Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng NhậpShop

Share
 

  Định mệnh ( chap 5 )

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Chuối ~ Cute
Học sinh nhà Lửa
Chuối ~ Cute
Giới tính : Nữ
Zodiac : Sagittarius
Tổng số bài gửi : 669
Birthday : 25/11/2000
Join date : 11/06/2013
 Định mệnh ( chap 5 ) Empty
Bài gửiTiêu đề: Định mệnh ( chap 5 )    Định mệnh ( chap 5 ) Icon_minitimeFri Jul 19, 2013 7:25 pm

Tên tác giả: tieungu
HÀNH LANG
- Vẫn đang kiếm lớp à?_ Một giọng nói trầm ấp vang lên khiến Xử Nữ bất ngờ quay lại nhìn
- Thì ra là anh ta_ Xử Nữ nghĩ thầm
- Sao không trả lời hay là vẫn ngại chuyện...
- Anh...._ Xử Nữ gắt lên một cách bực dọc nhưng rồi cô nghĩ lại, làm vậy với anh ta có nghĩa là cô đang tự phơi bày điểm yếu của mình cho anh ta biết, tuyệt đối không được tỏ ra mất bình tĩnh trước anh ta.
- Hội trưởng à, sắp đến giờ họp của hội học sinh rồi mà anh vẫn rảnh rỗi như vậy sao?_ Xử Nữ điềm tĩnh nói
- Không hề, tôi đang trên đường đến họp đây, nếu không biết đường thì đi theo tôi, đừng có vì tự tôn mà đứng mò mò như vậy. Ai không biết sẽ tưởng trường này đề cử một người khiếm thị lên chức hội phó đó._ Ma kết nói rồi quay lưng đi thẳng kèm theo đó là một nụ cười thích thú.Còn Xử Nử thì sắp biến thành phiên bản thứ hai của Sư Tử, gương mặt đỏ bừng vì tức giận, chỉ khác là nếu cô là Sư thì đã bay vào cho anh ta một trận nên thân rồi, nhưng vì cô là Xử Nữ, hội phó hội học sinh nên đành ngậm đắng nuốt cay, nhẫn nhịn anh ta.
- Hội trưởng đến kìa, mà hình như còn có một cô bé đi theo phía sau nữa._ một anh chàng chạy vào nói
- Cô bé...???_ cô gái với mái tóc màu xanh lá được vén gọn về một bên vai ngồi trên ghế vớ nét mặt ngạc nhiên thốt lên
- Lần đầu thấy hội trưởng đi chung với một đứa con gái mà người đó lại không phải là Ngân Linh. Quả là chuyện lạ_ Minh Hoàng
- Không liên quan đến anh_ Ngân Linh
- Xin lỗi đã để mọi người chờ lâu._ Ma kết
- Lần đầu hội trưởng dẫn bạn gái đến nha, vậy mà cứ giấu bọn em hoài_ một anh chàng trong hội học sinh nói với gương mặt tươi cười rạng rỡ
- Chúng tôi giống tình nhân như vậy sao?_ Ma Kết nhẹ nhàng khoác vai Xử Nữ nói khiến mọi người trong phòng ai nhìn thấy cũng đều đồng thanh ồ lên thích thú.
- Hai người đã làm gì rồi? Có.....First kiss chưa?_ Vừa nói hai anh chàng trong hội vừa diễn tả bằng những hành động như hôn gió, ôm gió khiến cả phòng cười rộ lên. Riêng Xử Nử và Ma Kết thì gương mặt bỗng dưng trở nên ửng hồng,cô cuối đầu xuống không dám ngẩng đầu lên vì ngượng, anh cũng vội vàng rút tay ra khỏi người của Xử Nữ.Hành động đó của hai người càng khiến những người còn lại trong căn phòng nghi ngờ hơn, họ liên tục chọc ghẹo hai người. Trong khi mọi người đang thích thú cười đùa thì Ngân Linh ngồi đó.
- Đường đường là con gái của một công ty kiến trúc nổi tiếng, giỏi giang, xinh đẹp muốn gì được nấy mà cũng có ngày đứng nhìn món đồ của mình rơi vào tay người khác. Chẳng phải rất đáng thương sao._ Minh Hoàng nói với một chất giọng đểu nhất có thể rồi nhìn Ngân Linh nhưng cô không nói gì mà chỉ im lặng.
- Trật tự nào, nãy giờ đùa đủ rồi. Nghe hội phó của chúng ta giới thiệu đi_ Ma kết
