Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng NhậpShop

Share
 

 [Truyện ngắn] Nếu Có Thể Hãy Quên

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
ThuongQuanLang
Học sinh nhà Đất
ThuongQuanLang
Giới tính : Nữ
Zodiac : Virgo
Tổng số bài gửi : 378
Birthday : 09/09/1997
Join date : 06/04/2014
[Truyện ngắn] Nếu Có Thể Hãy Quên Empty
Bài gửiTiêu đề: [Truyện ngắn] Nếu Có Thể Hãy Quên   [Truyện ngắn] Nếu Có Thể Hãy Quên Icon_minitimeSat Jul 19, 2014 12:40 pm


Thời gian có thể hàn gắn được vết thương. Thời gian có thể lấp đầy khoảng trống. Thời gian có thể xoá nhoà kí ức.

Và rồi sẽ đến lúc tôi cần phải quên.

---

Người ta thường nói, hãy dũng cảm nói ra, sẽ chẳng bao giờ là muộn.

Tôi cũng đã từng lấy hết can đảm của mình để nói ra. Cuối cùng chỉ nhận lại một cái cười mỉm của anh.

Người ta thường nói, yêu là không có điều kiện, lý do vì sao lại yêu chẳng thể giải thích được.

Tôi cũng không hiểu được tình yêu ấy tôi dành cho anh. Tôi cũng chẳng thể biết được vì sao anh có thể phí hoài năm tháng chờ đợi một người khác.

Thật nực cười khi anh chờ đợi một người, còn tôi lại đứng đằng sau đợi anh.

Liệu rằng sẽ có kết quả cho cuộc tình này? Liệu rằng tôi sẽ có thể quên?

---

Nếu nói ngày hạnh phúc nhất của tôi, thì đó là ngày anh chấp nhận tình cảm của tôi. Tôi vẫn nhớ rõ ngày hôm ấy, tôi vẫn nhớ rõ nụ cười nhàn nhạt trên khoé môi anh cùng nụ cười tươi của tôi. Kí ức đó, tôi nào có thể dễ dàng quên?

Có thể nói đến tận bây giờ tôi vẫn chẳng thể dứt ra được quãng thời gian ấy. Những ngày mưa, ngày nắng, những nụ cười, giọt nước mắt, những hạnh phúc, đau khổ. Tôi và anh ấy cưới nhau sau hai năm.

Dường như tôi đã quá quen với việc có anh ở bên. Dường như tôi đã quá quen với tình yêu này.

Vậy nên khi nó đổ vỡ, tôi mới không thể dễ dàng bước tiếp.

---

Yêu đơn phương, một tình yêu đau khổ. Có người nhận được sự đáp trả, có người từ bỏ, có người kiên trì. Cuối cùng ai cũng tự chọn cho bản thân mình một kết thúc.

Kết thúc, có người hài lòng, có người tự trách mình đã phí hoài, có người không trách không oán. Nếu nói cách nào là tốt nhất, thì không thể nói được. Vì với mỗi người, đó là sự lựa chọn cho riêng mình. Với người khác đó là sai, nhưng với bản thân có khi lại đúng.

Tôi không trách anh vì anh không thể tiếp tục ở bên tôi. Tôi không trách cô ấy khi cô có khả năng lấy đi trái tim của người tôi yêu. Tôi cũng không trách bản thân mình, vì ít ra dù không có được tình yêu của anh, tôi cũng đã yêu hết mình.

Tôi chấp nhận thua cuộc. Tôi chấp nhận bản thân mình không còn khả năng để có thể đứng đợi anh được nữa.

Sau chuyện tình này, tôi chợt cảm thấy tình yêu của tôi và anh thật dễ đổ vỡ. Hai năm yêu nhau cùng ba năm hôn nhân có thể hoàn toàn trôi vào quên lãng với anh khi cô ấy xuất hiện. Liệu rằng họ có lỗi với tôi?

Tôi không rộng lượng, tôi ích kỉ. Nhưng sự ích kỉ đó của tôi không thể đem anh trở về với tôi.

Tôi chợt nhận ra tình yêu này với anh cũng chẳng có ý nghĩa gì. Vì người anh yêu là cô ấy, còn với tôi, có thể anh cũng chẳng có tình cảm gì nhiều. Vậy mà tôi vẫn miễn cưỡng chấp nhận thứ tình yêu bố thí ấy, một cách tuyệt vọng?

Tôi không biết liệu khoảng thời gian chúng tôi bên nhau có thể khiến anh thay đổi hay không. Tôi không biết liệu tôi có thể khiến anh yêu hơn cô ấy hay không. Tôi không bao giờ biết được.

Vì tình yêu là không thể nói một cách rõ ràng. Nó cứ mập mờ như vậy, thậm chí đến người trong cuộc cũng có kẻ hiểu có kẻ không.

Tôi trải qua những ngày hậu chia tay một cách thê thảm. Tôi giam mình trong phòng, tôi khóc tôi ăn thật nhiều, chẳng qua cũng chỉ để đè nén những xúc cảm trong tôi. Nhưng rồi tôi chợt nhận ra, liệu anh có đáng để tôi lấn sâu như vậy? Bạn bè tôi không thiếu người chỉ trích anh, ghét anh. Họ cũng tìm mọi cách để khiến tôi vui. Tôi đi cắt tóc, mua quần áo mới, chợt cảm thấy mình đẹp hơn, thoải mái hơn.

Như tôi đã nói, thứ có thể hàn gắn được vết thương tốt nhất, chính là thời gian.

Cho dù tôi không thể một sớm một chiều mà quên được anh.

---

"Anh có còn cơ hội không?"

"Anh đã từng có, chỉ là cơ hội ấy đã vụt qua."

Khi anh đến nhà tôi, tôi suýt nữa đã không tin vào mắt mình. Những gì anh nói, càng khiến tôi không thể tin được. Năm năm của chúng tôi, cuối cùng cũng đã khiến anh để tâm đến. Năm năm ấy, cuối cùng cũng khiến anh yêu tôi, khiến anh nhận ra tình cảm thật của mình.

Nhưng lần này, tôi lại là người từ chối.

Đơn giản là vì chúng tôi thật sự không thuộc về nhau. Trên con đường đời vô tận này, chúng tôi đã lạc mất nhau thật rồi.

---

Mùa đông tuyết rơi, những bông tuyết trắng xoá nhẹ nhàng rơi xuống mặt đường. Một nơi đông đúc như thế này, lại khiến tôi cảm thấy thật cô độc.

Những nơi đông người, lại là những nơi khiến con người dễ cảm thấy lạc lõng nhất. Giữa một nơi rộng lớn, người người qua lại, không có đến một người quen. Những con người ấy đến rồi đi, chỉ vụt qua nhau, không có một cái ngoảnh đầu nhìn lại.

Tôi đi dưới trời tuyết trắng, lặng lẽ giữa một con phố đông người qua lại. Những biển hiệu lớn, màn hình chiếu quảng cáo, rất đông người. Tôi cứ tưởng chừng sẽ có sự thay đổi, nhưng sự thật là không.

Năm ấy cũng ngay tại con phố này, tôi bắt gặp anh và cô ấy tay trong tay bên nhau. Họ trông thật hạnh phúc, giữa họ là tình yêu. Còn tôi lúc đó chỉ là một cô vợ cô đơn.

Hôm đó tôi đi mua đồ, lúc chuẩn bị về thì trời đổ mưa, vì không mang theo dù nên tôi gọi điện nhờ anh đến đón. Tôi vẫn nhớ nụ cười tươi của tôi khi gọi cho anh, chỉ tiếc rằng tôi vĩnh viễn không thể gọi cho anh với nụ cười như thế trên môi được nữa.

Anh nói rằng anh bận đi đón cô ấy, nụ cười của tôi dần tắt, cho dù anh có nói giữa anh và cô ấy chỉ là bạn. Anh có thể bỏ thời gian để đón cô ấy tại phi trường rất xa, nhưng lại không thể đi đón vợ mình tại một nơi rất gần. Đó chính là khi tôi nhận ra sự thật. Tôi nói với anh sau khi đón cô ấy, hãy đến đón tôi về.

Cơn mưa dai dẳng, tôi cứ ngỡ rằng nó sẽ chẳng thể dứt. Tôi lấy điện thoại gọi cho anh, ở đầu bên kia anh nói rằng anh không thể đón tôi, anh bận cùng bạn bè dẫn cô ấy đi thăm thành phố.

Khi nghe anh nói vậy, tôi bất chợt cười nhạt. Tôi cười vì trên đường đông đúc như thế, tôi lại có thể bắt gặp anh cùng cô ấy. Lúc ấy tôi cũng chỉ có thể cười, tôi không mắng chửi anh, tôi chỉ nhẹ nhàng cúp máy.

Tôi đứng cách anh và cô ấy không xa, nhưng có lẽ trong mắt họ chỉ có nhau, vậy nên họ không thể nhìn thấy tôi.

Cơn mưa ấy đã dập tắt ngọn lửa tình yêu trong trái tim tôi.

Cơn mưa ấy đã mang tình cảm của tôi đến một nơi thật xa.

---

"Anh chỉ xin em để có thêm một cơ hội."

Anh hẹn gặp tôi tại một nhà hàng, thật trùng hợp thay, nhà hàng này cũng nằm trên con phố đông đúc năm nào. Cả buổi tối chúng tôi không nói với nhau câu nào, chỉ lặng lẽ nhìn người đối diện.

Chỉ đến khi tôi chuẩn bị rời đi, anh mới hỏi xin tôi một cơ hội.

Tôi chỉ mỉm cười. Tôi nhìn anh thật kĩ, tôi muốn khắc sâu hình ảnh của anh vào kí ức của tôi. Để sau này tôi sẽ đem những kí ức ấy quên đi.

"Đời người có rất nhiều cơ hội, nhưng có những cơ hội chỉ xuất hiện một lần trong đời. Nếu anh không bắt lấy nó, nó sẽ nhanh chóng mất đi."

"Đừng đi, đừng bỏ anh. Anh không quên được."

Anh chạy đến nắm lấy cổ tay tôi kéo lại. Tôi có thể nhìn thấy ánh mắt hối hận ấy, nhưng trong ánh mắt ấy liệu rằng sau này sẽ có tôi?

"Nếu có thể hãy quên."

Tôi vung tay bỏ đi. Trời lại có tuyết rơi, những cơn gió mang theo bông tuyết trắng nhẹ nhàng thổi. Tôi đi dưới trời tuyết mà mỉm cười.

Tôi không thể cho anh cơ hội. Đơn giản vì anh có thể đem hơi ấm của mình cho người khác, còn vợ anh lại cô độc lạc lõng trong dòng người.

Thời gian sẽ khiến tôi đem chôn kí ức về anh tại nơi sâu thẳm của trái tim. Thời gian sẽ cho tôi cơ hội để quên.

Nếu có thể hãy quên.

~ oOo ~

Thứ sáu, ngày 18 tháng 7 năm 2014
Shangguan.
 
Rain
Học sinh nhà Nước
Rain
Giới tính : Nam
Zodiac : Pisces
Tổng số bài gửi : 250
Birthday : 15/03/2000
Join date : 12/04/2014
[Truyện ngắn] Nếu Có Thể Hãy Quên Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Truyện ngắn] Nếu Có Thể Hãy Quên   [Truyện ngắn] Nếu Có Thể Hãy Quên Icon_minitimeSat Jul 19, 2014 2:00 pm

Hay quá đi chị ơi! Cốt truyện nhẹ nhàng, sâu lắng, diễn biến chậm rãi, đọc mà cảm nhận được cảm xúc nhân vật rất rõ ràng trong tác phẩm này luôn đó chị. ^^
 
Princess Lily Rose
Lớp phó nhà Đất
Princess Lily Rose
Giới tính : Nữ
Zodiac : Virgo
Tổng số bài gửi : 2025
Birthday : 11/09/1998
Join date : 18/07/2013
[Truyện ngắn] Nếu Có Thể Hãy Quên Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Truyện ngắn] Nếu Có Thể Hãy Quên   [Truyện ngắn] Nếu Có Thể Hãy Quên Icon_minitimeSat Jul 19, 2014 4:36 pm

Truyện này buồn quá... mà hay :)

 
YoshiiXD
Học sinh nhà Đất
YoshiiXD
Giới tính : Nam
Zodiac : Virgo
Tổng số bài gửi : 177
Birthday : 06/09/2000
Join date : 02/11/2013
[Truyện ngắn] Nếu Có Thể Hãy Quên Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Truyện ngắn] Nếu Có Thể Hãy Quên   [Truyện ngắn] Nếu Có Thể Hãy Quên Icon_minitimeSat Jul 19, 2014 6:19 pm

Lại thêm một truyện buồn =( em đang hóng truyện vui của chị đây =) cơ mà truyện nay hay quá XD
 
Vierge Doan
Học sinh nhà Đất
Vierge Doan
Giới tính : Nữ
Zodiac : Virgo
Tổng số bài gửi : 383
Birthday : 02/09/1997
Join date : 07/02/2014
[Truyện ngắn] Nếu Có Thể Hãy Quên Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Truyện ngắn] Nếu Có Thể Hãy Quên   [Truyện ngắn] Nếu Có Thể Hãy Quên Icon_minitimeSat Jul 19, 2014 6:49 pm

Truyện của Lăng khiến Vie phải gật đầu tâm đắc đấy OvO


Tuy cốt truyện chỉ ở mức tạm ổn thôi nhưng Vie rất thích những đoạn bạn miêu tả tâm lý của nhân vật :3 Và Vie lại kém phần này mới chết =.=
Một điểm cộng cho Lăng là Vie khá chú trọng đến phần opening và ending thì thấy bạn viết rất tuyệt *vỗ tay* Khác với các fic khác, kết thúc này làm Vie như có chút ấn tượng về truyện.
Về phần trình bày cách đoạn khá nhiều nên mình không hề ngán đọc ^^ 


Còn rất nhiều điểm nữa, Vie không thể kể hết đâu XD 
 
ThuongQuanLang
Học sinh nhà Đất
ThuongQuanLang
Giới tính : Nữ
Zodiac : Virgo
Tổng số bài gửi : 378
Birthday : 09/09/1997
Join date : 06/04/2014
[Truyện ngắn] Nếu Có Thể Hãy Quên Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Truyện ngắn] Nếu Có Thể Hãy Quên   [Truyện ngắn] Nếu Có Thể Hãy Quên Icon_minitimeSat Jul 19, 2014 8:20 pm

@Rain: tks em :3 thực ra chị lại sợ mạch truyện chậm lại gây chán :)) ~
@Lily: tks em :3
@Yoshi: truyện vui của chị sẽ được đăng sau khi chị viết xong mớ truyện buồn =)) ~
@Vie: tks bạn nha :3 cốt truyện thì hầu như truyện ngắn nào Lăng cũng viết đơn giản cả :)) ~ hầu hết là dựa vào những câu chuyện trong đời thực rồi phóng tác lên thế ಥ⌣ಥ vốn dĩ mình sợ phần miêu tả tâm lí nhân vật nhất :)) ~ Thông thường thì truyện ngắn mình viết chú trọng phần mở và kết nhất :d đa phần câu kết sẽ là tựa truyện :)) ~ truyện này mình xuống dòng khá nhiều, nghĩ rằng có khi sẽ khiến người đọc thấy ngắt quãng :v
 
cuulonton
Học sinh nhà Lửa
cuulonton
Giới tính : Nữ
Zodiac : Aries
Tổng số bài gửi : 1417
Birthday : 10/04/2002
Join date : 24/09/2013
[Truyện ngắn] Nếu Có Thể Hãy Quên Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Truyện ngắn] Nếu Có Thể Hãy Quên   [Truyện ngắn] Nếu Có Thể Hãy Quên Icon_minitimeSun Jul 20, 2014 2:14 pm

Qua ~ truyện của tỷ :v Muội đã thấm dc cái xì tai riêng của tỷ :))

Truyện của tỷ luôn luôn có nd nhẹ nhàng mà sâu lắng :3 Rất hay và thấm :3

Mặc dù truyện ngắn nhưng chất lượng lại cao :)

Tỷ xây dựng nv lun lun chắc, và hay :3

Nói chung là fic rất tuyệt :d
 
Sponsored content
[Truyện ngắn] Nếu Có Thể Hãy Quên Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Truyện ngắn] Nếu Có Thể Hãy Quên   [Truyện ngắn] Nếu Có Thể Hãy Quên Icon_minitime

 
 

[Truyện ngắn] Nếu Có Thể Hãy Quên

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Similar topics

-
» (truyện ngắn) Chỉ là thói quen.
» [Truyện ngắn] Bỉ Ngạn Nghìn Năm
» (truyện ngắn) Cô gái đẫm máu
» [Truyện ngắn] Tin Nhắn Bắt Đầu Cho Em
» [Truyên ngắn] Yêu lần đầu là đau!
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Truyện 12 chòm sao :: Lớp học văn :: Gian truyện 12 chòm sao :: Gian truyện tình cảm, tâm lý :: Truyện ngắn-