Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng NhậpShop

Share
 

 Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 3

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Dream2012
Học sinh chưa nhận lớp
Dream2012
Giới tính : Nam
Zodiac : Sagittarius
Tổng số bài gửi : 65
Birthday : 20/12/1995
Join date : 21/04/2013
Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 3 Empty
Bài gửiTiêu đề: Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 3   Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 3 Icon_minitimeTue Nov 05, 2013 3:52 pm


Câu truyện 3: Vòng Quay Lịch Sử

Trước mặt tôi giờ đây chỉ là một khung cảnh hoang tàn …
Mặt trời đã hoàn toàn bị cái bóng của nó nuốt chửng.
Đất mẹ vĩ đại bắt đầu khóc than một cách thảm thiết cho những đứa con của người.
Những con quái vật khổng lồ bước ra từ đám cháy cũng bắt đầu ngấu nghiến các xác người cháy xém nằm la liệt khắp con đường.
Hành tinh xanh nay đã biến thành màu đỏ tươi - Màu đỏ của ngọn lửa, của một đại dương máu …
Điều ước của tôi …Đã trở thành hiện thực …

Eric vươn vai ngồi dậy rồi chậm rãi đưa mắt nhìn xung quanh, chỉ trong chốc lát, cậu nhận ra rằng cậu đang ở trong chính ngôi nhà của chính mình.

Như một thói quen, cậu đặt tay lên trán một cách suy tư, cố gắng nhớ lại những gì đã xảy ra và từ từ sắp xếp lại lịch trình những việc mình cần làm hôm nay rồi đưa mắt ra phía ngoài cửa sổ, mặt trời có vẻ đã đứng bóng, hình như cậu đã ngủ được một thời gian khá dài rồi.

Eric gượng người đứng dậy, vì một lý do nào đó, thân thể cậu lại nặng nề vô cùng, dù cố gắng hết sức, cậu vẫn chỉ có thể bước về phía trước một cách chập chững như một đứa trẻ trong khi tay đang cố gắng níu lấy chiếc ghế cũ để giữ thăng bằng. 

*Chà, tối hôm qua lúc tôi theo dõi cậu đánh nhau với con rồng, có vẻ cậu hoàn toàn nghiêm túc khi nói rằng lúc mười tuổi cậu húc nhau với bò tót trong Thảo Cầm Viên nhỉ? Người bình thường thì đã nằm liệt ít nhất hai ba ngày sau khi sử dụng một sức mạnh như vậy rồi … Thế mà cậu chỉ ngủ có vài tiếng.* - Một giọng nói quen thuộc vang lên từ góc giường khiến Eric phải quay mặt lại nhìn. Đó không ai khác chính là người con gái bí ẩn đã cứu mạng cậu, nữ thần Zodiac – Chính xác hơn là do cô ta tự nhận mình như thế. 

“Không đâu, là chém gió đấy! Mười tuổi thì húc nhau với bò tót bằng niềm tin à? Tôi nghĩ mình cố gắng dậy sớm được đơn giản là để đi tìm Sarah mà thôi” – Nói hết câu, Eric gồng người đi thẳng ra cửa phòng và hướng về phía phòng của Sarah. Dường như cậu đã nhớ ra những lời mà cô em gái đã nhắn với cậu trong cuộc gọi cuối cùng, đó có thể là manh mối tốt nhất để cậu tìm cô ấy. 

*Vậy sao … có vẻ cậu thuộc dạng siscon quên đời nhỉ? Cơ mà …! Khoan đã nào ! Cậu định làm ngơ với tôi đấy à? Chúng ta chưa nói chuyện xong cơ mà! Khoan đã! Đứng lại đây! Cậu mặc kệ tôi thật đấy à?* - Zodiac nhanh chóng chạy theo với khuôn mặt ngố không thể tả nổi, từ trước đến giờ cô đã từng gặp nhiều loại người, nhưng kẻ dám bơ cô thì có lẽ đây là trường hợp đầu tiên. 

Nhưng khi chỉ gồng người đi được vài bước ra khỏi phòng, thì Eric bỗng nhiên khụy xuống, mọi sức lực còn sót lại trong người cậu đã hoàn toàn tan biến, giờ đây, cậu thậm chí còn không thể cử động nổi một cánh tay của mình.

Và rồi một cơn đau kỳ lạ bắt đầu xâm chiếm cơ thể Eric, từng tế bào trên khắp người cậu như đang bị thiêu đốt, các bộ phận trên thân thể cậu như bị rách ra, trông phút chốc, trái tim cậu đã ngừng đập. 

Chỉ vừa nhìn thấy thế, Zodiac bắt đầu thở dài rồi ngồi xuống cạnh Eric, sau đó đột nhiên hôn lên trán cậu cùng với một lời nói khiến Eric vừa hoảng hốt vừa ngượng đến ửng đỏ mặt:

*Những cơn đau, hãy biến mất nhé …. Thế nào? Còn đau nữa không?*

Trong phút giây bấn loạn, Eric giật lùi người ra và bám luôn vào cái chân cầu thang cạnh đó rồi nói:

“Cô … vừa làm cái quái gì thế?” – Miệng cậu lắp bắp nói không nên lời. Nhưng thật kỳ lạ, cơn đau của cậu bỗng dưng hoàn toàn biến mất như nó chưa từng tồn tại mà thay vào đó là một cảm giác thoải mái và dễ chịu đến lạ kỳ. 

Zodiac cụp đôi tai yêu tinh của mình lại, cô đưa một tay hất mái tóc bạch kim về phía sau và nhìn Eric bằng một ánh mắt ngây thơ vô tội vạ rồi buông một câu trả lời mà khiến Eric không khỏi ngạc nhiên:

*Tôi cứu mạng cậu chứ làm gì? Tối hôm qua, lúc trao cho cậu sức mạnh, tôi có một vài chuyện quên nói với cậu, đó là nó không phải là thứ mà cơ thể con người có thể kiểm soát được dù cậu có khỏe đến mức nào, cơn đau vừa rồi là bằng chứng cho việc các tế bào trong cơ thể cậu bắt đầu phân hủy, dù bây giờ tôi có thể tạm thời chấm dứt nó, nhưng trong tương lai những cơn đau đó vẫn sẽ tiếp tục đến với cậu. Và nhân tiện tôi nói luôn, với cơ thể một con người, thì khi chứa đựng một sức mạnh như vậy, cậu sẽ chỉ còn một tháng để sống trước khi biến thành cát bụi …!*

Nghe hết câu, Eric ngồi dựa vào bậc thang, rồi đặt tay lên trán như đang ngẫm nghĩ điều gì đó. Nhưng rồi chỉ vài giây sau, cậu đứng thẳng dậy kèm với một nụ cười nhẹ. 

“Nếu từ chính miệng cô nói thì chắc là thông tin chính xác rồi nhỉ? Một tháng sao? Đối với một kẻ đáng lẽ đã chết một cách mù quáng như tôi vào đêm qua, thì một tháng kèm với một sức mạnh như thế này là quá đủ rồi! Tôi sẽ cố gắng tìm Sarah và làm tất cả những gì mình có thể trong khoảng thời gian còn lại của đời mình. Dù thế nào đi nữa, cảm ơn cô rất nhiều, tôi sẽ giữ lời hứa của mình, linh hồn của tôi sẽ thuộc về cô sau khi tôi chết!” – Eric cúi nhẹ đầu một cách cung kính, rồi nhìn Zodiac bằng một ánh mắt vui vẻ và tràn đầy hạnh phúc, có vẻ khi cậu ta sắp một lần nữa mất đi cuộc sống của mình, cậu mới nhận ra, đâu là những gì quý giá nhất với mình, đâu là những việc cậu thật sự muốn làm. Nếu trong cậu giờ đây có một chút hối tiếc, thì đó chính là tại sao cậu lại không nhận ra sớm hơn. 

Ngay cả khi đáng lẽ cậu đã chết vì sự ngu ngốc của mình, thì cậu lại được cho một cơ hội để được tiếp tục sống nhằm nhận ra điều mình mong muốn nhất trong đời. Vậy thì tại sao lại phải than trách? Đơn giản đối với cậu, chỉ cần có một tia hy vọng dù thật bé nhỏ vào tương lai, thì cậu vẫn sẽ tiếp tục cố gắng đứng lên và hướng về phía trước. 

*Cậu đúng là giỏi trong lĩnh vực làm người khác ngạc nhiên, nhưng cậu cứ yên tâm, tôi đến đây để sửa đổi sai lầm đó, chính xác hơn là giúp cậu có cơ hội kéo dài thêm tuổi thọ. Và cũng đồng thời, cậu không phải lo cho em gái mình đâu, tôi vừa tìm được con bé. Nó hiện tại đang rất an toàn ở chỗ của tôi.* - Zodiac mỉm cười rồi đặt nhẹ tay lên vai Eric.

“Thật như vậy sao? Nhưng tại sao cô lại giúp tôi nhiều như vậy? Nếu cô thật sự là một vị thần, thì không phải sẽ thật là vô lý nếu cô cứ tình nguyện giúp một con người nhỏ bé như tôi sao? Đằng nào thì linh hồn của tôi cũng sẽ thuộc về cô khi tôi chết, nếu thứ cô muốn là linh hồn tôi, thì cô phải mong tôi chết nhanh một chút chứ, phải không?” – Eric nói, giọng cậu có vẻ trầm lại đôi chút.

Lại một lần nữa, vị thần trước mặt Eric nhìn cậu với một ánh mắt ngạc nhiên, quả thật … chàng trai này đã đi guốc trong bụng cô, như thể cậu ta đọc được những gì cô suy nghĩ vậy. Đúng là cô không giúp cậu ta một cách tự nguyện như thế, và linh hồn của con người này, cũng không phải là thứ cô thật sự muốn có …

Sau vài giây đắn đo, Zodiac quyết định trả lời bằng một nụ cười pha chút vị đắng:

*Thật tình … đúng là tôi không thể đánh giá cậu chỉ qua vẻ bề ngoài được. Phải, tôi đang cần cậu thực hiện giúp tôi một việc, sau khi hoàn thành nó, tôi sẽ trao trả em gái lại cho cậu, và đồng thời giúp cậu được tiếp tục sống lâu hơn nữa. Nghe như kiểu tôi đang bắt cóc em gái cậu để ép cậu làm việc cho mình vậy ấy nhỉ? Nếu thật như vậy, cậu vẫn có ý định giúp tôi hoàn thành việc của mình chứ?* 

Eric im lặng một chút, cậu ngước lên và bước chậm về phía chiếc bàn đặt giữa phòng khách gần đó rồi rót đầy một ly nước nhỏ. 

Và khi trở lại bên bậc thang nơi Zodiac đang đứng, Eric trao ly nước đó cho cô và nói:

“Uống đi, cuộc nói chuyện của chúng ta vẫn sẽ còn kéo dài phải không? Suy cho cùng, tôi cũng hoàn toàn không cảm thấy một chút gì xấu xa từ cô cả. Nếu Sarah thật sự đang ở chỗ cô, thì chắc chắn rằng con bé phải được an toàn hơn rất nhiều so với khi ở với tôi. Yên tâm, tôi không ghét hay hận gì cô đâu, nhờ có cô, tôi đã nhận ra một số thứ mà tôi muốn làm trong suốt cuộc đời này. Tôi không quan tâm cô đã có kế hoạch gì hay đã làm những gì, nhưng tôi chỉ cần biết hiện tại em gái mình vẫn an toàn và không bị cuốn vào bất kỳ rắc rối nào nữa cả, thế là đủ. Vậy cô cần tôi giúp điều gì?”

Zodiac bỗng nhiên bật cười sau khi nghe hết câu nói của Eric, vì một lý do nào đó, chính cô lại cảm thấy những lời nói này thật ấm áp và thân thuộc vô cùng.

*Tôi muốn cậu giúp tôi … thay đổi lịch sử* - Cô trả lời với một ánh mắt pha đậm quyết tâm và sự nghiêm túc. 

Cô ta … chắc chắn không chỉ nói đùa – Eric thầm nghĩ. Từ trước đến nay, cậu cũng đã từng trải qua rất nhiều chuyện điên rồ mà chính cậu cũng không thể tin đó là sự thật. Nhưng đây mới là chuyện điên rồ nhất cậu từng nghe. Sau vài giây quyết định, Eric bắt đầu tuôn ra tất cả những thắc mắc trong đầu cậu: 

“Thay đổi lịch sử? Ý cô … là tôi phải quay về quá khứ để thay đổi một thứ gì đó giống như trong anime hay mấy bộ phim khoa học viễn tưởng sao? Khoan đã nào … cho dù cô có là thần thánh đi nữa, thì cũng không thể quay về quá khứ một cách đơn giản đại loại như một cái búng tay hay một câu thần chú phải không? Vì nó vốn gần như là chuyện không tưởng! Cứ cho là có thể thay đổi lịch sử, thì cũng chưa chắc trong cái tương lai mà tôi thay đổi, tôi và Sarah có tồn tại, đúng không?”

*Đương nhiên là tôi không thể tự mình quay về quá khứ được nên tôi mới phải nhờ đến cậu giúp. Còn về phần cậu có còn tồn tại hay không thì cậu không phải lo. Bởi tôi đủ sức bảo vệ cho Sarah thoát khỏi quy luật của thời gian và không gian, cho dù cậu có thay đổi lịch sử như thế nào, chỉ cần tôi còn tồn tại, con bé vẫn sẽ tồn tại. Đương nhiên trường hợp của cậu thì khác, như đã nói lúc nãy, cậu hiện tại chỉ còn một tháng để sống, nhưng nếu chỉ có bao nhiêu đó thời gian, thì cậu không thể hoàn thành công việc tôi giao được, cho nên, hãy giữ lấy vật này* - Zodiac lấy ra một cái vòng cổ bằng vàng và đeo vào tận tay cho Eric. Rồi cô tiếp tục nói:

*Chiếc vòng này là một Limiter - Được trích ra từ sợi dây xích để trói bò thần trong truyền thuyết cổ của người Uruk. Nó có thể giúp cậu giới hạn được phần nào sức mạnh của mình. Đương nhiên là khi đeo nó, cậu không thể sử dụng những loại phép thuật hay khả năng cao cấp, nhưng vẫn có thể xài mấy cái đơn giản như tăng tốc, khiên bảo hộ, hay điều khiển một vật thể nhỏ bằng ý chí. Bù lại, tuổi thọ của cậu sẽ được cải thiện đáng kể, chắc cũng được khoảng mười năm, cậu cũng có thể tự tay mở phong ấn để sử dụng toàn bộ sức mạnh của mình trong một thời gian ngắn, nhưng nên nhớ là, tuổi thọ của cậu cũng sẽ bắt đầu đếm ngược khi cậu mở nó ra. Quay lại chủ đề chính, như đã nói, tôi không thể tự mình quay về quá khứ được. Nhưng có một vật có thể làm được điều đó, em gái cậu chắc hẳn phải có nhắn cho cậu về vật đó rồi nhỉ? Con rồng hôm qua, là từ một kẻ nào đó khác phái đến để tìm nó đấy! Tôi không phải là vị thần duy nhất muốn có nó đâu!* - Zodiac nghiêng đầu một chút, rồi uống tiếp một hớp nước. 

Khi nghe cô nói đến đó, Eric lập tức nhớ đến vật dưới giường mà Sarah đã nói cậu phải bảo vệ, chắc chắn là nó, nhưng mà … cậu vẫn chưa thể hiểu được, vật gì có thể khiến con người và thần thánh quay trở về quá khứ, và tại sao Sarah lại sở hữu nó? Nhưng vấn đề ở đây là … Zodiac muốn thay đổi điều gì trong lịch sử? 

Như đã biết được câu hỏi trong đầu Eric, cô chỉ cười nhẹ rồi nói:

*Tôi muốn thay đổi lịch sử của loài người, ngăn cản cuộc chiến năm 2021 và ngày tận thế năm 2025, tôi muốn bảo vệ nền văn minh của nhân loại, điều mà chính tôi đã không thể làm được vào lúc đó.*

“Cô có thật sự là một vị thần không vậy? Hình tượng của cô hoàn toàn khác với thần thánh trong trí tưởng tượng của tôi đấy! Nhưng cũng không quan trọng, tôi nghĩ mình biết vật mà cô nhắc đến đang ở đâu. Theo tôi nào …!” – Eric bước lên phía trên các bậc thang rồi đưa một cánh tay mình xuống như đang mời Zodiac bước theo mình.



Chỉ chưa đầy một phút sau, Zodiac và Eric đã đặt chân vào phòng của Sarah, từ lúc con bé vào cấp ba, chưa có một lần nào Eric được phép bước vào nơi này. Trước đây cậu nghĩ đó là vì tâm lý của tuổi mới lớn, nhưng giờ thì khác, sau những chuyện mà cậu vừa trải qua, cậu cảm thấy chuyện này nghiêm trọng hơn rất nhiều. Làm thế nào mà Sarah lại sở hữu một vật mà đến cả thần thánh cũng phải khao khát như vậy?

*Em gái cậu giữ nó ở trong phòng này sao?* 

“Ừm ... Tôi nghĩ có lẽ rằng nó ở đây …!” – Eric bước lại cạnh bên chiếc giường của Sarah, và ngồi xuống cạnh nó và bắt đầu mò mẫm.

Trong phút chốc, cậu tìm thấy một khe hở nhỏ, Eric dùng tay mình cạy một bên thành giường ra để lộ một khoảng trống ngay bên dưới. Khi đưa một cánh tay vào trong, Eric chợt nhận ra trong đó có rất nhiều vật khác nhau …

Mấy cái gì thế này? – Cậu thầm nghĩ rồi cố gắng lôi hết tất cả ra ngoài, sau đó cậu đứng dậy và lui về phía sau một chút để có thể nhìn thật rõ. 

Đập vào mắt cậu đầu tiên là một tập sách kỳ lạ được bao bọc bằng giấy báo bên ngoài một cách kĩ lưỡng. Eric lập tức cầm nó lên và đưa cho Zodiac rồi ra hiệu cho cô ta xem thử có phải vật cần tìm hay không.

Nhưng chỉ vừa mở lớp bao bằng giấy ra, thì cô nàng bật cười rồi xoay trang một của cuốn sách về phía Eric và nói: 

*Ha ha ha ha …! Không ngờ, em gái cậu có cùng sở thích với tôi cơ đấy …!* – Nhìn vào đó, như một phản xạ tự nhiên, Eric giật lùi người ra phía sau cách xa Zodiac một đoạn bởi tấm hình trong trang sách … hai thằng con trai đang ôm hôn nhau …

“Y..y…ya..oi…?” – Eric lắp bắp nói rồi giật luôn cuốn sách và quăng thẳng vào gầm giường.

Thể loại này là sao …? Nó được chính tay mình lấy ra từ dưới giường con bé, không nhầm vào đâu được … Đã vậy nó còn có Rating 18+ … Con bé đã đủ tuổi đâu … - Cậu thầm nghĩ. 

*Cậu làm gì thế …? Tôi chưa đọc cơ mà? Cậu có biết thời buổi này kiếm mấy cuốn sách thể loại này khó lắm không?* - Zodiac nói rồi nhìn Eric với ánh mắt tiếc rẻ. 

“Cô có thật sự là thần không thế …?” – Eric nhăn mặt một chút rồi quay lại tập trung những vật khác mà anh lấy ra từ dưới giường.

Và rồi sự chú ý của cậu hướng về một vật khác, một chiếc ô màu đỏ, nếu chỉ nhìn vào, nó hoàn toàn không có gì đặc biệt, nhưng với Eric thì khác, nó là vật mà cha mẹ nuôi của cậu đã tặng cho Sarah trong dịp con bé tròn 1 năm tuổi, một món quà kì lạ nhưng lại rất ý nghĩa . Vậy mà … trông nó giờ đây vẫn còn rất mới như đã được bảo quản một cách rất kĩ lưỡng. 

Vậy là con bé vẫn còn giữ nó đến giờ này … - Suy nghĩ xuất hiện trong đầu Eric cùng với một niềm vui khó tả.

Nhưng chỉ vài giây sau, cậu nhận trọn một cái đá nhẹ vào bụng kèm với một lời trách móc của cô nàng Zodiac:

*Này này! Tập trung vào chủ đề chính đi! Đừng có thấy thích cái gì là tập trung luôn vào cái đó như vậy!* - Có vẻ cô vẫn còn hơi khó chịu chuyện bị giật mất cuốn tiểu thuyết vừa tìm được. 

“Riêng cô … thì đừng nói với tôi câu đó …!” – Eric đưa một tay ôm bụng rồi đặt cái ô ở sau lưng và tiếp tục phân loại những món đồ cậu tìm được. 

Nhưng những món đồ còn lại không có gì đặc biệt cả, chủ yếu là một vài dụng cụ học tập, đĩa hướng dẫn tập thể dục và nhiều thứ khác không liên quan gì đến thứ mà họ cần tìm. 

“Zodiac, nếu Sarah đang ở chỗ cô thì tại sao không hỏi nó lại lần nữa cho đảm bảo nhỉ? Mà cô cũng không thể cảm nhận được vật đó đang ở đâu sao?” – Eric quay qua thắc mắc. 

*Ừ, đúng là tôi không cảm nhận được, điều duy nhất tôi biết là nó ở trong ngôi nhà này, và chỉ có người trong nhà mới có thể mở được nó, giống như một loại phong ấn vậy. Mà trước khi đến đây, tôi có hỏi qua Sarah về chỗ cất nó rồi, con bé nói là nó đã nói với cậu rồi, đi mà hỏi cậu, thậm chí tôi còn định đưa con bé về đây để mở luôn, nhưng nghĩ lại thì chắc cậu không muốn kéo nó vào rắc rối nữa đâu nhỉ?* - Zodiac ngồi xuống cạnh Eric và trả lời bằng giọng hơi trầm, đôi tai yêu tinh của cô lại một lần nữa cụp xuống. 

“Ừm, nhưng tôi nghĩ nếu con bé giữ nó, thì với một vật quý như vậy, nó sẽ cất giấu rất cẩn thận, nếu tìm theo cách thông thường thì có lẽ … để xem nào …” – Eric chui cả người xuống gầm giường và dùng tay gõ nhẹ vào từng chỗ trên phần sàn nhà – Vốn được làm bằng gỗ. 

Rầm …! Eric dùng sức đập mạnh vào sàn làm lộ ra một khoảng trống khác nằm ngay trong sàn nhà dưới chiếc giường. Cậu tiếp tục dùng sức đẩy cái giường ra rồi ngồi dậy kèm theo một nụ cười nhẹ rồi đưa tay ra hiệu gọi Zodiac lại gần: 

“Đúng như tôi đoán, có thêm một ngăn bí mật nằm ở bên dưới, Zodiac, cô lại đây xem có phải vật này hay không?”

Zodiac bước lại gần và nhìn xuống với một ánh mắt khá ngạc nhiên, trước mặt cô giờ đây là một cái quan tài nhỏ, được khóa lại bằng một cái ổ khóa bằng vàng với những hoa văn rất kỳ lạ, nhưng điều đáng nói ở đây … nó không hề có chìa khóa cũng như khe để đưa chìa khóa vào. 

Eric dùng sức nâng chiếc quan tài lên và đặt lên phía trên sàn – Nó có vẻ nhẹ hơn vẻ ngoài rất nhiều. Rồi sau vài giây ngắm nghía cái khóa, cậu quay sang Zodiac và hỏi:

“Cái này … mở thế nào? Không có khe để đút chìa khóa, không lẽ phải dùng sức bẻ nó? Cơ mà nó lại bằng vàng, dùng laser chăng?”

Zodiac im lặng một lát, rồi bước lại gần chiếc quan tài và chạm vào các hoa văn kỳ lạ trên nó. Mỗi lần bàn tay của cô chạm đến đâu, chỗ đó bỗng nhiên phát sáng một cách lạ thường tựa như một ngôi sao đang được chiếu sáng trên bầu trời. 

*Cậu cho tôi mượn cái ô kia một tí được chứ.* - Zodiac chỉ tay vào chiếc ô màu đỏ mà khi nãy Eric chăm chú nhìn. 

Nó thật sự làm cậu ngạc nhiên, tại sao cô ta lại chú ý đến vật này? Nhưng có vẻ đây cũng chẳng phải là lúc để suy nghĩ về việc đó, Eric nhanh chóng cúi xuống và nhặt chiếc ô rồi đặt vào tay Zodiac. 

*Vật này … này Eric, đưa tôi mượn một ngón tay của cậu một chút!* - Cô đưa tay còn lại nắm lấy ngón tay của Eric, đưa lại gần mặt mình và … ngậm nó, Eric bắt đầu phát ngượng, mặt cậu ửng đỏ đến tận mang tai, trong lúc bấn loạn, cậu lắp bắp nói:

“Kh-khoan đã nào! Cô làm gì vậy? Sao lại ngậm n-” 

Nhưng cậu chưa kịp nói hết câu thì …

*Ngoạm …!!!!!!* - Zodiac cắn luôn vào tay cậu rồi nhả ra.

“Oái …! Đau quá! Cái gì thế này ??? Sao tự dưng lại cắn tay tôi? Chảy máu rồi này!” Eric giật tay mình ra, một vài giọt máu đang ứa ra từ vết cắn. Cậu bắt đâu loay hoay kiếm một thứ gì đó để cầm máu lại.

Nhưng Zodiac lại tiếp tục níu tay cậu lại và nói bằng giọng gắt gỏng: 

*Tên ngố này! Đứng yên cái coi nào!* - Cô kéo ngón tay của cậu vào cạnh cây dù và để những giọt máu nhỏ giọt vào đó. 

Chỉ vài giây sau, chiếc ô bỗng dưng phát sáng màu đỏ một cách mãnh liệt. Zodiac chỉ cười nhẹ rồi nâng nó lên một cách cẩn thận, chỉ trong chớp mắt, lớp vỏ bằng gỗ và giấy của nó bị tróc ra … để lộ bản chất thật sự bên trong – Thanh kiếm màu đen với những hoa văn kì lạ đỏ như máu - Nó dần dần rời khỏi tay Zodiac và bay lên trên một khoảng không vô định. 

Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 3 938984730_347146253_574_574
*Tôi đoán không sai, đây chính là chìa khóa, một trong những thanh kiếm lừng danh mang sức mạnh khủng khiếp trong thần thoại Bắc Âu, Cội Nguồn Của Tội Lỗi – Merodach. Không ngờ một thứ như vậy lại ẩn giấu dưới hình dạng một cây dù bình thường. Cũng nhờ khi nãy cậu chăm chú nhìn nó tôi mới nhận ra đấy! Dù cậu không phải con ruột trong gia đình, nhưng có vẻ máu của cậu vẫn có tác dụng mở phong ấn.* - Zodiac quay qua nói rồi cười lớn, cô đưa tay nắm lấy chuôi kiếm rồi kéo nó xuống một cách dễ dàng và đặt vào tay Eric kèm với lời nói:

*Cậu cầm lấy thanh kiếm này và chém mạnh vào ổ khóa xem, tôi nghĩ là sẽ được đấy!*

“Khoan đã nào? Tại sao cái ô của em gái tôi lại trở thành một thanh kiếm như thế này? Nó rõ ràng là do cha mẹ nuôi tôi tặng cho con bé mà? Không lẽ …” – Chưa nói hết câu, bổng dưng Eric chợt cứng miệng, rồi cậu nhìn chăm chăm vào thanh kiếm trên tay, có một thứ gì đó … rất xấu xa và đen tối như đang muốn nuốt chửng cậu. Thanh kiếm này … giống như có ý thức riêng của nó. 

*Cậu hãy cẩn thận một chút, không phải tự nhiên thanh kiếm này được gọi là Cội Nguồn Của Tội Lỗi đâu, theo thần thoại Bắc Âu, nó là bản gốc để chế tạo Quỷ Kiếm Gram, thậm chí cả Caliburn của vua Athur cũng được chế tạo từ một phần sơ đồ của nó, nếu cậu không cẩn thận, thì nó sẽ nuốt chửng cậu luôn đấy. Còn về tại sao Sarah lại có một thứ như vậy, hay chính xác tại sao cha mẹ nuôi cậu lại tặng nó cho con bé, thì lúc rảnh rỗi sao cậu không thử tự điều tra nhỉ? Về thân phận của họ, cũng như … thân phận của cậu. Đương nhiên là khi cậu hoàn thành việc của tôi xong đã.* - Nói xong, Zodiac đưa tay đỡ giúp Eric một phần đuôi của thanh kiếm Merodach. Cả hai cùng nâng nó lên và cố gắng hướng mũi kiếm về chiếc quan tài.

Rầm …! Chỉ với một đường kiếm, cái ổ khoá vỡ ra thành nhiều mảnh rồi rơi xuống đất. Nắp của chiếc quan tài tự động mở bung ra để lộ một khoảng không bên trong …

“Cái … gì thế này. Đây là thứ cô tìm kiếm sao Zodiac?” – Eric lắp bắp. Bên trong quan tài hoàn toàn không có vật gì cả, tất cả những gì cậu thấy là một vòng xoáy màu đỏ thẫm bên trong nó, nếu dùng từ chính xác để miêu tả thì nó giống như con đường để thông đến một nơi nào đó.

*Chính là nó đấy, con đường dẫn đến quá khứ. Nhưng Eric này … trước khi lên đường, tôi có việc muốn hỏi cậu, nếu bây giờ cậu không muốn đi nữa thì vẫn còn kịp đấy, tôi đã suy nghĩ kĩ rồi, không việc gì phải ép cậu cả, tôi sẵn sàng trao trả Sarah cho cậu, và tôi cũng sẽ cho cậu giữ chiếc vòng Limiter đó để kéo dài tuổi thọ của mình … Cậu có chắc chắn rằng mình muốn theo tôi chứ? Dù sao tôi cũng là thần, không có cậu đi theo thì cũng không sao đâu …* - Zodiac ngập ngừng nói, mặt cô hơi cúi xuống một chút, đôi tai cũng cụp xuống như đang biểu hiện một nỗi buồn nào đó không thể nói ra. 

Nhưng rồi những gì cô nhận được còn vượt qua những gì cô mong đợi. Eric đưa một cánh tay đặt lên vai cô rồi nói với cô bằng một chất giọng rất chân thành:

“Cô sao thế? Đến đây rồi tự dưng lại nói như vậy là sao? Nữ Thần? Ai quan tâm cô là gì cơ chứ? Sarah bây giờ đang rất an toàn ở chỗ cô phải không? Hơn nữa cô lại là ân nhân cứu mạng của tôi, tôi sẽ không bao giờ bỏ rơi ân nhân của mình khi họ gặp khó khăn đâu, và tôi càng không bao giờ từ chối một cô gái đang cần giúp đỡ cả. Cô không cần phải lo lắng, sau lần chết vừa rồi, tôi biết như thế nào là quý trọng mạng sống của mình, tôi sẽ không chết một cách dễ dàng hay làm gánh nặng cho cô đâu!”

Lần đầu tiên trong cuộc đời, Zodiac được nghe những lời như thế này. Vì một lý do nào đó, trái tim của nữ thần trẻ tuổi này bỗng nhiên cảm thấy ấm áp vô cùng, cô nở một nụ cười nhẹ, rồi đưa hai tay đặt áp sát lồng ngực của mình …

“Ủa … Sao vậy ? Khó thở à? Sốt sao? Mà tôi nghĩ thần đâu có bệnh hoạn gì được đâu nhỉ?” – Eric tròn xoe mắt và cúi người xuống nhìn chằm chằm vào mặt Zodiac. 

Bốp ….!!!! Theo phản xạ tự nhiên có đi kèm với một chút ngạc nhiên khi một thằng con trai chủ động áp sát vào mặt mình, Zodiac vung tay đập mạnh vào lưng Eric khiến cậu ta ngã luôn vào lỗ xoáy bên trong quan tài

“Cô … làm cái quái gì thế-ế-ế-ế-ế ……..!” Eric hét lên, âm thanh vang vọng từ trong cơn lốc ra ngoài khiến cô nàng phải bật cười. Sau vài giây định tâm lại, Zodiac nhìn vào chiếc quan tài đã được mở nắp rồi nói bằng một giọng man mác buồn:

*Eric … liệu có phải tôi đã ép cậu nhảy vào cái quan tài của chính mình? Nhưng thật sự … lòng tốt của cậu làm tôi thấy khó chịu quá … Tại sao tôi lại cảm thấy đau nhói như thế này? Cậu thật kỳ lạ, cũng bởi vì thế, tôi cảm thấy rằng, những ký ức mà mình cố gắng giành lại được … hoàn toàn không uổng phí.* - Nói xong, Zodiac cũng từ từ nhảy xuống chiếc quan tài rồi dùng khả năng của mình để đóng nắp của nó lại và khiến nó biến mất …

.
.
.

Ngày 20 Tháng 6 Năm 2021 … 

*Tính dậy, tỉnh dậy đi Eric …! Chúng ta đến nơi rồi* - Một giọng nói vang lên khiến Eric phải ngồi dậy, cậu vươn vai ngáp dài một hơi rồi mở mắt nhìn xung quanh.

Cả hai nhận ra mình đang ở sân thượng của một tòa nhà, hay có lẽ là … một trường học. Mặt trời đã lên khá cao chứng tỏ đang vào buổi trưa trong ngày. Từ trên nhìn ra ngoài thì có thể nói ở đây khá yên tĩnh, có vẻ do thời gian này trong ngày có ít người ra khỏi nhà. 

Eric đứng thẳng dậy, bám tay vào ban công rồi quay sang nhìn Zodiac, rồi lại đưa mắt nhìn xuống phía dưới. Trông chốc lát, cậu nhận ra mình vẫn đang cầm chắc thanh kiếm Merodach trên tay giống như nó đã là một phần cơ thể không thể cắt rời của cậu. Nhưng chính cậu cũng không để tâm đến việc đó lắm, bởi cũng chỉ vài giây sau, thành kiếm lại biến thành chiếc ô màu đỏ vô hại. Cậu bước lại gần Zodiac đang ngồi đó và hỏi bằng một giọng khá “ngớ ngẩn”: 

“Đây thật sự là quá khứ ư? Tôi cảm thấy nó khá giống với chỗ của tôi ở”

Zodiac lập tức lôi ra một chiếc điện thoại có hình dáng khá kỳ lạ ra và nhìn vào đó. Sau đó cô nói:

*Bây giờ là 14 giờ 23 phút 52 giây ngày 20 tháng 6 năm 2021, chúng ta đã đến quá khứ trước cuộc chiến tranh hạt nhân khoảng 6 tháng. Còn đây là thành phố biển mang tên Đà Nẵng thuộc một quốc gia nhỏ Việt Nam, trong đây cũng không còn nhiều thông tin về nó lắm, nhưng ít ra chúng ta cũng biết mình đến đúng nơi. Eric này, những gì về lịch sử mà cậu học, nó nói gì về cuộc chiến sắp đến?* - Hết câu, cô đứng dậy, cất chiếc điện thoại vào một cái túi nhỏ ở một bên váy rồi cũng bước lại gần phía ban công và ngắm nhìn khung cảnh bên dưới. 

“Ý cô là cuộc chiến hạt nhân à? Tất cả những gì tôi biết là năm nó khởi đầu và nó được kết thúc như thế nào, những cái như diễn biến hay nguyên nhân thì là bí mật quân sự.” – Eric trả lời, cậu hướng mắt nhìn về phía xa … 

Zodiac chỉ tay xuống phía dưới và nói bằng giọng cực kỳ nghiêm túc: 

*Mọi thứ … đã bắt đầu rồi!* 

Eric lập tức nhìn về hướng cô chỉ tay, một đám đông đang kéo đến từ phía cuối con đường. Nhưng khi họ càng chạy đến gần hơn, Eric nhận ra, trên người họ, ai cũng nhuốm đầy máu, và trên cơ thể thì có vô số các vết thương, các vết xâu xé, các vết cắt chém xuyên qua da thịt để lộ ra cả những bó cơ còn rỉ máu, dấu vết đánh đập khiến cơ thể méo mó, biến dạng đến nỗi, không ai có thể gọi “họ” là con người, à không, là một sinh vật sống nữa. Còn dáng đi của chúng rất quái đản, hệt như một cái xác không hồn: tay chân thì quờ quạng một cách vô thức, mắt trợn ngược, không còn con ngươi, còn cái miệng thì thật khủng khiếp: cả răng, cả lưỡi, cả vòm miệng đều bê bết máu, thậm chí một số tên còn đang nhai ngấu nghiến mấy mảnh quần áo, các mảnh thịt và xương còn dính máu của một sinh vật xấu số nào đó, chúng há, không, chúng “banh” miệng của mình ra hết cỡ, có cảm giác như hàm dưới không còn kết dính với hàm trên nữa, to hết mức như thể chúng muốn nuốt chửng bất cứ thứ nào chúng thấy và … chúng bắt đầu tấn công bất kỳ người nào, bất kì sinh vật nào trước mắt chúng, giống như một bầy ác thú đang say máu cuồng sát vậy.

Cái quái gì thế này? – Eric hoảng hốt nhìn xuống khung cảnh bên dưới, mọi chuyện đã bắt đầu tồi tệ hơn bởi ... con người đang … bắt đầu ăn thịt lẫn nhau, chuyện gì đã xảy ra với họ …?

*Ở chỗ cậu chắc cũng có lưu lại vài bộ phim về Thây Ma hay Xác Sống gì đó phải không? Cậu có thể áp dụng nó vào trong trường hợp này đấy! Đây chính là nguyên nhân dẫn đến chiến tranh hạt nhân - Rò rỉ vũ khí sinh học - Những kẻ ở bên dưới không còn là con người nữa đâu, chúng không còn cảm giác cũng như cảm xúc, và sức mạnh của chúng có thể nói là gấp đôi hoặc gấp ba người bình thường, hơn thế, bất kỳ ai bị chúng cắn đều sẽ trở thành một thứ giống hệt chúng. Một thứ vũ khí hủy diệt hoàn hảo phải không? Nhưng chắc cậu cũng biết hậu quả khi để nó mất kiểm soát nhỉ? Đây chỉ là khởi đầu thôi … Tôi nghĩ những việc tương tự thế này đang xảy ra trên khắp thế giới chứ không chỉ riêng quốc gia này.* - Zodiac nhắm đôi mắt của mình lại rồi quay lưng lại, rồi cô rút ra một chiếc thẻ màu đen kỳ lạ có in hình chòm sao Thiên Mã và đưa nó cho Eric. 

“Từ từ đã nào, tôi nghĩ điều này quá vô lý, nếu thật sự quân đội nghiên cứu mấy thứ này, thì rò rỉ ở một quốc gia là có thể, nhưng quốc gia nào cũng bị rò rỉ thì là chuyện không tưởng, làm thế nào trùng hợp như vậy được cơ chứ?” – Eric lập tức lên tiếng thắc mắc, ánh mắt cậu vẫn dán chặt vào khung cảnh ở phía dưới, mọi thứ mỗi lúc một tệ hơn, số lượng của thây ma đang tăng lên một cách chóng mặt, không khéo chỉ khoảng đến tối, nơi này sẽ trở thành một thành phố chết

*Đương nhiên là không có chuyện trùng hợp như vậy, nhưng nếu có một kẻ nhúng tay vào, một vị thần chả hạn, thì điều này là hoàn toàn có thể. Tất cả những thứ này chỉ là bước chuẩn bị của một trò chơi quyết định số phận nhân loại … Chiếc thẻ vừa rồi tôi đưa chính là vé tham dự đấy! Tôi sẽ làm mọi cách để giúp cậu trở thành người chiến thắng …* - Zodiac trả lời rồi ngồi xuống.

“Tôi vẫn chưa hiểu? Tại sao một vị thần nào đó lại xen vào việc của con người? Mà trò chơi là sao? Tại sao một trò chơi lại có thể quyết định số phận của nhân loại?” – Đầu Eric càng lúc càng rối lên vì vừa phải nhìn khung cảnh ở dưới, vừa phải nghe những lời mà mình không thể hiểu được … 

Zodiac mỉm cười rồi chỉ tay về phía cửa ra của sân thượng và nói:

*Sao cậu không hỏi người đứng đằng sau cánh cửa đó kìa, cô ta biết tất cả đấy.* 

“Ôi … Bị phát hiện rồi à? Cô già rồi nhưng mắt vẫn còn tinh tường phết nhỉ? Zodiac? Bạn cũ của tôi ... Phải rồi, còn cả cậu nữa đấy Eric, tôi đã mất công đem cậu về nhà để cậu nghỉ ngơi, thế mà chỉ mới hở ra một chút cậu đã chạy theo gái đến một nơi như thế này là sao?” – Một giọng nói cực kỳ quen thuộc phát ra từ phía sau cánh cửa, người bước ra là một cô gái với mái tóc đen dài, mặc một bộ đồ thun bó sát người … cô ta .. hoàn toàn không xa lạ gì với Eric …

“A…Alex ??? Sao cậu lại ở đây?” – Eric thốt lên một cách ngạc nhiên khi nhìn thấy cô gái trước mặt mình. Đó không ai khác chính là Alex, nhưng cô ấy rất khác với bình thường, bởi giờ đây, Eric có thể cảm nhận được, một nguồn sức mạnh khủng khiếp thậm chí hơn cả Zodiac đang phát ra từ “cô hàng xóm thân thiện” của cậu. 

Alex không nói gì, chỉ mỉm cười nhìn Eric rồi đưa một cánh tay lên trời, mây đen bỗng nhiên kéo đến khiến cả bầu trời phải đổi sắc. Một tia sét đánh xuống trước mặt Eric mang theo một nguồn năng lượng khổng lồ bao trùm lấy Alex rồi truyền xuống mặt đất tạo nên một màn khói dày đặc.

“Đến đây nào … kẻ bảo vệ của Thiên Đường, Enkidu …!” 

Ngay lập tức, không khí xung quang Eric chợt biến động, cậu có thể cảm thấy nhưng cơn gió gào thét mạnh hơn, sắc bén hơn, chúng liền cuộn màn mây đen kịt kia lại, hình thành một cơn lốc nhỏ giữa bầu trời tối đen. Một tia sét màu vàng đánh vào tâm cơn lốc, giáng xuống cạnh bên Alex, khiến đất đá và bụi mù văng tứ tung, Eric buộc phải đưa hai tay lên để che chắn.

Đám khói cũng dần dần tan đi, để lộ ra Alex đang nhếch mép cười cùng với ... một kẻ khác đang đứng kế bên cô.

Bóng người đứng cạnh Alex giờ đã hiện ra rõ trước mặt Eric, một cô gái? Không đúng hơn là…..một chàng trai với mái tóc dài màu xanh lá, trên người chỉ mặc một bộ đồ trắng. Hai tay của “anh ta” cầm chặt một sợi dây xích bằng vàng.

Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 3 939622284_1443105240_574_574
“Haizzzz, cô triệu hồi tôi ngay luôn đấy à? Cô đề cao đối thủ đến thế sao?” – Enkidu, kẻ vừa được Alex triệu hồi, thở dài chán chường rồi nói bằng một chất giọng nói lạ thường, nó hơi giống như giọng của một đứa con trai chưa bể giọng nhưng lại nghe êm dịu không khác gì giọng của con gái.. 

Bỗng dưng, mắt cậu nheo lại, rồi chăm chú nhìn Eric:

“Ấy khoan, kia cóphải là…..một mảnh vòng bằng vàng không ? Sao chất liệu của nó giống với vũ khí của tôi thế ????” – Enkidu không giấu được vẻ ngạc nhiên và chỉ tay vào chiếc vòng cổ Limiter mà Zodiac đã đeo cho Eric lúc nãy. 

“Có gì đâu mà lạ lẫm vậy, nó vốn được trích từ một phần vũ khí của cậu kia mà.” – Alex lên tiếng

“Khoan đã … Alex?? Chuyện này là thế nào? Làm thế nào mà cậu có thể ở đây” – Eric lui lại và nói trong tâm trạng ngạc nhiên cực độ - "Mà ...Một phần vũ khí sao? Zodiac, khi nãy cô có nói chiếc vòng này được trích từ sợi xích trói bò thần trong truyền thuyết của người Uruk đúng không? Chẳng lẽ tên này là ...?”

Không đáp lại thắc mắc của Eric, Zodiac chỉ cười nhẹ và nói:

*Thật tình … vừa mới thấy mặt đã triệu hồi Hộ Vệ, định đánh nhau luôn tại đây à? Người ngoài nhìn vào không khéo lại tưởng nhầm tôi và cô đang đánh ghen giành trai đấy! Nhưng mà không sao, tôi cũng không ngại cho cô một trận trước khi ép cô giải thích hết cho anh chàng này đâu …!* – Zodiac đứng lên, cô đưa cánh tay mình lên trời giống hệt như Alex vừa làm rồi hét lớn:

*Triệu hồi ... Kẻ bảo vệ ngai vàng, Gilgamesh!* 

Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 3 941758268_1537131627_574_574
.
.
.
.


To be continued


Được sửa bởi Dream2012 ngày Wed Nov 06, 2013 7:41 am; sửa lần 1.
 
dancecolor
Học sinh nhà Khí
dancecolor
Giới tính : Nam
Zodiac : Aquarius
Tổng số bài gửi : 81
Birthday : 07/02/1995
Join date : 28/10/2013
Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 3 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 3   Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 3 Icon_minitimeTue Nov 05, 2013 8:33 pm

Chap 3, chap 4 sẽ do Dream solo nhé , mọi người nhớ ủng hộ bọn mình , thanks nhiều :3
 
cherryshen
Học sinh nhà Lửa
cherryshen
Giới tính : Nữ
Zodiac : Sagittarius
Tổng số bài gửi : 124
Birthday : 07/12/1996
Join date : 29/07/2013
Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 3 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 3   Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 3 Icon_minitimeWed Nov 06, 2013 12:36 am

yeah đây là sự trở lại quá khứ của Dream Land 1 phải không? cháp này đánh sai chữ hơi nhiều, 
Dể chịu -> dễ chịu, đang lẽ -> đáng lẽ, khe hỡ -> khe hở, 
Cậu bắt loay hoay kiếm một thứ gì đó để cầm máu lại.
có thiếu chữ "đầu" không?
cuối xuống -> cúi xuống, dể dàng -> dễ dáng, man mát -> man mác, ngớ ngẫn -> ngớ ngẩn, đánh vết -> dấu vết, nghĩ ngơi -> nghỉ ngơi
 
Dream2012
Học sinh chưa nhận lớp
Dream2012
Giới tính : Nam
Zodiac : Sagittarius
Tổng số bài gửi : 65
Birthday : 20/12/1995
Join date : 21/04/2013
Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 3 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 3   Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 3 Icon_minitimeWed Nov 06, 2013 7:42 am

cherryshen đã viết:
yeah đây là sự trở lại quá khứ của Dream Land 1 phải không? cháp này đánh sai chữ hơi nhiều, 
Dể chịu -> dễ chịu, đang lẽ -> đáng lẽ, khe hỡ -> khe hở, 
Cậu bắt loay hoay kiếm một thứ gì đó để cầm máu lại.
có thiếu chữ "đầu" không?
cuối xuống -> cúi xuống, dể dàng -> dễ dáng, man mát -> man mác, ngớ ngẫn -> ngớ ngẩn, đánh vết -> dấu vết, nghĩ ngơi -> nghỉ ngơi
Đã fix chính tả rồi đó :D Dream bị ngọng dấu hỏi và ngã. 

Còn về cốt truyện thì mình hẻm nói trứoc được gì đâu :">
 
cherryshen
Học sinh nhà Lửa
cherryshen
Giới tính : Nữ
Zodiac : Sagittarius
Tổng số bài gửi : 124
Birthday : 07/12/1996
Join date : 29/07/2013
Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 3 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 3   Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 3 Icon_minitimeWed Nov 06, 2013 10:40 pm

Dream : vâng nói trước thì đâu còn thú vị, tiếp tục theo dõi sự thật sẽ dần được khám phá. :3
 
Sponsored content
Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 3 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 3   Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 3 Icon_minitime

 
 

Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 3

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Similar topics

-
» Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 5
» Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 7
» Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 1
» Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 2
» Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 4
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Truyện 12 chòm sao :: Lớp học văn :: Gian truyện 12 chòm sao :: Gian truyện thần thoại, phép thuật :: Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac-