Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng NhậpShop

Share
 

 That Moment, We Met...(Chapter 13)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
yoohaney
Học sinh nhà Nước
yoohaney
Giới tính : Nữ
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 1689
Birthday : 23/10/1996
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 13) Empty
Bài gửiTiêu đề: That Moment, We Met...(Chapter 13)   That Moment, We Met...(Chapter 13) Icon_minitimeThu May 23, 2013 8:21 am

_Lăn...bánh xe lăn ~ nhanh nhanh! - Tiếng huýt sáo đi kèm với bản nhạc không tên do chàng trai sáng tác được cất lên xuyên suốt chuyến đi.

Thấm thoắt đã bốn giờ chiều, tại trung tâm thành phố, hàng trăm phương tiện giao thông đổ xô mà lấp đầy khoảng trống trên mặt đường. Chen lấn trong đám chật chội là chiếc Limousine màu đen đời mới nhất. Ngồi giữ bánh lái là người tài xế trẻ, độ tuổi từ 25-27 trong trang phục sơ mi trắng, cà vạt và quần tây đen nhìn rất chỉnh chu. Trái ngược với sự nghiêm túc đó là chàng "baby" bên cạnh, tay đặt lên thành cửa sổ, miệng liến thoắn huýt sáo trong lúc trầm ngâm đưa mắt ngắm cảnh vật xung quanh...thật hăng say, tâm trạng bây giờ là vậy. Ở anh toát lên một vẻ lém lỉnh nhưng không kém phần tinh nghịch. Đôi mắt biết cười làm chao đảo bao nhiêu thiếu nữ ngoài kia như ánh lên tia hạnh phúc. Người khác nhìn vào cũng biết là anh đang vui tột độ...cứ như vừa tìm thấy kho báu!

Nhắc tới kho báu, chàng trai chợt nhớ lại chuyện xảy ra một tiếng trước.

-------FLASHBACK-------


_KHỤ KHỤ!! - Không chỉ một tiếng ho, gần như năm người trong căn phòng đều chung một biểu hiện - Sao mà bụi thế này?! - Vừa nói họ vừa vẫy tay trong không trung nhằm phủi bay đám "sương mù" trôi lềnh bềnh trước mặt mình.

Tất cả đảo mắt nhìn một lượt căn phòng như đang tìm thứ gì đó. Trên nền đất nực nội mà họ đang đứng thật ra là một nhà kho cũ khá lớn, tuy vậy, đống bao tải đen, lẫn kệ tủ chung quanh cũng đủ chiếm gần 3/4 nơi đây.

Còn họ chính là thành viên CLB Kiếm Đạo, trong lúc tìm kiếm dụng cụ cho lễ hội sắp tới, chàng trai được giao nhiệm vụ khiêng một thùng gỗ giờ đang "đắm đuối" nhìn cái cuộn giấy vừa ngã từ trên kệ xuống và vô tình đáp trúng đầu mình.

_Đau quá!! Cái thứ gì đây?! - Anh ta đưa tay xoa xoa cái đầu tội nghiệp của mình - Cuộn giấy chết tiệt dám ngã trúng đầu ta, đem đốt cho mi chết phỏng chơi!! - Ngay cả đồ vật cũng không thoát khỏi kiếp bị anh chàng nguyền rủa.

_Sư Tử, gì mà đứng nói chuyện một mình vậy? Cậu cầm gì thế? - Một chàng trai khác đi lại khoác vai anh rồi tiện thể "cướp của" - Hửm? Đây có phải là... - Anh ta vừa nói vừa giơ cuộn giấy lên, nhìn chăm chú.

_Gì vậy? - Thêm một người lên tiếng, nhìn theo tay anh ta - Có phải là bản đồ dẫn tới ngôi đền chứa Mặt Nạ Điều Ước không?

_Mặt Nạ Điều Ước? - Sư Tử liền lặp lại.

_Phải, cậu cũng không biết cái này à? Mà...đáng lẽ nó nằm trong đống đồ bị cấm của trường, sao giờ lại ở đây? - Người cầm cuộn giấy nhìn Sư Tử đang ngoe nguẩy lắc lắc cái đầu của mình - Đây là một trong những tin đồn bí ẩn nhất của trường ta. Nghe nói, ai sở hữu được mặt nạ này muốn ước gì cũng được, 100% thành hiện thực!

_Ước gì cũng được, 100% thành sự thật?! - Hai mắt Sư Tử sáng rực lên, đối với một người nhẹ dạ cả tin như anh chàng thì biểu hiện như vậy không có gì đáng kể.

_Ừ, mà chỉ là tin đồn thôi! Haha... - Chàng trai nhìn vẻ mặt của tên đang tròn mắt, đứng đối diện mình liền cười phá lên - mấy cái này chỉ con nít mới tin! Với lại ngôi đền đó nằm ngay tại Red Flame, ai đâu rãnh rỗi mà tới đó! - Xong, anh ta quăng lại cho Sư Tử cuộn giấy.

Bốn người họ bật cười rồi bỏ ra ngoài cùng với đống đồ cần thiết để lại mỗi mình Sư Tử đầu óc trên mây. Ngoài việc biết được công dụng của Mặt Nạ Điều Ước là biến ước muốn thành hiện thực, những lời khác đều bị anh đem bỏ ngoài tai. Chưa nói đến việc Sư Tử không phải là dân địa phương thì hai chữ Red Flame đó hoàn toàn mù mịt so với kiến thức của bản thân.
Trong đầu hoàng tử non dạ lúc này chỉ có một ý nghĩ vô cùng đơn giản:

"Mình biết cách làm Bảo Bình hết giận rồi!"

---------END---------

Từ từ...chầm chậm...chiếc xe dừng lại trước căn hộ quen thuộc. Sư Tử hùng hổ bước xuống và bắt đầu những bước đi uyển chuyển như đang múa. Có một triết lý lâu đời dành riêng cho anh: “Khi vui, anh sẽ hát và khi hạnh phúc tận cùng anh thành vũ nữ”. Bây giờ mà có kẻ mạo phạm tới mình chắc sẽ may mắn được anh miễn tội nhưng sau này nhớ lại thì đừng hỏi sao "thân xác ta rã rời"?

Và giờ "cô vũ công" ấy đang tiến thẳng vào trong nhà,

RẦM, RẦM!!

Tiếng bước chân "khủng bố" của ai đó vang lên như báo hiệu cho "chủ trọ thứ hai" biết là "thú dữ" đã về tới nhà!

_Bảo Bình! Bảo Bình!! - Chuyển sang chạy bộ trên hành lang, Sư Tử oang oang - Tớ có cái này cho cậu nè!!!

...Không tiếng trả lời...

...Lấp ló...phía sau bức tường là cái đầu của một cô gái đang đăm đăm nhìn anh. Vừa thấy ánh mắt hình viên đạn của cô như đang "chiếu tướng" mình, Sư Tử thắng một cái "kịch" trước khi tiến thêm bước nữa.

_Hơ...Tớ có thứ này coi như xin lỗi chuyện hồi sáng nè! - Anh "vẫy tay vẫy chân" trong khi cô vẫn cố giữ một khoảng cách nhất định, chỉ để lộ mỗi cái đầu ra trước mặt - Coi thử đi, chắc chắn cậu sẽ thích! - Chàng ta nói một cách tự tin rồi đưa cho cô cuộn giấy đỏ.

Bảo Bình cầm lấy và quay đầu vào phòng, còn Sư Tử chảy mồ hôi hột mà "giậm chân tại chỗ".

...Một phút sau,

BỐP!

Có thứ gì đó vừa phang thẳng vào trán Sư Tử làm anh chàng lăn ra đất.

_Tên điên! Ngươi nghĩ ta là con nít hay sao mà đưa cái trò lắc xí ngầu nhảm nhí này làm quà xin lỗi! - Sau khi hành hung người khác, Bảo Bình cũng chịu "lộ nguyên con" ra khỏi phòng.

Sư Tử lồm chồm ngồi dậy, lên triệu chứng "thiên lôi":

_Ngươi bị ngốc tạm thời hay sao mà cái bản đồ rành rành thế cũng không biết?!! - Anh bực bội mở cuộn giấy ra và giơ lên trước mặt.

_Bản đồ...giả hay thật?! - Cô nàng lên giọng, tuy có lắp bắp, vẫn cố giữ hình tượng cho mình.

_Nè!! - Sư Tử giơ cao - Bản đồ dẫn đến khu đền, nơi cất giữ chiếc Mặt Nạ Điều Ước! Sở hữu nó trong tay thì ước gì cũng thành sự thật 100%! - Anh chàng quảng cáo “sản phẩm" như đã học thuộc lòng từ trước.

_Sao ngươi dám chắc là thật mà đưa cho ta?! - Bảo Bình đã rành cái tính cả tin của Sư Tử từ thuở nào, hơn nữa 16 tuổi có phải là quá “già” đối với việc truy tìm kho báu “cỏn con”? Cộng thêm thông tin về nó thì mơ hồ, một chút thực tế cũng không nốt. Vì vậy, cô phải hỏi rõ mới tính tiếp câu trả lời được.

_Ta đâu biết! Chỉ biết ngươi giỏi, muốn biết thật hay giả, ngươi tìm cái vèo là ra ngay! - Chàng trai thành thật trả lời, giọng có chút nghẹn lại như đứa trẻ ấm ức vì bị nghi oan - Còn nữa, ta chỉ muốn ngươi hết giận thôi mà! - Anh kéo dài.

_Đồ...khờ, ta giận ngươi hồi nào?!! - Cô khoanh tay trước ngực và lên tiếng biện minh, biểu hiện trên khuôn mặt có chút ngỡ ngàng.

_Hả? - Chàng ta hỏi đầy ngạc nhiên - Không phải...vậy sao cứ xem như ta là vi khuẩn, cứ cách ly như vậy? Ta tưởng ngươi giận chuyện sáng nay.

_Đã bảo là ta không có giận! Thiệt tình, đồ công tử bột! - Cô nàng lắc đầu rồi lại gần, ngồi xuống nhìn anh mà thở dài. Ánh mắt cô hiền đi, những lời từ tận đáy lòng như được thốt lên - Sao ngươi dễ bị điều khiển quá vậy?

“Nhìn ngươi như vậy ta lại thấy đau lòng”.

Rồi cô nhớ lại cái lần anh bị quốc vương và hoàng hậu mắng vì cãi ý họ. Sư Tử chỉ biết bất lực...cô cũng vậy nhưng đó là lẽ thường tình–cô không thuộc về gia đình này...mà khoan! Sinh ra và lớn lên trong hoàng tộc... vậy, hai từ “gia đình” có thật sự tồn tại?...Và chính cái giây phút anh ngậm ngùi nghe theo lời họ bảo, mặc cả đi những suy nghĩ như hiện rõ trong mắt...lắng nghe, cam chịu...rồi lại lắng nghe và giấu bặt đi tiếng nói riêng của mình...tim cô như thắt chặt khi thấy một Sư Tử hồn nhiên vui vẻ của ngày nào giờ chỉ biết...cam chịu.

Bảo Bình khẽ thở dài rồi tiếp:

_Mấy cái chuyện đó, bộ ai hỏi cũng kể ra đươc sao?

_Ơ...chẳng phải là do ngươi bảo ta kể? - Còn Sư Tử vẫn luôn miệng hỏi một cách ngây thơ.

_Ta bảo ngươi đi chết cũng làm theo sao?!! - Cô gắt và họ ngưng lại một giây, anh như dựng mình. Bảo Bình giờ đã hết cách để kìm nén cảm xúc của mình...từng lời, từng lời...dâng trào như suối chảy - Ngươi cứ như con nít, ai nói gì cũng tin, ngu ngốc, khờ khạo, quá hiền lành! Vì sao...ngươi cam chịu? - Chợt nhận ra mình đang đề cập tới chuyện quá khứ, nhìn vào khuôn mặt ngờ nghệch của Sư Tử, cô lại thôi và tiếp tục thở dài - Hồi nhỏ không nhờ ta thì ngươi lên gặp tổ tiên mình từ đời nào rồi?! Cái tên vô tâm như ngươi chỉ uổng công ta lo lắng!

Sư Tử lặng người đi vì không nghĩ cô phải bức xúc đến vậy, cả Bảo Bình cũng không hiểu vì sao mình nói những lời đó.

Tiếp theo là vài tiếng thở dài...rồi im lặng.

Sư Tử ấp úng hỏi:

_...Cô lo cho ta đến vậy sao?

_Đương nhiên! - Không cần nghĩ, cô trả lời ngay lập tức - Ngươi như người-nhà của ta, hỏi sao không lo được?!

...Im lặng...Sư Tử không biết nên nói gì thêm. Cảm giác của anh khi nghe cô nhấn mạnh hai từ “người nhà” là như thế nào? Một chút quặn lòng ấy...lời nói thốt lên quá bồng bột, nhanh đến nổi bản thân cô còn chưa thể nghiệm lại. Bỗng, Bảo Bình xòe một tay ra trước mặt:

_Đưa ta cái bản đồ!

_Vậy...- Anh đặt tấm bản đồ vào tay cô, khuôn mặt tươi tỉnh trở lại như chưa có gì xảy ra - Khi nào xác định được...chúng ta cùng đi! - Sư Tử cười híp mắt như một thiên thần trong khi Bảo Bình chỉ lắc đầu, tự hỏi những lời mình vừa nói có lọt vào tai tên ngốc này không.

...

15 phút sau, cô quay trở lại với một tờ giấy trắng, tay kia cầm cuộn giấy đỏ, nhìn cái kẻ đang "gặm" gà rán dưới bếp và bảo:

_Vì cái này cũ rồi nên không biết có chính xác hay không, **tớ tìm cái mới thay thế! - Cô đặt lên bàn tờ giấy in tấm bản đồ mới toanh, chỉ rõ cả đường đi, bên cạnh còn có hình của ngôi đền, tất cả đều được tìm thấy trong trang mạng uy tín. Sư Tử chăm chú nhìn tấm hình, rồi Bảo Cình tiếp - Nhưng mà...tìm mãi vẫn không ra hình dáng của chiếc mặt nạ! (**Cách xưng hô của hai người này theo kiểu tùy hứng nên thay đổi liên tục**).

_Ừm... - Nghe cô nói vậy, anh chỉ gật đầu theo trong khi bản thân lại không quan tâm đến mấy, rồi anh đáp một cách dửng dưng - Vậy thì xé nhỏ cái cũ rồi vứt đi!

BỐP!

Bảo Bình cầm cuộn giấy quất một phát vào đầu tên ngốc Sư Tử.

_Điên! Trong này có chỉ chỗ cất giữ của cái mặt nạ! Vứt thì vứt, việc gì phải xé nhỏ?

_Ui da, làm cái gì mà ngươi cứ đánh lên đầu bổn hoàng tử hoài vậy?!! Đồ hung dữ! - Anh chàng nhăn mặt, gắt lên.

_Đối với một tên phá hoại như ngươi ta chỉ biết dùng biện pháp mạnh! - Bảo Bình cũng đâu thua kém gì người kia, "nhiệt" phát ra từ cô còn nhiều hơn từ anh.

_Thì ý ta là ngươi muốn làm gì thì làm, việc gì phải bắt bẻ?!

_Chậc... - Nàng ta không thèm ngó ngàng thêm một phút nào, chỉ tặc lưỡi rồi chống cằm ra vẻ nghĩ ngợi - Ta với ngươi không rành chỗ này...nếu vậy, cần có kẻ hiểu biết rõ về đường phố nơi đây!

...Bảo Bình vừa dứt lời thì một kẻ liền hắt hơi,

"Là ai đang nhắc tới mình vậy ta??"

*~oOo~*~oOo~*~oOo~*~oOo~*~oOo~*~oOo~*~oOo~*~oOo~*~oOo~*~oOo~*~oOo~*~oOo~*~oOo~*~oOo~*

Rào Rào...


Dòng nước mát tràn ra từ bồn rửa.

_A B C D E F G~...~Y & Z...hihi! - Bài hát 24 chữ cái vang lên cùng tiếng cười đùa hồn nhiên trong như suối ngàn.

Ngay khu vực bếp là hai cô gái đang loay hoay với đống thức ăn trên bàn. Cô nàng "tomboy" tóc nâu ngắn–kiểu thịnh hành "Bob hair"–cắt tỉa “layer” theo phong cách "lộn xộn", mái lệch bất cân xứng che một bên mắt, toát lên vẻ cá tính đầy thu hút. Còn cô kia thì sở hữu một mái tóc dài bất tận, phía trước được cắt nhiều lớp, đập vào mắt nhất có lẽ là sự óng ả từ cái màu hung đỏ–ra nắng thì lấp lánh, đẹp một cách lạ thường. Hiện, một nàng tay cầm xấp giấy, người kia thì đăm chiêu nhìn thẳng vào đống bừa bộn trên bàn, "tạp dề khăn đóng" đều đã sẵn sàng như sắp ra trận tới nơi.

_Hành tỏi?

_Check!

_Thịt bò xây?

_Check luôn!

_Cà chua chín?

_Check nốt!

_Mỳ ống??

_Check hết!!

_Cơ bản là đã đủ! - Cô nàng tóc ngắn hùng hồn tuyên bố "xuất phát!" - Vậy bắt đầu vấn đề chính! Mã này, tớ xào thịt bò còn cậu lo luộc mỳ và phần nước sốt!

Nàng Mã sau khi nhận được lệnh liền giơ tay "chào cờ" lên trước trán rồi răm rắp thực hiện nhiệm vụ "bất khả thi"–nấu mỳ–của mình.

...Hì hục...

Căn bếp đã ngập trong khói lửa cộng thêm sự nhiệt tình từ hai bạn trẻ thì như đang tiếp sức cho cái nóng "lộng hành".

...15 phút sau...

Tới phần thưởng thức và giám khảo duy nhất ở đây chính là hai bạn ấy. "Người liều mạng" thứ nhất mang họ Bạch, vẻ mặt rất ư là bình tĩnh, từ từ "cắm" chiếc đũa xuống một cọng mỳ. Cô đưa vào miệng rồi nhai...nhai kĩ...nhai không chừa một chỗ...nhưng sao nhai mãi vần không đứt?!

_Trời đất ơi!! - Vị giám khảo nổi sùng nhìn người phía đối diện và gào lên - Tớ kêu cậu nấu mỳ chứ có phải làm kẹo cao su đâu?! Nhai kiểu này chai răng hết, miệng nào mà chịu nổi!

Cô gái bị phê bình liền giật thót mình. Cái kẻ vừa lên tiếng hình như tên Bạch Dương thì phải? Có phải Xử Nữ đâu mà sao nàng ấy học được thói chê bai thậm tệ như vậy? Chẳng là, nàng Bạch tính tình thẳng thắn, có sao nói vậy, thà mích lòng mà thật thà, gây thù với người khác còn hơn để bị nuôi ong tay áo.

Chán với những lời tiêu cực từ phía bên kia, Nhân Mã cũng phải "nổi loạn" theo:

_Lo nói tớ, cậu cũng xào thịt khét cả rồi! - Cô vừa nói vừa chỉ vào miếng thịt "đen xì" trong cái chảo còn đang "bắt lửa".

Bạch Dương nghe vậy, ba chân bốn cẳng chạy lại tắt bếp điện, tuy nhiên, chỉ có một công tắc mà cô nàng phải chụp lấy chụp để gần ba lần mới cầm trúng.

Sau đó, cô nhìn lại thành quả của mình và thất vọng, nhưng, nhờ vậy mà nảy ra sáng kiến:

_Nhiêu đây nhằm nhò gì! Sốt cà chua màu đỏ, trộn chung thì cũng nhuộm từ đó sang thịt bò, như vậy khỏi sợ bị nói mình làm khét!! - Nói xong, Bạch Dương tiện tay "nốc hết" đống thịt vào trong nồi nước sốt và khuấy đều. Thấy Nhân Mã đứng yên bất động, miệng há hốc, trơ mặt nhìn mình, Bạch Dương liền tiếp - Đứng đó nhìn cái gì, mau trộn mỳ vào đây luôn!

...Mười phút đổ mồ hôi trộn đều thứ mỳ kinh dị kia cuối cùng cũng xong. Thêm năm phút nữa để trang trí và cho vào hộp. Bây giờ là phần mà Bạch Dương chờ đợi từ lâu, hiện, trên khuôn mặt cô chỉ dùng được mỗi từ "gian" để miêu tả.

Cô cho tay vào túi và rút ra một cái "túi bột nêm" màu trắng. Điệu cười ác quỷ vang lên từ cô nàng, Nhân Mã thấy lạ liền hỏi:

_Cậu tính bỏ cái gì vào vậy?!

_Thuốc đau bụng! - Bạch Dương dửng dưng trả lời, đồng thời xé miệng gói thuốc ra, để lại phản ứng "tiếng thét" trên gương mặt của cô nàng kia.

_Không, có chết cũng không được!! - Nhân Mã bấn loạn và hét lên, miệng mở còn to hơn khi nãy - Đưa cho tớ gói thuốc! - Rồi nàng ta nhanh tay chụp lấy gói thuốc.

_Hả, làm gì vậy Mã Nhi?!... - Bạch Dương hoảng lên vì hành động bất ngờ từ bạn mình, cô nàng gồng sức giữ chặt gói thuốc trong tay.

Hai cô gái bắt đầu giằng co với nhau đầy kịch tính thì...

Rẹttt...


Âm thanh "man rợn" đó cũng vang lên. Gói thuốc, mỗi người cầm một mảnh, thứ "bụi" bên trong văng tung tóe và bám đầy lên quần áo, tóc tai của hai nàng. Xui ở chỗ, hai cái miệng vẫn còn há hốc vì trận cãi nhau khi nãy...chắc "nếm" chút xíu thì không đến nổi!!

Đêm hôm đó, việc túc trực WC trở nên phổ biến tại nhà họ Mã.


*~oOo~*~oOo~*~oOo~*~oOo~*~oOo~*~oOo~*~oOo~*~oOo~*~oOo~*~oOo~*~oOo~*~oOo~*~oOo~*~oOo~*


[Trích từ nhật ký Thiên Bình]

+Ngày thứ hai (trong nhật ký):

Trong đầu tôi lúc này là những câu hỏi không lời đáp. Thoáng nghĩ lại, có những thứ tưởng như mình hiểu rõ bản thân lại chẳng biết tí gì về chúng. Chuyện gì đã xảy ra giữa hai người họ...tôi...tự nhận là mình tò mò lắm rồi!...Nhưng ai sẽ cho mình câu trả lời?

.Tại sao cậu ấy lại nổi nóng khi tôi nhắc tới cái tên "Song Tử"?

.Hai từ ấy bí ẩn đến vậy sao?...Mà cậu ta...nhẫn tâm nhìn tôi bằng ánh mắt như vậy?

.Xa cách! Giữa chúng tôi như có một bước tường vô hình, không tài nào giao tiếp, không tài nào..tôi hiểu được cậu ta...

.Đây có phải là cảm giác của kẻ thứ ba?

.Tại sao mọi chuyện xảy ra chỉ mình tôi là mù tịt? Cả bạn bè...không bao giờ tìm đến mình.

.Cứ ngỡ cười nhiều, luôn tỏ ra hạnh phúc, vô tư mà sống có lẽ sẽ làm người khác dễ chịu nhưng đến bao giờ chúng ta đổi vai?

.

.

.

Từng dòng nhật ký mông lung và khó hiểu trải dài trên mặt giấy cũng như tâm trạng hiện giờ của Thiên Bình–mơ hồ...cô mơ hồ với cả cảm xúc của bản thân. Tất cả đều được ghi lại theo suy nghĩ tạm thời của mình, không kế hoạch, những câu hỏi không ăn nhập vào nhau...cách viết nhật ký lạ lẫm nhất của thời đại.

Nguyên nhân là vì cái sự kiện đáng ghét ấy cứ lặp đi lặp lại trong đầu mình...

Trưa hôm nay, thứ âm thanh chói tai do chiếc nĩa va mạnh xuống mặt dĩa kêu lên không rành mạch. Chiếc bánh bị dằm nát do cái kẻ thô bạo kia, khuôn mặt "hắn" thì tối sầm. Thoáng, người ta có thể thấy được lấm tấm vài giọt mồ hôi lăn dài trên khuôn mặt đầy căng thẳng ấy. Đôi mắt tím–màu của những nỗi buồn–chìm trong sợ hãi như vừa gặp một cơn ác mộng. Những diễn biến trong suy nghĩ phức tạp của "hắn" có lẽ chính là bức tường phân cách bản thân với thế giới bên ngoài...với cô ta–kẻ quan tâm tới mình nhiều nhất.

Thiên Bình quan sát cậu lâu lắm rồi, từ đầu buổi, cậu chỉ ngồi thẫn thờ, đôi mắt nhìn vào dĩa thức ăn của mình nhưng tâm trí lại đặt nơi đâu. Cậu nghĩ gì mà trầm ngâm như vậy? Chẳng lẽ cô không đáng tin cậy để cậu thổ lộ chút gì sao? Người ta thường nói "Bí mật là con dao hai mặt dùng để giết chết một mối quan hệ"...nhất là cái cảm giác khi mình không còn là chỗ dựa cho bạn bè kể lễ những tâm tư tình cảm của họ.

Đắn đo một hồi, cô cũng thu hết can đảm mở lời hỏi cậu có phải đang nghĩ tới chuyện "người kia" nói hồi sáng. Thì..."Đùng" một cái, cậu đập bàn và quay lại nhìn cô rất đáng sợ vì lí do đã nhắc tới tên của "người kia". Thiên Bình im lặng trong cái phút cậu ta phẫn nộ như vậy, tự hỏi rằng mình đã nói gì không phải. Chợt, cậu đứng dậy, như một con người khác, mang trên mình...cũng "chiếc mặt nạ cười" đó–thật ấu trĩ và giả tạo vô cùng.

Trong lúc người con trai bỏ đi, Thiên Bình thầm nghĩ với bản thân:

"Cậu ta...còn tất cả bao nhiêu chiếc mặt nạ?"

.

.

.

Cả câu chuyện trên đều được cô tóm tắt lại như lời bộc bạch. Trong giây phút tự kỷ với mớ bòng bong của bản thân, hồi chuông điện thoại vang lên. Thiên Bình nhìn trên màn hình, cái tên quen thuộc...có lẽ đối với cô là vậy. Cô khẽ nhắm mắt rồi bắt máy:

_Alô, Song Ngư?

_Ờ! - Câu trả lời ngắn gọn làm Thiên Bình không tài nào đoán được tâm trạng của người bên kia đầu dây.

_Chuyện gì nữa đây, đừng nói đồ lười lại muốn mượn tập nữa nha??! - Cô nói với giọng hóm hỉnh, tự bắt chuyện trong khi Song Ngư mới là người gọi mình trước - Tôi đi guốc trong bụng cậu từ lâu rồi, gọi tôi chỉ để nhờ vả thôi chứ gì, haha...! - Cô chọc anh, câu nói chỉ mang tính đùa cho vui, không may thay, nó lại làm anh cảm thấy có chút tổn thương vì lí do anh gọi cô, đơn giản...anh chỉ muốn...được nghe giọng cô.

_Haha, Chuẩn rồi! Không qua mắt được cậu! - Anh trả lởi với sự tự nhiên nhất có thể, từ khi nào bản thân cũng bị cuốn theo câu nói đùa đầy giả tạo của cả hai.

_Vậy là tớ nói đúng phải không?! OK, mai cho cậu mượn! Còn gì nữa không? Sao hôm nay ít nói vậy? - Thiên Bình vẫn nở nụ cười, duy chỉ có đôi mắt mới nói rõ được tâm tư thật sự của cô.

Bên kia đầu dây, khuôn mặt của Song Ngư vẫn không có lấy một cảm xúc. Từ đầu cuộc nói chuyện tới giờ, không một lời nào là thật, cho đến khi...

...anh chầm chậm suy nghĩ...và lên tiếng:

_Tớ...nhớ cậu... - Giọng anh nhỏ dần, Song Ngư khẽ nhắm mắt lại.

...Xào Xạc...

...

Khung cảnh lặng yên đến lạ thường, chỉ có mỗi tiếng gió xì xào. Dưới ánh trăng huyền ảo, hình ảnh một người con trai hiện ra bên thành cửa sổ với đôi mắt xanh thẳm lòng đại dương nhìn cô đầy ẩn ý.

_Hả, cậu nói gì tớ nghe không rõ?! - Cuộc đối thoại diễn ra trong sự mơ hồ, Thiên Bình chăm chú nhìn vào bóng người trên cửa sổ.

_... - Song Ngư không trả lời, đôi môi anh khẽ run lên nhưng liền thay đổi ý định - Không có gì...

_Hôm nay cậu bị dở hơi à? - Cô lại đùa như chọc tức người khác - Hơ hơ, gọi mà không biết nói gì, cho tốn tiền chơi!

_CÔ ĐANG NÓI CHUYỆN VỚI BẠN TRAI MÌNH HỬ?? - Giọng "Microphone" của ai đó vọng vào trong điện thoại.

_IM CÁI MỒM LẠI CHO TÔI!! - Thiên Bình mặt đỏ như tôm luộc, một tay bịt loa điện thoại rồi quay sang mắng cái kẻ đang "kiếm cớ đốt nhà"-Song Tử.

Hiện anh chàng đang rất thảnh thơi, nằm dài trên giường của cô với tư thế rất ư là "thục nữ".

_Cậu nói chuyện với ai vậy? - Song Ngư ngơ ngác hỏi.

_Aaa...Không có, là nhà kế bên... - Cô quýnh quáng trả lời thì bị chặn họng.

_EM ƠI, GỐI ÔM Ở ĐÂU, HAY GIẤU RỒI ĐỂ ANH ÔM EM??! - Người vừa cắt ngang câu nói của cô, hai tay chắp thành cái loa nhằm phóng đại sự bá đạo của mình.

_Anh muốn ám tôi đến chừng nào nữa?! BIẾN NGAY! - Ngọn núi lửa Thiên Bình sắp phun trào. Cô quay qua trợn mắt nhìn tên đang cười khoài chí như chưa biết chuyện gì sắp xảy ra với mình.

Dường như chọc tức người khác lại là nghề của anh chàng, sau khi phá làng phá xóm xong thì lăn ra cười hả hê, cái tính "đáng yêu" như vậy chỉ khiến người ta cho một bạt tay vào mặt.

_Tên nào ở với cậu vậy? - Song Ngư bắt đầu giở thói đa nghi của mình thì có trời cũng không qua mắt được anh.

_Không phải! - Thiên Bình hét toáng vào điện thoại - Nghĩ sao vậy? Là nhà hàng xóm!!

_EM ƠI, TẮT ĐÈN ĐI, ANH BUỒN NGỦ LẮM RỒI!!

...Tắt đài...

Ức chế tột độ, vừa phải đối phó với "tổng đài Song Tử" nay còn phải giải thích cho người bên kia đừng hiểu lầm, Thiên Bình chỉ biết sử dụng chiêu "rượu mời không uống lại đi uống rượu phạt", nàng ta tiến lại gần giường, lôi cổ tên kia đứng dậy. Do sự việc xảy ra quá bất ngờ, anh chàng ngã "Rầm" xuống sàn. Nhìn mà thấy tội cho Song Tử, tuy nhiên, khi đã nổi máu "côn đồ" thì Thiên Bình sẽ xem như mặc xác người ta, cô "lôi đầu" anh đứng dậy một cách thẳng tay, đã vậy còn xỉa thêm vài tiếng:

_Tôi mắc nợ anh cái gì mà cứ kiếm chuyện với tôi hoài vậy?! Khôn hồn thì biến khỏi nhà tôi, chắc anh không muốn thấy xác chết giữa đêm khuya đâu nhỉ!? - Nàng ta đe dọa, khuôn mặt ác chưa từng thấy!

_Ui...Ouch!! Làm cái gì mà đẩy mạnh vậy?!! ÂY DA!! Con gái gì mà bạo lực dữ vậy?!! Tôi bảo đừng có đẩy nữa mà!!! Aaaaa... - Song Tử chưa kịp chấm dứt việc la lối om xòm của mình thì bị Thiên Bình dùng tay đẩy sát lại cửa sổ, đầu thì chúi nhũi ra ngoài, vừa nhìn xuống độ cao... - Ực! - Anh chàng nuốt nước bọt, toát cả mồ hôi...độ cao từ lầu hai?? Ngã xuống chắc không bỏ mạng cũng liệt giường vài tháng.

Quá nguy hiểm! Anh nắm chặt cánh cửa và quay lại nói:

_Từ từ tôi đi!! ĐỪNG CÓ ĐẨY NỮA!! - Rồi anh đặt một chân lên thành cửa sổ, chuẩn bị đánh bài chuồn trước khi bị cô "vô tình mà giết người".

_BIẾN MAU!! - Thiên Bình đang bấn loạn tột đỉnh do phải trả lời mấy câu hỏi "hại não trẻ em" từ Song Ngư nên quát lớn và lỡ tay "chưởng" mạnh vào lưng Song Tử.

_AAAAAAAAAAA!!! - Tiếng la thất thanh vang lên rồi tắt hẳn.

...Và...

...Chuyện gì đến cũng sẽ đến...

BỘP!


Chiếc điện thoại rớt xuống.

Nỗi sợ dâng trào trên khuôn mặt, Thiên Bình giọng run rẫy:

_Ê...Song Tử??...Tôi...không cố ý...anh đâu rồi Song Tử??...Đừng chết nha... - Cô nói như mếu rồi vội vã chồm đầu ra ngoài cửa sổ và nhìn xuống phía dưới.

_HÙ!!! - Song Tử bất thình lình cụng một cái vào đầu cô nhằm trả thù việc mình bị xua đuổi thậm tệ - Cô muốn tôi chết lắm hay sao mà trù ẻo thế?!

Thiên Bình há hốc mồm, hồn bay phách lạc, nhìn anh-người đang ngồi trên cành cây cổ thụ bên hông nhà mình.

_Gì, nhìn tôi như gặp ma vậy? - Vừa nhìn thấy khuôn mặt thất thần của Thiên Bình, Song Tử liền huơ huơ tay nhằm kiểm tra xem cô còn miếng "hồn" nào trong người hay không - Tôi còn sống! Nhưng lần sau đừng có xua đuổi như vậy nữa, tôi giận đấy!

Nhìn khuôn mặt cáu kỉnh của Song Tử lúc này chứng tỏ anh vẫn không sao, Thiên Bình thở phào nhẹ nhõm. Cô quay mặt đi, chợt, chân va phải chiếc điện thoại như sực nhớ ra một chuyện quan trọng, cô liền cúi xuống nhặt nó lên. Trong khi đó, Song Tử đã leo lên và yên phận trên thành cửa sổ, anh ngồi quay lưng vào trong phòng, hai chân đung đưa bên ngoài vách tường, đôi mắt hơi cúi xuống nhìn vào vật trên tay cô.

Tít...tít...

_Haizz...cậu ta cúp máy rồi! - Thiên Bình chống tay lên thành cửa, đứng cạnh anh và thở dài.

_Cô vừa nói chuyện với Song Ngư à? - Anh hỏi, cô gật nhẹ một cái, ánh nhìn thì xa xăm nơi vầng trăng sáng-cái dĩa của vũ trụ soi rọi cả góc tối của tâm hồn.

Trở về với giây phút lặng yên có lẽ là thích hợp nhất lúc này.

"Đêm đó, trăng cũng tròn như vậy..." Song Tử nhớ lại cái cảnh định mệnh, trăng tròn và lửa đỏ, một sự kết hợp hoàn hảo.

Chợt,

_Anh là ai? Anh từ đâu đến? Mối quan hệ giữa anh và Song Ngư là gì? - Thiên Bình lên tiếng phá hỏng không gian yên lặng.

Cô quay qua nhìn anh, tình cờ, ánh mắt họ chạm nhau. Song Tử ngỡ ngàng vài giây rồi cũng quyết định quay lại cách nói chuyện bí ẩn của mình:

_Là gì à? - Nụ cười hình bán nguyệt xuất hiện trên môi - Chắc cô nên tự mình tìm hiểu!

Câu nói của anh là quá hoang đường! Tự tìm hiểu...làm sao có thể tự tìm ra câu trả lời khi cả hai đều bí ẩn như vậy?

_Còn tôi là ai...- Anh tiếp - Xòe tay cô ra đi!

Thiên Bình làm theo lời anh, cô xòe tay mình ra trước mặt. Song Tử đặt nắm tay của mình hờ trên tay cô và từ từ mở ra. Con bài rơi xuống bàn tay, cô cầm nó đầy bất ngờ, hỏi:

_Như vậy nghĩa là gì?

_Là màn ảo thuật nhỏ! - Anh nhìn cô và cười hiền.

_Anh biết làm ảo thuật?

_Có lẽ...nếu nó giúp cho một tên trộm như tôi! - Từ lúc nào, tấm bài đã nằm trong tay anh và được giơ lên bên cạnh nụ cười nửa miệng - Joker! - Không ai biết rằng phía sau nhưng lại là mặt trước của lá bài: ký hiệu chữ G và hình con Joker là biểu tượng của nó.

_Anh mà là trộm? - Thiên Bình khẽ cười rồi đùa lại - Anh có trộm thứ gì của tôi chưa?

_Có, là thứ này! - Song Tử đưa một tay chạm lên lòng ngực mình-nơi nhịp đập con tim vang dội - Trái tim!

Thoáng, gương mặt Thiên Bình ửng hồng.

_Đùa à? - Cô gượng cười, cố giữ vẻ tự nhiên khi nói - Hoang tưởng...

Anh không đáp lại, chỉ nhìn cô cười-rất bí ẩn. Nụ cười của anh...luôn luôn là một thử thách lớn, không lời giải đáp. Quá nhiều mặt nạ, hai kẻ cô quen cũng là hai người mà cô không bao giờ hiểu nổi.

Những lúc tưởng như mọi chuyện đã yên lành, thì sóng gió lại nổi dậy...
 
reading
Học sinh nhà Lửa
reading
Giới tính : Nữ
Zodiac : Leo
Tổng số bài gửi : 2274
Birthday : 08/08/2000
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 13) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 13)   That Moment, We Met...(Chapter 13) Icon_minitimeThu May 23, 2013 8:30 am

tem
 
♥Smile♥
Lớp phó nhà Khí
♥Smile♥
Giới tính : Nữ
Zodiac : Aquarius
Tổng số bài gửi : 2422
Birthday : 04/02/2000
Join date : 18/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 13) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 13)   That Moment, We Met...(Chapter 13) Icon_minitimeThu May 23, 2013 11:27 am

hix lỗ nhìu quá r
 
yoohaney
Học sinh nhà Nước
yoohaney
Giới tính : Nữ
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 1689
Birthday : 23/10/1996
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 13) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 13)   That Moment, We Met...(Chapter 13) Icon_minitimeThu May 23, 2013 11:32 am

chậm là thou rồi Smile ui :v
 
♥Smile♥
Lớp phó nhà Khí
♥Smile♥
Giới tính : Nữ
Zodiac : Aquarius
Tổng số bài gửi : 2422
Birthday : 04/02/2000
Join date : 18/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 13) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 13)   That Moment, We Met...(Chapter 13) Icon_minitimeThu May 23, 2013 11:39 am

T______________________________T
phũng phàng quá
 
reading
Học sinh nhà Lửa
reading
Giới tính : Nữ
Zodiac : Leo
Tổng số bài gửi : 2274
Birthday : 08/08/2000
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 13) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 13)   That Moment, We Met...(Chapter 13) Icon_minitimeThu May 23, 2013 11:45 am

kekeke
 
yoohaney
Học sinh nhà Nước
yoohaney
Giới tính : Nữ
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 1689
Birthday : 23/10/1996
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 13) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 13)   That Moment, We Met...(Chapter 13) Icon_minitimeThu May 23, 2013 11:56 am

Rít lại cười nham hiểm kìa Smile :v
 
reading
Học sinh nhà Lửa
reading
Giới tính : Nữ
Zodiac : Leo
Tổng số bài gửi : 2274
Birthday : 08/08/2000
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 13) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 13)   That Moment, We Met...(Chapter 13) Icon_minitimeThu May 23, 2013 12:07 pm

e ngây thơ lắm mà sao c bảo e nham hỉm?
 
♥Smile♥
Lớp phó nhà Khí
♥Smile♥
Giới tính : Nữ
Zodiac : Aquarius
Tổng số bài gửi : 2422
Birthday : 04/02/2000
Join date : 18/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 13) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 13)   That Moment, We Met...(Chapter 13) Icon_minitimeThu May 23, 2013 12:24 pm

eo!!!!!!
ngây thơ nai tơ quá
 
yoohaney
Học sinh nhà Nước
yoohaney
Giới tính : Nữ
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 1689
Birthday : 23/10/1996
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 13) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 13)   That Moment, We Met...(Chapter 13) Icon_minitimeThu May 23, 2013 12:34 pm

ngây thơ vô tội vạ :v
 
reading
Học sinh nhà Lửa
reading
Giới tính : Nữ
Zodiac : Leo
Tổng số bài gửi : 2274
Birthday : 08/08/2000
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 13) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 13)   That Moment, We Met...(Chapter 13) Icon_minitimeThu May 23, 2013 1:29 pm

ngây thơ ăn bám
 
Ploy♥
Lớp trưởng nhà Lửa
Ploy♥
Giới tính : Nữ
Zodiac : Sagittarius
Tổng số bài gửi : 3026
Birthday : 10/12/2000
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 13) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 13)   That Moment, We Met...(Chapter 13) Icon_minitimeThu May 23, 2013 1:34 pm

Nàng Rít mà ngây thơ thì ta là Thánh rồi =))
 
reading
Học sinh nhà Lửa
reading
Giới tính : Nữ
Zodiac : Leo
Tổng số bài gửi : 2274
Birthday : 08/08/2000
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 13) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 13)   That Moment, We Met...(Chapter 13) Icon_minitimeThu May 23, 2013 1:38 pm

ta ứ cho ngươi là thánh
 
Ploy♥
Lớp trưởng nhà Lửa
Ploy♥
Giới tính : Nữ
Zodiac : Sagittarius
Tổng số bài gửi : 3026
Birthday : 10/12/2000
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 13) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 13)   That Moment, We Met...(Chapter 13) Icon_minitimeThu May 23, 2013 1:47 pm

Thế mới nói :v
Nàng thuộc cái thể loại: " Con nai vàng ngơ ngác ăn thịt bác thợ săn" rồi =))

Còn ta là: "Độc ác công khai còn hơn giả nai thánh thiện" với phương châm "Cấm giả danh động vật quý hiếm" :v
 
reading
Học sinh nhà Lửa
reading
Giới tính : Nữ
Zodiac : Leo
Tổng số bài gửi : 2274
Birthday : 08/08/2000
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 13) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 13)   That Moment, We Met...(Chapter 13) Icon_minitimeThu May 23, 2013 1:54 pm

è, ta đêu có ác
 
♥Smile♥
Lớp phó nhà Khí
♥Smile♥
Giới tính : Nữ
Zodiac : Aquarius
Tổng số bài gửi : 2422
Birthday : 04/02/2000
Join date : 18/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 13) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 13)   That Moment, We Met...(Chapter 13) Icon_minitimeThu May 23, 2013 8:51 pm

Ploy: nàng quá chuẩn
 
yoohaney
Học sinh nhà Nước
yoohaney
Giới tính : Nữ
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 1689
Birthday : 23/10/1996
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 13) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 13)   That Moment, We Met...(Chapter 13) Icon_minitimeFri May 24, 2013 1:20 am

nguyên cáj 4rum nàh cóa mềnh Yooh là hiền + ngây thơ nhứt :v
 
Ploy♥
Lớp trưởng nhà Lửa
Ploy♥
Giới tính : Nữ
Zodiac : Sagittarius
Tổng số bài gửi : 3026
Birthday : 10/12/2000
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 13) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 13)   That Moment, We Met...(Chapter 13) Icon_minitimeFri May 24, 2013 9:41 am

Tự dưng em mún ói!
 
yoohaney
Học sinh nhà Nước
yoohaney
Giới tính : Nữ
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 1689
Birthday : 23/10/1996
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 13) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 13)   That Moment, We Met...(Chapter 13) Icon_minitimeFri May 24, 2013 10:08 am

Ploy♥ đã viết:
Tự dưng em mún ói!
Náo nhể??!! :v tự ói tự hứng ik nhak
 
reading
Học sinh nhà Lửa
reading
Giới tính : Nữ
Zodiac : Leo
Tổng số bài gửi : 2274
Birthday : 08/08/2000
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 13) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 13)   That Moment, We Met...(Chapter 13) Icon_minitimeFri May 24, 2013 1:43 pm

=.= chị yooh ngây thơ như bà phù thủy
 
yoohaney
Học sinh nhà Nước
yoohaney
Giới tính : Nữ
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 1689
Birthday : 23/10/1996
Join date : 19/04/2013
That Moment, We Met...(Chapter 13) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 13)   That Moment, We Met...(Chapter 13) Icon_minitimeSat May 25, 2013 1:19 am

reading đã viết:
=.= chị yooh ngây thơ như bà phù thủy
phù thủy trog film thường chết :v >> ngây thơ
 
Sponsored content
That Moment, We Met...(Chapter 13) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: That Moment, We Met...(Chapter 13)   That Moment, We Met...(Chapter 13) Icon_minitime

 
 

That Moment, We Met...(Chapter 13)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Similar topics

-
» That Moment, We Met...(Chapter 18)
» That Moment, We Met...(Chapter 23)
» That Moment, We Met...(Chapter 27)
» That Moment, We Met...(Chapter 19)
» That Moment, We Met...(Chapter 7)
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Truyện 12 chòm sao :: Lớp học văn :: Gian truyện 12 chòm sao :: Gian truyện học đường :: That Moment, We Met...-