Tìm kiếm
Display results as :
Số bài
Chủ đề
Advanced Search
Truyện 12 chòm sao
::
Lớp học văn
::
Gian truyện 12 chòm sao
::
Gian truyện thần thoại, phép thuật
::
Hoàng Đạo thần thoại
Share
Hoàng Đạo thần thoại - Chap1
Tác giả
Thông điệp
MinTeddy
Giới tính
:
Zodiac
:
Tổng số bài gửi
:
229
Birthday
:
12/05/1999
Join date
:
31/07/2013
Tiêu đề: Hoàng Đạo thần thoại - Chap1
Thu Aug 08, 2013 2:29 pm
Chap 1:
13 năm sau…
Khi chiếc đĩa lửa Mặt Trời mới nhô lên từ phía xa viền biển, thì dấu chân của tôi đã in hằn trên cả quãng đường dài. Qua không biết bao nhiêu con đường mòn, những mỏm núi đã chập chờn, thậm chí cả mấy bãi đầm lầy toàn cá sấu tôi mới đến được đây – giữa lưng chừng quả núi này. Đây là công sức sức của tôi sau cả một đêm dài. Trước mắt tôi hiện tại vẫn là màn tuyết trắng xoá bao phủ tứ phía. Tốc độ chậm dần, sức cũng đã vơi đi nhiều, tôi ngồi bệt xuống bên tảng đá gần đó.
Từ lúc mới xuất hiện trên thế giới này, chưa có nơi nào thực sự là chỗ định cư của tôi cả. Tôi thích đi khắp nơi và khám phá ra nhiều chỗ mới lạ, những chỗ mà theo tôi là chưa có ai đặt chân đến cả. Tự do là thứ tôi yêu quý như mạng sống này vậy, không có nơi nào có thể gò bó tôi cả. Cái tên của tôi nói lên tất cả -
Sagittarius
, cái tên in hằn trên cổ tay ấy không khỏi làm tôi thắc mắc. Tôi không hiểu tại sao mình lại có mặt ở thế giới này?
*Soạt*
Tiếng động gì đó làm tôi giật mình, cảnh giác nhìn xung quanh, tôi vớ lấy khúc một gỗ, cầm chắc trong tay.
*Soạt soạt*
Càng lúc càng gần, nhanh như chớp, một con vật dài loằng ngoằng, màu đất bò đến chân tôi. Cũng nhanh không kém, tôi lấy khúc gôc đập lia lịa vào mình nó cho đến khi nó nắm bất động. Thở phào, tôi nghĩ nó đã chết, cầm lên tay và đưa mắt nhìn chăm chú. Không biết đây là loài gì nữa? đã qua 13 kì chuyển hoá (13 năm), không chỉ có loài chúng tôi phát triển mà còn vô số loài nữa ra đời. Bây giờ thì số loài cũng với số cá thể đã phủ kín cả mặt đất rồi…
Mải suy nghĩ, tôi không để ý mình vẫn đang cầm con vật ấy trong tay. Bỗng nó ngọ ngậy, phần thân bị tôi dập nát dường như rời ra. Nó vẫn còn sống!!!…một cách bình thường là đằng khác – tôi kinh ngạc.
*Phập*… *AAAAAaaaaaa* - Tôi hét lên, hai chiếc răng nanh nhọn hoắt của nó cắn vào tay tôi. Theo phản xạ, tôi buông nó ra và ôm lấy tay mình, con vật vẫn có thể trườn đi mất. Vết cắn khá đau và nhức! Xé tạm miếng vải trên áo quấn vào vết thương, tôi nghĩ mình nên tiếp tục đi thì hơn.
- Con vật chết tiệt, ta mà gặp mi lần nữa là sẽ băm vằm mi thành từng mảnh, vằm nát thịt mi thì thôi, dám cắn ta à, mi là cái đồ ………
Thế đấy, tôi vừa đi vừa chửi con vật cho bõ chán ghét. Đường khá trơn nên té ba bốn lần là chuyện thường, té đến nỗi tay đã bị thương lại còn thêm bao nhiêu vết bầm nữa. Haizz… cũng phải chịu thôi, chính mình quyết định đi vào cái nơi này mà.
