Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng NhậpShop

Share
 

 Yêu và Hận - Chương 2

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
demi.spark
Học sinh nhà Lửa
demi.spark
Giới tính : Nữ
Zodiac : Leo
Tổng số bài gửi : 81
Birthday : 08/08/1995
Join date : 12/07/2013
Yêu và Hận - Chương 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Yêu và Hận - Chương 2   Yêu và Hận - Chương 2 Icon_minitimeMon Jul 15, 2013 10:56 am

 Chương 2


Sư Tử chạy thật nhanh, thật nhanh như thể cô chỉ mong có được đôi cánh để bay đi...


"Cô ta là ai ? sao anh ấy lại đi với cô ta ? kể cả khi bên cạnh mình anh ấy cũng chưa từng vui như vậy, rốt cục giữa họ có mối quan hệ gì ?"


Hàng ngàn suy nghĩ hiện lên trong đầu Sư Tử, nhưng dường như càng chạy cô lại càng chậm hơn, nước mắt không ngừng rơi trên gương mặt xinh đẹp, những người đi đường tò mò lén đưa mắt nhìn cô gái đang khóc trên phố.


Cánh đồng hoa gần trường họ.
Sư Tử dừng lại, hít thở lấy lại sức, gương mặt xinh đẹp lấm tấm mồ hôi, hai gò má ửng hồng vì vận động quá nhiều cùng đôi mắt ngập nước khiến cô càng thêm xinh đẹp

"Mạnh mẽ lên Sư Tử, mày không được khóc, không được yếu đuối,anh ấy không phải loại người đó, mày phải tin tưởng anh ấy"

"Sư Tử à mày không thấy họ rất vui vẻ sao ? anh ta chưa bao giờ cười như vậy khi ở bên mày ? không thấy sao ? cô ta xinh đẹp hơn mày, hoàn hảo hơn mày, mày lấy tư cách gì tranh giành với người ta ? bỏ cuộc đi Sư Tử"

-AAAAAAAA CÁC NGƯỜI IM HẾT ĐI ! BIẾN ĐI ! HÃY ĐỂ TÔI YÊN ! làm ơn, làm ơn đi-những giọt nước mắt như thủy tinh lonh lanh rơi mãi

-tại vì sao lại khóc ?-chất trọng trầm ấm vang lên giữa hư không

Giật mình Sư Tử lau vội nước mắt nhìn xung quanh để tìm chủ nhân giọng nói vừa rồi

-ai vậy ? là ai ? mau ra đây ? lén lút nhìn người khác hay ho lắm à ?-Sư Tử hỏi dồn

*PHỊCH*

Trên tán cây gần đó một bóng người vội nhảy xuống

-là tôi, và tôi không có lén lút nhìn trộm ai cả, do cô mải khóc không thấy tôi thôi

-anh là ?-Sư Tử nhíu mày suy nghĩ vài giây rồi bất chợt la lên-anh chính là tên vô duyên cao ngạo hôm trước

-vinh hạnh cho tôi là cô còn nhớ, nhưng có phải ai cô cũng gọi khó nghe như vậy ?-anh hơi bất mãn

-chỉ mình anh thôi vì đâu phải ai cũng vô duyên như anh

-không hơi đâu gây với cô-anh thở dài rồi ngồi xuống cạnh cô

Cả hai im lặng hồi lâu cuối cùng anh lên tiếng

-sao cô lại chạy đến đây khóc lóc như vậy ?

*Im lặng*

-nè sao cô không nói ? cô á khẩu rồi sao ?-lớn tiếng quát

-không phải chuyện của anh-cô đáp cộc cằn

-không cần hỏi tôi cũng biết-anh đưa tay xoa cằm ra vẻ tri thức

-sao ?-cô tò mò

-nhìn bộ dáng như mèo ướt mưa của cô cũng đủ biết vừa mới bị nhân tình bỏ-anh có vẻ đắc chí

-bỏ cái đầu nhà anh, tôi xinh đẹp như vầy chỉ có tôi bỏ người khác chứ không ai bỏ tôi được, NGHE CHƯA ?-cô cố tình nhấn mạnh hai chữ cuối

-nghe rồi, nghe rồi, có cần lớn tiếng vậy ?-anh bịt tay lại giọng hốt hoảng khiến cô phì cười

"Nụ cười đó, khuôn mặt đó, đẹp, thật sự rất đẹp ! Không được mình đang nghĩ gì vậy chứ"

Anh lắc lắc đầu cố xua đi cái suy nghĩ kì quái kia

-anh làm sao vậy ? đau đầu à ?-cô lo lắng

-không, mà cô chưa cho tôi biết sao cô lại khóc

-tôi đã bảo anh không cần lo mà, tôi khóc chứ có phải anh khóc đâu sao hỏi nhiều vậy ? bực thật-cô la ó

-cô đừng khóc, cô cười đẹp hơn-giọng ai đó nhỏ lại

-hả ? anh nói gì tôi không nghe rõ ? cái gì đẹp ?

-không , tôi nói cảnh ở đây thật đẹp-anh lập tức chối

"Anh nghĩ tôi không nghe thật ư ? anh ngốc là tôi cố tình muốn nghe lần nữa đó"

-phải , cảnh ở đây thật đẹp-cô nhẹ giọng

Cả hai ngồi như vậy mãi không ai lên tiếng thêm câu nào

Giữa cánh đồng hoa một đôi nam nữ ngồi cạnh nhau, ánh mặt trời buổi hoàng hôn soi bóng họ in xuống đất tạo nên bức tranh thủy mặc chốn trần giang.

~~~~~

Cự Giải kéo Thiên Bình đi đã lâu Song Ngư mới hoàn hồn lôi điện thoại ra gọi cho Sư Tử

-alô ? Sư Tử cậu đang ở đâu tớ tới ngay ?

-tớ không sao, cậu yên tâm, cậu không cần tới-Sư Tử trả lời, nghe giọng cô có vẻ không có gì thật

-thật chứ ? được rồi không sao là tốt ! có gì gộ tớ ngay, biết chưa ? hẹn cậu sau-Song Ngư nói

-ừ, hẹn cậu sau

Gác máy, Song Ngư thở phào, sau đó lại tiếp tục bấm số gọi cho Bảo Bình

-alô Bảo Bảo chết tiệt cậu đang ở cái chỗ quái nào thế ? chạy theo Sư Tử để giờ cậu ấy đâu mất rồi ?-Song Ngư la hét làm Bảo Bình ở đầu dây bên kia phải đưa điện thoại ra xa tai

-tại cậu ấy chạy quá, mà tớ thì chân ngắn sao đuổi kịp chứ-Bảo Bình biện hộ

-phải rồi, lúc nào cậu cũng có lí do chính đáng-Song Ngư đầu hàng thôi la ó

-hì,Sư Tử không có gì chứ ?

-không có gì, tớ vừa gọi cho cậu ấy, cậu ấy có vẻ ổn hơn rồi-Song Ngư thỏ dài

-ừ không có gì là tốt, thôi gặp cậu sau tớ gác máy đây, bye-Bảo Bình nhí nhảnh

-bye-Song Ngư nói rồi gác máy

"Mong là mọi chuyện không có gì nghiêm trọng, dù là thế nào cũng đừng để Sư Tử phải đau khổ"

Đang suy nghĩ bỗng điện thoại rung

Là tin nhắn

Của Xử Nữ ?

Kỳ lạ anh ấy có thói quen nhắn tin từ khi nào vậy ?

"Anh đang ở chỗ cũ, em đến đi, anh có chuyện cần nói"

Chuyện gì vậy ? sao không gọi cho mình rồi nói luôn nhỉ ?

Song Ngư mang theo mớ suy nghĩ hỗn độn đến chỗ hẹn

Bóng chiều tà in vóc người nhỏ nhắn của cô gái xuống phố, cô gái hồn nhiên, vô tư đâu hay rằng sắp có giông tố ập đến cuộc đời cô, thay đổi cuộc đời cô. Thật đúng là cuộc đời đâu ai hay trước chữ ngờ

Sau khi nghe điện thoại Bảo Bình gác máy mừng thầm

"Cũng may Sư Tử không sao, nếu không mình có chết cũng hối hận, Song Ngư, Sư Tử, cả hai cậu là thứ quý giá nhất cuộc đời mình"

-cái tên hẹp hòi, tôi đã xin lỗi rồi còn muốn đền ? tôi đâu cố ý

-tôi không cần biết, mau đền, còn không một buổi hẹn thì tôi sẽ tha cho cô

"Nghe sao giống cãi nhau vậy ta ? aha có náo nhiệt xem rồi, Bảo Bình ơi mi mau nhanh chân đi xem náo nhiệt thôi"

Vừa chen chúc qua đám đông tò mò lập tức thị giác Bảo Bình truyền đến hình ảnh một trai một gái đang cãi nhau ngoài phố

" sao cô nhóc này giống Bạch Dương thế nhỉ ? đúng rồi là Bạch Dương đây mà"

Thế là tính lo bao đồng nổi lên Bảo Bình liền chống nạnh nhảy ra trước mặt Bạch Dương quát to

-anh kia, đàn ông con trai sao lại đi gây với một cô nhóc giữa chợ thế này ? không sợ thiên hạ cười cho thối mũi à ?

-chị Bảo Bình ? sao chị lại ở đây ?-Bạch Dương ngạc nhiên, đang to tiếng với tên con trai kia cũng dừng lại ngay

-chị đi ngang qua đây vô tình nghe tiếng cãi nhau nên hiếu kì vào xem, ai ngờ vừa vào thấy tên tiểu tử này ăn hiếp em, sao chị khoanh tay đứng nhìn được, vậy là chị nhảy vào bênh vực em-Bảo Bình vừa nói mắt vừa nhìn tên con trai cô mới gọi là TIỂU TỬ

"Cô ta ….. vừa mới gọi mình …. là tiểu tử sao ?"

Lòng tự tôn của thằng con trai nổi dậy anh hét to

-ĐỒ NẤM LÙN DI ĐỘNG, CÔ GỌI AI TIỂU TỬ ?

-không gọi anh chẳng lẽ gọi tôi ? buồn cười-Bảo Bình tỉnh bơ nói

-cô là người ngoài, không biét thực hư trong chuyện này thì làm ơn tránh sang một bên, chuyện này không liên quan cô, trừ khi ….-anh ta bỏ lửng câu nói

-trừ khi gì ?-Bảo Bình ngây thơ hỏi lại

-trừ khi cô muốn thay cô ta dùng bữa tối để chuộc lỗi-anh ta cười đểu

-đồ thần kinh, não anh chắc là có vấn đề rồi mới nghĩ tôi chấp nhận dùng cơm với hạng người như anh

-cô quả thật không biết trời cao đất dày, nếu cô còn tiếp tục chọc điên tôi thì đừng trách tôi-nói đoạn anh bước đén nắm chặt cổ tay Bảo Bình khiến cô nàng đau ứa nước mắt, và rồi một ý nghĩ lóe lên, cô lấy hết sức hét to

-bớ người ta, cứu tôi với, con trai đánh con gái nè-tiếp theo là những giọt nước mắt vì đau rơi trên gương mặt cô

-ăn nói cẩn thẩn tôi đánh cô bao giờ-anh ta hốt hoảng

-nắm tay con gái người ta giữa đường phố đến ứa nước mắt mà còn bảo không phải-ai đó lên tiếng

-phải a, vừa rồi anh ta còn to tiếng với hai cô này nữa đó-lại tiếng trách móc

Bạch Dương ở một bên thấy vậy vội nhảy vào cùng Bảo Bình diễn tiếp vở kịch "Mỹ nhân bị ăn hiếp" kia

-mọi người làm nhân chứng cho chúng tôi nhé, rõ ràng anh ta mới ban nãy to tiếng với tôi, giờ lại còn định ra tay đánh chị tôi, thử hỏi phận gái yếu mềm như chúng tôi sao thắng nổi anh ta-Bạch Dương vừa khóc vừa nói

Anh chàng nãy giờ vẫn im lặng vì chưa hiểi mô-tê gì cả

-nè buông tay ra, định bẻ gãy tay tôi à ?-Bảo Bình thút thít

Giật mình, anh ta buông tay Bảo Bình ra, lúng túng nói

-xin lỗi, tôi không cố ý, nhưng tôi không đánh cô

-anh không đánh mà nắm tay tôi đến sưng đỏ thế này chắc định dẫn tôi đi chơi à ?-Bảo Bình nói móc

-tôi đã bảo không cố tình, tin hay không tùy cô, coi như chúng ta hòa nhau-anh dường như không muốn đấu khẩu tiếp vì biết mình sẽ thua cô gái mồm mép này

-nè còn tay tôi thì sao ? không định bồi thường à ?-Bảo Bình tiếp tục bắt bẻ

-vậy cô muốn sao ?-anh cúi đầu sát mặt Bảo Bình, hơi thở anh phả vào mặt cô

ở khoảng cách gần như vậy, mắt anh dán chặt vào mắt cô, môi anh như muốn chạm vào đôi môi hồng của cô, hơi thở nam tính như cuốn lấy tâm trí cô, bất chợt hai gò má cô ửng hồng, mồ hôi ướt trán, cô lấp bấp mãi không thành câu, cứ đứng chôn chân tại chỗ

-sao ? muốn bồi thường thế nào mau nói đi ! hay cô muốn hẹn hò với tôi ?-anh ta được nước càng lấn tới

"Hắn ta vừa nói cái quái gì vậy ? vừa rồi suýt chút bị sắc đẹp của hắn mê hoặc nữa rồi, Bảo Bình ngốc mày phải cho hắn bài học mới được a"

Nghĩ là làm cô liền co chân, dùng hết sức giẫm thẳng xuống chân hắn khiến hắn vừa ôm chân nhảy thụt lùi vừa la oai oái

-cho đáng dời cái đồ đại sắc lang nhà ngươi, lần này ta chỉ cảnh cáo, còn để ta gặp ngươi lần sau ta sẽ cho ngươi chết không toàn thây đó-cô nàng cười ha hả rồi kéo Bạch Dương đi

-Bảo Bình phải không ? cô được lắm, thù này không trả tôi không phải là Kim Ngưu, hãy đợi xem tôi làm gì cô-anh nghiến răng nói

"cô ấy thật xinh đẹp, mái tóc nâu bồng bềnh, gương mặt trẻ con, lại còn to gan cùng mình đấu khẩu, quả thật rất đặc biệt, cô bé anh nhất định sẽ làm em thuộc về anh để trả giá cho những việc hôm nay"

Trong ánh hoàng hôn một người nở nụ cười nhìn một người nhí nhảnh bước đi trong lòng dâng lên niềm hạnh phúc ngọt ngào mà bản thân không nhận ra.

 
Ploy♥
Lớp trưởng nhà Lửa
Ploy♥
Giới tính : Nữ
Zodiac : Sagittarius
Tổng số bài gửi : 3026
Birthday : 10/12/2000
Join date : 19/04/2013
Yêu và Hận - Chương 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Yêu và Hận - Chương 2   Yêu và Hận - Chương 2 Icon_minitimeMon Jul 15, 2013 11:27 am

-Viết hoa chữ cái đầu câu đêeeeeeee!
-Thiếu chấm câu kìa :v 
 
yuri hanakawa
Học sinh nhà Khí
yuri hanakawa
Giới tính : Nữ
Zodiac : Aquarius
Tổng số bài gửi : 262
Birthday : 06/02/2000
Join date : 19/05/2013
Yêu và Hận - Chương 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Yêu và Hận - Chương 2   Yêu và Hận - Chương 2 Icon_minitimeMon Jul 15, 2013 3:21 pm

hay quá , hay quá hóng chap kế
 
Sponsored content
Yêu và Hận - Chương 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Yêu và Hận - Chương 2   Yêu và Hận - Chương 2 Icon_minitime

 
 

Yêu và Hận - Chương 2

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Similar topics

-
» Hòn Đảo Bí Mật ~ Chương 11 - 12 - 13
» Yêu và hận chương 8
» Yêu và hận chương 10
» Yêu và hận chương 4
» Yêu và hận chương 7
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Truyện 12 chòm sao :: Lớp học văn :: Gian truyện 12 chòm sao :: Gian truyện tình cảm, tâm lý :: Yêu và hận-