Gió ơi! tất cả là lỗi của gió đó,gió có biết không? sao gió nhẹ nhàng đến cho lòng em vấn vương, gió mang đến cho em những khoảnh khắc đẹp nhất. Gió kể cho em nghe ở vùng đất xa xăm kia nàng suối ngày ngày vui đùa bên tiếng reo ca của các loài hoa. Nơi đó có loài hoa mà em yêu thích nhất: khổng tú cầu. Gió bảo từng đoá khổng tú cầu nở là từng nụ cười của em gởi cho gió. Khóm tú cầu khẽ rung rinh vui đùa bên nàng suối trong ánh năng ban mai. Gió bảo gió thích nhìn em cười, gió yêu nụ cười của em, nó hồn nhiên trong sáng đến kì lạ, không hoen chút bụi đường... Gió đem đến bên em niềm hạnh phúc thật nhẹ nhàng, cho em những ngày tháng vui vẻ... Nhưng gió ơi! cũng chính gió làm mắt em buồn, chính gió làm lệ em rơi...Gió có biết không? Gió nhẹ nhàng đến bên em rồi cũng nhẹ nhàng tan nhanh, như những con sóng nối đuôi nhau xô vào bờ rồi nhanh chóng vỡ vụn thành từng mảnh. Từng mảnh của niềm nhớ luôn gọi tên gió. Trong giấc mơ em thấy mình vui dùa bên gió,em choàng tỉnh giấc, thấy quanh mình là một khoảng không trống vắng, lạnh lẽo, cô đơn. Em bật khóc, khóc mãi, khóc để quên đi ngày tháng bên cạnh gió... nhưng sao không thể, càng cố quên em lại càng muốn níu giữ những khoảnh khắc ấy.Tại sao? tại sao vậy gió? Gió trả lời em đi... gió ơi! Em gọi tên gió trong đêm tối...nhưng đáp lại em là nụ cười nhẹ nhàng, là ánh sáng nhấp nhấy an ủi của các vì sao dành cho em. họ bảo em hãy để những ký ức về gió biến thành 1 vì sao của riêng em trên bầu trời...em..em có thể làm như vậy không? hả gió? trong bóng tối những đoá khổng tú cầu tựa đầu vào nhau đang yên giấc...Và nụ cười của em cũng theo gió ngủ yên từ lâu.Làm sao đây gió ơi! Em muốn được cười, muốn được thấy khổng tú cầu khẽ hát cùng ánh nắng ban mai...nhưng giờ đây mắt em nhạt nhòa những kỉ niệm về gió.Gió tàn nhẫn lắm! gió có biết không? Gió hứa hứa trở về nhưng lại bắt em phải chờ đợi quá lâu. Đến bao giờ gió mới trở về, gió nói đi...Gió hứa không để em khóc nhưng mắt em lệ đã rơi.Lỗi của gió lớn lắm, gió ơi! gió có biết không? Tất cả là lỗi của gió đấy! Gió về đi,về bên cạnh em để khổng tú cầu lại có thể hát, để lệ em đừng rơi vì gió nữa.Gió ơi, gió về đi! đừng bắt em phải chờ đợi nữa...GIÓ ƠI!..