Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng NhậpShop

Share
 

 12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (Chương 2)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Vierge Doan
Học sinh nhà Đất
Vierge Doan
Giới tính : Nữ
Zodiac : Virgo
Tổng số bài gửi : 383
Birthday : 02/09/1997
Join date : 07/02/2014
12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (Chương 2) Empty
Bài gửiTiêu đề: 12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (Chương 2)   12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (Chương 2) Icon_minitimeSat Feb 15, 2014 1:07 pm

Căn bản chương này au muốn truyền cho mọi người trải nghiệm đến nước ngoài lần đầu tiên của một người Việt Nam như Xà Phu và cảm giác, suy nghĩ của cậu.
Đồng thời, 3 thiên sứ Hoàng Đạo đầu tiên xuất hiện.


Chapitre 2
Tiền đến Paris...
12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (Chương 2) Bonjour-Paris-paris-30708270-1920-1080_zpsde62d48f

Năm giờ hai mươi chiều ngày 30 tháng 8...
Tương ứng mười một giờ hai mươi khuya tại Việt Nam...

Khi tôi vừa đáp xuống máy bay, thay vì sẽ suy nghĩ tìm mười hai thiên sứ khác ở đâu, tôi không nghĩ điều gì hơn là sống ở đó thế nào đây. Bởi tôi đã quen sống cuộc sống ở quê nhà rồi, mà đây lại là lần đầu tiên ra nước ngoài, nên mọi thứ đối với tôi mới mẻ một cách lạ thường.

Tôi đến vào mùa thu, nên điều mà tôi cảm nhận đầu tiên là cái lạnh buốt thấu xương còn hơn cả sức tưởng tượng.

Tôi liền nghĩ đến chiếc áo khoác màu trà sữa mẹ đã chuẩn bị cho tôi, lập tức lục trong hành lí xách tay của mình thì bỗng dưng sực nhớ một chuyện khiến tôi chỉ biết ngẩn người ra.

Hình như...
trước khi khởi hành, tôi đã chủ quan để nó trong hành lí ký gửi rồi !

Thế là ba chân bốn cẳng, tôi chạy đi tìm tầng nhận hành lí khiến hành khách ngoài cuộc cũng phải ngoái mắt nhìn, trầm trồ chỉ trỏ trong khi tôi chỉ mặc duy nhất một chiếc áo sơ mi mỏng. Tôi hận sức khoẻ của tôi hết sức ! Vì mới ra viện chưa lâu nên nó quá yếu, chỉ được mười phút sau là cả cơ thể run lên bần bật.

Tuy nhiên, khó khăn lắm tôi mới có thể trấn an tinh thần của mình, vì tình hình giờ đây thì còn lâu tôi mới lấy được chiếc áo khoác vì phải xếp hàng chờ khâu nhập cảnh, rồi còn phải đi qua hai khu sân bay nữa mới đến phòng nhận hành lý...

Lập tức tôi liền cố giữa ấm cho mình bằng cách hà hơi vào lòng hai bàn tay, chà xát thật mạnh mà đập liên hồi hai bên má của mình. Nhiều người nói rằng khi chúng ta gặp lạnh, nếu không thích nghi kịp sẽ tạo nên cơn buồn ngủ khó cưỡng lại được. Tôi không dám nghĩ đến cảnh mình ngủ giữa sân bay nên mới làm vậy để có cảm giác tỉnh táo phần nào.

Tôi đã tưởng mình sẽ khó trụ lại lâu được nữa thì bỗng dưng một vật thể to lớn mềm mại trùm lấy khắp người. Đối với tôi, nó dài chấm đất và quá ấm đến nỗi giờ đây tôi đã có thể cảm nhận được thân nhiệt đã trở lại với mình. Tôi ngơ ngác nhìn tấm áo khoác mà không biết ai đã cho tôi. Tôi cứ quay đi quay lại tìm chủ nhân của nó, mà không hề để ý hai người ngoại quốc đứng đằng sau tôi từ khi nào. Một trong hai người nói bằng tiếng Pháp:

- “Thiệt tình, có phải là Xà Phu không ? Lần sau đừng có bất cẩn thế chứ !”

Nghe trúng đích danh, tôi khẽ giật mình, ngoái đầu lại...

Hai người ngoại quốc này quả thực cao hơn tôi cả một cái đầu, nhưng cả hai trông thật điển trai với mái tóc nâu hạt dẻ được buộc đuôi ngựa, còn người kia lại có mái tóc nâu sẫm bù xù rủ xuống càng làm tăng vẻ trầm tính vốn có của mình. Tôi chú ý nhất đôi mắt của hai người, chúng sáng long lanh như ngọc, và thể hiện tính cách của mỗi người, màu xanh lục sự hoạt bát năng động và ngược lại là màu xanh lam của sự hiền lành điềm tĩnh...

- “Xin lỗi, làm thế nào hai anh biết được tôi ?” – Tôi cố che giấu sự ngạc nhiên của mình, lịch sự hỏi lại hai người. Từ khi còn ở Việt Nam tôi khá tự tin với kỹ năng giao tiếp tiếng Pháp của mình. Dù cho vào thời đại này người ta ưa chuộng tiếng Anh nhiều hơn, nhưng tôi được bố mẹ trang bị cho hai ngoại ngữ như vậy nên tôi nghĩ đó cũng là một lợi thế...
- “Mười hai thiên sứ tụi tớ đều biết cậu cả đấy.” – Anh ta bật cười, rồi từ từ vén mái tóc của mình để lộ kí hiệu giống số hai La Mã trên trán mà giới thiệu – “Tớ là Thiên sứ Song Tử (Gemini). Tớ chuyên về sức mạnh âm nhạc và tâm linh. Rất vui được gặp cậu !”
- “Còn mình là Thiên sứ Kim Ngưu (Taurus), sở hữu quyền năng về cây cỏ và thiên nhiên.” – Cậu ta từ tốn giới thiệu. Dù không phô trương như người kia nhưng tôi vẫn có thể thấy ký hiệu sừng trâu vàng lấp ló sau mái tóc.

Tôi há hốc mồm kinh ngạc nhìn một lượt từ đầu đến chân của hai chàng trai. Vậy ra tôi đang đứng trước mặt hai thiên sứ Huyền thoại trá hình nhân gian mà không hề biết. Nếu chúng tôi mà đang ở Thế giới Thiên sứ thì tôi đây chắc chắn đã bị xử trảm từ lâu vì vô lễ rồi.

Trái Đất này tròn thật...
Tôi không ngờ chúng tôi sẽ gặp nhau khi mới bước chân đến đây như vậy.

_______________________________________________________________

Chúng tôi ra khỏi sân bay, vừa hàn thuyên đủ điều vừa ngắm nhìn cảnh vật đang lùi đằng sau trên cửa sổ xe buýt. So sánh với cảnh vật ở Việt Nam thì nơi đây hoàn toàn khác xa nhiều. Vì sân bay này hoàn toàn cách trung tâm Paris hơn một trăm cây số nên bao phủ lấy nó là những rặng cây thông đã ngả vàng do sắc thu. Những chiếc lá rụng xuống cuốn theo chiều gió, quất vào tấm cửa sổ lờ mờ do sương mù càng làm tôi thấm thía thêm một mùa thu thật sự của châu Âu. Nếu tôi có máy chụp ảnh, tôi rất muốn cho bố mẹ Nhân gian xem những gì tôi đang thấy.

