Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng NhậpShop

Share
 

 That Moment, We Met...(Chapter 6)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Chuyển đến trang : 1, 2  Next
Tác giảThông điệp
yoohaney
Học sinh nhà Nước
yoohaney
Giới tính : Nữ
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 1689
Birthday : 23/10/1996
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 6) Empty
Bài gửiTiêu đề: That Moment, We Met...(Chapter 6)   That Moment, We Met...(Chapter 6) Icon_minitimeFri May 03, 2013 10:29 am

  • Bắt đầu từ "sự tích trốn học của công chúa lắm chiêu".

Sau khi bỏ mặc người bạn thời thơ ấu nằm "dở sống dở chết" với cái chứng "sợ máu kinh niên" của mình, Bảo Bình hiện đang du ngoạn khắp cả ngôi trường. Cô vừa đi vừa nhìn cái tên hầu cận cứ lẽo đẽo theo sau mình mà phát bực.

"Quản gia! ông đúng là kỹ thiệt, lo cho Sư Tử chưa xong mà vẫn không quên kêu người đến canh chừng ta!"
Cô cằn nhằn, hai tay khoanh tay trước ngực. Cái tên theo sau thì cứ cúi gầm xuống, hễ thấy cô quay lại là run lẩy bẩy, như sắp bị ăn thịt tới nơi.

"Cái tên này..."
Nàng ta đưa tay chống cằm suy nghĩ. Chợt, đôi mắt mở to cùng nụ cười gian hiện trên khuôn mặt hệt như những lúc cô nảy ra sáng kiến.

Thế là Bảo Bình quay phắt lại đối diện với kẻ hầu, nói như ra lệnh:

_Anh kia, mau chạy đến căn-tin trường mua cho tôi 2 phần sushi trứng cá hồi loại tươi nhất, 1 miếng pizza hải sản, 5 đùi gà hảo hạng, 10 cái bánh bao loại to nhất, nóng nhất! 8 cái chocolate cookies, 1 hũ yogurt "nguyên chất", thêm 2 chai nước ngọt để phòng chống hiện tượng "nóng lên toàn cầu"...à sẵn tiện ghé Starbucks mua cho tôi ly Caramel Frappuccino!

Chàng người hầu vừa nghe xong thì nhảy dựng lên, anh ta múa máy tay chân, lấy hết can đảm mới dám hỏi lại chủ của mình:

_Nhưng...nhưng...công chúa ăn nhiều như vậy...???

_Tôi không thích coffee của mình bị tan đá hết đâu! - Song, cô vẫn làm ngơ.

_Nhưng mà...sắp tới giờ vào học thưa công chúa... - Tên hầu lại cố tìm một lý do để khỏi phải làm theo yêu cầu vô lí từ cô.

_Quản gia có dặn không được lớn tiếng gọi ta là công chúa, còn nữa, đi bộ nãy giờ đốt cháy gần hết lượng calo trong buổi ăn sáng, để bụng đói mà học dễ gây buồn ngủ, khó tập trung nghe giảng..bla..bla... - Bảo Bình nói nhanh như cái máy, trong đầu của kẻ được xem là thiên tài IQ, bấy nhiêu đây là chuyện nhỏ. Không biết cô lấy đâu ra ngần này kiến thức, nhưng những kẻ bị cô thuyết giáo đều một mực làm theo.

Và đúng là con người hơn thua nhau cũng nhờ cái miệng, chàng hầu đã dính bẫy. Tuy vậy, anh vẫn đề phòng trước:

_Vậy...công chúa đứng-ở-đây chờ thuộc hạ. - Anh ta cố tình nhấn mạnh, ám chỉ cô hãy đứng yên và ở ngay chỗ này. Nói rồi, bản thân chạy còn nhanh hơn tốc độ ánh sáng.

"Hừ, sắp vô học rồi, rời mắt ra khỏi bổn cô nương là tự đào mồ chôn lấy mình!"
Cô nàng hất tóc, định quay mặt bước đi thì phát hiện một vật đang chiếu sáng, dù bị màu xanh của cỏ non che khuất, "vẻ đẹp" của thứ đó lại làm thu hút sự tò mò từ cô.

Bảo Bình tiến lại gần, cô nhặt nó lên, một viên kẹo màu tím được gói kỹ bằng vỏ bọc trong suốt, từng tia nắng phản chíu lên vỏ kẹo tạo ra thứ ánh sáng lấp lánh như pha lê. Cái thứ chiếu sáng đó như những người lính xếp thành hàng thẳng tắp.

Cô lần theo "vết chân của người lính", mỗi viên kẹo được nhặt lên đều có hình dạng và màu sắc khác nhau. Giờ trong tay mình là "cầu vồng"... và nhờ vào sự tò mò, như trò chơi định mệnh mà cả hai gặp nhau...

….

Sự thật thì...

"Trời đánh tránh bữa ăn tên nào xả rác đầy đường???" Bảo Bình rủa thầm, nãy giờ cũng chỉ như lao công đang nhặt rác bên đường cho cái tên vô ý đã chọc giận mình. Điều lỳ lạ là càng đi sâu vào trong vườn, khung cảnh ngày một thơ mộng hơn, cộng thêm số lượng rác càng nhiều, cái "tiên cảnh" trước mắt cô giờ chẳng khác nào một "bãi rác công cộng". Tuy là làm thêm không công, cô cũng tự hỏi kẻ nào có thể một tay ôm cả một đống thức ăn như vậy, hơn nữa, đa số lại chưa được mở vỏ, có khả năng không phải người đó cố tình xả rác mà là đánh rơi.

Và dù đường chân trời có dài đến cỡ nào, người đi bộ ắt cũng phải dừng chân, và sự thật là trái đất hình tròn...đống thức ăn dẫn cô đến vườn hoa anh đào của trường, vòng qua phía sau gốc cây anh đào lớn nhất, một thiên thần đang say giấc.

_A! Cái tên xả rác này...- Nhìn mấy viên kẹo "cầu vồng" trong tay “thiên thần” Bảo Bình liền nổi đóa lên. Cô định cho hắn một trận thì...lại bị thu hút bởi một nét đẹp khác.

Người này cô chưa từng gặp qua nhưng lại có thể khiến bản thân hồi hộp khi nhìn anh trực tiếp. “Thiên thần” đẹp đến khó tả, lúc anh ngủ, đẹp lạ thường! Đôi môi khẽ mỉm cười, làm lộ ra lúm đồng tiền hai bên má như một đứa trẻ hạnh phúc vì mơ thấy mộng đẹp.

Bảo Bình trở nên "ngẩn tò te" trước kẻ lạ mặt này. Cô nhìn người con trai chăm chú, chợt phát hiện ra một vết chocolate còn vương trên đôi môi anh. Vội rút chiếc khăn ra, đôi tay cô run rẫy, từ từ đưa lại gần khuôn mặt anh.

_Cô đang làm gì thế? - Giọng nói đột ngột cất lên làm tim của Bảo Bình muốn rớt ra ngoài.

Chàng trai nhìn cô đỏ mặt, anh chỉ mới thức giấc, chưa hiểu chuyện tình thì đã thấy một cô gái xinh đẹp với hành động vô cùng kỳ quái.
_Ơ...- Cô gái ấp a ấp úng, mặt cũng đỏ không kém -...mặt anh dính đồ ăn...nên...

_Đồ ăn? - Anh nghiêng đầu sang một bên, hỏi một câu rất "ngây thơ" - Cô đến đây là vì muốn cùng ăn với tôi?

....Bíp bíp....

....Hiện đài truyền hình của chúng tôi đang bị rớt....

"Đang lúc cao trào mà cái tên này...nhưng nhờ vậy nhiệt trong mình được hạ xuống." - Bảo Bình não nề như đang thất vọng trước lối diễn xuất không theo đúng kịch bản của cái tên đã khiến cô trở nên "rớt đài"....Nhưng trong cái rủi lại có cái may, đang lúc "lãng nhách" như vậy mà "nàng công chúa lắm chiêu" lại nghĩ được sáng kiến mới hay.

"Theo dự đoán thì với tên ngốc này...95% kế hoạch sẽ thành công!"
Nàng ta nắm chặt tay như kiểu "tầm thắng nẳm trong tay ta" rất quen thuộc của Bảo Bình.

_E hèm! - Cô hắn giọng - Vậy ra cái tên xả rác là anh à?

_Hở?... - Chàng trai nói với vẻ rụt rè, anh ngó đầu nhìn lại "bãi chiến trường" của mình với chút sợ hãi.

_Haizzz... - Còn cô thì không nỡ đi ăn hiếp "nai tơ" nên liền đổi đề tài - Thôi bỏ đi, đống thức ăn này là của anh cả à? - Cô cũng không quên ném cho anh một nụ cười nhằm thể hiện "ta đây là người tốt".

Chàng trai gật một cái rất nhẹ, nhẹ đến nỗi có thể hiểu là anh đã đồng tình, nhưng đầu mình lại như sắp rớt tới nơi.

_Đó là thức ăn sáng của tôi! - Anh vừa nói vừa chỉ vào đống kẹo trên tay Bảo Bình.

_CÁI GÌ?! - Cô chợt la lớn - Ăn sáng bằng mấy thứ này? Anh có hiểu khái niệm cơ bản của một buổi ăn là ra sao không? Một bữa ăn sang trọng hay đơn giản là ăn cho có cũng phải gồm có ít nhất ba nhóm thức ăn trong kim tự tháp thực phẩm. Chỉ ăn nhiêu đây không những không đủ chất còn gây đói nhanh hơn nữa!

Cứ như phản xạ, những kẻ không theo ý cô đều được nhận một bài thuyết giáo, anh chàng co rúm người, chỉ biết ngồi nghe rồi gật đầu lia lịa.

_Tôi biết lỗi rồi, từ nay sẽ ăn sáng đàng hoàng, nhưng mà...- Mặt anh ta ỉu xìu -...căn-tin chắc đã đóng cửa rồi.

Nhìn anh đang trề môi như một đứa con nít, Bảo Bình có chút gì đó động lòng, cô hạ giọng xuống và nói nhỏ nhẹ:

_Thôi, không sao đâu...hừm, cả ngày chỉ ăn mỗi bánh kẹo không tốt đâu... - Cô đưa tay chống cằm ra vẻ suy nghĩ - Hay là... - Mắt sáng bừng lên - Anh dẫn tôi ra khỏi đây, tôi sẽ đãi anh chỗ này vừa ngon lại vừa bổ! - Chìa tay về phía anh.

Hy vọng...hy vọng....

_Như vậy có được không? Hình như chuông reng rồi, làm như vậy chẳng khác nào là trốn học?

_Haiz - Cô vẫy tay - Dù gì cũng trễ rồi, chi bằng chúng ta ra ngoài ăn sáng rồi trở lại, lúc đó học mới có hiệu quả, với lại anh chắc không muốn bị phạt đâu nhỉ? - Cô chỉ tay về phía đống rác của anh.

...Và...lại cái vở "Bốn mắt nhìn nhau", cứ như hai người đang sử dụng năng lực thần giao cách cảm để thuyết phục nhau, nhưng thật ra, chàng trai im lặng là để "đấu tranh tư tưởng". Anh nghĩ đi nghĩ lại thì thấy cô nói cũng có lý nên...đành liều một phen?

_Ừm... tôi đồng ý! Tôi vẫn chưa biết tên của cô?!

_Bảo Bình! Anh tên gì?

_Tôi là Kim Ngưu! Rất vui được biết cô, Bảo Bảo! - Anh ta cười thích thú.

....Sét đánh ngang tai....

Đây là kẻ thứ hai đổi tên cô bất hợp pháp! (Bảo Bình này ghét bị đổi tên).

_BẢO BÌNH THÔI! - Cô hét lại làm Kim Ngưu im như tờ, nhưng mỗi lúc thấy anh co rúm, Bảo Bình lại xiêu lòng - Haizz, không có gì, mau đi thôi!

Cả hai đứng dậy, chàng trai dẫn đường đến một lối ra mà anh nghĩ ra được trong lúc này.

_Ở các cổng đều có bảo vệ (sự thật thì không), chúng ta chỉ có cách leo rào thôi! - Anh vừa giải thích vừa nhìn người con gái có chút e ngại. Tuy không biết cô là công chúa nhưng bảo một nữ nhi leo trèo là điều trái với lương tâm của bất cứ nam nhân nào.

Trong khi Kim Ngưu định quay qua giúp, Bảo Bình đã hiểu trước tình huống ra sao, một tay đã bám chặt vào ô lưới của hàng rào. Cô leo lên được nửa đường thì anh cũng bắt đầu leo theo. Vì lẽ đương nhiên, con trai có sức cơ bắp nhiều hơn con gái, anh nhanh chóng vượt mặt cô. Anh leo đến đỉnh thì nhảy xuống với độ cao 3 mét, thấy vậy, cô có chút lo lắng nhưng khi thấy anh đã tiếp đất an toàn thì thở phào nhẹ nhõm.

Bảo Bình nay đã lên đến đỉnh, tuy nhiên, có một trở ngại duy nhất, từ trên cao nhìn xuống, cái cảm giác "tim, gan bị lộn nhào" lại trào lên đến cổ họng. Ngặt nỗi, cô lại sợ độ cao!

_HAI EM KIA, LÀM GÌ VẬY?! - Tiếng la lớn từ đằng xa làm cả hai giật mình, quay đầu lại.

_Chết rồi, là bảo vệ! - Kim Ngưu hoảng hốt, anh liền giục cô - Bảo Bảo, mau xuống đây nhanh lên!

_Ực...- Cô nuốt nước bọt, hết nhìn anh rồi nhìn phía ngưởi bảo vệ, ông ta vẫn tiếp tục la lớn và đang chạy lại phía hai người:

_MAU LEO XUỐNG! TRỞ LẠI TRƯỜNG KHÔNG CẢ HAI SẼ BỊ KỶ LUẬT!

_Bảo Bảo, sao vậy? - Anh lo lắng khi thấy mặt cô tái mét - Không lẽ cô sợ...

Bảo Bình không trả lời, đầu óc như trống rỗng, trong cái hoàn cảnh thế này, não bộ hình như không còn cho phép cô suy nghĩ. Cô như bất động trên cao, giá trời mình đã không làm theo cách này... trèo cao té đau... cô từng bị như vậy nên cái chứng sợ độ cao mới ám cô suốt đời.

_Bảo Bảo...- Kim Ngưu nhìn cô mà sốt ruột - Nhảy xuống đi, tôi sẽ chụp lấy cô!

Nói rồi anh dang hai tay và cả hai nhìn nhau. Trong mắt Kim Ngưu như muốn nói rằng cô hãy tin tưởng mình, sẽ không có chuyện gì xảy ra, nếu cô té, anh sẵn sàng đỡ cho cô.

_HAI EM KIA, MAU TRỞ VÀO TRONG TRƯỜNG!!!

Trong giây phút cô nhìn vào mắt anh, một suy nghĩ đã thoáng qua trong tâm trí...mình có thể đặt trọn niềm tin vào anh ta?

Bảo Bình nhảy xuống, nhắm chặt mắt, mặc cho sự sợ hãi dâng trào, vì sao cô lại quyết định liều lĩnh như vậy?...Có lẽ là vì niềm tin.

---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

_CẬU VỪA NÓI GÌ, LÀ AI MẤT TÍCH??!!! - Tiếng la hốt hoảng từ một người đàn ông đang nằm trong phòng y tế. Cách đây năm phút, chỗ này còn là "giường ngủ" của Sư Tử - chủ nhân ông, bây giờ lại trở thành "giường bệnh" cho chính mình. Vất vã lắm mới dỗ ngọt "vị hoàng tử lười biếng" tới lớp, giờ nghe tin "công chúa lắm chiêu" bỏ trốn, quản gia từ người bình thường cũng trở nên đau đầu với hai cô cậu lớn không nổi này. Chóng cả mặt, ông nói không ra hơi - Haizz...bảo cái tên vô dụng nào đi chung với công chúa đến gặp ta!

_Dạ vâng, tôi sẽ nhắn lại với con trai ngài!

...Nghe như sét đánh ngang tai...Hai mắt ông mở to khi nghe tới ba từ: "Con trai ngài". Chậc...kiểu này thì chắc người quản gia tội nghiệp sẽ còn phải "shock lên shock xuống" dài dài.
Vào giờ ra chơi,
_CÁI GÌ, ÔNG NÓI AI BỎ TRỐN??!! - Quản gia đã rất "hoảng" khi nghe tin Bảo Bình bỏ trốn, không ngờ Sư Tử còn "hố" hơn ông. - Dám bỏ trốn mà không dẫn mình theo! - Ngay lập tức, ông nhìn anh bằng con mắt hình viên đạn - Không...ý ta là tội cho cái tên đi cùng cô ta.

_Có người đi cùng công chúa? - Ông nhảy dựng lên rồi nhìn anh nghi ngờ - Không lẽ cậu...

_Không có! - Sư Tử quýnh quáng giải thích - Ta không có biết gì về vụ việc này! Không có dính líu gì tới ta hết, ta cũng không biết cái tên kia! Là giả dụ thôi á! Sao lại nhìn ta như không tin ta vậy hả?

----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Lần này TG sẽ dùng ngôi thứ nhất, trong vai là Song Tử. Vì anh là người có hai nhân cách nên hiện tượng "nói một đằng nghĩ một nẻo" chủ yếu đều nằm trong chap này. TG sử dụng NT1 để tiện giúp nhân vật bộc lộ cảm xúc, con người thật và "sự giằng xé nội tâm" bên trong họ.


Có lẽ bạn sẽ không tin, nhưng theo tôi thì "hồng nhan bạc phận"–vẫn còn những hoàn cảnh như vậy xảy ra đâu đó trong cuộc sống này. Điển hình là sáng nay, khi vừa bước xuống xe đã bị nguyên "bầy kiến" bu lấy. Tôi không nhớ là mình đã ăn cái gì ngọt để mà bị bám mùi. Tuy vậy, vì cớ nào bọn con gái cứ bám chặt lấy mình như "keo dính chuột". Chẳng những vậy, trên hành lang lầu hai, bản thân còn gặp lại "cố nhân". Vâng, người "bạn" này có thói quen rất kì lạ, cô ta không bao giờ có thiện cảm với tôi, cứ dùng "hung khí" mà nói chuyện. Tôi, Song Tử đây thì lại có tật giật mình, thấy hành động nào quen thuộc của bản thân hay do người khác làm mà nguy hiểm đến tính mạng mình thì lại "đống đá", "xanh mặt" cũng như "không dám cãi lời". Hầy, nói tới đây lại thấy nực cười, tên trộm như tôi, đột nhập vô biết bao nhiêu là nơi còn nguy hiểm hơn như vậy mà lại sợ trước nòng súng của một cô gái thấp hơn mình? Mà quan trọng hơn nữa, đây là trường học, tại sao tôi không nghĩ thông suốt được nhỉ? Trước mặt bao nhiêu "fan" hâm mộ mà để mất mặt như vậy...

Haiz...Song Tử, cái số mày là người dễ dãi, bây giờ lại vác cái bản mặt "bánh bao thiu" đi gặp bí mật với con nhỏ đó!

Mọi chuyện là vậy, tôi, hiện giờ đang ở dưới sân trường, đi tìm cô ta. Chán cái trường rộng như vậy để học sinh đi cho mòn dép ấy! Tôi đâu có kịp hỏi địa điểm chỗ hẹn, còn cô ta là tiểu thư thì chắc ông trời cũng không làm cô ta lê dép đi tìm một tên "xấu mặt xã hội" như tôi. Ý... cô ta có tên mà, tên là Xử Nữ thì phải?

Con nhỏ Xử Nữ đó đang đứng dưới gốc cây đằng kia, hai tay chống nạnh, nhìn vẻ mặt đầy sát khí...chậc, chắc đợi lâu nên mới vậy! Cũng tốt, sắp hết giờ ra chơi rồi, có vậy "đánh bài chuồn" mới dễ, với lại, nhân vật chính ai lại tới đúng giờ...công nhận, Song Tử ta đây quá thông minh! Hahaha...

Còn giờ, sống hay chết là nhờ vào diễn xuất của mình cả thôi, hít hà...hít vô thở ra nào. Và một, hai ba, diễn!

_A, tha cho tôi, không biết vì sao cô muốn gặp tôi nhưng tôi đã nhất quyết làm FA rồi! - Tôi vừa quỳ gối vừa van nài cô ta.

_Anh muốn chết à? - Như dự đoán, cô ta nổi đóa lên, vỗ tay cho cái tài "chọc điên" người khác của tôi - Đừng có giả điên nữa! Anh biết lí do tôi gặp anh mà, đừng nói là quên mặt tôi nhanh như vậy!

Làm gì mà nóng thế, Xử Nữ, cô quả thật không biết đùa. Người ta đã tránh mà cứ cố kéo giờ cho "cuộc thi hùng biện".

_A, tôi nhầm, vậy thì...đừng có báo cảnh sát, hay là nói với ai hết! - Tính tôi không thích dài dòng, cứ nói thẳng, giải quyết một lượt cho xong.

_Anh nghĩ mình là người ra sao mà tự tung tự tác xuất hiện ở cái trường này? Không biết có tất cả những ai biết anh là trộm, chẳng phải tôi đã nói đừng để tôi gặp lại anh lần nữa?

Nói tới còn ai biết thân phận thật của tôi thì lại thấy lạnh cả người, sáng này cái tên đi lướt qua...cứ thấy rùng cả mình! Bọn con gái cũng dạt qua hai bên rồi đứng nhìn tên đó với ánh mắt họ thường dành cho tôi. Cái trường này cũng có tên đẹp trai giống mình? Không ổn rồi!

"Tôi sẽ không tha cho anh!"

......Gì..gì vậy? Câu nói này lại văng vẳng trong đầu mình, không phải tại cô nhắc tới chuyện hồi sáng, tôi đã không phải nhớ lại cái vụ bực mình đó! Tự dưng có người đến nắm cổ mình, con trai... con gái thì phải? Con gái gì mà thô lỗ quá chừng! Nhưng mà...hình như mình đã làm ai đó khóc thì phải...Nhưng đâu phải lỗi của mình, cô gái đó, mình không nhớ gì cả!...nhưng dù gì cũng để lại ấn tượng xấu rồi...

Hừm, thôi quên đi, trở lại với cô nàng đỏng đảnh này, cứ như tôi muốn học chung với cô ta lắm!

_Ơ thì...tôi cũng là học sinh mà...đâu thể bỏ đi sự nghiệp học hành được. Tôi cũng có ước mơ lớn lắm đấy!

_Ước mơ? Tên trộm như anh mà cũng có ước mơ?! - Cô ta cười khinh khỉnh, tuy có chút tò mò. Cái điệu cười này tôi đã nhận được từ hàng đống người rồi, cũng không trách gì... một tên chỉ biết trộm cắp như tôi, ai mà thèm tin?

Tôi không nói gì hơn, chỉ cười một cái như chia buồn cho bản thân. Chợt, Xử Nữ hỏi tôi:

_Ước mơ đó là gì?

_Chắc cô không tin nhưng tôi muốn những đứa trẻ bất hạnh trở nên hạnh phúc, tôi muốn chúng không phải sống một cuộc sống thiệt thòi hay sẽ phải sa ngã... - Từ lúc nào, tôi tự đắm chìm vào ảo tưởng của mình, nói chuyện luyên thuyên như là đang tự hào về bản thân.

Tôi quan sát vẻ mặt ngỡ ngàng của cô ta như không nghĩ mình sẽ nhận được câu trả lời như vậy, rồi lại tiếp:

_Hahaha, sao tôi phải nói cho cô biết chứ! Đùa thôi, đâu ngờ cô ngạc nhiên như vậy! Tôi... là một tên trộm.

Trên môi, lại là nụ cười giả tạo của chính mình, dù biết nói dối là không tốt, nhưng riết rồi cũng quen, thế gian này còn ai là hiểu được tôi? Khuôn mặt xinh như búp bê kia lại ngỡ ngàng nhưng rồi cũng quay trở lại vẻ lạnh lùng, Xử Nữ như đang phân tích câu nào là thật, câu nào giả.

_Tôi bận lắm, cô còn gì để nói không? Không à, tha cho tôi nha! Tôi đi đây!

_Đứng lại! - Cô ta lên tiếng chặn tôi lại trước khi tôi kịp "cao chạy xa bay"! Bực bội với con nhỏ này thiệt! - Không tin được, anh cứ giả điên như vậy mà làm cho tôi tạm thời quên mình định nói gì, đây có phải là cách anh dùng để chạy tội cho mình không?

_Hơ, sao tôi phải nói cho cô biết mình chạy tội như thế nào nhỉ, sao mà làm ăn được? Còn nữa, con gái mà đa nghi như vậy, con trai không ưa đâu! - Như vừa nói trúng tim đen, cô ta đỏ mặt, đầu bốc khói.

_Mặc tôi, không phải việc của anh! Nói về vấn đề chính đi! Tôi đang muốn nghe lí do anh xâm nhập vào gia thất của tôi.

_Thì tôi đến để đẫn "tình yêu Luanna" của mình đi! - Gọi tình yêu nhưng không dám giữ viên kim cương bên mình, bọn người trong tổ chức mà biết là giết tôi mất! Còn cái cô Xử Nữ này, cô ta có bị lãng trí không, tôi "tuyên bố" mình đến lấy viên kim cương trước mặt cô ta như vậy mà còn hỏi.

_Ý tôi không phải vậy, một tên trộm mà lại xông thẳng vào phòng người khác, trong khi đèn trong nhà vẫn còn để, lại cố tình gây ồn, tôi không nghĩ anh dở hơi như vậy! Còn Nữa, lí do ở đây là vì sao lại có "hứng thú" với viên kim cương? Là ai đứng sau lưng anh?

Oài, cô ta...phân tích kỹ ghê! Tôi đúng là có sở thích làm hỏng cái gì đó trong lúc thi hành nhiệm vụ, dù thành công hay không thì mình cũng lời~

_Cô vui tính ghê, kim cương có giá thì người ta đến lấy thôi! - Tôi cười còn ngố hơn một đứa trẻ - À, còn việc "lấp ló sau lưng" thì tôi hoạt động một mình í mà!

Xử Nữ lại nhìn tôi mà chống cằm, mình diễn đạt như vậy mà vẫn nghi ngờ à?

_Anh không sợ tôi báo cảnh sát à? Anh trước mặt tôi như vậy, tôi không để anh "xổng" dễ vậy đâu!

_Không kịp đâu!

_Ít ra họ cũng biết mặt anh ra sao!

_Không lẽ cô "thầm thương trộm nhớ" tôi nhiều đến nỗi có cả ảnh của tôi? - Tôi cười phá lên, cô ta chắc sắp "sôi" lên nữa đây. Ai biểu muốn đấu tay đôi "võ mồm" với tôi thì đợi tới...vô cực đi nhá!

_Hahahahaha! - Ý.. sao cô ta cũng cười? - Haha, anh tưởng vào phòng Xử Nữ này dễ thì lúc ra cũng dễ à?

Một tia sáng chợt lóe trong đầu, tôi có dự cảm không lành...

_Cô định hù tôi à, không lẽ cô không nghe cảnh sát nói "mọi manh mối đã được xóa sạch"? - Mình học lời thoại cũng nhanh ấy nhỉ, đọc răm rắp những gì bản tin đã nói.

_Phải, khá khen anh cũng lẹ tay, nhưng cũng khá là vụng về! - Xử Nữ khẽ mỉm cười như đã nắm được điểm yếu của đối thủ - Anh nghĩ lí do tôi chĩa súng vào anh chỉ là để hù doạ thôi à? Cây súng đó thật ra là thiết bị thu hình, màn hình nằm bên trong nòng súng!

Chết! Haizz...Song Tử ơi là Song Tử, hèn chi hôm đó cô ta bảo mày tháo khăn mặt ra! Cứ cái đà này lại thành "kẻ cướp gặp bà già", thế nào cũng bị đưa ra điều kiện!

_Được, coi như tôi thua, nếu muốn bắt tôi đến vậy, không lẽ cô định giở lại màn dụ tôi khai ra hết rồi đám cảnh sát núp sau lùm cây nhảy ra vây lấy tôi à? - Tuy nói dửng dưng như vậy, nhưng có lẽ đã quá muộn để nhận ra "màn kịch" của cô ta.

_Hơhơ...tôi đâu có mưu mô đến cỡ đó, với lại anh nhận ra thì cũng quá muộn rồi!

Chậc, sao mình nghĩ gì cũng bị nói trúng thế?

_Vậy là tha cho tôi sao? - Tôi đành phải dùng lại cái giọng "ngọt hơn mật" của mình mà xin chút "lòng từ bi" từ Xử Nữ - Tôi mới 16, đi tù thì phí cả "đời giai". Còn nữa mấy bạn gái mà thiếu tôi là buồn lắm đó!

Hy vọng...cô ta cũng là kiểu con gái "mê giai"...

_Hừ, cho anh đi tù thì tôi cũng không được lợi gì! - Cô ta khoanh tay suy nghĩ, cái kiểu "đòi lợi nhuận" này nghe quen lắm...ý của mình đây mà! - Tôi nghĩ lại rồi - Cô ta quăng cho tôi nụ cười gian chưa từng thấy - Biết bí mật của người khác không ngờ lại thú vị đến vậy!

_Cô...

RENGGGGGGGGGGGGGGGG!!!!

_Vậy tôi đi đây, đầy tớ trung thành!

Cô ta vừa gọi mình là cái gì?...AAAAAA, cái chuông chết tiệt, giờ mới reo! Khổ rồi, kiểu này... Sóng gió lại nổi lên!


  • Trở về ngôi thứ ba, kế hoạch trốn học của "công chúa lắm chiêu"...lần này có thêm sự góp mặt của Kim Ngưu.


Chạy...chạy thục mạng...không hiểu vì sao Kim Ngưu vẫn chạy trong khi đã bỏ xa ngôi trường cả một khúc! Còn Bảo Bình? Hừm, cô có lẽ đang "yên phận" trong vòng tay của anh lúc này.

_Bỏ tôi xuống! - Đây là lần thứ n cô la lên kêu anh thả mình xuống.

_Hử? - Và đây là lần đầu tiên anh nghe được câu đó.

_Trời ơi, anh điếc hả??? Có thả tôi xuống không thì bảo?!

Nghe vậy, anh mới chịu "thắng xe", nhìn Bảo Bình, cô thì đang giãy nảy như cá thiếu nước. Lúc anh đứng lại, Bảo Bình mới nhảy xuống, lần đầu tiên cô được một tên con trai "đúng nghĩa" bế mình trong tay như vậy!

_Bảo Bảo, sao mặt cô đỏ như quả cà vậy? - Anh lại nghiêng đầu, ngây ngô mà hỏi.

_Oái, giật cả mình! Đã nói tôi tên Bảo Bình! - Cô réo lên không phải vì cách anh gọi cô mà là để che đi sự xấu hổ của mình - Sao tên con trai nào cũng muốn đổi tên người khác bất hợp pháp thế?!

Kim Ngưu lấy hai tay bịt tai mình lại trước khi bị thủng màng nhĩ.

_Ơ...Bảo...- Anh rưng rưng nước mắt nhìn cô.

Động lòng...Không chỉ riêng cô, bất cứ ai nhìn anh lúc này cũng "mọc cánh thành thiên thần" mất!

_Tôi nói...tên khác...- Bảo Bình nhìn xung quanh, người đi đường nhìn vào họ sẽ tưởng cô bắt nạt anh mất.

"Bảo Bình ta mà phải chịu thua trước "nước mắt cá sấu" của tên này??"

Hết cách, cô cũng quay mặt bước đi, Kim Ngưu thấy vậy liền chạy theo:

_Bảo Bình! - Lần đầu tiên anh gọi đúng tên cô - Cô đi đâu thế? Nhà ăn của cô nằm hướng này à?

Nhắc tới "nhà ăn", Bảo Bình sững cả người:

"Chết rồi, hồi nãy nói vậy là để dụ anh ta giúp mình ra ngoài! Tên này nhớ dai thật!"

Đối với Kim Ngưu mà nói, ăn uống ngày bao nhiêu bữa, thực đơn ra sao, hay chỉ được mời đi ăn thì... nhớ tất! Anh nhìn Bảo Bình vui vẻ còn cô thì cười trong đau khổ. Kim Ngưu ngây ngô dường như vẫn chưa biết là mình bị lừa.

_Ờ...đi lối này. - Bảo Bình chỉ tay về phía trước mặt rồi bước đi.

Kim Ngưu đi theo, nguyên một chặng đường...mất cả 30 phút, anh liên tục hối "Khi nào thì đến? Đã tới chưa?" sự thật thì cô cũng chẳng rõ, niềm tin mà tiến! Thấy anh ôm cái bụng kêu "ọt ẹt" của mình, Bảo Bình "tội lỗi" đành vô đại một nhà hàng mà họ thấy bên đường. Cô bảo đây là nhà hàng mình đã đề cập tới, may thay, Kim Ngưu chưa bao giờ đến đây, cái "bao tử không đáy" này thì nơi nào có ăn uống mà chả có mặt của hắn?

Ngồi vào bàn, cô thấy ngượng khi cái bụng của anh cứ rên inh ỏi, làm mấy chục con mắt, lẫn người bồi bàn đang định đưa Menu đều nhìn chằm chằm vào cả hai.

_Cho tôi hai suất đặc biệt đi! - Bảo Bình không thèm nhìn Menu, cúi mặt xuống mà đặt món.

.........Tích tắc...tích tắc.........

_Hai phần đặc biệt của hai người! - Người bồi bàn đem ra hai dĩa gỏi Tôm Hùm.

_Đồ ăn của tôi! - Kim Ngưu reo lên mừng rỡ, bây giờ có thể nói anh đói tới nỗi có thể ăn luôn cả cái dĩa.

_Vui rồi chứ? Tôi đã nói là giữ lời mà! - Bảo Bình phổng mũi, nói như tự khen bản thân.

_Cảm ơn, Bảo Bảo! - Anh nở nụ cười tỏa nắng, híp cả mắt, không biết là cô đang lườm anh vì hai cái từ làm cô phải "té lên té xuống".

Kim Ngưu ăn được hai miếng thì khựng lại. Thấy vậy, cô liền hỏi:

_Sao vậy? Không phải anh đói lắm sao?

_Ưm... - Anh chợt nhíu mày -...Tôm này không giòn, họ nấu chín quá rồi, mất cả độ dai!

....Té xỉu.....

Người ta khi đói thì ăn gì cũng ngon, còn Kim Ngưu vẫn không để cái đói làm mất đi lý trí.

"Cái tên này... - Bảo Bình giận run người - ...cho ngươi ăn là may lắm rồi, còn đòi phải ngon nữa à?!"

_Nhưng không thể lãng phí đồ ăn được! Bảo Bảo cô cũng mau ăn đi! - Vừa cằn nhằn xong, anh liền trở lại trạng thái dễ thương của mình đến chóng cả mặt.

....Té xỉu....

"Tên này...Hắn đích thị là đổi thủ của mình!" Mọi người có lẽ không thấy nhưng mắt của Bảo Bình giờ đã tóe lửa.

..............

Sau khi ăn no cả bụng, Bảo Bình mới nhớ ra một chuyện trọng đại rồi mặt mày tái mét nhìn anh.

_Sao vậy, Bảo Bảo?

_Tôi...- Cô ngập ngừng - ...quên đem theo tiền...

 
♥Smile♥
Lớp phó nhà Khí
♥Smile♥
Giới tính : Nữ
Zodiac : Aquarius
Tổng số bài gửi : 2422
Birthday : 04/02/2000
Join date : 18/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 6) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 6)   That Moment, We Met...(Chapter 6) Icon_minitimeFri May 03, 2013 10:57 am

thoi thì lấy tem
 
yoohaney
Học sinh nhà Nước
yoohaney
Giới tính : Nữ
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 1689
Birthday : 23/10/1996
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 6) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 6)   That Moment, We Met...(Chapter 6) Icon_minitimeFri May 03, 2013 11:04 am

Thoi là thoi cái giề =]]] nàg ko thấy nguyên bộ trn nóa bị thủng lỗ cần bù đắp àhk?!
 
♥Smile♥
Lớp phó nhà Khí
♥Smile♥
Giới tính : Nữ
Zodiac : Aquarius
Tổng số bài gửi : 2422
Birthday : 04/02/2000
Join date : 18/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 6) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 6)   That Moment, We Met...(Chapter 6) Icon_minitimeFri May 03, 2013 11:05 am

hehe
 
yoohaney
Học sinh nhà Nước
yoohaney
Giới tính : Nữ
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 1689
Birthday : 23/10/1996
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 6) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 6)   That Moment, We Met...(Chapter 6) Icon_minitimeFri May 03, 2013 11:06 am

a~lại cười ==" đúg là Sờ Mai...
 
♥Smile♥
Lớp phó nhà Khí
♥Smile♥
Giới tính : Nữ
Zodiac : Aquarius
Tổng số bài gửi : 2422
Birthday : 04/02/2000
Join date : 18/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 6) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 6)   That Moment, We Met...(Chapter 6) Icon_minitimeFri May 03, 2013 11:09 am

hehe ^^
 
yoohaney
Học sinh nhà Nước
yoohaney
Giới tính : Nữ
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 1689
Birthday : 23/10/1996
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 6) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 6)   That Moment, We Met...(Chapter 6) Icon_minitimeFri May 03, 2013 11:16 am

Đề nghị Ploy e zô ây fụ chị khiêng xác Sờ Maj!!!!! >.<
 
Ploy♥
Lớp trưởng nhà Lửa
Ploy♥
Giới tính : Nữ
Zodiac : Sagittarius
Tổng số bài gửi : 3026
Birthday : 10/12/2000
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 6) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 6)   That Moment, We Met...(Chapter 6) Icon_minitimeFri May 03, 2013 11:21 am

*Hút coca* Ồh phim này hay quá =))
*Ăn popca* Cố lên, khiêng xác nó đi chị =))
 
yoohaney
Học sinh nhà Nước
yoohaney
Giới tính : Nữ
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 1689
Birthday : 23/10/1996
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 6) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 6)   That Moment, We Met...(Chapter 6) Icon_minitimeFri May 03, 2013 11:24 am

àh àh...chị định ướp xác nàg ấy :"> em 0 fụ àhk???!! Chị sẽ choa e trái tim "zàng" của Sờ Mai zề tưởng niệm
 
Ploy♥
Lớp trưởng nhà Lửa
Ploy♥
Giới tính : Nữ
Zodiac : Sagittarius
Tổng số bài gửi : 3026
Birthday : 10/12/2000
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 6) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 6)   That Moment, We Met...(Chapter 6) Icon_minitimeFri May 03, 2013 11:26 am

Em chả thích =)) Em thích bộ nội tạng *vuốt cằm*
À mà xương cũng bán được mà tóc cũng thế.....
Thôi chị ơi, ướp xác nó làm giề :v Xẻ ra 2 chị em mềnh đi bán đc nhiều tiền hơn :v
 
yoohaney
Học sinh nhà Nước
yoohaney
Giới tính : Nữ
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 1689
Birthday : 23/10/1996
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 6) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 6)   That Moment, We Met...(Chapter 6) Icon_minitimeFri May 03, 2013 11:27 am

Bán aj ăn e ui??? =]]]
Thả zô chuồng khỉ làm pạn w tụi nó
 
Ploy♥
Lớp trưởng nhà Lửa
Ploy♥
Giới tính : Nữ
Zodiac : Sagittarius
Tổng số bài gửi : 3026
Birthday : 10/12/2000
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 6) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 6)   That Moment, We Met...(Chapter 6) Icon_minitimeFri May 03, 2013 11:29 am

=)) Bán cho bọn buôn nội tạng ý chị =))
 
♥Smile♥
Lớp phó nhà Khí
♥Smile♥
Giới tính : Nữ
Zodiac : Aquarius
Tổng số bài gửi : 2422
Birthday : 04/02/2000
Join date : 18/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 6) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 6)   That Moment, We Met...(Chapter 6) Icon_minitimeFri May 03, 2013 11:31 am

Ghét 2 ng` quá!!!!
Ứ chơi vs 2 ng` nữa
Hix!!!
Mấy ng` dã man chết đi đc TT___________________TT huhuhuhuhuhuhuhu
 
Ploy♥
Lớp trưởng nhà Lửa
Ploy♥
Giới tính : Nữ
Zodiac : Sagittarius
Tổng số bài gửi : 3026
Birthday : 10/12/2000
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 6) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 6)   That Moment, We Met...(Chapter 6) Icon_minitimeFri May 03, 2013 11:33 am

ghét nhìu thành iu đấy =]]
 
yoohaney
Học sinh nhà Nước
yoohaney
Giới tính : Nữ
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 1689
Birthday : 23/10/1996
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 6) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 6)   That Moment, We Met...(Chapter 6) Icon_minitimeFri May 03, 2013 11:34 am

Chậc...zậy fải lấy giá cao tí =]] còn nguyên cái xác làm zì h???
 
Ploy♥
Lớp trưởng nhà Lửa
Ploy♥
Giới tính : Nữ
Zodiac : Sagittarius
Tổng số bài gửi : 3026
Birthday : 10/12/2000
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 6) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 6)   That Moment, We Met...(Chapter 6) Icon_minitimeFri May 03, 2013 11:37 am

Bán nốt =)) bán đc chỗ nào bán chỗ đó =))
 
yoohaney
Học sinh nhà Nước
yoohaney
Giới tính : Nữ
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 1689
Birthday : 23/10/1996
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 6) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 6)   That Moment, We Met...(Chapter 6) Icon_minitimeFri May 03, 2013 11:38 am

chị ko wen nhìu w mạng lưới bán người này, có z liên lạc òi 2 mềnh 5-5 =]]]
 
♥Smile♥
Lớp phó nhà Khí
♥Smile♥
Giới tính : Nữ
Zodiac : Aquarius
Tổng số bài gửi : 2422
Birthday : 04/02/2000
Join date : 18/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 6) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 6)   That Moment, We Met...(Chapter 6) Icon_minitimeFri May 03, 2013 11:45 am

HUHUHUHUHUHUHUHUHUHUHUHUHUHUHUHUHUHUHUHUHU!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
TA TA SẼ KHÔNG BAO H CHƠI VỚI 2 KẺ SÁT NHÂN NHƯ 2 NG` NỮA
 
Ploy♥
Lớp trưởng nhà Lửa
Ploy♥
Giới tính : Nữ
Zodiac : Sagittarius
Tổng số bài gửi : 3026
Birthday : 10/12/2000
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 6) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 6)   That Moment, We Met...(Chapter 6) Icon_minitimeFri May 03, 2013 11:47 am

=))) Nàng mà k chơi thì tiếc cả đời =)))
 
yoohaney
Học sinh nhà Nước
yoohaney
Giới tính : Nữ
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 1689
Birthday : 23/10/1996
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 6) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 6)   That Moment, We Met...(Chapter 6) Icon_minitimeFri May 03, 2013 11:48 am

_Ngoan, nín! Taz choa kẹo *dỗ dỗ*
@Ploy (nói nhỏ): Sờ Mai làm wá...=]]]
 
♥Smile♥
Lớp phó nhà Khí
♥Smile♥
Giới tính : Nữ
Zodiac : Aquarius
Tổng số bài gửi : 2422
Birthday : 04/02/2000
Join date : 18/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 6) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 6)   That Moment, We Met...(Chapter 6) Icon_minitimeFri May 03, 2013 11:54 am

@ Yooh: TA không phải là trẻ con huhuhuhu
@Ploy: Có chết ta cx ko chơi vs 2 nàg đâu!!!
Cho tiếc lun!
2 ng` toàn câu kết vs nhau để bắt nạt ta huhuhu
 
yoohaney
Học sinh nhà Nước
yoohaney
Giới tính : Nữ
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 1689
Birthday : 23/10/1996
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 6) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 6)   That Moment, We Met...(Chapter 6) Icon_minitimeFri May 03, 2013 11:56 am

ÈO...khóc ì xèo thía màk ko trẻ con...cắn nàg h =="
 
♥Smile♥
Lớp phó nhà Khí
♥Smile♥
Giới tính : Nữ
Zodiac : Aquarius
Tổng số bài gửi : 2422
Birthday : 04/02/2000
Join date : 18/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 6) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 6)   That Moment, We Met...(Chapter 6) Icon_minitimeFri May 03, 2013 11:58 am

@Yooh: thế một ông gì khóc thì ông ta là trẻ con ak?? :?:
Nàng cắn ta, ta cắn! Hix !!!
 
yoohaney
Học sinh nhà Nước
yoohaney
Giới tính : Nữ
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 1689
Birthday : 23/10/1996
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 6) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 6)   That Moment, We Met...(Chapter 6) Icon_minitimeFri May 03, 2013 12:01 pm

Đg nhiên=]]] tính cách như kon nít =]]]
Nàg cạp thịt taz dai lắm, ko nỗi âu
 
Ploy♥
Lớp trưởng nhà Lửa
Ploy♥
Giới tính : Nữ
Zodiac : Sagittarius
Tổng số bài gửi : 3026
Birthday : 10/12/2000
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 6) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 6)   That Moment, We Met...(Chapter 6) Icon_minitimeFri May 03, 2013 12:22 pm

=]]z chẹp!
Bảo "Có chết ta cx ko chơi vs 2 nàg đâu!!!" mà nói lắm dữ =]]z
 
Sponsored content
That Moment, We Met...(Chapter 6) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 6)   That Moment, We Met...(Chapter 6) Icon_minitime

 
 

That Moment, We Met...(Chapter 6)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 2 trangChuyển đến trang : 1, 2  Next

 Similar topics

-
» That Moment, We Met...(Chapter 2)
» That Moment, We Met...(Chapter 15)
» That Moment, We Met...(Chapter 24)
» That Moment, We Met...(Chapter 4)
» That Moment, We Met...(Chapter 16)
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Truyện 12 chòm sao :: Lớp học văn :: Gian truyện 12 chòm sao :: Gian truyện học đường :: That Moment, We Met...-