Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng NhậpShop

Share
 

 12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (chương 12)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Vierge Doan
Học sinh nhà Đất
Vierge Doan
Giới tính : Nữ
Zodiac : Virgo
Tổng số bài gửi : 383
Birthday : 02/09/1997
Join date : 07/02/2014
12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (chương 12) Empty
Bài gửiTiêu đề: 12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (chương 12)   12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (chương 12) Icon_minitimeMon Jun 16, 2014 10:47 pm

Chapitre 12
Hoá giải lời nguyền cho Thiên Yết


12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (chương 12) 00002112-jpg



“Mọi người... mọi người đang ở đâu nhỉ ?”

Khu phố giờ đây trông thật nổi bật giữa màn đêm nhờ những quả bí ngô thắp nến có trang trí những khuôn mặt trông quái dị vô cùng. Tôi lấp ló giữa hàng đông người, tay cầm chặt sợi dây chuyền Zodiaque lần theo dấu vết của mọi người. Trên đường đi, tôi có cảm giác đâu mình đang bị theo dõi bởi vô số những ánh mắt trầm trồ và ngạc nhiên tại bất cứ nơi nào tôi đi ngang qua. Dù là vậy nhưng biết phải làm sao khi tôi phải mặc tạm chiếc váy thiên thần hở hang của Song Ngư, vì chỉ có nó mới hợp với trạng thái dang cánh của tôi mà thôi. Và cả chiếc áo khoác có tà của Xử Nữ nữa chứ, trông tôi bây giờ như một vật thể màu trắng di động giữa một đám người đội lốt ma quỷ vậy, khiến ai đi ngang qua cũng phải đảo mắt nhìn về phía tôi một lần.

Lẽ tất nhiên tôi cũng sẽ chẳng dễ chịu gì khi cứ bị nhìn chòng chọc như thế này. Tôi đang lo lắng tìm nhóm Thiên sứ Hoàng Đạo và Thiên Yết, đã thế còn vừa trải cơn hoàn hồn trước hành vi bạo lực của Cự Giải.

“Nghe cho rõ đây, Xà Phu ! Từ nay trở đi, cậu sẽ là thành viên của Hội Cua Độc tài. Cậu sẽ có nhiệm vụ hễ mỗi lần thấy dấu hiệu của Thiên Yết, phải báo ngay cho tớ ! Tớ cũng sẽ không nương tay cậu chỉ vì cậu là con gái đâu.” 





Thành ra là cái từ “không nương tay” đó cứ vất vưởng mãi trong đầu tôi làm tôi sợ chết khiếp ! Từng câu nói độc địa của cô ấy vẫn cứ ám mãi trong trí nhớ của tôi, khiến tôi không thể nào mà quên được. Đã không cho tham dự lễ Haloween thì thôi bây giờ lại còn thêm chuyện phải tìm Thiên Yết. Rốt cuộc Cự Giải định làm cái quái gì vậy ???

Tôi cứ nhăn nhó bức xúc như vậy trên đường đi, lườm hết tất cả những con người đang nhìn chằm chằm phía tôi. Họ rùng mình, bỗng nhiên cách xa trong bán kính năm thước. Đối với tôi, đây là hành động không tồi, tôi phải đảm bảo rằng sẽ không có một cái mạng nào bị thiệt trong ngày lễ Haloween dưới tay tôi cả...

____________________________

“Chúng cháu chào bác ! Bác sẽ cho kẹo hay bị ghẹo đây ?”

Dù chỉ cách năm mươi thước, nhưng tôi vẫn có thể nhận ra cái giọng nói thánh thót độc nhất của Bạch Dương và Sư Tử đang chạy lon ton khắp phố tìm xin kẹo. Thật sự mà nói tôi phải lắc đầu chịu thua hai con người trước bộ hoá trang họ đang mặc. Họ mặc bộ đồ hai mảnh hình con ma thiếu vải theo đúng nghĩa đen với lấp lánh hạt cườm đủ sắc màu và có màu đỏ chói trông vô cùng khủng khiếp. Hai người cùng nhau trùm chiếc mũ vải đỏ, cổ áo hở ra tận ngực và chiếc váy còn chưa đến nửa đầu gối... Trời đã lạnh cắt da cắt thịt, vậy mà họ vẫn có thể mặc những đồ như thế này mà không hề hấn gì chắc chắn sẽ bị nghi ngờ về thân phận Thiên sứ chứ chẳng chơi ! Tôi tức tốc chạy bên hai con người cứ lanh chanh xin kẹo trước con mắt sáng long lanh của đám con trai trước mặt mà khẽ rít lên:

“Mấy cái người này ! Trời đã lạnh thế mà không chịu mặc áo khoác à ? Nhỡ có người phát hiện là chết đó !” – Tôi khẽ cốc đầu vào hai người mà lòng bực tức không chịu nổi. Họ muốn biến cái thân tôi cũng phải kiêm việc giám sát đám Thiên sứ quậy phá trước con mắt của người phàm đây mà !

