Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng NhậpShop

Share
 

 Vạn kiếp tương phùng - chap 2

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
kimliyul
Học sinh chưa nhận lớp
kimliyul
Giới tính : Nữ
Zodiac : Capricorn
Tổng số bài gửi : 16
Birthday : 09/01/1995
Join date : 15/07/2014
Vạn kiếp tương phùng - chap 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Vạn kiếp tương phùng - chap 2   Vạn kiếp tương phùng - chap 2 Icon_minitimeThu Jul 24, 2014 2:25 pm

Chương 2: Phản bội
Vạn kiếp tương phùng - chap 2 4ku51d_th


‘’Anh yêu à, anh đi đâu mà vội thế? Để quên cái đồng hồ chỗ em đây này. Hay là em đem tới trả cho anh nhé!....’’ – một giọng nói trong trẻo phát ra từ chiếc điện thoại. Hàn Phong lúc này thật không biết hành động như thế nào. Chửi cho cô ả một trận? Tìm xem cô ta là ai? Trút giận lên người cha ngoại tình? Đúng rồi! Cậu phải hỏi ông ta cho ra lẽ. Không thể để người khác phá vỡ gia đình cậu như vậy.
Hai người mệt mỏi đi về nhà sau khi sắp xếp xong mọi chuyện ở bệnh viện. Phía sau Ưng lão gia với đôi mắt buồn rầu mệt mỏi là Hàn Phong với nét mặt ai oán căm hận.
-  Ông nói đi! Lúc nãy khi mẹ gặp tai nạn vào bệnh viện, ông đang làm gì, ở đâu?
-  Chẳng phải ta đã nói với con rồi sao? Ta … bận việc.
-  Bận việc? Bận đến nỗi để quên đồng hồ ở chỗ làm, để người ta phải gọi điện đòi đến tận nhà trả hay sao?
Nghe đến đây, Ưng lão gia mặt biến sắc. Tưởng như mình nghe lầm, ông xoay người lại nhìn Hàn Phong: ‘’Con nói sao? Ai gọi cho ta?’’.
Hàn Phong rút trong túi ra chiếc điện thoại, giơ lên như muốn ném nó thành ngàn mảnh vỡ vụn, kèm theo đó là ánh mắt khinh bỉ - ánh mắt mà suốt 18 năm cậu chưa hề dùng đến, nhất là đối với cha mình:
-  Khi nãy ông đánh rơi nó, có một người phụ nữ gọi đến. Tôi đã nghe hết sự thật rồi. Bấy lâu nay ông không hề dự sinh thần cũng như mỗi lần tôi đoạt giải, sẽ là dối trá khi nói là tôi không hận ông. Phải, tôi hận ông đến tận xương tủy. Nhưng vì mẹ, mẹ bảo tôi là con trai duy nhất của ông, chắc chắn ông rất thương tôi. Hết lần này đến lần khác, chỉ có mẹ là người đến chung vui khi tới ngày sinh thần của tôi, chỉ có mẹ là xuýt xoa thoa dầu khi tôi bị mấy đứa nam sinh đánh vì ganh tị, chỉ có mẹ lúc nào cũng dạy bảo khi tôi giận dỗi với ông. Mẹ lúc nào cũng nói rằng ông bận trăm công nghìn việc cũng chỉ vì gia đình, nếu không có ông đã không có chúng tôi. Phải! Nếu không có ông với đống tài sản thừa thãi này chúng tôi đã không có cơm no áo ấm, nhưng chỉ vì vậy mà ông có quyền khinh thường, chà đạp chúng tôi hay sao? Ông không xem tôi là con cũng được, vậy ông có xem bà ấy là vợ ông không? Bà ấy suốt ngày ở trong nhà như bị giam lỏng chỉ vì ông không muốn đưa bà ấy ra ngoài gặp gỡ bạn bè, đối tác của mình. Ông sợ bà ấy sẽ làm ông mất mặt, ông sợ những lời đàm tiếu? Còn bà ấy thì sao? Lúc nào cũng nhẫn nhịn vì ông, bị bệnh cũng không dám than phiền vì nghĩ rằng ông đã rất mệt mỏi với công ty, bị người khác nói xấu nhưng cũng không phản biện vì sợ làm ông mất thể diện. Cái hôm sinh thần thứ 40 của ông, chính bà ấy là người kiên nhẫn dạy tôi làm từng cái bánh, còn dạy tôi tất cả các câu chúc hay nhất chỉ để làm ông vui. Cuối cùng chúng tôi nhận được gì? Một cú điện thoại của tài xế Chung nói rằng ông dự tiệc với những người bạn, nhân viên của mình và sẽ không về nhà tối hôm đó. Tôi và mẹ chỉ còn biết ngậm ngùi nhìn nhau sau hơn 3 tiếng đồng hồ ngồi chờ ông rồi lặng lẽ cất hộp bánh đi. Hôm sau ông về bà ấy cũng không trách cứ một câu nào, còn dặn đi dặn lại với tôi là không được nói cho ông biết chuyện chúng tôi chờ đợi. Một người vợ như vậy còn chưa đủ tốt với ông hay sao mà còn đi ngoại tình lăng nhăng bên ngoài? Ông không đến kịp gặp mặt bà ấy lần cuối vì ông bận, nhưng là bận ở bên con hồ ly tinh kia. Ông có thể không màng đến sinh thần của tôi, nhưng khi vợ ông sắp lìa khỏi cõi đời mà ông vẫn còn tâm trí ở bên người khác…. Thật sự… tôi không thể tưởng tượng nỗi ông là loại người gì nữa. Trong mắt người khác có thể ông là người tài đức vẹn toàn, nhưng trong mắt tôi bây giờ, ông chẳng khác nào một tên đê hèn, vô dụng. Ông… ông không xứng đáng làm cha của tôi!
Nói rồi Hàn Phong thở hắt ra một hơi, chạy lên phòng đóng cửa đánh rầm, bỏ lại Ưng lão gia với gương mặt buồn rầu, đau khổ. Những ý nghĩ cứ lần lượt kéo đến bủa vây lấy tấm thân mệt mỏi, kiệt sức của ông. Tất cả là do ông không tốt, ông không nên bỏ mặt vợ con mình, ông không nên chỉ biết đến tiền, ông không nên vì vợ mình mà xấu hổ để rồi đam mê khoái lạc bên ngoài. Nhưng bây giờ hối hận thì có ích gì đâu. Khi người ta mất đi một thứ vẫn luôn hiện hữu xung quanh mình, họ mới cảm thấy đã thiếu một thứ quan trọng. 
Trước đây, ông rất thích ăn canh gà hầm do bà Ưng nấu. Nhưng bỗng một hôm ở quê bà ấy có người họ hàng xa vừa mất, thế là bà phải gấp rút chạy về lo hậu sự. Ở trên này, ông Ưng dù thử qua biết bao nhiêu người, kể cả đầu bếp riêng cũng không thể nào nấu được mùi vị bà Ưng đã từng nấu. Nghĩ rằng họ nêm nếm không đúng, ông bèn gọi về hỏi bà Ưng các nguyên liệu cần dùng, trình tự nấu ra sao, rồi căn dặn đầu bếp làm y như vậy, không sót bước nào. Nhưng khi nếm thử vẫn không tài nào giống như bà Ưng nấu. Bây giờ nghe những lời Hàn Phong mắng ông, suy nghĩ lại mới biết thứ ‘’nguyên liệu’’ mà những người đầu bếp của ông không có, đó chính là tình yêu thương. Dù ngày hôm đó mệt mỏi đến đâu, chỉ cần ông lên tiếng, bà Ưng sẽ lập tức nấu canh cho ông ăn, kèm theo là gương mặt lúc nào cũng tươi cười mãn nguyện. 
Thật kì lạ! Nếu nói là mãn nguyện, thì chính Ưng lão gia mới là người phải cảm thấy mới đúng. Nhưng thật ra, cái bà Ưng mãn nguyện ở đây chính là được thấy chồng mình ăn ngon, xua tan mọi muộn phiền. Chỉ cần Ưng lão gia thấy hài lòng là bà đã thấy mãn nguyện lắm rồi.
Tại sao đến bây giờ ông mới nhận ra cái điều giản đơn đó? Phải chăng ông đã bị xa hoa cám dỗ, bị đồng tiền khóa kín con tim?
Khi xưa chẳng phải ông yêu bà vì sự mộc mạc, giản dị, chân thành đó hay sao? Chính ông là người đã bất chấp tất cả, bất chấp thân thế quê mùa của bà, bất chấp lời đàm tiếu không môn đăng hộ đối, bất chấp cả sự phản đối của cha mẹ mà cưới bà về làm vợ. Vậy bây giờ hà cớ gì ông lại đi xấu hổ vì những thứ đó? Há chẳng phải ông tự chà đạp, phỉ nhổ con người trước kia của mình hay sao?
Ngồi một mình trong bóng tối, trong sự tĩnh lặng đáng sợ của màn đêm, ông mới thấy mình thật sự cô đơn. Những lúc ông muộn phiền chỉ có bà Ưng là ở bên cạnh lắng nghe và động viên ông. Còn những lúc ông đắm chìm trong những bữa tiệc sang trọng, người phụ nữ đẹp nhất đời ông lại không có mặt. Bây giờ đến người thân duy nhất là đứa con trai của mình ông cũng tự tay đẩy nó ra. Ở bên ngoài ông là người thành đạt nhất, nhưng khi về đến nhà ông lại là kẻ thất bại nhất.
Ông kiếm ra biết bao nhiêu tiền, xây biệt thự, sắm xe hơi… Vậy mà chỉ việc mang đến niềm vui cho gia đình mình lại không làm được. Lúc này, ông cảm thấy mình chính là kẻ vô dụng nhất.
Vạn kiếp tương phùng - chap 2 560624Barres_etoiles__30_

Nói về Hàn Phong, cậu lúc này như người đã chết. Ngồi đờ đẫn ôm gói quà móp méo trong tay, đôi mắt vô hồn nhìn vào khung ảnh trên tường. Trong bức ảnh ấy, có ba người tươi cười hạnh phúc. Nước mắt thấm đẫm đôi mắt đỏ hoe của cậu, nhưng nó vẫn không buông tha mà liên tục chảy tràn vô định. Hàn Phong cúi đầu nhìn gói quà đang được nâng niu trong tay, vô thức mà mở nó ra. Bên trong là một cái bình thủy tinh trong suốt có hình giọt nước màu xanh ở giữa. Nhưng nó đã không còn nguyên vẹn như ban đầu mà hằn rõ một vết nứt dài.
3 ngày trước…
-  Hàn Phong, sắp tới sinh thần 18 tuổi của con rồi, con muốn mẹ tặng con gì nào?
-  Không cần đâu mẹ. Chỉ cần mẹ ở bên con, đó chính là món quà quý nhất rồi.
Hàn Phong cười tít mắt rồi thong dong đi trước. Khi chạy ngang một cửa hàng, liếc mắt vào nhìn, cậu đột nhiên khựng lại.
-  Wow… thật là tinh xảo! Chiếc bình này đẹp thật!
-   Hàn Phong, con nhìn gì xuýt xoa thế?
-   Không có gì đâu mẹ. Chúng ta mau về nhà thôi.
Bà Ưng tuy không nói gì nhưng vô cùng tinh ý. Hàn Phong rất ít khi biểu lộ yêu ghét thứ gì. Nhưng khi nãy nhìn đôi mắt tròn xoe của cậu, bà đã biết đây sẽ là món quà khiến cậu hài lòng. Thế là hôm sinh thần, bà đã tự thân ra cửa hàng mua chiếc bình, gói thật kĩ để tặng cho Hàn Phong. Nhưng không ngờ bi kịch lại xảy đến.
Hàn Phong chưa bao giờ cảm thấy xót xa như thế. Người mà mình yêu quý nhất đã vội vã ra đi. Cậu chưa đền đáp được gì cho bà, ngược lại còn khiến bà lo lắng cho mình, cậu cảm thấy vô cùng tủi hổ.
 ‘’Hàn Phong…con… chính là hy vọng duy nhất  của cha… Con phải nghe lời ông ấy…, phải chăm sóc ông ấy thật tốt. Hãy luôn nhớ kĩ lời mẹ nói…! Dù chuyện gì xảy ra đi nữa…, ông ấy… vẫn là cha của con…”.
Hàn Phong nhớ lại câu nói trăn trối của bà Ưng trong bệnh viện mà cảm thấy tức tối. Đến giây phút cuối cùng sắp từ giã cõi đời, bà vẫn quan tâm đến Ưng lão gia. Vậy mà trong khi đó, ông ta lại đi tìm thú vui khác. Đây có thể nói là một sự phản bội, phản bội sự hiếu thuận bấy lâu nay của cậu, phản bội tình yêu thương của bà Ưng dành cho ông, phản bội lại tất cả những gì mà ông đã gây dựng vất vả, phản bội lại niềm tin của những người bên cạnh ông. Trong một chốc, mọi thứ còn lại chỉ là sự mất mát và ân hận. 

Cứ như một tòa nhà cao lớn, chỉ vì một trận động đất nhỏ mà sụp đổ. Người ngoài nhìn vào sẽ nghĩ là do thiên tai may rủi. Nhưng có ai biết được rằng, do chính người chủ đã keo kiệt, lựa chọn những vật liệu kém, còn hối thúc người xây nhanh chóng nên đã dẫn đến sự việc trên. Nỗi đau lớn nhất, chỉ có người trong cuộc mới thấm thía đủ đầy.
 
Princess Lily Rose
Lớp phó nhà Đất
Princess Lily Rose
Giới tính : Nữ
Zodiac : Virgo
Tổng số bài gửi : 2025
Birthday : 11/09/1998
Join date : 18/07/2013
Vạn kiếp tương phùng - chap 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Vạn kiếp tương phùng - chap 2   Vạn kiếp tương phùng - chap 2 Icon_minitimeThu Jul 24, 2014 3:21 pm

Câu cú lủng củng, cách dùng từ không đúng, có vài câu không được xuôi...
 
cuulonton
Học sinh nhà Lửa
cuulonton
Giới tính : Nữ
Zodiac : Aries
Tổng số bài gửi : 1417
Birthday : 10/04/2002
Join date : 24/09/2013
Vạn kiếp tương phùng - chap 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Vạn kiếp tương phùng - chap 2   Vạn kiếp tương phùng - chap 2 Icon_minitimeFri Jul 25, 2014 4:38 pm

1. Câu cú mượt và trơn :v

2. Có đôi chỗ từ ngữ dùng ko hợp :3

3. Cách trình bày chưa đẹp và khá đơn giản :3
 
Princess Lily Rose
Lớp phó nhà Đất
Princess Lily Rose
Giới tính : Nữ
Zodiac : Virgo
Tổng số bài gửi : 2025
Birthday : 11/09/1998
Join date : 18/07/2013
Vạn kiếp tương phùng - chap 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Vạn kiếp tương phùng - chap 2   Vạn kiếp tương phùng - chap 2 Icon_minitimeFri Jul 25, 2014 5:19 pm

À quên, cách trình bày không được đẹp, nên cách dòng ra
 
kimliyul
Học sinh chưa nhận lớp
kimliyul
Giới tính : Nữ
Zodiac : Capricorn
Tổng số bài gửi : 16
Birthday : 09/01/1995
Join date : 15/07/2014
Vạn kiếp tương phùng - chap 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Vạn kiếp tương phùng - chap 2   Vạn kiếp tương phùng - chap 2 Icon_minitimeFri Jul 25, 2014 11:08 pm

à về cách trình bày, lúc viết thì nó cách dòng r mà copy vào đây là dính chùm lại như này nên lười cách lại. sr vì đã khiến mn nhức mắt  :d
 
oOSóiNâuOo
Giáo viên chủ nhiệm
oOSóiNâuOo
Giới tính : Nữ
Zodiac : Sagittarius
Tổng số bài gửi : 666
Birthday : 13/12/1995
Join date : 17/04/2013
Vạn kiếp tương phùng - chap 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Vạn kiếp tương phùng - chap 2   Vạn kiếp tương phùng - chap 2 Icon_minitimeSat Jul 26, 2014 12:41 pm

nếu cô chỉnh chế độ cách dòng trong word thì ra đây k cách là phải r :)) Sdụng cách bình dân đi cô, enter, enter =)) 
 
Sponsored content
Vạn kiếp tương phùng - chap 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Vạn kiếp tương phùng - chap 2   Vạn kiếp tương phùng - chap 2 Icon_minitime

 
 

Vạn kiếp tương phùng - chap 2

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Similar topics

-
» Vạn kiếp tương phùng - chap 1
» Vạn kiếp tương phùng - chap 3
» Kiếp sau của các cung hoàng đạo (nếu có kiếp sao =)) )
» Quá Khứ...và...Tương Lai...!!! (chap 3)
» Quá Khứ...và...Tương Lai!!! (chap 2)
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Truyện 12 chòm sao :: Lớp học văn :: Gian truyện 12 chòm sao :: Gian truyện tình cảm, tâm lý :: Vạn Kiếp Tương Phùng-