Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng NhậpShop

Share
 

 Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 4

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Dream2012
Học sinh chưa nhận lớp
Dream2012
Giới tính : Nam
Zodiac : Sagittarius
Tổng số bài gửi : 65
Birthday : 20/12/1995
Join date : 21/04/2013
Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 4   Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 4 Icon_minitimeWed Nov 06, 2013 4:40 pm


Câu truyện 4: Trò chơi bắt đầu

Zodiac vừa dứt câu, thì bất chợt một ký hiệu lạ phát sáng lên ngay trên bàn tay của cô, và rồi một tia sét đánh thẳng xuống trước mặt mọi người – cũng như cách mà Enkidu xuất hiện - bụi khói dày đặc xuất hiện bao trùm cả khu vực. Chỉ vài giây sau, bên cạnh Zodiac toả ra những tia sáng hoàng kim đẹp rực rỡ ,một bóng người dần hiện ra …

Khi luồng khói tan đi, Eric liền nhìn chằm chằm vào người vừa xuất hiện, cậu trố mắt một cách kinh ngạc, bởi chính cậu giờ đây cũng chẳng còn có thể tin vào những gì mình đang thấy. Trước mặt cậu là một cô gái trẻ, mái tóc vàng óng như mặt trời của cô như đang hòa vào bộ giáp phục tỏa sáng một cách lộng lẫy ánh hoàng kim … Cô ta nhìn xung quanh rồi nghiêng đầu, đôi mắt to màu đỏ thẫm khẽ chớp chớp với một vẻ ngây thơ như một đứa trẻ.

Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 4 941758268_1537131627_574_574
Cảm xúc của Eric cũng thay đổi nhanh chóng từ lúc được “diện kiến” Gilgamesh - kẻ mới được Zodiac triệu hồi, từ tò mò pha chút sợ hãi đến ngạc nhiên, sau đó cậu dán chặt mắt vào cô ta:

“Tai...tai....tai...” – Eric lắp bắp không thành tiếng, tay cậu run run chỉ vào cô gái, cứ như thể cậu đang nghĩ đôi mắt cậu đang lừa dối chính cậu vậy, rồi Eric hét lên:

“LÀ TAI MÈO SAO ?????????”

“Chắc …chắc….” – Eric nghĩ, cậu đang tự trấn an mình - “không phải đâu, đó chỉ đồ trang trí thôi, chỉ là sở thích của cô ta thôi, không phải là tai th……”

Mặt Gilgamesh nhăn lại, bằng một giọng tức tối, cô quát thẳng vào mặt Eric:

“Mắt ngươi để trang trí à, nghĩ ta yếu như mèo sao, đồ ngốc. Đây là tai sư tử! SƯ TỬ đấy!” – Cô trừng mắt lên, như muốn để Eric thấy cặp mắt của chúa sơn lâm đang giận dữ, và cũng bằng “tiếng gầm” của sư tử, Gilgamesh to giọng: “Còn đứa nào bảo đây là tai mèo không hả, hả ?” *lườm về phía Alex và Enkidu*

Chẳng phải sư tử cũng có họ mèo sao…? - Eric thầm nghĩ, nhưng có cho vàng cậu không dám nói ra vì nếu đây là người do Zodiac triệu hồi ra, thì cũng không nên chọc tức cô ta làm gì.

“Nè nè, thân thiện và lịch sự chút đi, trố mắt ra nhìn chằm chằm vào con gái nhà người ta như thế là khiếm nhã lắm” – Zodiac huých vai Eric, đoạn cô nói với vẻ một vẻ đầy tự hào “Để tôi giới thiệu cho cậu, đây là Gilgamesh, một vị vua vĩ đại trong thần thoại cổ của người Sumer, hiện tại, vì một số lí do mà cô ấy đang làm cận vệ cho tôi”

Đương nhiên là Eric có biết về vị vua huyền thoại này, bởi cậu từng đọc qua một số ghi chép cũ còn sót lại của nền văn hóa cổ đại này. Nhưng … vấn đề ở đây không chỉ có vậy, vì vị vua mang cái tên Gilgamesh mà cậu biết là … đàn ông. Không thể nào là một cô gái như thế này được, đã thế còn rất…dễ thương nữa, chuyện này hoàn toàn trái ngược với huyền thoại mà cậu, cũng như cả nhân loại được biết, hơn nữa, Zodiac có thể triệu hồi một nhân vật như lớn thế làm hộ vệ sao?

“Không phải là hộ vệ, mà là đồng minh thôi, là bạn bè giúp đỡ nhau khi cần thiết thôi” – Gilgamesh lên tiếng chống chế, dường như cô muốn phủ nhận khúc “hộ vệ” – “Này tên ngố kia, rõ chưa, chỉ là bạn bè thôi nh…..”

Một sợi xích vàng đột ngột bay thẳng vào chỗ Gilgamesh, ngay lập tức, cô xoay người né tránh để nó trượt và đập mạnh xuống đất

*Uỳnh*

Eric nhanh chóng nhảy ra phía sau một chút, khung cảnh trước cậu giờ đây thật khủng khiếp, sàn sân thượng gần như đã bị xẻ làm hai chỉ với một đòn tấn công đơn giản đó.

Cậu xoay người qua để xem xét lại tình hình, thì ra chính Enkidu đã động thủ, và người ra lệnh cho cậu ta không ai khác mà chính là: Alex

“Tai Mèo, im mồm đi, chỉ là thú triệu hồi thôi mà nói lắm thế, tính xem như bọn ta không tồn tại ở đây hả?” – Alex chỉ tay vào đôi tai của Gil rồi nói bằng giọng bực tức.

“Gừ ừ ừ…ngươi…” Gilgamesh giận run, cô gằn giọng về phía Alex, một chút ít dễ thương ban nãy đã biến mất, thay vào đó là một dáng vẻ giận dữ, đầy sức mạnh của một vị vua đã đi vào truyền thuyết.

“Khoan đã nào” – Zodiac giơ một cánh tay lên trước mặt Gil, ý bảo hộ vệ của mình hãy bình tĩnh lại, đoạn cô quay sang nói với Alex bằng một giọng thách thức “Khá khen cho cô, dám động thủ à, tôi sẽ xem đó như là lời tuyên chiến”

“Rất đúng ý tôi” Alex cười khinh khỉnh, rồi hô “Enkidu, sẵn sàng đi”

“Gilgamesh” – Zodiac ra lệnh, ngay sau đó Gilgamesh liền niệm chú “Đến đây, vũ khí của ta, một trong mười tám khí cụ của thần thánh, Runaan!”

Tức thì trên tay Gil phát sáng dữ dội, một ánh sáng màu vàng thuần khiết, màu vàng của ánh nắng rực rỡ chốn thiên đường. Ánh sáng đó dần dần thành hình, tạo nên hình dáng của một cây cung tuyệt đẹp, thân cung có màu vàng rực rỡ, chạm trổ nhiều chi tiết cực kì tinh xảo, nhìn vô cùng hoàn mĩ và cũng không kém phần mạnh mẽ, thật xứng đáng là vũ khí của thần linh.

Chứng kiến cả hai bên đều thủ thế, Eric chợt im lặng, cậu không biết phải nói hay làm gì vào thời khắc này, cả Enkidu lẫn Gilgamesh đều là những nhân vật trong thần thoại, mà khi những nhân vật trong thần thoại đánh nhau, thì không khéo cả nơi này thành bình địa mất, cả Alex nữa… Nhắc đến Alex, những khúc mắc trong Eric lại trỗi dậy: rốt cuộc Alex thật sự là ai mà có được quyền năng ngang hàng với một tạo vật thần thánh như Zodiac ? Liệu Alex có còn là cô hàng xóm “thân thiện” mà cậu từng biết ? Rốt cuộc chuyện gì đang diễn ra ?

Hàng trăm câu hỏi dần vây quanh tâm trí Eric, và có lẽ cậu sẽ không trở về với thực tại nếu cậu không cảm thấy không khí quanh cậu đang trở nên ngày càng nóng bức.

“Nóng quá, nóng như lò lửa vậy, từ đâu, do ai làm?” Eric lảo đảo, sức nóng làm cậu đứng không vững, mắt mờ đi, cổ họng khô dần, dù vậy, cậu vẫn nhận thấy, Enkidu đang quay vòng vòng cái sợi xích của cậu ta, và chính nó là nguyên nhân gây nên nguồn nhiệt khủng khiếp này, càng quay nhanh, sợi xích càng toả ra nhiều nhiệt, sức nóng khủng khiếp đến nỗi có thể làm tan chảy bất cứ cái gì nó quét qua.

“Thật kinh khủng, họ mà đánh nhau thì nơi này thành bình địa thật mất.” - Eric khẽ rùng mình rồi đưa hai tay chắp về phía trước, cậu cố gắng tưởng tượng lại năng lực của mình và tạo ra một vòng tròn bảo hộ nhỏ giúp cậu thoát được cái nóng “Vàng Chảy Đá Tan” này.

“Hà…hà….hà, dễ chịu hơn rồi, không biết phía Zodiac sao rồi..” - Eric quay sang phía của Zodiac, và điều làm cậu ngạc nhiên là, cả Zodiac lẫn Gilgamesh, cả hai đều không suy suyển tí gì, thậm chí cả một giọt mồ hôi cũng không có, cứ như sức nóng kia chưa bao giờ chạm được tới họ vậy.

“Hỡi mặt trời, một trong những đấng tối cao kiến tạo nên thế giới, hãy trở thành cánh cung của ta, và tia nắng hãy trở thành mũi tên của ta, hãy để cho Bình Minh Rực Rỡ chiếu sáng vạn vật, và thiêu cháy kẻ thù của ta” – Gilgamesh giương cung, nó lập tức phát sáng rực rỡ tưởng như đang hấp thu hết ánh sáng mặt trời xung quanh, những hoa văn trên đó cũng nhấp nháy như đã chấp nhận lời thỉnh cầu của cô, và trên tay cô, những tia nắng cũng đang tích tụ lại, tạo thành một mũi tên bằng ánh nắng, rực sáng không gì sánh bằng.

“Chuẩn bị xong chưa, Tai mèo ??” Alex cười khinh khỉnh.

Nén cơn giận lại, Gil trả lời đầy tự tin “Ta có thể bắn nát ngươi ngay bây giờ, con nhỏ khó ưa”

Lập tức, Zodiac lăm lăm nhìn Alex – mặt đối mặt – cả hai cùng lườm nhau, sau đó nở một nụ cười đắc thắng, cả hai đều tự tin rằng mình sẽ là kẻ nghiền nát đối thủ.

“Cháy lên hỡi Xiềng Xích tội lỗi, và đập nát kẻ thù trước mắt ngươi” – Enkidu hô to, sau đó lao vào phía Zodiac và Gil.

“Xuyên qua hỡi Quang Tiễn, và thổi bay kẻ thù của ta” – Gil đáp lại, giương cung lên, mũi tên căng cứng sẵn sàng bắn tan vật cản trước mặt.

Eric hoảng hốt, cậu dùng hết sức lực để tăng cường thêm lực phòng thủ cho chiếc khiên của mình. “Thánh thần đánh nhau người phàm chết” – Eric nghĩ thầm như vậy, và cậu cũng chỉ có thể làm như vậy, cũng như cầu mong cho cậu và cả thành phố này vẫn còn có thể chào đón ngày mai …

~Một lúc sau~

Khác hẳn với dự đoán của Eric, không gian im lặng đến bất ngờ, không hề có tiếng vũ khí va nhau, không hề có tiếng la hét hay bất cứ âm thanh gì liên quan đến cuộc chiến cả, tất cả những gì cậu nghe là 1 tiếng “Uỳnh!”, giống như có thứ gì đó vừa đâm mạnh vào đất…..

Eric từ từ mở mắt, cậu ngạc nhiên khi thấy cả Gilgamesh lẫn Enkidu vẫn đang đứng yên, cung tên trên tay Gil vẫn còn đang căng, còn sợi xích của En vẫn quay vòng vòng chuẩn bị giáng xuống, không phải là họ dừng đánh nhau, mà là có gì đó đang ngăn cản trận chiến này.

Cậu nhìn kĩ hơn, thì ở dưới đất, ở giữa nơi mà Gil và En đang đứng, có 1 thanh kiếm kì quái đang cắm chặt vào mặt đất. Một thanh gươm kì lạ với chuôi ngắn và đốc kiếm màu vàng, nhưng lưỡi kiếm lại xẻ đôi ra và có nhiều hoa văn trên đó, một thanh kiếm không bình thường. Đất đá xung quanh bị xới tung lên, hệt như vừa có một vụ nổ ở đó vậy, hẳn là nó phải được ném bằng một lực cực mạnh. Eric hết nhìn thanh kiếm, lại dáo dác nhìn xung quanh, như đang tìm hiểu xem mấy nó từ đâu bay tới…

Đang loay hoay nhìn ngó, thì bỗng có một giọng nói khàn khàn nhưng đầy sát khí, rất đáng sợ vang lên:
“Hay nhỉ, trò chơi còn chưa bắt đầu, mà các ngươi đã đánh nhau rồi à”

Eric rùng mình, toát mồ hôi lạnh, bởi vì đây là lần đầu cậu nghe một thứ giọng ghê rợn như thế, nghe cứ như thần chết đang nói chuyện với mình, đang vẫy gọi mình vậy.

“Jack of Blades” – cả Zodiac và Alex đồng thanh, gọi tên kẻ bí ẩn đang giấu mình

“Jack of…..Blades??? Là sao, là tên người ư, tên gì lạ quá vậy ?” – Eric thầm hỏi, cậu nháy mắt với Zodiac, tỏ vẻ hoang mang, nhưng Zodiac lại ôn tồn gật đầu với cậu, ngụ ý “Ổn cả, cứ bình tĩnh”

Bỗng, từ lưỡi kiếm đang găm trên sàn trần, một làn khói đỏ như máu bốc lên nghi. Đám khói bốc lên thành một màn sương lớn, và, Eric có thể nghe được tiếng bước chân phát ra từ bên trong nó, một bóng người, đúng, một bóng người, người ấy từ từ bước ra, tay nắm lấy chuôi thanh kiếm đang cắm trên đất, tức thì, cả thanh kiếm tan ra thành sương, màn sương màu đỏ giống khi nãy, và màn sương ấy mau chóng tạo thành một cái áo khoác nửa người, trùm qua đầu của kẻ mới xuất hiện – Jack of Blades

Eric nhìn Jack với một vẻ cận trọng tối đa, trông hắn … thật…. rùng rợn, áo choàng đỏ thẫm như máu, khắp người phủ toàn giáp, dao và vũ khí, nhưng kinh dị nhất vẫn là cái mặt nạ dễ sợ mà hắn đeo, cái mặt nạ không có miệng, chỉ để lộ ra 2 con mắt đang trừng trừng nhìn Eric.

Hắn, sau khi “thẩm định” cậu xong, thì lại cất cái giọng khàn đục đáng sợ ấy lên một lần nữa để nhắc nhở, đúng hơn là cảnh cáo:

“Đừng có gọi tên ta, bây giờ ta là Mask”

“Mask à? Vậy là ngươi đã được chọn làm trọng tài à, làm cách nào hay thế ?” – Zodiac có phần ngạc nhiên.

“Dễ thôi, cứ giết sạch mấy thằng dám mon men cạnh tranh là được” - Jack, à không, Mask cười khoái trá – “Ehehehehe, khoảnh khắc được thọc tay vào bộ ngực chúng và lôi quả tim ra thật là đáng nhớ, đáng nhớ,EHEHEHEHEHE”

“Nè, nếu ngươi đến đây chỉ để khoe thành tích thôi thì biến đi, bọn ta đang bận” – Alex cau mày, khó chịu vì kẻ phá đám này xuất hiện.

Lập tức, Mask gằn giọng:

“Các người mới là kẻ cần im lặng đấy, trò chơi còn chưa chính thức bắt đầu, mà các ngươi đã dám đánh đấm sao, thật là ngang bướng, ta tuyên bố, từ giờ phút này, kẻ nào dám động thủ, kẻ đó sẽ bị truất quyền thi đấu, bởi chính tay ta

Cả Zodiac, Gilgamesh và Alex lẫn Enkidu đều tỏ ra thận trọng hơn, bọn họ từ từ hạ vũ khí xuống, và cũng thôi không hầm hè nhau nữa, bởi họ đều rõ, Mask không hề nói đùa.

Lúc đó, Mask liền hạ giọng:

“Tốt lắm, phải thế chứ, hà hà”

Zodiac hỏi hắn:

“Ngươi nói trò chơi chưa chính thức bắt đầu, vậy còn cái mớ zombies dưới kia là sao?” – Zodiac chỉ tay xuống khung cảnh địa ngục bên dưới.

“À à, đó cũng là lí do ta tới đây” – Mask trả lời – “Thứ nhất là để thông báo cho các ngươi và những người chơi khác biết, ta, đã trở thành trọng tài chính thức cho cuộc chơi này, và thứ hai là…..”

“Xin thông báo, VÒNG LOẠI chính thức bắt đầu” – Mask cao giọng thông báo

“Ồ, có cả vòng loại nữa à” – Alex cười cười – “Thú vị nhể”

“Đương nhiên, phải có vòng loại cho người thường chứ, còn thần thánh thì được tuyển thẳng rồi.” – Mask cười.

“Chậc, sao cũng được, thế cũng tốt” – Zodiac nói thầm

Eric đã nghe thấy hết từ nãy đến giờ, những câu hỏi ngày một nhiều thêm trong đầu cậu, Jack of Blades là ai? Mask là gì? Trò chơi mà hắn nói tới là gì? Vòng loại là sao? Tại sao Zodiac và Alex lại là ngoại lệ??? ???

Không chịu nổi nữa, Eric hét lên tất cả các câu hỏi của mình, làm như thế, để lòng cậu nhẹ đi một chút…

Sau một thoáng ngạc nhiên, Mask chỉ vào Eric và hỏi:

“Thằng nhãi nào đây ?”

Zodiac liền kéo tay Eric lại chỗ cô và bảo:

“À, đây là Eric, là….là gì nhỉ….” – Zodiac ngập ngừng – “À, là bạn đồng hành của tui”.

“Chà, Zodiac và thú cưng……Eric, thú vị nhỉ” – Mask nói thầm, rồi hất hàm - “Thế cô nỡ bắt hắn tham gia à, có chắc chắn không đấy?”

“Cho dù ta không bắt buộc, thì cậu ta cũng tham gia thôi” – Zodiac cười – “Quan trọng là ngươi có đồng ý hay không thôi”

“Hà hà, trông ta hẹp hòi vậy sao, thêm một hay hai con sâu con bọ đâu có to tát gì, miễn là hắn qua được vòng loại này.” – Mask cười khúc khích, đoạn hắn quay sang Eric:

“Nào nào, xin lỗi vì đã thô lỗ với cậu, Eric, để ta giới thiệu với cậu một chút, ta là trọng tài của trò chơi lần này, cứ gọi ta là Mask, cậu có gì khúc mắc thì cứ hỏi ta” – Mask cúi xuống nhìn thẳng vào mặt Eric, giọng hắn như đang cười, nhưng là giọng cười xảo quyệt của một con quỷ nhìn thấy con mồi đang sa vào tay mình…

Eric giật bắn, cậu hoàn toàn bị Mask áp đảo, hay đúng hơn, cậu bắt đầu sợ cái gì đó thật khủng khiếp sau tấm mặt nạ quái quỷ kia. Mặc dù cậu đã từng đối đầu và đánh bại một con rồng khổng lồ, đã từng mất mạng đi sống mong manh của mình một lần, cứ tưởng như trên đời chẳng còn gì được cho là đáng sợ đối với cậu nữa, nhưng giờ đây, khi đối diện với Mask, nỗi sợ hãi khủng khiếp ấy lại được dịp trào dâng trong thâm tâm cậu, một nỗi sợ còn lớn hơn cả cái chết…

Mask nhìn gương mặt của Eric một cách thích thú, hắn ngước lên, rồi cao giọng:

“Có vẻ như ở đây có người chưa hiểu luật, thôi thì ta sẽ giải thích cho vậy”

Rồi hắn quay sang Eric:

“Cậu Eric, cậu nghĩ trên thế gian này, ai là người cai quản khắp thế giới, ai là người thống trị toàn cõi, ai là người trông coi toàn bộ nhân loại?”

“Th….Thượng đế….” – Eric ngập ngừng, dù Zodiac đã nắm chặt lấy tay cậu, cậu vẫn có một cái gì đó rất đáng sợ, một thứ gì đó khiến cậu không thể nào an tâm được.

Mask khoái trá nhìn Eric rồi nói tiếp:

“Đúng rồi, vậy thì giả sử, nếu một ngày nọ, vị Thượng đế vĩ đại ấy biến mất, à không, băng hà thì sao?”

“Thì… Chẵng lẽ ...” – Eric thật sự bối rối, cậu cũng không thể hình dung nổi một cuộc sống mà không có sự cai trị của Thượng đế, quả thật, cậu cũng không bao giờ dám nghĩ đến một điều điên rồ như thế, nhưng đồng thời ... có vẻ như cậu cũng vừa nhận ra một điều gì đó rất mơ hồ ...

“Tất nhiên là sẽ có một cuộc chiến giành giật cái ngôi đó, cậu không hiểu sao, HAHAHHAHAHA” – Mask phá lên cười – “Một cuộc chiến tranh giành ngôi báu giữa các vị thần, một cuộc chiến cả vạn năm, vạn vạn năm mới có một lần, cậu nhóc, cậu nên lấy làm vinh dự khi được tham gia vào cuộc chiến mà ngay cả các vị thần cũng khó mà tham gia vào được, AHAHAHHAHAHAHA”

“Cuộc….cuộc chiến giành ngôi Thượng đế là sao…Zodiac?” – Eric ngơ ngác, cậu ngoái nhìn Zodiac như cầu mong một lời giải thích cho sợi dây định mệnh tàn khốc đang dần siết chặt lấy mình.

Đáp lại sự nài nỉ của Eric là sự lạnh lùng của Zodiac, lạnh lùng đến tàn khốc, cô buông tay cậu ra, đi về phía Alex và Mask, cô nói với cậu bằng một giọng nghiêm túc:

“Xin lỗi Eric, riêng việc này tôi không thể trả lời cho cậu, đây là điều cấm kỵ mà cậu phải tự tìm hiểu lấy”

“Để ta giải thích tiếp, cái đại dịch Zombies mà các người đang chứng kiến chính là hồi chuông báo hiệu cho vòng đầu tiên của trò chơi, vòng Loại, bất kì ai sống sót được sau một tháng kể từ bây giờ, sống sót qua cái địa ngục này sẽ đủ tư cách tham dự vào vòng sau, vòng Kín” – Mask vẫn tiếp tục câu truyện của mình mặc kệ cho tâm trạng của Eric

“Ông đùa à? Tôi thì có thể không thành vấn đề gì, nhưng đối với những người khác thì sao? Làm thế quái nào họ có thể sống được trong cái địa ngục này một tháng?” – Eric ngắt lời Mask và nói bằng giọng lo lắng.

“Không có lựa chọn nào khác dành cho loài người đâu, đó là cái giá rẻ nhất để cậu có thể tham gia vào cuộc chiến của các vị thần, hi vọng, một tháng sau gặp lại, chúng ta vẫn có thể nói chuyện được như thế này, hahaha, tất nhiên là chỉ khi nào cậu không bị nuốt chửng, EHEHEHEHEHEHEHEHEH” – Mask cười, một nụ cười man rợ nhất mà Eric từng nghe thấy.

Mask quay lưng lại, hắn nói với Zodiac và Alex:

“Đến lúc đi rồi, các “thí sinh”, phiền hai người hãy thu lại hộ vệ của mình, và đi theo ta”

Cả hai cô gái mới lúc nãy còn đang đằng đằng sát khí muốn tiêu diệt nhau, thế mà bây giờ lại nhất nhất nghe theo từng lời nói của tên Mask, cả hai liền thu lại hộ vệ của mình, và ngoan ngoãn bước theo hắn.

“Khoan, khoan đã, Zodiac, cô đi đâu vậy, Mask, ngươi tính dẫn họ đi đâu ?” – Eric hét lên

Mask liền ngoái đầu lại:

“Ủa, ta chưa nói với cậu à?” – Mask thở dài – “Chà chà, tệ quá tệ quá, thân là giám khảo mà ta chưa giải thích cho cậu kĩ càng, xin lỗi, xin lỗi….”

Eric gắt:

“Đừng nói nhiều nữa, ngươi….”

Nhưng Mask liền ngắt lời cậu, hắn nghiêm giọng:

“Cậu Eric, ta khuyên cậu nên có thái độ đúng mực và tôn trọng đối với ta, vị trọng tài đáng kính trong trò chơi này, nếu cậu còn có thái độ như thế nữa thì….ta, không dám chắc sẽ không phanh thây cậu ra đâu.”

Eric gượng lại một chút, toàn thân cậu dường như cứng đờ chỉ bởi sát khí mà Mask toát ra, một luồng khí khủng khiếp như một con quái vật đang gào thét. Hắn thật sự không nói đùa – Eric thầm nghĩ với tâm trạng khá hoang mang.

“Eric, bình tĩnh lại, Eric!!” – Zodiac hét lên, và nhờ thế, Eric mới hoàn hồn lại đôi chút.

“Zodiac, cô….” – Eric tính nói điều gì đó, nhưng cậu đã bị Mask chen vào:

“Cậu Eric, ta biết là cậu hiện tại vẫn còn nhiều chuyện thắc mắc và cũng không muốn bị tách khỏi Zodiac, nhưng rất tiếc, luật vẫn là luật, cô ta và Alex, không thể tham gia cùng cậu được”

Vừa nói, Mask rút cái áo choàng nửa đầu của hắn ra, lập tức, nó biến lại thành thanh kiếm ban nãy, Mask cầm nó và nói:

“Sword of Aenons, hãy tỉnh dậy, và mở ra, Path of Aenons”

Vừa dứt lời, Mask cầm thanh kiếm chém mạnh vào khoảng không phía trước, ngay lập tức, Eric nghe thấy tiếng không gian bị rách, nó đau đớn oằn mình, để lại một vết cắt lớn trên không khí. Chỉ lát sau, cậu thấy như không gian đang bị hút vào nó, không gian xung quanh vết cắt bắt đầu chuyển mình một cách nặng nề, tạo ra những vết nứt trên không gian. Eric kinh ngạc đến tột độ, khi vết cắt đó đột ngột “mở” ra, giống như con mắt đang nhắm đột ngột mở ra vậy, nó tạo thành một vòng tròn màu đen, sâu thẳm, đất đá và lá cây đều bị nó hút vào, mất tăm. Eric cố dụi mắt, cậu mong sao đây chỉ là ác mộng, nhưng không, đó là sự thật, và sự thật là, Mask sắp dẫn Zodiac và Alex đi vào đó !

“Khoan đã, dừng lại!!!” – Eric gào lên, đúng lúc Zodiac và Alex chỉ còn cách “cánh cổng” một hai bước chân - "Họ không thể tham gia cùng tôi là sao?"

Mask ngoái lại nhìn Eric:

“Ôi chà, bộ cậu không biết à, hai người họ, Zodiac và người này….” – hắn chỉ vào Alex – “…đều là những kẻ được đặc cách vào vòng trong, nên bây giờ ta sẽ đưa họ đến một nơi nào đó cách xa chỗ này, để đợi cho hết vòng loại”

“Hãy bảo trọng, Eric” – Zodiac nói với cậu, sau đó là nhắn nhủ – “Hãy cố, vì sinh mạng cậu, vì em gái cậu. Tôi không nhớ là đã cứu một tên yếu đuối vô dụng đâu. Tôi tin cậu sẽ dễ dàng vượt qua vòng này.”

Nói rồi, bằng một thái độ cương quyết, Zodiac bước hẳn vào bên trong cánh cửa, mất dạng.

“Chà, chúng ta phải nhanh lên, thưa Ngài” – Mask hối

Nói rồi, hắn và Alex định cất bước, nhưng …

“Mask, ông hãy giải thích xem, tại sao cùng là con người như nhau, mà Alex lại được đặt cách? Cô ấy thật sự là gì chứ?” – Eric tiếp tục hét lên

Lúc này, Alex đã bước nửa người vào trong cánh cổng, nhưng cô ta chợt đứng khựng, không thèm quay lại nhìn Eric, cô lên tiếng:

Cùng là con người như nhau ư? Đến giờ phút này cậu vẫn nghĩ tôi là con người sao … Thật tình …”.

Lúc đó, Mask chen vào:

“Người chưa nói cho hắn biết thân phận thật sự ư, HADES ?”

Đến đây, lỗ tai của Eric lùng bùng hẳn, cậu không còn nghe gì cả, không còn suy nghĩ gì được cả. Hades ư , là nhỏ Alex hàng xóm mà trước đây đòi làm bạn gái mình ư, nhỏ đó mà là Hades, vị thần tối cao cai quản cõi chết sao ??? Đó……

Lúc đó, Eric nhìn thấy, Alex – nay là Hades – ngoái lại nhìn cậu, nở một nụ cười tiếc nuối, nụ cười mà kể cả trong những giấc mơ điên rồ nhất, cậu cũng không thể nào nhìn thấy cô cười như thế.

Hades và Mask đã bước hẳn vào cánh cửa, nó chuyển động, rồi từ từ khép lại……

Eric khụy xuống, quá nhiều chuyện làm cậu không thể đứng vững nữa, quá nhiều bất ngờ, quá nhiều……

Trước khi cánh cửa khép lại hẳn, cậu còn kịp nhìn thấy Alex đang nhìn mình, nhưng chỉ chớp mắt một cái, Eric lại thấy đó không phải là Alex mà mình biết, mà chính là Hades – Thượng đế của địa ngục.

Cánh cửa đã khép lại hẳn, trên sân thượng nay không còn bất cứ thứ gì chứng minh cho sự tồn tại của khi nãy của Zodiac, của Gilgamesh, của Mask, của Enkidu và của…..Alex, chỉ còn Eric đang loạng choạng đứng dậy sau bao nhiêu cú sốc…. Alex!! Alex!! – nhắc đến cô, chỉ càng làm cho đầu Eric thêm đau….

*UỲNH*
Một tiếng nổ động khủng khiếp làm cho Eric giật nảy người, ngay lập tức, cậu lao ra ngoài sận thượng, phóng tầm mắt xuống quan sát, thì cậu thấy, một chiếc xe bồn chở xăng, rất nhiều xăng, đã bốc cháy và phát nổ, sức ép của vụ nổ đã thổi bay bức tường cao và chắc chắn quanh trường – thứ nãy giờ ngăn không cho những con Zombies gớm ghiếc kia tràn vào trường.

Nay, bức tường đã bị thủng.

Hàng trăm, hàng ngàn con quái vật khủng khiếp đang ùa vào trường, háo hức muốn xâu xé tất cả các học sinh đang sợ sệt và cố thủ trong trường.

Eric nhắm chặt đôi mắt của mình lại vài giây rồi mở ra và nhìn bao quát một lần nữa và cười đắng một cách điên rồ:

“Chuyện này giờ đây vượt quá tầm kiểm soát rồi, vậy mình cũng chẳng cần phải giữ bình tĩnh nữa. Đến đây …! Bây giờ có là Thượng Đế ta cũng chẳng ngán! Mà quên mất … hình như lão ta ngỏm mất rồi” – Tay cậu nắm chặt vào chiếc vòng Limiter trên cổ rồi bức mạnh nó ra. Một luồng ánh sáng khủng khiếp xuất hiện và bao trùm lấy toàn bộ không gian xung quanh, trên lưng Eric giờ đây là năm đôi cánh vàng óng mang một vẻ đẹp hoàn hảo tựa như một thiên thần …

.
.
.
.
.

To Be Continued


Được sửa bởi Dream2012 ngày Thu Nov 07, 2013 7:47 am; sửa lần 1.
 
cherryshen
Học sinh nhà Lửa
cherryshen
Giới tính : Nữ
Zodiac : Sagittarius
Tổng số bài gửi : 124
Birthday : 07/12/1996
Join date : 29/07/2013
Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 4   Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 4 Icon_minitimeWed Nov 06, 2013 11:18 pm

vòng loại, như của heroes zodiac sao? cháp này ít sai type một tẹo, có lặp từ, 
thời khác -> thời khắc, hay tay -> hai tay, nhưng tia nắng - những tia nắng.
 
 

Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 4

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Similar topics

-
» Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 2
» Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 3
» Lost soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 6
» Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 5
» Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac - CHAP 7
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Truyện 12 chòm sao :: Lớp học văn :: Gian truyện 12 chòm sao :: Gian truyện thần thoại, phép thuật :: Lost Soul - The Begin of Heroes Zodiac-