“Nhưng bọn con gái lấy hết áo khoác của tụi tớ rồi !” – Bạch Dương kinh ngạc nhìn tôi rồi phản kháng – “Tụi... Tụi nó bắt tớ với Sư Tử không được mặc áo của con gái nên...”

“Đáng lý các cậu phải báo trước chuyện này để tớ còn biết đường giải quyết chứ ?” – Lần này tôi phải cố gắng lắm mới có thể rít lên giận dữ mà không khiến một ai xung quanh mảy may để ý đến – “Thiệt tình các cậu à ! Tụi nó không cho thì ráng mà bảo tụi nó đi chứ ? Chứ thử nghĩ coi, các cậu suýt nữa làm phàm nhân nghi ngờ đấy !!”

Nhưng rồi, cơn giận của tôi đột nhiên tan biến khi Nhân Mã bất ngờ từ đằng sau, cho một cái gì đó vào cái miệng đang mải mê chửi mắng của tôi. Vị ngọt ngọt nhẹ nhàng, khá tựa như vị của chocolat, để lại mùi đặc trưng của vani nữa chứ... Đây là lần đầu tiên tôi được ăn một đồ ngọt tuyệt vời đến như vậy ! Tôi ngậm nó mà cảm thấy cứ như mọi cơn cáu giận vừa rồi bị tan chảy ra cùng từng vị ngọt của viên kẹo đó vậy.

“Tớ biết ngay thế nào cậu cũng sẽ thích nó mà ! Con gái nào cũng sẽ như vậy thôi !” – Và rồi Nhân Mã chìa ra cho chúng tôi một bịch kẹo cỡ bốn gang tay với vô số những loại kẹo khác nhau khiến chúng tôi tròn mắt. Tôi tò mò nhìn vào trong đó thì toàn là chocolat vani ! – “Tớ được nhiêu đây là nhờ một gia đình đại gia ở phố bên kia kìa. Trước khi bài kiểm tra kết thúc, ai thích thì cứ lấy ăn nha !”

Tôi cùng các Thiên sứ nhóm hoả vừa cười nói và ăn kẹo một cách ngon lành. Xem ra, ngày lễ Haloween này, phải mãi đến phút cuối tôi mới thấy nó không đến nỗi tệ như tôi nghĩ.

Lúc đó, tôi đã hoàn toàn quên bẵng mất nhiệm vụ của Cự Giải đã giao cho tôi...

____________________________________________

Đang trong giờ phút vui vẻ nhất, bỗng nhiên chiếc vòng cổ Zodiaque của cả bốn Thiên sứ chúng tôi hắt lên thứ ánh sáng đỏ kì dị. Tôi run rẩy cầm nó lên, lòng không khỏi lo lắng. Bởi tôi biết, nếu ánh sáng phát ra màu đỏ, đó là dấu hiệu của cuộc gọi khẩn cấp.

“Mọi người ! Các cậu đang ở đâu vậy ? Các cậu có thấy Thiên Yết đâu không ??”

Giọng nói của Cự Giải văng vẳng từ chiếc vòng cổ của chúng tôi. Thôi chết tôi rồi ! Mải chơi quá mà tôi đã hàn toàn quên mất nhiệm vụ của mình ! Bản thân tôi đang trong tình thế hoảng loạn. Bây giờ tôi phải biết ăn nói thế nào với “trùm đầu sỏ” Cự Giải đây ? Và liệu cậu ấy định sẽ làm gì tôi ??

“Cậu ấy không đi cùng bọn tớ.” – Lần này là giọng nói của Kim Ngưu, Ma Kết và Xử Nữ.

“Cả bọn tớ cũng vậy.” – Nhóm Thiên Bình, Bảo Bình, Song Tử và Song Ngư cũng đồng thanh.

“Vậy còn bên các cậu thì sao ??” – Cự Giải hỏi chúng tôi, lúc này dường như đã có xem lẫn chút nét lo lắng hoảng loạn. Tôi vô cùng bất ngờ trước cách ăn nói lúc này của cô ấy. Trông hoàn toàn trái ngược hẳn với lúc ra vẻ oai nghiêm của một ông trùm xã hội đen ban nãy vừa khiến tôi sợ chết khiếp.

Tám mắt chúng tôi bàng hoàng nhìn nhau. Khuôn mặt ai nấy cũng tái mét và lặng lẽ trả lời Cự Giải.

“Thiên Yết không đi cùng chúng tớ...”

Tất cả những gì chúng tôi nhận được từ chiếc vòng cổ là một bầu không khí im lặng đáng sợ.

Và không những thế, nó đang bao trùm trong tâm trí của nhóm Thiên sứ Hoàng Đạo...
____________________
Và rồi, chiếc vòng cổ của chúng tôi lần nữa khẽ rung lên, phát ra thứ ánh sáng màu xanh dịu dịu. Trên mặt đá, chúng tôi giật mình khi phát hiện ký hiệu chữ M có đuôi bọ cạp màu trắng đang nhấp nháy. Đó là ký hiệu của Thiên Yết ! Đến cả tôi cũng không dám tin vào mắt mình, chúng tôi lập tức cầm sợ dây chuyền lên, hồi hộp chờ đợi. Nhưng mà...

Tôi sực nhớ ra một chuyện, Thiên Yết đâu thể nào nói được ! Bấy giờ tôi mới thấy thông cảm cho cậu ấy không hiểu sao Zodiaque lại có thể tạo ra thứ này cho người bị câm chứ ? Tôi dám chắc bây giờ có bắt được liên lạc với cậu ấy nhưng tất cả trở nên vô ích. Thiên Yết không nói được, làm sao chúng tôi có thể biết cậu ấy ở đâu mà tìm bây giờ ? Ấy thế mà, chúng tôi suýt chết đứng khi nghe thấy một giọng nói tuy lạ lùng nhưng trầm ấm vang lên từ chiếc vòng.

“Xin lỗi đã làm mọi người lo ! Tớ đang ở sân sau của Zodiaque đây !”

Mọi người mất ba giây định thần sự việc, nhìn chằm chằm mãi chiếc vòng vẫn còn nhấp nháy. Có lẽ tôi sẽ ở trong tình thế này mãi nếu không có những lời trả lời kinh thiên động địa, khiến trời như muốn sập đột ngột làm tôi giật bắn mình, loạng choạng hai tay suýt làm rơi mất chiếc vòng cổ.

“AI ĐÓ ?!!”

“MÀY LÀ AI ?!! MÀY ĐÃ LÀM GÌ THIÊN YẾT CỦA TAO ??!”

Tôi ngỡ ngàng nhìn ba Thiên sứ mệnh hoả đang hùa cùng mọi người gào vào chiếc vòng khiến tôi điếc tai không chịu nổi. Và lẽ tự nhiên, tôi sẽ chẳng ngạc nhiên gì đâu khi tất cả lời nói của mọi người đều bị lấn át hết bởi “trận cuồng phong” từ miệng của Cự Giải. Trong số mọi người, tôi chỉ có thể nhận ra giọng nói của cô ấy là to nhất thôi. Bây giờ ngay chiếc vòng của tôi cũng đang phát ra một mớ tạp âm nhốn nháo như một cái chợ vậy.

Và rồi, một giọng cười nhẹ nhàng khiến chúng tôi lại chìm trong im lặng, và nó lại vang lên.

“Tớ là Thiên Yết đây mà mọi người. Tớ có thể nói được rồi !”

“Đùa đấy à ?! Trời Thiên Yết ! Làm thế nào mà...”

Ai mà lại tin vào một kỳ tích thế này cơ chứ...?

_______________________

Mọi người trong nhóm Hoàng Đạo đã tập họp đầy đủ tại sân sau của Zodiaque. Bản thân tôi cứ kinh ngạc liên tục, tròn mắt nhìn chằm chằm hình bóng nhỏ nhắn của Thiên Yết đang thoải mái hàn thuyên không ngừng với mọi người, cứ như đã lâu lắm rồi cậu ấy không được tâm sự suy nghĩ của mình cho ai nghe vậy. Ờ thì đúng là như vậy mà, ngẫm nghĩ nếu tôi cũng ở trong tình trạng giống cậu ấy thì tôi cũng sẽ vui mừng biết nhường nào. Lúc đó có khi tôi sẽ còn nói nhiều hơn Thiên Yết bây giờ cũng chẳng có gì lạ cả.

Dù sao, được nghe thấy giọng nói đầu tiên của Thiên Yết, chúng tôi cảm thấy có cái gì đó thật mới mẻ. Mà âm thanh thánh thót của cậu ấy, đến bản thân tôi đang có suy nghĩ của một người con gái cũng phải công nhận nó thật nhẹ nhàng và dễ hút hồn các cánh đàn ông. Tôi có thể dám chắc điều đó bởi tôi quan sát thấy từ nãy đến giờ Cự Giải cứ chực chờ đến mất kiên nhẫn đến lượt mình nói chuyện bằng khuôn mặt như muốn ăn tươi nuốt sống bất cứ ai đang vây xung quanh cậu ấy vậy. Thiên Bình và Bảo Bình đang nói chuyện với Thiên Yết, bỗng dưng phải nhường đường trước sát khí hừng hực của Cự Giải. Và rồi chúng tôi tối sầm mặt mũi, hoàn toàn chịu thua khi thấy Cự Giải bồng Thiên Yết mang đến một góc tối mà vuốt ve liên tục. Hai người này... lại đi hưởng “tuần trăng mật” rồi...
__________________

Chúng tôi trở về ký túc xá trong bầu không khí vui vẻ, ai nấy đều cũng về phòng thay đồ. Vì không có việc gì làm nữa, tôi cũng trở về phòng mà lấy một mớ truyện tranh ra đọc để giết thời gian. Tôi thích đọc truyện tranh lắm, vì lúc nào cũng vậy, mỗi khi tôi rảnh rỗi mà không có chúng là tôi chẳng biết phải làm gì. Thế nên, từ đầu năm học, tôi cũng không ít lần bị Ma Kết mắng vốn một trận khi trá hình đọc truyện trong giờ học. Nhưng thế này đâu nhằm nhò gì với tôi đâu. Nghĩ đến đấy, tôi sực nhớ ra một chuyện, tôi cần đi tìm mua một cuốn truyện mới phát hành, nên cầm theo ví tiền tìm mua ngay.

Thế nhưng, tôi vừa choàng chiếc áo khoác, định chừng sắp sửa ra ngoài, tôi bỗng nghe thấy thoang thoảng cuộc nói chuyện trên thang máy kí túc xá. Nếu tôi không nhầm, đó là giọng nói của Thiên Yết và Cự Giải, hình như họ đang cãi nhau vì một chuyện gì đó, nhưng nghe có vẻ nghiêm trọng và gay gắt. Mà tôi ngẫm nghĩ, hai người đó đang lớn chuyện, chắc hẳn phải là một chuyện lạ vì xưa nay hai người chẳng bao giờ cãi nhau thế này cả. Sẵn tính tò mò, tôi quyết định bám theo để theo dõi.

“Rốt cuộc làm thế nào cậu có thể nói được hả, Thiên Yết ? Cậu đã phá giải lời nguyền bằng cách nào ??”

“Tớ làm gì là chuyện của tớ ! Mà nếu không liên quan đến cậu thì đừng có mà xen vào.”

“Nhưng tớ và cậu là bạn mà !” – Tôi nghe thấy tiếng Cự Giải như đang muốn nấc lên – “Cậu có làm sao thì tớ...”

“Nói chung là cậu đừng quan tâm đến lời nguyền của tớ làm gì ! Cậu mà còn xen vào chuyện riêng của tớ, thì cậu sẽ không xong đâu !”

“Thiên Yết !!!”

Tiếng vọng của Cự Giải vang xa khắp khuôn viên sân sau của Zodiaque. Nhưng hình bóng Thiên Yết đã bị hút sâu vào không gian tối đen vô tận phía đằng xa từ khi nào. Bản thân tôi đang bay ngay phía trên hai người mà chứng kiến sự việc, tôi không thể nào ngờ Thiên Yết lại thay đổi đến mức này. Rốt cuộc, hình như Thiên Yết đang giấu mọi người chuyện gì đó mà không dám nói ra ?

Tôi bí mật bám theo Thiên Yết trong suốt chặng đường dài sâu trong khu rừng tối đen.

__________________________________________

Hai chúng tôi đã đi rất xa, rất xa Zodiaque đến nỗi dường như tôi chỉ còn thấy ngôi trường chỉ còn là một dấu chấm nhỏ xíu trên đường chân trời. Tôi ngày một lo lắng, xung quanh nơi đây cây cối chết khô rậm rạp um tùm, mà hình như nó đang trải dài vô tận khiến tôi chẳng thể nào nhận ra một dấu hiệu nhà cửa xung quanh cả. Ngay đến bầu trời từ một sắc đen bỗng trở nên ngày càng tím ngắt khiến tôi không khỏi rùng mình khiếp sợ. Chẳng có lấy một sự sống nào ở chốn hoang tàn thế này cả. Ấy thế mà, Thiên Yết vẫn không dừng bước. Tôi chẳng thể nào hiểu được cậu ấy muốn làm gì nữa.

Bỗng nhiên, Thiên Yết dừng chân tại một khoảng trống. Tôi cũng phải cách cậu ấy chừng hai mươi thước mới đảm bảo mình không bị phát hiện. Tôi núp trong một đống đổ nát của cây, đôi mắt nâu hạt dẻ lấp ló dõi theo từng cử chỉ của Thiên Yết một cách chăm chú.

Thiên Yết bay lên trời, hoá rồng phun nước vẽ nên ký hiệu khổng lồ hình vòng tròn có hình con mắt ngay chính giữa. Tôi sững sờ, kí hiệu này, chính là của tộc Bóng tối nhà tôi !!

“Je vous appelle des extrémités de l’enfer. Sonore Décès ! Appercevez – vous !!!”

(Dịch: “Ta cho gọi ngươi từ tận cùng của thế giới bên kia. Hỡi Thần chết Thanh âm ! Hãy mau trình diện !!!”)

Bất ngờ, một cơn lốc xoáy khủng khiếp nhất từ trước đến giờ tôi gặp dần xuất hiện. Nó đang cuồn cuộn dữ dội, khuấy động tạo nên sức ép kinh khủng như muốn làm biến dạng không gian nơi đây. Ngay đến bản thân tôi dù đã sử dụng thanh lam hoả kiếm, cũng phải khó khăn lắm, mới có thể trụ được trước luồng khí áp đảo này. Cùng lúc đó, có thứ gì vô hình chợt cứa vào da thịt tôi khiến tôi giật bắn mình, khắp người run lập cập. Phải rồi, không khí đột ngột lạnh toát, nó đã từ hai mươi độ, tụt xuống khoảng mười độ âm chỉ trong tích tắc khiến tôi không khỏi chấn động. Bất chợt, một nguồn lực kèm theo hỗn hợp những âm thanh chát chúa chói tai khủng khiếp như muốn hành hạ thính giác của tôi. Lúc thì là ken két giữa hai mảnh kim loại, lúc thì là rin rít như tiếng la thét của một linh hồn, nghe thật khó chịu vô cùng. Tôi bịt tai lại, cắn răng chịu đựng không cho mình phải la làng lên để không bị phát hiện. Tôi không trụ được được lâu, thì thấy hai bên tai mình bỗng chảy ra thứ chất lỏng màu đỏ. Tôi nhận ra, mình đã bị thủng màng nhĩ. Bây giờ tôi chỉ còn nghe tiếng u u, không còn có thể cảm nhận âm thanh nào nữa.

Dù đang tức tối trong lòng, nhưng tôi ngẫm nghĩ đó cũng là một lợi thế. Tôi sẽ chẳng còn bị tác động bởi những đợt tấn công bằng sóng âm thanh của vị Thần chết đó nữa.

Sau khi phân tán nhiều phía, bỗng nhiên, những sóng âm thanh đã làm thủng màng nhĩ của tôi quay trở lại vòng ký hiệu. Chúng cứ như va đập vào nhau, từ những cơn chấn động đó, là một phần hình thù xuất hiện cho đến khi thành con người đang trùm áo choàng màu đen hoàn chỉnh với toàn bộ chỉ là một bộ xương khô biết cử động. Đó không lẽ là Thần chết của Thanh âm sao ?

Vì màng nhĩ đã bị thủng, nên tôi không thể nghe cuộc nói chuyện giữa hai người họ. Thiên Yết ngập ngừng tiến về gần ký hiệu, rồi cúi rạp người trước hắn. Hắn đang nói với Thiên Yết một chuyện gì đó khiến khuôn mặt cậu ấy toát lên vẻ lo sợ lên đến đỉnh điểm. Tôi có thể đoán được vậy do khắp người Thiên Yết bỗng nhiên rã mồ hôi như nước, và cậu ấy đang thở dốc, chứng tỏ đang cố kiềm chế sự sợ hãi của mình.

Cho đến khi, hắn mở ra một cánh cổng ngay dưới mặt đất, xuất hiện bên kia chính là rất nhiều, rất nhiều những linh hồn với hình thù gớm ghiếc như những thây ma đang thò tay ra ngoài như muốn thoát khỏi song sắt nơi đây. Tôi thấy những đôi cánh đã bị mục rữa của họ. Không lẽ những thây ma đó đã từng là những thiên sứ ? Dù tôi biết bộ Tộc chúng tôi ăn thịt linh khí của những thiên sứ bộ tộc khác, nhưng tôi không ngờ điều đó lại không khiến họ chết. Ngược lại, trông còn thảm hại đến ghê tởm, buộc phải đày xuống kho lưu trữ của địa ngục như thế này... Tôi lặng lẽ nôn thốc nôn tháo mà chấn động, tôi không ngờ trước kia mình cũng thuộc thể loại dã man đến như vậy mà không hề hay biết.

Vị Thần chết bỗng nhiên chụp lấy cổ của Thiên Yết. Không một chút phản kháng, cậu ấy đang để mặc mình bị hắn đang ăn thịt dần dần linh hồn thiên sứ của mình. Tôi thẫn thờ mà nhìn sự việc đang diễn ra, dù vẫn chưa biết chuyện gì, nhưng việc cứu bạn bè khỏi tay Thần chết kia là điều trước tiên tôi nghĩ đến. Thế là không một suy nghĩ, tôi nhào ra ngay phía trước, cánh tay đang bốc cháy của tôi chém đứt làm đôi linh hồn đang ăn thịt Thiên Yết.

Thế nhưng, tôi bàng hoàng khi thấy hai nửa cơ thể của hắn từ từ trườn trên nền đất. Bất ngờ, một cái bóng phóng lên cao và uốn éo trói tôi lại như một con rắn vồ mồi, còn một cái bóng khác thì vẫn giữ chặt cơ thể bất động của Thiên Yết. Tên Thần chết cuối cùng đã lộ diện, mà không chỉ một, mà là hai ! Và một trong số hắn, lại đang rất gần tôi, tôi cũng đang bị hắn hấp thụ linh hồn qua cái bóng đêm đang trói chặt tôi lại. Vậy là, thanh lam hoả kiếm của tôi... không gây hề hấn gì với hắn ?

“Chết tiệt...” – Tôi rủa thầm, vùng vẫy hết sức có thể. Phải chi tôi đã gọi các bạn cùng nhau giúp sức cứu Thiên Yết, thì đâu đến nỗi phải xảy ra chuyện như vậy... Mà bây giờ có hối tiếc thì cũng vô ích, tôi và Thiên Yết sẽ bị hắn ăn thịt sao ?
__________________

Kì lạ thay, tôi cảm thấy cơ thể mình như đang ấm lên. Tôi mơ màng tỉnh lại, thì ra tên Thần chết đã bị thuật hoả của Bạch Dương và Sư Tử đốt cháy toàn bộ. Tôi mừng rỡ trong lòng, linh cảm của tôi cũng đâu đến nỗi tệ. Bởi các bạn Hoàng Đạo đều đã đến đây. Trong đó, đứng đầu nhóm lại là Cự Giải với phong thái ông trùm xã hội đen thứ thiệt một lần nữa.

Linh hồn hắn đang bốc cháy, rên lên đau đớn, và không một phút chần chừ, hắn cho ra một đợt sóng âm thanh với nguồn lực khủng khiếp, giống như tôi đã bị ảnh hưởng dẫn đến bị thủng màng nhĩ vậy. Dù cho tôi không thể nghe được gì, nhưng tôi vẫn cố gào thét thật lớn.

“Mọi người chạy mau đi !!!”

Liệu có ai đang nghe thấy tôi không ?

Thế rồi, sự thật đã khác với những gì tôi nghĩ...

Chiếc vòm aura của Cự Giải đã cứu tất cả mọi người. Kèm theo sóng âm thanh từ những nhạc cụ của Song Tử, chúng đã bị dội lại, hướng về hai linh hồn đang trói tôi và Thiên Yết, khiến cho tên linh hồn kia bị phản ngược trở lại, bay xa hàng chục thước. Trong khi tất cả các bạn chống lại đợt tấn công của Thần chết Thanh âm, Song Ngư và Thiên Bình đỡ lấy hai chúng tôi. Và rồi, mọi thứ xung quanh, trừ nhóm chúng tôi đồng loạt biến mất.
_____________________________

“Thiên Yết !!! Cậu nghĩ sao mà dám bán linh hồn cho bộ Tộc Bóng tối vậy ??? Cậu làm vậy có khác gì đi vào chỗ chết chứ ?? Blah, blah, blah...”

Tôi bị thức giấc bởi một tràng những bài giảng đạo của Cự Giải “dành cho” Thiên Yết. Lúc này, tôi mới nhận ra, mình đang ở giữa phòng sinh hoạt chung. Và không chừa một ai, tất cả đều đang ở đây, cười khúc khích cho cái mặt đáng thương của Thiên Yết đang phải lắng nghe chăm chú những gì “boss trùm” la mắng.

Nhưng khoan đã ! Hình như, tôi đã có thể nghe lại được, màng nhĩ của tôi cũng không còn chảy máu nữa.

“Tớ đã chữa cho cậu xong rồi đó !” – Xử Nữ ở cạnh tôi mỉm cười, rồi thở dài – “Thiệt tình với cậu luôn đó ! Cậu phải nói cho tụi tớ biết chứ ? Thế cái vòng cổ Zodiaque dùng để làm gì ?”

Tôi thật muốn đập đầu vào tường một cái...

“Nhưng mà... Xử Nữ này...” – Xử Nữ quay sang nhìn tôi ngay sau khi tôi lên tiếng – “Còn về Thiên Yết thế nào ?”

“Ổn thoả hết cả ! Cũng may cho các cậu là vẫn chưa bị tên Thần chết đó hấp thụ hết linh hồn đó. Hắn là một linh hồn Bóng tối rất mạnh, hơn nữa, sức nhóm thiên sứ mình hợp lại vẫn chưa chắc đánh bại được hắn, nên chúng tớ buộc phải rút lui chứ không tiêu diệt triệt để.”

Thì ra là vậy...

“Cũng có thể hắn chính là kẻ gây ra lời nguyền cho Thiên Yết, nhưng vì lý do gì, tụi tớ cũng không dám khỏi. Thôi thì cứ để thế này có phải tốt hơn không ? Bởi hắn quên lấy lại giọng nói của Thiên Yết rồi.”

“Thật sao ???” – Tôi nhảy cẫng lên ngạc nhiên. Quả đúng Thiên Yết đã có thể nói được. Không chỉ vậy, đã có phần nào vui vẻ hơn so với lúc trước rất nhiều. Tôi cười nhạt mà nhìn cậu ấy mãi, rốt cuộc, không thể chịu nổi, tôi đã bắt chuyện với cậu ấy.

“Vừa nãy Cự Giải có nói việc cậu bán linh hồn cho Thần chết đó. Nhưng tại sao cậu lại làm vậy ?”

Thiên Yết ngỡ ngàng nhìn tôi. Cậu ấy lẽn bẽn đỏ mặt một hồi khiến tôi khó hiểu. Cậu ấy chỉ kiêm một lời.

“Bí mật nha Xà Phu. Đợi khi nào bài kiểm tra kết thúc đi rồi tớ mới nói.”

_______________________________________

“Các cậu đây rồi. Tớ phải tìm các cậu mãi đấy !”

Chúng tôi đồng loạt xoay người lại, thì ra là nhóm Thiên sứ Thiên Can Địa Chi ! Đứng đầu nhóm là hình bóng nhỏ nhắn phát ra thứ ánh sáng xanh dương sáng ngời của một Thiên sứ mà tôi đã gặp ở đâu rồi. Dựa vào vị thần hộ mệnh dạng chú chuột khổng lồ đang đứng cạnh Thiên sứ đó, tôi đoán ra đó là Giáp Tý.

“Kết thúc ngày này, đồng thời bài kiểm tra đầu tiên cũng sẽ chấm dứt. Và theo như sự giám sát cũng như đánh giá, nhận xét những gì các cậu đã làm vừa qua, nếu chị Nguyệt Thiên thần mà làm giám khảo thì chắc chắn các cậu trượt rồi. Nhưng vì tình nghĩa bạn bè nên tớ quyết định tất cả các Thiên sứ của nhóm Hoàng Đạo các cậu... đã đạt yêu cầu.”

Liệu ai có thể ngắt véo má tôi thử với được không ?

Nhóm Thiên sứ chúng tôi nhẩy cẫng hò reo phá hỏng sự yên tĩnh của đêm ký túc xá của Zodiaque. Vậy là cuối cùng chúng tôi cũng đã qua được ! Vậy mà lúc đầu tôi cứ nghĩ là sẽ hỏng hết rồi chứ ? Bởi tôi biết, việc thay đổi đột ngột cách sống của mình, kể cả cách ứng xử đâu phải là chuyện dễ. Đâu phải nói đổi ngay là thành công được đâu ? Trong suốt ngày này, dần dà ngay cả những tâm lý chúng tôi cũng đã biến đổi rõ rệt để phù hợp với giới tính mới của mình. Tôi có nhớ lần rung động trước ngoại hình của Song Ngư, cảm nhận và suy nghĩ trước cảnh tượng biểu diễn Halloween của Bạch Dương và Nhân Mã, tính khí điềm tĩnh xưa nay của tôi cũng đã biến mất mà thay vào đó trở nên cộc cằn khó chịu trước nhóm Thiên sứ nhóm lửa... Mỗi lần một đoạn ký ức đi ngang qua, tôi không dám phủ nhận trước sự đúng đắn về nhận định của mình mà gật đầu đồng ý.

“Ban giám khảo nhóm Can Chi sẽ là Thiên Yết và Cự Giải. Báo cáo đi các cậu !”

“Tất cả đạt hết không chừa một ai !” – Cự Giải và Thiên Yết đồng thanh.

Vậy ra Cự Giải và Thiên Yết cũng nằm trong ban giám khảo ?

“Vậy là mọi người sẽ trở lại như cũ chứ ?” – Tôi hồi hộp giơ tay xin ý kiến. Hình dạng ban đầu... cuối cùng cái hình dạng xưa kia mà tôi hằng ước ao cũng đã quay trở về.

“Tất nhiên là được...”
___________________

M'entends-tu quand je te parle

Em có nghe chăng những lời anh nói










Dans la prison de ton coeur









Đang vang trong song sắt của trái tim em ?










Je connais le poids de tes larmes









Anh biết sức nặng trong giọt lệ của em










Et des questions intérieures

Chan hoà bao câu hỏi em không muốn nói.








Je comprends bien que tu protèges









Em hiểu, anh rất muốn bảo vệ cho em










De tous les maux et tous les pièges









Khỏi bao cạm bẫy và những khổ đau










En taisant tes douleurs

Nhưng anh vẫn giữ kín khó khăn trong lòng hay sao ?







[................]








{Refrain:}
Fais tomber les armures










Hãy cùng nhau phá vỡ lớp giáp










Viens casser pierre à pierre tous les murs









Lần lượt đập tan mọi bức tường chắn ngang










Et combler les distances qui t'éloignent de moi









Và thu hẹp khoảng cách đang chia cắt hai ta










Je partage tes blessures









Hai ta sẽ cùng sẻ chia vết thương lòng










Je comprends tes erreurs, tes ratures









Thấu hiểu nhau những sai lầm của xưa kia










Si tu me dis les mots que tu pensais tout bas









Nếu hai ta cùng cất lên những từ giấu kín từ lâu...










Viens jusqu'à moi









“Hãy đến với anh..”.










Viens jusqu'à moi










“Hãy đến với em...”









(Trích bài hát “Viens jusqu’à moi”, dịch bởi Vierge Đoàn)




“Hú ! Hú ! Thiên Yết và Cự Giải lãng mạn quá !!!”

“Một trăm điểm cho cặp đôi này ! Hát cực hay luôn !!!”

Đã mười một giờ khuya, nhưng nhóm thiên sứ chúng tôi, có cả nhóm Can Chi đang mở tiệc ăn mừng vượt qua bài kiểm tra mỹ mãn tại một quán bar sân thượng rộng lớn ngay bờ dòng sông Seine. Thiên Yết và Cự Giải đang cùng hát với nhau, giọng ca của hai người khi phối hợp nghe thật... đến một người lạnh lùng như tôi cũng phải công nhận là rất lãng mạn nữa là... Tôi nhìn chằm chằm vào hai người, trong đầu tôi đang liên tưởng tôi sẽ cùng một nửa kia của mình cũng được như vậy thì hay biết mấy...

Đúng là vậy, giờ tôi đã hiểu, hoá ra mục đích của Thiên Yết bán linh hồn để lấy lại giọng nói của mình, là chỉ để nói ba chữ đến cho Cự Giải – “Je t’aime”, ba từ để nói lên cùng một ý nghĩa của “I love you”

Cuối cùng, hai người trao cho nhau nụ hôn trước con mắt của mọi người khiến họ hú hét ủng hộ vô cùng náo nhiệt. Nếu để ý kĩ, đằng sau hai người lại chính là hình ảnh dòng dông Seine cùng toà tháp Eiffel đang lấp lánh nổi bật dưới nền trời sao...


From my memories...
 
Devil Rose
Học sinh nhà Lửa
Devil Rose
Giới tính : Nữ
Zodiac : Sagittarius
Tổng số bài gửi : 68
Birthday : 14/12/2000
Join date : 26/06/2014
12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (chương 12) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: 12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (chương 12)   12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (chương 12) Icon_minitimeTue Sep 09, 2014 9:11 pm

haha, đây ms là xử nữ đích thực, k như thằng điên nào đó...  :l :l :l
 
 

12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (chương 12)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Similar topics

-
» 12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (Chương 11)
» 12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (Chương 3)
» 12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (Chương 7)
» 12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (Chương 5)
» 12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (Chương 4)
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Truyện 12 chòm sao :: Lớp học văn :: Gian truyện 12 chòm sao :: Gian truyện thần thoại, phép thuật :: 12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo-