Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng NhậpShop

Share
 

 [Thiên Yết - Song Ngư - Ma Kết] Summer Solstice (chap 3)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Water-chan
Học sinh nhà Khí
Water-chan
Giới tính : Nữ
Zodiac : Aquarius
Tổng số bài gửi : 115
Birthday : 08/02/2000
Join date : 08/07/2013
[Thiên Yết - Song Ngư - Ma Kết] Summer Solstice (chap 3)   Empty
Bài gửiTiêu đề: [Thiên Yết - Song Ngư - Ma Kết] Summer Solstice (chap 3)    [Thiên Yết - Song Ngư - Ma Kết] Summer Solstice (chap 3)   Icon_minitimeSun Aug 04, 2013 6:30 pm


Trước khi vào chap mời mọi người đến với chương trình Quảng cáo PR: =)) 
Xong, giờ vào vấn đề chính:




SUMMER SOLSTICE


--- Chap 3 ---


 Chiều hôm ấy, trời lại đổ cơn mưa, và Ma Kết một lần nữa lại bị gọi lên văn phòng cô chủ nhiệm.


Trong lúc ấy, ở lớp, một trận bàn tán xôn xao lại diễn ra:
- Ê, có vụ gì thế?
- Chả biết nữa!
- Hay là sáng nay trực nhật không sạch? Tớ thấy cô Phụ trách mặt cứ thế nào ấy!
- Ai làm trực nhật sáng nay thế?
- Song Ngư! Ngư đâu rồi?


Mọi ánh mắt trong lớp đều đổ về Song Ngư.
- Trực nhật đã sạch rồi! Tớ có thể làm chứng! – Thiên Yết nói to.
- Vậy thì là gì? – Song Tử hỏi.
- Biết được à? – Thiên Yết gay gắt.


Đang bàn tán xôn xao, lớp học lại đột nhiên im bặt khi Ma Kết xuất hiện ở cửa lớp cùng cô chủ nhiệm.
- Lớp ồn quá đấy! – Cô chủ nhiệm cau mày.


Cả lớp như nín thở chờ đợi xem cô giáo hay Ma Kết sẽ nói điều gì. Nhưng không, không có ai nói gì, và cô giáo cứ thế giảng bài.


Song Ngư rụt rè, với tay lên gọi Ma Kết:
- Tại tớ? Đúng không?


Nhưng Ma Kết chỉ im lặng lắc đầu.


Cuối giờ, khi cô vừa ra khỏi lớp, Xử Nữ liền hỏi ngay:

- Sao? Chuyện gì?


Thay cho câu trả lời, Ma Kết đặt lên bàn một cái hộp bé tí, bọc giấy bạch kim. Kèm theo đó là một mẩu giấy:
“Bí mật sẽ mãi là bí mật, kể cả khi nó đã được bật mí.


_     . . . .     .
. _ _ .     . _     . . .     _     "




- Cậu đã mở chưa? – Song Ngư hỏi.
- Chưa.


Ma Kết hờ hững nói.


- Mở đi! – Bảo Bình cười hớn hở.
- Tại sao?


Ma Kết lại hờ hững đáp lời.


Sư Tử hét lớn:
- KẾT!!! Cậu làm sao thế hả?
- Tại sao? Chúng ta đang xen vào chuyện này quá sâu.


Thiên Yết đột nhiên giằng lấy chiếc hộp, toan mở nắp.
- Đừng, Yết, đừng mở! – Ma Kết kêu lên yếu ớt.
- Tại sao? Nó liên quan đến mình? Đúng không?


Thiên Yết gặng hỏi; và khi không thấy Ma Kết trả lời, cô liền cố gắng cạy cái hộp ra.
- Yết à… Xin cậu…


Nhưng Thiên Yết bỏ ngoài tai; cô vẫn từ từ mở ra.
“Ngọn lửa sẽ chỉ tiếp tục khát khao hủy diệt vào ngày Hạ chí.


_     . . . .     .     . _ .     .
. _     . _ .     .
_     . . . .     .
_ _     _ . _ _     . . .     _     .     . _ .     . .     .     . . .
_ . _ .     . _     _ .     _ .     _ _ _     _
_ . . .     .
. _     _ .     …     . _ _     .     . _ .    .     _ . .     "


 
Thứ sáu, 20/6: Trời đổ mưa bão


Dì Thiên Yết nhẹ nhàng hỏi:
- Yết à, con sao thế?


Thiên Yết lặng thinh, không trả lời.


Bây giờ đang là sáng sớm; trong bếp nhà dì Thiên Yết có một sự im lặng rợn người. Dì Yết ái ngại nhìn cô cháu mặt lạnh tanh, nhìn đăm đăm vào tường.
- Dì nhớ… trận hỏa hoạn 5 năm trước không?
- Hả?
- Ba mẹ con đã mất… trong trận hỏa hoạn đó… cả Thiên Nga…
- Con nhắc tới chuyện đó làm gì?


Dì Thiên Yết đứng bật dậy.
- Dì nhớ họ mất ngày nào không?
- Con…


Người dì lắp bắp. Đôi môi run lên thảng thốt.


Bỗng từ trên gác, người cậu bước xuống:
- Ngày kia là ngày Hạ chí, ngày giỗ của cha mẹ Yết đó! Em có đi thăm mộ… Ơ, Yết chưa đi à?


Gương mặt của Thiên Yết không biểu lộ cảm xúc nào. Cô đứng lên.
- Con đi học đấy.


Người cậu gọi với theo bằng giọng run rẩy:
- Yết à… Con cũng hiểu… con cần biết… mẹ con không muốn con nhớ… chuyện kinh khủng đó…
- Con biết, cậu đừng lo.


Thiên Yết vẫn lúi húi đi giày, đuôi tóc che kín khuôn mặt.
- Nếu muốn… mai dì cậu sẽ dẫn con ra chỗ mẹ…
- Không cần đâu ạ. Con không muốn nhìn mặt mẹ sau 5 năm bất hiếu.
- Yết à… Thiên Yết!


Thiên Yết lạnh lùng quay lại.
- Sao? Có chuyện gì ạ?


Dì Thiên Yết cố nói bằng giọng bình tĩnh:
- Không… chỉ là… con cẩn thận… hôm nay trời có mưa to…
- Vâng… con nhớ rồi. – Thiên Yết có vẻ hơi ngạc nhiên.
- Vậy thì… học tốt nhé, con! – Người cậu nhẹ nhàng nói.


[…]


Thiên Yết bước đi trong màn mưa rào. Dì cô nói đúng: hôm nay có mưa to.
- Nhưng ngoài cái đó ra thì đúng được cái gì nào? – Thiên Yết tức giận tự làu bàu. – Làm mình trở thành đứa con 5 năm rồi không biết ngày mất của cha mẹ… Lại còn “chỉ muốn tốt cho con”, nào là “mẹ con không muốn con nhớ về ngày đó”…


Thiên Yết dừng lại trên đường.


Một giọt nước mắt nóng hổi lăn dài trên má Thiên Yết.
- Gì chứ? – Thiên Yết mím môi, quệt tay lau vội giọt nước mắt. Nhưng nước mắt cứ tiếp tục tuôn rơi.
- Ai dà… khóc là có lỗi à? – Một giọng nói nhẹ nhàng cất lên. – Khóc là bản năng của con người mà.


Thiên Yết quay lại. Ma Kết đang đứng đó, tay cầm ô, kèm theo một nụ cười buồn bã.
- Mình đã nói rồi… đừng mở cái hộp đó ra.
- Ai… ai khóc chứ? – Thiên Yết vội nói. – Nước mưa thôi!
- Chán cậu thật! – Ma Kết lắc đầu. – Cứ cố tỏ ra lạnh lùng. Mà có lạnh đến đâu thì cậu cũng có trái tim mà!
- Đâu mà! – Thiên Yết phản kháng.
- Ê! Thế thì đi ăn sáng cùng tớ nhé! Tớ biết một chỗ ngon lắm! – Ma Kết cười. – Trông cậu như thể chạy đi học khi chưa ăn sáng xong ấy! Lại có chuyện gì liên quan tới dì cậu của cậu à? Kể tớ nghe nhé!
- OK, mà sao cái gì cậu cũng biết thế? – Thiên Yết cố mỉm cười.


Ma Kết cười, kéo tay Thiên Yết đi trong màn mưa. Vừa đi Yết vừa nói:
- Thế này nhé, hôm nay tớ hỏi dì tớ về cái ngày diễn ra trận hỏa hoạn…


[…]


Chiều hôm ấy, cơn mưa vẫn dai dẳng không dứt.


Bảo Bình thở dài:
- Mưa bão thế này thì chơi kiểu gì đây? Chán quá á á á!!!
- Đừng kêu nữa! – Song Ngư thở dài. – Dù cậu kêu thì mưa có tạnh được đâu!
- Ít ra thì kêu cho cái miệng có việc để làm thôi! – Nhân Mã nói, rồi lại gục mặt xuống cái bàn cạnh Bảo Bình.


Thiên Yết lại ngồi im cạnh cửa sổ, đôi mắt vô hồn đăm đăm nhìn ra màn mưa ào ạt bên ngoài.
- Bao giờ thì cậu mới thôi nghĩ ngợi thế?
- Nhanh thôi… qua ngày kia là được.
- Gì chứ! – Ma Kết đứng bật dậy. Cái ghế của Song Tử hơi nghiêng nghiêng rồi lại đứng vững. – Qua ngày kia, có khác thì cũng chỉ là cậu suy nghĩ nhiều hơn thôi!


Bàn dưới, Bảo Bình và Bạch Dương đang chụm đầu lại bàn tán, không cần nghe cũng biết hai đứa đang bàn kế hoạch trêu Song Ngư.
-  Có thể… - Trên gương mặt Yết thoáng nụ cười tinh nghịch nhưng phảng phất nỗi buồn. – Tớ đang lâm vào giai đoạn đời khốn đốn đây…


Ma Kết im lặng nhìn Bảo Bình đang say sưa nói chuyện với Song Ngư (đúng ra là đánh lạc hướng) để Bạch Dương nhẹ nhàng mở ngăn kéo, lôi ra cái bút xóa và tô trắng móng tay Song Ngư.
- Vì thế… - Rốt cuộc Ma Kết cũng cất lời. – Cậu cứ phải cẩn thận. Cậu nghe Cự Giải rồi đó: đừng có đâm đầu vào rắc rối…
- … hay là đâm đầu vào lửa nhỉ? – Thiên Yết cười khẽ.
- Phải, lửa hạ chí! – Ma Kết mỉa mai.


Chuông nghỉ giữa giờ vang lên. Cùng lúc đó Nhân Mã và Bảo Bình đứng bật dậy lao thẳng ra ngoài, đuổi theo sau là Song Ngư đùng đùng lửa giận.
- Mình nghĩ là… - Ma Kết nhoẻn cười khi thấy Song Ngư đang “tra tấn” Nhân Mã bằng cách rút giày ra đánh. - … cậu không có vận may với lửa lắm nhỉ?
- Đương nhiên. - Thiên Yết nói. – Mùa hạ sẽ không có nắng nếu tớ có tí xíu gì đó gọi là “vận may với lửa”. Tớ có lẽ hợp với nước hơn.
- Thì bây giờ mùa hạ đâu có nắng! – Ma Kết chỉ tay ra ngoài. – 2 ngày nữa là Hạ chí rồi mà trời vẫn mưa đó!


Có tiếng “rẹt rẹt”. Rồi tiếng loa bỗng cất lên, vang khắp các hành lang:
- Mời lớp trưởng 7A2 về văn phòng số 8! Mời lớp trưởng lớp 7A2 về văn phòng số 8! … ”
- Kìa, cậu kìa! – Thiên Yết nói.


Ma Kết ngạc nhiên.
- Văn phòng số 8 là văn phòng cô chủ nhiệm!
- Ủa, không phải đó là chốn thân quen của cậu rồi sao? – Thiên Yết cười.


Ma Kết chợt nghẹn giọng.
- Sao thế?
- Sau vụ lần trước… cô chủ nhiệm đã biết chuyện của cậu… cô nói chuyện này nếu còn tái diễn cô sẽ báo cho ban giám hiệu… Sẽ không còn chuyện cái hộp nào nữa… Cô nghĩ đó là trò đùa của ai đó… Nhưng nó đã đi quá xa rồi! …


Thiên Yết có vẻ suy tư:
- Biết được… có lẽ vì hiếu kì nên cô đổi ý, hoặc vì nội dung của cái hộp khiến cô đổi ý.
- Thôi, dù thế nào đi nữa… - Ma Kết nói. – Thì cậu cứ đi cùng với tớ.
- Tớ? – Thiên Yết ngạc nhiên.
- Hờ, chứ ai! Lần nào đến đấy tớ cũng run hết toàn thân, đi nhé!
Thiên Yết chưa kịp hoàng hồn thì Ma Kết đã kéo tay cô:
- Phòng thứ 2 bên trái, tầng 2 dãy nhà B là văn phòng số 8!


[…]


Cánh cửa gỗ nâu đóng im lìm. Không có vẻ gì là có người trong đó.
- Vậy là sao? – Thiên Yết nhíu mày khó hiểu sau khi gõ cửa lần thứ 3.
- Tớ chịu! – Ma Kết lắc đầu.


Thiên Yết do dự một lát, rồi cô đẩy cửa bước vào văn phòng. Ma Kết theo sát.


Không có ai trong đó.


Căn phòng vẫn bình thường, như bao căn phòng khác, tĩnh mịch và lặng im.
- Yết ơi… - Ma Kết khẽ giật tay Thiên Yết.


Trên mặt bàn, lấp lánh một màu bàng bạc của…
- Cái hộp… - Tay Thiên Yết run lên.


“Con người không thể thay đổi sự thật, mà chỉ có thể trốn tránh nó.
_ _ .     _ _ _     _ _ _     _ . .
. _ . .     . . _     _ . _ .     _ . _    "


 P.s: nhảm, nhảm quá cơ =)) 
 
 

[Thiên Yết - Song Ngư - Ma Kết] Summer Solstice (chap 3)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Similar topics

-
» [Thiên Yết - Song Ngư - Ma Kết] Summer Solstice (chap 1)
» [Thiên Yết - Song Ngư - Ma Kết] Summer Solstice (chap 2)
» [Thiên Yết - Song Ngư - Ma Kết] Summer Solstice (giới thiệu)
» [Nhân Mã -Song Tử-Thiên Yết-Thiên Bình]Một lần nữa anh sẽ yêu em...(Chap 1)
» [Kim Ngưu - Song Tử - Thiên Bình] Đôi cánh của thiên thần chết
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Truyện 12 chòm sao :: Lớp học văn :: Gian truyện 12 chòm sao :: Gian truyện hành động :: summer solstice-