Cuối cùng điều tôi mong ước cũng hiện ra trước mắt. Chiếc thác đổ ào ạt từ trên cao ngất xuống, cùng với ánh nắng chói chang rọi vào, trông nó không khác gì một ngọn lửa đang cháy hừng hực vậy. Cảnh vật xung quanh thì không thể nói hết, dòng suối dưới chân tháp khá lớn va trong xanh, tia nắng của mặt trời chiếu vào trông thật long lanh. Hai bên vẫn là những hàng cây rừng, nhưng có vẻ cây cối ở đây phát triển và đẹp hơn cả. Từng hàng cây rủ xuống mặt nước, những đoá hoa mong manh trôi nhè nhẹ. Cảnh sắc này thật khiến người ta không nói lên lời, chỉ có thể than phục tạo hoá mà thôi. Bầu không khí trong lành, giúp đầu óc thư thái, thoải mái. Nhìn toàn cảnh thì thấy như một chốn thần tiên vậy, vừa mềm mại, nhẹ nhàng vừa hùng vĩ, sinh động.
Cảm giác trong tôi không thể nào tả nổi, quá đỗi vui sướng, tôi chạy nhảy khắp nơi, vừa chạy vừa nhảy tưng tưng. Có lẽ nếu ai nhìn thấy chắc nghĩ tôi có vấn đề về não mất. Nhưng tôi mặc kệ, chạy đến bên tháp, tôi đưa hai tay chụm lại với nhau ra hứng nước. Hớp một ngụm rồi táp vào mặt.
*Hura* Tôi hét, cảm giác tuyệt vời quá. Ngước mặt lên cao nhìn ngọn thác ngất ngưởng.
“Nếu được đứng trên đấy thì sao nhỉ? Chắc là thích lắm, hìhì” Tôi nghĩ rồi cười tít mắt. Chẳng cần suy nghĩ nhiều tôi quyết định leo lên đấy.
Từng tảng đá trơn trượt do ẩm nước, nếu sơ sẩy một chút là đi đời ngay, nhưng cũng may là tôi khá dày khinh nghiệm leo thác.
*Phù*, tôi thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng thì cũng lên đến nơi. Ngước nhìn xung quanh, tôi đang đững ở nơi cao nhất của ngọn núi này. Toàn cảnh trước mắt tôi thật đẹp làm sao. Cảm giác sung sướng đợt hai lại tràn trong tôi, không chỉ vậy tôi còn cảm thấy mình là bá chủ nơi này. Kha kha, bá chủ, bá chủ,… quá đỉnh. Tôi tự thưởng cho mình sự kiêu hãnh đó.
*AAAAAAAAAAAAAaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa* Lấy hết sức bình sinh, tôi hét lên, dư âm vọng lại xa xăm.
- Oh La La, hôm nay là ngày tuyệt nhất
Và triệu chứng không bình thường của tôi lúc trước lại bắt đầu. Sau một hồi la hét, gào rống, chạy nhảy, khua chân múa tay tôi mới kiệt sức ngồi bệt xuống đất, nhưng trên khuôn mặt vẫn là nụ cười ngoắc tới tận mang tai.
*Chói loá* một màu đỏ rực đập vào mắt tôi, nheo mắt nhìn kĩ tôi mới thấy đây là một bông hoa
Bông hoa màu đỏ rực rỡ dưới ánh mặt trời, vừa quyến rũ, vừa kiêu sa. Nhưng mà chỗ nó mọc lại ngay mép thác chảy, ra đấy sợ rớt xuống chết mất. Nhưng bông hoa đẹp thế kia cơ mà, tiếc lắm. Sau một hồi đắn đo suy nghĩ tôi quyết định … ra lấy bông hoa.
-Chỉ cần cẩn thận, thật cẩn thận là được, phải rồi,…
Nhẹ nhàng tiến ra chỗ bông hoa, từng bước của tôi rất chắc chắn. Khi đã xác định được bông hoa trong tầm tay, tôi nhanh chóng ngắt nó lên và cầm chắc. Vui sướng và quên mất cả nguy hiểm, tôi quay gười toan trở lại chỗ cũ và nghĩ rằng thế là ổn rồi. Nhưng… cuộc đời đâu như tôi nghĩ.…
Đấy là chỗ đất mềm, tôi kinh ngạc nhận ra, nhưng đã quá muộn. *Ù ù ù…* cả thân người tôi đổ xuống cùng với dòng thác, gió rít lên tai liên hồi.
-Ôi, con chưa muốn chết đâu…huhuhu… Tại sao mình phải chết một cách thảm thế chứ oaoaoa… Cho tôi sống đi mà, làm ơn Thượng Đếếếếếếếếế…..- Tôi gào khóc nhưng nào có được gì.
*TÕM * Tôi rơi xuống mặt nước với một lực vô cùng mạnh.
-Huhuhu, tôi không biết bơi, ai cứu tôi với ……..
Vật lội với dòng nước, tôi quẫy đạp chân tay với hi vọng có thể bơi được một chút. Nhưng sức lực khi nãy của tôi giờ đã gần hết. Sau một hồi cố gắng, tôi cũng đã kiệt sức, mặc thân xác cho dòng nước nhấn chìm, cuốn trôi. Tôi có thể cảm thấy cơ thể trở nên rã rời, đôi mắt lịm dần, đầu óc lu mờ dần.
*Khó thở quá, kết thúc rồi sao?* Là dòng suy nghĩ cuối cùng của tôi trước khi hoàn toàn bất tỉnh.
Được sửa bởi MinTeddy ngày Fri Aug 16, 2013 9:34 pm; sửa lần 10.
cherryn
Giới tính
:
Zodiac
:
Tổng số bài gửi
:
98
Birthday
:
04/10/1994
Join date
:
20/07/2013
Tiêu đề: Re: Hoàng Đạo thần thoại - Chap1
Mon Aug 12, 2013 10:46 am
chappppppppppppp hay.nữa đi nàng
MinTeddy
Giới tính
:
Zodiac
:
Tổng số bài gửi
:
229
Birthday
:
12/05/1999
Join date
:
31/07/2013
Tiêu đề: Re: Hoàng Đạo thần thoại - Chap1
Mon Aug 12, 2013 11:02 am
Nàg đọc chưa hay là chém đấy??? Ta nghi lém nha
Vì chưa zì đã khen hay rùi
nqvinh1412
Giới tính
:
Zodiac
:
Tổng số bài gửi
:
213
Birthday
:
14/12/2000
Join date
:
21/06/2013
Tiêu đề: Re: Hoàng Đạo thần thoại - Chap1
Thu Aug 15, 2013 3:37 pm
Chap hay, đối thoại xen lẫn miêu tả và kể (hơn ta rồi).Hóng chap kế
hanako-chan
Giới tính
:
Zodiac
:
Tổng số bài gửi
:
1126
Birthday
:
04/05/2001
Join date
:
04/07/2013
Tiêu đề: Re: Hoàng Đạo thần thoại - Chap1
Thu Aug 15, 2013 6:52 pm
ố là la
hay quá
viết miêu tả lẫn đối thoại rất hài hòa
cố gắng nhé
hóng hóng hóngggggg
MinTeddy
Giới tính
:
Zodiac
:
Tổng số bài gửi
:
229
Birthday
:
12/05/1999
Join date
:
31/07/2013
Tiêu đề: Re: Hoàng Đạo thần thoại - Chap1
Thu Aug 15, 2013 7:29 pm
Cảm ơn 2 người, nhưng ta thấy văn mình vẫn còn kém thế nào yk' @@~
hanako-chan
Giới tính
:
Zodiac
:
Tổng số bài gửi
:
1126
Birthday
:
04/05/2001
Join date
:
04/07/2013
Tiêu đề: Re: Hoàng Đạo thần thoại - Chap1
Thu Aug 15, 2013 7:32 pm
MinTeddy đã viết:
Cảm ơn 2 người, nhưng ta thấy văn mình vẫn còn kém thế nào yk' @@~
*đập bàn* chị ko tin vào tài năng của mình à
MinTeddy
Giới tính
:
Zodiac
:
Tổng số bài gửi
:
229
Birthday
:
12/05/1999
Join date
:
31/07/2013
Tiêu đề: Re: Hoàng Đạo thần thoại - Chap1
Thu Aug 15, 2013 7:34 pm
hanako-chan đã viết:
MinTeddy đã viết:
Cảm ơn 2 người, nhưng ta thấy văn mình vẫn còn kém thế nào yk' @@~
*đập bàn* chị ko tin vào tài năng của mình à
Yes T.T
nói thực đấy, đọc lại 3 lần cứ thấy nó thiếu cái j đấy mà ckị c~ ko bít T_______T
yoohaney
Giới tính
:
Zodiac
:
Tổng số bài gửi
:
1689
Birthday
:
23/10/1996
Join date
:
19/04/2013
Tiêu đề: Re: Hoàng Đạo thần thoại - Chap1
Thu Aug 15, 2013 9:43 pm
MinTeddy đã viết:
Chap 1:
13 năm sau…
Khi chiếc đĩa lửa Mặt Trời
mới
vừa
nhô lên từ phía xa viền biển, thì dấu chân của tôi đã in hằn trên cả quãng đường dài. Qua không biết bao nhiêu con đường mòn, những mỏm núi đã chập chờn, thậm chí cả mấy bãi đầm lầy toàn cá sấu tôi mới đến được đây – giữa lưng chừng quả núi này. Đây là công
sức
(
dư)
sức của tôi sau cả một đêm dài. Trước mắt tôi hiện tại vẫn là màn tuyết trắng xoá bao phủ tứ phía. Tốc độ chậm dần, sức cũng đã vơi đi nhiều, tôi ngồi bệt xuống bên tảng đá gần đó.
Từ lúc mới xuất hiện trên thế giới này, chưa có nơi nào thực sự là chỗ định cư của tôi cả. Tôi thích đi khắp nơi và khám phá ra nhiều chỗ mới lạ, những chỗ mà theo tôi là chưa có ai đặt chân đến cả. Tự do là thứ tôi yêu quý như mạng sống này vậy, không có nơi nào có thể gò bó tôi cả. Cái tên của tôi nói lên tất cả -
Sagittarius
, cái tên in hằn trên cổ tay ấy không khỏi làm tôi thắc mắc
. T
ôi không hiểu tại sao mình lại có mặt ở thế giới này?
*Soạt*
Tiếng động gì
đó
làm tôi giật mình, cảnh giác nhìn xung quanh, tôi vớ lấy khúc gỗ gần
đó,
cầm chắc trong tay.
*Soạt soạt*
(Đã cách dòng ở trên rồi thì khúc này cũng nên như vậy)
Càng lúc càng gần, nhanh như chớp, một con vật dài loằng ngoằng, màu đất bò đến chân tôi. Cũng nhanh không kém, tôi lấy khúc gỗ đập lia lịa vào mình
nó
cho đến khi
nó
nắm
(ctả)
bất động. Thở phào, tôi nghĩ
nó
đã chết, cầm
nó
(con vật đó? - lặp từ nhiều quá)
lên tay và đưa mắt nhìn chăm chú.
Tôi
(không cần thiết)
K
hông biết đây là loài gì nữa
?
đã
Q
ua 13 kì chuyển hoá (13 năm), không chỉ có
loài
"chúng tôi"
phát triển
mà còn vô số loài nữa ra đời và phát triển.
Bây giờ thì số loài cũng với số cá thể đã phủ kín cả mặt đất rồi…(nàng có thể nói ngắn gọn câu này lại không?@@)
Mải
(mãi)
suy nghĩ, tôi
vẫn
không để ý mình
vẫn
đang cầm con vật ấy trong tay. Bỗng nó ngọ ngậy, phần thân bị tôi dập nát dường như rời ra. Nó
vẫn
còn sống
?!
…một cách bình thường là đằng khác – tôi khinh
(?)
ngạc.
*Phập*… *AAAAAaaaaaa* - Tôi hét lên
nhìn
hai chiếc răng nanh nhọn hoắt của nó cắn vào tay
tôi
mình
. Theo phản xạ, tôi buông nó ra và ôm lấy tay mình,
con vật vẫn có thể trườn đi mất
(hả? là sao?)
. Vết cắn khá đau và nhức, xé tạm miếng vải trên áo quấn vào vết thương, tôi nghĩ mình nên tiếp tục đi thì hơn.
- Con vật chết tiệt, ta mà gặp mi lần nữa là sẽ băm vằm mi thành từng mảnh, vằm nát thịt mi thì thôi, dám cắn ta à, mi là cái đồ ………
Thế đấy, tôi vừa đi vừa chửi con vật cho bõ
(bỏ)
ghét và chán. Đường khá trơn nên té ba bốn lần là chuyện thường, té đến nỗi tay đã bị thương lại còn thêm bao nhiêu vết bầm nữa. Haizz… cũng phải chịu thôi, chính mình quyết định đi vào cái nơi này mà.
Cuối cùng
,
điều tôi mong ước cũng hiện ra trước mắt. Chiếc thác
đổ
ào ạt từ trên cao ngất xuống, cùng với ánh nắng chói chang
đổ
vào, trông nó không khác gì một ngọn lửa đang cháy hừng hực vậy. Cảnh vật xung quanh thì không thể nói hết, dòng suối dưới chân tháp khá lớn và trong xanh, tia nắng của mặt trời chiếu vào trông thật long lanh. Hai bên vẫn là
những rừng (hả?)
, nhưng có vẻ cây cối ở đây phát triển và đẹp hơn cả
.
T
ừng hàng cây rủ xuống mặt nước, những đoá hoa mong manh trôi nhè nhẹ. Cảnh sắc này thật khiến người ta không nói lên lời, chỉ có thể thán phục tạo hoá mà thôi. Bầu không khí trong lành, giúp đầu óc thư thái, thoải mái. Nhìn toàn cảnh thì thấy như một chốn thần tiên vậy, vừa mềm mại, nhẹ nhàng vừa hùng vĩ, sinh động.
Cảm giác trong tôi không thể nào tả nổi, quá đỗi vui sướng, tôi chạy nhảy khắp nơi, vừa chạy vừa nhảy tưng tưng. Có lẽ nếu ai nhìn thấy chắc nghĩ tôi có vấn đề về não mất. Nhưng tôi mặ
mặc
kệ, chạy đến bên tháp, tôi đưa hai tay chụm lại với nhau ra hứng nước. Hớp một ngụm rồi táp vào mặt, *Hura* tôi hét, cảm giác tuyệt vời quá. Ngước mặt lên cao nhìn ngọn thác ngất ngưởng.
“Nếu được đứng trên đấy thì sao nhỉ? Chắc là thích lắm, hìhì” Tôi nghĩ rồi cười tít mắt. Chẳng cần suy nghĩ nhiều tôi quyết định leo lên đấy.
Từng tảng đá trơn trượt do ẩm nước, nếu sơ sẩy một chút là đi đời ngay, nhưng cũng may là tôi khá dày khinh nghiệm leo thác.
*Phù*, tôi thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng thì cũng lên đến nơi.
Tối
(gạch cái này vì lặp từ với đằng sau)
ngước nhìn xung quanh,
tôi
đang đứng ở nơi cao nhất của ngọn núi này. Toàn cảnh trước mắt
tôi
thật đẹp làm sao. Cảm giác sung sướng đợt hai lại tràn trong tôi, không chỉ vậy tôi còn cảm thấy mình là bá chủ nơi này. Kha kha, bá chủ, bá chủ,… quá đỉnh. Tôi tự thưởng cho mình sự kiêu hãnh đó.
*AAAAAAAAAAAAAaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa* Lấy hết sức bình sinh, tôi hét lên, dư âm vọng lại xa xăm.
- Oh La La, hôm nay là ngày tuyệt nhất
Và triệu chứng không bình thường của tôi lúc trước lại bắt đầu. Sau một hồi la hét, gào rống, chạy nhảy, khua chân múa tay
,
tôi
mới
kiệt sức ngồi bệt xuống đất, nhưng trên khuôn mặt vẫn là nụ cười ngoắc tới tận mang tai.
*Chói loá* một màu đỏ rực đập vào mắt tôi, nheo mắt nhìn kĩ tôi mới thấy đây là một bông hoa
Bông hoa màu đỏ rực rỡ dưới ánh mặt trời, vừa quyến rũ, vừa kiêu sa. Nhưng mà chỗ nó mọc lại ngay mép thác chảy, ra đấy sợ rớt xuống chết mất. Nhưng bông hoa đẹp thế kia cơ mà, tiếc lắm. Sau một hồi đắn đo suy nghĩ tôi quyết định … ra lấy bông hoa.
-Chỉ cần cẩn thận, thật cẩn thận là được, phải rồi,…
Nhẹ nhàng
ra
tiến tới
chỗ bông hoa, từng bước của tôi rất chắc chắn. Khi đã xác định được bông hoa trong tầm tay, tôi nhanh chóng ngắt nó lên và cầm chắc. Vui sướng và quên mất cả nguy hiểm, tôi quay
n
gười toan trở lại chỗ cũ và nghĩ rằng thế là ổn rồi. Nhưng… cuộc đời đâu như tôi nghĩ.…
Đấy là chỗ đất mềm, tôi kinh ngạc nhận ra, nhưng đã quá muộn. *Ù ù ù…* cả thân người tôi đổ xuống cùng với dòng thác, gió rít bên tai liên hồi.
-Ôi, con chưa muốn chết đâu…huhuhu… Tại sao mình phải chết một cách thảm thế chứ oaoaoa… Cho tôi sống đi mà, làm ơn Thượng Đếếếếếếếếế…..- Tôi gào khóc nhưng nào có được gì.
*TÕM * Tôi rơi xuống mặt nước với một lực vô cùng mạnh.
-Huhuhu, tôi không biết bơi, ai cứu tôi với ……..
Vật lội với dòng nước, tôi quẫy đạp chân tay với hi vọng có thể bơi được một chút. Nhưng sức lực khi nãy của tôi giừo
giờ
đã gần hết. Sau một hồi cố gắng, tôi cũng
đã
kiệt sức, mặc thân xác cho dòng nước nhấn chìm, cuốn trôi. Tôi có thể cảm thấy cơ thể
trở nên
rã rời, đôi mắt lịm dần, đầu óc
trở nên
lu mờ.
*Khó thở quá, kết thúc rồi sao?* Là dòng suy nghĩ cuối cùng của tôi trước khi hoàn toàn bất tỉnh.
Nhìn chung chapt của nàng còn nhiều lỗi chính tả, lặp từ, hơi dư từ, vd như "cả", "nó", "đã"... thấy rất nhiều.
Được cái trn ít lời thoại, nhưng sao lúc dùng (*), lúc dùng (") cho suy nghĩ vậy??
Trn ngôi thứ nhất có vẻ hay
Ta hóng!!
pecankute
Giới tính
:
Zodiac
:
Tổng số bài gửi
:
1369
Birthday
:
07/10/2000
Join date
:
27/05/2013
Tiêu đề: Re: Hoàng Đạo thần thoại - Chap1
Thu Aug 15, 2013 9:52 pm
Còn có 1 số lỗi nhá nhưng hay lám á
Sagitsa
Giới tính
:
Zodiac
:
Tổng số bài gửi
:
99
Birthday
:
10/12/2000
Join date
:
26/07/2013
Tiêu đề: Re: Hoàng Đạo thần thoại - Chap1
Fri Aug 16, 2013 9:11 pm
Oaaaaaaa.......Hay wa nhung van con loi nhiu day
MinTeddy
Giới tính
:
Zodiac
:
Tổng số bài gửi
:
229
Birthday
:
12/05/1999
Join date
:
31/07/2013
Tiêu đề: Re: Hoàng Đạo thần thoại - Chap1
Fri Aug 16, 2013 9:13 pm
woa, thks mn
Ta viết chứ hk đk soát, hềhề
Mỗi sao đều có ít nhất 2 chap tự thoại ^^
MinTeddy
Giới tính
:
Zodiac
:
Tổng số bài gửi
:
229
Birthday
:
12/05/1999
Join date
:
31/07/2013
Tiêu đề: Re: Hoàng Đạo thần thoại - Chap1
Fri Aug 16, 2013 9:15 pm
yoohaney đã viết:
MinTeddy đã viết:
Chap 1:
13 năm sau…
Khi chiếc đĩa lửa Mặt Trời
mới
vừa
nhô lên từ phía xa viền biển, thì dấu chân của tôi đã in hằn trên cả quãng đường dài. Qua không biết bao nhiêu con đường mòn, những mỏm núi đã chập chờn, thậm chí cả mấy bãi đầm lầy toàn cá sấu tôi mới đến được đây – giữa lưng chừng quả núi này. Đây là công
sức
(
dư)
sức của tôi sau cả một đêm dài. Trước mắt tôi hiện tại vẫn là màn tuyết trắng xoá bao phủ tứ phía. Tốc độ chậm dần, sức cũng đã vơi đi nhiều, tôi ngồi bệt xuống bên tảng đá gần đó.
Từ lúc mới xuất hiện trên thế giới này, chưa có nơi nào thực sự là chỗ định cư của tôi cả. Tôi thích đi khắp nơi và khám phá ra nhiều chỗ mới lạ, những chỗ mà theo tôi là chưa có ai đặt chân đến cả. Tự do là thứ tôi yêu quý như mạng sống này vậy, không có nơi nào có thể gò bó tôi cả. Cái tên của tôi nói lên tất cả -
Sagittarius
, cái tên in hằn trên cổ tay ấy không khỏi làm tôi thắc mắc
. T
ôi không hiểu tại sao mình lại có mặt ở thế giới này?
*Soạt*
Tiếng động gì
đó
làm tôi giật mình, cảnh giác nhìn xung quanh, tôi vớ lấy khúc gỗ gần
đó,
cầm chắc trong tay.
*Soạt soạt*
(Đã cách dòng ở trên rồi thì khúc này cũng nên như vậy)
Càng lúc càng gần, nhanh như chớp, một con vật dài loằng ngoằng, màu đất bò đến chân tôi. Cũng nhanh không kém, tôi lấy khúc gỗ đập lia lịa vào mình
nó
cho đến khi
nó
nắm
(ctả)
bất động. Thở phào, tôi nghĩ
nó
đã chết, cầm
nó
(con vật đó? - lặp từ nhiều quá)
lên tay và đưa mắt nhìn chăm chú.
Tôi
(không cần thiết)
K
hông biết đây là loài gì nữa
?
đã
Q
ua 13 kì chuyển hoá (13 năm), không chỉ có
loài
"chúng tôi"
phát triển
mà còn vô số loài nữa ra đời và phát triển.
Bây giờ thì số loài cũng với số cá thể đã phủ kín cả mặt đất rồi…(nàng có thể nói ngắn gọn câu này lại không?@@)
Mải
(mãi)
suy nghĩ, tôi
vẫn
không để ý mình
vẫn
đang cầm con vật ấy trong tay. Bỗng nó ngọ ngậy, phần thân bị tôi dập nát dường như rời ra. Nó
vẫn
còn sống
?!
…một cách bình thường là đằng khác – tôi khinh
(?)
ngạc.
*Phập*… *AAAAAaaaaaa* - Tôi hét lên
nhìn
hai chiếc răng nanh nhọn hoắt của nó cắn vào tay
tôi
mình
. Theo phản xạ, tôi buông nó ra và ôm lấy tay mình,
con vật vẫn có thể trườn đi mất
(hả? là sao?)
. Vết cắn khá đau và nhức, xé tạm miếng vải trên áo quấn vào vết thương, tôi nghĩ mình nên tiếp tục đi thì hơn.
- Con vật chết tiệt, ta mà gặp mi lần nữa là sẽ băm vằm mi thành từng mảnh, vằm nát thịt mi thì thôi, dám cắn ta à, mi là cái đồ ………
Thế đấy, tôi vừa đi vừa chửi con vật cho bõ
(bỏ)
ghét và chán. Đường khá trơn nên té ba bốn lần là chuyện thường, té đến nỗi tay đã bị thương lại còn thêm bao nhiêu vết bầm nữa. Haizz… cũng phải chịu thôi, chính mình quyết định đi vào cái nơi này mà.
Cuối cùng
,
điều tôi mong ước cũng hiện ra trước mắt. Chiếc thác
đổ
ào ạt từ trên cao ngất xuống, cùng với ánh nắng chói chang
đổ
vào, trông nó không khác gì một ngọn lửa đang cháy hừng hực vậy. Cảnh vật xung quanh thì không thể nói hết, dòng suối dưới chân tháp khá lớn và trong xanh, tia nắng của mặt trời chiếu vào trông thật long lanh. Hai bên vẫn là
những rừng (hả?)
, nhưng có vẻ cây cối ở đây phát triển và đẹp hơn cả
.
T
ừng hàng cây rủ xuống mặt nước, những đoá hoa mong manh trôi nhè nhẹ. Cảnh sắc này thật khiến người ta không nói lên lời, chỉ có thể thán phục tạo hoá mà thôi. Bầu không khí trong lành, giúp đầu óc thư thái, thoải mái. Nhìn toàn cảnh thì thấy như một chốn thần tiên vậy, vừa mềm mại, nhẹ nhàng vừa hùng vĩ, sinh động.
Cảm giác trong tôi không thể nào tả nổi, quá đỗi vui sướng, tôi chạy nhảy khắp nơi, vừa chạy vừa nhảy tưng tưng. Có lẽ nếu ai nhìn thấy chắc nghĩ tôi có vấn đề về não mất. Nhưng tôi mặ
mặc
kệ, chạy đến bên tháp, tôi đưa hai tay chụm lại với nhau ra hứng nước. Hớp một ngụm rồi táp vào mặt, *Hura* tôi hét, cảm giác tuyệt vời quá. Ngước mặt lên cao nhìn ngọn thác ngất ngưởng.
“Nếu được đứng trên đấy thì sao nhỉ? Chắc là thích lắm, hìhì” Tôi nghĩ rồi cười tít mắt. Chẳng cần suy nghĩ nhiều tôi quyết định leo lên đấy.
Từng tảng đá trơn trượt do ẩm nước, nếu sơ sẩy một chút là đi đời ngay, nhưng cũng may là tôi khá dày khinh nghiệm leo thác.
*Phù*, tôi thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng thì cũng lên đến nơi.
Tối
(gạch cái này vì lặp từ với đằng sau)
ngước nhìn xung quanh,
tôi
đang đứng ở nơi cao nhất của ngọn núi này. Toàn cảnh trước mắt
tôi
thật đẹp làm sao. Cảm giác sung sướng đợt hai lại tràn trong tôi, không chỉ vậy tôi còn cảm thấy mình là bá chủ nơi này. Kha kha, bá chủ, bá chủ,… quá đỉnh. Tôi tự thưởng cho mình sự kiêu hãnh đó.
*AAAAAAAAAAAAAaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa* Lấy hết sức bình sinh, tôi hét lên, dư âm vọng lại xa xăm.
- Oh La La, hôm nay là ngày tuyệt nhất
Và triệu chứng không bình thường của tôi lúc trước lại bắt đầu. Sau một hồi la hét, gào rống, chạy nhảy, khua chân múa tay
,
tôi
mới
kiệt sức ngồi bệt xuống đất, nhưng trên khuôn mặt vẫn là nụ cười ngoắc tới tận mang tai.
*Chói loá* một màu đỏ rực đập vào mắt tôi, nheo mắt nhìn kĩ tôi mới thấy đây là một bông hoa
Bông hoa màu đỏ rực rỡ dưới ánh mặt trời, vừa quyến rũ, vừa kiêu sa. Nhưng mà chỗ nó mọc lại ngay mép thác chảy, ra đấy sợ rớt xuống chết mất. Nhưng bông hoa đẹp thế kia cơ mà, tiếc lắm. Sau một hồi đắn đo suy nghĩ tôi quyết định … ra lấy bông hoa.
-Chỉ cần cẩn thận, thật cẩn thận là được, phải rồi,…
Nhẹ nhàng
ra
tiến tới
chỗ bông hoa, từng bước của tôi rất chắc chắn. Khi đã xác định được bông hoa trong tầm tay, tôi nhanh chóng ngắt nó lên và cầm chắc. Vui sướng và quên mất cả nguy hiểm, tôi quay
n
gười toan trở lại chỗ cũ và nghĩ rằng thế là ổn rồi. Nhưng… cuộc đời đâu như tôi nghĩ.…
Đấy là chỗ đất mềm, tôi kinh ngạc nhận ra, nhưng đã quá muộn. *Ù ù ù…* cả thân người tôi đổ xuống cùng với dòng thác, gió rít bên tai liên hồi.
-Ôi, con chưa muốn chết đâu…huhuhu… Tại sao mình phải chết một cách thảm thế chứ oaoaoa… Cho tôi sống đi mà, làm ơn Thượng Đếếếếếếếếế…..- Tôi gào khóc nhưng nào có được gì.
*TÕM * Tôi rơi xuống mặt nước với một lực vô cùng mạnh.
-Huhuhu, tôi không biết bơi, ai cứu tôi với ……..
Vật lội với dòng nước, tôi quẫy đạp chân tay với hi vọng có thể bơi được một chút. Nhưng sức lực khi nãy của tôi giừo
giờ
đã gần hết. Sau một hồi cố gắng, tôi cũng
đã
kiệt sức, mặc thân xác cho dòng nước nhấn chìm, cuốn trôi. Tôi có thể cảm thấy cơ thể
trở nên
rã rời, đôi mắt lịm dần, đầu óc
trở nên
lu mờ.
*Khó thở quá, kết thúc rồi sao?* Là dòng suy nghĩ cuối cùng của tôi trước khi hoàn toàn bất tỉnh.
Nhìn chung chapt của nàng còn nhiều lỗi chính tả, lặp từ, hơi dư từ, vd như "cả", "nó", "đã"... thấy rất nhiều.
Được cái trn ít lời thoại, nhưng sao lúc dùng (*), lúc dùng (") cho suy nghĩ vậy??
Trn ngôi thứ nhất có vẻ hay
Ta hóng!!
Thks nàg, ta bít là dư từ mà
thảo nào cứ thấy nó thế nào yk'
Ta c~ ko nhớ đk tại sao có đoạn lại dùng (*) có đoạn lại dùng (") nữa @@~ (đãng trí kinh niên)
nhưng nó đều có mục đích riêng (và ta quên rồi
)
nhoc_monmap98
Giới tính
:
Zodiac
:
Tổng số bài gửi
:
1188
Birthday
:
15/11/1998
Join date
:
12/06/2013
Tiêu đề: Re: Hoàng Đạo thần thoại - Chap1
Fri Aug 16, 2013 11:22 pm
Nội dung hay, lặp từ, lỗi chính tả, có vài từ bị thừa. Hóng
silver.wolf
Giới tính
:
Zodiac
:
Tổng số bài gửi
:
57
Birthday
:
28/10/1997
Join date
:
03/09/2013
Tiêu đề: Re: Hoàng Đạo thần thoại - Chap1
Fri Sep 06, 2013 12:27 pm
hinh bong hoa la manjusaka fai hk a. tr hay doa hong chap nha :D
MinTeddy
Giới tính
:
Zodiac
:
Tổng số bài gửi
:
229
Birthday
:
12/05/1999
Join date
:
31/07/2013
Tiêu đề: Re: Hoàng Đạo thần thoại - Chap1
Fri Sep 06, 2013 5:33 pm
@silver: *chỉ chỉ* bạn dùg mực đỏ kìa!
Mình c~ ko bít là hoa j nữa
kím đk là ok rùi
Thks bạn nha
Sponsored content
Tiêu đề: Re: Hoàng Đạo thần thoại - Chap1
Hoàng Đạo thần thoại - Chap1
Trang
1
trong tổng số
1
trang
Similar topics
Similar topics
»
Hoàng Đạo thần thoại - Chap 0.1
»
Hoàng Đạo thần thoại
»
Hoàng Đạo thần thoại - GTNV
»
Hoàng Đạo thần thoại - Chap 2
»
Hoàng Đạo thần thoại - Chap 00
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài
Permissions in this forum:
Bạn
không có quyền
trả lời bài viết
Truyện 12 chòm sao
::
Lớp học văn
::
Gian truyện 12 chòm sao
::
Gian truyện thần thoại, phép thuật
::
Hoàng Đạo thần thoại
Truyện 12 chòm sao
::
Lớp học văn
::
Gian truyện 12 chòm sao
::
Gian truyện thần thoại, phép thuật
::
Hoàng Đạo thần thoại