Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng NhậpShop

Share
 

 Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 2

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
dancecolor
Học sinh nhà Khí
dancecolor
Giới tính : Nam
Zodiac : Aquarius
Tổng số bài gửi : 81
Birthday : 07/02/1995
Join date : 28/10/2013
Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 2   Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 2 Icon_minitimeMon Nov 04, 2013 7:41 pm



Câu truyện 2: Cuộc hành trình bắt đầu.
“Đừng đùa với anh thế chứ …! Sarah! Trả lời anh nhanh lên …!” 

~Bíp …! Bíp …! Bíp …!~

Mưa lớn đã bắt đầu kéo đến như muốn tạo nên một cảnh đệm hoàn hảo cho nỗi sợ trong lòng Eric. Giờ đây, chàng trai này đang phải trải qua điều tệ hại nhất đối với một thằng đàn ông – Mất người mình yêu thương nhất. 

Chuyện gì đang xảy ra? Như thế này là sao? – Những câu hỏi đang dần chiếm lấy suy nghĩ của cậu. 

Chưa bao giờ, Eric lại cảm thấy những giây phút đang trôi qua lại quý giá đến như thế, như có một lực đẩy vô hình, cậu lập tức chạy như bay đến nhà Alex mặc kệ cơn mưa như đang điên cuồng trút vào mình.


Rầm ! Rầm ! – Tiếng gõ cửa mạnh vang lên kèm với tiếng gọi lớn:

“Alex, mở cửa! Eric đây! Làm ơn … Mở cửa cho tôi!”

Chỉ vài giây sau, Alex bước ra ngoài, cô vô cùng sửng sốt khi nhìn thấy bộ dạng của Eric lúc này – Trông không khác gì một con chuột đồng bị nhúng nước. 

Cậu đưa cặp mắt đỏ ngầu của mình lên nhìn Alex trong vài giây, rồi bắt đầu khụy xuống, có vẻ những gì đang diễn ra đã vượt quá sức chịu đựng của Eric … Hay chính xác hơn, nó đã vượt quá sức chịu đựng của một con người. 

“Này! Cậu ổn chứ? Để tôi đưa cậu vào trong, sao tự dưng lại thành ra thế này??” – Alex đưa hai tay đỡ Eric dậy rồi hỏi bằng giọng lo lắng. 

“Chiếc xe máy cũ trong kho … cậu … cho tôi mượn nó được không? Không thể lãng phí thêm một phút giây nào nữa …” – Eric nói bằng giọng ngắt quãng, có vẻ cơ thể cậu cũng đã bắt đầu yếu đi do cú sốc và cơn mưa lớn.

“Chiếc xe á ...? Cũng lâu lắm rồi nên tôi không chắc nó còn chạy được không nữa, nhưng những thứ như vậy nếu không được cấp giấy phép thì sử dụng là phạm pháp đấy! Hơn nữa tình trạng của cậu hiện tại làm sao lái nó được, để tôi dìu cậu vào trong.”

“Không …! Phải nhanh lên … Sarah … Sarah đang gặp nguy hiểm …” 

Giờ đây, có vẻ Alex đã hiểu một chút về chuyện đang xảy ra. Dù vậy, nhìn vào Eric bây giờ, làm sao cô có thể đành lòng để cậu ta đi như vậy được? Nhưng nếu không đưa xe cho cậu ấy, lỡ Sarah thật sự có chuyện gì, thì có thể Eric sẽ hận cô suốt đời … 

Sau vài giây đắn đo, Alex đưa tay rút chiếc áo khoác của treo trên kệ rồi đặt vào tay Eric :

“Được rồi! Mặc nó vào, tôi sẽ đưa cậu đi, mà không chắc là tôi có thể lái nó đâu đấy, chờ ở đây một tí.”

Alex chạy như bay vào kho rồi dắt ra trước hiên nhà một chiếc xe đã cũ , Từng mảng bụi và tơ nhện bám chằng chịt quanh thân xe đan xen với lớp vỏ rỉ sét tàn ong tạo cho nó một vẻ đẹp cổ kính kì lạ.

Đối với Alex, chiếc xe này là di vật của ông nội cô, và là một trong số hiếm thành quả của nền văn minh cũ còn sót lại. 

“Lên nào, giờ Sarah hiện đang ở đâu?” – Alex hướng mắt nhìn Eric rồi nói bằng giọng gấp gáp pha chút lo lắng.

“Khu rừng lớn phía tây cạnh công viên Yggdrasil, chỗ lúc trước tôi với cậu hay ra cắm trại ấy” 

“Ở đó phải không ?, vậy đi thôi, nếu Sarah thật sự đang gặp nguy hiểm thì chúng ta không thể tốn thêm thời gian nữa.”

15p sau … 

Ngay khi đến bìa khu rừng, trước mặt họ giờ đây là một đám cháy khá lớn “dù trời vẫn đang mưa rất to”.

“Khoan đã …! Không thể nào, trời mưa to thế này, làm sao lửa có thể cháy lớn đến như vậy được” – Alex ngạc nhiên đưa mắt nhìn vào đám cháy ngay trước mặt mình. Trong khi đó, Eric chẳng còn tâm trạng nào để ý đến điều đó, đầu cậu lúc này chỉ còn nghe văng vẳng tiếng của Sarah qua điện thọai trong cơn mưa và màn đêm bất tận. 

Điều này dường như đã trái ngược với quy luật tự nhiên của thế giới - Nước mưa không chỉ không dập tắt được ngọn lửa, mà thậm chí còn làm nó lớn thêm.

“Alex … nghe này, cậu hãy quay về nhờ người giúp đỡ, nhất định không được theo tôi! Tôi sẽ vào trong để cứu Sarah! Nếu cậu theo vào một nơi như thế này thì chỉ làm gánh nặng cho tôi mà thôi!” – Eric xuống xe và đặt tay lên vai Alex. 

Chẳng cần biết những gì đang xảy ra phía trước , Eric phóng thẳng vào giữa ngọn lửa hung hãn đang cố gắng nuốt trọn cả khu rừng. 

“Này! Đừng làm vậy! Cậu điên à …???” – Alex hét lớn. Trong mắt cô, có lẽ hành động đó không khác gì tự sát. Nhưng với Eric, cậu đã sẵn sàng bỏ cả tính mạng để cứu người mà mình thương yêu nhất.

Chỉ trong phút chốc, ngọn lửa hung tợn đã bắt đầu bao vây Eric. Âm thanh phát ra từ nó giống như đang gầm thét một cách điên loạn. Các loài sinh vật trong khu rừng cũng rên rỉ với những âm thanh vô cùng kì quái.

Mọi thứ … điên hết cả rồi … thế giới này … hỗn loạn mất rồi … Ngọn lửa này … đang sống! – Những suy nghĩ bất chốc chạy qua đầu Eric khi trước mặt tử thần với cây lưỡi hái quắm dài đang lăm le chờ đợi.

Cố gắng lược bỏ những điều đó ra khỏi đầu , Eric quấn chiếc áo khoác vốn ướt do trời mưa quanh người rồi tiếp tục cắm đầu lao thẳng về phía trước. 

Các lều trại và vật dụng hầu như đã bị cháy nát. Nhưng … hoàn toàn không có một bóng người nào cả, thậm chí cả xác người cũng không. Dấu vết mục nát trên một vài chiếc ghế còn nguyên vẹn nhìn giống như nó đã ở đó hàng trăm năm vậy. 

Thứ gì có thể gây ra một ngọn lửa như thế này??? Mọi người đâu hết rồi??? – Eric phân vân và đưa mắt nhìn xung quanh với một chút hy vọng nhỏ nhoi có thể tìm thấy Sarah ở đâu đó quanh đây. 

“Vẫn còn kẻ sống sót sao …?” – Một giọng nói vang lên một cách bí ẩn. Nó rất lạ, giống như được phát ra từ một thế giới khác vậy. Eric cảm thấy có điều gì đó kỳ quái, cậu nhanh chóng cúi xuống nghe ngóng xung quanh.

“Làm sao ngươi có thể sống sót … Con người kia …?” – Âm thanh đó lại một lần nữa vang lên, nhưng lần này rõ ràng hơn … Nó phát ra từ … Ngọn lửa. 

Không có ai ở đó cả, chỉ có ngọn lửa hung hãn đang tàn phá khu rừng ,nó đang bùng lên một cách khủng khiếp như đang muốn nuốt chửng tất cả.

Và rồi dần dần, ngọn lửa trở thành một hình dạng nhất định … một con rồng toàn thân đỏ thẫm màu máu hiện ra…. Nó bắt đầu đưa mắt lườm Eric một cách đầy ngạc nhiên, rồi khum thấp người về phía chàng trai trước mặt mình và hỏi:

“Con người … hãy trả lời ta ... làm sao ngươi có thể sống sót?” 

“Mày là kẻ gây ra tất cả chuyện này …? Tất cả học sinh ở đây đâu …? Em gái của tao đâu ???” – Eric nhặt một con dao bếp dưới chân lên rồi chĩa vào mặt con quái vật khổng lồ trước mặt mình. 

Con rồng dậm chân mạnh xuống đất rồi nheo mắt lại nhìn Eric, hơi thở của nó bắt đầu đi kèm với những ngọn lửa nhỏ, mặt đất đang rạn nứt, cây cối xung quanh tan biến thành tro bụi chỉ trong nháy mắt. 

“Phớt lờ câu hỏi và dám đối đầu với ta sao? Ngươi đúng là một kẻ ngu ngốc, hoặc cũng có thể là một kẻ dũng cảm. Sao chúng ta không kiểm chứng điều này ngay bây giờ nhỉ? Đến đây …!” – Nó đứng thẳng dậy rồi tuôn ra một giọng cười thách thức . 

Chẳng nói thêm một lời nào nữa , với con dao nhỏ trên tay, Eric lao vào cuộc đấu hoàn toàn không cân sức. 

Con quái vật chỉ như đang đùa giỡn, nó đưa đầu qua lại để né những đường dao của Eric. Đôi khi cậu ta vẫn đâm trúng nó nhưng những nhát dao đó thậm chí còn không thể khiến da nó bị trầy xước. Nó vẫn thế, vẫn tiếp tục đung đưa với cái giọng cười ấy. 

Rầm …! Con quái vật đưa chân hất mạnh Eric vào cây cổ thụ gần đang cháy xém cạnh đó rồi cười một cách đắc chí:

“Ta hơi quá tay rồi thì phải …! Ta quên mất dù sao ngươi chỉ là loài người yếu đuối, bây giờ lỡ giết ngươi rồi thì làm sao lấy thông tin đây nhỉ?”

Nhưng Eric vẫn đứng đó ,cầm chắc con dao trên tay. Con rồng ngừng cười rồi nhìn cậu bằng ánh mắt bực tức. Nó nghiến răng ,chầm chậm bước lại rồi tiếp tục đá mạnh Eric văng vào một cái cây khác, sau đó đưa đầu đẩy mạnh cho thân cây đè xuống đúng vị trí cậu ngã. 

“Vậy là xong … tên này thật ngứa mắt! Ban đầu ta định giữ ngươi lại để lấy thêm thông tin, nhưng có vẻ không cần nữa, đằng nào ngươi cũng không thể đứng dậy được nữa đâu!” – Con quái vật lẩm bẩm . Nó vẫy vẫy chiếc đuôi và quay lưng lại, giương đôi cánh khổng lồ để chuẩn bị bay đi. 

Nhưng rồi tiếng động kỳ lạ phát ra khiến nó phải quay đầu lại, thân cây đã được đẩy ra một đoạn, dưới đó hoàn toàn không có người nào cả. Nó bắt đầu nheo mắt lại và nhìn xung quanh một cách cảnh giác. 

Một viên đá nhỏ được quăng thẳng vào đầu con quái vật kèm theo lời nói và giọng cười khinh bỉ: 

“Xin lỗi nhé, nhưng lúc mười tuổi tao từng húc nhau với bò tót trong Thảo Cầm Viên đấy. Tao không cần biết mày mạnh cỡ nào, nhưng chỉ nhiêu đây thì mày cần phải cố gắng hơn nhiều đấy! Con quái vật khốn khiếp! Bắt đầu hiệp hai luôn nào!” – Eric đứng ngay phía sau con rồng, một tay vẫn đang cầm chắc con dao. 

Con quái vật gầm lên rồi dặm chân xuống đất gây ra những chấn động khủng khiếp, nó dùng sải cánh khổng lồ của mình thổi tung Eric lên trời rồi lao tới quẫy đuôi đập mạnh cậu vào vách đá. Sau đó nó lui ra một chút và hướng cái nhìn cảnh giác vào mục tiêu .

Thân thể Eric giờ đây nhuộm đầy một màu đỏ , máu chảy thành dòng từ trên vách xuống bôi thẫm những khóm hoa huệ tây mà ngọn lửa chưa kịp lan đến, tay phải của cậu dường như đã gãy nát đến nỗi nó không còn một chút cảm giác nào nữa. Chiếc áo của cậu bị rách toác ra để lộ một vài phiến đá nhọn đâm xuyên qua vai. Dù vậy, Eric vẫn đứng lên, vẫn nắm chắc con dao ở tay trái và chĩa nó về phía con quái vật khổng lồ trước mặt mình.

“Không … không thể nào …!” – Con rồng bắt đầu ngập ngừng đôi chút – Nó đã giết hàng ngàn sinh linh và biết rõ giới hạn một con người. Trong tình cảnh như thế này, con người thường sợ hãi mà cầu xin được sống, cầu xin được tha thứ hoặc cầu nguyện cho đấng thượng đế họ tôn thờ, nhưng nó chưa bao giờ thấy một kẻ nào như thế này, một kẻ không sợ chết, một kẻ sẵn sàng đứng lên dù có chịu bao nhiêu đau đớn. Điều này khiến nó không khỏi hoảng hốt và bực tức.

Làm thế nào hắn có thể đứng lên được? Lẽ ra những chiếc xương sườn phải gãy vụn ra rồi đâm vào tim và phổi hắn rồi chứ? – Nó nghĩ.

Rồi con quái vật mở cái miệng to lớn của mình và thở ra một ngọn lửa chói lòa. Có lẽ đối với con rồng, chưa bao giờ để giết một con người nhỏ bé lại khiến cho nó vất vả đến vậy.

“Chết đi … thằng nhóc! Có lẽ ta sẽ nhớ đến ngươi đấy!” – Nó cười một cách khinh bỉ trong khi điên cuồng khạc ra những cơn bão lửa nhắm vào vách đá.

Không gian xung quanh Eric bắt đầu trở nên trắng xóa. Thân thể anh có lẽ đã bị ngọn lửa thiêu rụi – Bởi dù gì đi nữa … anh vẫn chỉ là một con người. 

Tôi sẽ chết như thế này sao ??? Thậm chí tôi còn chưa được nhìn mặt Sarah … Liệu tôi có thể lên thiên đường để được nhìn thấy con bé không …? – Một chút ý thức còn lại bắt đầu sáng lên trong tư tưởng của Eric. 



*Cậu chấp nhận bỏ cuộc như vậy sao?* 

“Ai đấy? Tôi không bỏ cuộc, tôi chỉ đang chấp nhận thực tế. Tôi chỉ là một con người, làm sao có thể chiến thắng một con quái vật như thế dù tôi có cố gắng đến chừng nào.”

*Vấn đề ở đây … Không phải là cậu có thể làm gì, mà là cậu muốn làm gì … Liệu cậu có muốn chết một cách lãng nhách như thế này và bỏ lại người đã đem lòng yêu thương cậu, cũng như người mà cậu yêu thương sao?*

“Người đem lòng yêu tôi ư …? Cô đang nói đến Alex …? Còn người tôi yêu ư? Sarah … đã chết rồi, ngọn lửa đó, cuộc gọi điện thoại đó, con quái vật đó … con bé không thể sống sót được. Tôi chỉ … tự lừa dối bản thân mình mà thôi!”

*Cậu đã sai rồi, em gái cậu vẫn sống, vậy khi biết điều này cậu vẫn tiếp tục bỏ cuộc chứ?*

“Còn sống sao … vậy thì tốt biết mấy … Nhưng dù tôi không muốn, thì đây vẫn là sự thật mà tôi phải chấp nhận, ngọn lửa vừa rồi cũng đã nuốt trọn lấy tôi, tôi vốn đã chết rồi đúng không? Đây là địa ngục nhỉ? Hay là thiên đường?”

*Đúng là cậu đã chết, nhưng đây không phải địa ngục, mà cũng không phải thiên đường, bây giờ tôi hỏi cậu, cậu có muốn tiếp tục sống không?*

“Còn phải hỏi sao … Đương nhiên là tôi muốn rồi … Nhưng làm cách nào chứ?”

*Tôi sẽ trả cậu sự sống với một điều kiện, đó là sau này khi cậu chết đi, linh hồn cậu sẽ phải thuộc về tôi mãi mãi*

“Giống như bán linh hồn mình cho ác quỷ sao …? Được thôi, nếu tôi có thể sống lại, nếu tôi vẫn còn cơ hội tìm lại Sarah và đền đáp tình cảm của Alex … Tôi sẵn sàng đánh đổi bất cứ điều gì …!” 

Eric vừa dứt câu, không gian xung quanh bắt đầu thay đổi, bầu trời đêm bỗng dưng tỏa sáng kì lạ, các vì tinh tú lung linh huyền ảo như đang soi sáng cả thế gian. Những chòm sao từ khắp phương trời tụ hội tạo nên những đóa hoa nở rực rỡ diệu kỳ. Trước mắt Eric giờ đây không chỉ có thế, bởi một cô gái rất đặc biệt đang đứng trước mặt cậu – Cô ta đang mặc một bộ váy bạc trắng càng làm tôn lên mái tóc màu bạch kim hiếm có của mình, điều kì lạ là tay trái của cô đang nâng niu một ngôi sao như thể nó là thú cưng vậy.

Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 2 934275947_1918035871_574_574
Cô gái khẽ hất mái tóc của mình ra phía sau, hướng cái nhìn thân thiện về phía Eric rồi khẽ nói:

*Ta, Zodiac, nữ thần của vũ trụ sẽ chấp nhận hợp đồng này với cậu. Ta sẽ tặng cậu ý chí và một phần sức mạnh của mình. Kể từ giờ phút này, cậu sẽ là … anh hùng của ta, và khi cậu chết đi, linh hồn của cậu cũng mãi mãi thuộc về riêng ta!*

Giọng nói phát ra từ cô gái đó mang một hơi ấm nào đó rất quen thuộc truyền vào người Eric, thân thể cậu trở nên nhẹ bẫng lạ kỳ , mái tóc cậu chợt ngả sang màu bạch kim và cả màu mắt cũng dần trở thành màu vàng óng tựa như một vì sao trên bầu trời cao kia.


Và rồi chỉ trong nháy mắt, Eric trở về thực tại, cậu đang bị bao quanh bởi ngọn lửa khủng khiếp từ con rồng to lớn kia. Nhưng kỳ lạ thay, nó hoàn toàn không thể đụng vào cậu, giống như có một kết giới vô hình đang bảo vệ cậu vậy. 

Một lát sau khi ngọn lửa dần tắt đi, con rồng như không thể tin vào mắt mình, miệng nó há hốc ra không thể nói nên lời. Ngọn lửa mà nó tự hào từng thiêu rụi cả một đội quân, nuốt chửng cả một vùng thảo nguyên rộng lớn, vậy tại sao … Con người này chưa chết?

“Không thể nào … chuyện này không thể là sự thật được … người không thể nào còn nguyên vẹn như vậy được. Các vết thương trên người ngươi cũng đâu mất cả rồi? Không lẽ … ngươi không phải là con người?” – Con quái vật nói một cách lắp bắp rồi lùi thân thể khổng lồ của mình lại. Có vẻ như chính nó cũng bắt đầu cảm nhận được sự nguy hiểm của kẻ đứng trước mặt mình. 

Eric mở đôi mắt của mình ra nhìn xung quanh, thứ đã bảo vệ cậu khỏi ngọn lửa ấy là một đôi cánh - Đôi cánh trắng rộng lớn của chính cậu. Cậu thật sự là ai? Cậu vừa đón nhận điều gì? Cậu đang là thứ gì? Liệu cậu có … thật sự xứng đáng để tồn tại? 

“Tao là con người, dù chính tao cũng không rõ chuyện gì đang xảy ra, nhưng tao nghĩ rằng bây giờ mày còn đủ sức để tiếp tục hiệp ba nhỉ? Bắt đầu ngay và luôn thôi!” – Eric đưa nắm đấm của mình về phía con rồng, cậu dang đôi cánh của mình để bay lên – Nó thật sự dễ hơn cậu nghĩ.

Sau vài giây đắn đo, con rồng quyết định sẽ tấn công bằng tất cả sức lực của mình. Nó cắm hai chân về phía trước và mở rộng miệng của mình ra để chuẩn bị phóng lửa như nó vừa làm. Nhưng thật kỳ lạ, không có một tia lửa nào xuất hiện, chỉ có một ngọn khói đen nhỏ bay ra rồi tan vào hư vô. Trong phút chốc, nó ngạc nhiên đến mức ngã ngửa người ra phía sau. 

“Hết ga rồi à? Vậy để tao cho mày xem nhé, đây có phải là ngọn lửa của mày không?” – Eric mở lòng bàn tay mình ra, để lộ một ngọn lửa màu xanh thẫm đang cháy heo hắt. 

“Làm thế nào mà ngươi …” – Con quái vật giờ đây đã hoảng hốt thật sự, thân thể của nó bắt đầu run lên bần bật, người nó khụy xuống như không còn một chút sức sống nào. Nhưng nó thậm chí nó còn hoảng sợ hơn nữa khi nhìn thấy con dấu ở giữa đôi cánh ngay phía sau đầu Eric, nó có in hình một chòm sao … một chòm sao cấm kỵ mà không một vị thần hay ác quỷ trên thế gian lúc bấy giờ muốn nhắc đến … Pegasus … Thiên Mã.

“Tao sẽ cho mày một con đường sống, hãy trả lời câu hỏi của tao, các học sinh ở đây đâu cả rồi? Có phải mày đã gây ra tất cả chuyện này?” – Eric nghiến răng, đốm lửa nhỏ bé trên tay anh bỗng hóa thành một vòng tròn lửa rộng bao quanh người như một vầng hào quang sáng chói. 

“Người … không thể nào là … Bá Vương được … một con người như ngươi không thể trở thành như vậy được … chuyện này không thể xảy ra … ” – Con rồng giờ đây không còn nghe được gì nữa, không còn biết phải làm gì nữa. Nỗi sợ đã bao trùm lấy nó, giờ đây nó chỉ biết run rẩy như đang chờ một án tử dành cho mình.

Eric lắc nhẹ đầu, rồi nhìn con quái vật trước mặt mình bằng một ánh mắt thương hại. Anh đưa tay lên cao, vòng lửa xung quanh anh bắt đầu biến đổi thành một hình khối lớn. 

“Mày … không còn giá trị nữa rồi. Thật đáng thất vọng. Tao sẽ tự mình tìm hiểu lấy vậy.” – Eric nói rồi hạ khối lửa khổng lồ xuống nuốt chửng lấy con quái vật. Mặc kệ cho nó than khóc, gầm rú, ngọn lửa vẫn từ từ thiêu đốt từng bộ phận trên cơ thể, thân thể của nó dần biến thành tro bụi.

Trong lúc hấp hối … con rồng thốt ra lời nói cuối cùng trước khi bị ngọn lửa nuốt gọn hoàn toàn: 

“Tại sao … người không trở về với chúng tôi sớm hơn …chúng tôi … đã không phải trở thành như thế này …” 

Khi con rồng biến mất hoàn toàn, ngọn lửa cũng lụi tàn dần. Eric hạ người xuống đất, chỉ trong chốc lát, đôi cánh đã tan biến để lại vô số mảnh lông vũ trải trắng xóa mặt đất. Người cậu bỗng nhiên trở nên rã rời và khụy xuống. Cơn mưa vẫn thế, vẫn cứ tiếp tục rơi, Eric nhắm đôi mắt của mình lại. Và bắt đầu giấc mơ về một quá khứ xa xôi nào đó …

.
.
.
.
.

To be continued



Được sửa bởi dancecolor ngày Tue Nov 05, 2013 9:02 am; sửa lần 4.
 
MinTeddy
Học sinh nhà Đất
MinTeddy
Giới tính : Nữ
Zodiac : Taurus
Tổng số bài gửi : 229
Birthday : 12/05/1999
Join date : 31/07/2013
Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 2   Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 2 Icon_minitimeMon Nov 04, 2013 9:59 pm

đọc đến đây thì nhớ ra truyện này rồi =)) 
 
Dream2012
Học sinh chưa nhận lớp
Dream2012
Giới tính : Nam
Zodiac : Sagittarius
Tổng số bài gửi : 65
Birthday : 20/12/1995
Join date : 21/04/2013
Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 2   Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 2 Icon_minitimeMon Nov 04, 2013 10:34 pm

MinTeddy đã viết:
đọc đến đây thì nhớ ra truyện này rồi =)) 
Truyện gì bạn @_@?
 
cherryshen
Học sinh nhà Lửa
cherryshen
Giới tính : Nữ
Zodiac : Sagittarius
Tổng số bài gửi : 124
Birthday : 07/12/1996
Join date : 29/07/2013
Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 2   Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 2 Icon_minitimeMon Nov 04, 2013 11:50 pm

Thiên Mã từng xuất hiện trong Dream Land 2 nhở? 
Sau vài giây đắn đo, Alex đưa tay rút chiếc áo khoác của treo trên kệ rồi đặt vào tay Eric kèm với lời nói:
đoạn này viết thiếu từ "cô" phải không?
"Vang vảng" hay "Văng vẳng" 
mẳt -> mắt ( gần đoạn cuối )
Giang đôi cánh -> dang đôi cánh sớm hơi-> sớm hơn
câu nói cuối cùng của con rồng đầy vẻ tiếc nuối cùng oán trách. xúc động vì rồng:v
 
dancecolor
Học sinh nhà Khí
dancecolor
Giới tính : Nam
Zodiac : Aquarius
Tổng số bài gửi : 81
Birthday : 07/02/1995
Join date : 28/10/2013
Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 2   Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 2 Icon_minitimeTue Nov 05, 2013 8:50 am

cherryshen đã viết:
Thiên Mã từng xuất hiện trong Dream Land 2 nhở? 
Sau vài giây đắn đo, Alex đưa tay rút chiếc áo khoác của treo trên kệ rồi đặt vào tay Eric kèm với lời nói:
đoạn này viết thiếu từ "cô" phải không?
"Vang vảng" hay "Văng vẳng" 
mẳt -> mắt ( gần đoạn cuối )
Giang đôi cánh -> dang đôi cánh sớm hơi-> sớm hơn
câu nói cuối cùng của con rồng đầy vẻ tiếc nuối cùng oán trách. xúc động vì rồng:v
 thanks bợn đã góp ý ;)) mih sẽ sửa ngay
 
Sponsored content
Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 2   Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 2 Icon_minitime

 
 

Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 2

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Similar topics

-
» Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 7
» Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 1
» Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 3
» Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 4
» Lost soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 6
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Truyện 12 chòm sao :: Lớp học văn :: Gian truyện 12 chòm sao :: Gian truyện thần thoại, phép thuật :: Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac-