Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng NhậpShop

Share
 

 Xuyên không ư ta thích chap 6

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
lynk mjeu x iu jijeon x t
Học sinh chưa nhận lớp
lynk mjeu x iu jijeon x t
Giới tính : Nữ
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 38
Birthday : 05/11/1999
Join date : 20/08/2013
Xuyên không ư ta thích chap 6 Empty
Bài gửiTiêu đề: Xuyên không ư ta thích chap 6   Xuyên không ư ta thích chap 6 Icon_minitimeSat Sep 14, 2013 8:35 pm

Chương 5: Đoạt bảo

Dẫn Tiểu Thuý từ từ đến gần nơi phát ra âm thanh, Thiên Yết  sử dụng chút bản lãnh ẩn nhẫn của người hiện đại ẩn nấp trong bóng tối, Tiểu Thuý thất kinh. Thiên Yết  chính là một cao thủ, Tiểu Thuý một mực cung kính với nàng, không dám có chút ác niệm nào. Thiên Yết  trong lòng cười đến vỡ bụng, mặt ngoài lại tỏ vẻ rất nghiêm trang như có chuyện nghiêm trọng vậy.

Phía trước hai người có cao thủ hay không Thiên Yết không rõ ràng lắm, mặc dù thực sự có bia đỡ đạn là Tiểu Thuý, nhưng thủ hạ này mới vừa thu phục được, nhanh như vậy đã bị mất đi thì rất đáng tiếc. Cho nên hai người không dám tới quá gần, chỉ có thể nhìn thấy thân ảnh hai người kia đang đánh nhau trên không trung.

Lần đầu tới thế giới này Thiên Yết  liền rõ ràng Ân Tang cùng thời cổ đại không sai biệt lắm, bất quá không là Trung Quốc cổ đại, mà là ở đâu đó trên thế giới.
Nếu lúc trước Thiên Yết  không hề tin có loại sự tình hoang đường này, chẳng qua là chuyện cho tới bây giờ không tin cũng không được, nhất là làm sao ở thế giới này mà sinh tồn, Thiên Yết  nhất định phải quan tâm.

Tiểu Thuý từ nhỏ đã qua huấn luyện, võ công không thấp, sẽ không theo sau ảnh hưởng nàng, điểm này Thiên Yết coi như là hài lòng. Bất quá cũng vẫn phải đề phòng Tiểu Thuý sau lưng đâm nàng một đao, mặc dù nàng ta đã thề với trời nhưng theo nàng mà nói, ai sẽ quản cái lời thề chết dẫm ấy chứ, nếu là nàng thì khẳng định nàng sẽ đổi ý, dĩ nhiên cũng phải xét rõ tình huống.

Hai người ẩn nấp ở phía sau hòn giả sơn, hai nam tử kia đánh nhau càng lúc càng đến gần, dần dần đã có thể thấy rõ diện mạo.

Tiểu Thuý thấy hai người kia thần sắc liền ngẩn ra hướng Lâm Phong phía sau nhẹ giọng nói: “Chủ tử, hai người kia, một người là đại tướng của Ma Kết  tên là Ngô Việt, người kia là tam hoàng tử Diệp Lân của Tập Lan, võ công cũng không yếu, không biết tại sao Ngô Việt lại ở chỗ này, bọn họ như thế nào lại đánh nhau?”

Tại sao phải đánh nhau? Thiên Yết  trong lòng sáng rõ, âm thầm đoán, tình huống hiện tại,  còn đang ở lân cận chỗ này, Ngô Việt là vạn bất đắc dĩ mới đi ra ngoài ứng chiến, bảo hộ cho đám người Ma Kết  trở về Bắc Thần Quốc. Từ tình huống nhìn ra, Ngô Việt kia cũng không phải là đối thủ của tam hoàng tử Tập Lan, hiện tại đã sắp thất bại, chỉ có thể chống đỡ không hề hoàn thủ lại.

Tình huống bây giờ chỉ sợ là Tập Lan tam hoàng tử có khả năng nhìn thấu kế nguỵ trang của Ma Kết, nếu là như vậy, chung quanh sẽ có trọng binh tuần tra, nàng muốn thoát ra ngoài thì sao được đây?

Tiểu Thuý tựa hồ cũng hiểu điểm này, ở phía sau gấp gáp nói: “Chủ tử, nô tỳ sợ chúng ta đã bị bao vây, nếu như cận vệ quân đi lục soát, tin tức công chúa đã chết liền không thể dấu diếm.”

Thiên Yết  gật đầu tỏ vẻ biết rồi, nàng tức giận, chuyển liếc tròng mắt hung ác nói: “Nếu đã không làm thì thôi, nếu làm thì đem tên hoàng tử này over luôn, đến lúc đó khẳng định hỗn loạn, chúng ta muốn chạy trốn ra ngoài cơ hội cũng lớn hơn nhiều.”

“Nga, nha…” Tiểu Thuý còn không hiểu rõ ý tứ, Thiên Yết  khoa chân múa tay một hồi mới hiểu được, bất quá lúc này nàng cũng không lấy làm kì quái, Thiên Yết  ngay cả công chúa cũng trực tiếp giết, giết thêm hoàng tử cũng chẳng lớn tội lên bao nhiêu, vội vàng nhắc nhở: “Chẳng qua là tam hoàng tử võ công cao cường, không dễ giết như vậy.”

Nhìn lại tam hoàng tử cùng Ngô Việt, hai người này càng đấu dữ dội, Ngô Việt lúc này đánh cuộc tính mạng, vận chân khí, tứ phía cát bụi tung bay, tam hoàng tử ứng đối bình tĩnh,song chưởng như hồ điệp nhanh nhẹn vung lên hoá giải chưởng lực như muốn kết liễu tính mạng của Ngô Việt.

Ngô Việt lúc này rất khẩn trương, quân đội của  Ma kết  đang rời đi, nếu hắn có thể giữ chân tam hoàng tử thì thành công, nếu không Ma Kết  nhất định chịu tổn thất lớn.

Ngô Việt đánh cuộc, thình lình rút ra từ sau lưng một thanh bảo kiếm sáng chói, phía trên có khắc đại ấn màu vàng, kiếm quang sóng nhiệt bức người, Thiên Yết  trong lòng run lên, biết đây là bảo vật tốt.

Tam hoàng tử thấy vậy, thần sắc bỗng khẩn trương kêu lớn: “ Ma Kết  lại đem bảo vật hộ thân giao cho ngươi? Xem ra bổn hoàng tử hôm nay phải nhận lấy phần đại lễ này rồi.” Vừa nói, hắn vừa lộ ra binh khí là một thanh hàn đao lóng lánh, ước chừng dài 3 thước, gãy thành tam đoạn cầm ở trên tay, thoạt nhìn trông giống như một món trang sức nhưng lại là một bảo khí.

“Thiên Hoang Nhẫn! Chủ tử đó là bảo vật trấn quốc của Tập Lan, lần này Bắc Thần Thiên cùng Tập Lan khai chiến đích xác là muốn thâu tóm Tập Lan, mặt khác cũng muốn đoạt lấy bảo vật này.” Hơn nữa, có tin đồn rằng nếu người nào có trong tay tám bảo khí sau này sẽ thống nhất thiên hạ. Thanh hoàng kim Ngô Câu trên tay Ngô Việt cũng là một trong tám loại bảo khí này, chuyện này mọi người ở Ân Tang đều rõ, cái gì không cần nói Tiểu Thúy cũng chưa nói đến.

Có lẽ đây chính là vận mệnh, nếu như nàng ta có nói, theo tính cách của Lâm Phong không muốn chuốc phiền toái vào người sẽ không đả động đến hai bảo khí đó nhưng Tiểu Thúy cũng không nói gì.
Thiên Yết  nhìn hai bảo khí, lại nhìn trên tay thanh loan đao tựa như sắt vụn, nàng nheo mắt, trong mắt hiện lên hung quang, ý đồ giết người đoạt bảo đã rất rõ ràng.

Ngô Việt lúc này đánh cuộc tánh mạng, Ngô Câu vung lên, trong phạm vi vài mét binh khí đều bị nó hút lấy, Thiên Yết cũng cảm thấy một trận nhiệt thật khó ngăn chặn, cây đao nhỏ bé mà uy lực, giờ mới hiểu binh khí này quả thực tốt, cũng không biết dùng phương pháp gì luyện chế mà thành, mà Thiên Hoang Nhẫn cũng thật có công hiệu.
Tam hoàng tử dùng lực, bàn tay phất ra, một cỗ hấp lực dâng lên, Ngô Việt thầm nghĩ không tốt, nhưng cũng không có chút tránh né, lập tức cùng tam hoàng tử tiếp chiêu, nội lực hợp đấu.

Nhìn thấy hai người đấu nội công đang lơ lửng trên không, Thiên Yết  trong lòng kêu lên, cơ hội đến rồi! Nàng không chút nghĩ ngợi liền xông ra, loan đao vung lên tiêu sái đem đầu hai người họ chặt xuống, mà chính thanh loan đao vì chống đỡ nội lực của hai người họ mà đã gãy vụn rồi.

Lâm Phong cầm Thiên Hoang Nhẫn lên, bẻ gãy tam đoạn mang vừa trên tay, rồi nhặt lấy Ngô Câu, lúc này Tiểu Thúy mới phản ứng kịp, tim nàng ta hãy còn đập thình thịch.

Mình đã đi theo chủ tử gì đây? Vừa mới giết chết hai vị hoàng thân, giết luôn một vị đại tướng quân, mặt không hề đổi sắc ngược lại rất bình tĩnh, còn đi cướp luôn hai bảo khí của Ân Tang, bảo nàng lá gan không lớn là không thể. Thiên Yết  thực là nhân vật nguy hiểm,…. 


Đang yên tĩnh đột nhiên có một cánh tay đặt lên bả vai  Thiên Yết, bàn tay rộng lớn rõ ràng là của một người đàn ông!

Nơi này còn có người ở! Nội tâm Thiên Yết cơ hồ dựng lên, tay nắm chắc Thiên Hoang Nhẫn, nếu gặp phải người không nên gặp, liền lập tức giết chết!

Nàng quay đầu nhìn lại, nhất thời bị dọa không nhẹ, đao cũng không vung lên nữa: “Ma Kết !”…………………
 
 

Xuyên không ư ta thích chap 6

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Similar topics

-
» Xuyên không ư ta thích chap 11
» Xuyên không ư ta thích chap 5
» Xuyên không ư ta thích chap 3
» Xuyên không ư ta thích chap 8
» Xuyên không ư ta thích chap 9
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Truyện 12 chòm sao :: Lớp học văn :: Gian truyện 12 chòm sao :: Gian truyện thần thoại, phép thuật :: XUYÊN KHÔNG Ư...TA THÍCH-