Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng NhậpShop

Share
 

 12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (chương 14)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Vierge Doan
Học sinh nhà Đất
Vierge Doan
Giới tính : Nữ
Zodiac : Virgo
Tổng số bài gửi : 383
Birthday : 02/09/1997
Join date : 07/02/2014
12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (chương 14) Empty
Bài gửiTiêu đề: 12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (chương 14)   12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (chương 14) Icon_minitimeMon Jun 30, 2014 3:29 pm

Cảm giác thật buồn làm sao khi mà bộ Truyện tích Thế giới Mộng ảo cuối cùng sắp đi vào hồi kết...
Cơ như vậy cũng rất vui vì cuối cùng đã không drop truyện ^^
Cảm ơn vì sự ủng hộ của mọi người trong thời gian qua ^o^


Chương 14


Tạm biệt Nhân gian...


12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (chương 14) Vu-tru-rong-lon_zpsa8c9fcf6
 
 “Xà Phu ! Quân đội của Phụ vương đã đổ bộ vào Thế giới Mộng ảo rồi !!”


Trong cơn mơ màng, tiếng thét của anh Ngọc Phu là âm thanh cuối cùng tôi có thể nghe được...


Khi tỉnh lại, tôi thấy mình đang quỳ trên nền thuỷ tinh lạnh lẽo cùng với hàng xiềng xích nặng nề chi chít gai kim loại khổng lồ đang siết chặt, ghim sâu vào da thịt khiến máu chảy theo từng dòng. Bây giờ, toàn thân tôi đau nhức đến nỗi đôi cánh đã gần như không thể cử động được nữa. Mỗi một cái phất cánh, tôi khẽ rên đau đớn, cảm giác như bị những sợi dây thần kinh hành hạ một cách tàn bạo ở sau lưng. Tôi kinh hoàng khi thấy phần xương trụ của chúng đã bị gãy, bây giờ tôi không thể bay được trừ phi có người chữa trị giúp tôi.
Nhưng quan trọng hơn, tôi đang ở đâu thế này ? Và đáng lý, tôi phải trở về Thế giới Mộng ảo trong giấc mơ chứ ?


“Tỉnh lại rồi à, Xà Phu ? Cha con ta lại gặp nhau rồi.”


Giọng nói ấy như có một ma lực nào đó khiến tôi chấn động, giật thót mình ngước mặt lên theo quán tính, không hề để ý những chiếc gai đã ghim cố định giờ rạch một đường trên mặt tôi, máu từ đó không ngừng nhỏ xuống thành từng giọt và đọng lại thành vũng dưới nền thuỷ tinh. Bởi cách xưng hô “cha con” này, và cả giọng nói quen thuộc đó nữa, không phải là phụ vương thì chứ là ai ?!


“Phụ vương...” – Tôi lạnh lùng đáp, sự việc ông ấy suýt thẳng tay giết chết tôi hai nghìn năm trước vẫn in sâu trong tâm trí làm tôi không còn cảm nhận niềm thương yêu của ông đối với tôi như ngày xưa nữa – “Cái mà cha đang trói con, không phải là...”


“Là sợi xích bị nguyền rủa, một trong những dụng cụ giam cầm tù nhân của ta. Ta đã phát hiện ra linh hồn con đang đi ngang qua ranh giới giữa hiện thực và giấc mơ.” – Ông ta dõng dạc trả lời, kèm theo đó là dòng khí lạnh toát dồn dập phả vào mặt khiến sống lưng tôi tê liệt hết cả. Tôi ngước nhìn xung quanh, nếu tôi không lầm đây chính là cõi hư vô của bóng tối, nơi lui đến của các linh hồn của những con người tội lỗi, khi đi hết không gian này, những linh hồn đó sẽ trở thành thành viên của Bộ tộc Bóng tối – “Xuyên thời gian hai nghìn năm sau, xâm nhập trực tiếp vào cõi trần và cải trang thành con người, con quả thật đã trốn ta tại một nơi xa xôi thế này đấy.”


“Đó chẳng qua là một trò chơi trốn tìm mà con đã vô tình sa bẫy của cha vào thôi.” – Tôi nở nụ cười mỉa mai mà trầm giọng – “Chắc cha cũng phải cho nhiều tay sai xuống Nhân gian để truy lùng mà phải không ?”


“Nửa đúng nửa không ! Thật may sao là cùng thời điểm, địa điểm của con, tên kì đà cản mũi yếu ớt này đã cho ta những thông tin vô cùng hữu ích để ta có thể tìm ra con.”


Tôi thất kinh khi thấy phụ vương giương ra một quả cầu trong suốt nghi ngút khói màu hồng. Hoà trong ấy, tất cả những hình ảnh của đời sống Nhân gian lần lượt xuất hiện qua con mắt quan sát của một người nảo đó. Và rồi, hình ảnh của tôi dần hiện lên trong bối cảnh lớp học tối tăm, trên ngọn đồi tràn ngập biển lửa xanh lam và khuôn mặt loáng thoáng hạnh phúc của tôi đang dần tiến lại gần... Tôi quay đi, khuôn mặt khẽ đỏ ửng không dám xem cảnh tiếp theo. Vậy là rõ rồi, quả cầu này liên kết với đôi mắt của Thiều Lan. Nhưng cơ mà tại sao, không lẽ họ là đồng mình của nhau ??


“Phụ vương !! Con cần một lời giải thích !!!!!!” – Tôi khẽ vùng vẫy trong đám gai đang ghim mình, máu cùng nước mắt rơi lã chã hoà cùng làm một trên khuôn mặt xanh xao sững sờ của tôi – “Thiều Lan ! Thiều Lan đang ở đâu ??”


“Con đang nói gì vậy ? Cô ta đang ở đây mà !” – Phụ vương nở nụ cười tàn ác chỉ tay về phía quả cầu sắc hồng đó. Bàn tay gớm ghiếc xương xẩu của ông ta cố tình vuốt nhẹ lên nó như muốn làm cho máu nóng trong người tôi dâng trào. Tôi cảm thấy mình thật vô dụng làm sao khi không thể tặng cho ông ta một bài học – “Đây chính là quả cầu chứa đựng ý thức và ký ức của nó ! Ngoài Bộ tộc ta ra thì tụi Thiên giới và Angel lại xài cái này dùng để lưu trữ “bộ nhớ” của chúng nó để về Thế giới Thiên sứ sau khi kết thúc cuộc đời ở cõi trần. Hai đứa chúng bây có vẻ tình cảm thật đó... Nhưng ý thức của nó đã ở trong tay ta rồi thì xem như ở ngoài đời thực nó chết luôn rồi.”


Tôi sợ hãi không nói nên lời. Tôi không thể nào hình dung chuyện gì sẽ xảy ra với tôi khi người mình yêu quý nhất lại phải rời xa mãi mãi ? Đã thế, cơ hội giải cứu đang ở ngay trước mắt mà mình còn không thể làm gì !


Tôi cảm thấy mình thật vô dụng. Tôi chỉ ước sao thời gian sẽ quay trở lại, biết đâu các bạn Hoàng Đạo sẽ có thể giúp đỡ tôi. Nhưng bây giờ, họ đâu thể nào biết tôi đang ở đây, xem như khả năng Thiều Lan và tôi được cứu là hoàn toàn con số không.


Nhưng rồi tôi lại bất giác lên tiếng.


“Phụ vương ! Phụ vương đã bắt được con rồi !! Tại sao không để ý thức Thiều Lan được trở về ??? Cô ấy là người phàm, cô ấy không liên quan gì đến chuyện của chúng ta cả !!!!!”


“Im ngay !” – Ông ta rống lên vang cả không gian, tại nên âm thanh vọng lại chát chúa chói tai – “Mày không thể động não cho ta được hả ?? Ai nói con bé đó là phàm nhân ??? Nó chính là...”


Nghe đến đấy, toàn bộ ý thức của tôi hoàn toàn sáo rỗng...


Tôi vẫn cứng đơ không nói một lời. Và khi đã nhận ra sự tình, phụ vương đã bỏ mặc tôi cùng đám xích bị nguyền rủa, mang theo quả cầu ý thức của Thiều Lan đi và biến mất từ khi nào...


_____________________________________


Tôi không thể biết được mình đã bị giam cầm ở đây bao lâu rồi. Thời gian với tôi lúc này cứ dần trôi một cách vô vị...


Tôi cứ thẫn thờ như người mất hồn, nhìn đám gai đang ăn sâu vào da thịt khiến máu không ngừng chảy. Sống mũi tôi cảm thấy cay cay, khoé mắt đọng nước mỗi khi tâm trí tràn ngập hình ảnh hạnh phúc cùng các bạn Hoàng Đạo, cùng lớp Can Chi trong bốn tháng học tập vừa qua, và đặc biệt cùng với Thiều Lan – người con gái mà tôi đem lòng yêu mến ngay từ lần gặp đầu tiên. Nhưng không ngờ, cô ấy lại là...


Tôi chẳng biết mình phải vui hay buồn nữa. Cảm xúc trong tôi như đang bị đảo lộn hết cả.
Phải... Tại sao tôi lại không biết chuyện này chứ ?


Thiều Lan cũng là người của Thế giới Thiên sứ. Hơn nữa, cô ấy là công chúa của Bộ tộc Thiên giới...


Ngay trước mắt, cô ấy đang gặp nguy hiểm, vậy mà tôi lại không thể làm gì. Sự việc vừa nãy khiến tôi ngậm ngùi đau khổ khôn nguôi.


Nỗi dằn vặt đã giày xé trong tâm trí khiến đầu óc tôi trở nên mụ mị. Cộng thêm tình trạng bị mất máu quá nhiều, cơn choáng váng làm tôi chỉ muốn ngủ thiếp đi, dần dà chìm vào trong một bóng tối u mê...


___________________________________


“Các cậu đừng có mà chen lấn coi ! Ta đến đây cứu Xà Phu chứ không phải là đi nghỉ hè !!”


“Biết rồi ! Không cần cậu phải nhắc !! Nhưng mà ở đây chật hẹp quá tớ sắp nổ tung rồi nè !!!”

“Im miệng cậu lại đi Sư Tử !”


“Các cậu... đừng cãi nhau nữa được không ?”


Trong cơn mơ màng nửa tỉnh nửa mê, đôi tai tôi loáng thoáng nghe thấy chuỗi giọng nói quen thuộc đang ồn ào nhốn nháo ở bên ngoài. Trong đó, có xen lẫn biết bao nhiêu những giọng nói đặc trưng khác nhau, giọng nói mạnh bạo của Bạch Dương và Sư Tử, nhẹ nhàng của Cự Giải và Song Ngư, cứng cỏi của Ma Kết và Xử Nữ, lạnh lùng của Thiên Yết... Tôi sửng sốt phản ứng theo quán tính. Phải ! Nếu như đây không phải là nhóm các bạn Hoàng Đạo của tôi thì chứ là ai ?? Mà hơn nữa, không lẽ họ đến đến đây để cứu tôi ??


“Mọi người !! Tớ ở đây !!” – Bản thân tôi cũng phải bắt mình thét thật lớn hết sức có thể với hy vọng các bạn có thể nghe thấy được. Tôi bây giờ tràn ngập trong mình sự phấn khởi, bởi tôi sắp được thoát khỏi đám dây xích đáng ghét kia rồi !


Vào lúc này, tôi mới nhận ra tình bạn đúng là cả một kho tàng cao quý... Đúng là vậy, bởi vì đó là một tình cảm đặc biệt, chỉ có người sở hữu nó mới đến bên chúng ta khi ta không còn ai đó bên cạnh...


Nhóm mười hai cung Hoàng Đạo cố gắng sử dụng hết chiêu thức của mình nhằm bẻ khoá sợi dây xích đang trói tôi. Và rồi, ngay phút chốc sau đó, tôi bất giác ôm chầm lấy mọi người cùng hai hàng nước mắt không ngừng tuôn. Tôi nghĩ thầm mà nhận ra một điều, tôi cũng đã xem họ như chính gia đình của mình từ khi nào.


______________________________________


“Xà Phu, chắc có lẽ cậu đã biết tin này rồi...” – Tôi thấy sắc mặt của tất cả mọi người lộ rõ vẻ nghiêm trọng – “...bây giờ bộ trưởng Tộc Bóng tối đã thâu tóm quyền lực của Thiều Lan. Ông ấy đang có ý định hấp thụ Thế giới Mộng ảo thành một không gian cho riêng ông ta !”


Tôi phải dỏng tai lên nghe thật rõ để không chắc chắn mình không có nghe lầm. Đó là vì tôi cảm thấy rất vô lý ở chỗ, chẳng phải thế giới đó chỉ có đúng một lối vào duy nhất là con đường giấc mơ ? Vậy làm thế nào phụ vương có thể đi vào trong đó mà không cần phải tách ý thức và thể xác ? Hơn nữa, điều trước mắt tôi đang lo sợ nhất xảy ra, các bạn của tôi cuối cùng đã biết được sự thật về Thế giới Mộng ảo ?


“Bọn tớ đã biết được mọi chuyện. Từ lần cậu vô tình lạc vào Thế giới Mộng ảo hai nghìn năm sau, nguồn gốc của thanh lam hoả kiếm cho đến việc liên kết giấc mơ với thế giới này, bọn tớ được biết là nhờ thông điệp ngầm mà anh trai Ngọc Phu đã gửi cho từng người trong lúc chúng tớ đang ngủ...” – Ma Kết đứng đầu nhóm đại diện mọi người mà kể hết mọi sự tình cho tôi – “Anh cậu làm vậy là vì muốn chúng tớ cứu cậu khỏi đây. Cậu đã ngủ vùi ở ngoài Nhân gian đến sáu tháng rồi !”


Câu nói của Ma Kết như có một tiếng sét nổ đùng bên tai tôi...


Chuyện gì thế này ? Tôi cứ tưởng đâu mình bị giam cầm chỉ trong chốc lát thôi chứ ! Cớ sao mà thế giới hiện thực đã trôi qua ngót gần nửa năm ? Như vậy đồng nghĩa việc tôi đã không hiện diện ngoài Nhân gian trong suốt chừng thời gian ấy không chừng. Chắc chắn người ta có khi nghĩ tôi đã chết rồi chứ chẳng chơi !


“Khoan đã nào...” – Tôi lắp bắp cứ như không thể nói được nữa. Chuyện này cứ như đã đánh động vào trong tâm trí tôi – “Nếu như các cậu nói như vậy có nghĩa là...”


“Chúng tớ đã cùng mọi người giải quyết xong khoá học một năm tại Zodiaque rồi. Ngay cả bài kiểm tra cuối cùng là đấu chung với nhóm Thiên Can Địa chi, chúng tớ đã giúp cậu xong rồi nên mọi thứ đều đã ổn?” – Bạch Dương mỉm cười đắc thắng giơ ngón tay cái trước khuôn mặt đang ngu ngơ của tôi. Tôi không thể nào tin được ! Vậy là bây giờ nhiệm vụ tại Nhân gian của chúng tôi cuối cùng đã kết thúc rồi sao ?


Trong lúc đầu tôi lơ mơ đầy dấu chấm hỏi vì khó hiểu, ấy thế nhưng mọi người vội vàng kéo tôi khỏi không gian này mà nói.


“ Ta phải nhanh chóng đến cứu lấy Thế giới Mộng ảo nào Xà Phu. Chẳng phải cậu cũng muốn bảo vệ nơi đó ?”


“À phải. Nhưng mà đường đi sẽ rất dài nếu ta phải thức dậy rồi ngủ tiếp để đến nơi đó.”


“Không cần nhọc công vậy đâu.” – Bảo Bình chạy bên tôi mà mỉm cười. Cô lấy thanh song kiếm của mình mà soi con đường ở phía trước – “Ta sẽ đi theo dấu do chính Thiều Lan để lại. Quả cầu ý thức của cô ấy đã rải trên đường đi không ít những tinh linh và chúng sẽ chỉ đường cho chúng ta !!”


___________________________________________


Mười ba chúng tôi đã vượt qua con đường tối đen, băng qua Cõi Siêu mộng, và rồi cánh cổng Thế giới Mộng ảo cuối cùng được mở rộng đón chờ chúng tôi trước mắt...


Nhưng mà cái không gian này... không hề giống như tôi đã từng thấy qua...


Cỗi Siêu Mộng bây giờ đã quay trở lại thành một vũ trụ chuyển động dữ dội. Tôi có thể thấy những hạt bụi, những thiên thạch với kích cỡ khổng lồ đang xoay vòng, cuốn vào trong trung tâm của tối đen của không gian này tạo thành những cuộn lửa đang chuyển động với tốc độ kinh hoàng. Tôi không khỏi chấn động khi nhận ra đó chính là lỗ đen của vũ trụ. Tôi nhìn chúng như không thể tin được, xem như biết bao công sức do hai anh em chúng tôi bỏ ra cuối cùng đã đổ sông đổ biển trong suốt ba tháng vừa qua. Đáng sợ hơn, món quà cuối cùng mà mẫu hậu đã tặng chúng tôi nhằm mục đích hoà bình, nay lại nằm trong tay của phụ vương thì chắc chắn phần thua sẽ nghiêng về phía phe chống đối như tôi ngay tắp lự. Tôi thấy tuyệt vọng như ngày càng lấn sâu trong tâm trí mình.


“Chúng ta phải đi vào trong đó sao ? Như vậy chúng ta sẽ về Thế giới Thiên sứ ?” – Thiên Bình không khỏi run rẩy vì sự nuối tiếc vô cùng ngần.


“Trong khi các cậu biết đấy, một khi chúng ta mà đã vào trong đó rồi thì sẽ không cách nào được ra ngoài thế gới hiện thực đâu. Vì lúc đó chúng ta sẽ quay trở lại đúng thời điểm thật sự của mình là hai nghìn năm trước...” – Song Tử siết bàn tay thành nắm đấm, che giấu sự yếu đuối của mình.


“Vậy có nghĩa là nếu chúng ta vào trong đó, tất cả thể xác ở Nhân gian của chúng ta cũng sẽ chết đồng loạt sao ? Vậy còn bố mẹ Nhân gian đang chờ chúng ta ở quê nhà ?” – Song Ngư không thể kìm nổi cảm xúc liền bật khóc. Tôi có thể thấy Bạch Dương bên cạnh đang vỗ về cô bằng cả sự quan tâm lớn lao.


“Đã đâm lao thì phải theo lao thôi. Mọi người, các cậu phải mạnh mẽ lên chứ. Các cậu đừng để tình cảm của mình chi phối lý trí ! Có nhóm Thiên Can Địa chi ở lại sẽ giúp mọi người giải quyết những chuyện này mà !” – Ngay đồng tử của Sư Tử cũng khẽ cử động mà rưng rưng nước mắt. Anh quay sang tất cả mọi người đang bị lung lay tinh thần mà trấn an.
“Đúng là vậy, chúng ta là những Thiên sứ huyền thoại, thuộc bộ tộc mạnh nhất trong thế giới Thiên sứ. Cho nên, không việc gì chúng ta lại phải hối tiếc cả !” – Có lẽ tôi chỉ thấy trong trường hợp này Nhân Mã là lạc quan nhất thôi.


Ngay bản thân tôi cũng không khỏi run sợ khi cứ nghĩ đến viễn cảnh tôi sẽ không bao giờ được quay trở về. Liệu chuyện gì sẽ xảy ra nếu như mọi người ở Nhân gian phát hiện ra chúng tôi chết đồng loạt một cách bí ẩn. Đó là còn chưa kể bố mẹ Nhân gian của chúng tôi sẽ nghĩ sao nếu nhận được tin sét đánh thế này ?


Tôi nuốt nước bọt nhìn con đường đang dẫn chúng tôi vượt qua biên giới giữa Nhân gian và Thiên sứ. Mười hai người bạn Hoàng Đạo đồng loạt nhìn tôi với vẻ quyết tâm. Họ đã vì tôi mà chọn con đường vào nơi này. Vậy nên, tôi cũng sẽ cố gắng không làm phụ lòng họ !


“Mọi người !” – Tôi nhìn một lượt hết tất cả mười hai người bạn của mình mà lên tiếng cương quyết – “Các cậu đã chuẩn bị sẵn sàng xuống dưới đó chưa ?”


“Lúc nào chúng tớ cũng đều sẵn sàng !!!!!!!”


Thế là, chúng tôi đã cùng nhau nhảy thẳng xuống lỗ đen của vũ trụ, vượt qua được không gian giới hạn của Nhân gian và tiến thẳng vào Thế giới Mộng ảo thật sự...


“Thiều Lan, anh sẽ đến cứu em. Đồng thời cũng vì Thế giới Mộng ảo, vì nền hoà bình của Thế giới Thiên sứ” – Đó là dòng suy nghĩ của tôi trong lúc cùng mọi người trôi dạt vào dòng nguồn lực vô hình và bị lỗ đen nuốt chửng.


Cùng lúc ấy, tôi có linh cảm câu chuyện về Thế giới Mộng ảo cuối cùng cũng sắp đi vào hồi kết...


______________________________________________

RẦM !!!


“Đau quá ! Sao lại ném chúng ta một cách thẳng tay như vậy ?”


“Xà Phu, tớ đề nghị cậu cần có một cái nệm ngay đúng vị trí này. Mông tớ đau quá rồi này !!”


Tôi cùng mười hai Thiên sứ Hoàng Đạo bị lỗ đen đẩy ra một không gian nửa sáng nửa tối lạ thường. Nếu như dưới nền đất cứng nơi chúng tôi đang đứng  là một xanh lam đang phát ra thứ ánh sáng dìu dịu có chút huyền ảo, thì trên bầu trời vẫn lại là một khoảng không vũ trụ lấp lánh vô số những vì sao. Mà khoan, chờ một chút, hình như tôi có thấy khung cảnh này đâu đó rồi ???!!


“Xà Phu...” – Xử Nữ đến gần tôi cũng dáo dác nhìn xung quanh – “Cậy có biết đây là đâu không nhỉ ?”


Tôi không biết phải nên trả lời với cô ấy như thế nào nữa...


Bởi chỉ một lẽ thôi, nơi này vốn dĩ muôn đời muôn kiếp vẫn còn là sự bí ẩn không một giải đáp của tôi. Dàn âm thanh nhốn nháo quen thuộc của binh đoàn Bóng tối. Hơn nữa, hoà lẫn trong đó, còn có tiếng phất cánh vội vàng của tôi.


Phải ! Đây chính là nơi tôi đã bị truy đuổi vào hai nghìn năm trước. Tôi đã quay trở lại ngay chính thời điểm, địa điểm này và chứng kiến cận cảnh tôi bị truy đuổi thêm một lần nữa.


Tâm trạng tôi bây giờ vô cùng rối bời trước mọi sự việc đang diễn ra, nhân ảnh của cậu bé Thiên sứ Bóng tối tàn tạ giống y hệt như tôi đang cuống cuồng bay lượn qua lượn lại nhằm tránh những chiêu thức đang bắn ra như mưa trút, nhưng rồi không thể tránh kịp thuật lửa đen của anh Ngọc Phu khiến cậu rơi xuống nền ôzôn cứng nhắc. Giống y chang với những gì đã xảy ra với tôi hồi hai nghìn năm trước !!!!


“Xà Phu, chẳng lẽ đây chính là ký ức mà cậu thường hay kể cho chúng tớ nghe ?”


“Chính là nó...” – Khoé mắt tôi chựt trào hàng lệ khi thấy con rắn khổng lồ bởi chiêu thức “Serpent de la lumière” do bản sao của tôi tạo ra phóng điên cuồng về phía anh Ngọc Phu khiến anh tan biến trong không trung chỉ trong tích tắc.


Và rồi... Sự việc tiếp theo chính là cảnh tôi đã chờ đợi từ lâu.


Đúng rồi ngay lúc này, phụ vương của tôi đã đến đây sẵn từ khi nào, ông ta bất ngờ chụp lấy cổ bản sao của tôi, kề bên con dao sáng loá khổng lồ nhằm giết chết tôi. Chính tại lúc này, bỗng dưng ký ức của tôi bị gián đoạn. Tôi rất muốn biết chuyện gì xảy ra tiếp theo...


Nhưng mà...


... chẳng có chuyện gì xảy ra cả ?!!


Tôi cảm thấy vô cùng sốt ruột, bản sao của tôi và phụ vương vẫn còn kháng cự với nhau trong suốt một thời gian... Nếu cứ như thế này, cậu ấy sẽ chết mất. Bản thân tôi cũng nghĩ mình phải làm gì đó trước khi chuyện này xảy ra !


Tôi giương đôi cánh của mình, phóng như lao về phía họ mặc bao lời ngăn cản của các bạn Hoàng Đạo.


“Xà Phu, cậu đừng có mà manh động !!”


“Nhưng tớ không muốn mình phải ngồi yên thêm một phút nào nữa !!”


Tôi rút ra thanh lam hoá kiếm, tức tốc chém xuống một quãng khiến xung lực xung quanh nó như chuyển động theo, tạo thành một đường lưỡi kiếm phát sáng mãnh liệt về phía họ. Phụ vương và bản sao của tôi vì quá bất ngờ không kịp phản ứng nên cả hai, kể cả tất cả các binh đoàn Bóng tối đã cùng nhau bị trúng chiêu thức này ngay trong trung tâm vòng ngắm. Họ đã hoàn toàn bị thiêu cháy trước nguồn ánh sáng của thanh lam hoá kiếm trừ bản sao của tôi...


“Mau mau ! Ta phải đưa cậu ấy trở lại cái lỗ đen biên giới của Nhân gian trước khi biến mất !” – Tôi bồng lên hình hài bản sao của mình đang ngất đi mà đưa thẳng lên con đường lỗ đen đang từ từ lụi dần, chỉ đủ chỗ cho thân hình bản sao của tôi có thể lọt qua và thẳng hướng trở về Nhân gian an toàn.


“Bọn tớ hiểu rồi !” – Nhóm mười hai Thiên sứ như hiểu ra toàn bộ sự việc mà đồng loạt ồ lên một tiếng – “Vậy ra đây là cách mà cậu đã có thể đến được Nhân gian mà không cần đi theo bọn tớ.”


Tôi thở phào nhẹ nhõm rồi mỉm cười nhìn họ...


Thì ra, giờ tôi mới hiểu, lý do tôi có thể thoát khỏi đường tơ kẻ tóc của ngày xưa. Và rồi có thể đến được Nhân gian như thế này, tất cả đều là nhớ chính bản thân tôi. Nó bây giờ cứ như là nguyên một vòng luân hồi vậy, vả lại chẳng phải chuyện gì đều cũng có nguyên nhân của nó hết hay sao ?


____________________________________


Chúng tôi vô cùng mừng rỡ mà không hề để ý đến tiếp viện binh đoàn Bóng tối đã đến nơi từ khi nào.  Cùng lúc ấy, phụ vương của hai thời điểm cuối cùng đã gặp nhau mà phát hiện ra chúng tôi.


“Xà Phu...” – Cả hai phiên bản của phụ vương nhìn chằm chằm vào tôi mà nỏ nụ cười nham hiểm – “Thì ra ngay bản thân con cũng chính là nguyên nhân khiến cha phải khổ sở truy tìm trong suốt hai nghìn năm qua như thế này.”


“Tôi từ nay không còn là con trai ông nữa.” – Tôi cố gắng thở đều đều, giậm chân thật mạnh không cho mình phải run rẩy trước mặt phụ vương mà dõng dạc trả lời – “Chính ông đã có ý định giết tôi, khiến anh em tôi buộc chĩa súng lẫn nhau. Không có một lý nào mà lại có người cha tàn nhẫn đến như thế cả.”


Tôi cứ tưởng đâu lời nói này sẽ khiến phụ vương phải suy nghĩ...


“Xà Phu, con đúng là giống hệt mẹ con. Nhưng mà cha sẽ xem xem liệu con định đánh bại cha như thế nào !! Cứ tung hết sức mạnh của mình mà thẳng tay giết chết người cha đã từng bên cạnh các con như thế nào !!!”


Ông ấy chỉ nở nụ cười gian tà, âm thanh ghê rợn ấy như có thể vang khắp cả vũ trụ này khiến mọi người không khỏi run sợ. Và rồi, tôi thấy khắp người phụ vương đột nhiên bốc cháy hẳn lên. Những ngọn lửa mang đầy ma lực từ đó cũng dần dà lan rộng, nhuộm tất cả những thứ xung quanh nó giờ đây chỉ còn là một màu đen hắc ám. Mười ba thiên sứ chúng tôi cuối cùng nhận ra, chúng tôi đang bị bao vây bởi những mảnh linh hồn của Bộ tộc Bóng tối, hoà vào trong đó là cả biển lửa khổng lồ rất giống ngọn lửa đen của anh Ngọc Phu. Tôi sững sờ không thể hiểu nổi, làm thế nào mà phụ vương có thể lấy được ngọn lửa đen của anh ấy ???


“Ngọn lửa này... Nó là của anh Ngọc Phu mà ??”


“Đúng là của nó !” – Ông ta nâng quả cầu ý thức của Thiều Lan lên cao. Tôi có thể thấy có lượng lớn nguồn sức mạnh của ngọn lửa màu đen đang vây quầng xung quanh nó  – “Con bé Thiên giới ấy có một quyền năng mà không một Thiên sứ nào có thể có được: Absorb ability ! Nhờ thế, ta đã có thể hấp thụ sức mạnh của Ngọc Phu và ăn thịt linh hồn của nó một cách dễ dàng. Vậy là đã giải quyết xong một tên kì đà cản mũi...”


Mười ba người chúng tôi kinh hoàng nhìn ông ta sau câu nói đó. Biết bao nhiêu những kỉ niệm đẹp giữa hai anh em chúng tôi bất chợt ùa về như một thước phim quay trong ký ức, nó đến rất nhanh nhưng cũng trôi qua rất mau... Dường như tất cả đều đã bị thiêu rụi bởi bàn tay của ông ta. Giờ đây, tôi không còn quan tâm đến tình máu mủ ngày xưa nữa ! Một khi anh trai tôi đã chết thì tôi sẽ không giờ tha thứ cho kẻ đó cả !!


Cả hai cánh tay tôi nhanh chóng biến thành song lam hoả kiếm. Nỗi uất ức cùng hàng nước mắt không ngừng chảy đã thúc giục tôi phải hành động.


“Hãy trả lại Ngọc Phu và Thiều Lan cho ta !!!!!!”


“Đúng rồi đấy Xà Phu. Cứ để cho sự đau khổ lấn át trái tim của ngươi, ngươi sẽ nhanh chóng được ta chào đón trở về Bộ tộc Bóng tối và cha con ta sẽ quay lại như xưa.”


“Ta không quan tâm !!!” – Tôi không một chút suy nghĩ mà điên cuồng lao đến chém tới tấp vào phụ vương .


Ở bên dưới, các bạn Hoàng Đạo của tôi cuối cùng cũng đã tiến tới cùng tôi tấn công. Từng đợt chấn động của các quyền năng khác nhau gồm lửa, đất, gió và nước đồng loạt cùng lúc nhắm thẳng về phía kẻ thù. Đến cả tôi đang bay trên cao, nhân thời cơ chém hai thanh kiếm tạo thành chữ X phóng hướng đến ông ta...


“Aqua collecté !”


“Rejettée flamme !!”


“Typhoon !”


“Giante séisme !!”


Bốn con rồng với bốn màu sắc khác nhau, một mục tiêu, cùng với một loạt chiêu thức kinh hoàng nhất từ trước đến giờ tôi gặp đều xuất phát từ mười hai người bạn cung Hoàng Đạo khiến tôi cũng phải kinh ngạc đến không ngờ. Đối với tôi, đó có thể chỉ như trong chốc lát, nhưng tôi biết thực chất họ cũng đã phải tốn nhiều thời gian và công sức để luyện tập và tu luyện sức mạnh mới có thể được thế này.


Chúng tôi cuối cùng đã là những Thiên sứ trưởng thành...


________________________________


“Đừng tưởng như thế là xong.”


Mọi người không khỏi chấn động khi lại nghe thấy giọng nói này. Tôi cũng tức đến nghiến răng, thì ra phụ vương đã dùng quyền năng từ Thiều Lan để bảo vệ cho mình.


“Hắn sử dụng sức mạnh của Thiên giới để bảo vệ bản thân kìa...” – Thiên Yết trầm giọng mà nói trong sự tức giận lên đến đỉnh điểm. Tôi có thể thấy được vậy là nhờ con đại bàng bóng đêm bên cạnh cậu ấy cũng như chủ nhân, đôi mắt họ chợt rực lên một sắc đỏ như máu, lườm về phía ông ta bằng sát khí ngùn ngụt.


“Ta cần sức mạnh đó thì làm gì được nhau ? Bây giờ ta sẽ xem xem các ngươi có đánh bại được cái này hay không.” – Phụ vương cười bỡn cợt nhìn thẳng về phía chúng tôi. Và rồi, ông ta đọc câu thần chú lên trên quả cầu, hàng rào những linh hồn nãy giờ đã bao vây chúng tôi bây giờ đã dần dà trở nên hiện hữu, biến ra vô số những con quái vật trông vô cùng ghê sợ bằng lửa đen đang từ từ lại gần về phía chúng tôi.


“Eo ôi...” – Cự Giải và Song Ngư hoàng hồn giật lùi về phía sau kinh sợ − “Chúng có thật đã từng là những linh hồn của người Nhân gian không vậy ?”


“Không phải họ thì chứ là ai ?” – Kim Ngưu ngập ngừng chĩa mũi thương của mình về phía bọn chúng – “Nhưng bây giờ họ đã bị ông ta chi phối rồi thì chúng ta cũng không thể xem họ là người được nữa.”


Bất ngờ, trong một đám đông mọi người đang tụ họp lại gần nhau trong vòng vây của những linh hồn, chúng tôi bỗng nhiên nghe thấy tiếng của Xử Nữ.


“Mọi người !! Đừng nói là các cậu đã quên gì rồi nha !! Chúng ta đã có chiêu thức Zodiaque Équipe rồi mà !! Giờ đã đến lúc sử dụng !!”


Đúng là vậy ! Bởi vì “Zodiaque Équipe” còn có nghĩa là “Đội hình Hoàng Đạo” ! Đó vốn dĩ là một quyền năng mà chúng tôi đã dày công tu luyện cùng nhau nhưng không được sử dụng trong Nhân gian. Và đây là cơ hội thuận lợi để tôi thể hiện khả năng chiến đấu với mọi người !


“Vậy thì hành động nào !”


“Zodiaque Équipe !! Đội hình cung Hoàng Đạo !!!!”



From my memories...
 
cuulonton
Học sinh nhà Lửa
cuulonton
Giới tính : Nữ
Zodiac : Aries
Tổng số bài gửi : 1417
Birthday : 10/04/2002
Join date : 24/09/2013
12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (chương 14) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: 12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (chương 14)   12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (chương 14) Icon_minitimeMon Jun 30, 2014 3:39 pm

Chap dài :v
Truyện rất hay :v
Ghế VIP belong to me =))
Cơ mà hơi bị bùn khi fic gần xog :(
 
Vierge Doan
Học sinh nhà Đất
Vierge Doan
Giới tính : Nữ
Zodiac : Virgo
Tổng số bài gửi : 383
Birthday : 02/09/1997
Join date : 07/02/2014
12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (chương 14) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: 12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (chương 14)   12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (chương 14) Icon_minitimeMon Jun 30, 2014 4:39 pm

@cuu: Chị cám ơn em nhiều =3=
Thật sự chị cũng đã gắn bó với fic này từ hồi Tết đến giờ nên khi nghĩ đến hồi kết thì cũng hơi buồn T^T Chắc chừng 4-5 chap nữa thôi  20a 
 
cuulonton
Học sinh nhà Lửa
cuulonton
Giới tính : Nữ
Zodiac : Aries
Tổng số bài gửi : 1417
Birthday : 10/04/2002
Join date : 24/09/2013
12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (chương 14) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: 12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (chương 14)   12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (chương 14) Icon_minitimeMon Jun 30, 2014 7:38 pm

Chia bùn =))
 
libra1999
Học sinh nhà Khí
libra1999
Giới tính : Nữ
Zodiac : Libra
Tổng số bài gửi : 1888
Birthday : 03/10/1999
Join date : 03/01/2014
12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (chương 14) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: 12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (chương 14)   12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (chương 14) Icon_minitimeMon Jun 30, 2014 7:41 pm

fic gần hết rồi sao TT^TT
*hất bàn*
bùn quá
 
Vierge Doan
Học sinh nhà Đất
Vierge Doan
Giới tính : Nữ
Zodiac : Virgo
Tổng số bài gửi : 383
Birthday : 02/09/1997
Join date : 07/02/2014
12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (chương 14) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: 12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (chương 14)   12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (chương 14) Icon_minitimeMon Jun 30, 2014 11:37 pm

Uhm chị cũng vậy nhưng mà thường chị nghĩ 1 bộ chỉ cần 10 hay 20 chap là đủ :)
Bởi sẽ rất ngán nếu như 1 bộ mà có nhiều chap quá. Như vậy lại không ổn cho lắm :3 
Đó là còn chưa kể có chap đi hơi lang mang...
 
libra1999
Học sinh nhà Khí
libra1999
Giới tính : Nữ
Zodiac : Libra
Tổng số bài gửi : 1888
Birthday : 03/10/1999
Join date : 03/01/2014
12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (chương 14) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: 12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (chương 14)   12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (chương 14) Icon_minitimeTue Jul 01, 2014 12:54 pm

@Vie :)) v sau này chj nhớ ra thêm tr nhá :">
cực hóng a~~~
 
Vierge Doan
Học sinh nhà Đất
Vierge Doan
Giới tính : Nữ
Zodiac : Virgo
Tổng số bài gửi : 383
Birthday : 02/09/1997
Join date : 07/02/2014
12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (chương 14) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: 12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (chương 14)   12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (chương 14) Icon_minitimeTue Jul 01, 2014 2:13 pm

@Lib: Uhm hiện giờ chị đang viết cho "12 chòm sao trong truyện khoa học viễn tưởng" a :3 Chị sẽ còn viết fic dài dài ^^
Còn cái star story vì chị không biết nhiều một số chòm sao nên không dám viết hết cả 12. Cho nên cái này lại để khi nào mấy fic khác bị bí ý tưởng thì mới chuyển sang viết để tiết kiệm thời gian :3
 
libra1999
Học sinh nhà Khí
libra1999
Giới tính : Nữ
Zodiac : Libra
Tổng số bài gửi : 1888
Birthday : 03/10/1999
Join date : 03/01/2014
12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (chương 14) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: 12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (chương 14)   12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (chương 14) Icon_minitimeTue Jul 01, 2014 5:18 pm

@Vie :)) hị hị.
tr của chj rất chất lượng a~ :3 ko uổng công đợi
 
Devil Rose
Học sinh nhà Lửa
Devil Rose
Giới tính : Nữ
Zodiac : Sagittarius
Tổng số bài gửi : 68
Birthday : 14/12/2000
Join date : 26/06/2014
12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (chương 14) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: 12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (chương 14)   12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (chương 14) Icon_minitimeTue Sep 09, 2014 9:27 pm

thế này thôi á???????????
 
Sponsored content
12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (chương 14) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: 12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (chương 14)   12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (chương 14) Icon_minitime

 
 

12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (chương 14)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Similar topics

-
» 12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (Chương 11)
» 12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (Chương 3)
» 12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (Chương 7)
» 12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (Chương 5)
» 12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo (Chương 4)
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Truyện 12 chòm sao :: Lớp học văn :: Gian truyện 12 chòm sao :: Gian truyện thần thoại, phép thuật :: 12 chòm sao - Truyện tích Thế giới Mộng ảo-