Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng NhậpShop

Share
 

 Xuyên không ư ta thích chap 9

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
lynk mjeu x iu jijeon x t
Học sinh chưa nhận lớp
lynk mjeu x iu jijeon x t
Giới tính : Nữ
Zodiac : Scorpio
Tổng số bài gửi : 38
Birthday : 05/11/1999
Join date : 20/08/2013
Xuyên không ư ta thích chap 9 Empty
Bài gửiTiêu đề: Xuyên không ư ta thích chap 9   Xuyên không ư ta thích chap 9 Icon_minitimeWed Sep 25, 2013 3:32 pm

Thiên Yết không thích ăn nói mạnh miệng, Ma Kết biết tính cách của nàng, lại rất tò mò, Ân gia lão đầu tính tình cứng rắn, nàng thật có biện pháp có thể bắt bọn hắn mở miệng sao?
“Ngươi cứ thẳng tay, có chuyện gì ta chịu trách nhiệm.” Trong đôi mắt đẹp, ánh mắt lộ ra tia cười lạnh nhạt toan tính đưa mắt nhìn, nữ nhân này thật là khiến người ta kinh ngạc.
Thiên Yết mang theo nụ cười quỷ dị không nói hai lời tiến lên hai bước, Thiên Hoang Nhẫn cầm ở trên tay, đột nhiên ánh đao chợt lóe, nàng tiến tới Ân Môn lão gia tử lúc này đang được bầy con cháu vây quanh bảo hộ chém bay tứ chi, chọc mù hai mắt, cả người ông ta đã biến thành một cây nhân côn. (nhân côn: gậy người)
Lúc này đám người Ma Kết vốn quen thuộc chém giết cũng không khỏi toát ra một tia lạnh thấu xương từ đáy lòng. Trời ạ! Lần này Điện hạ mang về một nữ nhân đến tột cùng là cái dạng gì a! Vừa đẫm máu vừa ngoan lạt, không biết trong óc đang suy nghĩ cái gì, dĩ nhiên bọn họ đã âm thầm coi Thiên Yết là “Ác ma”, cho nên cũng không dám hỏi nàng rút cuộc có dụng ý gì.
Ma Kết nhếch lông mày, hắn vốn tưởng rằng Thiên Yết sẽ khuyên nhủ thuyết phục họ, ai ngờ THiên Yết lại ngại phiền toái, so với tưởng tượng của hắn còn tàn nhẫn độc ác hơn, thật là một người nguy hiểm!
Mà mục đích của THiên Yết hiển nhiên cũng không phải là để Ân lão đầu mở miệng, điểm mấu chốt là: người biết sự tình khẳng định không phải chỉ có mình hắn, nhi tử cùng tôn tử của hắn không thể nào không biết gì, Thiên Yết  muốn moi tin tức, dĩ nhiên là từ trên người bọn họ.
“Ngươi… Ngươi muốn làm gì! Gia gia, gia gia!” Mấy đưa cháu Ân gia sinh ra muộn, cũng không tự mình trải qua gian khổ nơi chiến trường, cái chết đối với bọn họ mà nói là bóng ma tương đối lớn, Ân gia lão đầu thống khổ lăn lộn trên mặt đất, máu nhuộm đầy đất, mấy tôn tử không dám lại gần hắn.
Thiên Yết lạnh lùng tung cước đạp một cái, lúc này rốt cục có hai tên tiểu tử dám nhào lên cạnh gia gia, nhưng bọn hắn trừ khóc lớn ra cũng không biết làm gì, còn có một người dùng đôi mắt hung ác tàn bạo nhìn chòng chọc vào nàng, dường như tùy thời cũng muốn đoạt đi tánh mạng nàng.
Lạnh lùng cười một tiếng, tình huống như này Thiên Yết thấy đã nhiều lắm, trước kia theo người hắc đạo đi thu nợ, lần nào không phải là tình trạng huyên náo dính mùi máu tanh, nàng sớm hiểu rõ trong lòng những người kia nghĩ gì.
Lại thêm một cước đạp nữa, Ân lão gia tử bị đá, nói không ra lời.
“Các ngươi nếu muốn để hắn chịu thống khổ ít đi một chút thì mau nói cho ta biết đồ cất giấu ở nơi đâu.”
Nhi tử của Ân gia lão đầu khóc lóc, hồi lâu nói không ra lời, Thiên Yết biết không thể chỉ nhìn bọn họ thôi. Ân lão đầu đã sớm đau đến ngất đi rồi, người thiếu niên dùng ánh mắt cừu hận nhìn nàng đột nhiên mở miệng.
“Ta biết ở nơi đâu, gia gia nói cho ta biết!” Hắn là hậu duệ nhỏ nhất Ân gia, cơ nghiệp Ân gia cũng sớm gánh nặng ở trên vai hắn, mặc dù hắn ít tuổi nhất, nhưng lại là người trưởng thành nhất. Cho nên sau cái chết của phụ thân, gia gia của bọn hắn mới sẽ đem chuyện toàn bộ nói cho thiếu niên này.
Đám người Ma Kết vốn là bàng quan, lúc này ánh mắt nhất loạt hướng người thiếu niên kia, thiếu niên đó nói: “Các ngươi đi tới chính sảnh, ở giữa hướng trái ba phần, lên trên ba phần có một khối đồ sứ trên đá, dịch chuyển tảng đá sang bên trái, một ống con đựng bút xuất hiện thì nhấc lên, trong cơ quan đó đúng là Tàn Thương!”
“Kim Ngưu ngươi đi lấy cho ta” Ma Kết quay lại bảo nam tử áo xanh đứng lăng lẽ nãy giờ.
Kim Ngưu theo lời thiếu niên đó mà lục tìm, không lâu lắm đã tìm thấy Tàn Thương, Thiên Yết cởi bỏ vải bố quấn quanh ngân cung ra nhìn, gật đầu nói: “Không tệ, chính là Tàn Thương.” Lại nhìn Thiên Yết: “Thủ đoạn của ngươi thật đúng là nằm ngoài dự đoán của mọi người, có lẽ người bên cạnh nằm mơ cũng sẽ không nghờ tới, ngươi có thể đắc ý vì không giống nữ nhân khác, thế nhưng ngươi lại tàn độc không giống người.”
Thiên Yết hướng về phía Ma Kết làm một dấu tay OK, đao ảnh chợt lóe trực tiếp lấy mạng Ân lão đầu, sau đó lại giống như một tử thần vừa phục sinh, mọi người bên cạnh kinh ngạc cùng bội phục, còn có sợ hãi nàng. Về sau, nhắc đến Thiên Yết là nhắc tới vị máu tanh, ước chừng cũng là bắt đầu từ sự kiện này.
“Nhân từ với địch là tàn nhẫn với chính mình.” Ánh mắt Thiên Yết đảo qua đối đáp lại, Ma Kết tựa hồ hiểu ra cái gì đó liền gật đầu.
Ma Kết tựa hồ muốn lưu Thiên Yết làm con át chủ bài, giấu diếm sự tồn tại của nàng, ban ngày phái hai thị nữ, hai thị vệ, muốn nàng đổi một thân y phục trắng. Lâm Phong cũng làm như hắn mong muốn, thoạt nhìn nàng tương đối ôn hòa, thật giống như một tiểu thư khuê các, nếu không phải ngày hôm qua nhìn thấy thủ đoạn âm tàn đẫm huyết, người khác thật đúng coi nàng là một nữ tử nhu nhược.
Ba nữ hộ vệ làm thiếp thân nữ tỳ cho nàng thái độ bắt đầu có chút ngạo mạn, thầm nghĩ nữ nhân này có quyền hạn gì mà Ma Kết điện hạ lại vài phần kính trọng nàng ta? Sau lại thấy hai thủ vệ khác luôn bên cạnh Ma Kết cũng đối với nàng một mực cung kính, rồi họ mới đối xử với Thiên Yết bằng thái độ kính cẩn.
Hai thị vệ không phải là ai khác, một người là Kim Ngưu, chính là nam tử tối hôm qua bị Lâm Phong trừng mắt liếc, người còn lại gọi Trương Trác, cũng là một thủ vệ tài ba, tận mắt nhìn thấy Lâm Phong đáng sợ thế nào, còn ai dám đối nàng nửa chữ?
Kim Ngưu đối với nàng càng bội phục càng sợ hãi, lúc này quả thực đối đãi nàng vô cùng phục tùng, chỉ sợ nàng có gì đó không hài lòng sẽ tự làm bản thân mình “vô cớ mất tích” rồi











Ân Tang đại lục cùng Trung Quốc cổ đại không có gì khác nhau, Thiên Yết trước kia cũng không tin vào chuyện xuyên qua thời không, lúc này tự mình thử nghiệm lại làm bản thân dở khóc dở cười, nói thực, nàng tới Ân Tang mặc dù chưa đầy một tháng tuy nhiên thật giống như người dân Ân Tang chân chính, đối với  hoàn cảnh chung quanh cũng dần dần hình thành thói quen.
“Thiên chủ tử, hôm nay Kết điện hạ sẽ tham gia một buổi yến tiệc, hơn nữa cố ý phân phó muốn ngài cùng đi.” Buổi sáng hôm đó Thiên Yết vừa đứng lên rửa mặt xong thì thị nữ liền thông báo.
Ma Kết tặng nàng 2 nữ hộ vệ, tính cách các nàng không giống nhau, Cự Giải là nữ nhân xinh đẹp, lương thiện hiền lành, trong lòng có điều không thích thì nói thẳng ra, tương đối dễ dàng chung sống. Thiên Bình, tương đối hoạt bát, hơi đanh đá, tâm tưởng nhỏ bé đơn thuần, giỏi dùng ám khí, vốn dĩ Thiên Yết không thích ba người này, nhưng mấy ngày chung sống cũng cảm thấy tốt lên rất nhiều, trong lúc nói chuyện thần sắc cũng hòa hoãn không ít.
 Hai nữ hộ vệ này chưa từng nhìn thấy bộ dạng ác độc của Lâm Phong, lúc này đều muốn nàng trở thành bạn tốt của họ, Cự Giải còn thường gọi to “kẻ điên tỷ tỷ”, làm cho Kim Ngưu cùng Trương Trác sợ đến mồ hôi lạnh chảy ra nhiều như thác nước, chỉ sợ Thiên Yết trong cơn nóng giận là không thể vãn hồi. Nhưng là nàng lại không có thái độ gì, người hiện đại nha, tư tưởng cũng không thể giống như người cổ đại phong kiến như vậy?
“Nga? Hôm nay tham gia buổi yến tiệc này có những ai?” Thiên Yết không để ý tới, thuận miệng hỏi.
Thiên Bình còn chưa trả lời, thanh âm oang oang bên ngoài đã truyền đến: “Không phải là không ai phản đối, mà là ngày đó Kết đoạt được năm tỉnh sáu quận rồi thống trị hùng mạnh, Đại điện hạ tự biết bản thân năng lực tuyệt đối không kịp Kết, cho nên đem thân phận thái tử cam tâm tình nguyện nhượng lại, cả triều văn võ không một ai phản đối, đây cũng là mị lực của Kết.”
Thiên Yết khẽ nhăn lông mày, nhìn về phía Thiên Bình, ý tứ hỏi thăm đã rất rõ ràng.
“Vị này là cũng như điện hạ là một vị tướng quân trẻ tuổi, cũng là người cầm quân tài ba, nghe nói đến nay chưa từng bị đánh bại, chiến công lẫy lừng Âu Dương Hiểu tướng quân, Âu Dương tướng quân cùng điện hạ là hảo bằng hữu, cũng là vị khách quen thuộc ở nơi đây.”
Thời điểm Thiên Bình giới thiệu,Thiên Yết đánh giá vị tướng lãnh trẻ tuổi này, ước chừng hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi, vóc người cũng không quá cao lớn, cả người bộc lộ anh khí tài hoa, mặc dù so ra kém Ma Kết anh tuấn ‘họa quốc ương dân’ (hại nước hại dân)nhưng cũng là mỹ nam tử hiếm thấy. Lại nghĩ tới hình ảnh giống như là có thể phác thảo qua một cái là có rất nhiều mỹ nữ mỹ nam! Thiên Yết đưa đến một kết luận chính là ở chỗ này a~~.
“Ta tới tìm Kết, nhưng mà không thấy, lại không nghĩ tới được gặp một vị mỹ nhân, ngoài ý muốn cũng rất đáng a!” Cách Âu Dương Hiểu nói chuyện cùng phong thái cử chỉ cũng lộ ra vẻ tùy tiện, bất quá Thiên Yết không để tâm, có lẽ bởi vì như thế mà người này mới ở gần được với Ma Kết, bởi vì Ma Kết cũng là người không bị trói buộc bởi lễ giáo.
Cự Giải ở phía sau nói: “Còn có, Thiên chủ tử, người này là sắc lang không hơn không kém!”
Thiên Yết bởi vì không muốn lúc nào cũng bày ra bộ mặt lạnh lùng, theo lẽ thường quay đầu cùng Cự Giải nói đùa: “Làm sao ngươi rõ ràng như thế, chẳng lẽ ngươi đã bị vị tướng quân này tỏ tình qua?”
Cự Giải đỏ mặt, cắn răng: “Ở quý phủ nữ nhân hơi xinh đẹp một chút cũng đều bị hắn đùa giỡn qua? Người này chính là một kẻ lãng tử!”
Âu Dương Hiểu lắc đầu liên tục trí nhớ vụt hiện lên: “Không phải vậy, Tiểu Giải, làm sao ngươi có thể nói như vậy về ta, ta chỉ là rất bác ái. Hơn nữa Kết đối với nữ nhân không có hứng thú, bên cạnh hắn nhiều mỹ nữ như vậy cũng lãng phí, rất đáng tiếc, nếu hắn không quý trọng, ta đây làm bằng hữu làm sao có thể không thay hắn quý trọng đây?”
Nói thật hay tựa như rất có đạo lý vậy, thực tế tất cả chỉ là ngụy biện, Cự Giải  giận đến đỏ mặt: “Ngươi…cái đồ…dâm tặc!”
Nhìn bộ dạng này, Âu Dương Hiểu thật đúng là rất bình dị gần gũi, ngay cả nha đầu bình thường cũng dám nói chuyện như vậy với hắn, nghĩ đến hắn bình thường chắc không tức giận. Âu Dương Hiểu nghe tiểu nha đầu Cự Giải nói như thế, chỉ nhún bả vai một cái rồi cười cười, cũng không để ở trong lòng, dời sự chú ý lên Thiên Yết.
“Quả thật là vị mỹ nhân tuyệt sắc, nghĩ đến lời đồn đại người bị nữ nhân thiên hạ ghen ghét, chính là ngươi nga~~.”
Thiên Yết nhếch lông mày, bị người ghen ghét? Nàng không thể không nghĩ tới, bất quá tin đồn truyền đi đã lợi hại như thế rồi? Thật là tiếng người đáng sợ nha!
“Thì sao”
 “Khó trách Kết coi trọng ngươi, ngươi thật khác người.”
“Sự bất đồng Ma Kết cũng từng nói qua với ta, ta cũng không phải lấy địa vị ‘nữ nhân’ mà tồn tại.”
Âu Dương Hiểu nheo mắt lại, đột nhiên cười: “Có ý tứ, ngươi thật biết điều, nếu cũng là muốn giúp Kết, không bằng chúng ta làm bằng hữu?”
“Ở thời điểm ngươi coi ta là bằng hữu thì chúng ta đã là bằng hữu rồi.” Thiên Yết cười nói, mặc dù có chút “bôi nhọ” ý nghĩa hai chữ “bằng hữu”, nhưng là vậy thì sao chứ.
“………………..”
“Ta nói mĩ nhân ngươi tốt nhất nên đề phòng quân chúa nga nghe nói nàng ta rất mến mộ Kết,không chừng……….”ý cười hiện đầy lên măt Âu Dương.

Lâm Phong thở ra một hơi, trong mắt hiện lên một tia âm tàn, Bắc Thần Thiên, ngươi cũng chớ có trách ta! Ngươi đã đem phiền toái này ném cho ta, mà ngươi cũng biết bản tính của ta, nghĩ đến ngươi cũng là cam chịu hành động của ta, chỉ cần những nữ nhân không biết trời cao đất rộng kia dám trêu vào ta, đừng trách ta thủ hạ vô tình!

Âu Dương Hiểu nhìn thấy thần sắc trong mắt nàng, trong lòng kinh ngạc càng tăng lên, nữ nhân này. . . Nữ nhân này ở mới vừa trong nháy mắt đó, thế nhưng cho hắn một loại cảm giác giống như ở trước mặt Kết:1:  , là hắn bị ảo giác, hay là. . .
 
 

Xuyên không ư ta thích chap 9

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Similar topics

-
» Xuyên không ư ta thích chap 7
» Xuyên không ư ta thích chap 11
» Xuyên không ư ta thích chap 5
» Xuyên không ư ta thích chap 6
» Xuyên không ư ta thích chap 3
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Truyện 12 chòm sao :: Lớp học văn :: Gian truyện 12 chòm sao :: Gian truyện thần thoại, phép thuật :: XUYÊN KHÔNG Ư...TA THÍCH-