Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng NhậpShop

Share
 

 [Truyện Ngắn] Chết

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Xám Tro
Học sinh chưa nhận lớp
Xám Tro
Giới tính : Nam
Zodiac : Leo
Tổng số bài gửi : 1
Birthday : 04/08/1996
Join date : 18/07/2013
[Truyện Ngắn] Chết Empty
Bài gửiTiêu đề: [Truyện Ngắn] Chết   [Truyện Ngắn] Chết Icon_minitimeSun Jul 21, 2013 8:18 pm

Chết



Author: Xám Tro
Pairing: Fiction's couple
Disclaimer: Họ không thuộc về tôi.
Category: Shounen ai, Twincest, Open Ending
Rating: T
Summary:



"Anh à, liệu nếu một mai em chết đi, anh có khóc cho em không?"



"Không."


"Vì sao?"


"Bởi anh sẽ chết cùng em."


Author's note:


+ Fic ra đời trong lúc lên cơn bấn loạn và quỡn đời. Dù đọc tới đọc lui vẫn không hiểu là bản thân đang viết cái quái gì. Tiếp nhận mọi gạch đá. 1 


+ Thực ra thì cái tên fic nó cũng chả liên quan nhiều nhặn gì lắm đâu, nên bạn chẻ nào mò vào rồi lỡ bị thất vọng thì xin lỗi hén =w=


+ Fic mang hơi hướm không-lành-mạnh, tức nam x nam và loạn luân.


+ Character death.


+ Link nhạc tăng cảm xúc, không nghe tụt cảm xúc ráng chịuhttp://mp3.zing.vn/bai-hat/Amazing-Short-Dang-cap-nhat/IW68686W.html




Chết








[Truyện Ngắn] Chết Tumblr_lw2c279J6s1qdiq5ko1_500_large




1. Dục tình


- Anh à, nếu một mai này em chết đi, liệu anh có khóc cho em không?

Vào một ngày mùa thu, em đột ngột hỏi tôi, nụ cười buồn man mác nở trên đôi môi xinh đẹp.

- Không.

Tôi đáp gọn lỏn, tay di di điếu thuốc trong chiếc gạt tàn làm bằng thuỷ tinh, khẽ liếc mắt nhìn biểu hiện giận dỗi tỏ vẻ không hài lòng trên gương mặt thanh tú.

- Tại sao?

Đôi môi hồng khẽ mấp máy, mái đầu nghiêng nghiêng. Nắng len lỏi qua kẽ lá, xuyên qua tấm kính dầy, rọi xuống căn phòng rộng lớn. Nắng dịu dàng ôm lấy em, bảo bọc thân thể bé nhỏ như đang sáng bừng lên dưới ánh mặt trời.

- Bởi dĩ em là lẽ sống của anh. Nếu mất em, anh không thể thở nổi, trái tim cũng ngừng đập, các giác quan đồng loạt trì trệ. Lúc đó anh sẽ chết cùng em. Vậy nên đừng bao giờ nghĩ đến chuyện như vậy nữa.

Tôi chậm rãi nói, thả rơi điếu thuốc tàn trên tay. Lửa lập loè sắp tắt. 

Em khẽ nhoẻn miệng cười. Đôi môi xinh đẹp vẽ nên một đường cong hoàn hảo. 

- Thật vậy không?

Thanh âm trầm bổng đầy mê hoặc phát ra từ chiếc cổ trắng muốt. Tôi lười biếng đưa mắt lên nhìn em. Ánh nhìn lướt trên cơ thể người trước mặt, trên chiếc cổ nhỏ xinh đẹp.

Trải xuống trên đôi chân thon dài, trên làn da trắng mịn màng. Mái tóc đen tuyền như những sợi tơ mảnh được nhuộm vàng dưới ánh mặt trời. Đôi đồng tử nâu nhạt, trong veo. Hai cổ tay bé nhỏ, một vóc dáng mảnh dẻ nhưng quyến rũ đến mê người.

Tôi nhếch môi cười, đứng dậy tiến về phía em. Đôi mắt nâu trong veo vẫn chăm chăm nhìn tôi, thái độ lãnh đạm. 

Tôi cúi xuống, nhấn chìm em vào một nụ hôn sâu và ướt át. Đôi tay mân mê những lọng tóc mang sắc đen tuyền mềm mại, trượt dài xuống vòng eo thon thả, lần mò xuống cặp đùi trắng nõn đầy quyến rũ.

Tôi đẩy ngã em xuống giường. Em chỉ đơn giản là nở nụ cười khiêu khích như trêu ngươi kẻ trước mặt.

Căn phòng vang vọng những âm thanh đầy dục tình, tiếng thở dốc, tiếng rên rĩ đầy thoả mãn...




...



Chúng tôi vốn là anh em sinh đôi.

Và hiện giờ chúng tôi đang làm tình.

Dẫu biết là sai trái, nhưng mãi không thể dứt ra được.

Bản thân đã lún quá sâu vào vũng bùn đen, không tài nào có thể thoát ra.

Chúng tôi, đã trót nghiện thứ trái cấm mang tên dục tình.

Loạn luân, sai trái, cấm kỵ...

Chúng tôi vốn đã không còn quan tâm nữa rồi.

Chúng tôi đã đi quá xa để có thể làm lại.

Không phải anh em, mà là tình nhân.

Chúng tôi là những kẻ tội đồ của Chúa Trời.



2. Trái cấm


Chúng tôi lần đầu làm chuyện đó khi cả hai vừa tròn 16 tuổi.

Đó là một đêm mưa như trút nước. 

Trong căn phòng nhá nhem tối.

Với những ham muốn bồng bột của tuổi trẻ.

Đầu óc quay cuồng.

Hơi thở ấm nóng đầy quyến rũ.

Khuôn miệng hé mở mời gọi.

Và thứ đang cương cứng nơi đũng quần.

Chúng tôi đánh mất lý trí.

Trót lỡ nếm thứ mang tên trái cấm.

Hai thân thể trần trụi hoà vào nhau trong đêm tối.

Dưới tiếng mưa rơi lộp độp trên mái nhà.

Chúng tôi đã nghiện mất rồi.

Thèm muốn thứ trái cấm ấy.

Nhục dục ngày càng dâng cao.

Dẫu biết mối quan hệ xác thịt này là cấm kỵ, là sai trái...

Chúng tôi vẫn mặc kệ, đạp đổ mọi rào cản, mọi ranh giới...

Để đến với nhau.

Chúng tôi, từ khi đó đã biết rằng, cả hai đã không còn có thể quay lại như cũ.

Và vĩnh viễn không thể làm anh em.



3. Phát giác


Chúng tôi làm chuyện đó vào một ngày mùa đông.

Trên chiếc giường nhăn nhúm nhuốm đẫm màu của dục tình.

Những thanh âm mang đầy nhục dục.

Tiếng thở dốc, tiếng rên rỉ...

Tiếng kẽo kẹt của chiếc giường gỗ.

Và sự khoái lạc.

Hai cơ thể trần trụi quấn lấy nhau, hoà làm một.

Đó là trước khi chúng tôi nhận ra cánh cửa vẫn chưa khoá.

Và trước khi mẹ bước vào.

"Cạch"

"Xoảng"

- Hai... hai đứa... đang làm cái gì vậy?

Tiếng khay thức ăn chạm đất.

Tiếng bát đĩa vỡ choang.

Tiếng hét đầy thảng thốt.

Những âm thanh đầy nhức óc.

Tai tôi ù đi.

Tiếng mẹ khóc nấc.

Tiếng ba trách móc.

Tất cả, một chữ cũng không hề lọt vào tai.

Chỉ trông thấy thân ảnh nhỏ bé đang run rẩy.

Những giọt nước mắt lăn dăn dài trên đôi gò má.

Em lặng lẽ khóc, không thành tiếng.

Vùi cơ thể vào tận sâu trong lớp chăn dày cộp.

Để che giấu những gì?

Những vết hôn chi chít nơi cổ?

Những vết bầm tím ở ngang hông?

Những vết đỏ trải dài khắp đùi?

Hay thứ chất lỏng dính dấp đang chảy dài xuống chân?

- Là con đã dụ dỗ Kỳ Phong, em ấy không có lỗi!

Tôi cất giọng phân trần.

Chỉ nhìn thấy mẹ trượt dài xuống nền đất, ôm mặt khóc nức nở.

Chỉ thấy ba tức giận, mặt mày đỏ gay xông tới liên tục đánh tôi, miệng không ngừng chửi rủa.

Chỉ thấy em nhìn tôi với đôi mắt hoe đỏ đầy ngỡ ngàng, khoé môi mấp máy định lên tiếng. 

Nhưng nhanh chóng ngăn em lại.

Hàn Đông Phong này, nhất quyết sẽ không làm em tổn thương hay phải chịu đau đớn.

Chỉ cần biết đó là để bảo vệ em, dù có khổ sở đến mấy cũng nhất quyết làm cho bằng được.

Chỉ cần nghĩ tất cả là vì em, bản thân cũng chẳng hề thấy đau khi bị ba đánh đập.

Không hề đau đâu em à, vì tất cả điều này đều làm để bảo vệ em.

Tôi mỉm cười, mi mắt hôm nay bỗng dưng nặng trịch đến kỳ lạ.

Thân thể trượt dài xuống nền đất lạnh lẽo.

Hình ảnh cuối cùng bản thân trông thấy được chỉ là gương mặt của em đang vô cùng lo lắng và đầm đìa nước mắt.

Kìa Kỳ Phong, sao em lại làm vẻ mặt như vậy? Chẳng phải đã có anh bảo vệ em rồi sao?

Không cần phải lo lắng gì nữa... Anh đã ở đây rồi...

Kỳ Phong à...



4. Ly biệt


Chúng tôi bị chia cắt.

Ngày đó cha đưa tôi đến trại giáo dưỡng.

Cảnh vật trong mắt tôi, đều chỉ độc một màu xám tro.

Xám lạnh lẽo, cô độc đến ghê người.

Không màu sắc.

Khoé môi không thể nhếch lên.

Gương mặt em đẫm nước mắt vẫn hiện rõ trong tâm trí.

Lồng ngực bỗng đau nhói đến quặn thắt lại. Những năm tháng sau này sẽ không thể gặp lại em.

Nghĩ đến đó nước mắt bỗng lăn dài trên má.

Chiếc xe vẫn chầm chậm lăn bánh, mang tôi đi mãi, đi mãi.

Xa dần khỏi bóng dáng nhỏ bé kia.

Liệu không có tôi, em có cảm thấy buồn không?

Có khóc vì tôi không?

Có cảm thấy đau không?

Có một chút nhớ nhung gì không?

Thiên Yết à...

Anh lại rất nhớ tiếng cười giòn tan của em.

Nhớ đôi mắt nâu trong veo như nước hồ mùa thu.

Nhớ đôi vai gầy và dáng người mảnh khảnh.

Nhớ mái tóc mang sắc đen tuyền mềm mại vương mùi hoa sữa.

Nhớ khuôn mặt thanh tú cùng làn da trắng xanh.

Anh nhớ lắm, tất cả mọi thứ thuộc về em.

Và... Kỳ Phong à!

Anh nhớ em.

Thật sự không biết cho đến khi nào chúng ta mới có thể gặp lại.



5. Nhung nhớ


3 năm.

Đó là khoảng thời gian tôi phải ở trong trại giáo dưỡng.

Mỗi ngày bản thân chết dần chết mòn vì nhớ em.

Cảm thấy trống rỗng.

Rồi lại tự hỏi, không biết lúc này em đang làm gì.

Có vui vẻ, có hạnh phúc không?

Có khoẻ mạnh không?

Và... có nhớ đến tôi không?

Đôi lúc bản thân vì nhớ em mà lại lặng lẽ khóc một mình trong đêm tối.

Kí ức ngày xưa bỗng ùa về trong tâm trí.

Nhớ cái thời ngồi cạnh em, ngắm nhìn nụ cười của em, siết nhẹ bàn tay thon dài.

Nhớ cái thời cả hai cùng bên nhau đùa vui, em cười nghiêng ngả, tôi ngồi cạnh, em cười ngã cả vào lòng tôi.

Nhớ cái thời cùng nhau sóng bước trong công viên, em vẫn thường bỏ tay vào túi áo tôi, rồi khẽ mỉm cười dụi đầu vào tấm lưng mà em bảo là rất rộng và đầy vững chãi. Bỗng dưng trong lòng thấy ấm áp đến lạ.

