Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng NhậpShop

Share
 

 12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 9

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Takitori_cancer
Học sinh nhà Nước
Takitori_cancer
Giới tính : Nữ
Zodiac : Cancer
Tổng số bài gửi : 275
Birthday : 26/06/1999
Join date : 04/01/2014
12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 9 Empty
Bài gửiTiêu đề: 12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 9   12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 9 Icon_minitimeFri Mar 21, 2014 3:22 pm

Chap 9: Buổi dạ hội: Người quan trọng nhất: ( Chà!....mình giới thiệu trước rùi liệu còn hay không nhỉ? Cho mình biết nhá! )


 
-Phù…rốt cuộc cũng xong- Thiên Bình ngồi trong phòng nghỉ, tay buông cây đàn violon xuống vẻ mặt mệt mỏi.
 
Cốc..cốc…Tiếng gõ cửa vang lên:
 
-Thiên Bình, cậu chỉnh dây xong chưa vậy??- Tiếng nói vang bên kia của cánh cửa
 
Thiên Bình đứng dậy, bỏ cây đàn cất vào hộp cẩn thận rồi bước ra mở cửa:
 
-Bảo-chan à!Mình xong rồi, mệt ghê cơ!
 
-Ừ! Vậy mình ra kia chơi đợi đến lượt của cậu đi- Bảo Bình vui vẻ nói
 
-Ừ…..-Thiên Bình quay lại nhìn cây đàn 1 chút rồi chạy theo Bảo Bình, cô có cảm giác bất an trong lòng nhưng nhanh chóng gạt bỏ nó sang 1 bên. Nào ngờ…cảm giác của cô là đúng. 
 
Sau khi Thiên Bình đi khỏi, có 1 bóng đen nấp ở sau tấm rèm nhẹ nhàng bước ra nhìn theo Thiên Bình, nở 1 nụ cười nham hiểm rồi bước vào phòng.
 
                                                       ***
-Còn hai bài trình diễn nữa là tới cậu rồi đó Thiên Bình- Cự Giải nhìn đồng hồ và nhắc nhở Thiên Bình
 
-Cậu vào chuẩn bị đi Bình-chan- Xử Nữ nói.
 
-Ok…..-Thiên Bình gật đầu rồi nhẹ nhàng quay về phòng.
 
-Á…..Á…..Á- Tiếng kêu thất thanh vang lên làm cho các sao đều quay lại.
 
-Có chuyện gì vậy??- Cự Giải hoảng hốt
 
-Tiếng kêu phát ra từ phòng của Thiên Bình, cậu ấy gặp chuyện gì sao?-Bảo Bình lo lắng.
 
Không đợi mọi người bình tâm, Song Tử đã nhanh chóng lao tới phòng của Thiên Bình, anh đạp mạnh cánh cửa ra lo lắng hỏi:
 
-Thiên Bình….cô sao vậy??
 
-Song..song Tử…mọi thứ đều bị hỏng hết rồi!- Thiên Bình quay lại nhìn Song Tử với ánh mắt sợ hãi.
 
Cùng lúc này các sao khác cũng chạy tới, họ đều trông thấy 1 cảnh tượng kinh hoàng đó là tất cả…tất cả đồ đạc của Thiên Bình đều đã bị ai đó phá nát.
 
-Ai..ai đã làm chuyện này?- Xử Nữ tức giận nói.
 
-Mọi thứ đều bị phá hết rồi…
 
Im lặng 1 lúc, Thiên Bình bỗng nhớ ra điều gì đó, cô chạy tới chiếc tủ cũng đã bị phá tan nát, mở cánh tủ ra, vẻ mặt cô lúc này vô cùng lo lắng xen lẫn sợ hãi làm cho mọi người cũng lo theo. Tìm kiếm 1 hồi, cô lôi ra 1 chiếc hộp bằng gỗ, cô mở nó ra, người cô như lịm đi, đôi chân nhỏ bé ngã xuống, mặt cô cúi gằm nhìn cây đàn. Song Tử thấy vậy liền chạy ra đỡ và hỏi:
 
-Có chuyện gì vậy??
 
-Nó..nó đã bị phá rồi….-Thiên Bình nói nghe giọng cô như sắp khóc.
 
-Nó???-Song Tử không hiểu, sau đó anh nhìn xuống cây đàn dưới chân Thiên Bình và đã hiểu ra tất cả.
 
-Ai….ai đã làm chuyện độc ác này?- Xử Nữ gần như quá tức giận cô hét lên.
 
-Thôi bình tĩnh đi, bây giờ chúng ta quan trọng là phải tìm ra hung thủ- Ma Kết điềm đạm chấn tĩnh Xử Nữ.
 
-Thật quá đáng, đó là cây đàn mà ba Thiên Bình tặng cho cô ấy mà!- Bảo Bình cũng tức giận không kém.
-Có tờ giấy gì ở đây nè!- Cự Giải hét lớn gọi mọi người khi cô trông thấy 1 tờ giấy dưới chân mình.
 
-Cô đọc đi xem nào!- Thiên Yết nói.
 
Nội dung của tờ giấy đó như sau: 
 
“ Gửi Thiên Bình:
 
Cô thích món quà mà chúng tôi gửi cho cô chứ??? HAHA…chúng tôi cảnh cáo cô, nếu còn mê hoặc Song Tử của chúng tôi nữa thì chúng tôi không dám chắc cô sẽ thích món quà tiếp theo của chúng tôi đâu! Hahaha…….”
 
-Chuyện này là thế nào hả Song Tử…..-Xử Nữ tức giận quay sang nhìn Song Tử.
 
-Đúng thế, theo nội dung thì chắc chắn là do đám Fangirl của anh gây ra, anh hãy giải thích đi!- Bảo Bình nói to.
 
-Các cô nói gì vậy, tôi không hiểu….-Song Tử luống cuống.
 
-Anh còn nói vậy nữa hả? Anh có biết cây đàn đó rất quan trọng với Bình-chan hay không??- Cự Giải bình thường hiền lành cũng phải lên tiếng.
 
-Các cô đang nói gì thế? Không thế đổ hết tội cho Song Tử được!-Ma Kết kiên quyết bảo vệ Song Tử.
 
 -Đúng thế! Chuyện này đâu phải là do Song Tử làm, tại sao các cô lại trách mắng cậu ấy quá đáng vậy??- Kim Ngưu đồng tình với Ma Kết.
 
-Ý anh là chúng tôi nói sai?-Bảo Bình tức giận.
 
-Chứ còn gì nữa! Dù sao cũng là do đám fan đó cuồng nhiệt quá thôi, Song Tử cũng đâu có muốn như vậy! –Thiên Yết lạnh lùng nói.
 
-Các anh…..- Cự Giải không thể nói gì nữa.
 
-TẤT CẢ HÃY IM ĐI….-Thiên Bình hét to khiến cho mọi người đều giật mình.
 
-Thiên …Bình…-3 sao nữ đồng thanh nói ( vì SN không nói được, BD thì đang ở phòng y tế mà )
 
-Các người…im hết đi….-Giọng Thiên Bình nghe run rẩy và yếu ớt, mặt cô cúi gằm xuống gần như sắp khóc, đôi chân khẽ run lên.
 
-Cậu…cậu sao vậy?- 3 sao nữ lo lắng.
 
-Thiên Bình cô làm sao thế, cô khóc à?-Song Tử im lặng định đưa tay vuốt mái tóc của Thiên Bình thì bị cô hất mạnh ra khiến anh vô cùng ngạc nhiên.
 
-Đừng chạm vào tôi, tôi không muốn phải gặp thêm bất cứ rắc rối nào nữa!-Thiên Bình run rẩy đáp.
 
-“ Thiên Bình”- Song Tử nghĩ thầm rồi anh khẽ quay người đi ra phía cửa, trong lòng đầy nặng trĩu.
 
-Tôi hiểu rồi…..-Giọng nói buồn và ảm đạm của anh khiến cho bầu không khí nặng nề hơn bao giờ hết.
 
Bốp…..vừa mới mở cửa bước ra, Song Tử đã đâm phải 1 người khác, chàng trai trẻ đó xin lỗi và đỡ anh dậy. Anh chàng nay cao ráo, mái tóc xanh lá, đôi mắt màu nâu nhạt với cặp kính có vẻ khá thư sinh, bộ quần áo trên người cho thấy anh ta không phải là học sinh trường này . Vừa trông thấy anh chàng, Song Tử hỏi ngay:
 
-Anh là ai vậy? Sao lại vào đây?
 
-Hở….tôi đến đây để tìm Thiên Bình, anh là ai?-Anh chàng kia cũng hỏi lại y chang như vậy nhưng câu “ tìm Thiên Bình” của anh ta là cho Song tử giật thót.
 
