Chap 3.
Leng keng…
“Xin chào quý…” – Song Ngư cúi chào nhưng khi nhận ra người vừa mời bước vào, anh bỏ ngang câu nói.
“Này, chào cho hết câu đi chứ!” – Thiên Bình cười tinh nghịch trước thái độ của anh. – “Chúng ta đi được chưa?”
“A xin lỗi, phiền cô chờ cho một lát, tôi phải làm cho xong cái này mới nghỉ được.” – Song Ngư trả lời. Anh đứng ở quầy thu ngân và đang chăm chú vào công việc lau ly tách.
“Còn nhiều quá, sẽ lâu đây. Để tôi giúp anh.” – Thiên Bình cởi bỏ áo khoác.
“A không cần, xong ngay thôi” – Anh xua xua tay.
“Tôi không làm vỡ gì đâu, anh yên tâm.” – Nói rồi cô chia đôi số ly tách Song Ngư đang đảm nhiệm và bắt đầu công việc.
~*~*~ZzZ~*~*~
“Phiền cô quá.” – Song Ngư cười với Thiên Bình khi hai người rời quán coffe.
“Không sao. Giờ chúng ta đi nhanh kẻo Thiên Yết đợi, đã 7h rồi và nhà tôi thì không gần đây lắm.” – Cô đẩy anh vào chiếc Porche đậu bên ngoài.
“Về nhà. Càng nhanh càng tốt” – Thiên Bình nói với tài xế.
Sau gần 5 phút chạy bon bon trên đường, cuối cùng chiếc xe cũng dừng lại trước một căn biệt thự sang trọng.
“Đến nơi rồi thưa tiểu thư.” – Người lái xe lịch sự mở cửa xe mời Song Ngư và Thiên Bình xuống.Họ băng qua một khu vườn rộng để vào nhà.
“A, chị hai về! Yết tỉ đang đợi chị trên phòng đấy.” – Mở cửa chào đón cả hai là một cô gái xinh đẹp với mái tóc đen dài và đôi mắt xanh lanh lợi – “Và đây là…”
“Song Ngư, đây là em gái mình, Bảo Bình. Bảo Bình, đây là Song Ngư, bạn chị.” – Thiên Bình giới thiệu hai người với nhau rồi quay sang Song Ngư – “Cậu theo cô giúp việc đây lên phòng mình trước đi, mình có việc, chút lên sau.”
Song Ngư lật đật đi theo cô hầu để lại hai chị em ở cửa.
“Anh chàng Song Ngư này ngoại hình cũng được quá đấy chứ! Bạn trai chị à?” – Bảo Bình nhìn Thiên Bình với ánh mắt quỷ quyệt.
“Bạn trai chị Yết đấy.”
“Gá, bạn trai chị Yết á? Quyến rũ được Yết tỉ, ắt hẳn là thú dữ a~! Hai người ấy quen nhau bao lâu rồi?” – Bảo Bình ngạc nhiên.
“Mới hôm qua.” – Thiên Bình cười nham hiểm – “Hôm nay chị mời hai người đến tập kịch và có chuyện này chị muốn nhờ em giúp.”
Thiên Bình rủ rỉ vào tai Bảo Bình chuyện gì đấy khiến cô vô cùng phấn khích - “Hay, em tham gia. Mà phải công nhận, chị hai à, chị thật là biến thái đó a~!”
“Quá khen. Chúng ta bắt đầu nào!”
~*~*~ZzZ~*~*~
“A! Cảm ơn chị.” – Song Ngư nói với người giúp việc rồi đẩy cửa vào phòng.
Căn phòng rộng rãi, nội thất được thiết kế rất trang nhã với phông màu xanh da trời chủ đạo.
“Anh đến muộn 7 phút 15 giây” – Chào đón anh là giọng nói lạnh đến gai người từ cô gái đang ngồi trên ghế xoay chỗ bàn làm việc.
“Xin lỗi, tại gặp chút chuyện ở chỗ làm nên…” – Song Ngư gãi gãi đầu.
“Thế Thiên Bình đâu?” – Thiên Yết hỏi.
“Đang ở dưới nhà. Cô ấy nói có chút chuyện, lát nữa sẽ….”
“Chào Yết, xin lỗi vì về trễ.” – Vừa nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo xuất hiện, Thiên Bình đẩy cửa vào với khay bánh và nước hoa quả trên tay – “Song Ngư, anh ngồi vào chỗ đi chứ, chúng ta bắt tay vào tập nào.”
Thiên Bình đặt khay đồ ăn xuống bàn rồi lấy ra ba tập giấy, đưa cho Thiên Yết và Song Ngư, mỗi người một tập – “Lời thoại của hai người đấy.”
~*~*~ZzZ~*~*~
“Ôi…hoàng… tử của...lòng...em…” – Song Ngư đọc lời thoại bằng chất giọng nhẽo nhoẹt, khóe miệng giật giật liên hồi trong khi Thiên Yết lùi xa 10m, da gà da vịt nổi hết cả lên.
“Phụt….hahahahaha” – Thiên Bình không nhịn được, bò lăn ra cười – “Tởm quá a~!”
"Hàng ngày anh đều giả gái mà, sao tài diễn xuất lại kém đột xuất thế hả?" - Thiên Yết trợn mắt hỏi.
"Giả thì giả chứ chưa bao giờ phải nói mấy câu sến súa như vậy." - Song Ngư lè lưỡi nhìn tập kịch bản.
"Chắc cần thêm động lực." - Thiên Bình cố gạt cơn buồn cười qua một bên - "Để tôi giúp hai cậu nhập vai hơn nhé."
Nói rồi cô vỗ tay ba cái, cửa phòng bật mở, mười cô hầu nữ chạy vào phòng, đẩy theo hàng dài những bộ trang phục và trang sức cầu kì.
"Phiền các cô biến anh chàng đây thành một công chúa xinh đẹp nhé." - Thiên Bình nói, vẻ đầy nguy hiểm.
Liền sau đó, Song Ngư bị mười cô hầu lôi xềnh xệch vào phòng thay đồ. Không biết có chuyện gì xảy ra trong đó, chỉ biết có hàng loạt những tiếng la hét (đau khổ của Song Ngư và phấn khích của các cô hầu) vọng lại.
Còn về phần Thiên Yết, Thiên Bình trưng ra trước mặt cô một bộ âu phục thanh lịch và hỏi hết sức từ tốn (trái ngược với cảnh bạo lực của Song Ngư) - "Cậu có muốn cùng tôi tham gia cuộc vui này chứ, hoàng tử xinh đẹp?"
"Sao lại không chứ?" - Thiên Yết nhận lấy bộ quần áo, miệng cười "hiền" - "Ta đã hứa sẽ chăm sóc thật tận tình cho công chúa mà. Quân tử nhất ngôn."