Nhớ về cái thời hạnh phúc mà cảm giác đớn đau trong lồng ngực.

Tôi vẫn nghĩ, nếu có thể nắm tay em như ngày trước...

Ôm lấy cơ thể mảnh mai kia vào lòng...

Nghe chất giọng em trầm bổng thì thầm bên tai...

Ngước mắt lên nhìn bầu trời trong xanh qua khung cửa sổ.

Liệu có một ngày nào đó, lại được cùng em bước đi dưới bầu trời này?



6. Sự thật


Ngày trở về, tôi như điên dại lập tức lao ngay lên phòng của cả hai.

Căn phòng sạch sẽ, không bám chút bụi.

Nhưng tuyệt nhiên cũng không hề thấy em đâu.

- Đông Phong à...

Tôi nghe tiếng mẹ run rẩy gọi. 3 năm đã trôi qua, bản thân mẹ tôi cũng đã khác đi nhiều. Thời gian quả thật, không hề buông tha bất kỳ một ai cả.

- Đi theo mẹ, mẹ muốn con biết chuyện này...

Tôi thấy mắt mẹ hoe đỏ và ngập nước.

Tôi lặng yên theo sát từng bước đi của mẹ. Bước lên từng bậc thang, đi qua cả dãy hành lang rộng lớn...

Chúng tôi dừng lại ở phòng thờ.

Mẹ khẽ tra chìa khoá vào ổ, ra hiệu cho tôi bước vào. Bất giác thân thể cảm thấy thật nặng nề, lẽ nào...

- Đông phong à, thắp nén nhang cho em đi con!

Tôi bàng hoàng ngước nhìn tấm di ảnh trên bàn thờ. Vẫn là em của tôi đấy thôi, nhưng cớ sao lại...

Em vẫn cười, nụ cười mà tôi yêu tha thiết đó.

Vẫn là mái tóc đen tuyền mềm mại vương mùi hoa sữa.

Vẫn là làn da trắng xanh mà tôi luôn mơ về mỗi đêm.

Vẫn là đôi mắt nâu trong veo như nước hồ mùa thu.

Vẫn là chiếc mũi thẳng dọc dừa.

Vẫn là bờ môi đỏ mọng đầy quyến rũ.

- Kỳ Phong à...

Tôi run rẩy cất lời, chất giọng đã gần như vỡ ra. 

Nấc không thành tiếng.

Khẽ đưa tay chạm vào di ảnh em, miết nhẹ.

Kỳ Phong à...

Kỳ Phong...

Trả lời anh đi, tất cả điều này đều là giả dối đúng không?

Em và mẹ đều chỉ đang lừa anh thôi phải không?

Có phải vậy không hả Kỳ Phong?

Kỳ Phong!

Kỳ Phong à...

Trả lời anh đi, đừng chỉ mãi im lặng như vậy...

Em biết là anh yêu em rất nhiều mà...

Kỳ Phong à...



7. Phong Thư


"Kỳ Phong mất sau 3 tháng kể từ ngày con đi. Là nhảy lầu tự tử chết. Nó vẫn luôn nhắc về một lời hứa gì đấy. Sau khi tự vẫn, nó còn để lại một bức thư cho con. Cha mẹ không đủ can đảm đọc, thiết nghĩ nếu đưa vật này cho chính con, có lẽ sẽ tốt hơn..."

Lời của mẹ văng vẳng ngay bên tai. Tôi cúi xuống nhìn bức thư trên tay mình.

Nước mắt bỗng chốc lại rơi.

Em ra đi, chỉ để lại một bức thư.

Như vậy, là hết sao?

Là hết sao?

Em nghĩ gì vậy, suốt cả ba năm trời dài đằng đẵng kia tôi đã cố gắng vì cái gì chứ?

Chỉ để nhận lại một bức phong thư và tấm di ảnh ư?

Kỳ Phong à!

Em là đồ khốn nạn.

Biết rõ rằng tôi đối với em, yêu thương như thế...

Kỳ Phong à...



...


"Gửi anh, Hàn Đông Phong!


Chắc có lẽ khi anh đọc được lá thư này thì em đã đi đến một nơi rất xa rồi nhỉ? Em biết anh yêu em, luôn muốn bảo vệ em. Nhưng có bao giờ anh nghĩ cho cảm xúc của em không? Nhìn người mình yêu làm vậy chỉ để bảo vệ mình, em cũng rất đau khổ. Đã luôn tự dằn vặt bản thân, bởi vì em mà anh mới phải vào cái nơi giáo dưỡng chết tiệt đó. Em nhớ anh đến phát điên, anh có biết không? Mỗi ngày cứ trông mong anh, dù còn sống mà đã như chết rồi. Người ta bảo, đó là sống không bằng chết. Mỗi ngày trôi qua đối với em cứ như địa ngục vậy anh à. Nên em quyết định từ bỏ.

Đừng vội trách em ngu ngốc. Anh có bao giờ nghĩ rằng, sau khi anh ra khỏi nơi đó và trở về, chúng ta sẽ ra sao không? Lại hạnh phúc bên nhau? Điều đó vốn dĩ là không thể. Bởi giữa chúng ta là mối quan hệ cấm kỵ. Cho dù người trong cuộc có cố làm lơ, nhưng xã hội sẽ nghĩ như thế nào, bố mẹ sẽ phải chịu những lời dèm pha ra sao? Anh có nghĩ được không?

Còn nếu quay trở lại làm anh em tốt, cưới vợ sinh con ư? Ừ, có thể đấy. Cứ cho là chúng ta cưới vợ sinh con, nhưng cả đời cũng vĩnh viễn không thể làm anh em tốt. Anh biết rõ điều đấy mà, phải không? Ngay từ đầu, chúng ta vốn đã không còn đường quay lại. Chúng ta đã lún quá sâu vào trong vũng bùn mang tên tội lỗi rồi anh à, cả đời cũng không thể thoát ra được.

Vậy nên, em chợt nghĩ, nếu sống còn không được ở bên nhau, vậy sống làm gì? Cứ cho là em hồ đồ ích kỷ, không phụng dưỡng cha mẹ. Nhưng em cũng cần hạnh phúc. Nhưng tại sao ở kiếp này, hạnh phúc của em lại là anh? Sao không phải là một ai khác? Việc cứ phải sống và nhìn thấy nhau mỗi ngày, nhưng phải kìm nén cảm xúc thật của bản thân và vờ tỏ ra vui vẻ, em không làm được anh à. Không thể. Thứ tình cảm này, dù biết là sai trái, là cấm kỵ, là kinh tởm, nhưng em vẫn không tài nào ngăn nổi cảm xúc của bản thân.

Cuộc sống rất tàn nhẫn và vốn không công bằng, em biết. Nhưng em không ngờ nó lại xảy ra với chúng ta. Anh biết không, nếu đã không thể bên nhau ở kiếp này, có lẽ nên hẹn ở kiếp sau. Em không chắc chúng ta có duyên hay không, nhưng còn nợ, ắt phải trả. Em còn nợ anh một mối ân tình, nợ cha mẹ công ơn nuôi dưỡng. Kiếp này không thể trả, hẵng kiếp sau sẽ đáp lại.

Còn nữa, anh còn nhớ có một hôm em đã hỏi anh rằng nếu một mai em chết đi, anh sẽ làm thế nào không? Lúc đó, anh đã trả lời rất chắc chắn, bình thản đến mức tự tin. Nhưng khi em hỏi anh có chắc không, anh lại chẳng cho em câu trả lời. Vậy bây giờ, em hỏi lại anh, anh có chắc là sẽ chấp nhận rời bỏ mọi thứ, chỉ để đi theo em? Nhất định sẽ không hối tiếc? Kể cả khi bản thân phải mang tội bất hiếu?

Em mong muốn một câu trả lời thật lòng, anh à.



Em trai của anh,

Hàn Kỳ Phong"


Nước mắt lại lăn dài trên má.

Em biết không, anh cũng cần hạnh phúc.

Chúng ta, đều cần một thứ mang tên hạnh phúc, nhưng đến cuối cùng lại không thể có được.

Kiếp này không đến được với nhau, kiếp sau thì anh lại không dám chắc.

Cũng không muốn bất hiếu với cha mẹ.

Nhưng Kỳ Phong à, em biết không?

Anh là kẻ ích kỷ.

Và câu hỏi này, anh sẽ không trả lời.



8. Hàn Đông Phong và Hàn Kỳ Phong


Bệnh viện xxx khoa phụ sản - Ngày 14 tháng 5 năm 1989...


- Anh này, anh nghĩ con chúng ta sẽ tên là gì?

Người phụ nữ với gương mặt thanh tú mỉm cười dịu dàng, nhẹ nhàng đặt tay lên bụng của mình, khe khẽ nói. Người chồng nghe thế liền mỉm cười hiền, cất giọng trầm bổng, thái độ vô cùng ôn nhu.

- Để anh nghĩ xem... Đứa lớn sẽ tên là Hàn Đông Phong, đứa nhỏ là Hàn Kỳ Phong. Hay đúng không nào?




Hàn Đông Phong.


Hàn Kỳ Phong.


Hai đứa trẻ gắn chặt với nhau bởi số mệnh.


Thứ liên kết không thể cắt bỏ.


Bên nhau mãi đến tận lúc chết.

Những đứa trẻ bị nguyền rủa.

Lời nguyền này sẽ theo các ngươi đến suốt đời

Hoặc mãi mãi.



...



Hàn Đông Phong


Sinh ngày 25 tháng 5 năm 1989.
Mất ngày 14 tháng 6 năm 2013.
Hưởng thọ 24 tuổi.




Hàn Kỳ Phong

Sinh ngày 25 tháng 5 năm 1989.
Mất ngày 17 tháng 10 năm 2012.
Hưởng thọ 23 tuổi.





...


Sao Hoả, ngày 14 tháng 6, năm 2013

1 giờ 55 phút


End.


 
 
Angle Crystal
Học sinh chưa nhận lớp
avatar
Giới tính : Nữ
Zodiac : Taurus
Tổng số bài gửi : 542
Birthday : 03/05/2000
Join date : 04/07/2013
[Truyện Ngắn] Chết Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Truyện Ngắn] Chết   [Truyện Ngắn] Chết Icon_minitimeSun Jul 21, 2013 8:48 pm

khóc hay quá à
 
[Enn]babie
Học sinh chưa nhận lớp
[Enn]babie
Giới tính : Nữ
Zodiac : Libra
Tổng số bài gửi : 151
Birthday : 16/10/2000
Join date : 22/07/2013
[Truyện Ngắn] Chết Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Truyện Ngắn] Chết   [Truyện Ngắn] Chết Icon_minitimeWed Jul 31, 2013 1:00 pm

* giơ tay * Cho hỏi đây là fic Shounen nhưng tại sao lại miêu tả là " vòng eo thon thả , ... " ạ ? 


Thắc mắc lâu năm ạ !
 
Caffeine
Học sinh chưa nhận lớp
Caffeine
Giới tính : Nam
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 188
Birthday : 02/11/1996
Join date : 12/05/2013
[Truyện Ngắn] Chết Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Truyện Ngắn] Chết   [Truyện Ngắn] Chết Icon_minitimeWed Jul 31, 2013 3:21 pm

cho hỏi Xám Tro có phải Phong Blue không? nếu không phải thì liệu đây có phải hành vi đạo truyện?
 
Charlotte Scarlett
Lớp trưởng nhà Nước
Charlotte Scarlett
Giới tính : Nữ
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 1307
Birthday : 06/11/2000
Join date : 17/04/2013
[Truyện Ngắn] Chết Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Truyện Ngắn] Chết   [Truyện Ngắn] Chết Icon_minitimeSat Nov 02, 2013 11:17 am

Cho tôi hỏi liệu Xám Tro có phải là Phong Blue? 
 
Bactereum
Lớp phó nhà Lửa
Bactereum
Giới tính : Nam
Zodiac : Sagittarius
Tổng số bài gửi : 202
Birthday : 21/12/1913
Join date : 24/05/2013
[Truyện Ngắn] Chết Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Truyện Ngắn] Chết   [Truyện Ngắn] Chết Icon_minitimeSat Nov 02, 2013 8:44 pm

1 câu truyện toạt vời :))
Dù là đọc lại lần 2 nhưng vẫn thực sự thấy hay~

Nhưng hình như vẫn còn chút xíu lỗi thì phải...


Xám tro đã viết:
Nhớ cái thời chúng ta cùng nhau sóng bước trong công viên,...
Mìk nghĩ nên là "sánh" a~

Xám Tro đã viết:
3 năm.
Đó là khoảng thời gian tôi phải ở trong trại giáo dưỡng.
...
3 năm đã trôi qua, bản thân mẹ tôi cũng đã khác đi nhiều.
...
Kỳ Phong mất sau 3 tháng kể từ ngày con đi.
Qua 3 đoạn trích trong bài trên, thì Kỳ Phong mất sau 3 tháng ngay sau khi Đông Phong rời đi. Mà Đông Phong lại ở trại giáo dưỡng trong 3 năm.
Vậy tức là Kỳ Phong mất trước Đông Phong ít nhất từ 2 cho đến 3 năm?
Và số tuổi hưởng thọ của Kỳ Phong cũng sẽ nhỏ hơn Đông Phong từ 2 cho đến 3 tuổi?


Xám Tro đã viết:
Hàn Đông Phong.
Sinh ngày 25 tháng 5 năm 1989.
Mất ngày 14 tháng 5 năm 2013.
Hưởng thọ 24.

Hàn Kỳ Phong.
Sinh ngày 25 tháng 5 năm 1989.
Mất ngày 17 tháng 10 năm 2012.
Hưởng thọ 23.
Vậy còn số ngày tháng năm mất của Kỳ Phong và Đông Phong cùng với số tuổi hưởng thọ ở cuối bài?

Tính ra mà nói, đây là 1 câu truyện rất hay với lời văn mềm và mượt. Lỗi dùng từ và lỗi lặp từ hầu như không có. Kết cấu truyện khá là chặt chẽ...
Nhưng theo như mìk thấy, thì đây là topic đầu và cũng như bài post đầu tiên của bạn ở 4rum này. Đúng chứ?

Nếu đây là lần đầu tiên viết truyện của bạn thì mình dám khẳng định không thể nào viết hay được như vậy. Nên chắc hẳn trước đó bạn cũng đã tham gia 4rum khác và viết truyện từ khá lâu rồi.
Nhưng đó là đối với trường hợp tác phẩm này là do bạn viết !!
Còn trường hợp kia thì mọi người vẫn gọi là đạo văn đấy. Nếu đây không phải là tác phẩm do bạn viết, phiền bạn hãy ghi tên tác giả và cả nguồn nữa !!

Chúc tác giả luôn đông khách :))



Caffeine đã viết:
cho hỏi Xám Tro có phải Phong Blue không? nếu không phải thì liệu đây có phải hành vi đạo truyện?
Nếu đây không phải tác giả thực sự của câu truyện. Thì việc post 1 tác phẩm không phải của mình mà cũng không đề tên tác giả hay nguồn thì hoàn toàn được xem là đạo văn và sẽ được xử lý theo luật !!
 
Kepo
Học sinh nhà Lửa
Kepo
Giới tính : Nữ
Zodiac : Sagittarius
Tổng số bài gửi : 163
Birthday : 09/12/1999
Join date : 10/08/2013
[Truyện Ngắn] Chết Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Truyện Ngắn] Chết   [Truyện Ngắn] Chết Icon_minitimeSun Nov 03, 2013 6:37 pm

Vòng eo thon thả? Cặp đùi quyến rũ? Đây là shounen mà? Nhưng ta thấy nó hay, chúc phích đông khách :3
 
Sponsored content
[Truyện Ngắn] Chết Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Truyện Ngắn] Chết   [Truyện Ngắn] Chết Icon_minitime

 
 

[Truyện Ngắn] Chết

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Similar topics

-
» [Truyện ngắn] Bỉ Ngạn Nghìn Năm
» [Thông báo]Truyện Sự sống và cái chết
» TRAILER TRUYỆN SỰ SỐNG VÀ CÁI CHẾT + GIỚI THIỆU NHÂN VẬT
» [Truyên ngắn] Yêu lần đầu là đau!
»  [ Truyện Ngắn ] BỐ
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Truyện 12 chòm sao :: Lớp học văn :: Gian các truyện thuộc thể loại khác :: Đam mỹ :: Truyện ngắn-