Vừa hay, Xử Nữ bước ra cửa và trông thấy anh ta thì nhận ra ngay liền vui mừng nói:
 
-Akira….có phải Akira không? Lâu lắm không gặp cậu, dạo này cậu thế nào? Đến tìm Thiên Bình hả? Để mình vào gọi nhé!- Nét mặt của Xử-chan lúc này rang rỡ hẳn ra, khác hẳn khuông mặt y chang “thần chết” lúc trách mắng Song-kun làm cho “ai kia” tức anh ách ( chẹp…chẹp…..chắc các bạn cũng biết là ai rồi!)
 
-Thiên Bình ơi! Có Akira đến tìm nè!- Xử Nữ gọi với vào còn Thiên Bình dù đang rất buồn nhưng đành gượng cười ra đón.
 
-Anh ta là ai vậy Xử Nữ?- Ma Kết đến gần Xử hỏi nhỏ.
 
-Liên quan gì tới anh!-Xử Nữ lạnh lùng đáp là Ma Kết chưng hửng.
 
-Cậu có biết là ai không vậy Kim Ngưu???-Ma Kết thất vọng đành hỏi Ngưu ngưu.
 
-Hình như mình có mấy lần gặp cậu ta khi qua chơi với Bảo Bình hồi nhỏ, hình như cậu ta là bạn ‘Thanh mai trúc mã” của Thiên Bình thì phải, nhưng hình như cậu ta đi du học rồi cơ mà nhỉ?-Ngưu kun trả lời.
 
Chuyển sang cậu bạn kia, sau khi thấy Bình-chan với đôi mắt hơi đỏ, cậu ta vội vàng hỏi ngay.
 
-Cậu sao vậy Thiên Bình, cậu khóc à? Ai làm cậu khóc thế? Tớ sẽ cho hắn 1 trận!  ( nóng thế? Cái đứa đứng cạnh cha nội kia kìa!)
 
-Không có gì đâu, mà sao cậu lại ở đây thế này?- Thiên Bình cười trừ rồi nhanh chóng lái sang chủ đề khác.
 
-Thì…..bạn tớ sắp trình diễn tớ phải bay qua ngay chứ!hehe….-Akira trả lời kèm theo 1 cái nháy mắt lém lỉnh làm Thiên Bình khẽ cười.
 
2 người họ cứ đứng nói chuyện vui vẻ như vậy mãi, nhưng ai biết được có kẻ đang sôi máu đến đỉnh đầu rùi kìa, và nhất là khi Bình-chan mải nói chuyện cứ phải gọi là tung nguyên quả bơ vào mặt Song Tử làm anh giận dỗi bỏ đi. Cứ như vậy 10’sau anh bạn kia mới bỏ đi và lúc này…..
 
-Song Tử đâu rồi các cậu nhỉ?- Thiên bình bây giờ mới nhận ra thiếu…nên hỏi mọi người.
 
-Ai mà biết được, hình như tôi thấy cậu ta bỏ đi từ hồi nãy rồi cơ, trông cái mặt thảm thấy thương luôn!- Nhân Mẫ trả lời và cứ đứng như vậy thao thao bất tuyệt đến lúc mở mắt ra thì chẳng thấy ai nữa…( chán cái tên này)
 
                                                              *****
 Lúc này Thiên Bình đang vội vã đi tìm Song Tử (để làm gì thì t/g không rõ), cô cứ tìm mãi mà không chú ý rằng mình sắp tới giờ biểu diễn, và cô cũng không biết rằng có 1 toán người đang theo dõi từng bước chân của cô với ánh mắt ghen tị và gian ác. Tìm mãi rốt cuộc cô cũng tìm được Song Tử đang ngồi trầm tư suy nghĩ ở công viên, dáng vẻ của anh dựa vào ghế đá vẻ mệt mỏi, đôi mắt xanh lá đầy u buồn bị che khuất bởi mái tóc nâu hơi rối, ánh đèn công viên chiếu xuống tạo nên 1 vẻ đẹp lãng tử, trông anh như đang chìm vào thế giới của riêng mình và không quan tâm đến mọi thứ xung quanh( chắc cô gái nào nhìn thấy cảnh này chắc không ngất cũng vào viện quá!)  Thiên Bình trông thấy Song Tử định vui mừng hét to nhưng lại nhớ lại chuyện ban nãy nên im lặng lại gần, Song Tử nghe thấy tiếng bước chân liền quay ra, anh hơi ngạc nhiên rồi lại lạnh lùng hỏi:
 
-Cô ra đây làm gì? Anh chàng điển trai hồi nãy đâu rồi?
 
