"Hừ! Thốn đến tận rốn!"
Thiên Yết hậm hực rủa thầm. Định mệnh, mãi mới tia được một em xinh xinh ai ngờ lại là cú có gai cơ chứ, xem ra cái tạo hóa vớ vẩn này lẫn lộn hết rồi.
"Ế, Bảo Bình sao hôm nay qua chỗ tui ngồi dzậy?"
Một cô gái với mái tóc hồng nhạt nhẹ nhàng bước đếnlàm Thiên Yết giật mình ngước lên. Chu choa! Xinh quá nha! "Thả con săn sắt bắt con cá rô", bổn công tử ta phải "sô hàng" trước.
"A! Tớ đợi cậu đó"- "Mỹ nhân" cười hiền lành, thề với trời là nếu không trông thấy cái màn hình phẳng của hắn thì chắc tác giả em đây đã sung hắn vô hậu cung từ lâu rùi.Phải công nhận là gương mặt này lừa tình thiệt đó, hic, sao này bé Yết xác định số khổ a.
"Ủa! Thiệt à, iu Bảo Bảo nhất nha, chiều định rủ tớ đi thử thuốc đúng không?"
Ặc! Bình nước khẽ chột dạ, con mồi duy nhất thế là xong, hic!
"Ơ! Bạn mới ah?" Trông cũng đẹp trai quá ta, làm quen nhé, mình là Song Tử! Vừa nói cô vừa đưa tay qua chỗ Thiên Yết, khởi đầu tình bạn đẹp thật chẳng gì hơi một cái bắt tay thân thiết.
Nhưng ai ngờ mỗi định lý đơn giản đó mà tên đầu đất kia vẫn chưa hiểu, thấy " người đẹp" đưa tay ra hắn tưởng nàng muốn thơ mộng như truyện cổ tích nên không ngần ngại đặt nụ hôn dịu dàng lên mu bàn tay trắng nõn! Và thế là.....
Cả lớp: Sững sờ
Bảo Bình: Tròn mắt
Song Tử: Mặt tối sầm
Cự Giải: Vỗ tay kịch liệt (tất nhiên lát nữa nó sẽ bị hội đồng thôi nhưng đó là truyện của tương lai...)
................................
Ào ào
Cơn mưa dữ dội bất ngờ kéo đến, mùa hè mà, cái thời tiết chết tiệt này có thể trêu ngươi bạn bất cứ lúc nào nếu không chịu khó phòng bị.
Ấy vậy mà hôm nay lại có đổi mới đấy...
Dưới chiếc mái hiên phủ đầy hoa cỏ lãng mạn, một chàng lãng tử đang đưa ánh mắt mơ hồ nhìn làn nước của thiên nhiên mà lòng buồn man mác. Khóe môi nhếch lên thành hình bán nguyệt, chàng bật cười, cuộc đời thật chớ trêu, những thứ hằng ngày mình không quan tâm lúc này đây lại đáng giá biết chừng nào.....điển hình là cái ô chết bầm đó, khi ông cần thì chẳng thấy tăm hơi cơ chứ!!!
Bỗng một hồng y nữ tử bước đến làm bức tranh thủy mặc bớt phần bi thương, nhẹ nhàng tựa gió, nàng nhìn người trong mộng nước mắt lưng tròng:" Chàng hãy dùng ô của thiếp , khổ đau nắng gió thiếp đều chịu được, chỉ nguyện cùng chàng kết tóc xe duyên". Trên đời này sao có thứ lợi hại hơn dòng lệ nữ nhân? Trái tim chợt xao xuyến bồi hồi, nam tử đưa ánh mắt dịu dàng về phía nàng , đôi tay hoa lệ khẽ nắm lấy chiếc ô rồi nói:" Ta không thích nàng"
Mộng đẹp hai giây....
Cảm ơn vì cái ô!!!
Thằng Yết hả hê bước tới bãi đỗ xe " Đáng đời lũ dại trai đó. Ai da, gương mặt thiên thần của ta cũng thật là tội lỗi"
......
Hẹn gặp chap sau
Author's note: Sorry mọi người vì mấy tình tiết cổ trang au thêm vô, he he, dạo này ta có hơi nghiện truyện ngôn tình+kiếm hiệp