- Chào mọi người, em là Xử Nữ, sau này có gì mong mọi người giúp đỡ ạ._Xử Nữ
- Thì ra là hội phó mới sao?
- Người đâu mà đẹp quá đi
- Vậy là chúng ta có cơ hội rồi
- Bây giờ chúng ta phải họp, ai có ý kiến gì không?_ Ma Kết nói với chất giọng vô cùng....khiến những người còn lại không ai dám hó hé nửa lời mà nhanh chóng cầm theo tài liệu vào bàn ngồi ngay ngắn, ngoan ngoãn. Chính Xử Nữ cũng bất ngờ trước sự uy phong của Ma Kết.Trong lúc mọi người họp thì lại có một người tâm trí không được tập trung, đó là Ngân Linh, câu nói của tên Hoàng cứ vang vọng trong đầu cô.Cô biết Ma Kết từ khi cả hai còn rất nhỏ, cả hai là hàng xóm với nhau từ năm cô học mẫu giáo mãi cho đến khi cô học lớp 3 thì gia đình anh chuyển đi.Cứ mỗi buổi chiều cô lại lén lút đứng núp bên cầu trượt nhìn ngắm anh. Lúc nào anh cũng điềm tĩnh, cũng yên lặng đến khó gần, cô rất thắc mắc rằng tại sao anh lại không giống những những đứa con trai khác, bọn nó chơi đá banh, đánh nhau, rượt đuổi, còn anh, anh chỉ ngồi đó, trên tay đôi lúc là mảnh giấy dùng để vẽ, đôi lúc lại là cuốn sách để đọc. Chỉ đơn giản vậy thôi mà không hiểu sao ngày nào không nhìn thấy thiếu vắng.Cũng như mọi ngày, cô vẫn đứng đó nhìn anh nhưng hôm đó không hiểu sao có con gì đó đến và đốt vào chân cô một cái đau điếng và cô bật khóc.
- Em không sao chứ?_ Ma kết
- Đau lắm...Em đau lắm..._ cô chỉ vào chân rồi nức nở, ma kết nhìn thấy rồi quay lưng chạy đi, rồi cứ thế cô khóc rất nhiều, anh cũng bỏ cô mà đi nhưng ngay lập tức qua đôi mắt đẫm nước, cô nhìn thấy anh đang bước đến.
- Bôi dầu vào nhé, như vậy sẽ không đau nữa đâu, đừng khóc nữa._ Ma kết ân cần nói với cô. Kể từ hôm ấy, ngày nào cô cũng được nói chuyện với anh, vui lắm, lúc đó anh rất thương cô, mấy đứa con gái kia đứa nào cũng ganh tỵ với cô cả. Rồi anh chuyển nhà đi, mọi chuyện kết thúc,chỉ còn mình cô nhớ đến anh mà thôi, anh đã quên cô rồi.
- Ngân Linh à, hội trưởng gọi kìa
- Ơ..._ Ngân Linh
- Em ổn chứ?_ Ma kết
- Em ổn mà_ Ngân Linh
- Anh ấy vẫn là của mình mà, mình suy nghĩ nhiều quá rồi._ Ngân Linh nghĩ thầm
................................................................................................................................................................
RENG RENG RENG:
- Sư à, tớ thấy không nên làm vậy đâu, tội lỗi lắm_ Song Ngư
- Cậu chỉ cần đứng canh cho tớ là được rồi, tớ phải cho tên chết bầm ấy biết mặt mới được._ Sư vừa nói vừa loay hoay
- Nhưng có cần làm vậy không? Tháo hết mấy con ốc trong bánh xe ra thì làm sao chạy được chứ?_ Ngư vẫn ngây thơ nói
- Cho đáng đời, ai bảo dám làm nhục Sư ta chứ. Xong...
- Chiều nay có phim hay để xem rồi_ Sư nói rồi cười một cách gian xảo khiến Ngư cũng bó tay không biết nói gì hơn.Bỗng nhiên hình ảnh một cậu con trai quen thuộc mà hình như cô đã gặp ở đâu đó rồi mà không nhớ, rồi bất giác cô đi theo anh chàng ấy trong khi Sư thì vẫn đang huyên thuyên về kế hoạch trả thù của mình.
................................................................................................................................................................
- Sao nhất định phải giết ông ấy?_ Thiên Yết nói một cách lạnh lùng rồi ném lên bàn một tờ báo với tin tức xác của một người đàn ông treo cổ được tìm thấy.
- Con nghĩ là do ta làm sao?_ Cha của Thiên Yết nói
- Ta đã giao cho con việc này chẳng lẽ ta lại không tin tưởng con sao? Chuyện cái chết của ông ấy ta không biết._ Thiên Yết không nói gì thêm mà bỏ ra ngoài.
- Con nên nhớ con không như những người khác
- Con hiểu rồi_ Cậu trả lời
Nội dung cuộc nói chuyện ấy cứ vang vang bên tai cậu, sao cứ phải giết chóc, chém giết người khác, cậu thật sự không hiểu được. Mất mẹ từ bé, cậu lại phải sống giống như những cỗ máy, được lập trình đi đứng, nhưng lại không được lập trình để cười đùa vui vẻ. Không có ai bên cạnh để nói cười, không có ai nhắc nhở rằng cậu chỉ là một con người bình thường như bao người khác.
-Ai???_ Bất chợt phía sau cậu phát ra tiếng động.
-Xin lỗi, tôi không cố ý khiến cậu giật mình_ Song Ngư từ từ bước ra, nãy giờ cô đứng lấp ló ở cửa mà không dám vào.
-Cô làm gì ở sân thượng?_ Thiên Yết nói một cách lạnh lùng
-Tôi đến để xin lỗi anh chuyện hôm qua_ Song Ngư nói
- Muốn bù đắp phải không?_ Thiên yết quay lại nhìn Ngư bằng ánh mắt vô cùng......
- Ừhm! cậu nói đi, chỉ cần làm được thì tôi sẽ làm(tg: Không được ngư ơi chạy đi, ngây thơ quá).
- Bây giờ tôi đang rất cần một chỗ dựa, cô có thể cho tôi mượn bờ vai không?_ Câu nói của Thiên Yết khiến gương mặt Ngư trở nên ngơ ngác tựa nai vàng nhưng nhận thấy cậu đang có tâm sự buồn nên cô cũng đồng ý. Cô bước lại ngồi gần cậu và cứ thế Thiên yết tựa đầu vào vai Ngư.
- Sao không hỏi tôi lí do làm vậy?_ Thiên yết lên tiếng hỏi khi thấy Ngư hoàn toàn yên lặng không nói gì
-Tôi thấy hình như cậu đang buồn chuyện gì đó, nếu muốn nói thì cậu sẽ nói thôi, còn nếu không thì tôi có hỏi cậu cũng đâu có chịu nói._ Ngư trả lời
- Cũng đúng, nỗi buồn của tôi không biết phải nói thế nào nữa_ Thiên Yết
- Mỗi người có một nỗi buồn riêng của mình và chúng cũng rất khác nhau. Anh là người bình thường mà, rơi vào tình trạng như vậy cũng không có gì là lạ cả._Ngư nói
- Cô thấy tôi là người bình thường sao?_ Thiên Yết hỏi, gương mặt anh có phần hơi đanh lại khi nghe Ngư nói
- Ừhm!Đương nhiên_ Ngư ngây thơ trả lời
-Sao cô có thể khẳng định như vậy chứ?_ Thiên yết hỏi với gương mặt lạnh băng
-Thì nè, anh cũng như những người bình thường khác thôi, có 2 tay,2 chân, 1 cái đầu,mắt, mũi,miệng đều đầy đủ, đi đứng đều bình thường không đúng sao_ Câu trả lời của Ngư khiến Thiên Yết không sao nhịn được cười, cậu ngồi thẳng dậy phá lên cười một cách thích thú khiến Ngư rơi vào trạng thái ngây thơ như con bò đeo nơ ấy.
- Lần nào cũng thế, cứ gặp cô là tôi lại có thể vui cười một cách thoải mái._ Thiên yết nói khiến Ngư lại càng thêm ngơ ngác hơn
- Lần trước tôi dí súng vào đầu cậu mà cậu vui đến vậy sao?_ Ngư hỏi nhưng Thiên Yết chỉ cười mà không trả lời câu hỏi của Ngư. Thật ra ngay từ lúc đó cậu đã biết cây súng của Ngư là đồ giả rồi.(tg: ai đời dí súng vào đầu người khác mà còn để lộ dòng chữ*made in china* chứ, biết là phải rồi)
-Cảm ơn cô_ Thiên yết nhìn thẳng vào mắt của Ngư nói khiến cô có phần bối rối
- Cậu cười nhìn đẹp hơn nhiều đấy_ Đang bối rối không biết sao tự nhiên cô lại buộc miệng nói ra câu nói ấy
-Thật chứ? Những nữ sinh kia lại nói tôi lạnh lùng đẹp hơn mà_ Thiên yết vẫn cười rất nhiều, vừa cười vừa chọc cô
-Thiệt mà, nhưng cười nhiều như anh người ta sẽ tưởng là bị điên đó_ Câu nói đó của Ngư lại càng khiến yết buồn cười hơn nữa.
-Đừng cười nữa màaaaaaaa_vậy là ngày hôm nay của Ngư và Yết tràn ngập trong tiếng cười, hình ảnh yết vừa chạy vừa cười chắc chỉ có mình Ngư mới được chứng kiến và cũng chỉ có mỗi Ngư mới có thể làm được điều đó thôi.
- Cảm ơn cô nhiều lắm, đồ ngốc_ Thiên yết nghĩ thầm.
................................................................................................................................................................
- Cá nhỏ đi đâu mà không thấy nhỉ, muốn đưa cá nhỏ về cũng không có cơ hội nữa._ Bạch Dương bực dọc vừa đi vừa lầm bầm. Nguyên ngày hôm nay không có cơ hội làm quen với Ngư chỉ vì cứ mỗi lần giờ nghỉ là một bọn con gái từ đâu bay đến như ong thấy mật,vây kín xung quanh không cho cậu đi, đến lúc thoát ra được thì Ngư đã mất bóng. Muốn đưa Ngư về cũng không nhìn thấy Ngư đâu.
- * cạch cạch*_ Tiếng cửa xe đóng lại.
- *Rầm*_ Xe vừa đóng cửa thì một cảnh tượng hải hùng diễn ra, cả 4 bánh xe cùng lúc rơi hết ra ngoài rồi lăn lông lốc bên ngoài để lại Bạch Dương với gương mặt ngơ ngác như con nai vàng. Bước xuống xe nhìn thấy chiếc xe xinh đẹp của mình trở nên như vậy, gương mặt cậu đỏ bừng vì tức giận.
- Nè! xe bị gì vậy?_ Đúng lúc đó Sư lái xe đi ngang qua, cô hạ kính xe xuống rồi nói một cách thích thú
- Cô...đồ khùng, sao lại làm vậy hả?_ Bạch Dương bực tức nói
- Bánh xe cậu rớt ra thì liên quan gì đến tôi chứ?_ Sư nói bằng chất giọng ngây thơ vô(số)tội.
- Không phải cô thì là ai chứ_ Bạch Dương
- Tôi không biết, anh muốn về không?_ Sư
- Tôi không cần ý tốt đó của cô đâu. Hay là mê tôi rồi nên muốn đưa tôi về???_ Bạch Dương đắc chí nói
- Tôi có nói là cho anh đi chung xe về sao?_Câu nói của Sư khiến Bạch Dương ngơ ngác
- Muốn về thì tôi có một cách_ Sư
- Cách gì?_ Sư ra hiệu nói nhỏ cho Bạch Dương ghé tai vào nghe
- Muốn về thì....dùng sức mà đẩy đi_ Sư cười rồi nháy mắt một cách tinh nghịch với cậu.
- Tôi không có làm mấy cái bánh xe rớt ra, tôi chỉ là...tháo hết mấy con ốc ra thôi_ Sư nói rồi nổ máy xe chạy thẳng để lại cậu với gương mặt vô cùng.....
- Cô đợi đó, tôi không tha cho cô đâu đồ mèo mặt mốc_ Bạch Dương hét toáng lên nhưng đáp lại chỉ là tiếng cười giòn tan khoái chí của Sư.
 
Thất Dương
Học sinh chưa nhận lớp
Thất Dương
Giới tính : Nam
Zodiac : Aquarius
Tổng số bài gửi : 73
Birthday : 16/02/1977
Join date : 18/06/2014
 Định mệnh ( chap 5 ) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Định mệnh ( chap 5 )    Định mệnh ( chap 5 ) Icon_minitimeThu Jun 19, 2014 10:19 pm

Ngân Linh sẽ làm hại Xử nhi chứ? *cười thích thú* Kết ca lại đc làm anh hùng cứu mĩ nhân chứ? *cười man rợ*. HÓNG *cười man rợ*
 
 

Định mệnh ( chap 5 )

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Similar topics

-
» Định Mệnh(chap 1a)
»  Định Mệnh (chap 1b )
» Định Mệnh ( chap 2 )
» Định Mệnh ( chap 2b)
» Định Mệnh (chap 2c)
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Truyện 12 chòm sao :: Lớp học văn :: Gian truyện 12 chòm sao :: Gian truyện học đường :: Định mệnh-