Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng NhậpShop

Share
 

 Yêu và hận chương 6

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Bi Phạm
Học sinh chưa nhận lớp
Bi Phạm
Giới tính : Nữ
Zodiac : Pisces
Tổng số bài gửi : 16
Birthday : 22/02/1997
Join date : 16/07/2013
Yêu và hận chương 6 Empty
Bài gửiTiêu đề: Yêu và hận chương 6   Yêu và hận chương 6 Icon_minitimeTue Aug 13, 2013 7:21 pm

chương 6

 -Thiên Bình, cô mau lên phòng tôi ngay-tiếng vị trưởng phòng thiết kế quát to trong điện thoại
 
Thiên Bình nhanh chân đến phòng làm việc của vị trưởng phòng kia. Trưởng phòng là một bà cô già khó chịu, nói đúng hơn thì đã gần bốn mươi nhưng vẫn chưa có ai rước về nhà, Thiên Bình trẻ tuổi, xinh đẹp lại được lòng rất nhiều nam nhân viên lẫn sếp lớn trong công ty nên đối với bà cô già Thiên Bình là cái gai trong mắt
 
“lại đến giờ rồi”
 
Thiên Bình gõ cửa rồi nhẹ nhàng bước vào, vừa đặt chân vào thì từ đâu một tập hồ sơ bay thẳng vào người cô làm cô lảo đảo lùi vài bước
 
-cô thiết kế cái gì vậy ? tệ hại như thế mà đem cho tôi xem ? cô có đầu óc suy nghĩ hay không ?
 
-em chỉ vẽ ra những gì mình nghĩ, không biết trưởng phòng lại không thích-Thiên Bình khom người nhặt tập hồ sơ
 
-mau đem về làm lại và nộp cho tôi vào cuối tuần này, không thì tháng này cô sẽ làm việc không công đấy
 
-vâng, em sẽ cố gắng, nếu không còn gì em xin phép-Thiên Bình cúi người, giọng đè nén
 
-khoan, xuống phố mua cho tôi cốc cà phê, loại thường ngày tôi hay uống đấy
 
-dạ
 
“Tưởng mình là trưởng phòng thì hay lắm à ? đồ già khó tính, hèn gì không ai thèm ngó, đáng lắm, cho mi ế suốt đời”
 
o0o0o
 
Hôm nay Cự Gỉai xin nghỉ phép để có thể dành trọn cả ngày cho Sư Tử nhưng cô có việc bận nên lãng phí một ngày phép không công của anh rồi. đang dạo trên phố, anh chợt thất bóng dáng của Thiên Bình đang đi phía trước, anh vội bước lên chào cô
 
-cậu làm gì ở đây vậy ?
 
Thiên Bình bất ngờ bởi bàn tay chạm vào vai cô, vội quay lại thì đầu đập trúng đầu Cự Gỉai
 
-ơ, là Cự Gỉai à ? mình đi mua cà phê cho trưởng phòng-Thiên Bình xoa xoa trán cười dịu dàng
 
-vậy à ? đang định rủ cậu dạo phố nhưng xem ra không được rồi-Cự Gỉai cười
 
-thật không ? đi đâu ? mình sẽ đi với cậu
 
-nhưng cậu đang trong giờ làm việc mà-Cự Gỉai ngạc nhiên
 
-không sao, chỉ có một ngày không phép thôi có gì to tát đâu, vả lại tớ cũng không thích bà trưởng phòng kia tí nào, nhân hôm nay cho phép bản thân xả hơi-Thiên Bình cười tươi rói tựa ánh mặt trời buổi sớm
 
Thế là Thiên Bình cùng Cự Gỉai đến ngoại ô ngắm hoa, trò chuyện. suốt quãng đường đi cứ vang lên tiếng cười nói của Thiên Bình không ngớt, còn Cự Gỉai cầm lái chỉ cười nhẹ nghe cô huyên thuyên. Không khí cứ y như 10 năm về trước
 
“đã lâu rồi, chúng ta không được như thế này Cự Gỉai nhỉ ! ước gì thời gian đừng trôi để em mãi bên anh”
 
Chạng vạng tối, Cự Gỉai mới lái xe đưa Thiên Bình về tới nhà, cô nàng đã thấm mệt sau một ngày vui chơi với Cự Gỉai nên giờ đã ngủ say, Cự Gỉai xoay sang nhìn Thiên Bình, đôi mắt khép lại, đôi môi hồng thi thoảng mấp máy, sóng mũi thẳng tắp, hai gò má hồng hào trông thật đáng yêu
 
“vẫn y như trẻ con không thay đổi tí nào”
 
Cự Gỉai chỉ trừ bên cạnh Sư Tử thì ở bên Thiên Bình anh mới có thể cười thoải mái như vậy, anh đối với cô vẫn vậy, vẫn như một người bạn thân khác giới ngày nào
 
o0o0o
 
Bạch Dương từ ngày gặp được Song Tử đâm ra yêu quý ngay, ngày nào cũng hẹn Song Tử đi chơi, dạo phố, cà phê khiến Nhân Mã tức tối
 
-cậu đúng là có mới nới cũ, gặp chị Song Tử rồi thì bỏ quên tớ
 
-nào có, nào có, tớ vẫn rất quan tâm cậu đấy thôi-Bạch Dương chối bay chối biến
 
-thôi đừng có xảo biện, ngày nào cũng nghe cậu rủ chị ấy đi chơi hết, làm như tớ không biết vậy-Nhân Mã bĩu môi
 
-tại chuyện con gái, sợ cậu đi theo sẽ chán thôi, chứ thật tình tớ cũng muốn rủ cậu theo lắm, cậu là bạn thân nhất nhất nhất của tớ mà-Bạch Dương nịnh nọt bằng giọng nhão nhẹt
 
-thôi cái giọng ấy đi, nghe mà nổi da gà, cậu mà là con gái à ?-Nhân Mã rùng mình khi nghe Bạch Dương nũng nịu
 
-eh ? ý cậu là gì ? tớ không phải con gái thì là con trai à ?-Bạch Dương dựng người rượt Nhân Mã đánh tới tấp
 
-đấy, đấy, mới nói có chút xíu mà đã dựng bờm sư tử lên rồi, còn bảo là con gái thì ai mà tin, Á đau, nhẹ tay thôi-Nhân Mã vừa chạy vừa né những cuốn sách bay tới tấp vào mặt
 
Cả hai tiếp tục màn ‘sách bay’ cho đến khi vào tiết học mới thôi, nhưng vẫn chưa xong cho Nhân Mã vì suốt tiết học Bạch Dương cứ đưa ánh mắt hình “viên kẹo đồng” nhìn anh khiến sống lưng anh lạnh cả lên
 
o0o0o
 
*leng keng*
 
Tiếng chuông cửa vang lên, một cô gái trẻ bước vào cửa hàng hoa, trên người mặc bộ quần áo hàng hiệu đắc tiền, gương mặt xinh đẹp trang điểm nhẹ
 
-xin chào quý khách, tôi có thể giúp gì ạ ?-cô nhân viên thân thiện chào hỏi
 
-cho tôi gặp bà chủ ở đây, nhân tiện cô mới tới làm à ? cô nhân viên kia đâu ?-cô gái hỏi
 
-à không tôi chỉ thay chị ấy làm hôm nay thôi, để tôi vào trong gọi bà chủ ra ạ-cô nhân viên cúi đầu bước vào trong
 
o0o0o
 
Song Ngư đang loay hoay kiểm tra số lượng hoa mới giao đến ngày hôm nay. hiện giờ cô đã là chủ của cửa hàng hoa và trang trí tiệc Angel, mặt bằng nơi đây rất tốt, giá thuê lại phù hợp, nếu bỏ qua thì thật tiếc a
 
-chị Song Ngư có người muốn gặp chị
 
-huh ? ai vậy ?-Song Ngư ngừng việc quay sang hỏi cô nhân viên
 
-em không biết, là một cô gái trẻ đẹp-cô nhân viên lắc đầu
 
o0o0o
 
-xin chào tôi có thể ….. a Sư Tử đến đây còn ra vẻ xa lạ vậy nữa-Song Ngư mừng rỡ reo lên
 
Kể từ khi Sư Tử đến công ty ba cô làm thì Song Ngư không có cơ hội gặp Sư Tử nhiều do công việc của Sư Tử khá bận
 
-chỉ sợ làm phiền bà chủ thôi, hôm nay nhân giờ ăn trưa rảnh rỗi đến mời bà chủ đi ăn, không biết có được không ?-Sư Tử giọng trêu chọc
 
-được a, rủ Bảo Bình cùng đi đi-Song Ngư gật đầu lia lịa
 
-nghe tới ăn là sáng mắt, không hiểu sao tớ lại có đứa bạn ham ăn như thế nữa, số Sư Tử tôi thật khổ mà-Sư Tử lắc đầu
 
-đừng nói nhiều, mau điện cho Bảo Bình rồi đi ăn, tớ đói lắm rồi-Song Ngư bá cổ Sư Tử lôi xềnh xệch ra khỏi tiệm hoa, đoạn quay sang cô nhân viên-em trông cửa hàng giúp chị nhé, lát chị về
 
o0o0o
 
Bảo Bình đang làm việc ở một công ty nghiên cứu thực vật trong thành phố, công việc chính của cô là nghiên cứu gen mới và tìm ra thuốc chữa bệnh cho cây trồng, cũng giống như bác sĩ nghiên cứu thuốc mới chữa bệnh lạ vậy. Bảo Bình mỗi ngày đi làm cũng chỉ ngồi bên mấy cái kính hiển vi, mấy lọ thuốc cùng mấy cái máy móc một lát rồi lại đi buôn dưa lê, nói chung công việc không khó khăn gì mấy, lương lại khá cao, mỗi ngày đi làm lại còn có thể ngồi tán dóc một chút, quả là một công việc lý tưởng
Hôm nay cũng không ngoại lệ, đang nói chuyện với một đồng nghiệp thì điện thoại reo, nhấc máy đầu dây bên kia liền nghe tiếng la
 
-Bảo Bình yêu quý, cậu đang ở đâu, mau đến nhà hàng V.I.P đi, cậu mà đến muộn là có án mạng xảy ra đó-Sư Tử giọng có vẻ khó nhọc lên tiếng
 
-ăn hả ? được, được tớ đến ngay, nhớ đợi tớ đến rồi mới gọi món nha-Bảo Bình hấp tấp nói rồi gác máy
 
“Đã lâu rồi chưa gặp Sư Tử, không biết dạo này nó ra sao rồi”
 
o0o0o
 
Paris xa hoa, tráng lệ với những shop quần áo, nhà hàng, quán nước sang trọng. đất nước lãng mạn của tình yêu mà những đôi uyên ương thường mơ ước đến
 
Đã 3 năm trôi qua, Xử Nữ giờ đã trở thành một luật sư có tiếng ở đất Paris, đại luật sư tương lai sáng ngời là niềm mơ ước của bao cô gái, thế nhưng trong tim anh đã yêu thương một cô gái mà anh vô tình gặp mặt
 
o0o0o
 
Hôm hay Xử Nữ được ông John hẹn đi ăn ở một nhà hàng sang trọng trong thành phố. Ông John là người đàn ông đáng mến, thời trẻ ông sống ở Việt Nam sau đó vì theo đuổi ước mơ làm luật sư nên đã từ biệt quê hương sang đây định cư lập nghiệp, có vẻ thấy Xử Nữ khá giống mình thuở xưa nên ông đặc biệt rất quý anh
 
-vụ kiện hôm trước cháu làm rất tốt, khách hàng rất hài lòng đó-giọng nói ôn hòa vui vẻ vang lên
 
-không có gì ạ, là bổn phận thôi mà, bác không cần khách sáo với cháu-Xử Nữ vội nói
 
-không cần khiêm tốn như vậy Xử Nữ à, bác hiểu rõ năng lực của cháu mà
 
Cả hai trò chuyện vui vẻ, đột nhiên tiếng nói thánh thót, trong trẻo như chuông bạc của một cô gái vang lên thu hút sự chú ý của Xử Nữ
 
-xin ông hãy tự trọng một chút
 
-cô cần gì phải làm ra vẻ, tôi hiểu rõ những người như cô mà-lần này là tiếng một lão già
 
Xử Nữ đưa mắt nhìn chỗ đang ồn ào, một cô gái trẻ xinh đẹp đang ra sức giằng co với một lão già đáng tuổi cha cô, nghe cuộc nói chuyện kia thì lão già đang lợi dụng cô, còn cô gái đang cố gắng thoát khỏi ông ta nhưng có vẻ vô vọng rồi
 
-buông ra, tôi gọi bảo vệ đó, buông tôi ra-cô la lên
 
-xin ông hãy mau buông tay cô ấy ra, nếu không tôi sẽ kiện ông vì tội quấy rối-Xử Nữ không thể ngồi yên nhìn cô gái tội nghiệp kia
 
-không liên quan đến cậu, mau tránh sang một bên, không thì đừng trách tôi
 
-a ông Kim, tổng giám đốc công ty may mặc Beauty đây mà, lần trước vụ lùm xùm vẫn chưa yên ổn, nay ông lại muốn lên trang bìa của tạp chí à ?-ông John lên tiếng mỉa mai
 
-a chào luật sư John, không ngờ gặp ông ở đây, vị này là bạn ông à ?-lão già họ Kim lên tiếng
 
-phải, cậu ấy là luật sư mà công ty tôi trọng dụng, ông có vấn đề gì à ?
 
-à không, chúng tôi có chút hiểu lầm thôi, xin lỗi cậu trai trẻ nhé-đoạn hắn quay sang kéo tay cô gái-đi thôi, chỉ tại ngươi làm lớn chuyện đấy
 
-ông có thể đi nhưng phải để cô gái ở lại-Xử Nữ lạnh giọng, anh thật rất coi thường bọn háo sắc như tên Kim này
 
-nhưng, cô ta …..-hắn lắp bắp khó xử
 
-sao ? ông vẫn muốn lên trang bìa vì tội quấy rối ?-Xử Nữ tiếp tục đe dọa
 
Sau một lúc hắn cũng hậm hực bỏ đi nhưng trong miệng vẫn lầm bầm ra vẻ không vừa ý. Sau khi tên họ Kim kia đi Xử Nữ quay sang cô gái
 
-cô không sao chứ ?
 
-cảm ơn anh, tôi không sao-cô gái nhẹ đáp
 
Gương mặt xinh đẹp, cùng giọng nói dịu dàng kia vô tình khiến trái tim ai lỗi một nhịp. cảm ơn xong cô gái vội bỏ đi
 
-cậu thích cô ta ?-ông John đột nhiên lên tiếng khiến Xử Nữ giật mình
 
-không, cháu chỉ thấy cô ta thú vị chứ không có ý gì đâu-Xử Nữ nói nhưng mắt vẫn dõi theo bóng cô gái khuất dần
 
“lần đầu tiên có người tiếp xúc với tôi mà không thèm nhìn đến, cô là ngoại lệ đấy”


-o0o-


Thấm thoát cũng đã đến ngày Xử Nữ trở về. khoảng thời gian dài chờ đợi, rốt cục Song Ngư cũng đã đợi được ngày hôm nay.


~trước hôm ngày Xử Nữ trở về~
 
Tại một căn nhà nhỏ nhưng ấm áp và sạch sẽ, tiếng nói mượt mà dịu ngọt vang lên
-em thấy bộ này thế nào ? hay bộ này ? chị thích màu xanh này, nhưng bộ màu trắng cũng không tệ, em thấy sao ?
 
Song Ngư tay cầm mấy bộ quần áo, đưa tới trước mặt Bạch Dương hỏi. chuyện là sáng mai Xử Nữ đáp máy bay trở về, ăn mặc đẹp một chút cũng đâu có gì quá đáng
 
-em thấy chị mặc gì cũng đẹp, chọn đại đi, chỉ là đi đón anh Xử Nữ, chị có cần ăn mặc như đi xem mắt hay không ?-Bạch Dương ngồi trên giường bấm bấm điện thoại, chắc là đang nhắn tin với Nhân Mã
 
-sao không, còn quan trọng hơn đi xem mắt nữa đấy, a bộ đầm màu thiên thu này đẹp nè, em thấy sao ?-Song Ngư ướm bộ đầm trên người, xoay xoay trước gương, vẻ mặt hạnh phúc
 
Tắt điện thoại, Bạch Dương thở một tiếng rồi bước luôn ra ngoài. Chị cô đúng là yêu đến phát điên rồi, chẳng biết trời đất gì nữa
 
-em thấy chị gọi điện hỏi xem chị Sư Tử và chị Bảo Bình ngày mai có đi cùng hay không thì tốt hơn-Bạch Dương tốt bụng nhắc nhở
 
ừ, xém chút là quên mất. Song Ngư chộp lấy điện thoại, bấm bấm số điện cho Sư Tử
 
-alô ? Sư Tử mai cậu đi đón Xử Nữ với tớ đó
 
-a ? ngày mai sao ? mai tớ có cuộc họp hội đồng quản trị rồi, không đi được, xin lỗi nha-đầu dây bên kia Sư Tử giọng dỗ ngọt xin lỗi
 
-thật là, cậu hứa với tớ rồi mà, nếu có một mình tớ đi chắc Xử Nữ sẽ buồn lắm-Song Ngư buồn bực nói
 
-thôi, tớ tưởng tuần sau cậu ta mới về, xin lỗi mà, cậu hỏi Bảo Bình xem , tớ có chuyện rồi, cúp đây-Sư Tử nói rồi gác máy
 
“Sư Tử chết bầm, hứa rồi giờ lại không đi, lần sau cho cậu biết tay”. Song Ngư lại tiếp tục thô bạo ấn số gọi cho Bảo Bình, nếu cái điện thoại mà kêu được chắc nó sẽ hét vào mặt Song Ngư bảo nhẹ tay lại. và rồi mặt Song Ngư lại biến sắc khi đầu dây bên kia vang lên tiếng vô cùng trìu mến của nhân viên tổng đài
 
-thuê bao quý khách vừa gọi tạm thời không liên-Song Ngư dập máy, nghiến răng nghiến lợi
 
“Bảo Bình cậu mà để tớ tìm được thì chết chắc, hôm nay lại còn tắt máy nữa chứ”
 
Quăng điện thoại vào góc giường, Song Ngư tiếp tục cầm bộ đầm lên xem. “mai phải đi một mình rồi”
 
~Sáng hôm sau~
 
Tại cổng chờ số 2, một cô gái thân hình nhỏ nhắn cứ thấp thỏm trước cổng, lâu lâu lại kiễng chân ngó vào bên trong ra vẻ rất sốt ruột
 
“Sao lâu vậy ? đáng lẽ phải đến nơi rồi chứ ?”. đi qua đi lại một lát, Song Ngư cũng tìm một chỗ an tọa, cô đến từ sớm, cứ loay hoay trước cổng mãi chân cũng rã rời rồi, ngồi xuống lấy tay đấm đấm, xoa xoa chân nhưng ánh mắt vẫn không rời cổng
 
-chuyến bay số 411 từ Paris về Việt Nam sẽ hạ cánh trong vòng 5 phút nữa
 
Song Ngư bật dậy như lò xo, chạy tới trước cổng tiếp tục sự nghiệp trông ngóng.
Và rồi từ xa, một thân vest đen đang đẩy hành lí đi ra, Song Ngư xúc động, chỉ kịp hét lên một tiếng “Xử Nữ” rồi nhào đến ôm lấy anh,hai hàng nước mắt lã chã rơi
 
“Xử Nữ, cuối cùng em cũng đã đợi được ngày này”
 
o0o0o
 
Xử Nữ vừa xuống máy bay, ra khỏi cổng thì lập tức một thân ảnh nhỏ nhắn nhào vào lòng anh, định thần nhìn lại thì thấy Song Ngư nước mắt lã chã ướt cả một mảng áo, hơi bối rối nhưng cũng nhẹ nhàng đẩy cô ra, lau nước mắt cho cô
 
-đi thôi, về nhà rồi nói chuyện
 
o0o0o
 
nghe thấy lời nói có phần lạnh lùng kia làm cô hơi hụt hẫng nhưng cũng nhanh chóng tự nhủ “chắc mới xuống máy bay nên mệt thôi, đừng nghĩ ngợi lung tung”
 
quẹt quẹt nước mắt, nước mũi cô cười tươi tắn chạy đến khoác tay anh về nhà
 
o0o0o
 
hôm nay thầy giáo bệnh nên Nhân Mã và Bạch Dương được nghỉ vậy là bất chấp Bạch Dương có kêu gào, la ó Nhân Mã nhất quyết kéo cô đến công viên giải trí nha
 
tại quán kem, một nam một nữ đang ngồi ăn ngon lành, nam ăn mặc đơn giản nhưng khỏe khoắn với sơmi và jean còn nữ trông cá tính, tinh nghịch với áo pull lệch vai, jean lửng cùng bốt cao. trên bàn hai người ngồi bày ra vô số cơ ngơi ly kem đã hết. đột nhiên mn đưa tay chạm vào mặt Bạch Dương làm cô nàng giật mình trợn mắt nhìn anh, còn Nhân Mã cũng nhận ra hành động quá lố của mình cũng vội rụt tay về
 
-tại mặt cậu dính kem nên tớ mới lau hộ, tuyệt đối không có ý gì nha
 
Ngây ngốc một lúc bởi cái chạm Bạch Dương cũng cười cười
 
-tớ có nói gì đâu, sao phản ứng ghê vậy ? thích tớ à ?
 
Câu nói vô tư kia đã khiến ai đó đỏ mặt vì bị nói trúng tim đen
 
“không lẽ dễ nhận ra vậy sao ?”
 
-nè, tớ giỡn mà, cậu làm gì cúi mặt hoài vậy ?-Bạch Dương lay lay vai Nhân Mã cười to
 
“làm giật cả mình, nhưng cũng không thể giấu mãi được, phải tìm cơ hội nói với cô ấy, Nhân Mã cố lên a, Nhân Mã là số 1”
 
-Bạch Dương ăn rồi phải không ? tớ dẫn cậu đến nơi này-không đợi Bạch Dương kịp mở miệng Nhân Mã đã nắm tay cô lôi xềnh xệch lên xe đạp phóng đi ngay
 
Nơi anh dừng xe, xoay lại nhìn Bạch Dương đang ngây ngốc nhìn chằm chằm cánh đồng cỏ lau phía dưới. mĩm cười hạnh phúc, anh kéo tay Bạch Dương trượt xuống cánh đồng, Bạch Dương là lần đầu tiên đến đây nên tỏ ra rất thích thú, chạy nhảy khắp nơi, thi thoảng còn bứt cỏ chọt mũi anh.
Dưới cái nắng dịu nhẹ buổi ban chiều, Nhân Mã ngồi nhìn Bạch Dương đang mải mê với cánh đồng cỏ, chạy khắp nơi. Mái tóc buộc đuôi ngựa lệch lộ ra gương mặt xinh đẹp. Cô rất đẹp, thật sự rất đẹp, nhưng không phải đẹp theo kiểu dịu dàng điệu đà như những thiên kim tiểu thư, cũng chẳng phải đẹp theo kiểu sexy quyến rũ như những cô nàng chân dài eo nhỏ, cô đẹp theo cách riêng của cô, đẹp một cách ngây thơ trong sáng, đẹp một cách giản dị đáng yêu, cái đẹp mà anh không muốn ai có thể nhìn thấy ngoại trừ anh. Anh đối với cô tuyệt đối không có sự giả dối, nhưng tình cảm này anh lại không dám thổ lộ cùng cô, bởi anh sợ, sợ nói ra không được sẽ lại mất luôn tình bạn bao nhiêu năm qua, vậy nên tình cảm này chỉ mình anh biết và có thể anh sẽ mang theo tình cảm này xuống mộ luôn mất
 
-nè đồ ngố, lại đây chơi, ngồi thừ ra đấy làm gì ? cậu già đến nỗi xương cũng mục ra luôn rồi à?-tiếng Bạch Dương vọng lại từ xa
 
Nhân Mã đứng dậy, chạy tới chỗ cô, cả hai cùng chơi đùa rất vui, mãi sau mệt nhừ mới ngồi xuống một gốc cây gần đó nghỉ mệt
 
-Bạch Dương, khát không tớ đi mua nước về cho cậu nhé ?-Nhân Mã ân cần hỏi thăm
 
-không cần, cậu cũng mệt, ngồi đó đi-Bạch Dương tay quẹt mồ hôi nhễ nhại, tựa đầu lên vai Nhân Mã nói
 
-Bạch Dương, tớ hỏi chút nhé ?-Nhân Mã run run hỏi
 
-ừm
 
-cậu từ trước đến giờ chưa có bạn trai ?-lại hồi hộp
 
-ừm
 
“ôi mừng quá, có cơ hội rồi”
 
-cũng chưa có tình cảm với ai ?-Nhân Mã nén vui mừng mà hỏi
 
-ừm
 
“ôi chúa thương con, con có cơ hội thổ lộ rồi”
 
-tớ nói cái này cậu không chấp nhận cũng đừng bỏ mặc tớ nhé ? cũng không được giận nhé ?-Nhân Mã ấp úng nói
 
-ư …. m …. ừ …. m
 
-cậu nghe rõ đây, tớ thật sự rất thích cậu-Nhân Mã nhắm mắt tuôn một tràng, xong lại nín thở chờ đợi Bạch Dương trả lời
 
1 giây
 
2 giây
 
3 giây
 
 Im  lặng quá
 
“không lẽ cậu ấy giận đến nỗi không muốn nói chuyện với mình ?”
 
-Bạch Dương, nếu không đồng ý cũng không sao, dù gì tớ cũng giấu lâu rồi, nhưng chúng ta có thể không vì chuyện này mà mất tình bạn không ?-Nhân Mã ủ rũ
 
Lại im lặng
 
Không lẽ Bạch Dương cũng không muốn làm bạn ?
 
-Bạch Dương, cậu nói gì đi, đừng làm tớ sợ mà-giọng như van xin
 
Tiếp tục im lặng
 
Haizz, thua thảm hại, không có tình yêu, mà tình bạn cũng mất, Nhân Mã đã bại trận dưới tay Bạch Dương mất rồi
 
-thôi được rồi, cậu không muốn cũng không sao, tớ …..
 
Đang nói, Nhân Mã đột nhiên ngưng lại, lắp bắp mãi không xong câu, trông mặt anh cứ như vừa phải chịu một cú sốc lớn lắm vậy. thì ra anh chàng vừa xoay người nhìn Bạch Dương thì phát hiện ra từ nãy giờ cô nàng đã ngủ im lìm trên vai anh, thi thoảng còn chép chép miệng, chắc là đang mơ tới đồ ăn đây mà
 
Nhân Mã lắc đầu cười khổ, thì ra tự nãy giờ Nhân Mã ta như một tên điên độc thoại một mình. Bạch Dương ngốc, cậu khi nào mới biết được tình cảm của tớ đây ?
 
Nhẹ vuốt tóc cô, hôn lên má cô một cái, anh cũng tựa đầu vào cô, đánh một giấc
 

Dưới nắng chiều, bóng hai người in xuống đất thành một đường dài, họ cứ như vậy tựa đầu lên vai nhau ngủ, trông thật hạnh phúc
 
[Enn]babie
Học sinh chưa nhận lớp
[Enn]babie
Giới tính : Nữ
Zodiac : Libra
Tổng số bài gửi : 151
Birthday : 16/10/2000
Join date : 22/07/2013
Yêu và hận chương 6 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Yêu và hận chương 6   Yêu và hận chương 6 Icon_minitimeTue Aug 13, 2013 10:22 pm

Hay qá a~~~ Ta là ta hóng :3 Cơ mà càng đọc ta càng thấy khó đoán cp :3
 
yumileo2607
Học sinh chưa nhận lớp
yumileo2607
Giới tính : Nữ
Zodiac : Leo
Tổng số bài gửi : 88
Birthday : 26/07/2000
Join date : 21/06/2013
Yêu và hận chương 6 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Yêu và hận chương 6   Yêu và hận chương 6 Icon_minitimeThu Aug 15, 2013 7:31 pm

Su - Ket, Ngu - Yet, Bao - Nguu, Giai - Bình dung ko t/g??? mih chi doan thui :)
 
Sponsored content
Yêu và hận chương 6 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Yêu và hận chương 6   Yêu và hận chương 6 Icon_minitime

 
 

Yêu và hận chương 6

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Similar topics

-
» Yêu và hận chương 4
» Yêu và hận chương 7
» Yêu và hận chương 9
» Yêu và hận chương 8
» Xin lỗi, chỉ vì em là kẻ thứ ba (Chương 2c)
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Truyện 12 chòm sao :: Lớp học văn :: Gian truyện 12 chòm sao :: Gian truyện tình cảm, tâm lý :: Yêu và hận-