Chương 4.2:
- Vương gia cần gì ạ?
Một tên tiểu nhị bước ra bàn của bọn họ, tươi cười cầm bút cùng giấy để ghi lại các món ăn. Kim Ngưu lập tức liệt ra một danh sách dài dằng dặc.
- Gan ngỗng nướng vịt, cá chép nướng,…
Tiểu nhị quả thật rất lão luyện, bàn tay thoăn thoắt ghi ghi chép chép mà mặt không có một chút khó chịu nào khi Kim Ngưu gọi quá nhiều đồ ăn như vậy.
- Đa tạ Vương gia. Phiền Vương gia chờ một chút ạ.
Nói rồi tiểu nhị vội chạy đi. Ma Kết bình tĩnh nói, khuôn mặt không chút cảm xúc.
- Các người là người của Triều đình?
- Phải.
Song Tử gật đầu, kèm theo một nụ cười lãng tử. Sư Tử huých tay Song Tử rồi tiếp lời.
- Cô nương, xin lỗi đã lừa dối các vị.
Bạch Dương cười cười, xua tay ý nói không có gì. Cự Giải dịu dàng hỏi.
- Không biết mọi người đường xá xa xôi đến tửu lâu này làm gì?
- Bỏ trốn.
Bảo Bình nhàn nhã mở miệng. Thiên Bình mắt mở to, lắp bắp nói.
- Cái… cái gì?
- Kệ họ đi.
Xử Nữ ngồi chống tay lên bàn nhìn ra bên ngoài, thật không biết nàng nghĩ gì. Thiên Yết khóe môi hơi nhếch lên một chút. Hàn khí từ hai người này toát ra khiến cả bọn tự động khóa môi im lặng.
- Yết huynh…
Song Ngư giật giật tay áo Thiên Yết, khuôn mặt hắn như một tiểu bạch thỏ, thật khiến người ta muốn phạm tội, kể cả nam nhân, nếu y là công. Thiên Yết hiểu ý, hàn khí hạ thấp xuống một chút khiến mọi người thở phào nhẹ nhõm.
- Thưa Hoàng thượng và Vương Gia, thức ăn đã có rồi ạ.
Tiểu nhị trên mặt tươi cười không chút sợ hãi trước sáu vị cao cao tại thượng của Đạo Thất Quốc, đặt những đĩa thức ăn lên bàn. Dương và Mã mắt sáng như sao, lập tức cầm đũa ăn lấy ăn để. Thiên Bình, Ma Kết, Xử Nữ và Cự Giải thì nho nhã ăn từ từ. Không khí trở nên yên tĩnh lạ thường, những tiếng nói chuyện ở tửu lâu cũng nhỏ dần đi.