Vườn hoa cúc trắng trong, tinh khiết đẹp đẽ vô ngần. Một cơn gió khẽ thổi qua, những cánh hoa bay lên không trung, cả thế giới như được phủ tấm màn màu trắng, khung cảnh thực lãng mạn...
- Chúng ta chia tay đi.
Thanh âm trầm ổn của Taurus vang lên lạnh tanh, ánh mắt anh vô cảm, không còn chút ấm áp như mỗi khi anh ôm cô vào lòng. Scorpia kinh ngạc nhìn anh, khuôn mặt xinh đẹp vốn mạnh mẽ cứng rắn lộ ra một tia bi thương.
- Tại sao?
Scorpia yếu ớt hỏi, thân hình mảnh mai khẽ lay động, tưởng như sắp ngã. Taurus cười nhạt.
- Tôi không còn yêu cô.
Âm cuối chưa dứt, anh đã lạnh lùng xoay lưng, bỏ cô lại giữa vườn hoa cúc lưu giữ bao nhiêu kỷ niệm ngày xưa.....
*
*
*
*
- Cắt!
Ông đạo diễn gõ cái cạch, cầm loa hô lên một cách hứng khởi. Toàn thể đứng xem sau một phút ngẩn người, vỗ tay rầm rầm, xen lẫn vài tiếng khen thưởng. Scorpia cùng Taurus hồi phục lại vẻ mặt bình thường, tươi cười nói cảm ơn.
- Bộ phim này sẽ nhanh chóng nổi tiếng thôi! Các cô cậu đóng rất đạt! Cả đời làm đạo diễn của tôi chưa bao giờ thấy diễn viên nào đóng nhập tâm như vậy!
Ông đạo diễn không ngớt lời khen ngợi khiến mặt Scorpia hơi phiếm hồng.
- Cảm ơn chú.
Taurus lãnh đạm nói.
- Có thể là vì cháu đang muốn chia tay....
Chưa dứt lời, Scorpia đã nhéo má Taurus một cái, gườm gườm đe dọa.
- Anh dám!
Ông đạo diễn thấy vậy liền cười lớn, vỗ vai Taurus và Scorpia.
- Hai cô cậu y chang tôi với vợ tôi ngày xưa.
- Có lẽ vậy ạ.
Taurus liếc sang Scorpia, trong đôi mắt tràn ngập vẻ cưng chiều cùng sủng nịch.
Đóng phim cùng người mình thương là một loại hạnh phúc, vì thỉnh thoảng có cảnh *khụ khụ* nào đó, mình cũng chỉ *khụ khụ* với đối phương thôi.
_~*~_
P/s: Câu cuối kia... Mình thật biến thái mà