Chap 1: Hoàng tử ...cóc!
-Nhìn ngứa mắt qúa,chỉ muốn chọc cho một cái.
-Công nhận, to thật đấy!
-Chọc nó đi!
3 câu comtmen rì rầm vang lên trên sân thượng của một căn nhà.
-Ta quết định phải chọc mi.
Kim Ngưu hùng hổ chỉ vào tổ ong đang dính vào mái nhà, anh quay sang hai người bên cạnh đang thô lố mắt nhìn tổ ong.
-Thiên Yết có chỗ nào trốn không?
Thiên Yết đưa tay lấy một sợi tóc cho vào mồm cắn rồi chỉ ra phía ban công hậu sau nhà, chẹp chẹp vài cái rồi lên tiếng.
-Chỗ đó!
-Ok, tống Xử xuống trước đi.
Xử Nữ nãy giờ im lặng bỗng nhanh nhất, tót thẳng xuống ban công gọi với lên.
-Yết xuống đây nhanh đi!
-Uk.
Rất nhanh sau khi bạn Xử vừa dứt lời cả Ngưu và Yết đều có mặt, trên tay Kim Ngưu còn lăm lăm cái gậy nứa.
-Chuẩn bị nhá..
Xử Nữ núp sau lưng Kim Ngưu lên tiếng, Thiên Yết cũng hơi thụp đầu xuống đề phòng bị ong "nhìn" thấy!
-Go!
Bộp...
Cả 3 đứa cùng ôm đầu ngồi xổm xuống sau khi nghe thấy tiếng động.
5' sau..
Thiên Yết hơi nhổm dậy nhưng cô lập tức nhíu mày lại.
-Nó không rụng!
Thiên Yết tức tối phun ra 1 câu.
-What!
Cả Ngưu lẫn Xử đều hét tướng lên, giờ thì hay rồi chọc tổ ong nó không rơi thì thôi ong lại còn bay hết ra khỏi tổ, từ ong đang tập bay cho tới ong già lụ khụ.
-Game over !
Xử Nữ ôm mặt kêu lên.
-Để em lên thử!
Kim Ngưu bực tức leo thẳng lên trên.
-Này...
Xử Nữ chưa dứt câu thì cô và Yết nghe thấy tiếng hét thất thanh gào lại.
-Kim Ngưu?
Thiên Yết lên tiếng gọi to nhưng đáp lại cô chỉ là sự im lặng, bỗng có tiếng sệt sệt vang lên,Thiên Yết quay lại thì thấy Xử Nữ đang trèo lên trên.
-Làm gì vậy?
-Em muốn đi xuống kia.
Nói rồi Xử Nữ chạy vụt đi.
-Xử Nữ!
Thiên Yết thử gọi nhưng cũng như Kim Ngưu không ai đáp lại cô.
-Chết tiệt,mình ghét tình trạng này.
Nghiến răng rủa thầm 1 câu,Thiên Yết trèo lên và chạy vụt đi, bỗng...
-Yết!
Cảm nhận có bàn tay đặt trên vai mình Yết xoay người định đánh thì..
-Dừng,em đây,Xử đâu rồi chị!
Kim Ngưu bắt lấy tay Thiên Yết rồi hỏi.
-Không biết,ckỗ nào đây?
Thiên Yết chẹp miệng đáp lại.
-Chị..thật là!
Kim Ngưu thở dài rồi chạy quanh tìm Xử Nữ.
Bẹp.
-Ááá...đau á..
Rầm!
Tác giả xin tua lại như sau:
Bạn Ngưu chạy đi tìm Xử,do qúa tối lại không nhìn dưới chân nên đi qua dẫm thẳng vào tay bạn Xử đang ngồi bên dưới, trong thời gian 2s bạn Xử đang kêu đau, thì Ngưu mất đà tông thẳng đầu trâu vào trán Xử.
Kết luận: cả 2 cùng bất tỉnh!
*******
Thiên Yết thở dài nhìn một màn vừa rồi mà cảm thấy choáng,bây giờ thì di chuyển thế nào đây,cô tới chỗ cái "đống" kia đang nằm túm lấy Kim Ngưu rút thắt lưng quần của anh ra buộc vào 2 tay Ngưu rồi cầm lấy 1 đầu,sau đó lôi Xử Nữ ở bên cạnh rút nốt chiếc chun áo của Xử ra buộc vào chân Xử, rồi túm hết vào cùng cái thắt lưng lôi cả 2 đi.
3' trôi qua..
-Aa,không đi nữa!
Yết ném dây xuống gào ầm lên 3' vừa qua như kiểu 3 thế kỷ vậy.
Bỗng 1 ánh sáng ở đâu đó chiếu vào,nếu cô không nhìn lầm đây là 1 đường nườc ngầm,nhưng nhà cô ở sân thượng có đường nước này à? Đang tự hỏi thì Yết nghe thấy tiếng động.
-Không lẽ là nó chứ
Yết nhăn răng và tiếp theo nghi vấn của cô đã và đang được giải đáp khi cô và 2 đống kia đang bị 1 dòng nước ở đâu đó cuốn phăng đi.
******
-Hắt xì!!
Xử Nữ chật vật ngồi dậy,cô đang cảm thấy lạnh, định hình 1 lúc cô nhìn quay và phát hiện đây là 1 cái giếng cạn.
-Gì thế này,ếch sống ở giếng cạn sao!
Xử Nữ thắc mắc khi nhìn thấy con ếch đang ngồi chồm hỗm xuất hiện.
-Chào tiểu thư.
Con ếch kia bỗng toét miệng ra cười chào Xử Nữ.
-What? Why? Where?
Xử Nữ lắp bắp hét toáng lên làm Kim Ngưu và Thiên Yết đang mê man bên cạnh cũng tỉnh lại, đập vào mắt họ là 1 con ếch đang..... cười.
-What? Cóc biết cười,đầu mình hỏng rồi!
Thiên Yết vỗ vỗ trán nói.
-Xin lỗi tiểu thư nhưng ta là ếch không phải cóc.
Con ếch lên tiếng.
Thiên Yết:"..."
Kim Ngưu:"..."
Xử Nữ:"..."
Kim Ngưu lắc đầu đứng dậy quay sang hỏi con ếch kia.
-Đây là đâu?
-Đây là vương quốc láng giềng của ta.
Kim Ngưu:"..."
Xử Nữ nãy giờ đang trầm ngâm cũng lên tiếng.
-Mọi người thấy đây giống 1 câu truyện không? Em nghĩ nãy giờ thấy có vẻ như chúng ta đã bị hút vào trong truyện...
-Hoàng tử cóc!
Thiên Yết cắt ngang lời Xử Nữ.
Xữ Nữ:"..."
Kim Ngưu:"..."
Ếch:"..."
-Hoàng tử ếch,cóc nhái gì ở đây!
Kim Ngưu hét toáng lên.
-Và nếu em không lầm thì tí nữa công chúa sẽ đánh rơi qủa bóng vàng xuống đây thì phải.
Bốp!
Xử Nữ vừa dứt lời thì 1 cái gì đó từ trên cao rơi xuống phang thẳng vào đầu Kim Ngưu.
1 2 3s... im lặng..
-Con nào phi gì vào ông mày đây!
Kim Ngưu gào ầm lên giận dữ.
-Là qủa bóng vàng của công chúa!
Con ếch im lìm nãy giờ bỗng reo lên.
-Này mi định lên đấy thương lượng với cô ta hả cóc!
Thiên Yết cầm qủa bóng vàng lên ngắm nghía rồi hỏi con ếch.
-Ta là ếch.
Con ếch quay sang khinh thường nói.
-Xin hỏi có ai dưới đấy không?
Khi 3 người và 1 động vật đang thảo luận thì 1 giọng nói trong vắt ở trên vọng xuống.
-Công chúa!
Chap 1: Hoàng tử ...cóc!
-Nhìn ngứa mắt qúa,chỉ muốn chọc cho một cái.
-Công nhận, to thật đấy!
-Chọc nó đi!
3 câu comtmen rì rầm vang lên trên sân thượng của một căn nhà.
-Ta quết định phải chọc mi.
Kim Ngưu hùng hổ chỉ vào tổ ong đang dính vào mái nhà, anh quay sang hai người bên cạnh đang thô lố mắt nhìn tổ ong.
-Thiên Yết có chỗ nào trốn không?
Thiên Yết đưa tay lấy một sợi tóc cho vào mồm cắn rồi chỉ ra phía ban công hậu sau nhà, chẹp chẹp vài cái rồi lên tiếng.
-Chỗ đó!
-Ok, tống Xử xuống trước đi.
Xử Nữ nãy giờ im lặng bỗng nhanh nhất, tót thẳng xuống ban công gọi với lên.
-Yết xuống đây nhanh đi!
-Uk.
Rất nhanh sau khi bạn Xử vừa dứt lời cả Ngưu và Yết đều có mặt, trên tay Kim Ngưu còn lăm lăm cái gậy nứa.
-Chuẩn bị nhá..
Xử Nữ núp sau lưng Kim Ngưu lên tiếng, Thiên Yết cũng hơi thụp đầu xuống đề phòng bị ong "nhìn" thấy!
-Go!
Bộp...
Cả 3 đứa cùng ôm đầu ngồi xổm xuống sau khi nghe thấy tiếng động.
5' sau..
Thiên Yết hơi nhổm dậy nhưng cô lập tức nhíu mày lại.
-Nó không rụng!
Thiên Yết tức tối phun ra 1 câu.
-What!
Cả Ngưu lẫn Xử đều hét tướng lên, giờ thì hay rồi chọc tổ ong nó không rơi thì thôi ong lại còn bay hết ra khỏi tổ, từ ong đang tập bay cho tới ong già lụ khụ.
-Game over !
Xử Nữ ôm mặt kêu lên.
-Để em lên thử!
Kim Ngưu bực tức leo thẳng lên trên.
-Này...
Xử Nữ chưa dứt câu thì cô và Yết nghe thấy tiếng hét thất thanh gào lại.
-Kim Ngưu?
Thiên Yết lên tiếng gọi to nhưng đáp lại cô chỉ là sự im lặng, bỗng có tiếng sệt sệt vang lên,Thiên Yết quay lại thì thấy Xử Nữ đang trèo lên trên.
-Làm gì vậy?
-Em muốn đi xuống kia.
Nói rồi Xử Nữ chạy vụt đi.
-Xử Nữ!
Thiên Yết thử gọi nhưng cũng như Kim Ngưu không ai đáp lại cô.
-Chết tiệt,mình ghét tình trạng này.
Nghiến răng rủa thầm 1 câu,Thiên Yết trèo lên và chạy vụt đi, bỗng...
-Yết!
Cảm nhận có bàn tay đặt trên vai mình Yết xoay người định đánh thì..
-Dừng,em đây,Xử đâu rồi chị!
Kim Ngưu bắt lấy tay Thiên Yết rồi hỏi.
-Không biết,ckỗ nào đây?
Thiên Yết chẹp miệng đáp lại.
-Chị..thật là!
Kim Ngưu thở dài rồi chạy quanh tìm Xử Nữ.
Bẹp.
-Ááá...đau á..
Rầm!
Tác giả xin tua lại như sau:
Bạn Ngưu chạy đi tìm Xử,do qúa tối lại không nhìn dưới chân nên đi qua dẫm thẳng vào tay bạn Xử đang ngồi bên dưới, trong thời gian 2s bạn Xử đang kêu đau, thì Ngưu mất đà tông thẳng đầu trâu vào trán Xử.
Kết luận: cả 2 cùng bất tỉnh!
*******
Thiên Yết thở dài nhìn một màn vừa rồi mà cảm thấy choáng,bây giờ thì di chuyển thế nào đây,cô tới chỗ cái "đống" kia đang nằm túm lấy Kim Ngưu rút thắt lưng quần của anh ra buộc vào 2 tay Ngưu rồi cầm lấy 1 đầu,sau đó lôi Xử Nữ ở bên cạnh rút nốt chiếc chun áo của Xử ra buộc vào chân Xử, rồi túm hết vào cùng cái thắt lưng lôi cả 2 đi.
3' trôi qua..
-Aa,không đi nữa!
Yết ném dây xuống gào ầm lên 3' vừa qua như kiểu 3 thế kỷ vậy.
Bỗng 1 ánh sáng ở đâu đó chiếu vào,nếu cô không nhìn lầm đây là 1 đường nườc ngầm,nhưng nhà cô ở sân thượng có đường nước này à? Đang tự hỏi thì Yết nghe thấy tiếng động.
-Không lẽ là nó chứ
Yết nhăn răng và tiếp theo nghi vấn của cô đã và đang được giải đáp khi cô và 2 đống kia đang bị 1 dòng nước ở đâu đó cuốn phăng đi.
******
-Hắt xì!!
Xử Nữ chật vật ngồi dậy,cô đang cảm thấy lạnh, định hình 1 lúc cô nhìn quay và phát hiện đây là 1 cái giếng cạn.
-Gì thế này,ếch sống ở giếng cạn sao!
Xử Nữ thắc mắc khi nhìn thấy con ếch đang ngồi chồm hỗm xuất hiện.
-Chào tiểu thư.
Con ếch kia bỗng toét miệng ra cười chào Xử Nữ.
-What? Why? Where?
Xử Nữ lắp bắp hét toáng lên làm Kim Ngưu và Thiên Yết đang mê man bên cạnh cũng tỉnh lại, đập vào mắt họ là 1 con ếch đang..... cười.
-What? Cóc biết cười,đầu mình hỏng rồi!
Thiên Yết vỗ vỗ trán nói.
-Xin lỗi tiểu thư nhưng ta là ếch không phải cóc.
Con ếch lên tiếng.
Thiên Yết:"..."
Kim Ngưu:"..."
Xử Nữ:"..."
Kim Ngưu lắc đầu đứng dậy quay sang hỏi con ếch kia.
-Đây là đâu?
-Đây là vương quốc láng giềng của ta.
Kim Ngưu:"..."
Xử Nữ nãy giờ đang trầm ngâm cũng lên tiếng.
-Mọi người thấy đây giống 1 câu truyện không? Em nghĩ nãy giờ thấy có vẻ như chúng ta đã bị hút vào trong truyện...
-Hoàng tử cóc!
Thiên Yết cắt ngang lời Xử Nữ.
Xữ Nữ:"..."
Kim Ngưu:"..."
Ếch:"..."
-Hoàng tử ếch,cóc nhái gì ở đây!
Kim Ngưu hét toáng lên.
-Và nếu em không lầm thì tí nữa công chúa sẽ đánh rơi qủa bóng vàng xuống đây thì phải.
Bốp!
Xử Nữ vừa dứt lời thì 1 cái gì đó từ trên cao rơi xuống phang thẳng vào đầu Kim Ngưu.
1 2 3s... im lặng..
-Con nào phi gì vào ông mày đây!
Kim Ngưu gào ầm lên giận dữ.
-Là qủa bóng vàng của công chúa!
Con ếch im lìm nãy giờ bỗng reo lên.
-Này mi định lên đấy thương lượng với cô ta hả cóc!
Thiên Yết cầm qủa bóng vàng lên ngắm nghía rồi hỏi con ếch.
-Ta là ếch.
Con ếch quay sang khinh thường nói.
-Xin hỏi có ai dưới đấy không?
Khi 3 người và 1 động vật đang thảo luận thì 1 giọng nói trong vắt ở trên vọng xuống.
-Công chúa!