-Anh đang nói gì vậy? Tôi ra đây là để…..-Thiên Bình hơi sững lại trước thái độ của Song Tử.
 
-Chúng ta chả có gì để nói hết, cô quay về hội trường đi, chắc anh chàng bạn cô đang lo lắng lắm đấy…..- Song Tử đứng dậy đút hai tay vào túi quần, khi đi qua chỗ Thiên Bình đang đơ ra anh nói khẽ…
 
-Cô và tôi..có là gì đâu…..-rồi anh khẽ khàng bước qua…
 
Thiên Bình hơi giật mình trước câu nói đó, cảm giác của cô lúc này như sắp đánh mất điều gì đó quan trọng, cô quay người lại hét lên:
 
-Tôi xin lỗi mà……
 
 Song Tử đứng sững lại, nói:
 
-Tại sao cô phải xin lỗi, tôi mới là người nói câu đó chứ!
 
-Tôi xin lỗi…tại sao anh lại giận chứ, người tức giận phải là tôi mới đúng, Akira là bạn của tôi mà….tại sao..sao anh lại lại như vậy chứ. Anh..anh đúng là đồ ngốc….
 
Thiên Bình hét lên rồi chạy vụt qua Song Tử, hai hàng nước mắt của cô tuôn rơi như những giọt pha lê lấp lánh, lúc này Song Tử nhận ra liền vội chạy theo thì Thiên Bình đã biến mất từ lúc nào.
 
                                                        ***
 
Thiên Bình bây giờ đang ở một góc khác của công viên, cô không quay về hội trường vì cô làm gì còn tâm trí mà biểu diễn chứ, cô cứ đứng khóc mãi như vậy..miệng không ngừng nói: “Thiên Bình…mày ngốc quá, tạo sao lại phải khóc vì anh ta chứ…..” Bỗng có 1 tiếng nói lạnh tới rợn người vang lên khiến Thiên Bình quay đầu lại.
 
-Ái chà….Thiên Bình, cô không biết sợ là gì nhỉ? Lại còn dám khóc trước mặt anh Song Tử của chúng tao nữa chứ, mày nghĩ mày là ai hả????
 
Thiên Bình quay lại đằng sau thì trông thấy một lũ con gái ăn mặc màu mè kiểu cách, trang điểm lòe loẹt, đứa con gái tóc đen lên tiếng hăm dọa Thiên Bình, nghe vậy Thiên bình đã nhận ra ngay chúng chính là những đứa phá cây đàn của cô, cũng chính là chủ nhân của bức thư đe dọa đó, cô liền cứng cỏi đáp:
 
-Các người…chính các người đã phá đồ của tôi?
 
-Ồ….đúng vậy…thế mày định làm gì chúng tao nào, đánh à? Có giỏi thì đánh thử xem…hahaaaaa…….-Cả bọn cười vang. ( bọn dở hơi)
 
-Các người….
 
Trong đầu Thiên Bình lúc này hiện ra hình ảnh của cây đàn mà ba tặng cho cô bị phá không thương tiếc, thái độ lạnh lùng của Song Tử, cô như quá tức giận liền lao vào định cho chúng mấy cước nhưng 1 đứa con gái tóc vàng đã nhanh chóng giữ chặt tay cô lại, đứa còn lại bịt thuốc mê làm cô ngất xỉu. Rồi bọn chúng đưa cô đến 1 nhà kho gần đó, may sao lúc đó Song Tử đang chạy đi tìm Thiên Bình thì trông thấy vậy nên anh liền bám theo nhưng được 1 đoạn thì mất dấu.
 
Tại nhà kho:
 
-Ưm…ưm…-Thiên Bình khẽ mở mắt, cô trông thấy mình đang bị trói ở nơi nào đó và đám con gái hồi nãy đang đứng trước mặt cô cười độc ác.
 
-Tỉnh rồi hả Tiểu thư….haha….-Đứa con gái tóc đen hồi nãy lên tiếng giọng đầy khinh bỉ.
 
-Tại sao các người lại nhốt tôi ở đây, thả ra….-Thiên Bình không hề sợ hãi đáp trả.
 
-Để làm gì à..? chúng tao sẽ cho mày rời khỏi đây đâu, sau khi cho mày một bài học bọn tao sẽ nhốt mày ở đây cho đến khi mày chết thì thôi !- Đứa con gái đó độc ác lên tiếng.
 
-TẠi SAO??- Thiên Bình hét lên.
 
-Bốp….đứa con gái đánh Thiên Bình 1 cái đau điếng rồi nói….: Ai bảo mày cướp anh Song Tử của tụi tao….haha….
 
-Không các người nhầm rồi, tôi và anh ta chả là gì cả….-Thiên Bình gượng dậy trả lời thì…..bốp…..lại 1 tiếng đánh chua chát vang lên:
 
-Câm mồm…ai cho mày nói….tao chưa cho phép thì mày không được phép nói...mà mày lại còn chối nữa hả? Tuần trước tao thấy anh Song Tử làm 1 cây đàn violon rất đẹp, anh ấy còn khắc tỉ mỉ tên mày nữa! Mày còn chối hả!...bốp lại 1 cái tát nữa vang lên.
 
-Cô nói gì cơ......-Thiên Bình dường như không tin vào tai mình, cô hận vì sao khi nãy lại trách mắng Song Tử nhiều như vậy.
 
-Mà..mày có biết không, 1 khi Unko đã không có thứ gì thì tao sẽ cho phá thứ đó- Đứa con gái nói 1 cách độc ác, miệng khẽ nhếch lên 1 nụ cười nham hiểm.
 
 Thiên Bình chợt nhận ra, tim cô thắt lại, cô vùng thoát khỏi vòng tay của đứa con gái to lớn kia, chạy đến chỗ đứa con gái tên Unko mà níu chân cô ta nói:
 
-Cô nói gì? Cô đã làm gì anh ấy, nói cho cô biết, cô mà động vào Song Tử tôi.....
 
Chưa nói hết câu, Thiên Bình đã bị đạp mạnh, người cô bắn ra xa đập vào những hộp gỗ ở góc phòng khiến cô đau điếng, môi cô rướm máu nhưng vẫn cố van xin:
 
-Tôi xin các người, đừng làm vậy mà.....
 
-Hahahaa......mày giỏi quá nhỉ? Thân mình còn lo chưa xong cơ mà....bốp.....
 
 Unko tiếp tục ra lệnh cho đàn em đánh Thiên Bình dã man......và cô chỉ biết cố chịu đựng, cô không thấy đau, trong lòng cô chỉ nghĩ tới Song Tử và mong anh không xảy ra chuyện gì!
 
                                                              *****
 
 
* Quay lại chỗ Song Tử vẫn đang nỗ lực đi tìm Thiên Bình, lúc đến 1 con hẻm nhỏ, anh bị 1 bọn đầu gấu chặn đường, tên nào tên nấy mặt mũi bặm trợn, tay cầm đủ các loại vũ khí, tên đại ca nói:
 
-Xin lỗi nhé chú em, đi nhầm đường rồi, bọn anh cũng chả muốn gây sự làm gì nhưng có người nhờ thì.... phải làm thôi!- vừa dứt lời, hắn lao nhanh ra định đấm vào mặt Song Tử nhưng có vẻ hắn đã * bắt nạt* nhầm đối tượng, khi hắn vừa lao lên, Song Tử nhanh chóng né sang làm hắn mất đà lao luôn vào tường, bọn đàn em thấy đại ca chúng bị như vậy thì chỉ kêu 2 tiếng *đại ca* rồi chúng cùng xong lên tấn công Song Tử, tuy nhiên.....2 phút sau...
 
-.hix..hix đau quá đi à! Đại hiệp xin hãy tha cho chúng em- bọn đầu gấu toàn bộ đã nằm bẹp dưới đất xin tha mạng con Song Tử thì không xây xát chút nào!
( hazzz..anh Song nhà ta mạnh quá!)
 
Song Tử tiến đến tóm cổ áo tên đại ca mà hỏi:
 
-Ai sai chúng mày làm việc này?
 
-Dạ là một cô gái rất trẻ ạ! Cô ta nói xong việc thì cứ đến nhà kho ở bên kia cầu, cô ta sẽ trả công cho chúng em!- Hắn thật thà trả lời.
 
Suy nghĩ 1 lát, Song Tử quyết định bảo bọn chúng dẫn tới đó vì ở đó có thể có.....
 
* Lúc này tại nhà kho:
 
Trong nhà kho, có 1 thiếu nữ xinh đẹp với mái tóc nâu và đôi mắt trong veo đang bị đánh rất dã man, mặt cô đã bị lem luốc, khắp người vô số vết thương, và 1 lũ con gái đang đánh cô rất dã man. Cô gái đó chính là Thiên Bình, sau màn tra đánh hồi nãy, Thiên Bình vẫn chỉ nói đúng 1 câu rằng đừng động vào 1 chàng trai tên Song Tử vì thế mà chúng lại càng sôi máu hơn. Chúng cứ tiếp tục đánh Thiên Bình như vậy, khuôn mặt xinh đẹp của cô dường như toàn máu và cát. Cuối cùng khi cô không còn sức nữa, đứa con gái cầm đầu tiến lại gần, tay phải nâng chiếc cằm xinh đẹp của cô lên tay trái cầm 1 con dao lam, cô ta nói:
 
-Thật tiếc cho mày, nhưng đành vậy.....-nói rồi cô ta định cứa con dao lam vào khuôn mặt xinh đẹp của Thiên Bình thì bỗng...
 
 Cánh cửa nhà kho bật mở, 1 tiếng quát vang lên làm cho cả bọn giật mình quay đầu lại và đương nhiên là không tin vào mắt mình rồi, trước mặt họ là Song Tử, người đáng lẽ phải bị đánh ở xó nào đó rồi lại đang đứng đó với nét mặt vô cùng giận giữ:
 
-Thả cô ấy ra, các người đang làm gì vậy?
 
 Bọn con gái hoảng hốt bỏ chạy, để lại Thiên Bình đang nằm ở đó, Song Tử biết không thể đuổi kịp nên anh khẽ bước tới nâng Thiên Bình lên, cơ thể cô bầm dập, khuôn mặt đầy vết thương nhưng khi được Song Tử đỡ dậy thì cô vẫn mỉm cười nhìn Song Tử 1 cách trìu mến và nói:
 
-Cuối cùng anh cũng đã tới rồi Song Tử......
 
-Hưm.....
 
-Anh không sao chứ...?
 
-Cô lo lắng cho tôi sao?
 
Câu hỏi của Song Tử làm Thiên Bình im lặng, cô khẽ nhắm mắt rồi trả lời:
 
-Đúng vậy....tôi rất lo lắng cho anh Song Tử ạ!
 
Câu nói của Thiên Bình đã khiến cho trái tim của anh lỡ nhịp, nó cứ đập thình thịch liên hồi, cả 2 im lặng trong giây lát và để phá tan không khí im lặng đó, Song Tử đã nói 1 câu hết sức ngớ ngẩn nhưng cũng rất dễ thương:
 
-Cô đó, không lo cho mình thì thôi, lo cho tôi làm gì, để tôi lấy khăn lau mặt rồi đưa cô về nha!- Rồi anh nở 1 nụ cười mà BẤT CỨ CÔ GÁI NÀO CŨNG LĂN ĐÙNG RA HẾT ( lý do TB bị bắt cóc đó cha nội)
 
 Thiên Bình đỏ mặt khẽ gật đầu, rồi Song Tử đặt cô dựa vào một cái hộp gỗ, rồi đi giặt chiếc khăn tay ( nước ở đâu ra z? SOT: để ý chi tiết quá đó!), rồi anh nhẹ nhàng lau vết xước trên mặt Thiên Bình. Vừa lau anh vừa nhìn cô 1 cách trìu mến và nhẹ nhàng, Thiên Bình nhận ra cái nhìn đó liền đỏ mặt giật nhẹ cái khăn trên tay Song Tử và bảo anh để cô tự lau, sau khi lau xong, cô gấp trả chiếc khăn tay thì đột nhiên Song Tử kéo mạnh làm cô mất thăng bằng ngã vào lòng anh, rồi Song Tử dần dần từng chút từng chút một đưa mặt mình lại gần mặt Thiên Bình hơn nữa, 2mm, 1 mm,….và:
 
-A……….-tiếng hét lớn của Thiên Bình làm Song Tử giật mình buông cô ra.
 
-Sao vậy???
 
-Còn buổi diễn nữa……
 
-Cô bị thương vậy làm sao diễn được?
 
-Tôi…..phải diễn- Thiên Bình dứt khoát.
 
-Hả…….?-Song Tử chả hiểu mô tê gì nên cứ đứng tần ngần mãi thì bị Thiên Bình giục cuống lên nên đi về.
 
Vừa về tới nơi đã thấy các sao khác lo lắng chạy ra hỏi han đủ kiểu:
 
-Cậu có sao không Thiên Bình- Xử Nữ lo lắng hỏi
 
-Mình không sao, đến lượt mình lên trình diễn chưa vậy?
 
-Cậu làm sao mà trình diễn được nữa, phải đi nghỉ đi chứ!- Bảo-Chan khuyên
 
-Mình không sao, nhất định mình phải biểu diễn!
 
-Ừm…..Thiên Bình nè! Mình không có ý ngăn cậu nhưng toàn bộ dụng cụ biểu diễn của cậu đã bị phá hết rồi mà! - Cự Giải bối rối.
 
-Ừ nhỉ…mình quên mất….làm sao đây? -Mặt Thiên Bình xanh mét
 
Song Tử đứng xa nghe vậy và hình như anh có ý gì đó nhưng lại thôi thì bị Ma Kết huých cho mấy phát ( dạ..Anh Kết nhà ta cũng biết chuyện anh SOT làm đàn rồi ạ! Keke) thì đành đưa ra chiếc đàn violon xinh xắn được chạm khắc khá tỉ mỉ và cẩn thận, mọi người xung quanh đồ kêu “Ồ” lên làm Thiên Bình ngượng chín luôn và nghĩ lại cảnh hồi nãy ở nhà kho thì mặt đã đỏ lại càng đỏ hơn, chớp thời cơ, Sư Tử lại được dịp bô lô ba la nên bị Song Tử uýnh cho mấy phát. Thiên Bình nhẹ nhàng nhận lấy cây đàn rồi chạy lên sân khấu tạm biệt mọi người, cô còn nháy mắt ẩn ý với một người mà “ai cũng biết” rồi biến mất sau khán đài. Sau khi Thiên Bình đi mọi người đều kéo nhau ra khán đài để xem, ai cũng thắc mắc không biết vì sao Thiên Bình bị thương như vậy mà vẫn muốn diễn cho bằng được, trừ 1 người ra.
 
Tiếng nhạc du dương cất lên, Thiên Bình bước ra sân khấu với bộ váy màu trắng tinh khôi (của Xử Nữ đưa cho mượn), được đính thêm vài viêm kim cương sáng lấp lánh, trông cô như 1 nàng công chúa không vương chút bụi trần. Tiếng đàn vang lên, là một bài hát nhẹ nhàng, trong suốt, đây là bài hát mà cô mất 1 tuần để sáng tác và 1 tuần để tập đàn và chỉ để dành cho 1 người nào đó mà dù cho có sao thì cô vẫn lên sân khấu cho được vì cô muốn bài hát nói lên cả tấm lòng của cô và mong một người nào đó sẽ hiểu. Bài hát kết thúc, cả hội trường vỗ tay rào rào, cô cúi chào mọi người bước vào cánh gà. Vừa mới vào đến nơi, cô đã trông thấy Song Tử đứng ở đó,cô khẽ mỉm cười rồi cơ thể cô kiệt sức và ngã xuống, Song Tử chạy ra đỡ cô. Anh trông thấy nụ cười trong sáng và nhẹ nhàng của cô như đã thỏa mãn điều gì đó và khóe mắt cô khẽ có những giọt nước mắt long lanh.
 
“ Song Tử, em nhận ra…không điều gì quan trọng hơn anh, em xin lỗi” ( chú thích: đây là suy nghĩ của Thiên Bình trước khi ngất đi)
 
-Anh hiểu chưa Song Tử? Bài hát này là dành cho anh đấy! - Cự Giải từ đâu bước ra và nói điều đó.
 
-Sao cô biết? - Song Tử ngạc nhiên.
 
-2 tuần trước, Thiên Bình có sang nhà tôi nhờ tôi hướng dẫn cô ấy sáng tác nhạc! Lúc đó tôi cũng ngạc nhiên lắm, sau khi nghe lý do thì….
 
-2 tuần trước,…là lúc đi mua sắm về sao?
 
-Đúng vậy!....
 
*2 tuần trước:
 
-Sao? Cậu muốn sáng tác nhạc ư? - Cự Giải ngạc nhiên.
 
-Ừm…cậu chỉ cho mình được không ?- Thiên Bình e thẹn.
 
-Sao vậy, nếu cần mình có thể sáng tác cho cậu mà!
 
-Không được!! - Thiên Bình đột nhiên hét lớn làm Cự Giải giật mình.
 
-Sao vậy….
 
Nhận ra đã lỡ lời, Thiên Bình nói:
 
-Mình muốn……Tặng cho Song Tử bài hát này.-Thiên Bình vặn nhỏ hết mức có thể
 
Đơ 2 phút…..
 
-SAO CƠ……???.-Tiếng của Cự Giải vàng khắp nhà, Thiên Bình phải nhanh chóng bịt mồm bạn lại (hazz)
 
-Tại sao cậu lại phải tặng tên đó chứ?
 
-Mình muốn cảm ơn…..nhưng...cậu ấy là hotboy nổi tiếng của trường mình mà….có lẽ…nên..à…ờ..-Chưa nói hết câu mặt Thiên Bình đã đỏ hết cả lên và tắt tiếng…..
 
Dường như đã hiểu nên Cự Giải cũng không hỏi thêm gì nữa!
 
*Quay trở lại hiện tại:
 
-Đó là cả tấm lòng của cô ấy đấy! Anh hiểu rồi chứ! Tôi nói xong rồi, anh phải đối xử tốt với cô ấy đấy! - Rồi Cự Giải bỏ ra ngoài.
 
Nghe xong chuyện đó, Song Tử như đã hiểu ra tất cả, anh không nói gì thêm, chỉ im lặng nhìn Thiên Bình say ngủ trên tay mình, rồi anh nhẹ nhàng nâng đầu cô dậy rồi đưa lại gần môi mình và… ( mọi người tự hiểu nhá! T/g cứ viết đến đây là ngượng quá không viết tiếp được, SR vì t/g không có kinh nghiệm nên không thể miêu tả 1 cách chân thực đc hixxx…)
 
-Oái…đừng có đẩy tôi chứ!
 
-Im Lặng chút coi…..
 
Hazzzz…khổ thân Song Tử vì ở ngoài, núp sau tấm rèm có vài cái bóng đen và đó chính là những người bạn yêu quý ( yêu quái) và họ đã check in toàn bộ cảnh đó…..ui chắc sau vụ này Song Tử không thoát nổi rồi! (T/g rất xin lỗi).
 
….Ngoài kia….tuyết vẫn đang tiếp tục rơi, nhưng nó không lạnh…. mà có cái gì đó thật ấm áp trong trái tim của hai người đang hạnh phúc trong kia!
 
                                              ~ HẾT CHAP 9~
 

*Các bạn thấy chap này thế nào! Cho mình ý kiến nha! Xin lỗi vì phải bắt các bạn phải chờ lâu vậy, sau vài ngày “lặn mất tăm” t/g đã tìm được thời gian để viết rồi!  Mất nhiều thời gian vậy nên mình mong chap này không làm các bạn thất vọng….Cảm ơn nhiều nha!
 
libra1999
Học sinh nhà Khí
libra1999
Giới tính : Nữ
Zodiac : Libra
Tổng số bài gửi : 1888
Birthday : 03/10/1999
Join date : 03/01/2014
12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 9 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: 12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 9   12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 9 Icon_minitimeFri Mar 21, 2014 3:40 pm

hoi nhieu loi thoai

............ma hay a~~~ =))I like it

ta hog chap sau

p/s: van phog on :3
 
cuulonton
Học sinh nhà Lửa
cuulonton
Giới tính : Nữ
Zodiac : Aries
Tổng số bài gửi : 1417
Birthday : 10/04/2002
Join date : 24/09/2013
12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 9 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: 12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 9   12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 9 Icon_minitimeSat Mar 22, 2014 8:08 am

Cốt truyện hay
Nhiều đối thoại
Trình bày dễ nhìn
=>Hóng
 
Takitori_cancer
Học sinh nhà Nước
Takitori_cancer
Giới tính : Nữ
Zodiac : Cancer
Tổng số bài gửi : 275
Birthday : 26/06/1999
Join date : 04/01/2014
12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 9 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: 12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 9   12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 9 Icon_minitimeSun Apr 06, 2014 1:07 pm

cảm ơn các bạn ^^
 
Sponsored content
12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 9 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: 12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 9   12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 9 Icon_minitime

 
 

12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 9

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Similar topics

-
» 12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 12
» 12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 17 (p1)
» 12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 28 (p2)
» 12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 30 (p1)
» 12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 7
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Truyện 12 chòm sao :: Lớp học văn :: Gian truyện 12 chòm sao :: Gian truyện thần thoại, phép thuật :: 12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim-