Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng NhậpShop

Share
 

 [Sư Tử - Cự Giải] Gió và loài hoa dại

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Capryl Janya
Học sinh chưa nhận lớp
Capryl Janya
Giới tính : Nam
Zodiac : Capricorn
Tổng số bài gửi : 35
Birthday : 17/01/2001
Join date : 02/08/2014
[Sư Tử - Cự Giải] Gió và loài hoa dại Empty
Bài gửiTiêu đề: [Sư Tử - Cự Giải] Gió và loài hoa dại   [Sư Tử - Cự Giải] Gió và loài hoa dại Icon_minitimeSat Aug 02, 2014 8:33 pm

Author: Capryl Janya (Mọi người gọi tắt là Ryl hoặc Jan nha)


Category: Tình cảm nhẹ nhàng.


Rating: Mọi độ tuổi đều có thể (Nhưng mấy bé cấp 1 nên cân nhắc vì có một CHÚT XÍU sướt mướt)


Character: Cự Giải - Sư Tử
[Sư Tử - Cự Giải] Gió và loài hoa dại 2rzxo3t
Gió Và Loài Hoa Dại


Két… Ầm…
 
Một chàng trai bước ra từ chiếc limousine đời mới, hùng hổ tiến đến trước một cô gái đã ngã sõng soài do va chạm nhẹ.
 
- Này cô kia! Cô đi đứng kiểu gì thế hả?
 
Vừa lồm cồm bò dậy, đưa tay nhẹ nhàng phủi lớp bụi đất bám trên áo, cô vừa từ tốn đáp lại, với mọi người dù là thù hay bạn cũng phải từ từ nói chuyện:
 
- Anh xem lại đi, rõ ràng là anh tông tôi mà?
 
Nghe câu nói, chàng trai cười khinh bỉ nhìn bộ đồ luộm thuộm, cũ kỹ mà cô gái đang mặc, nhếch mép:
 
- Đồ nhà nghèo kiết xác cũng bày đặt trả treo!
 
- Anh giàu kệ thây anh, tôi nghèo nhưng tâm hồn tôi giàu có. Còn anh, giàu nhưng tâm hồn mục nát!
 
Dường như không thể chịu được lời nhục mạ, chê bai của kẻ ngang ngược, xấc xược, cô hét lên và chạy vào nhà, đôi mắt rưng rưng gần khóc, bỏ lại chàng trai đang hậm hực vì bị mắng nhưng chưa kịp đáp trả. Cố nén cơn giận, anh quay phắt người, đóng sầm cửa xe lại. Chiếc lại cứ thế xé gió mà đi.
 
Hôm nay là thứ Hai, cũng là ngày khai giảng năm học cấp Ba đầu tiên của Cự Giải ở trường Trung Học Phổ Thông.
 
Theo suy nghĩ của một số người, nó thật sự là một cơn ác mộng không mấy dễ chịu. Đối với họ, chơi là chính, là niềm vui, học chỉ là phụ mà thôi. Và Cự Giải cũng thế, không ngoại lệ. Trong đầu anh trừ những ý nghĩ, chiêu trò tán đổ mọi cô gái trên thế gian ra, thì chẳng có gì khác ngoài việc đi du lịch đây đó, tụ tập bạn bè ăn chơi, tiêu tiền như rác.
 
Cũng phải thôi. Anh là một tay sát gái thứ thiệt, một chàng công tử giàu sang nứt đố đổ vách.  Là con một, là cậu ấm cưng của đại gia Bắc Giải giàu nhất thành phố, có khi là nhất quốc gia ấy chứ. Anh xem tiền như là những tờ giấy phù du dùng để đổi chác lấy những thú vui, những thứ mà anh cho là cần thiết để giải trí.
 
Tiêu biểu là những cô gái anh quen đều do đồng tiền và nét đẹp lãng tử của anh làm mờ mắt, không còn lý trí đâu mà suy nghĩ đến cái kết cục, cái hậu quả nặng nề về sau. Yêu anh rồi thì chỉ muốn anh là của mình và luôn cố gắng tìm cách giữ lấy anh. Nhưng anh xem họ như những món đồ chơi, thích thì sử dụng, không thích thì vứt bỏ, chẳng có gì quý giá và đáng lo ngại cả. Vì vậy mà tương lai của họ cũng theo tình mà tan biến, có người còn tìm đến cái chết để kết liễu đời mình. Thật ngốc. Anh không hề thích những cô gái có suy nghĩ nông cạn ấy tí nào. Chỉ là muốn vui chơi thôi. Họ yêu anh vì tiền, vì sắc. Anh khinh. Còn anh thì sao? Anh vờ yêu họ cũng vì sắc, và còn vì cái danh "tán đâu đổ đó" mà lũ bạn thân chí cốt của anh đặt cho. Chẳng hiểu vì sao nó lại quan trọng đến độ anh đi đâu cùng đám bạn cũng phải có ít nhất một cô để cho thấy rằng anh không bao giờ để mất cái danh hiệu ấy nữa. Nhưng mà anh khinh người yêu vì sắc, vì tiền. Anh cũng yêu vì sắc đấy thôi. Sao anh không tự khinh mình?
 
Đôi khi anh tự hỏi, liệu đến bao giờ anh mới tìm được tình yêu đích thực của đời mình? Hay là anh suốt đời mãi lông bông, thích thì yêu, không thích thì bỏ?   
 
Điều đó làm anh hơi lo một chút. Tình thật thì thiếu chứ tình giả thì không. Dù có ra sao đi nữa anh cũng sẽ có người yêu mà.
 
Anh hay tự an ủi mình như vậy. Tình duyên là do Trời định, anh chẳng có gì phải sợ cả.
 
Chắc hẳn là ở trường mới này, anh cũng sẽ lại là trung tâm của sự chú ý, sẽ lại là người trong mộng của nữ sinh ở đây.
 
Nghĩ rồi anh lại cười - một đường cong hoàn mỹ. Cũng may là ai cũng chăm chú lắng nghe giọng nói trầm ấm của thầy Hiệu Trưởng phát ra từ sân khấu, không vô tình nhìn thấy, nếu không thì người đó có nước đau tim mà chết.
 
Đã hai tiếng đồng hồ trôi qua, Cự Giải ngán ngẩm, trưng ra bộ mặt "bất cần đời". Sao buổi lễ khai giảng kéo dài lâu thế nhỉ? Thường thì anh sẽ kiếm cớ trốn đi và bắt đầu cuộc dạo chơi khắp phố cho tới khi cảm thấy mọi chuyện đã xong xuôi hết rồi. Nhưng sao hôm nay, dường như có thứ gì đó níu kéo anh lại, muốn đứng dậy cũng khó mà làm được.
 
Cự Giải linh cảm có một điều gì đó rất quan trọng sắp xảy ra. Anh cũng theo chiều đó mà ngồi yên, không còn mảy may một chút ý định bỏ đi nào. Anh rút điện thoại ra để nhắn tin cho tụi bạn, nói chuyện cho vui. Chắc chắn tụi nó cũng đang chán nản gần chết rồi. Nhắn thì nhắn nhưng đầu óc thì không mấy tập trung vào công việc. Anh đang hồi hộp chờ đợi.
 
Bộp bộp bộp...
 
Những tiếng vỗ tay lách tách mỗi ngày một to thu hút sự chú ý của Giải Giải. Chuyện gì thế không biết. Anh cất điện thoại vào túi quần, ngước mặt lên, quay ngang quay dọc xem mọi người đang làm gì. Thấy ai cũng hướng mắt về phía sân khấu, anh cũng vô thức nhìn theo.
 
Trên sân khấu là một cô gái trông khá là dễ thương. Sắc đẹp dù không đạt được nét kiều diễm quyến rũ nhưng cũng đủ để làm mọi người phải trầm trồ. Một nét đẹp thánh thiện ít ai có được.
 
Anh nhìn chăm chăm vào từng đường nét trên gương mặt, chưa bao giờ anh chiêm ngưỡng một nhan sắc như vậy. Thực khó tả, nói đúng hơn là chẳng có bút giấy nào họa được.  Anh như bị thôi miên trước cô gái ấy. Đẹp quá. Dễ thương quá. Khác hẳn với những người mà anh từng quen trước đây. Cả trăm người, nói đúng hơn là đếm không xuể, chưa có ai được như người ở trên sân khấu.
 
Phải chăng đây là lý do mà anh định mệnh không cho anh rời bước, bắt anh phải ngồi đây để rồi gặp được cô. Lẽ nào cô là người mà Ông Trời se duyên cho anh? Rất có thể.
 
Do you still remember
How we used to be
Feeling together, believe in whatever
My love has said to me
Both of us were dreamers
Young love in the sun
Felt like my saviour, my spirit I gave ya
We'd only just begun

Hasta Manana,
Always be mine


Viva forever, I'll be waiting
Everlasting, like the sun
Live forever,
For the moment
Ever searching for the one

Yes I still remember,
Every whispered word
The touch of your skin, giving life from within
Like a love song that I'd heard
Slipping through our fingers,
Like the sands of time
Promises made, every memory saved
Has reflections in my mind

Hasta Manana,
Always be mine

Viva forever, I'll be waiting
Everlasting, like the sun
Live forever,
For the moment
Ever searching for the one

Back where I belong now,
Was it just a dream
Feelings unfold, they will never be sold
And the secret's safe with me

Hasta Manana,
Always be mine

Viva forever, I'll be waiting
Everlasting, like the sun
Live forever,
For the moment
Ever searching for the one

Viva forever, I'll be waiting
Everlasting, like the sun
Live forever,
For the moment
Ever searching for the one...

Lời ca cất lên, tiếng vỗ tay im hẳn, tắt ngúm. Cả sân trường dường như chìm trong giọng hát du dương và truyền cảm. Vừa đẹp vừa tài năng, cô gái này chắc sẽ gây sóng gió trong trường đây.

 
- Hứ, đúng là giả tạo.
 
- Đáng ghét.
 
- Tao sẽ không để nó giành ngôi Hot girl của tao đâu.
 
- Tao cũng thế, danh hiệu Hoa Khôi toàn trường cũng không thể lọt vào tay nó.
 
-...
 
Cự Giải vờ không nghe, gương mặt khá bình thản, nhưng thật ra những lời nói ấy lọt cả vào tai anh, dù họ thì thầm rất nhỏ. Anh rất ghét những người như vậy. Rõ ràng cô gái ấy chưa đụng chạm gì đến họ cơ mà. Hình như lũ không biết điều này học lớp 11? Vậy là lớn hơn anh một tuổi. Lớn hơn thì sao chứ? Nếu động đến cô gái ấy dù chỉ là một sợi tóc, anh cũng sẽ không tha đâu. Nhưng mà... chuyện của người khác, anh xen vào làm gì. Bây giờ anh chỉ chờ xem kịch hay thôi, nếu chuyện đi quá giới hạn, anh sẽ ra tay nghĩa hiệp, còn không thì thôi, để cô ấy tự giải quyết.
 
Bộp bộp bộp...
 
Tiếng vỗ tay còn giòn giã hơn nữa khi tiếng nhạc kết thúc. Có người còn đứng dậy hò reo nữa. Rất có khả năng cô gái này nổi tiếng và chiếm đoạt mọi danh hiệu Hot girl, Hoa Khôi,... như lời tụi kia đã nói.
 
- Cám ơn em, phần trình diễn của em rất tuyệt. Em có thể cho mọi người biết em tên gì được không?
 
- Dạ thưa cô, em là Sư Tử, học lớp 10A1
 
Anh học 10A2. Vậy là học kế bên lớp anh rồi. Anh sẽ có cơ hội tiếp cận cô hơn. Thể nào cô cũng sẽ yêu anh thôi, khó mà thoát được khỏi bàn tay của anh – chuyên gia tán gái. Rồi Cự Giải một lần nữa nở một nụ cười mãn nguyện. Xui thay, lần này anh đã bị bắt gặp bởi những cô gái mà lúc nãy anh gọi là "lũ không biết điều". Họ nhìn anh như nhìn sinh vật lạ, đôi mắt ánh lên sự si mê. Hức, anh nhìn họ với vẻ khinh bỉ. Cái thứ đó đừng bao giờ mà mơ có được anh.
 
-------------------------------------oOoOo-------------------------------------
 
Tại sân trường lúc kết thúc buổi lễ…
 
- Này, cậu là Sư Tử à?
 
- Có gì không? Mà trông cậu quen quen…
 
Sư Tử đăm chiêu suy nghĩ, đảo mắt, săm soi từ chân đến đầu Cự Giải. Người này cô đã từng gặp ở đâu đó mà không nhớ. Vài giây sau, cô nhớ ra, đây chính là cái tên ỷ giàu ăn hiếp người nghèo cô gặp lúc sáng đây mà. Cũng không muốn đôi co, dính dàng gì nhiều với tên này, sợ lại có chuyện nên cô kiếm cớ rút lui trước:
 
- Tôi bận quá, chào cậu nhé!
 
Nói rồi cô vẫy tay và bỏ chạy. Cô vừa nhấc gót, đi khỏi chỗ đó thì một toán người ùa tới, vây kín, vô tình ngăn không cho anh gặp Sư Tử.
 
- Anh đẹp trai quá nha…
 
- Thật không?
 
- Thật mà, lại dễ thương nữa.
 
- Đó là lý do em yêu anh?
 
- Ừm… Vâng!
 
Cự Giải nhìn cô gái với thân hình nóng bỏng, chuẩn không cần chỉnh đang khoác tay anh,   cố gắng trưng ra gương mặt thật là dễ thương mà gượng cười. Kinh tởm. Dối trá. Nhỏ yêu thương gì anh chứ? Chẳng qua là nhỏ biết cái tài sản kếch xù của cha anh lớn đến cỡ nào nên mới vờ yêu anh thôi. Anh biết tỏng mà. Với lại rõ ràng nhỏ lớn hơn anh một tuổi, bày đặt một từ “anh”, hai từ “em”.
 
Thây kệ, cứ để nhỏ ngộ nhận rằng nhỏ đã chiếm được anh. Người ta nói “trèo cao té đau” mà. Cho nó trèo, thế nào nó cũng té, anh vô can. Nghĩ rồi anh tự thấy ngưỡng mộ mình kinh khủng.
 
Cứ thế một lúc sau cả mấy tốp người bu quanh anh, mà toàn là con gái thôi. Có người còn hét toáng lên khi thấy anh. Bộ anh đẹp trai lắm sao? Anh cười đáp lại tất cả, một nụ cười làm mê đắm mọi trái tim đang thổn thức. Chợt đôi mắt anh bắt gặp Sư Tử ở phía xa xa đang nhìn mình, gương mặt ra chiều khinh thường. Cô khinh anh à? Tại sao? Anh phải hỏi cho ra lẽ mới được.
 
Giật phăng tay của cô gái nóng bỏng kế bên, anh lách qua đám người đông đúc, tiến tới trước mặt Sư Tử đang ngạc nhiên quan sát anh. Gì mà hùng hổ thế không biết? Đừng có nói là ăn thịt cô nha, không giỡn đâu à. Dường như cảm thấy điềm gì đó không lành qua khuôn mặt của Cự Giải, cô vội vàng bước đi thật nhanh, vờ như không biết, không nghe, không thấy gì cả. Cự Giải thấy vậy, nghĩ rằng cô có điều gì mờ ám không muốn tiết lộ, phải che giấu thì đuổi theo hăng hơn. Cô đã vô tình chạm vào sự tò mò vốn có của Giải Giải rồi.
 
Bịch Bịch Bịch…
 
Những bước chân mỗi lúc một nhanh hơn, đập mạnh bạo vào nền vỉa hè. Cứ thế cho tới khi Sư Tử dừng lại trước một căn nhà nhỏ. Cự Giải nhìn, so với đôi mắt luôn được chiêm ngưỡng những thứ sang trọng, to lớn, thì đối với anh, cái này là cái phòng xập xệ, xấu xí, chưa bằng cái phòng ngủ ở biệt thự của anh nữa. Sao Sư Tử lại dừng chân ở đây nhỉ? Lẽ nào đây là nhà của cô ấy? Vậy ra cô ấy là người cãi nhau với anh hồi sáng.
 
Chết thật rồi. Chết chắc rồi.
 
- Sư Tử à, chuyện lúc sáng ấy, tôi lỡ lời, cho tôi xin lỗi.
 
- À… ừ… Không sao. Tôi cũng xin lỗi vì đã bảo rằng “tâm hồn anh mục nát”.
 
Sư Tử biết, “thêm bạn bớt thù” mà. Nên không chỉ vì chuyện nhỏ nhặt thế mà bỏ qua một món quà Thượng Đế dành tặng được. Nhưng không, việc xúc phạm cô là một điều không thể bao dung… Nhưng đành thôi vậy. Cô ra vẻ tha thứ thế thôi chứ thâm tâm cô cũng vẫn đang còn một rào chắn phòng thủ, cô thực sự chưa tin tưởng con người này cho lắm.
 
- Tôi là Cự Giải, hân hạnh được làm quen.
 
Cự Giải chìa tay ra, nở một nụ cười tươi rói. Anh đang rất là vui, cũng may là cô tha lỗi cho anh rồi. Sư Tử đưa tay ra nắm, bắt tay xã giao rồi gật đầu ngại ngùng. Cô cảm giác một điều gì đó khá đặc biệt truyền từ tay anh sang cô nhưng cô không thể lý giải được.
 
Từ hôm đó, cô và anh gặp nhau nhiều hơn, tán gẫu đủ thứ chuyện trên trời dưới đất. Cô nhận ra đằng sau vẻ công tử bột đó là một con người hoàn toàn khác: hài hước, đáng yêu, đặc biệt là rất quan tâm đến mọi người.
 
Một năm học trôi qua trong chớp mắt, cứ ngỡ thời gian đang chạy đua vậy. Nhanh thật. Bây giờ trời đã sang hè, nhưng anh và cô vẫn gặp nhau thường xuyên vào những buổi chiều, cùng đạp xe khắp phố, lâu lâu lại ghé vào quán, nhâm nhi những ly trà sữa mát lạnh, ngọt ngào.
 
Nhưng cô không thích. Cô mong đến ngày tiết trời bắt đầu se lạnh, mưa bắt đầu nặng hạt. Lúc ấy, cô lại cắp sách đến trường, gặp bạn, gặp bè, và hơn hết là cùng anh ngồi nói chuyện dưới tán phượng vĩ. Cô thích cái cảm giác đó hơn nhiều.
 
Và cuối cùng, điều cô mong ước cũng thành sự thật. Ba tháng hè trôi nhanh chóng. Cô tung tăng dự lễ khai giảng và điều cô nghĩ đến là sẽ được gặp anh – Cự Giải.
 
Chưa bao giờ cô mong buổi lễ kết thúc thật nhanh đến như vậy. Cô đưa mắt tìm anh giữa biển người. Không thấy. Anh đâu rồi?
 
Tối hôm ấy, ủ rũ ngồi trước bàn học nhìn con gấu mà anh tặng, Sư Tử lại càng buồn hơn. Cô lo không biết anh có chuyện gì không nữa.
 
Suy nghĩ vẩn vơ một hồi, cô nhận thấy rằng việc này khá vô ích và tốn thời gian, cô chộp lấy vội chiếc điện thoại cũng do anh tặng, bấm số anh và gọi. Hồi hộp chờ đợi…
 
“Tút… Tút…
 
Hiện tại anh đang du học ở Úc. Xin lỗi vì không báo cho em trước. Anh biết em sẽ rất giận anh, nhưng anh sợ em buồn. Em à, đừng giận anh nhé.
 
Em rất giỏi môn Anh Văn nên anh có một bài hát dành cho em, mong em hiểu được…
 
Giọng của anh không được hay, truyền cảm và mượt mà như em…
 
Nhưng em hãy nghe và hiểu cho anh…
 
I'm stand alone in the darkness










The winter of my life came so fast










Memories go back to childhood










Todays I still recall














All how happy I was then





There was no sorrow, there was no pain





Walking through the green fields





Sun shine in my eyes













I'm still there every where





I'm the dust in the wind





I'm the star in the northern sky





I never stay anywhere





I'm the wind in the trees





Would you wait for me forever?













Would you wait for me forever?





Will you wait for me forever?





 

Tút…”
 
Căn phòng yên ắng không một tiếng động nào.
 
Cô mỉm cười, ít nhất anh cũng không sao. Cô cũng yên tâm được phần nào.
 
Would you wait for me forever?
 
Em sẽ đợi…

 
Will you wait for me forever?
 
Mãi mãi…

 
Sau đêm hôm đó, cô quay về với cuộc sống như khi không có anh – cũng yên bình, cũng bình thường, chỉ thiếu một chút gì đó gọi là tình yêu…
 
Nhưng đôi khi nhớ anh, cô lại khóc, và bật lại tin nhắn thoại anh cài tự động. Gọi anh, cô chỉ có thể nghe những lời nói, câu hát thấm đẫm tình thương…
 
-------------------------------------oOoOo-------------------------------------

 
Năm năm trôi qua… Cô tốt nghiệp Đại Học. Đã lâu rồi cô không nghĩ đến anh nữa. Có lẽ kỷ niệm khi hạnh phúc bên anh đã mờ nhạt hoặc bị vứt vào một xó nào đó của ngăn tủ ký ức mà cô không thèm đụng đến. Không có anh cô vẫn sống tốt. Cô thường tự trấn an mình như vậy.
 
Nhưng không, thật tâm cô đang rất mong anh về, mong được gặp lại anh…
 
Sư Tử cầm hồ sơ xin việc đi khắp những nơi được giới thiệu. Cuối cùng, chẳng có ai nhận cô vì họ không cần người nữa. Cô đến trễ, chậm hơn người ta một bước.
 
Chán chường, nhưng cô nghĩ rằng chắc là cô chưa cố gắng hết sức nên nán lại vài phút để tìm chỗ làm. Sau đó cô lang thang khắp nơi với ước mong tìm được một tia hi vọng nào đó. Không biết thế nào, cô dừng lại trước một công ty lớn đang cần gấp một người có kiến thức sâu rộng về giao tiếp bằng tiếng Anh. Với trình độ tiếng Anh như cô thì công việc này phù hợp quá còn gì. May mắn thật. Cô phải mau chóng vào phỏng vấn giành một chân trong công ty mới được.
 
- Chào cô, tôi là giám đốc công ty. Đây là lần đầu tiên cô đi xin việc à?
 
Một chàng thanh niên khá trẻ ngồi trước Sư Tử, mắt vẫn không rời tập tài liệu trước mặt, đưa tay lấy hồ sơ từ cô.  
 
- Tôi…
 
- Sư Tử!?
 
- Cự Giải!?
 
Anh và em lại gặp nhau nữa rồi…
 
Mình có duyên quá anh nhỉ…
 
Anh là gió – tính tình không thể xác định được…
 
Em là hoa dại – trông nhỏ bé, mong manh nhưng thật ra lại mạnh mẽ…
 
Anh là gió – luôn thu hút sự chú ý của mọi người…
 
Em là hoa dại – không có gì nổi bật...
 
Anh là gió – vô tư…
 
Em là hoa dại – không bao giờ gục ngã…
 
Anh là gió – mãi phiêu du…
 
Em là hoa dại – mãi ở đây trông chờ gió…
 
Hoa dại mãi luôn mong gió…
 
Gió liệu có về bên hoa…
 
Giờ đây gió vô tình gặp hoa trong một buổi chiều tà…
 
Lại gặp nhau…
 
Anh và em...
 
Gió và hoa dại…
 
Mãi yêu nhau nhé…
 
Would you wait for me… forever…
 
I love you… forever…
 
 

[Sư Tử - Cự Giải] Gió và loài hoa dại

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Similar topics

-
» Thiên Sứ Các Loài Hoa
» Thiên sứ các loài hoa ( GTNV tt )
» Thiên Sứ Các Loài Hoa ( Couple )
» 12 Chòm Sao giống loại rau củ… gì??!
» 12 chòm sao và các loại nhạc cụ
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Truyện 12 chòm sao :: Lớp học văn :: Gian truyện 12 chòm sao :: Gian truyện tình cảm, tâm lý :: Truyện ngắn-