Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng NhậpShop

Share
 

 Em luôn ở gần anh - chap 1.2

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Meomeomeo:3
Học sinh chưa nhận lớp
Meomeomeo:3
Giới tính : Nữ
Zodiac : Aquarius
Tổng số bài gửi : 16
Birthday : 04/02/2002
Join date : 24/12/2014
Em luôn ở gần anh - chap 1.2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Em luôn ở gần anh - chap 1.2   Em luôn ở gần anh - chap 1.2 Icon_minitimeThu Dec 25, 2014 3:22 pm

 ...
 Thiên Yết sững lại trước dáng vẻ ấy. Anh biết nãy giờ anh ngồi tự kỷ một mình thì có thể không quan tâm đến những gì xung quanh, nhưng để cho một con bé ngang tuổi mình ngồi đối diện mình từ nãy đến giờ, nhìn mình chằm chặp bằng đôi mắt "ngây thơ" đen láy như lần đầu mới thấy người ngoài hành tinh thế thì... Con nhỏ này là ai vậy chứ? Còn nữa, khu vườn này đâu phải nơi dễ kiếm đâu chứ? Cả bác quản gia làm việc lâu năm trong nhà cũng không hề biết gì về nó, làm thế quái nào mà cái con nhỏ có bộ mặt ngẩn ngẩn ngơ ngơ ngây thơ như con nai tơ này mò vào được đây??? Anh chìm trong hàng tá những câu hỏi hiện lên trong đầu, và từ đó á khẩu không nói được lời nào luôn! Làm gì bây giờ??

 - Hey...
 Một giọng nói nhẹ nhàng, cao vút nhưng không giấu được vẻ tinh nghịch, còn có phần hơi quái dị vang lên, cắt đứt dòng suy nghĩ của anh. Giọng nói dễ thương ấy phát ra từ môi nhỏ. Và, không hiểu sao, anh lại có cảm giác con bé ngây ngô xinh xắn này bỗng nhiên "nguy hiểm" thấy sợ, bất giác anh lùi lại. Cử động nhẹ nhàng của anh dĩ nhiên không qua mắt được cô ấy. Rồi con bé phì cười, một nụ cười "điêu" hết cỡ, cảm giác như nụ cười vừa khinh người vừa thông cảm cho bệnh nhân... tâm thần làm anh ức chế không chịu được. Anh bực mình:
 - Cô cười cái chứ gì hả????
 - Oh, thì ra anh cũng biết nói cơ à? Tôi tưởng anh chỉ biết tự kỉ với làm điệu bộ kì quái thôi chứ :D - nhỏ nhếch mép cười nham hiểm và trả lời bằng một câu không ăn nhập tí gì với câu hỏi nhưng cũng đủ làm cho Thiên Yết nhà ta "tự ái" ngút trời. Anh tức giận:
 - Cô... Tôi làm điệu bộ kì quái hồi nào hả? Còn cô là ai mà dám vào đây, có biết đây là vườn nhà người khác không hả?
 - Ấy ấy, anh không giỏi kiềm chế như tôi tưởng nhỉ, mới tí mà đã hơi bị sôi máu rồi à ... Hi hi. Cơ mà anh hỏi nhiều thế sao tôi trả lời hết được? Từ từ rồi cháo nó mới nhừ chứ ^^ Anh biết anh làm điệu bộ kì quái là khi nào không? Khi anh ngồi tự kỉ từ nãy đến giờ đấy, hi hi. À mà cả lúc tôi gọi nữa, rõ ràng tôi chưa hề làm gì mà đã vội vàng lùi lại như chuẩn bị gặp trùm khủng bố rồi hehe...
 Giọng điệu tinh quái và nụ cười "ngọt ngào" trong lời nói của cô bé như hàng ngàn mũi dao đâm thẳng vào tim của Yết Yết, khiến cậu á khẩu không nói được lời nào luôn, gục ngay tại trận. Đúng là mỗi khi tự kỷ thì Thiên Yết rất hay làm điệu bộ kì quái tùy theo cảm xúc, nhưng chỉ khi cậu ở một mình thôi, cũng tại cậu chẳng biết con nhỏ này đã mò ra nơi đây, nên mới vô tình để lộ chuyện này ra đấy chứ!! Giờ phải làm sao đây...
 - Ha, anh á khẩu luôn rồi à? Gì mà phải lo lắng thế? Yên tâm tôi sẽ không nói bí mật của Thiên Yết ra đâu, tôi đâu phải hạng nhỏ mọn, à quên, mỏ nhọn đâu nè ^^

 - Ơ,... khoan đã, tại sao cô biết tên tôi? - sự nghi hoặc dâng lên trong lòng Thiên Yết, anh dò hỏi.
 - Oh, chuyện này thì anh sẽ sớm biết thôi, nhưng, quay lại chủ đề trước, tôi muôn một vài điều kiện nho nhỏ đã...

 - Cô... còn muốn thứ gì nữa chứ?- Thiên Yết đâm ra lo lắng thật sự, chưa bao giờ anh bị người khác quay như chóng thế, đối phương còn là con gái nữa, trời ơi...
 - Cái quan trọng nhất tôi sẽ để sau , giờ Thiên Yết kể cho tôi nghe tại sao anh ngồi đây một mình, mặt mày thì đằng đằng sát khí như vậy, hihi - nhỏ cười tươi như hoa, một nụ cười thơ ngây và tươi tắn như những tia sáng của mặt trời đang bao quanh Thiên Yết vậy. Anh ngỡ ngàng nhìn theo nụ cười vui tươi đó, nó dù không thể gọi là điều đẹp nhất, nhưng tại sao vẫn khiến anh không thể rời mắt một chút nào, nhỏ thật là... dễ thương quá...
 - Nè, Thiên Yết ơi? Anh sao vậy hả? Đừng nói anh lại bị tái phát bệnh tự kỷ bẩm sinh đó nha??? Thiênnnnnnn Yếtttttt.... - Nhỏ vừa gọi Yết ới ời vừa quơ tay quơ chân trước mặt theo đủ hình kì cục làm anh chàng đang mơ mộng trên 18 tầng mây giật mình, rơi bịch xuống đất. Anh lúng túng:
 - Đâu... đâu có gì... Cô đừng nghĩ lung tung. Tôi chỉ hơi...
 Vẻ lúng túng và bộ mặt đỏ ửng (dù chỉ thoáng qua) của Thiên Yết không lọt qua mắt nhỏ quái quái này. Cô hét lên:
 - Ế ế, đỏ mặt rồi kìa. Bị bắt bài trúng tim đen còn chối hả?? Anh dễ thương ghê há hihi...
 -... - lần này, anh im lặng không nói gì được luôn. Anh cúi mặt xuống đất, không phải vì quá bực mình con nhỏ phiền phức này, mà có lẽ là để che giấu đôi gò má ngày một ửng lên của mình... Từ khi cha sinh mẹ đẻ đến giờ, Thiên Yết luôn bị mọi người coi là lạnh lùng, vô cảm, bị xa lánh, sợ hãi, lạnh nhạt và đối xử tách biệt như một ác ma. Nhưng anh chẳng mấy quan tâm đến chuyện đó, và dù sao thì Yết cũng quen rồi... Thế nhưng, đây là lần đầu tiên, có người nói chuyện tử tế với anh, cười với anh thật lòng và chịu trò chuyện với anh thật dài như vậy... Thậm chí anh cũng không thể tỏ ra lạnh lùng với cô ấy... Cảm giác này... mới kì lạ làm sao... Nhìn vào đôi mắt long lanh của cô ấy, nước da không trắng lắm mà thậm chí hơi ngả màu nâu nhạt nhưng có lẽ rất êm và mềm, mái tóc đen dài xõa ngang vai mềm mại như dòng suối đen nhánh...So với mấy đứa con gái ban nãy như Thiên Bình, Cự Giải, nhỏ này chắc chắn xấu hơn nhiều, bộ đồ cũng rất bình thường, chẳng có tí nào giống con nhà giàu có nhưng tại sao vẫn làm anh cảm thấy đặc biệt đến vậy....?? Khoan đã, nhưng như vậy cô ấy vốn đâu biết gì về con người vô cảm của anh, nếu biết, có lẽ cô ấy sẽ tránh xa anh thôi... Và anh chỉ còn biết im lặng...
 - Yết Yết, sao anh im lặng vậy?? Yêu cầu của tôi khó quá hả...  Nếu vậy anh không cần nói đâu, dù sao tôi cũng biết sẵ... Hơ... - nhỏ vừa nói vừa từ từ tiến về phía Yết, nhưng...

 Huỵch! 
 Trong thoáng chốc, anh không thể làm chủ được mình, anh vùng dậy và xô ngã nhỏ...

 Yết giật mình, và ngạc nhiên về hành động của anh, anh vốn không định làm như vậy, tại sao... Anh toan giải thích, nhưng bỗng ngập ngừng, và anh quay người bỏ chạy về phía biệt thự, để lại cô bé kì lạ kia một mình trong khu vườn bí mật, đôi mắt vẫn không thoát khỏi sự ngỡ ngàng... 

Em luôn ở gần anh - chap 1.2 2308079d99d73504d5939f0ca073e853

***
 Thiên Yết vừa chạy như bay vừa lao đầu vào suy nghĩ... Có quá nhiều những câu hỏi hiện ra trong đầu anh lúc này ... Anh dừng lại, ngả người vào một gốc cây, vừa thở vừa suy nghĩ... Tại sao anh lại làm như vậy chứ? Cô ấy chưa hề làm gì anh cả, chỉ là nói chuyện, và cười với nhau thật vui... Dù bị xoay như chong chóng, như anh vẫn cảm thấy được sự nhiệt tình của cô ấy... Anh làm vậy, khác nào chà đạp lên tấm lòng của cô ấy chứ?? Đáng lẽ, lúc đó anh phải đỡ cô ấy dậy, xin lỗi và giải thích cho cô dù không mong cô ấy hiểu, hay ít nhất anh nên quay lại,... chứ không phải quay người bỏ đi như một tên vô trách nhiệm như thế... Đó hoàn toàn không phải chủ ý của anh... Anh gục đầu vào hai cánh tay, đó là lần đầu tiên anh cảm thấy căm ghét bản tính vô cảm lạnh lùng của mình như vậy...
 Anh thở dài...
 "Mình nợ cô ấy nhiều lời xin lỗi...."
 À mà quên, còn phải đi tìm Bảo Bình chứ, không biết cô ta trông thế nào nhỉ??

Em luôn ở gần anh - chap 1.2 Images?q=tbn:ANd9GcR519KRG6_loJa5fFQSfwKcBB51jwXUDKj_Vh6cJ3uOEGsnmG1v
***
 Khi Yết lê bước về đến biệt thự cũng là lúc bắt đầu mở tiệc. Người anh mệt mỏi rã rời. Dù chạy trong vườn hết cả chiều ( vườn nhà anh cũng gần bằng rừng rồi^^) anh vẫn chẳng thấy một bóng người nào. Ra chỗ bọn trẻ kia cũng vẫn chỉ còn 10 đứa, trong biệt thự cũng chẳng có ai trừ gia nhân và người lớn. Anh uể oải thay vội bộ com-lê màu tím thẫm và bước vào phòng dự tiệc. Mọi người đều đã tập trung đông đủ, ai nấy đều nói cười vui vẻ. À, có một người không vui vẻ lắm, đó chính là Song Tử. Vừa nhìn thấy anh, Song Tử vừa gườm gườm nhìn anh bằng ánh mắt hình viên đạn vừa ôm chặt lấy Thiên Bình(quá dữ :)), nhưng anh chả mấy quan tâm và lơ đẹp anh chàng làm Song Tử tức phải biết. Trong đầu anh bây giờ lại thấp thoáng hình ảnh về đôi mắt ngỡ ngàng của cô bé kì quái kia trong phút cuối cùng gặp mặt..
 - A, Thiên Yết!!!
 Tiếng gọi giật làm anh bất ngờ quay lại, trước giờ chẳng có mấy người chịu bắt chuyện với anh, nên giọng nói của mọi người anh đều nhớ rõ. Hơn nữa, giọng nói này, chẳng phải là cô ấy sao???
 Đúng là cô ấy rồi! Giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra, cô bé kì lạ ấy giờ đang đứng cạnh 10 đứa trẻ còn lại, vẫy anh lại đó ngon lành. "Sao cô ấy lại ở đây nhỉ? Lại còn gọi mình thản nhiên như vậy?? Đúng là điếc không sợ súng mà=.="... " anh thầm nghĩ và cẩn thận bước lại chỗ họ. Cố gắng không nhìn thẳng vào mắt của cô ấy, anh cất giọng ngượng ngập:
 - Cô... tại sao lại ở đây?
 - Tại tôi thích ở đây nên tôi tới đây hì hì
 - Nhưng đây là nhà của tôi cơ mà??
 - Uhm, nên tôi phải phá khóa 3 cánh cổng mới vào được đó! Mất cả tiếng đồng hồ lun ^^ mã nhà anh ác thật
 - Gì hả???? Sao cô dám làm vậy chứ?? Cô có biết vậy là phạm pháp không?? Cô đùa tôi chắc??
 - Oh, không sao, tôi thiết lập mã mới cho anh rồi đó, yên tâm là không ai phá nổi ngoại trừ tôi và anh chắc chắn sẽ bị nhốt vĩnh viễn trong nhà... hihihi
 - ??!!!!!!!
 Xung quanh, bọn trẻ cười vừa nghe cuộc đối thoại một chiều của 2 người vừa cười khúc khích làm Yết càng ức chế. Song Tử nhảy vào:
 - Hahaha, tôi không ngờ người như cậu lại dễ bị khớp trước cô ấy vậy đấy Thiên Yết. Đúng là không gì là không thể mà, haha
 - Cậu...
 - Sao? Cậu tính thách đấu với tôi à?? Ồ được đấy! Lần này tôi sẽ nương tay cho cậu mở màn nhỉ?? Haha
 - Song Tử à, cậu đừng làm vậy với Thiên Yết nữa.- Cự Giải lo lắng - Thiên Yết à, Song Tử và Bảo Bình chỉ đùa thôi, Bảo Bình không có làm vậy đâu ah, cậu đừng giận nhé ><''
 - ờ... Tôi không sao... Nhưng ... Cậu là Bảo Bình?????? - Thiên Yết ngạc nhiên. Ừ nhỉ? Đúng là cả chiều ngoài cô ấy ra anh chẳng còn bắt gặp đứa trẻ nào khác nhóm 10 sao còn lại. Trời đất, tại sao anh không nhận ra cơ chứ?? Lại còn chạy thục mạng tìm nhỏ về. Thật là ngốc nghếch quá a~~
 - Yup, chuẩn rồi. Ah, hình như tôi nghe nói anh chạy đi tìm tôi cả chiều thì phải nhỉ?? Có thật không vậy..??? - nhỏ tinh quái hỏi vặn Thiên Yết làm anh rơi thẳng vào thế tiến thoái lưỡng nan.
 - uh... uhm...
 - Anh thẳn thắn thật đấy ^^ Cơ mà, anh còn nhớ "điều kiện" mà tôi nói với anh chứ?
Câu nói ấy như một vết dao cứa mạnh vào tim Thiên Yết! Ừ nhỉ, mải hối lỗi cho nhỏ mà anh quên mất nhỏ vốn nắm thóp anh từ đời nào rồi! Làm sao đây??
 - Cô muốn...
 - Tôi muốn anh gia nhập nhóm với tụi tôi, tức là 12 người chúng ta sẽ chính thức lập thành một nhóm!
 - HẢ?????????????? - Lần này thì không hẹn mà gặp, 11 cái miệng còn lại đồng thanh hét lên kinh ngạc.
Song Tử phản kháng:
 - Tại sao chứ?? Muốn tôi làm bạn với tên này?? Không thể nào!! - rồi chỉ thẳng vào mặt Thiên Yết.
 - Gì hả? Cậu tưởng tôi thích chắc? Đồ 2 mặt!!
 - Ngươi...
 - E hèm! - Tiếng Bảo Bình và Thiên Bình vang lên, cắt đứt cuộc tranh cãi giữa 2 chàng trai - Các cậu cứ cãi nhau như vậy thì có gì hay ho chứ? Làm bạn với nhau chẳng phải tốt hơn sao? Cùng nhau tìm ra khiếm khuyết và bù đắp cho nhau là được mà ^^ Thế nhé! 2 người làm lành với nhau đi nào :)
 - Không, ai rảnh mà làm bạn với hắn. - Thiên Yết lạnh lùng.
 - Hả, thế ngươi thì hay lắm chắc?? Dẹp! - Song Tử phản kháng. Từ người 2 chàng trai, sát khí ngùn ngụt bốc lên. Thế nhưng... sau lưng họ còn có 2 luồng sát khí còn dữ dội hơn cả thế : Bảo Bảo và Thiên Bình. Kì này không làm hòa chắc sẽ ác liệt a~~...
 Và Thiên Yết , Song Tử, Bảo Bình, Thiên Bình cùng các cung còn lại đã cùng nhau lập nên nhóm: 12 cung hoàng đạo
 Đó là lần đầu tiên Thiên Yết có được bạn bè, năm anh 8 tuổi. Những người này mai sau có thể sẽ trở thành những người bạn thân thiết nhất, những người bạn tốt nhất, cũng có thể sẽ có người trở thành kẻ thù hoàn hảo nhất của anh...
 Và tất cả những điều tuyệt vời này, những cảm xúc cùng những con người mà anh chưa bao giờ biết cũng như muốn biết, đều nhờ một người đã đưa đến cho anh: Bảo Bình...

Em luôn ở gần anh - chap 1.2 34793042




***
(còn tiếp :)
 
Anna Lê
Học sinh chưa nhận lớp
Anna Lê
Giới tính : Nữ
Zodiac : Cancer
Tổng số bài gửi : 7
Birthday : 22/07/2002
Join date : 24/12/2014
Em luôn ở gần anh - chap 1.2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Em luôn ở gần anh - chap 1.2   Em luôn ở gần anh - chap 1.2 Icon_minitimeThu Dec 25, 2014 10:04 pm

Chap dài đọc đã, mà có couple ko nàng cho ta xin đi!
 
Meomeomeo:3
Học sinh chưa nhận lớp
Meomeomeo:3
Giới tính : Nữ
Zodiac : Aquarius
Tổng số bài gửi : 16
Birthday : 04/02/2002
Join date : 24/12/2014
Em luôn ở gần anh - chap 1.2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Em luôn ở gần anh - chap 1.2   Em luôn ở gần anh - chap 1.2 Icon_minitimeFri Dec 26, 2014 12:12 pm

Couple trước mắt là Bảo Bảo - Thiên Yết, Thiên Bình - Song Tử, còn lại từ từ xếp sau vì đang loạn quá chả bít xếp ai ^^ cảm ơn đã comment nhé :))
 
Vierge Doan
Học sinh nhà Đất
Vierge Doan
Giới tính : Nữ
Zodiac : Virgo
Tổng số bài gửi : 383
Birthday : 02/09/1997
Join date : 07/02/2014
Em luôn ở gần anh - chap 1.2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Em luôn ở gần anh - chap 1.2   Em luôn ở gần anh - chap 1.2 Icon_minitimeFri Dec 26, 2014 2:31 pm

"Nhỏ này chắc chắn xấu hơn nhiều"  =)) =)) =)) 
My chúa Yết nhà ta có cần phải thẳng thắn thế này không  =)) =))
 
Sponsored content
Em luôn ở gần anh - chap 1.2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Em luôn ở gần anh - chap 1.2   Em luôn ở gần anh - chap 1.2 Icon_minitime

 
 

Em luôn ở gần anh - chap 1.2

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Similar topics

-
» Em luôn ở gần anh - chap 1.1
» Em luôn ở gần anh - chap 1.3 (end chap 1)
» Em luôn ở gần anh - chap 1.3 (end chap 1)
»  Cặp đôi dễ gặp 1 lần rôi yêu luôn
» Luôn yêu anh
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Truyện 12 chòm sao :: Lớp học văn :: Gian truyện 12 chòm sao :: Gian truyện tình cảm, tâm lý :: Em luôn ở gần anh-