Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng NhậpShop

Share
 

 That Moment, We Met...(Chapter 40)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
yoohaney
Học sinh nhà Nước
yoohaney
Giới tính : Nữ
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 1689
Birthday : 23/10/1996
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 40) Empty
Bài gửiTiêu đề: That Moment, We Met...(Chapter 40)   That Moment, We Met...(Chapter 40) Icon_minitimeSun May 17, 2015 12:39 pm

Chapter 40

Drunken Night III – Open up

Ba giờ sáng vừa trễ lại vừa sớm. Với những người quần quật 24/7 thì thời gian này chỉ bằng nửa giờ ăn lương của họ. Tại khu sở của những người làm ca đêm, Song Ngư nhòm ra ngoài cửa sổ của chiếc xe cà tàng, miệng lẩm bẩm là mình khùng. Cậu đã theo sau xe cảnh sát mà không bị phát hiện. Nhìn gã 'ăn' tiền của mình bước xuống chiếc xe con rồi tới người mặc đồng phục, đến Thiên Bình thì cậu nổi giận.

Khốn thật! Chỉ có vài trăm mà bị cảnh sát lôi đi.

Thiên Bình vẫn chưa tỉnh rượu, còn được người ta dìu. Một phần cậu đang muốn làm việc đó, phần kia thì không. Cô ta thật rắc rối, là vướng bận của cậu. Nhưng sao cậu không thể bỏ mặc được.

Cậu tắt máy xe cẩn thận rồi bước ra ngoài, nhấn nút khóa những hai lần để chắc chắn kèn xe kêu lên rồi mới đi vào trong. Vừa mở cửa chính, cậu nghe được nhiều tiếng la hét, thúc giục, cả van nài hay khóc lóc có đủ. Đồn cảnh sát bận rộn hơn hẳn. Một tập hồ sơ vừa bay sượt qua mặt cậu.

“Xin lỗi, nhóc,” viên cảnh sát ngồi bàn bên phải gật đầu với đồng nghiệp đã chụp tập hồ sơ của mình, nói, “khai báo thì lại đây còn tìm đồ, tìm người thì đi hướng này”. Ông ta chỉ vào hành lang sau lưng và Song Ngư làm theo.

Cậu để ý thấy phòng tạm giam ngay trước mặt. Thiên Bình nằm co rúc trên một chiếc ghế sắt, loại không tựa màu trắng, đặt ở trong góc như đã ngủ. Xung quanh là những kẻ gây rối khác. Đều là bọn dật dờ vì rượu không đáng ngại.
Nhân viên ngồi trong bàn hắng giọng làm Song Ngư giật mình. Chập chừng một lúc cậu mới dám kéo chiếc ghế, ngồi vào và thăm hỏi đàng hoàng.

Chuyện không nghiêm trọng như cậu tưởng. Thiên Bình muốn đòi lại tiền cho cậu nên bịa đặt việc trấn lột. Khi cảnh sát đến nơi thì cả hộp đêm như bị chột dạ – vốn dĩ nơi này làm ăn chẳng đâu vào đâu. Dân buôn lậu thì đến giao hàng như cơm bữa. Cậu đã quen nên chẳng mấy làm lạ. Cái mà cậu hơi bất ngờ là lý do Thiên Bình bị bắt.

Như biết đọc suy nghĩ, viên cảnh sát giải thích ngay, “Chúng tôi bắt cô ta vì nghi chưa đủ tuổi". Quả thật khi nghe câu nói đó, cậu cũng không cho là cô ta mười tám tuổi.

Song Ngư phân vân xem mình có nên bảo lãnh Thiên Bình ra ngoài hay không. Mặt khác, cậu cũng muốn cô bất ngờ khi thức dậy thấy mình ở trong tù. Nhưng rồi lại thôi, cậu đặt chứng minh thư của cô lên bàn. Viên cảnh sát xem xét kỹ, hỏi vài câu, rồi quyết định mở cửa phòng giam thì cậu thở phào.

Song Ngư vào trong đó, lay nhẹ người Thiên Bình. Cô mở mắt nhưng dường như chưa định thần lại được. Vì cả thân thể đều ê ẩm, ngay cả trở mình cô cũng không làm nổi. Cậu muốn ít nhất là giúp cô ngồi dậy nhưng lại chọn giữ khoảng cách. Nhớ đến biểu cảm trên gương mặt của cô khi bị cậu chạm vào người. Kinh ngạc, đau đớn, căm hận. Cậu không muốn nhìn thấy chúng một lần nữa.

Mâu thuẫn thay, Song Ngư đã hứa là sẽ không bỏ mặc Thiên Bình. Cậu cúi người, dịu dàng bồng cô lên.

Phải mất một hồi lâu, khi ra đến bãi xe, Thiên Bình mới nhận ra là mình đang nằm gọn trong vòng tay của cậu. Trái với cảm giác an toàn và được che chở, thay vào là mạch cảm xúc hoang mang và lo sợ. Thiên Bình vùng mình, xô cậu, và hành động đó khiến cô ngã xuống.

Trước khi Song Ngư nhận ra cô đã ngồi ôm lấy cơ thể mình, ôm cánh tay trầy trụa. Nhưng, Thiên Bình bị tổn thương tinh thần nhiều hơn hết.

“Sao lại tự làm đau mình?” Cậu hỏi, không dám bước tới.

“Tôi không kiểm soát được...cảm xúc của mình,” cô nói rất khẽ, “Đau thật, nhưng chỉ là tay thì không đau đến vậy”.

“Cậu...không sao?” là một câu hỏi nguy hiểm. Nhưng đối với Song Ngư việc hét lên tâm trí của mình còn nguy hiểm hơn. Cậu không thể.

Cô lơ cậu. Thiên Bình chật vật đứng dậy, đôi mắt dao động của cô gắng tìm đường ra khỏi bãi xe tối om như mực. Cột đèn nhấp nháy như chưa được thay bóng ở trước mặt làm đầu cô đau.

“Tôi có xe đấy,” Song Ngư vẫn đứng ngay chỗ cũ mà gọi.

“Không cần”.

“Trời tối,” giọng cậu e dè, “Nó không an toàn”.

Cô không đáp mà tiếp tục đi. Còn nỗi sợ nào khác ngoài nỗi sợ mà cô đã trải nghiệm ở hộp đêm. Một mình vậy mà cô lại thấy thanh thản và an toàn hơn. Bằng chứng là khi nghe tiếng thùng rác công cộng bị đạp đổ ở đằng sau cô đã không giật mình, cũng chẳng áy náy. Cô biết cậu đang bực, nhưng cô thì chưa. Thiên Bình vẫn còn quý cái cảm giác được ở riêng với bản thân hơn là có thêm người thứ hai.

Cô đi đến một ngã ba và rẽ phải. Giờ là một đoạn đường hoàn toàn tối và xung quanh đều là đất trống. Cô đi dưới lề đường vì xe cộ không nhiều, chỉ có vài chiếc xe con chạy ngang đều bóp kèn rồi lượn sang một bên. Con đường lại chìm vào im lặng và cô độc. Thiên Bình nhận ra lối đi trước mặt tuy dài nhưng chẳng dẫn cô đến được nơi đâu. Gió lạnh thổi vào vết thương trên tay làm nó rên rỉ một lần nữa. Cô bắt đầu thấy sợ, run rẩy rồi tủi thân.

Cậu đã không đuổi theo.

Kỳ lạ là khi đôi mắt gần như kiềm lại được bỗng dưng mệt mỏi, bỏ cuộc để những giọt lệ tuôn rơi. Cô mím môi, như một thói quen, mỗi khi khóc đều không ra tiếng. Cô chịu đựng cơn đau một cách im lặng. Cô giỏi việc đó.

Khi Thiên Bình không đi nữa cũng là lúc tiếng bước chân sau lưng ngừng phát ra tiếng động. Nếu là của Song Ngư thì không lộ liễu đến vậy. Cậu hay đi nhanh và mỗi bước đều rất dứt khoác. Tiếng động kia như hai ống quần jean bị lê trên mặt đường, hơi do dự và không khớp với nhịp đi của cô chút nào. Thiên Bình còn ngửi được mùi thuốc lá, mùi mốc ẩm, mùi cồn hôi hám.

Cô quay lại, trân trân nhìn người đàn ông sau lưng. Thiên Bình đã tính chạy nhưng đôi chân lại run. Cổ họng cô đang đau và đầu cũng vậy. Gương mặt ướt át của cô cũng chả giúp được gì. Trông như một người say vô dụng, cô chỉ biết bất động cho đến khi ánh đèn pha chói lòa từ sau rọi tới. Một chiếc xe chưa kịp nhẹ ga chạy trên mặt đường gồ ghề. Tài xế thắng gấp làm bánh xe cọ xát với mặt đường tạo ra một tiếng động inh ỏi, kéo dài. Xe chuẩn bị dừng làm kẻ lạ mặt kia sợ hãi, bỏ chạy.

Thiên Bình cảm nhận được hơi nóng, tiếng động cơ ầm ầm bên tai như là tài xế đã phải thở gấp nhiều lần mới ngưng kịp cho mui xe không chạm vào người cô.

Cửa xe sau đó mở toang, Song Ngư chạy tới trước mặt cô.

“Sao cậu không chạy?” Thấy cô im lặng, cậu nổi giận, “Gã đó đã đến rất gần. Sao không chạy, HẢ?!”

Gương mặt Thiên Bình lúc đó trắng bệch, đôi tay ghì chặt mép áo choàng. Cả người cô run bần bật, tuy sợ nhưng đã quyết định rồi. Có bị cậu hét vào mặt, cô cũng ráng kiềm lấy tiếng nấc của mình.

Song Ngư nhìn Thiên Bình mà không nói nên lời. Cơn thịnh nộ trong cậu xua tan từ khi nào, thay vào đó là nỗi bất an như nhận ra mình sắp mất đi một thứ quan trọng.

Sao cô lạnh lùng như vậy? Cô căm ghét cậu đến nỗi không muốn trả lời. Nhưng cũng chính vì vậy mà cậu nhận ra cô không hề mạnh mẽ. Đôi mắt của cô nói lên tất cả. Cô chỉ đang giả vờ. Thiên Bình không giỏi điều khiển cảm xúc của mình. Cô muốn khóc nhưng lại sợ cậu sẽ cảm thấy tội lỗi. Cô ghét làm người mình yêu quý đau lòng hơn là tự tổn thương bản thân. Suy nghĩ của cô thật mâu thuẫn. 

Thiên Bình mong cậu nhanh chóng quay lưng đi, nhưng Song Ngư chỉ trân trối nhìn hình ảnh của mình trong đôi mắt ngấn nước của cô.

“Tôi xin đấy...” Cậu thều thào.

Bàn tay muốn giữ chặt lấy cô nhưng sợ bị từ chối. Cậu cúi đầu cho đến khi tay cô cuối cùng cũng tìm đến mình. Một sự ấm áp khôn tả.

“Về thôi,” cô bảo.

Chiếc xe lăn bánh trên đoạn đường dài đầy đá. Vào khu dân cư thì ổn hơn. Xe không kêu to mà lướt nhẹ. Cậu hạ kính cửa sổ xuống khi xe chạy ngay bên dưới mấy tán lá sồi. Gió lùa vào mát rượi. Ánh sáng màu vàng nhạt từ hộp đèn thi thoảng rọi vào trong xe. Không gian yên tĩnh đến nỗi chỉ nghe được nhịp thở đều từ người bên cạnh. Biết là nguy hiểm nhưng Song Ngư vẫn nhìn sang. Thiên Bình khi ngủ trông thanh thản làm cậu ước gì đường về này trở nên vô tận.

Nhưng, một chút giây phút được ở cùng cũng là quý giá rồi.

Obstructive

That Moment, We Met...(Chapter 40) Large
"Kẻ sạch với đôi tay bẩn”

Rey là người có trật tự. Hay ít nhất là hắn luôn tuân thủ luật lệ mình đặt ra. Sáng sáu giờ thức dậy để dành thời gian rộng rải cho việc thanh tẩy. Đứng trước tấm gương tại bồn rửa, hắn để mắt tới vài vệt màu đỏ trên cổ áo của mình. Tối qua vì mệt mà hắn ngủ luôn khi bận bộ này. Thường thì một hạt bụi cũng làm cho Rey khó chịu, vậy mà công việc hắn làm lại hay để lại vết bẩn, mồ hôi, và thậm chí là máu.

