Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng NhậpShop

Share
 

 12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (Chương 11)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Vierge Doan
Học sinh nhà Đất
Vierge Doan
Giới tính : Nữ
Zodiac : Virgo
Tổng số bài gửi : 383
Birthday : 02/09/1997
Join date : 07/02/2014
12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (Chương 11) Empty
Bài gửiTiêu đề: 12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (Chương 11)   12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (Chương 11) Icon_minitimeSun Apr 27, 2014 3:51 pm

Chương 11
Đây là bài kiểm tra quái đản nhất 
từ trước đến giờ !



Trời đã chiều tối, thời gian cũng gần sắp hết, nhưng chúng tôi vẫn chưa thể nào tìm ra cách phá giải cho bài kiểm tra “có một không hai” này. Bản thân tôi cũng không chắc mình sẽ vượt qua kì thi này được không nữa... Bởi đối với tất cả mọi người, ngoài kiểm tra ra, còn có cả một đêm Halloween đang chờ phía trước.


Theo như nhóm Can Chi cho biết, tiêu chuẩn của chúng tôi là phải buộc tất cả các Thiên sứ thể hiện một hành động sao cho phù hợp với giới tính mới của mình. Vậy nên, tôi đã an tâm phần nào, nhờ có sự hỗ trợ đoàn kết giữa phái nam và nữ nên nhóm Bạch Dương, Nhân Mã, Thiên Bình, Bảo Bình và Song Ngư đối với tôi đều đã ổn thoả. Tôi dám chắc họ sẽ đạt yêu cầu trong bài kiểm tra này, mặc dù có hơi một chút sự cố trong quá trình giảng giải sự khác biệt giữa hai giới tính. Tôi có thể ví dụ cụ thể cho các bạn...


Trong bữa tiệc trưa buffet của Zodiaque...


“Không, không được đâu, Song Ngư. Con trai ai lại ngồi khép nép kín đáo như vậy bao giờ. Cậu hãy xem Sư Tử tớ đây làm mẫu này...”


“Thôi đi ông... Ủa lộn, bà tướng !! Chú nên nhớ chú đang là con gái đấy ! Đừng có làm cái tướng hình sao giữa nơi thanh thiên bạch nhật nữa được không hả ??” – Tôi đang nhấm nháp ly kem vani hình một con ma thì chợt phun hết một hơi mà kinh ngạc. Tôi vẫn chưa thể hiểu được cái từ “nữa” trong lời nói của Bạch Dương là có ý gì. Nếu như theo cái đầu óc của người mới biết tiếng Pháp như tôi thì lại hiểu rằng cậu ấy đã đừng làm cái thói quen bất hủ của mình ở những chỗ khác rồi sao ?? Tôi dè chừng, quan sát quần áo cậu đang mặc thì... cậu ấy đang mặc chiếc váy siêu gợi cảm của Thiên Bình.


Sư Tử ơi là Sư Tử... Giờ đây tôi chỉ hy vọng rằng sẽ không có ai dám cả gan nhìn trộm cậu thôi...


Thế nhưng, suy nghĩ của tôi chưa kịp quay trở lại, tôi bị một Bảo Bình với khuôn mặt ông già Noel cho một cú đấm vào ngay mặt khiến tôi bật người ra sau, ngã sóng xoài xuống nền cẩm thạch một cách đau điếng. Bấy giờ tôi mới nhận ra mình đã phun kem vào mặt ai thì đã quá muộn rồi.
_____________________________


Trong ký túc xá, tầm năm giờ chiều...


“Trời ạ... Sao tụi nó tắm lâu vậy trời ??” – Nhóm sáu thiên sứ chúng tôi mới vừa lên ký túc thì nghe thấy một giọng than phiền của cậu con trai đang ngồi bên chiếc sôpha cạnh phòng tắm. Tôi nghĩ có vẻ cậu ấy đã thật sự hết kiên nhẫn khi phải chờ ở bên ngoài để đến lượt mình. Nhìn qua mái tóc vàng cam đặc trưng đó, bấy giờ tôi mới nhận ra cậu ta chính là Xử Nữ ưa sạch sẽ đây mà ! Tuy tôi công nhận dung mạo lại khá điển trai với ánh mắt xanh lục lạnh lùng, nhưng cái ngoại hình cũng như cách ăn mặc giống thầy tế của cô ấy lại khiến chúng tôi có cảm giác rờn rợn thế nào đó. Một phong cách Halloween hay là cô đang có ý muốn tế sống ai vậy...? Giờ tôi mới hiểu câu nói “Đồ tà đạo !” hồi sáng nay của Ma Kết là có ý gì rồi.


Trong lúc chờ mọi người chuẩn bị hoá trang cho tối Halloween, tôi đến ngồi cạnh Xử Nữ, dự là sẽ tìm một chủ đề nào đó nói chuyện với cô ấy mới may ra dập tắt được cái sát khí hừng hực khắp phòng sinh hoạt chung. Nhưng vừa mới ngồi xuống, tim tôi bỗng nhiên đập thình thịch như một cái trống. Tôi bây giờ căng thẳng đến nỗi quên mất mình định nói gì rồi.


Tôi hít một hơi thật sâu mà rụt rè hỏi Xử Nữ.


