướng víu sau lưng….Tay cô đã bị trói chặt, kế bên là một chàng trai với khuôn mặt bầm tím, và máu rỉ ra…từng giọt..
-Hey!!!!Tỉnh rồi sao, cưng?
Một thằng với khuôn mặt của loài khỉ đột tiến tới bên cô, nâng cằm Mã Mã lên…ánh mắt của Mã nhi…vẫn thế…Trong mắt cô dường như không có gì tồn tại…..một ánh mắt lạnh như băng…
-Bỏ cô ấy ra…-Chàng trai kế bên gằn giọng….
-Mày ngon nhỉ?-tên ấy đạp vào bụng anh….Xử NỮ ngã xuống, cô nhìn, hình như bụng cô cũng vừa mới nhói….
-Đừng giết nó, còn tiền chuộc nữa…
-Vâng….- hắn lầm lũi bước đi, thố cho Xử Nữ một cái đạp vào xương sườn nữa…
Anh đau…..nhưng không nói…..nhẹ nhàng hỏi:
-Em có sao không?
-Không…- vẫn chỉ là lời nói lạnh lùng ấy…Xử nữ là người duy nhất khiến cô chịu nói ra…dù chỉ một chữ cộc lốc….
Anh thấy mừng và bớt lo lắng hơn….....Vết thương ở khóe mắt đã ri rỉ máu…và cú đá lúc nãy đã làm rách toạc da một bên hông…Cô không sao….anh cũng sẽ không sao….
-Em hãy trốn đi, ngay khi tôi ra hiệu rõ chứ?
-………….
-Xích lại đây….
Một mảnh vỡ sáng loáng trong tay anh…anh ra sức cứa vào dây thừng từng nhát….
*Pực*
Chiếc dây đứt ra….nhân lúc chúng không để ý…anh hét toáng lên:
“MAU CHẠY ĐI!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!”
Cô chạy…chạy…chạy…Chạy về phía trước…chỉ cần biết trong đầu một chữ “Chạy”…cho đến khi hụt hơi….
Không có ai đuổi theo, cô thoát rồi…Thế nhưng sao lòng thấy đau quá!!!! Cô có cảm giác mảnh thủy tinh sáng loáng khi nãy đã cứa phạm vào tim cô….Và rồi…Nhân Mã bước đi….như một con búp bê bị điều khiển về cái hướng ngược lại….
Máu….bệt thành đường dài…cô khẽ nhíu mày rồi nhanh như cắt trở lại trạng thái vô hồn…lạnh lùng bước tiếp…Cô không biết tại sao mình lại hành động như thế…Nhưng…chân cô buộc cô phải bước theo nó…..
Một người con trai cùng ba, bốn thằng áo đen ngã sõng soài…máu đọng lại thành từng vũng lớn….Máu…phải rồi…cô sợ máu….nó ám ảnh cô….thế nhưng sao Mã Mã vẫn bước đi về phía ấy….
Nhân Mã nhìn anh….vẫn đôi mắt màu xám xịt buốt giá….anh khẽ run lên, nhưng vẫn nhìn cô, và cười…một nụ cười đẹp hệt như lần đầu anh gặp cô….
-Em…mau…c..h…ạy….đ….đi!!!
Giọng nói của anh có hơi run lên….nhưng nụ cười thì không hề tắt….
-CẨN THẬN!!!!!!!!!!!
Một tên áo đen gượng dậy khi nào đã bước tới sau lưng cô, vung cây gậy lên….
“Bốp!!!!!!”
“Pặc”
Nhân Mã quay lại khi nghe thấy tiếng anh gọi….một cây gậy vung lên….một bóng người ngã xuống…và…một con tim chợt nhói lên…lạc nhịp…..ngay trước mắt cô….
Xử NỮ lãnh trọn nguyên một cú đánh vào đầu…thay cho cô….
“Bịch!!”
Máu rơi xuống…anh ngã….Nhân Mã vẫn nhìn anh….chăm chú…theo cái cách mà có thể gọi là vô hồn hay băng giá theo cách gọi của người khác…nhưng với cô…đó đã là sự quan tâm sâu sắc lắm rồi…Anh hiểu….anh vẫn cố duy trì một hơi thở sau cùng….để nhìn cô…..Đôi bàn tay nắm chặt lấy Nhân Mã…một bàn tay to khỏe….vuốt lấy khuôn mặt của cô….Chẳng hiểu sao….nước mắt trên khuôn mặt của MÃ MÃ đã ướt đẫm….nhưng ánh mắt thì vẫn cứ như thế…không chút cảm xúc…Búp bê biết khóc…..
-A..a..nh…xin..l..ỗi…đã…đã…không…thể..thực hiện lời hứa với em! E…e.m có còn nhớ….không….?
-Cõng… em trên đồ…i hoa diên vĩ- Nhân Mã nói, đứt quãng, cô không biết tại sao lại nói như thế, lời nói trong tiềm thức của mình….
-May…quá!! E…m..e.m…vẫn …nhớ!! A..nh…c..cứ…ngỡ…e..em..m…đã…đã quên rồi!!- anh khó khăn nói ra từng chữ…..
-A…a…nh…x.i…n..lỗi…e..m..mau…chạy….đi…anh hứa khi hoa diên vĩ nở……anh sẽ thực hiện lời hứa……
-…….
Anh gục xuống, hơi thở nóng bỏng đã tắt lịm…Cô lay nhẹ người anh….im lặng…Một lần nữa….vẫn không có động tĩnh…
-Này…-cô nói khẽ
Nhưng anh không trả lời…Anh thật sự bỏ cô ở lại hay sao???
Nhân Mã nhìn người con trai trước mặt….trước khi chết…vẫn cố gắng mỉm cười….
“Anh cười là đẹp nhất!!”- 1 cô bé xinh xắn nắm lấy tay anh
“Vậy sao???”-anh hơi ngạc nhiên-….vậy thì sau này anh hứa sẽ cười với em thôi được không??- cậu bé mỉm cười
Một cảm giác đau nhói lan tỏa trong trái tim lạnh buốt đã ngừng đập của cô….một cảm giác xiết chặt từ đôi bàn tay ấy…vẫn to, khỏe….nhưng sao lại không còn ấm áp nữa?? Lạnh…lạnh quá…lạnh còn hơn trái tim cô…..
Anh…nằm đó…nở nụ cười đẹp tựa thiên thần….làm lòng cô bỗng dưng có cảm giác đau như dao cắt….Hình ảnh này sao mà quen quá!!! Trong làn kí ức mơ hồ của mình, khuôn mặt của cậu bé ấy, của người con trai luôn bên cạnh cô……..
-Xử Nữ à!!! Anh mau tỉnh lại đi!!!
Nước mắt của MÃ Mã rơi xuống như mưa….đọng lại trên kuôn mặt điển trai của Xử NỮ
-Em xin lỗi, anh mau tỉnh lại đi…em hứa sẽ lại là cô gái ngoan của ngày nào, em không hư nữa…Dậy đi anh!!! –Nhân Mã ra sức lay mạnh người Xử NỮ….
-Anh thất hứa….mau dậy đi…còn lời hứa với em thì sao??? Anh nhẫn tâm bỏ mặc em hay sao chứ???- cô đánh bồm bộp vào người anh
-Đừng cười như vậy nữa…dậy nhìn em đi!!- Nhân mã ôm chặt lấy Xử Nữ….
-Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Nhân Mã ngửa mặt lên trời, hét lên tậht lớn, đôi bàn tay đẫm máu, như hình bóng của ba cô ngày xưa, một lần nữa, cô lại để mất đi người mình yêu thương nhất ngay trước mắt, một lần nữa chứng kiến cảnh quay chậm của con dao từ từ xuyên suốt trái tim….Cô gục xuống, đôi mắt lạnh băng đã nhuốm vị mặn của nước mắt…..Anh vẫn cười……
………………………………………………………………………………………………-Xử Nữ…con đừng như thế nữa, nó đã chết rồi!!!- ba cô lên tiếng
Ánh mắt của cô liếc qua khiến ông lạnh sống lưng, ánh mắt đáng sợ một cách kì lạ, cô dùng ánh mắt đó để nhìn tất cả những người dám không tin vào lời hứa của anh…Nhân Mã biết Xử Nữ một khi đã hứa với cô thì sẽ không bao giờ nuốt lời…..
Đã gần 1 năm kể từ cái ngày định mệnh ấy, Nhân Mã đã học cách đối diện với quá khứ…..Cô sống cởi mở hơn, thân thiện hơn…..khiến mọi người hơi bất ngờ trứớc thái độ của cô…
-Em đã không khiến anh lo lắng phải không?- Nhân Mã mỉm nhẹ nhìn chàng trai nằm trên giường bệnh…- em đã hứa mà….
-…………..
-Anh cũng vậy….mau dậy đi…thực hiện lời hứa của anh nữa chứ!!!- Nhân MÃ nhìn Xử nữ rồi cô thở dài khẽ liếc qua cửa sổ….
Cánh đồng hôm nào giờ đã rực một màu tím diên vĩ…..mùa hoa đẹp nhất năm nay….
Mã nhi bước tới bên chiếc giường trắng muốt…nhìn anh….rồi bật khóc…cô gục đầu xuống nệm
-Em xin lỗi, em đã hứa là không khóc nữa….em…em xin lỗi!!!- Mã mã nấc lên từng tiếng
MỘt bàn tay to khỏe, và ấm áp xoa nhẹ đầu cô….
Nhân Mã choàng mình ngước dậy…..Không, đây không phải là mơ chứ…, cô bấu nhẹ vào mặt mình…đau….không phải mơ…anh tỉnh dậy thật rồi!!!! NỤ cười ấm áp ấy đã lâu cô không được nhìn thấy, cả hai im lặng một hồi lâu, cô sợ mình sẽ làm vỡ tan cái hình bóng ảo ảnh…
-Nhân Mã…..
-Anh…tỉnh…thật rồi…sao???
-Phải…
-NHưng…bác sĩ…
Xử nữ đưa tay làm dấu che miệng cô…
-Anh đến đây…để thực hiện lời hứa….
-………
Mã nhi bất ngờ một lúc, rồi ôm chầm lấy anh…..
-Em không mơ chứ?? Anh đã về thật sao?
-Em không mơ….- anh nhẹ nhàng nói…- em khiến anh lên thiên đường không an tâm mà còn phải quay về đây đấy!!!
-Xì….anh xuống địa ngục thì có- Nhân mã lè lưỡi
-Em…thay đổi thật rồi…
-Anh không thích sao???- cô mỉm cười…
-Thích chứ!!! Dù em như thế nào đi chăng nữa,anh vẫn cứ yêu em….- Xử Nữ đặt lên môi Nhân Mã một chiếc hôn thật dịu dàng, anh xiết cô vào vòng tay rắn rỏi của mình….
Chiều ngày hôm ấy, người ta thấy trên cánh đồng hoa diên vĩ, có một chàng trai đang cõng lấy cô gái, cả hai người mỉm cười thật rạng rỡ….
Và tiếng chim cất lên những bài hát ngọt ngào….


(truyện của người khác thý hay nên mình đăng có sai sót gì thì xl~ tg :D) 16a 
 
bee.kenzj
Học sinh chưa nhận lớp
bee.kenzj
Giới tính : Nữ
Zodiac : Sagittarius
Tổng số bài gửi : 123
Birthday : 27/11/1996
Join date : 31/07/2013
[Xử Nữ-Nhân Mã] Búp bê biết khóc và lời hứa hoa diên vĩ... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Xử Nữ-Nhân Mã] Búp bê biết khóc và lời hứa hoa diên vĩ...   [Xử Nữ-Nhân Mã] Búp bê biết khóc và lời hứa hoa diên vĩ... Icon_minitimeMon Aug 12, 2013 11:19 am

hay qa a !!! >o<" 113a
 
 

[Xử Nữ-Nhân Mã] Búp bê biết khóc và lời hứa hoa diên vĩ...

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Similar topics

-
» Đừng chạy trốn_GTNV phụ, nhân vật phản diện
» [Nhân Mã- Bảo Bình] Tớ thích....cậu có biết không?
» Chòm Sao Nào Không Biết Cư Xử Sao Với Tình Nhân Của Chồng
» DẤU HIỆU NHẬN BIẾT MỘT NỬA ĐÍCH THỰC của 12 cung hoàng đạo
» Cách để nhận biết Venus sign (Neptune , Mars , Moon , ... )
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Truyện 12 chòm sao :: Lớp học văn :: Gian truyện 12 chòm sao :: Gian truyện tình cảm, tâm lý :: Truyện ngắn-