Hắn thay áo thun mới rồi bỏ cái cũ vào một bao đen lớn có dây rút màu đỏ. Hắn thay luôn ra giường, mền và áo gối, tiện thể vất luôn găng tay và mang vào một cái mới. Chủ của Rey luôn than phiền về việc hắn tiêu xài, nhưng nếu muốn hắn vâng lời thì phải chấp nhận được tính kỹ lưỡng này.

Khác với bọn tội phạm là Rey ăn vận không giống tội phạm. Hắn ghét bị nhầm là một. Bọn ngu xuẩn và thiếu lý trí ấy luôn bị xã hội hạ thấp và chà đạp. Ngay cả hắn cũng thấy vậy nên cần phải tách biệt bản thân mình với chúng.

Bắt đầu từ việc chăm chút ngoại hình, hắn giành rất nhiều thời gian làm sạch mình vào mỗi sáng. Và sáng nay cũng vậy. Hắn dùng đến hai loại dầu gội rồi theo thứ tự dầu xả, kem ủ, sữa tắm, sữa dưỡng da, sữa làm mịn.

Cả sinh hoạt như ăn uống cũng phải đẳng cấp. Một đầu bếp sáng tạo như hắn thì việc ăn tại nhà là thích hợp nhất. Nhưng vì lý do riêng, hắn hay ăn chung với Tiểu Ngư những món tầm thường ở bên ngoài, hay chỉ mua cho con bé, hay là nhịn ăn. Nay không có nó ở bên, Rey quay lại làm việc theo tiêu chuẩn của mình.

Sau khi dùng bữa với thịt bò băm sốt bắp và khoai tây, súp hào và bánh mỳ yến mạch, Rey lại mở công tắc máy pha cà phê. Trong khi chờ nước chín, hắn nhìn một loạt những loại thức uống dự trữ trong tủ. Tâm trạng hắn bảo rằng hôm nay nên dùng cà phê của Vermont. Hắn rất thích cà phê đậm đặc, không pha với sữa, không creamer, chỉ nguyên chất vì cái đắng làm cho hắn cảm nhận được cuộc đời, cũng như tự nhủ rằng mình không nên vui vẻ khi trải nghiệm nó. Còn trà thì phải là thảo dược Chamomile hay Goldenseal. Mà thường thì hắn thích trà vì sự tự nhiên mang lại lợi ích nhiều hơn. Hắn kén chọn như vậy.

Rey ra ngoài vào tám giờ sáng, đến một nhà thờ gần trường tiểu học tên là Đức Mẹ Từ Bi. Việc ngồi nhìn mục sư chuẩn bị làm lễ, nghe cha xứ giảng đạo, xem quan điểm của những giáo hữu là như thế nào và khác nhiều gì với mình trở thành thói quen. Mà hắn nên bị cấm thì hơn. Hắn đã giết người. Nếu có được xá tội thì mặc cảm cũng không thể xóa sạch. Nhưng mà Rey vẫn thấy mình hợp với nơi này. Vì là sứ giả của bóng tối đi hành hình những kẻ có tội là giúp cho đạo, giúp cho chúa. Hắn tự nhủ. 

Tan lễ, Rey luôn là người ra về gần cuối. Hắn tránh cái nhìn từ một mục sư khi còn ngồi trên băng ghế dài. Cảm giác như các tu sĩ luôn nhận ra những kẻ có tội, biết họ từ đâu tới, tin gì và báng bổ điều gì. Tuy tự hào về quan điểm của mình nhưng Rey ghét bị bới móc như vậy. Hắn nghĩ gì thì chỉ cho bản thân mình hay. 

Ra khỏi cánh cổng nhà thờ, hắn đi qua hai khối nhà, rẽ vào một con hẻm rồi tới khu dân cư nằm sau một hãng rửa xe. Đoạn đường hắn đi không mấy đẹp đẽ. Xe cảnh sát đậu nối đuôi nhau bên đường chuyển làn trước một căn hộ cho thuê. Nhiều người đi ngang đều bảo là cớm đến nhận xác của một nhà giao dịch hàng đá. Quả là Chó Săn. Mũi rất thính.


Cách Rey ngụy trang trước mặt bọn chúng là nhìn sang với vẻ tò mò. Nhưng cũng như dân lao động bận rộn, hắn bỏ đi liền sau khi nắm đủ thông tin. Hắn cần đề phòng và tránh mặt đội an ninh bằng mọi giá. Đôi khi thì khó đoán được may rủi, công việc của hắn rơi vào bế tắc. Hắn nghĩ đến một nơi rồi bước đi trong vô thức. 


Hắn tới viện trẻ Saint Savior, nơi Tiểu Ngư được cưu mang. Châm ngôn cái nôi ấm áp che chở mọi số phận đối với Rey mà nói là vô nghĩa vì không một số phận nào được cứu vãn hoàn toàn. Bước vào đời một cách tăm tối, hắn không tin con người từ bi và giàu lòng nhân ái như những gì cha xứ đã dạy. Họ ích kỷ và ưa lợi nhiều hơn. Họ hay đi sai với mục đích tương trợ của mình. Nếu có cứu ai thì cũng để sót một ai khác. 

Giờ đứng trước Saint Savior, Rey mới biết là mình bất hạnh vì chưa bao giờ được cứu. Hắn nhìn những cô nhi chạy theo đóa bồ công anh, hai tu sĩ đang chắp tay cầu nguyện, những cửa sổ màu rực rỡ cùng những tia nắng rọi xuống thảm cỏ xanh. Sự yên bình mà hắn chưa bao giờ trải nghiệm. Tuy không thiếu thốn vật chất gì cả nhưng ở viện trẻ này luôn có thứ mà hắn cần. 

Rey thấy thiên thần của mình ngồi bên đài phun nước chăm chú vẽ. Hắn định cười thì giật mình.

“Anh có thể vào”.

Cổng mở, hắn trân trân nhìn Cự Giải, vừa tức vừa sợ. 


Cự Giải đi vào bằng con đường chính giữa hai khu vườn. Cô đi nhanh như thể câu chuyện bị gián đoạn cần quay lại kể gấp. Vừa gặp tu sĩ là cô nói ngay. 

Rey đang đứng cạnh hàng rào trắng cách cô ta có vài bước. Trông như hắn định để khoảng cách. Ban đầu tính vào thẳng luôn đài phun nước nhưng cần qua chỗ cửa thì cô ta đứng chắn đó. Hắn nghe cô ta cãi.

“Sơ biết đấy,” Cự Giải nói, “Mẹ con là người tham vọng. Con thì không. Việc bà ấy muốn con cũng tham vọng là tự ý”.

Chuyện gia đình, không liên quan đến hắn nhưng hắn vẫn đứng đó. Điều mà Rey nhận ra trong giọng nói của cô ta là sự bế tắc. Giống hắn. 

“Con hãy xem đó là một cơ hội,” vị linh mục hiền từ giải thích cho cô nghe.

“Đó là ép buộc, là dồn vào đường cùng, là không tôn trọng”.

“Nhưng làm cho con tốt hơn”.

“Con biết cái gì là tốt cho mình,” Cự Giải khăng khăng.

“Vậy thì sao dạo này con không đến trường nữa?” Sơ hỏi.

“Không học thì mẹ cũng vạch sẵn tương lai rồi mà,” cô ta nói với vẻ bực mình không giấu nổi. 

“Suy nghĩ như vậy sẽ làm cho con mất đi tính tự lập,” Vị tu sĩ liền giảng, “Ai cũng cần một chút độc lập cho mình mới có thể bảo vệ được quan điểm, niềm tin...”

Rey nhẩm theo: Mọi con chiên cần tự mình tồn tại, truyền đạt lòng tin ấy. Tín ngưỡng là sự trung thành đáng kể. Nghe sơ nhắc đến điều này làm hắn nhớ tới buổi lễ đường. Hợp ý. Hắn gật gù chấp thuận.

Thường thì Cự Giải rất lắng nghe những bài giảng của sơ, nhưng hôm nay cô ta bỏ ngoài tai và cãi đến cùng. “Con tin là mình đúng”.

“Vậy sao?”

“Nếu không phải vì mẹ hay thờ ơ với gia đình mình. Con đang rất giận nên sẽ trở nên vô cùng hẹp hòi”.

“Ta giúp được gì cho con?” Sơ lại hỏi.

Cự Giải nắm lấy tay sơ rồi quyết định, “Con muốn họ ly hôn. Cha nghe lời sơ. Xin hãy nói với ông ấy”.

Vị tu sĩ im lặng một hồi rồi bảo, “Con biết câu trả lời là gì”.

Cự Giải rút tay mình lại như vừa bị phản bội. Cô cũng nghĩ đó là điều không nên nói với một giáo hữu nhưng sự ủng hộ là hơn hết vào lúc này. 

“Con đã bảo là mình sẽ trở nên hẹp hòi,” cô ta bỏ đi ngay vì thiếu kiên nhẫn.

Cự Giải tìm một chỗ ít nắng gần vườn hoa. Cô hay nổi giận đột ngột và màu xanh là thứ làm dịu hiệu quả nhất. Hiếm khi nào cô lớn tiếng với một tu sĩ. Việc tìm sơ và xin lời khuyên là thường lệ cho những khúc mắc từ đó đến giờ, nhưng chuyện gia đình thì cô như vậy. 


Vị linh mục chẳng thể thở dài trước cách hành xử của cô ta. Bà im lặng nhìn Rey. Nhưng hắn chỉ để mắt tới đài phun nước rồi sang vườn hoa Phong Lữ. Lối thoát của hắn. Hắn phải đến đó. 


Được sửa bởi yoohaney ngày Fri May 22, 2015 5:36 am; sửa lần 2.
 
ZzZ
Học sinh nhà Khí
ZzZ
Giới tính : Nam
Zodiac : Libra
Tổng số bài gửi : 157
Birthday : 24/09/1999
Join date : 22/05/2013
That Moment, We Met...(Chapter 40) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 40)   That Moment, We Met...(Chapter 40) Icon_minitimeSun May 17, 2015 9:40 pm

:'( ...đợi mãi... cuối cùng cũng thấy được chap mới
Au yoo đã trở lại \ :v / au không biết khi nhìn thấy cái chap 40 dài thiệt dài em đã cảm động thế nào đâu =))
That moment we met vẫn hay như ngày nào, ấn tượng vẫn còn nên cứ thế mà đọc k cần lục lại chap trước :3
2 đứa Bình với Ngư đang tiến vào happy route =)) nhưng em đặc biệt thích phần truyện của Rey, miêu tả rất công phu, chuyên nghiệp
Đúng là every badass needs a loli =)) đối thủ của Cự Giải là một con nhóc =))
 
yoohaney
Học sinh nhà Nước
yoohaney
Giới tính : Nữ
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 1689
Birthday : 23/10/1996
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 40) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 40)   That Moment, We Met...(Chapter 40) Icon_minitimeMon May 18, 2015 8:19 am

ZzZ đã viết:
:'( ...đợi mãi... cuối cùng cũng thấy được chap mới
Au yoo đã trở lại \ :v / au không biết khi nhìn thấy cái chap 40 dài thiệt dài em đã cảm động thế nào đâu =))
That moment we met vẫn hay như ngày nào, ấn tượng vẫn còn nên cứ thế mà đọc k cần lục lại chap trước :3
2 đứa Bình với Ngư đang tiến vào happy route =)) nhưng em đặc biệt thích phần truyện của Rey, miêu tả rất công phu, chuyên nghiệp
Đúng là every badass needs a loli =)) đối thủ của Cự Giải là một con nhóc =))
woah..cảm ơn đã cmmt :) thật ra lâu rồi k viết, up chapt cũng sợ nó dở dở nhưng ai ngờ đọc cmmt này làm cảm động qớ TT^TT
 
ZzZ
Học sinh nhà Khí
ZzZ
Giới tính : Nam
Zodiac : Libra
Tổng số bài gửi : 157
Birthday : 24/09/1999
Join date : 22/05/2013
That Moment, We Met...(Chapter 40) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 40)   That Moment, We Met...(Chapter 40) Icon_minitimeMon May 18, 2015 10:22 am

Cảm động thì au cứ up chap mới đều đều đi :3 êm sẽ comment k thiếu một cái =)) thành stalker cmnl =)))
Thể loại tình cảm tâm lý dài kỳ thì That moment we met là truyện em thích nhất đấy :3 true story =))
 
ngansin_Tiara
Học sinh nhà Khí
ngansin_Tiara
Giới tính : Nữ
Zodiac : Gemini
Tổng số bài gửi : 90
Birthday : 24/05/1996
Join date : 07/09/2013
That Moment, We Met...(Chapter 40) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 40)   That Moment, We Met...(Chapter 40) Icon_minitimeTue May 19, 2015 1:41 pm

đọc 2 chap liền .... đã  13a vậy là nàg chốt cp Thiên - Ngư lun hm? SoT của ta sẽ đi dzìa đâu đây ToT
 
yoohaney
Học sinh nhà Nước
yoohaney
Giới tính : Nữ
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 1689
Birthday : 23/10/1996
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 40) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 40)   That Moment, We Met...(Chapter 40) Icon_minitimeWed May 20, 2015 2:45 am

ngansin_Tiara đã viết:
đọc 2 chap liền .... đã  13a vậy là nàg chốt cp Thiên - Ngư lun hm? SoT của ta sẽ đi dzìa đâu đây ToT
uhm zậy luôn cho nó lẹ =]]] SoT của nàng chắc tương lai thê thảm lắm nên ta chưa bk cho về đâu nữa.
 
ngansin_Tiara
Học sinh nhà Khí
ngansin_Tiara
Giới tính : Nữ
Zodiac : Gemini
Tổng số bài gửi : 90
Birthday : 24/05/1996
Join date : 07/09/2013
That Moment, We Met...(Chapter 40) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 40)   That Moment, We Met...(Chapter 40) Icon_minitimeWed May 20, 2015 11:50 pm

yoohaney đã viết:
uhm zậy luôn cho nó lẹ =]]] SoT của nàng chắc tương lai thê thảm lắm nên ta chưa bk cho về đâu nữa.
Hứa hẹn một cái chết bi thảm  20
 
♥Smile♥
Lớp phó nhà Khí
♥Smile♥
Giới tính : Nữ
Zodiac : Aquarius
Tổng số bài gửi : 2422
Birthday : 04/02/2000
Join date : 18/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 40) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 40)   That Moment, We Met...(Chapter 40) Icon_minitimeFri May 22, 2015 6:53 pm

Tuyệt vời luôn :3 
Giọng văn của nàng thay đổi nhiều rồi. Hay lắm
Lâu lâu không đọc nên ta cũng chẳng nó nội dung nó thế nào nữa :))
 
yoohaney
Học sinh nhà Nước
yoohaney
Giới tính : Nữ
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 1689
Birthday : 23/10/1996
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 40) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 40)   That Moment, We Met...(Chapter 40) Icon_minitimeSat May 23, 2015 2:14 am

♥Smile♥ đã viết:
Tuyệt vời luôn :3 
Giọng văn của nàng thay đổi nhiều rồi. Hay lắm
Lâu lâu không đọc nên ta cũng chẳng nó nội dung nó thế nào nữa :))
thanks nàng :3 chắc tại ảnh hưởng sách vở nhiều quá mà giọng văn thay đổi luôn =))
 
Sponsored content
That Moment, We Met...(Chapter 40) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 40)   That Moment, We Met...(Chapter 40) Icon_minitime

 
 

That Moment, We Met...(Chapter 40)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Similar topics

-
» That Moment, We Met...(Chapter 18)
» That Moment, We Met...(Chapter 23)
» That Moment, We Met...(Chapter 27)
» That Moment, We Met...(Chapter 19)
» That Moment, We Met...(Chapter 7)
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Truyện 12 chòm sao :: Lớp học văn :: Gian truyện 12 chòm sao :: Gian truyện học đường :: That Moment, We Met...-