“Xử Nữ này...” – Tôi lắp bắp, ánh mắt vẫn không dám rời khuôn mặt của cô ấy. – “Hôm... hôm nay Halloween cậu thấy vui không ?” – Đến bản thân tôi còn đang tự hỏi mình tại sao lại đặt một câu hỏi vô duyên ấy cơ chứ ! Tôi tự tát cho mình một cái. Xưa nay tôi đâu rảnh rỗi đâu dám chọc tức cô ấy làm gì để rồi bị nguyển rủa có khi suốt đời chứ chẳng chơi. Và rồi, cả người tôi như muốn mềm nhũn ra khi cố ấy lườm về phía tôi, toả ra một luồng sát khí lạnh buốt đến nỗi tê cóng cả sống lưng.


Nhưng không... Xử Nữ chợt nở nụ cười nhạt như muốn hút hồn người đời mà trả lời.


“Cảm ơn Xà Phu, tớ rất vui. Hôm nay tớ đã xé hết tất cả hai mươi ba cái thư tình trước hội trường cùng một lúc.”    
Câu trả lời của Xử Nữ thật khiến tôi phải nín bặt cho bằng được mà...


Tôi chẳng muốn ý kiến gì cho hai mươi ba bức thư tình xấu số đó. Nhưng cái suy nghĩ nham hiểm độc ác của cô ấy thật đúng là muốn chà xát muối vào vết thương tinh thần của người ta đây mà... Tôi dám cá đâu những chủ nhân của chúng sẽ phải khóc lên khóc xuống suốt đêm cả đêm mất.
______________________________________


“Thế ai đang ở trong đó vậy ?” – Tôi chỉ về phía phòng tắm. Mặt khác tôi cũng rất tò mò liệu có ai trong đó không.
“Là Sư Tử, Kim Ngưu và Song Tử đó. Chúng nó tắm cách đây một tiếng đồng hồ rồi chứ đâu.” – Xử Nữ bực tức nhìn cái đồng hồ cúc cu phòng sinh hoạt chung. – “Tụi nó không lẽ cũng học tính ưa sạch sẽ của tớ rồi cũng nên...Thôi ngẫm nghĩ, thế thì cũng tốt mà nhỉ ?”


Tôi thấy đôi mắt Xử Nữ trở nên dịu dàng, sát khí cùng đã biến mất khiến tôi khẽ nhún vai bất lực. Tâm trạng của cô ấy, đúng là thay đổi thất thường cứ như nắng với mưa vậy...


Bỗng nhiên, Xử Nữ nhếch mép cười nham hiểm và nhìn tôi với vẻ ẩn ý. Cô ấy rón rén tiến về tay nắm cửa, tra con mắt xanh lục của mình vào ổ khoá khiến tôi há hốc mồm mà nhìn.


“Không ! Không được Xử Nữ !! Sao từ một thanh niên nghiêm túc mà cậu lại trở nên như vậy ??”


“Tớ tò mò xem tụi nó tắm kiểu gì thôi mà. Nếu bắt chước tớ, thì tớ sẽ cho tụi nó một bài học vì bấy lâu nay dám nhìn trộm tớ tắm. Cậu không nghĩ vậy sao ?”


Thật tình mà nói cái suy diễn cao xa của cô ấy làm tôi phải luôn chịu thua đây mà.


Thật ra tôi cũng chẳng muốn ngăn cản cô ấy làm gì. Nhưng hễ mỗi lần nghĩ đến hình tượng đấng nam nhi như chúng tôi mà lại làm việc này, đến tôi cũng đã cho chúng một trận tơi bời rồi cũng nên. Tôi cuống cuồng lôi cái thân xác lực lưỡng của Xử Nữ trong cơn vô vọng. Tôi không ngờ, lúc thành con gái tôi đã trở nên quá yếu ! Thành ra chỉ với một cái hất đẩy của cô, tôi ngã lăn quay một cú ngay giữa phòng sinh hoạt chung.


“Trời trời trời !!! Chúng nó đang làm cái quái gì trong đó thế ???”


Tiếng thét của Xử Nữ làm Thiên Bình và Bảo Bình vì ham chuyện mà chạy ra phòng sinh hoạt, hốt hoảng hỏi.


“Chuyện gì vậy, Xử Nữ ?” – Đến tôi dù đang đau điếng với cú ngã vừa nãy, nhưng cũng phải đồng thanh cùng họ.


“Chúng... chúng nó...” – Xử Nữ thất kinh, run rẩy chỉ vào tay nắm ổ khoá. Tôi hiểu ý cô ấy muốn cho chúng tôi xem thử.  


Nhưng tôi chưa kịp bước đến, Bảo Bình tra con mắt mình vào từ khi nào, và rồi khuôn mặt cô ấy gần như bị biến sắc hoàn toàn.


“Sư Tử, Song Tử... Chúng nó đang làm gì Kim Ngưu kia kìa !!!”


“Cái gì ??!!!!” – Thế là, lời nói của Bảo Bình bỗng nhiên sờ trúng cái vùng não đen tối nhất của mọi người trong tầng ký túc xá. Tôi vẫn đứng trời trồng ra đó, không hề biết máu mũi của mình đã chảy thẳng xuống nền cẩm thạch từ lúc nào. Tôi bỗng giật mình khi thấy không chỉ nhóm của Bạch Dương, Nhân Mã, Song Ngư, mà còn có cả Ma Kết đã ở trong sẵn phòng ngủ từ khi nào, hối hả xông thẳng ra ngoài phòng sinh hoạt. Chỉ với ba giây, cả tầng sinh hoạt như muốn náo loạn cả lên.


“Tụi nó dám bí mật “thực hành” trong phòng tắm à ??” – Nhân Mã như không dám tin, ngất lên ngất xuống do trí tưởng tượng đã lên chín tầng mây rồi. Hầu như mọi người đều chú tâm đến vấn đề chính, bỏ rơi tôi phải chật vật cái xác của Nhân Mã trong cơ thế yếu đuối này.


“Phen này, họ chết chắc dưới tay mấy đứa con gái rồi.” – Ma Kết chẹp lưỡi, lắc đầu ngao ngán.
“Các chị em !! Phải cho tụi nó biết định nghĩa của từ “biến thái” là như thế nào !!”


Mặc cho bao lời ngăn cản vô ích của tôi, tất cả các nam sinh cùng Song Ngư đứng né sang một bên. Bảo Bình cùng Xử Nữ hưởng ứng theo Thiên Bình. Hai người, hai cú đá karate hoành tráng nhất tôi từng thấy đá tung cánh cửa phòng tắm khiến nó suýt bị gãy văng ra ngoài, rên lên một tiếng răng rắc nghe thật chói tai.


Trong lớp hơi nước dày đặc, tôi bỗng nghe thấy tiếng vọng thất thanh của Sư Tử  


“Các cậu còn đứng đó làm gì ?? Mau giúp chúng tớ một tay với !!”


“Thiên Bình ! Cậu có ở đó không ? Thằng em Kim Ngưu của cậu... nó tắm và “nhìn” lâu quá nên giờ xỉu rồi !!” – Kế đến là giọng nói lánh lót của Song Tử vang lên. Tôi có thể thấy họ đang trở bước ra cùng cơ thể bất động của Kim Ngưu. Hai người, Song Tử và Sư Tử đã kịp thời mặc quần áo cho mình trong cơ thể còn ướt nhẹp trong khi Kim Ngưu chỉ có khăn tắm quấn quanh mình.


“Từ giờ trở đi, bất cứ thằng nào dám léng phéng đi tắm là chết với tôi !!” – Bảo Bình đỏ mặt, nhảy thẳng lên bàn sinh hoạt, chỉ chỉ một lượt hết tất cả khuôn mặt ngỡ ngàng của đám “cô gái” mà hét tướng lên. Thế là, tôi cùng các sao nam phải chịu trận thay khiến ai nấy đều ném ánh nhìn giận dữ về nhóm vừa bước khỏi phòng tắm xong. Thế là, rút kinh nghiệm chuyện này, nên ai nấy tất cả chúng tôi đều bị bắt không được đi tắm cho đến khi hoàn thành cho xong bài kiểm tra này.


Một lúc sau, quả đúng như Xử Nữ nói, tôi nghĩ hình như Kim Ngưu trong sáng đến nỗi bị ngất do mất quá nhiều máu mũi đây mà. Tôi phì cười cho cu cậu không biết cậu ấy còn chịu nổi bài kiểm tra này đến khi nào nữa đây.


“Ủa vậy là...” – Thiên Bình gãi đầu nhìn một lượt khuôn mặt tối sầm của mọi người – “Đây chỉ là hiểu lầm sao?”


“Còn phải hỏi ??”


Trong lúc tôi cùng Xử Nữ cầm máu cho Kim Ngưu, bỗng nhiên tôi cảm thấy nhóm Hoàng Đạo chúng tôi còn thiếu thiếu nhân vật nào đó.


Đúng rồi ! Cự Giải và Thiên Yết nãy giờ đã ở đâu vậy ?


“Tớ sẽ ra ngoài tìm Cự Giải và Thiên Yết, còn các cậu cứ đi ra phố trước đi ! Nhớ chia kẹo cho tớ đấy !!”
Không đợi câu trả lời, tôi giương đôi cánh, bay thẳng một mạch vào màn hoàng hôn của bầu trời...
______________________________________________


Đối với tôi đó quả nhiên là điều khó khăn vô cùng. Một mặt, để thuận tiện cho việc tìm kiếm, tôi nhận thấy mình phải tìm từ trên cao. Mặt khác, tôi phải chắc chắn với bản thân là mình sẽ bay vào chỗ vắng nhằm né tránh sự chú ý của phàm nhân. Vậy nên, hết lần này sang lần khác, tôi phải trốn mình trong những cái cây thông đầy gai chi chít cứ cắm vào da thịt của mình một cách dã tâm. Tôi rất muốn nguyền rủa mùa thu, chỉ vì nó mà những cây có lá “êm ái” hơn một chút thì lại rụng hết rồi, bắt tôi phải ngồi vắt vẻo trên mấy cái “đinh” của thiên nhiên đất trời như thế này đây.
Tôi quyết định chuyển sang chiến lược khác, luồn lách mình trong những bụi cây ven đường. Thế nhưng mà hà cớ gì mà muỗi nhặng cũng thích mùi Thiên sứ của tôi nên tôi đã bị rất nhiều nhát cắn thảm hại ở mông. Hai con người này... tôi nhất quyết phải bắt họ đền lại bằng được sắc đẹp xưa nay của tôi !


Đến khu vực quảng trường, tôi quyết định đáp cánh, đi bộ tìm họ vì hầu như nơi đây rất dễ phát hiện nếu bay lên cao. Tôi nhìn dòng người đi lại mà thở dài ngao ngán. Làm thế nào mà tôi có thể tìm thấy họ giữa một chốn đông người như thế này ? Đáng lẽ ra, tôi nên gọi thêm một ai đó đi cùng tôi, giúp tôi giải thoát phần nào rắc rối của mình lúc này. Tất nhiên, là người Việt, đây là lần đầu tiên tôi được thấy Halloween nhưng lại không có cơ hội được tham dự chỉ vì cặp uyên ương vô cùng hoàn hảo này. Tôi dần mất kiên nhẫn, cho đến khi nhìn xuống cổ áo mình thì...
Đúng rồi ! Vòng cổ Zodiaque ! Sao tôi lại không nghĩ chuyện này sớm hơn nhỉ ?!


Tôi ba chân bốn cẳng chạy ra chỗ vắng và núp sau hàng cây dày đặc ở ven đường, hí hửng lấy ra sợi dây chuyền thì bỗng nhiên...


“Báo cáo đại ca ! Đã phát hiện dấu tích phát sáng ở phía Tây quảng trường Thành phố !”


Câu nói vô định vang lên từ một ai đó khiến tim tôi như bị điện giật, thót lên một cái khiến ngực đau nhói. Tôi đang bị bệnh tim, mà tự dưng lại có cơn chấn động này khiến tôi ôm ngực quỳ xuống. Tôi chợt nhớ đến lời mẹ Nhân gian của tôi dặn, nếu cơn đau tái phát, tôi chỉ cần hít thở sâu thật lâu, mà quan trọng nhất là phải giữ sao cho nhịp tim không được quá nhanh. Tôi sẵn sàng làm theo. Nhưng chưa kịp định thần chuyện gì, tôi đã hoàn toàn mất cảnh giác. Và rồi, một làn khói trắng bất ngờ vây quanh lấy tôi. Tôi cảm thấy buồn ngủ vô cùng nên ngất lịm lúc nào không hay...
______________________________


“Ủa ? Hôm nay sao em ngủ sớm vậy Xà Phu ?”


“Anh Ngọc Phu ?”


Tôi vô cùng bất ngờ khi thấy mình đã quay trở lại Thế giới Mộng ảo. Nhưng tôi có cảm giác, không gian bây giờ có một điều gì đó rất kì lạ. Bởi phía xa xa, tôi có thể nhận ra ánh sáng của mặt trời – hành tinh đầu tiên của Thái Dương hệ vừa được tạo nên. Nó chiếu sáng tất cả những ngôi sao, thiên thạch, thay thế cho phông cảnh tối đen như ngày nào trông thật sáng sủa và đẹp mắt. Bây giờ có nói tôi phải tả làm thế nào cho các bạn hình dung, tôi không thể nào biết được. Nó đẹp tuyệt kì đến nỗi còn vượt xa cả trí tưởng tượng của tôi.


“Ái chà ! Xem ai hôm nay đến kìa... Anh nghĩ em rất hợp với hình dạng bây giờ đó Xà Phu.” – Anh Ngọc Phu vẫn ngồi chiếc bàn hồi tối hôm qua, ném một ánh nhìn lém lỉnh về phía tôi khiến tôi ngượng chín cả mặt. Tôi đâu có muốn trong bộ dạng thế này đâu chứ ? Chỉ tại bài kiểm tra trời xui đất khiến sao mà tôi trở nên như vậy mà. Tôi tự ái, hứ một cái rồi chậm rãi ngồi đối diện với anh.


“Vậy là...” – Tôi ngẩn ngơ nhìn xung quanh, bất giác lên tiếng – “Thế giới Mộng ảo đã có Mặt trời rồi ?”


“Nếu đó không phải là Mặt trời thì em nghĩ đó là gì ?” – Anh Ngọc Phu lại nhấp nháp tách trà của mình, rồi anh vươn vai nói tiếp – “Cũng không đến nỗi uổng công đâu nhỉ ? Anh phải dốc một phần sức mạnh của mình để phát triển Thế giới này đấy.”


“Vâng ! Nó rất đẹp !” – Nói xong, tôi ngỡ ngàng, khẽ chạm tay vào thanh quản của mình. Tôi vừa nghe thấy, giọng nói của mình đã trở nên ngày càng lánh lót hơn. Suốt ngày hôm nay, tôi đã không để ý, hoá ra giọng nói của một cô gái lại là thế này, vừa nhẹ nhàng vừa có gì đó thật khiến người ta như bị say hồn...Không không ! Tôi đâu thể nào tự “yêu” bản thân thế này được ! Tôi có lòng tự trọng của tôi cơ mà.


Nhưng rồi, tôi chợt sực nhớ ra vấn đề chính. Vẫn chưa qua hết ngày mà, tại sao tôi lại vào đây ?


“Em chỉ có thể vào được đây bằng con đường giấc mơ. Vậy nên, rất có thể anh nghĩ, nếu em không chủ động đi ngủ, thì biết đâu ai đó đã gây mê em rồi cũng nên.”


Tôi có nhớ đến lần cuối trước khi mình đến nơi đây. Đó là một màu trắng nghi ngút của làm khói, tuy lạ kỳ nhưng lại thật quen thuộc vô cùng. Mùi của nó, dù đã ở thế giới này rồi nhưng không hiểu sao nó vẫn có thể xộc thẳng vào mũi tôi. Tôi nghĩ thầm, vậy thì giả thiết của anh Ngọc Phu cũng có lý lắm chứ ! Tôi phải trở về ! Nói không chừng, hình dạng Thiên sứ của tôi sẽ ra sao nếu ý thức của tôi bỗng nhiên biến mất khỏi Nhân gian ?


“Anh à...” – Tôi bất giác đứng dậy, nhìn thẳng vào anh. Tôi rất muốn nói rằng tôi phải trở về Nhân gian, nhưng tôi biết nói thế nào để không phật ý anh Ngọc Phu đây ? Chúng tôi vừa đến đây cơ mà, nên tôi nghĩ phải bỏ đi sớm như vậy có hơi thất lễ không nữa ?


“Việc ở đây, tối nay ta có thể bàn bạc tiếp mà. Nên em cứ về đi, trước khi ai đó thấy hình dạng Thiên sứ đang ngủ của em là phiền phức đó.” – Không chần chừ, anh đọc thần chú, mọi thứ xung quanh tôi đột nhiên bị màu trắng át đi và biến mất. Rõ ràng, tôi không ngờ anh lại hiểu tôi đến như vậy.
________________________________


“Thả ta ra !! Các người ! Định làm gì vậy ??”


Tôi cố vùng vẫy hết sức mình trong một không gian chật hẹp tối đen, và có phần khá ngột ngạt nữa khiến tôi chẳng dễ chịu gì. Tôi đang ở trong một chiếc bao bố khổng lồ. Và dường như, tôi có thể đoán mình đang bị treo lơ lửng do sức nặng cơ thể tôi đè xuống. Vẫn văng vẳng có tiếng cười vang, vẫn có những cuộc trò chuyện vui vẻ của mọi người xung quanh làm tôi cảm thấy khó hiểu. Không có lý do gì mà tôi lại bị bắt cóc mà không hề có người hay biết chứ ? Tôi có giữ bình tĩnh, buông xuôi mặc số phận sắp định với mình.


“Được rồi, Xà Phu. Cậu xuống được rồi đó !”


Một cú rơi xuống nền đá khiến mông tôi ê ẩm không chịu nổi. Tôi loạng choạng đứng dậy mà cảm thấy choáng váng, mơ màng do nãy giờ bị nhốt trong chiếc bao đáng ghét đó. Tôi có thể nhận thấy trong cơn mơ màng một màu hồng nhung quen thuộc. Lúc đó, tôi mới dụi mắt liên hồi, không tin nổi những gì đang diễn ra trước mặt mình.
Một chàng thanh niên trẻ tuổi điển trai đang đứng trang nghiêm giữa một hàng đầu gấu bặm trợn làm tôi rùng mình khiếp sợ. Nếu người ngoài nhìn vào, tôi chắc người ta sẽ nghĩ đâu anh ta hẳn phải là một kẻ biến thái vô cùng tận khi mái tóc của mình được tô lên bởi một màu hồng nhung rực rỡ. Từ chiếc áo khoác lông cừu cho đến đôi giày thể thao, tất cả đều chỉ là một màu hồng ! Đã thế còn là hồng chói mới sợ chứ... Hai lọn tóc phía trước dài hẳn ra và có hình dạng rất giống với đôi càng cua. Khuôn mặt tôi nhìn họ mà không có một cảm xúc, những nét quá độc nhất này nếu không phải là Cự Giải thì chứ là ai ?!


“Cậu đang làm cái gì vậy hả ??” – Bây giờ tôi đang tức đến nỗi chỉ muốn xả cơn giận vào con người là nguyên nhân của tất cả mọi chuyện. Tôi không những không tham dự được ngày lễ Halloween, mà còn bị cô ấy bắt cóc giữa chốn hoang vu, cây cối tứ phương này. Giờ có hỏi đường trở về thì tôi nghĩ chắc có Trời mới biết. Vậy nên, tôi nghiêm nghị nhìn Cự Giải, rốt cuộc cô ấy tính làm gì ?


“Giờ cậu mắng tớ xong chưa...? Tớ không có ý định bắt cóc cậu, chỉ là...” – Cự Giải suy nghĩ một hồi lâu rồi nói tiếp – “...tớ cứ tưởng cái thân như cậu làm sao mà đi một mình được nên tớ mới lo lắng thôi.”


“Bây giờ cậu giỏi nhỉ, Cự Giải ?” – Tôi vẫn chưa dám tin vào lời Cự Giải, liền chỉ hết một lượt mặt những tên đầu gấu kia mà hỏi – “Thế cậu giải thích thế nào với đám này đây ? Và Thiên Yết đâu ?”


Cự Giải ngỡ ngàng nhìn tôi. Đôi mắt xanh ngọc bích của cô dần dà ánh lên những tia giận dữ khiến tôi phải dè chừng chùn bước. Tôi đang tự hỏi không biết ai đã làm gì cô ây phải giận đến mức này nhỉ ?


“Ai đó đã bắt cóc Thiên Yết của tớ rồi !! Thế nên, để tìm kiếm cậu ấy, tớ đã thành lập nên băng đảng của mình chỉ trong một ngày có tên là Hội Cua Độc tài Crabber !”


Chắc tôi nghĩ có lẽ do “hội” và “băng đảng” trong tiếng Pháp gần giống nhau nên Cự Giải vẫn chưa phân biệt được hai từ đó chăng ? Dẫu sao, đây là lần đầu tiên tôi thấy Cự Giải trở nên du côn như vậy. Phải chăng đó cũng chỉ là cảm xúc nhất thời khi cô ấy bị biến đổi giới tính ? Tôi thấy bây giờ cô ấy trông như một ông trùm xã hội đen thứ thiệt vậy.


Cự Giải bất ngờ chĩa nòng súng lục vào mặt tôi khiến tôi cứng người hoàng hồn, bất giác run rẩy giơ thẳng hai tay mình lên như quán tính. Toàn thân tôi run lập cập, ánh mắt chẳng thể nào dám rời khuôn mặt “đầu sỏ” của Cự Giải. Cô ấy đeo cặp kính đen để che giấu sự yếu đuối của mình, lạnh lùng hỏi tôi cứ như sẽ cho tôi ăn phát đạn bất kì lúc nào nếu trả lời sai vậy.


“Bây giờ tớ đang rất sợ sẽ có chuyện xảy ra với Thiên Yết yếu đuối của tớ cho nên...”


“Cậu không sợ bằng tớ đang sợ cậu bây giờ đâu !!!”


Pằng !!!
...


Ngay sau câu nói lắp bắp của tôi, Cư Giải chĩa súng lên trời, bắn một phát vang lên một âm thanh kinh thiên động địa chỉ trong một tích tắc. Âm thanh như muốn trời phải sập đó khiến mấy con chim quạ ở trên cây chực chờ muốn xơi món bí ngô bỗng nhiên bay tứ tán trên trời, kêu phành phạch tạo không gian ngày càng rùng rợn vô cùng. Khuôn mặt tôi bây giờ trắng bệch không còn một giọt máu. Cô ấy... cô ấy đang sử dụng súng thật kìa ! Làm thế quái nào mà cô ấy có thể đào ra một cây súng cơ chứ ?


“Nghe cho rõ đây, Xà Phu ! Từ nay trở đi, cậu sẽ là thành viên của Hội Cua Độc tài. Cậu sẽ có nhiệm vụ hễ mỗi lần thấy dầu hiệu của Thiên Yết, phải báo ngay cho tớ ! Tớ cũng sẽ không nương tay cậu chỉ vì cậu là con gái đâu.”


“Dạ... dạ... vâng thưa Đại ca Cạp–bơ...”
Pằng !!!
“...ủa nhầm, Đại ca Crabber...Em...em đi liền”


Chỉ trong một ngày không có Thiên Yết cũng đủ khiến Cự Giải nổi máu muốn làm loạn Zodiaque lên cả rồi. Tôi thầm tự thông tự cảm cho mình. Cái đêm Halloween này thật đúng là xui xẻo mà... Hết những thử thách ứng xử này rồi lại sang một thử thách khác. Tôi đang tự hỏi, không biết có cách nào vượt qua bài kiểm tra một cách thanh thản hơn được nữa không... Điều tôi cần chỉ nhiêu đó, cũng đủ làm tôi vui mừng khôn xiết mức nhường nào. Thế nhưng mà cái sự thật làm không mỉm cười với tôi mới thật đau khổ vô cùng.


Lợi dụng lúc cô ấy nói chuyện với đám giang hồ khác, tôi quyết định vụt bay trốn biệt. Tôi xin thề là sẽ không dám ngoái mắt lại mà nhìn khuôn mặt “đầu trâu mặt ngựa” của Cự Giải thêm một lần nào nữa.


Tôi đang trong thế bí, phải kêu cứu của nhóm Hoàng Đạo thôi.
Rốt cuộc, Thiên Yết bị bắt cóc... Là chuyện thật sao ? Nếu vậy tôi phải làm sao đây ?
From my memories...
 
 
 
Ngoại truyện
(Giáp Tý và vị giám khảo giang hồ khét tiếng đội lốt bé cua “đáng yêu”)


Xin chào tất cả mọi người, tôi tên là Giáp Tý. Chắc các bạn cũng đã biết tôi là Thiên sứ Huyền Thoại đứng đầu nhóm Thiên Can Địa Chi, kiêm chức đội trưởng đội chiến đấu.


Thật sự mà nói tôi cũng không thích gì việc làm ban giám khảo cho kì kiểm tra này một chút nào ! Dù biết ý đồ của chị Nguyệt Thiên Thần là tổ chức vào Halloween nhằm dễ bề hoạt động của các Thiên sứ, nhưng tôi rất ghét việc phải nhìn người ta được đi rong chơi thoải mải trong khi mình vẫn phải cố làm việc đến nơi đến chốn như thế này. Hơn nữa, là người phương Đông, ai lại chả thích xem thử lễ hội đó diễn ra như thế nào ? Thế mà, chỉ có tôi lại không được phép có mặt ! Vậy nên, trong suốt ngày hôm nay, khuôn mặt tôi lúc nào cũng ỉu xìu, thẫn thờ đi tuần tra nhóm Hoàng Đạo để lừ đừ chấm điểm cho họ.


Một buổi chiều, vì tôi không hề được học phép tàng hình như Thiên sứ Quý Tỵ nên đã phải ngồi vắt vẻo trên ngọn cây cách dãy ký túc xá của nhóm Hoàng Đạo không xa. Tôi nghĩ mình chọn được nơi này quả thật không đến nỗi tệ. Từ đây, tôi có thể nhìn bao quát toàn bộ nhất cử nhất động của nhóm Hoàng Đạo để chấm điểm dễ dàng. Tôi thật không thể chờ được, tâm trạng hồi hộp không biết nhóm Hoàng Đạo sẽ ứng xử tình huống ra sao đây ?


Bốn giờ chiều...
Tôi vô cùng phấn khởi khi thấy ba đối tượng cần chấm điểm đang tiến bước vào phòng sinh hoạt chung. Tôi cho gọi vị thần hộ mệnh của mình-một con chuột, rồi hoá nhỏ nó lại mà cho thẳng bước vào phòng. Nhờ thế, tôi có thể vận động tối đa giác quan của mình, chứng kiến toàn bộ câu chuyện của họ đang diễn ra.


Thế nhưng, ngay khi vừa xuyên bức tường thâm nhập ký túc xá, tôi chợt cảm nhận một cơn chấn động rung lắc dữ dội ở trên sàn. Vô lý ! Không hề có một cơn động đất nào kinh hoàng đến như vậy xảy ra ở nước Pháp. Tôi nghĩ hình như chắc mọi người lại đấu đá lẫn nhau rồi cũng nên. Tôi hiểu tính họ mà, mỗi khi có chuyện là đột nhiên trở nên vô kỷ luật liền.


Khi tiến bước nhanh vào cánh cửa phòng tắm, tôi nhận ra mình đã hoàn toàn đoán đúng. Mọi âm thanh chạy lầm rầm đều bắt nguồn từ trong đó mà ra. Sẵn tính tò mò, hơn nữa với tư cách là giám khảo, tôi cho chú chuột trèo lên trần nhà, xuyên tường và vô hình hoá nó lại. Vậy là, biết bao nhiêu những chuyện xảy ra trong phòng tắm của ba “cô gái” Kim Ngưu, Song Tử và Sư Tử diễn ra trước mắt tôi...


“Không ! Không đời nào ! Tớ sẽ không đi tắm đâu !!”


Giọng nói thất thanh pha nét sợ hãi tột độ của Kim Ngưu vang lên khắp phòng tắm một cách vô vọng, vì ngoài Sư Tử, Song Tử ra, không ai có thể nghe thấy tiếng kêu cứu của cậu. Cơ thể nhỏ bé yếu đuối của cậu ấy bị ép sát vào góc tường bởi hai con người mà tôi phải công nhận là “biến thái” vô cùng tận này.


“Không sao đâu Kim Ngưu, tụi mình đều là “chị em phụ nữ” với nhau mà.” – Đó là giọng nói của cô gái có mái tóc màu hung đỏ đang quàng chiếc khăn tắm làm lộ thoáng qua đường cong gợi cảm của mình. Cô ấy nhìn khuôn mặt tái xanh của Kim Ngưu mà cười hì hì nham hiểm khiến cho toàn cơ thể của cậu run rẩy khiếp sợ.


Bất chợt, Sư Tử vẫy tay gọi Song Tử, họ đang bản bạc với nhau một chuyện gì đó, tôi không thể nào biết được. Tôi thấy họ thi thoảng ngẩng mặt lên trông chừng Kim Ngưu mà cười khúc khích giống như... mấy mụ phù thuỷ muốn truy bày kế hoạch ám hại ai vậy. Bản thân tôi cũng phải cố nhịn cười cho bằng được, chắc chắn, tôi biết họ đang âm mưu một cái gì đó cho Kim Ngưu rồi.


Kim Ngưu đáng thương đang lồm cồm bò dậy, rón rén chạy qua cánh cửa phòng tắm thì bỗng nhiên, Sư Tử và Song Tử gọi vọng cậu lại, làm vơ thể cậu như bị chết máy rồi vậy.


Song Tử:


“Kim Ngưu ! Bé chạy đâu vậy ?
“Chớ vội chuồn khi ở đây có chị !”


Kim Ngưu:


“Nhưng nếu tớ không nghe cậu ?”


Sư Tử:


“Thì Song Tử này tặng cậu thuốc mê !”
Phập...
Hự...


Tôi trố mắt ra mà nhìn, không tin vào những gì đang diễn ra trước mắt mình. Họ đang cố ép Kim Ngưu phải đi tắm mà dùng những biện pháp đến thế này nữa sao ? Song Tử... Song Tử đang giơ răng nanh của mình, cắn một phát từ sau bả vai của Kim Ngưu khiến cậu bất tỉnh nhân sự. Giờ đây dấu chấm hỏi như muốn lấp đầy đầu óc của tôi. Rốt cuộc răng của Song Tử làm bằng gì vậy ??


Song Tử:


“Bây giờ ta phải làm sao ?”
Sư Tử:


“Thì tắm hộ nó còn sao chăng nữa !!
Đã làm thì nhanh, gọn, lẹ,
Nếu nó tỉnh là thấy mẹ ta luôn !”


Song Tử:


“Bàn chải, nước nóng, xà phòng,
Tất cả chuẩn bị trong phòng rồi đây...”


Ôi thôi, tôi đỏ bừng hết cả khuôn mặt lên rồi, lập tức triệu hồi con chuột đang tự động cười hô hố đề phòng có ai phát hiện. Tôi vẫn chưa hết hoàng hồn, rốt cuộc bọn họ định tắm cho Kim Ngưu luôn đấy à ? Từ xa tôi nhìn vào mà chỉ thấy hai con người này thật quá đáng hết chỗ nói mà... Trên một xấp giấy tờ, tôi ngậm ngùi đánh vào ô “trừ điểm” cho Sư Tử và Song Tử.


“Trừ điểm cho thí sinh Giáp Tý vì dám nhìn trộm người ta tắm...”


Tôi giật bắn mình, quay lại đằng sau. Trước mặt tôi giờ đây là một cậu nam sinh điển trai cao lớn với mái tóc màu hồng nhung trông thật khủng khiếp khiến tôi công nhận thật nữ tính không chịu nổi. Và mái tóc đặc trưng có đôi càng cua phía trước đó, tôi đã nhận ra, cậu ta chính là Cự Giải, hoá ra là một trong hai giám khảo cho nhóm Can Chi chúng tôi đây mà.
_______________________


“Giáp Tý, bên cậu chấm điểm sao rồi ?” – Tôi cùng Cự Giải ngồi trên mái nhà cao nhất để tránh bị người phàm phát hiện. Bây giờ chúng tôi đang bàn bạc nhau về chuyện đánh giá bài kiểm tra.


“Hầu như mọi người trong lớp cậu đều có cách cư xử rất hợp với giới tính mới của mình.” – Tôi thà nói dối như vậy còn hơn là thêm một phút quan sát một lũ vô kỷ luật kia lợi dụng kỳ thi này mà làm trò hề. Biết bao nhiêu những hình ảnh trước mắt tôi đột nhiên xuất hiện trở lại, khiến tôi đỏ mặt tía tai không dám nói lời nào. Từ lần Bạch Dương và Nhân Mã trình diễn cuộc thi Halloween với bộ váy phù thuỷ hở hang khiêu gợi cho đến lần gần đây nhất chính là lúc bộ ba Thiên sứ đang nhốn nháo trong cái phòng tắm kia... Bây giờ vì thế mà tôi bất đắc dĩ trở thành đại sắc ma mất rồi...


“Tuy nhiên...” – Tôi bất ngờ nhận ra còn một thí sinh mình chưa giám khảo – “...tớ vẫn chưa thể nào đánh giá được Thiên sứ Xà Phu. Cậu ấy là người duy nhất tớ còn chưa chấm xong.”


“Tớ hiểu...” – Cự Giải thở dài lắc đầu – “Cậu ấy ít khi nào chịu thể hiện nội tâm ra bên ngoài lắm. Nên cậu ta nghĩ gì, chúng ta thường rất hiếm khi nào biết.”


Bỗng nhiên, trong đầu tôi như có tia sáng loé lên. Tôi ngẫm nghĩ, thông thường, người ta sẽ biểu hiện cảm xúc dễ dàng nhất là lúc sợ hãi. Vậy thì chỉ cần làm cậu ấy sợ là tôi sẽ nắm bắt được thông tin mà chấm điểm ngay tại chỗ là được. Thế là, tôi đề ra kế hoạch cho Cự Giải, tạo ra một vụ bắc cóc giả cho Thiên Yết. Sau đó, tôi sẽ cùng các bạn Can Chi của tôi sẽ cải trang thành dân giang hồ, còn cậu ấy sẽ là người chỉ huy băng đảng Hội Cua Độc tài Crabber, bắt Xà Phu tham gia bằng vũ lực. Bây giờ cái ăn thua chính là tài diễn kịch của Cự Giải và sự hợp tác ăn ý của Thiên Yết mà thôi.


Nhưng rồi, kế hoạch của chúng tôi suýt nữa đổ bể khi phát hiện một vầng sáng đang tiến rất gần về phía Xà Phu ở quảng trường. Đó là một linh hồn Bóng tối ! Nó đang theo dõi cậu ấy để chực chờ tấn công đây mà.
“Báo cáo đại ca ! Đã phát hiện dấu tích phát sáng ở phía Tây quảng trường Thành phố !” – Tôi tức tốc dùng sợi dây chuyền Zodiaque báo hiệu cho Cự Giải. Lập tức, cô ấy dùng thuật khói gây mê của mình, đánh vào linh hồn đó. Và thật may mắn sao, Xà Phu đứng gần đó cũng bị ảnh hưởng nên nắm ngủ li bì. Nhân thời cơ, tôi mang cơ thể say ngủ của Xà Phu vào chiếc bao bố rồi trốn đi.


Và rồi, chúng tôi lại thất bại thêm lần nữa khi để Xà Phu hoảng quá bay vụt mất tiêu...

Xà Phu, cậu cứ chờ ở đó ! Chúng tớ sẽ tìm ra được nội tâm của cậu ngay thôi.
 
libra1999
Học sinh nhà Khí
libra1999
Giới tính : Nữ
Zodiac : Libra
Tổng số bài gửi : 1888
Birthday : 03/10/1999
Join date : 03/01/2014
12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (Chương 11) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: 12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (Chương 11)   12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (Chương 11) Icon_minitimeSun Apr 27, 2014 5:39 pm

hay quá chị ạ :3 em hóng típ~
 
cuulonton
Học sinh nhà Lửa
cuulonton
Giới tính : Nữ
Zodiac : Aries
Tổng số bài gửi : 1417
Birthday : 10/04/2002
Join date : 24/09/2013
12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (Chương 11) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: 12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (Chương 11)   12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (Chương 11) Icon_minitimeSun Apr 27, 2014 6:20 pm

Chội ôi, hay quá luôn ấy chứ ><
Em cực hóng a~ :))
 
Hoàng Kim
Hiệu trưởng
Hoàng Kim
Giới tính : Nữ
Zodiac : Virgo
Tổng số bài gửi : 884
Birthday : 09/09/1998
Join date : 17/04/2013
12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (Chương 11) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: 12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (Chương 11)   12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (Chương 11) Icon_minitimeMon Apr 28, 2014 7:16 am

hay quá <3 Giáp Tý cute ghê =))
https://truyen.catsboard.com  
pecankute
Học sinh nhà Khí
pecankute
Giới tính : Nữ
Zodiac : Libra
Tổng số bài gửi : 1369
Birthday : 07/10/2000
Join date : 27/05/2013
12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (Chương 11) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: 12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (Chương 11)   12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (Chương 11) Icon_minitimeMon Apr 28, 2014 10:31 am

Chội ôi hay dã man :3
"Thực hành" giề đấy nhể? :v
 
Sponsored content
12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (Chương 11) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: 12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (Chương 11)   12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (Chương 11) Icon_minitime

 
 

12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (Chương 11)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Similar topics

-
» 12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (Chương 3)
» 12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (Chương 7)
» 12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (Chương 5)
» 12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (Chương 4)
» 12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (Chương 10)
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Truyện 12 chòm sao :: Lớp học văn :: Gian truyện 12 chòm sao :: Gian truyện thần thoại, phép thuật :: 12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo-