Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng NhậpShop

Share
 

 Mẹ ơi!

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Tiểu Nha Đamm
Học sinh chưa nhận lớp
Tiểu Nha Đamm
Giới tính : Nữ
Zodiac : Aquarius
Tổng số bài gửi : 2
Birthday : 09/02/1998
Join date : 09/03/2014
Mẹ ơi! Empty
Bài gửiTiêu đề: Mẹ ơi!   Mẹ ơi! Icon_minitimeSun Apr 06, 2014 8:26 pm

Mưa. Mưa rồi. Cơn mưa mùa hạ đầu tiên hay cũng chính là cơn mưa cuối cùng của nó!
-----fashback-----
Mùa hè đến rồi.

Cái nóng gay gắt quá, thiêu đốt tất cả.

Bây giờ mà có mưa thì hay biết mấy. Mưa có thể xóa dịu cái nóng hè gay gắt kia. Nhưng mà từ đầu hạ đên giờ cũng được nửa tháng rồi mà vẫn chưa thấy hạt mưa nào.

Giữa trưa. Mọi thứ như thiếu đi sức sống dần héo khô, trở nên yên tĩnh đến lạ. Vậy mà...

Ở một góc phố giữa lòng Hà Nội lại có một cuộc cãi vã nảy lửa. Phải chăng vì cái nắng nóng đã làm cho con người ta trở nên tức giận thêm?

- Mày đi đi. Đừng có về cái nhà này nữa. Có giỏi thì tự kiếm tiền mà ăn. -một người phụ nữ tầm trung niên đang cầm cái chổi, mặt đỏ hầm hầm, miệng thét ra lửa.- Cái đồ ăn bám...
-...-Cô gái nhỏ vẫn không có thái độ gì là đang mảy may đến lời nói của người phụ nữ kia cả.

Cô đã quen rồi, quen với việc bị đánh đập, chửi rủa như vậy rồi.

Ngày nào mà cô không bị chửi, bị đánh cơ chứ? Nấu cơm, lau nhà, rửa bát... việc gì cô chả phải động tay vào. Nhưng kết cục cũng vậy thôi. Hơi một tí là bị đánh bị một cách thậm tệ.

Người đàn bà đó đâu phải mẹ cô. Bà ta là mẹ kế. Luôn tỏ ra quan tâm chăm sóc cô khi có cha ở bên. Còn khi không có ông ấy thì... Nhiều lúc cô nghĩ cuộc đời mình sao mà giống nàng lọ lem quá vậy.

Nhưng chẳng bao giờ cô tin vào cái kết có hậu: lọ lem sẽ gặp hoàng tử. Đó chỉ là lừa trẻ con, chỉ có trong chuyện cổ tích. Chứ ngoài đời làm gì có...

-Không đi đi còn đứng đấy làm gì? Sao lì giống mẹ mày quá vậy?- Không thấy cô gái trả lời bà ta đâm cáu gắt. Quát.- Mày với mẹ mày đều ngu như nhau. Mày có biết làm sao mẹ mày chết không? Tại vì ngu đấy...

Chát!

Tiếng động chói tai. Từ ai?
Trên mặt người phụ nữ in đậm năm ngón tay đỏ tươi. Bà ta hết sức ngỡ ngàng.

- ĐỪNG CÓ BAO GIỜ ĐỘNG VỚI MẸ TÔI.- Cô gái hét lên đầy căm phẫn. Từ trước tới nay cô luôn nhẫn nhịn, nhẫn nhịn vì cha, vì em bà vì lời nói cuối cùng của mẹ " con hãy sống tốt và nghe lời nhóe". Vậy mà cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, bà ta luôn cố gắng chèn ép cô tới mức đường cùng như thế này đây.

"Tách...tách..."

Cô đã hứa sẽ không khóc. Không khóc vì bất cứ ai. Nhưng có lẽ cô lại thất hữa nữa rồi. Nước mắt cứ tuôn ra khi cô nghĩ về người mẹ đáng thương của mình.

Cô nở nụ cười. Nhạt vô cùng. Nụ cười như đã mất hết niềm tin, niềm vui vào cuộc sống. Cô bước đi trong những lời chửi rủa cay đắng của ai kia.

--------Endfashback-------

Bỏ đi trên con đường dài...

Thực sự bây giờ cô cũng không biết nên đi đâu cả. Dường như thế giới này không dành cho cô thì phải, ai cũng bỏ rơi cô, ruồng bỏ cô mà đi. Giống như mẹ cô vậy, bà đã bỏ cô đi, để cô phải chụi cuộc sống muôn phần cay đắng này.

Đôi chân bước đi trong vô thức...

Cô bắt gặp hình bóng thân quen ấy. Là mẹ cô...bà đang vẫy tay với cô sao?

Cô chạy ngay đến bên mẹ, bà đang nở nụ cười hạnh phúc chờ cô.

"Đùng"

Một chiếc xe lao tới, không kịp phanh. Một dòng máu đỏ tươi tuôn rơi.

"Lách tách..."

Mưa. Mưa rồi. Cơn mữa đầu mùa hạ... Cũng là cơn mưa cuối cùng của cuộc đời nó.

Nó mỉm cười. Một nụ cười thực sụ bao lâu nay...
"Mẹ ơi đợi con. Con đang đến bên mẹ..."

The end
 
 

Mẹ ơi!

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Truyện 12 chòm sao :: Lớp học văn :: Gian truyện 12 chòm sao :: Gian truyện tình cảm, tâm lý :: Truyện ngắn-