Họ đã kể cho tôi về cuộc sống của mỗi người trong mười sáu năm Nhân gian. Song Tử là người Mỹ, đến từ Alaska còn Kim Ngưu là người Brazil. Giống như tôi, bản thân họ cũng đã trải qua biết bao những hạnh phúc của thế giới này, cũng có cuộc sống nhàn nhạ và no đủ...Tuy nhiên cả hai cũng phải chịu biết bao khó khăn để che giấu thân phận thật của mình trước rất nhiều con mắt của phàm nhân. Tôi cảm thấy tội nghiệp cho Kim Ngưu, lúc sinh ra cậu ấy bị đồn thổi là có ma ám bởi làn da trắng trẻo bất thường và đôi sừng trâu của hình dạng thiên sứ, thế là trong suốt tuổi thơ mọi người đều xa lánh không dám tiếp xúc với cậu. Song Tử cũng không kém, năm tám tuổi cậu ấy đã làm cả trường Tiểu học phải hoảng loạn khi thấy hai bản phân thân đang tập làm bánh với chén dĩa dao kéo lơ lửng không trung...

Tôi kinh ngạc, hoá ra tôi không phải là người duy nhất không kiểm soát được quyền năng của mình. Ngay đến cả các thiên sứ Huyền thoại dù cho có mạnh thế nào cũng sẽ chung số phận với tôi nếu không điều khiển được năng lực của mình. Tôi biết họ cũng giống tôi, chúng tôi là những thiên sứ chưa trưởng thành. Nhưng tôi không bao giờ nghĩ mình sẽ chung chạ với con cháu đấng tối cao của Thái Dương hệ. Cảm giác như đang mơ vậy !

Chúng tôi trở thành bạn thân từ đó...

_____________________________________________________________

Bảy giờ rưỡi tối, cuối cùng xe buýt chở Kim Ngưu, Song Tử và tôi đến trung tâm thành phố. Chúng tôi quyết định sẽ đi tham quan sông Seine để giúp tôi dần thích nghi khí hậu ở đây.

Chúng tôi liền đi du ngoạn bằng chiếc thuyền gỗ hạng sang. Từng đợt cơn gió lạnh buổi tối quất vào khiến khuôn mặt tôi tê cứng vì lạnh ghê người. Song Tử trông không có vẻ lạnh gì cả, ngược lại với tôi, cậu ta vẫn ung dung bấm chiếc ipad chụp ảnh không ngừng. Kim Ngưu mặc chiếc áo đã cứu tôi hồi ở sân bay, cậu ta có vẻ không ổn lắm vì tôi biết chắc cậu đang say tàu.

Chúng tôi vẫn cứ thích đứng ngoài trời. Bởi trước mặt tôi, nếu ở trên cao là những đốm sáng vàng lấp lánh trên những ngôi nhà cổ, những toà cao ốc khổng lồ thì ở dưới những đốm sáng lại có màu trắng xoá, phản chiếu ánh sáng của mặt trăng mà chấp chới từng gợn trên mặt sông trông đẹp tuyệt đến khó tả. Buổi tối đầu tiên nơi đất khách quê người, luôn là một buổi tối đầy sự bất ngờ nhất đối với một người ngoại quốc, cả ba chúng tôi cũng vậy.

Tôi đang ngắm mặt sông thì chợt phát hiện một thứ gì đó nhảy phốc khỏi mặt nước từ xa trông rất giống cá heo. Nhưng lý trí mách bảo tôi ở đây làm gì có cá heo, tôi phải đảm bảo mình không bị ảo giác mà căng mắt quan sát kỹ. Một lần nữa, có gì đó cứ nhảy lên mặt sông, và có lẽ nó đang dần tiến gần trước đôi mắt sững sờ của tôi. Liệu đó là sinh vật gì thế ?!

- “Song Tử, Kim Ngưu, đó là...”

Chưa kịp dứt lời, sinh vật đó đã nhảy lên tàu mà trực diện nhào đến và chộp lấy hai vai của tôi. Sự việc quá bất ngờ khiến tôi không kịp phản ứng. Sinh vật đó liều đưa tay chụp lấy đôi mắt khiến tôi không thấy được gì. Tôi đang trong tình thế khó đối phó lại được, bởi sức nặng của nó có thể lôi tôi xuống dòng sông chảy xiết này bất cứ khi nào. Nếu tôi rơi xuống, tôi sẽ bị chết chìm ngay tắp lự. Hơn nữa, trong tay tôi không hề có một pháp thuật nào để phòng ngự. Tôi đang bị thất thế !

Tình huống cấp bách nhất, vẫn không có dấu hiệu hay phản ứng gì của Song Tử và Kim Ngưu. Tôi đã nghĩ đâu sinh vật đó chắc đã làm gì hai người trước rồi mới tính đến tôi chăng ? Tôi quyết liệt giằng co với nó, nhưng không hiểu sao nó quá khoẻ, mà sức nặng của nó đang ngày một tăng lên như muốn kéo tôi khỏi tàu rồi xuống nước ?!
_____________________________________________________________

- “Hai nghìn năm không gặp, Song Ngư (Pisces). Cậu tha cho Xà Phu đi, cậu ta sợ chết khiếp rồi kìa.” – Tiếng bông đùa của Song Tử như một gáo nước lạnh đổ ập lên đầu tôi, tôi ngẩn người không chống lại nữa.
- “Xin lỗi, lâu quá không có ai cho tớ ôm nên tớ mới chọn Xà Phu vậy.” – Lần này là giọng nói ngọt ngào của một cô gái, nhưng chủ nhân của giọng nói đó, đang ở rất gần tôi.


Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy ??

Bàn tay đang che mắt tôi dần buông lỏng ra, trước mặt tôi giờ đây là khuôn mặt một thiếu nữ xinh đẹp mới mái tóc bạc bồng bềnh theo chiều gió. Đôi mắt xanh lam của cô khẽ động đậy nhìn tôi. Tôi nuốt nước bọt vì vẫn còn sợ, nhìn xuống thì thấy nửa cơ thể dưới của cô gái lại là đuôi cá.

- “Chào Xà Phu, mình là Song Ngư. Cho mình xin lỗi vụ vừa nãy, mình chỉ muốn gây bất ngờ cho bạn thôi.”
Song Ngư ? Nếu tôi đoán không nhầm hình như cô ấy cũng là một trong mười hai Thiên sứ Huyền thoại ?

Từ nhỏ, mẹ đã từng kể cho tôi nghe rất nhiều truyện tích kì lạ về những nhân ngư sống sâu dưới đại dương và những bằng chứng mơ hồ cho sự tồn tại của họ từ thời xa xưa. Nhưng đây là lần đầu tôi thấy một nhân vật truyền thuyết hoàn toàn có thật. Ngoại hình của Song Ngư như còn vượt xa cả trí tưởng tượng của tôi bởi vẻ đẹp gần như hoàn mĩ của cô.

- “Dù sao thì... Song Ngư này, sao cậu không thể đi giống người thường ? Chắc cậu cũng phải được người ta chuẩn bị mọi thứ để tập trung ở đây chứ ?” – Tôi tò mò hỏi cô ấy. Kim Ngưu và Song Tử như cũng tán thành câu hỏi của tôi mà hưởng ứng.
- “Hôm nay tớ ngủ quên, lỡ mất chuyến bay nên đã cất công bơi từ Australia đến đây.”


Cả ba chúng tôi đồng loạt im bặt, rơi cằm nhìn Song Ngư...
Tôi nhìn cơ thể mảnh mai của Song Ngư, dù cho cô ấy có ở dạng người cá đi nữa, nhưng tôi cứ tự nhủ làm thế quái nào mà cô gái chân yếu tay mềm như vậy lại có thể bơi được đến tận đây ?? Từ Australia đến Pháp là cả một bán cầu chứ chẳng chơi. Vả lại, thời nay chưa có thứ gì lại có tốc độ bơi nhanh khủng khiếp xuyên bán cầu trong nửa ngày cả. Hơn nữa, trước mặt tôi, Song Ngư hầu như không có dấu hiệu gì của sự mệt mỏi.
Một sức mạnh có độ bền khá đáng nể...
Ấn tượng đầu tiên của tôi về Song Ngư, là như vậy.

_______________________________________________________________________

Chín giờ tối, sau khi giúp Song Ngư lên bờ và biến thành dạng phàm nhân, cả nhóm chúng tôi ăn tối tại một nhà hàng trên toà cao ốc...
- “Có ổn không mọi người ? Trên đó lạnh lắm đó !” – Tôi vẫn còn ám ảnh cái lạnh đột ngột bao phủ xúc giác tận xương tuỷ khi bước xuống máy bay.
- “Không sao đâu ! Nhà hàng đó có máy sưởi mà !” – Kim Ngưu đột nhiên trả lời, lôi kéo tay tôi đi khiến tôi bối rối không biết nên làm gì. Sau khi nghe thấy tiếng ọc ọc trông rất buồn cười từ một ai đó, tôi mới hiểu, thấy mình nên cảm thông cho cậu ta. Vì tôi dám chắc có khi cậu ta không thể chịu nổi một phút với bao tử trống rỗng rồi.

Quả đúng cái gì phải thử qua thì mới biết được giá trị thật sự của nó.

Lúc đầu tôi không quen ăn những đồ Tây cho lắm. Nhưng sau cùng Song Tử, Kim Ngưu và Song Ngư đã cho tôi thưởng thức rất nhiều của ngon vật lạ của nước Pháp. Từ những miếng sanwich hỗn tạp phô mai thịt xông khói cho đến nhiều tảng thịt gà viên nướng. Trong đó tôi thích nhất bánh mì phết một thứ mứt sôcôla được gọi là Nutella – Một loại mứt phổ biến tại đây.

_______________________________________________________________________________

Trên đường về nhà, khi chúng tôi định đến ký túc xá của trường thì Song Ngư vừa ngáp vừa nói.
- “Tớ nghe nói chúng ta tạm thời nghỉ qua đêm tại khách sạn, bởi vẫn chưa vào năm học thì vẫn chưa có ký túc xá.”
Vậy nên tôi mới không hiểu sao người ta lại bắt tôi đến đây vào ngày 30 tháng 8 chứ...
- “Quyết định vậy đi !” – Tôi cũng tán thành, ngủ ở ngoài đường chắc chắn nằm trong danh sách sở ghét không của riêng ai rồi.


Sau khi tìm được một nhà nghỉ bốn sao ở gần bờ sông, tôi không ngần ngại thả mình rơi tự do rồi nằm sấp xuống chiếc giường khổng lồ êm ái. Cú nhảy của tôi đã làm độ đàn hồi của nó nảy lên xuống đều đều, khiến hàng mi tôi nặng trĩu lúc nào không hay.

Một ngày kéo dài ba mươi giờ đồng hồ, đã kết thúc với tôi như vậy đấy...

From my memories...
 
Hoàng Kim
Hiệu trưởng
Hoàng Kim
Giới tính : Nữ
Zodiac : Virgo
Tổng số bài gửi : 884
Birthday : 09/09/1998
Join date : 17/04/2013
12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (Chương 2) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: 12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (Chương 2)   12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (Chương 2) Icon_minitimeSun Apr 27, 2014 4:34 pm

hay qué hay qué!!! TTvTT ta thích a~!!
https://truyen.catsboard.com  
 

12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (Chương 2)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Similar topics

-
» 12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (Chương 1)
» 12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (chương 14)
» 12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (Chương 9)
» 12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (Chương 6)
» 12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (chương 12)
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Truyện 12 chòm sao :: Lớp học văn :: Gian truyện 12 chòm sao :: Gian truyện thần thoại, phép thuật :: 12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo-