Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng NhậpShop

Share
 

 12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 27

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Takitori_cancer
Học sinh nhà Nước
Takitori_cancer
Giới tính : Nữ
Zodiac : Cancer
Tổng số bài gửi : 275
Birthday : 26/06/1999
Join date : 04/01/2014
12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 27 Empty
Bài gửiTiêu đề: 12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 27   12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 27 Icon_minitimeSat May 16, 2015 2:55 pm

CHAP 27: CÔ GÁI KÌ LẠ: 
 
Bầu trời trong xanh, cao vời vợi không chút gợn mây, những cơn gió mát mẻ thổi từng đợt khiến đám cây cỏ rung rinh theo như nhảy múa. Từng đụn tuyết nhỏ còn sót lại cũng đang tan dần dưới sự ấm ám của ánh mặt trời, những giọt sương lấp lánh còn vương trên từng chiếc lá non xanh mơn mở hơn nghìn năm mới đâm chồi. Có thể nhận thấy, cái rét buốt, lạnh lẽo của tuyết bao phủ hàng trăm năm trên vùng đất đang tan biến dần trước sự ấm áp khi mùa xuân kéo tới, từng bông hoa đang trổ bông rực rỡ, thỉnh thoàng từng cơn gió kéo ngang qua khiến những cánh hoa rơi lơ lửng trong không trung, tạo nên một khung cảnh tuyệt đẹp. Trái lại với sự mơ mộng ấy, một cô gái xin xắn đang nhắm nghiền đôi mắt trên một chiếc bàn trắng muốt rải đầy hoa, khuôn mặt thanh thản đến lạ lùng, xung quanh là những cánh hoa anh đào hông nhạt đang bay phấp phới, một chàng trai với mái tóc đen huyền bí đăm chiêu nhìn cô, đôi mắt anh buồn rầu không ngớt, anh khẽ đưa tay nắm chặt lấy bàn tay lạnh lẽo kia của cô khẽ thì thầm: “ Hãy yên nghỉ, vĩnh biệt…người con gái anh yêu”- rồi anh khẽ cười buồn, mọi người xung quanh cũng mệt mỏi với đôi mắt sưng húp vì khóc quá nhiều, còn bây giờ, họ không thể khóc được nữa. Từng người, từng người một khẽ bước đến bên cô gái, đặt những cành hoa trắng muốt lên bên cạnh cô rồi quay lưng bước đi:
 
-Tạm biệt cậu, người bạn của tôi!- Xử Nữ khẽ đặt bông hoa lên rồi nói- Tớ sẽ mạnh mẽ hết mức có thể, thay cậu, tớ hứa sẽ đưa mọi người rời khỏi nơi này an toàn, dù có phải hy sinh đi mạng sống của mình- Rồi Xử Nữ bỗng dưng bật cười, nước mắt lại cứ vô thức rơi trên gò má-…Tới lúc đó, cậu nhớ tới đón tớ nhé!!! Cự…Giải à!!- Nói được dứt câu, nụ cười rạng rỡ lúc nãy của Xử Nữ biến mất, thay vào đó là những giọt nước mắt thi nhau lăn trên gương mặt cô. Ma Kết đỡ cô dậy rồi nói:
“ Xin lỗi cô, Cự Giải, nhưng tôi sẽ không để Xử Nữ tới gặp cô được, tôi nghĩ, cô cũng ủng hộ tôi làm việc đó đúng không?”- rồi anh dìu Xử Nữ bước đi.
 
-Cậu đúng là đồ ngốc! Bậy giờ có mắng thì cậu cũng chẳng biết gì cả!- Bạch Dương cười khẽ mà nước mắt lại rơi, Sư Tử hiểu lúc này có nói gì thì Bạch Dương cũng không nghe, anh chỉ lại gần và để cho cô khóc nức nở trên bờ vai mình.
 
-Tại sao? Tại sao cậu lại bỏ tớ mà đi vậy hả Cự Giải? Giá như được cho phép, tớ sẽ chết thay cậu, tại sao cậu lại làm điều ngốc nghếch đó để cứu tớ? Tại sao hả Cự Giải???- Song Ngư khóc nức nở, đôi mắt nhòe đi vì nước mắt, Nhân Mã đến bên cô đỡ cô dậy, khẽ nói với người con gái đang nằm kia: “ Cảm ơn, tôi sẽ chăm sóc cho Song Ngư…thay cô”
 
-Ya…Cự Giải à, cậu…muốn bỏ tớ lại một mình đây phải không hả? Cậu muốn đổ hết mọi công việc của cậu cho tớ sau này phải không? Này…tỉnh dậy mà phản bác đi chứ, Cự Giải!!- Bảo Bình lấy tay đập liên hồi lên người Cự Giải một cách chậm rãi, cô cố cắn chặt môi để giữ nước mắt không rơi nhưng vô ích, nước mắt từ bao giờ đã rơi ướt đẫm hai bờ mi để rồi cô gục đầu xuống khóc vang lên như một đứa trẻ. Kim Ngưu đến bên cạnh cô an ủi:
 
-Thôi nào Bảo Bình, cô ấy ra đi là để cho chúng ta đi tiếp, chúng ta phải mạnh mẽ lên, đúng không? Đừng để sự hy sinh này bị lãng phí!- Rồi anh quay ra nhìn Cự Giải vẫn nhằm nghiền mắt mà nói như thể đang nói với lòng mình: “ Tôi hứa với cô sẽ bảo vệ Bảo Bình thay cô, sẽ động viên cô ấy thay cô, vì vậy…xin hãy yên lòng nhé!!!”
 
-Tớ cảm thấy mình thật vô dụng khi không bảo vệ được cậu, Cự Giải à, Haru…à không, phải là Hiromi chứ, đúng thế, em gái cậu đã đưa cho tớ vật này! Nhờ tớ đưa lại cho cậu đấy! Sao cậu không nhận vậy? Tại sao vậy hả Cự Giải???- Thiên Bình nói trong hai hàng nước mắt, mắt cô dính chặt vào hai nhánh cỏ bốn lá, tay cô nắm lại khiến hai nhánh cô gần như nhàu ra, Song Tử không nói một lời nào, anh chỉ đi tới bên Thiên Bình rồi khẽ cốc vào đầu cô: “ Chẳng phải cô cần đưa thứ đó cho cô ấy ư? Mau lên, cô không muốn thất hứa chứ???”
 
Nói rồi Thiên Bình đặt nhẹ 2 nhánh cỏ lên bên cạnh Cự Giải rồi quay bước đi. Cuối cùng là Thiên Yết, anh không nói thêm một cậu nào nữa, đôi mắt anh buồn đến vô tận, anh đặt nhẹ môi lên đôi môi nhợt nhạt của Cự Giải rồi sau đó anh để chiếc lọ thủy tinh tuyệt đẹp lên bên cạnh cô mà quay bước đi. Khung cảnh tang thương cùng với tiếng khóc nức nở nhanh chóng chìm vào tĩnh lặng…chỉ còn tiếng gió thổi vù vù qua từng kẽ lá, tiếng băng tan…mà thôi…..
 
***           
 
Cô gái gục xuống mặt nước tối tăm, nước mắt rơi liên hồi tưởng chừng không thể ngừng lại. một cô gái nhỏ nhắn tiến đến bên cô hỏi khẽ:
 
-Chị thấy đau lòng hả?
 
-Chị…chị không biết nữa!- Cô gái kia trả lời trong tiếng khóc.
 
-Chị à, em đã chết rồi, em muốn gặp lại bố mẹ, muốn bố mẹ ôm mình vào lòng, muốn lấy lại những ngày tháng hạnh phúc và vô lo bên chị…nhưng…đó chỉ là quá khứ thôi, em…em không thể…- Rồi cô cúi mắt xuống để cho phần tóc mái che đi đôi mắt đang ánh lên cảm xúc.
 
-Hiromi à…chị xin lỗi em!- Cô gái kia ngừng khóc, lặng người nhìn Hiromi.
 
-Chị có biết một sự thật không? Rằng…những người mà chị gọi là bố mẹ hiện giờ không phải là bố mẹ ruột của chị!
 
-Em…em nói sao??- Cô gái kia bàng hoàng nhìn Hiromi.
 
-Chị có nhớ không? ở “ký ức trắng” đó, chị đã gặp một người đàn ông và một người phụ nữ xa lạ đúng không? Chị có biết đó là ai không?- Hiromi hỏi.
 
-Chị không biết, nhưng lúc đó có cảm giác gì đó lạ lắm, cảm xúc như bị xé toạc ra, trái tim chị cũng đập liên hồi chị một cảm giác thân quen đến kì lạ…không lẽ….
 
Hiromi cười khẩy:
 
-Đúng thế, khi chị tỉnh dậy và mất hoàn toàn trí nhớ, chị đã được người khác nhận nuôi, còn hai người lạ kia…mới chính là bố mẹ thật sự của chị, họ đã bỏ chị lại…không…nói cách khác…họ không muốn nhớ lại ký ức đau thương đó nữa!!!
 
-Vậy là sao? Chị bị bỏ rơi….chị đã bị bỏ rơi ư?- Cự Giải bàng hoàng, cô thả mình xuống màn đêm tối tăm rồi lại lặng lẽ rơi nước mắt.
 
-Bây giờ, chúng ta đã như nhau, chị và tôi- hai linh hồn vô định, chỉ có thể tồn tại ở nơi này, nhì?- Hiromi cười khẽ rồi đến bên ngồi cạnh Cự Giải.
 
-Chị…chị muốn gặp lại họ…muốn gặp lại mọi người!- Cự Giải ngẩng đầu lên,miệng lẩm bẩm.
 
-Vậy là chị muốn thoát khỏi nơi này, chị không muốn ở cùng em hả?- Hiromi nói
 
-Không…chị đã lấy lại ký ức, chị muốn ở bên em, chị muốn ở bên bố mẹ thật sự, chị muốn ở bên cạnh…cậu ấy…chị không muốn phải rời xa những người chị yêu thương, chị muốn ở bên cạnh họ đến cuối đời!!!- Cự Giải hét toáng lên giữa không gian tĩnh mịch, rồi chợt, cô buông người, nhìn vào khoảng không mà cười, tiếng cười mang sự đau khổ vô biên- Nhưng mà…đâu còn cơ hội nữa đúng không, chị đã không còn tồn tại trên thế giới này nữa rồi….- Cô quay người nhìn Hiromi khiến em bất giác quay đầu đi.
 
-Em…sẽ giúp chị! Em muốn chị được hạnh phúc, phải…đúng như lời hứa ngày hôm đó!!!- Hiromi mỉm cười
 
Cự Giải ngạc nhiên nhìn Hiromi:
 
-Em vừa nói gì…Hiromi? Em sẽ giúp chị? Nhưng bằng cách nào?- Cự Giải hỏi liên hồi
 
-Em có cách của em, đổi lại, chị có thể giúp em thực hiện một điều không?- Hiromi nghiêng đầu nhìn cô.
 
-Điều gì…
 
-Em muốn nói với bố mẹ rằng đừng đau khổ vì em nữa, em muốn chị hãy sống thật hạnh phúc và vui vẻ, em muốn chị, sống thay phần của em…!- Hiromi cười tươi nhìn Cự Giải- Chị…có làm được không?
 
-Chị sẽ làm được, chị hứa đó, mình ngoéo tay nhé…được không? Giống như ngày xưa ấy!- Cự Giải cười hiền, đưa bàn tay lên trước mặt Hiromi.
 
-Được thôi!Chị hãy cầm lấy vật này nhé!- Hiromi cười rồi đưa cho Cự Giải nhánh cỏ bốn lá may mắn- Hứa nhé!
 
-Ừ…hứa….
 
-Còn một điều nữa….Chị à, chị không ghét em chứ?
 
-Hả?Chị ghét em lắm í, con bé ngốc này!- rồi Cự Giải cười khì cốc đầu nhẹ Hiromi
 
-Phải rồi…em cũng….ghét chị lắm!- Hiromi mỉm cười rạng rỡ.
 
Màn đêm u tối chợt lóe sáng, một thứ ánh sáng chói lóa đang bao phủ quanh hai người, ánh sáng ấy chia cắt Cự Giải và Hiromi, Cự Giải chấp chới cố với tay Hiromi nhưng vô ích, cô hét lớn:
 
-HIROMIIIIIIIII….!!!!!!
 
-Chia tay ở đây thôi, nhớ lời hứa đó, Cự Giải….- Hiromi cười đáp lại
 
Cự Giải cảm thấy thứ ánh sáng kì lạ đó đang bao trùm và bám vào mình, cô cảm thấy mình đang dần tan biến, trước khi biến mất hoàn toàn, cô chỉ kịp nhìn thấy một cô gái với mái tóc xanh biển đang đi tới bên cạnh Hiromi và nụ cười cuối cùng của em gái cô, nó rạng rỡ…như ánh bình mình vậy….
 
“Sayonara…onee-chan!”
 
UỲNH…..Một tiếng động lớn vang lên trên ngọn đồi phá tan không gian tĩnh lặng. Một cô gái với mái tóc màu của những cánh hoa anh đào đang nắm đó, đôi mắt vẫn nhắm nghiền, nhưng trong tay cô, những nhánh cỏ 4 lá vẫn đang được nắm chặt….như một lời hứa….Vĩnh cửu…..
 
        ~KẾT THÚC CHUYẾN HÀNH TRÌNH TỚI VÙNG ĐẤT BĂNG GIÁ~
 
Bầu trời nóng như đổ lửa, các chòm sao vẫn đang tiếp tục chuyến hành trình, họ đã hồi lại sức sau bao nhiêu đau khổ ở vùng đất băng giá, họ đã để lại một người bạn ra di mãi mãi để tiếp tục cuộc hành trình thoát khỏi vùng đất Zodicus.
 
-Cậu có chắc là đi hướng này không vậy Thiên Yết!- Sư Tử mệt mỏi thả mình xuống đường. Thiên Yết thì vẫn im lặng không nói gì, anh đang nhớ lại buổi nói chuyện cuối tuần trước ở vùng đất băng giá, ngay sau khi Cự Giải ra đi trên tay anh.
 
“Thiên Yết, Cự Giải đã đi rồi, tốt nhất anh nên quên chị ấy mà đi tiếp đi, tôi nghĩ chị ta cũng muốn vậy nên mới chấp nhận hy sinh”- Giọng nói lạnh lùng không chút cảm xúc nào lại cất lên.
 
“Sao cô lại nói như vậy, chị cô đã chết, cô ấy đã ra đi, vậy mà tại sao cô vậy cứ bình thản như vậy hả???”- Thiên Yết gào lên túm chặt hai vai của Hiromi. Trái với điều đó, đôi mắt Hiromi vẫn không ánh lên chút cảm xúc nào, cô chỉ nói.
 
“Phía nam…các người hãy đi về phía năm nếu muốn thoát khỏi nơi này! Tiếp theo là vùng đất của gió.”- Hiromi bình thản nói với Thiên Yết
 
“Cô nói gì cơ….”-Thiên Yết thả tay ra- “ Cự Giải chết rồi, tôi thoát khỏi đây cũng đâu còn ý nghĩa gì nữa?”
 
BỐP….Hiromi tát vào khuôn mặt Thiên Yết một cái thật mạnh, đôi mắt không còn giữ được sự bình tĩnh mà ánh lên vẻ tức giận.
 
“Anh thật ngu ngốc, nói những điều thật không suy nghĩ, tôi thật sai lầm khi nghĩ rằng anh có thể bảo vệ chị tôi….”-Hiromi hét lên
 
“Cô đánh tôi hả? Vậy cô cứ đánh nữa đi, tôi cũng không muốn sống nữa”
 
Dứt lời, Hiromi nghiến chặt răng lại, lao vào đánh Thiên Yết túi bụi, vừa đánh cô vừa hét vào mặt anh:” Anh là đồ ngốc, bộ anh nghĩ anh chết là xong chuyện hả?? Bộ anh không muốn thoát khỏi đây sao, anh không muốn thực hiện nguyện vọng cuối cùng của Cự Giải hả??? Trả lời đi chứ……”- Hiromi định giơ tay đánh tiếp thì một bàn tay khác ngăn cô lại.
 
“Dừng lại đi Harumi”- Đó là Yukimiko- “ Em phải bình tĩnh chứ!”- Yukimiko khuyên nhủ Harumi, cô khẽ bỏ tay xuống, rồi quay lưng bước đi.
 
“Con bé nóng tính ghê, nếu muốn thoát khỏi nơi này,như lời Harumi nói, các người hãy đi về phía nam, nhớ cẩn thận đấy, chủ nhân của vùng đất gió rất mưu mô”- Yukimiko nói
 
“Sao cô lại giúp chúng tôi?”- Xử Nữ hỏi
 
“Ta…muốn chuộc lại lỗi lẫm đã gây ra với các ngươi, ta cũng không hiểu sao mình lại làm như thế, chắc các người cũng nghe chuyện lạ xảy ra ở nơi này hơn một tháng trước?”
 
“Chuyện các chủ nhân của từng vùng đất bị cuốn đi phải không?”- bảo Bình nói
 
“Đúng thế, ta không nhớ rõ chuyện gì đã xảy ra nhuwngta chỉ nhớ mang máng rằng…có ai đó đã kích thích phần ký ức cay đắng trong tâm hồn ta và ta nghĩ đó là điều khiến ta trở nên như vậy…và ta nhắc luôn, có thể vùng đất gió cũng vậy, hy vọng các ngươi sẽ cứu được chủ nhân ở đó, giống như đã từng cứu ta!”
 
“Cô yên tâm, chúng tôi không thể để sự ra đi của Cự Giải là vô ích đâu!” Thiên Bình nói
 
“ Vậy là ta yên tâm rồi, các người hãy nhận lấy thứ này, thay cho lời xin lỗi của ta!”- Nói rồi Yukimiko tháo chiếc vòng hình bông tuyết bị đóng băng trên cổ xuống và đưa cho Song Ngư- “ hy vọng thứ này sẽ giải tỏa nỗi buồn của các ngươi!”
 
“Còn Thiên Yết” Yukimiko chợt quay ra nhìn anh và nói “Ta xin lỗi vì đã cướp đi người cậu yêu thương, nhưng đừng lo, ta sẽ trả lại điều đó cho cậu, tạm biệt”- Dứt lời Yukimiko biến mất cùng làn tuyết trắng.
 
“Cô ta nói như vậy là sao nhỉ? Khó hiểu thật!”
 
-THIÊN YẾT………- Song Tử hét lớn khiến anh hơi giật mình vì đang mải mê suy nghĩ
-Cậu có nghe thấy tớ nói gì không thể hả? Tớ gọi từ nãy tới giờ rồi!!!-Song Tử trách móc
 
-Hả…cậu nói gì cơ?- Thiên Yết vẫn còn lơ mơ
 
-Thôi bỏ đi, cậu có nghe đâu cơ chứ!!!- Song Tử nói rồi quắp tay sau gáy đi tiếp, cố tình tỏ vẽ bực bội.
 
Đột nhiên…..
 
-AAAAA….Cứu tôi với…có ai không???
 
-Này mọi người, có nghe thấy tiếng gì không? Hình như có ai kêu cứu thì phải!- Bảo Bình lắng tai nghe
 
Các chòm sao còn lại im lặng đưa tai nghe ngóng xung quanh….
 
-Cứu tôi với……-Tiếng kêu nhỏ nhưng đủ để nghe thấy người này đang gặp nạn.
 
-Đúng rồi, có tiếng người kêu cứu! Hướng này!!!- Kim Ngưu nói rồi ra lệnh cho cả đoàn đi theo mình
 
Họ leo lên một ngọn đồi khá cao, càng đi, tiếng kêu cứu lại càng rõ rệt. Sau đó học tiến sâu vào một hẻm núi cao chót vót, tại đây, cái nóng oi bức ngoài kia gần như biến mất, thay vào đó là hàng ngàn ngọn gió đang thổi vù vù tạo tiếng kêu rên rỉ qua từng khe núi.
 
-Các cậu, lại đây mau lên!!!- Kim Ngưu kêu lên gọi mọi người tới. Trước mắt họ là một đám người coi rất hung tợn đang bao quanh một cô gái bé nhỏ có mái tóc màu xanh lá, cô bé đó chính là chủ nhân của tiếng kêu cứu.
 
-Chúng ta phải cứu cô bé thôi!- Kim Ngưu nói
 
-Nhưng chúng ta đâu có biết gì về nơi này đâu!- Nhân Mã nói
 
-Nhưng chúng  ta cũng không thể để mặc, thấy chết mà không cứu được!!!- Chưa dứt lời, Kim Ngưu đã lao tới dùng sức mạnh quấn chặt mấy tên hung bạo xung quanh khiến chúng quay lại nhìn và phản công khiến anh ngã lăn quay.
 
-Cái tên này, cái tật thích lao ra đầu tiên nói hoài mà không chừa!- Sư Tử cằn nhằn.
 
-Thôi nào, mong cứu cậu ấy đi chứ!- Song Tử nói
 
Rồi cả bọn cùng xông vào sử dụng sức mạnh mà thiên thần ban cho chế ngự bọn người đó, chúng sợ hãi chạy trốn rồi biến mất tăm. Kim Ngưu tiến ra phía cô bé tóc xanh hồi nãy:
 
-Cô có sao không? Đứng dậy được chứ?- Kim Ngưu cười hiền đưa tay ra đỡ phía cô bé.
 
-Tôi cảm ơn mấy người đã giúp tôi, tôi là Umeko, chủ nhân của vùng đất gió!- Nói rồi cô gái mỉm cười rất tươi khiến trái tim Kim Ngưu khẽ động lòng.
 
Từ xa, Bảo Bình với đôi mắt sợ hãi nhìn chăm chăm vào cô gái kia, tay cô run rẩy từ từ ôm lấy khuôn mặt đang sợ hãi, môi cô lắp bắp mãi cái tên của cô gái kia: “U….Umeko? là Umeko thật sao?”
 
Tất cả bắt đầu khởi nguồn cho một chuyến hành trình mới đầy gia nan và thử thách cùng với những đau khổ trong quá khứ được hé lộ về tuổi thơ của Kim Ngưu và Bảo Bình, như những cơn gió thoáng qua, tạo ra những âm thanh rên rỉ rợn người dưới những khe núi, như một khúc nhạc đã được xướng lên bới một bản nhạc đẫm máu………Đây là khởi nguồn của sự kết thúc.
 

                                  ~ HẾT CHAP 27~
 
Amano Tooko
Học sinh nhà Nước
Amano Tooko
Giới tính : Nữ
Zodiac : Cancer
Tổng số bài gửi : 47
Birthday : 03/07/2002
Join date : 19/05/2015
12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 27 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: 12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 27   12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 27 Icon_minitimeTue May 19, 2015 10:18 pm

Fic của nàng hay quá~ 
Nàng viết fic hay lắm đó nha~ :)
 
Takitori_cancer
Học sinh nhà Nước
Takitori_cancer
Giới tính : Nữ
Zodiac : Cancer
Tổng số bài gửi : 275
Birthday : 26/06/1999
Join date : 04/01/2014
12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 27 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: 12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 27   12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 27 Icon_minitimeSun May 24, 2015 8:53 pm

thanks nàng ^^
 
chippi
Học sinh nhà Lửa
chippi
Giới tính : Nữ
Zodiac : Sagittarius
Tổng số bài gửi : 26
Birthday : 18/12/2000
Join date : 09/07/2014
12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 27 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: 12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 27   12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 27 Icon_minitimeTue Jun 09, 2015 11:02 pm

Mama đã quay trở lại
 
Sponsored content
12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 27 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: 12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 27   12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 27 Icon_minitime

 
 

12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 27

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Similar topics

-
» 12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 10
» 12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 32
» 12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 4
» 12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 19
» 12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 23
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Truyện 12 chòm sao :: Lớp học văn :: Gian truyện 12 chòm sao :: Gian truyện thần thoại, phép thuật :: 12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim-