Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng NhậpShop

Share
 

 [Thiên Yết - Xử Nữ - Ma Kết] "Bố ơi... Anh ơi..." (EVENT CHRISTMASS !! - Ngọai truyện 3)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Vierge Doan
Học sinh nhà Đất
Vierge Doan
Giới tính : Nữ
Zodiac : Virgo
Tổng số bài gửi : 383
Birthday : 02/09/1997
Join date : 07/02/2014
[Thiên Yết - Xử Nữ - Ma Kết] "Bố ơi... Anh ơi..." (EVENT CHRISTMASS !! - Ngọai truyện 3) Empty
Bài gửiTiêu đề: [Thiên Yết - Xử Nữ - Ma Kết] "Bố ơi... Anh ơi..." (EVENT CHRISTMASS !! - Ngọai truyện 3)   [Thiên Yết - Xử Nữ - Ma Kết] "Bố ơi... Anh ơi..." (EVENT CHRISTMASS !! - Ngọai truyện 3) Icon_minitimeFri Dec 26, 2014 4:25 pm

Ngoại truyện 3
“Giáng sinh vui vẻ, Via !”
 
 
Bây giờ chúng ta sẽ quay lại với cặp đôi Scor và Capri.
 
Lúc này, màn đêm cũng bắt đầu buông xuống, nhường chỗ cho vô vàn ánh sáng đầy sắc màu trên những con đường phố tấp nập người với người. Những cây thông Noel, những cây đèn đường sáng chói, những dải đèn được treo trên các tòa cao ốc, những con đường rực rỡ… Chỉ chừng nhiêu đó thôi cũng đủ khiến cho người dân nơi đây có cảm giác thời gian đang quay trở lại về ban ngày.  Mọi người, ai nấy đều cũng bên người thân, gia đình, những người mà mình yêu thương… cùng ra ngoài đường và chung ấm với nhau giữa thời tiết lạnh cắt da cắt thịt, cùng niềm hạnh phúc chỉ được xuất hiện trong buổi đêm ngắn ngủi này…
 
“Cô chủ…” – Capri ngượng ngùng lên tiếng sau khi anh và Scor cùng nhau thưởng thức bữa tối tại nhà hàn du thuyền – “Cô no rồi chứ ?”
 
“Ừ tôi thấy ngon lắm, chật ních cả bụng rồi này.” – Cô bé Scor ngã ngửa ra sau chiếc ghế với chiếc bụng căng to tướng mà cảm thán – “Không hổ danh là Capri, cậu làm thế nào mà biết được chỗ này vậy ?”
 
“Anh Via và tôi đã từng ăn ở chỗ này nên muốn giới thiệu cho cô.” – Capri nói với vẻ tự hào. Quả đúng thật, mỗi khi quay lại đây, cậu có cảm giác như mình trở về thời ấu thơ cùng anh Via dùng bữa nhiều lần đến nỗi họ trở thành khách quen tại đây. Mà một khi, họ mà đã đến, thì nhà hàng này xem như xác định mình chuẩn bị hết đồ ăn đến nơi.
 
*Ghi chú: Điểm giống nhau giữa Capri và Via: Ăn nhiều như hạm =.=*
 
Tuy nhiên, Capri vẫn còn có thêm một lý do để dắt Scor đến tận đây: Cậu muốn thổ lộ tình cảm mình giấu bấy lâu cho Scor…
 
“Scor này, tôi biết nếu mình nói điều này sẽ rất kỳ cục nhưng…” – Capri đan chéo các ngón tay, gục mặt xuống mà ấp úng. Cái khuôn mặt xấu hổ hiếm có của Capri lúc này khiến cô bé đứng hình mà nhìn chằm chằm. Bởi lẽ, cô chưa bao giờ thấy Capri trở nên lúng túng như thế này cả.
 
“Nói đi ! Nói đi… !”
 
Ngay đến những người đứng ngoài cuộc như các bồi bàn, nhân viên nhà hàng cũng thừa biết được Capri sắp sửa nói đến điều gì nên xúm lại chiêm ngưỡng sắp có kịch bản lãng mạn. Lẽ tất nhiên, Capri khi thấy điều này cũng mất hứng lắm chứ. Nhưng…
 
Không thể chịu nổi, Capri mất bình tĩnh mà đứng vụt dậy, chống hai lên bàn rồi ghé sát khuôn mặt mình vào Scor.
 
“Scor !!! Cô chủ !!!”
 
“Ca… Ca… Capri ??!!!  Cậu có biết cậu đang làm gì không thế ???!!!”
 
“Tôi… thích…”
 
CHÁT ~~~~~~ !!!!!
 
Thế nhưng, Capri chưa kịp dứt câu, cậu bất ngờ nhận được một cú tát nảy lửa từ bàn tay nhỏ nhắn của Scor khiến cậu bay trong không trung một quãng, rồi úp mặt xuống nền nhà hàng. Trước bao con mắt tò mò lẫn hãi hùng của người xung quanh, Scor lấy chân của mình đá vào người Capri một cú đau điếng rồi thét lên.
 
“Đồ háo sắc !!! Định chồm người giữa chốn đông người để giở trò à ?? Capri… tôi thật sự thất vọng về cậu đấy !!! Từ nay trở đi, đừng mong tôi sẽ gặp mắt cái bản mặt của cậu nữa !!!!!!!!!!”
 
Scor đỏ mặt đến tận mang tai, vội vàng chạy ra khỏi nhà hàng mà bỏ quên cái thân xác đang nằm đo đất trong cơn tuyệt vọng của Capri.
 
Vậy là, Capri không những thổ lộ được tình cảm của mình cho Scor, đã thế còn bị cô bé hiểu lầm mà gán vào mặt mình hai chữ “biến thái”.
 
Giáng sinh này, liệu còn thứ gì khiến cho Capri hạnh phúc hơn được nữa không ? Thì chỉ còn cách, giải thích lại cho cô ấy thôi…
 
Ngay sau đó, Capri bất ngờ thấy chuộng điện thoại của mình vang lên. Kèm theo đó là giọng nói hoảng hốt của một vệ sĩ.
 
“Cậu chủ ! Cậu có thấy anh Via vừa đi đâu không ? Anh Via đã mất tích trong ngôi dinh thự cả ngày nay rồi !”
 
“Đừng xoắn thế chú...” – Capri thở phào tưởng có chuyện gì nghiêm trọng – “Tôi nghĩ chắc anh Via đang nhậu nhẹt ở quán bar nào đó rồi cũng nên.”
 
Một cú cúp máy, một nụ cười gian tà chợt xuất hiện trên đôi môi của cậu. Capri liền chụp lấy chiếc áo khoác của mình thẳng hướng đến chiếc xe mà nghĩ thầm – “Anh đã vào “cấm địa” của em rồi phải không anh Via ?”
 
Thế nhưng, cậu ngớ người ta. Chiếc xe… chiếc xe chở cậu và Scor đã chạy mất biến rồi ??!!!
 
“Scor ~~~~~~~~~~ !!!!!!!!! Đợi !! Đợi tôi !!!!!”
______________________________
 
Trong khi đó, tại ngôi dinh thự, Via vẫn phải vật lộn loài sinh vật nguy hiểm chết người với khuôn mặt nhăn nhó khổ sở vô cùng tần. Mục đích của anh bây giờ, không phải là tìm được thứ bí mật của Capri nữa, mà là liệu phải làm thế nào để có thể sống sót khỏi con cá sấu đang điên cuồng dí sát hòng đớp được một cái cẳng chân của anh.
 
ĐOÀNG ! ĐOÀNG !!
 
Nhanh như cắt, hai cây súng lục trên tay Via nã đạn vào những sợi dây treo những mô hình trên trần căn phòng. Chúng rơi xuống con cá sấu, đè lên nó khiến nó bất động không còn đường nào tiến tới, rút lui được nữa
 
“He he he… Từ giờ, mày đã vào tay tao. Tao sẽ lột da mày làm giày, thắt lưng, ví tiền…”
 
Via cười nham hiểm, bẻ tay rôm rốp trước cái thân hình run rẩy sợ hãi của con vật. Anh giương súng lên, dự định là sẽ cho con cá sấu này N phát kẹo đồng rồi. Thế nhưng, trên lưng con vật là một tấm bảng không to cũng không nhỏ với nội dung :
 
“Tên em là Victoria. Em chỉ là một con thú cưng hiền lành không hơn không kém chỉ thích cạp-chân-người-ta. Nhà em nghèo, ba má em keo…”
 
Mày là con nhà ai chứ… ?
 
Via đọc những dòng chữ đang lủng lẳng trên lưng con cá sấu mà nghệch mặt không mặt cảm xúc. Xét theo những dòng chữ này, đây đích thị đúng là nét chữ của Capri rồi. Vậy là xem ra, một người nghiêm túc ( hay “nguy hiểm” đây :v ) như Capri mà cũng có thể đầu têu chuyện tai quái thế này. Mà hơn nữa, cứ nghĩ đến việc anh không hề hay biết lại có con vật này xuất hiện lù lù trong chính nhà của mình, có khác gì thằng em trai này đang muốn mình tức đến hộc máu mà chết à ???
 
“Capri, nhất định sau khi tao xong chuyện này, tao sẽ khiến chú mày không còn nhìn thấy mặt trời được nữa…” (Capri: *hắt xì*)
 
_____________________
 
Via nhìn con cá sấu cứ nhìn mình 24/24 bằng ánh mắt ngây thơ vô (số) tội thế này mà không khỏi ngán ngẩm. Cách duy nhất để phòng thân trước đối thủ thế này, thì chỉ có bạo lực. Nhưng mà làm sao bạo lực được với cái con thú cưng của Capri bây giờ ?
 
Vò đầu một hồi, cuối cùng Via đành phải dùng cách này...
 
“Hừ, vì là thú cưng của Capri nên tao tha cho mày đó ! Tao không muốn có cảnh đổ máu giữa tao và em tao trong cái nhà này đâu. Giờ thì phắn !!”
 
Victoria đáng thương chỉ biết há hốc miệng mà nhìn...
 
Rốt cuộc, có phải vì hiểu được tiếng người hay không, nên cuối cùng Victoria cũng phải lủi thủi lui góc sang chỗ khác, né đường cho Via đi trong cơn khiếp vía sau vụ ban nãy.
 
Đồng thời, nó ngoắc mắt lại, hướng Via về phía đối diện bên kia căn phòng. Quả đúng, ở đó là một lối đi nữa ! Nhưng nó được tô lên trùng màu với bức tường nên anh đã không để ý đến nó !
 
“Cám ơn mày nhé, Victoria !”
 
Ấy thế, không một suy nghĩ, anh vội vàng mở cánh cửa đó ra thì...
 
PHẬP ! PHẬP ! PHẬP ! ĐOÀNG !!!!!!!!
 
“Chúa ơi may quá, đâu ngờ ở đây lại còn có bẫy chứ…”
 
Chỉ với một nhát súng, toàn bộ những thanh katana rơi từ trên trần toan định chém Via bỗng nhiên rơi xuống đất, cắm thành một bãi trận tử địa khổng lồ. Via nuốt nước bọt cảnh giác, khẽ nhón từng bước chân đi qua lối đi. Đôi mắt không khỏi liếc tới liếc lui đề phòng bị tấn công bất chợt.
 
Via mừng thầm khi thấy bên kia lối đi chỉ còn vài trăm mét là một cánh cửa nữa. Thế nhưng, mọc từ đâu ra, hai hình nộm với bộ áo giáp của samurai cùng thanh kiếm sắc bén đứng sừng sững trước mặt anh, lăm le chặn đường. Via biết cuối cùng mình cũng đã đến “trùm cuối” trong ải “cấm địa” của Capri rồi. Vậy nên, anh xoay tít hai cây súng của mình, thay đạn một cách nhanh nhẹn chuyên nghiệp rồi sẵn sàng nghênh chiến.
 
“Đừng trách sao tao không nương tay với chúng mày…”
 
Hai hình nộm, một con người. Nếu người ngoài nhìn vào thì đây hẳn đúng là trận chiến không hề cân sức. Thế nhưng, vì lợi thế lâu năm chiến đấu của mình, Via có thể né tránh những nhát chém chết người từ chúng, xả ra vài viên đạn vào mặt hình nộm nên có lợi thế rất nhiều.
 
Thế nhưng, Via không hề hay biết, Capri đã tính trước chuyện này nên có một cái bẫy khác.
 
Tại một góc siêu nhỏ trên sàn lối đi, đó là cây súng được nạp đạn sẵn là một cây kim sắc nhọn được định vị mục tiêu tự động. Nó nhìn thấy mục tiêu nhờ vào thân nhiệt của Via. Và từ tốn, nó chĩa mũi bắn về phía mông của anh.
 
Chíu !!!!!
 
*black scene*
Để lại cho người đọc bao suy nghĩ viễn vông…
 
__________________________________
 
Lúc này, tại một quảng trường vắng người cách ngôi dinh thự 10km, Scor đang một mình ngắm nhìn cây thông Noel vĩ đại lộng lẫy đang đứng sừng sững trước mắt mình thì bỗng cảm nhận được tiếng thét thất thanh của Via từ phía xa xa (???). Cô quay người phía âm thanh ấy, linh cảm đâu chắc anh đang gặp chuyện chẳng lành.
 
Scor toan cho vệ sĩ chở mình về, thì Capri một mình một thân chạy bộ từ nhà hàng đến quảng trường mà thở phì phò đến hết hơi.
 
“Scor... Chúng ta còn chưa mua quà cho anh Via mà ?”
 
“Tôi đã nói là không muốn nhìn thấy mặt anh nữa mà ??” – Scor nổi quạu, quắc mắt sang cơ thể bò lết vì kiệt sức của Capri mà hậm hực – “Anh đó ! Đồ biến thái ! Đồ háo sắc ! Đồ...”
 
Scor chưa kịp tuôn hết một tràng lời nói của mình, cô đã nằm gọn cơ thể mình trong vòng tay rộng lớn của Capri. Cậu vẫn giữ Scor lại cùng hơi thở của mình. Nhưng ngược lại, với một suy nghĩ chả bao giờ trong sáng của cô bé Scor, cô đỏ bừng khuôn mặt, dự sẽ lại cho Capri một trận tơi bời nữa...
 
Bàn tay của Scor nhanh chóng vút lên, nhưng nó đã bị chặn trước cái nắm tay mạnh mẽ của Capri.
 
“Cô chủ, hãy nghe tôi nói...”
 
“Cậu còn định giỡn mặt với tôi nữa à ???!!! Giờ cậu hãy buông ngay cái tay của tôi ra trước khi bố biết chuyện này... ”
 
“Kệ xác ổng...” – Capri tức tối, ấn Scor về lồng ngực của mình. Và rồi, cậu trầm giọng thỏ thẻ bên tai cô bé – “Cô chủ, tôi... đã thích cô từ lâu lắm rồi. Thời gian qua, vì sợ anh Via, tôi không thể nào dám nói cho cô chủ biết. Nhưng giờ ổng không có ở đây, tôi đã có thể nói được nỗi lòng của mình cho cô biết...”
 
“Hả ? Capri... Cậu...” – Scor lắng nghe nhịp đập nhấp nhô trong lồng ngực của Capri trong tâm trạng sững sỡ không biết nói gì.
 
“Chuyện này tôi nghiêm túc đấy. Tôi hứa, sau này tôi sẽ mãi mãi là người duy nhất mang lại hạnh phúc cho cô chứ không phải là anh Via. Làm ơn ! Cô hãy cùng tôi thoát khỏi ngôi dinh thự đó và chúng ta sẽ cùng nhau xây dựng mái ấm cho riêng mình. Bản thân tôi cũng không muốn thấy cô phải bị giam cầm bởi anh Via thêm một phút giây nào nữa...”
 
“Cậu hiểu lầm rồi Capri. Bố không phải là người như vậy đâu.” – Scor chợt sực hiểu mọi chuyện. Cô nắm lấy vai Capri mà nhẹ nhàng cất tiếng – “Một năm trước, khi tôi đột ngột phải làm gái ở cho bố. Tôi cũng ấn tượng bố là một con người cáo già đáng ghét nhất và hám sắc nhất tôi từng thấy. Nhưng giờ, tôi cảm thấy rất hạnh phúc.”
 
Scor chạy lon ton trước chiếc xe, nhặt lên một hộp quà rồi đưa cho Capri trong nụ cười tươi.
 
“Capri, cậu hãy nhìn xem. Tôi đã có một gia đình, với bố là Via, còn cậu thì lại là anh trai đồng trang lứa của tôi, mà cũng là người hầu đã phục vụ tôi hết mình nữa ! Thật sự, tôi thích chúng ta sẽ là hai anh em lắm lắm !
 
À tôi quên nói, đây là quà Giáng sinh tôi tặng cho cậu đây. Hy vọng cậu sẽ bỏ qua cho hành động vừa nãy của tôi trong nhà hàng. Giáng sinh vui vẻ nha Capri !!”
 
Liệu có câu nói nào hạnh phúc hơn không ?
 
Capri run rẩy đón nhận hộp quà của Scor, và rồi khi cậu mở ra, đó là một chiếc khăn choàng cổ màu nâu đỏ trông có vẻ không được đẹp lắm. Mũi kim, đường may bị sai lệch. Đã thế hoa văn cũng không được rõ ràng. Khi thấy Capri ngơ ngác nhìn khăn choàng cổ, Scor ngượng ngùng nói.
 
“À, cái này tôi tự làm cho cậu. Vì đây là lần đầu tôi đan khăn choàng nên nó có hơi…”
 
“Không ! Không ! Nó đẹp mà…” – Capri ranh mãnh choàng chiếc chăn lên cổ của anh và Scor cùng một lúc. Hai người, một khăn choàng, đang chăm chú nhìn nhau và nhận thấy hơi thở của họ như hòa chung làm một – “Cô chủ, cảm ơn cô nhiều… Còn đây là quà Giáng sinh của tôi.”
 
“Đâu ? Đâu ? Đâu ?” – Scor hào hứng, móc hết tất cả những túi áo khoác của Capri trông giống một đứa trẻ đang đòi quà.
 
“Hi hi, nó đây này.”
 
Capri bất ngờ đặt nụ hôn của mình lên gò má ửng hồng của Scor khiến cô bé đứng trời trồng bất động như con búp bê vô tri vô giác. Lúc ấy, với cô, mọi thứ như bị thời gian chi phối, chúng ngày càng đi chậm lại, truyền cho cô một cảm giác ấm áp chếnh choáng khắp cơ thể mình giữa buổi đêm lạnh giá khiến cô như đang bị say vậy.
 
Trong sự im lặng ấy, bỗng Scor lên tiếng.
 
« Quà Noel của tôi là nụ hôn sao ? »
 
« Phải, chả lẽ cô không thích nó ? »
 
« Không, tôi thích lắm... » - Scor vùi khuôn mặt đang đỏ bừng của mình trong chiếc khăn choàng. Trong phút chốc ấy, cô đặt câu hỏi – « Cậu có định làm thế với bố không ? »
 
Capri có cảm giác đâu biết bao những trái tim đang bay bổng khắp hai người bỗng nhiên rơi xuống cái « choảng » và vỡ tan tành...
 
« Nhưng mà tôi đâu có mến anh Via bằng cô chủ ? » - Capri đợt này nghĩ mình thôi xong tiêu rồi nên đang cố gắng vật lực bào chữa. Cậu vẫn còn nhớ lắm chứ ! Cái đêm loạn luân ngay phòng ngủ của mình... Nó thực sự khiến cậu rất ấn tượng mà.
 
« Thế thì nhân lúc này mà hai người hòa thuận với nhau đi. » - Bất ngờ, Scor đưa ra một chai Whisky độ cồn cực mạnh trước mặt Capri mà nháy mắt cười – « Còn không tôi sẽ chuốc say bố rồi phó mặc hai người chung với nhau tối nay thêm lần nữa nha. Yên tâm, máy ảnh, camera tôi đã chuẩn bị sẵn rồi nên cậu đừng mong mình chạy trốn. »
 
_________________________
 
« Anh Via !! Tụi em về rồi này !! »
 
Nhưng... dinh thự trống không, Via cũng không ra tiếp hai người như thường ngày. Capri thấy sự việc như vậy cũng không khỏi lo lắng.
 
« Chết rồi ! Có khi nào trong « cấm địa » của mình... »
 
« Scor, Capri, hai người về rồi à ? »
 
Ủa đó có phải là Via không vậy ?
Bởi trước mặt hai người giờ đây, Via đang nằm trên ghế salon trong tình trạng ê ẩm khắp người. Tác phong của anh, thay vì là bộ sơmi quần tây đang đọc báo như thường lệ, lại là bộ pyjama màu hồng nhạt (???) đang nhìn chằm chằm vào một vật gì đó giống như một cây kim. Đã thế, trông nó nhỏ đến nỗi Via cũng phải đeo kính vào để săm soi khiến Scor không khỏi tò mò.
 
« Đó là cái gì vậy bố ? »
 
« Mẹ kiếp !!! » - Via quát lên, toan phi cây kim vào mặt Capri nhưng cậu đã kịp thời né qua được – « Capri !! Chú mày chả nhẽ thiếu Neptune đến độ vậy sao ?? Bây giờ tao không còn ngồi được nữa rồi nè !!! »
 
« Đó là bài học cho anh vì đã bỏ lơ lời cảnh cáo của em. Em đã để biển báo cấm anh vào đó rồi mà ? » - Trong lúc Scor đang không hiểu sự tình thì Capri đang cố nén cười bằng những cái e hèm của mình – « Mà không sao đâu, cây kim này chỉ gây tê cho anh trong vài giờ thôi nên sẽ hết vào sáng hôm sau. »
 
Thế đấy, rốt cuộc Via đã không thành công được kế hoạch trả thù của mình. Đã vậy còn bị chơi một vố khá đau ngay mông, đau đến nỗi không thể ngồi được như người bình thường.
 
Có lẽ, đối với anh, đây sẽ là một Giáng sinh đầy đen đủi nhất nếu như...
 
Via lủi thủi che đi cái khuôn mặt xấu hổ của mình thì bỗng nhiên Capri đặt nụ hôn của mình bên má của anh.
 
1 giây...
 
2 giây...
 
3 giây...
 
« Capri !!!!!!! Chú mày dám giở trò gì nữa hả ???? »
 
« Giáng sinh vui vẻ, anh Via. » - Capri mỉm cười thân thiện trước khuôn mặt đỏ như gấc của Via. Bên cạnh cậu, Scor cũng đang che miệng cười nham hiểm, ném ánh nhìn về phía cậu mà giơ ngón cái biểu dương.
 
Đêm Giáng sinh này, mọi người cùng nhau vui vẻ dưới cây thông Noel lấp lánh được đặt trong phòng khách...
 
« Quà của bố đây ạ. »
 
« Ồ ! » - Via không khỏi tò mò, lắc lắc hộp quà – « Trong đó là gì vậy con ? »
 
« Bố cứ mở thử thì biết ạ. »
________________________________
 
Đêm hôm ấy, một thảm họa lại xảy ra...
 
« Capri... Tôi qua phòng em được không ? »
 
« Cút !!!!!! Scor !! Cô hại tôi rồi !!!!!!!!!!!! »
 
Vâng và không biết, Via trong say rượu đã khiến dinh thự gồm ba người này nổi loạn như thế nào...
 
End. 
Merry Christmass everyone ^^
 
Mizu Haruna
Học sinh chưa nhận lớp
Mizu Haruna
Giới tính : Nữ
Zodiac : Cancer
Tổng số bài gửi : 6
Birthday : 30/06/2000
Join date : 20/12/2014
[Thiên Yết - Xử Nữ - Ma Kết] "Bố ơi... Anh ơi..." (EVENT CHRISTMASS !! - Ngọai truyện 3) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Thiên Yết - Xử Nữ - Ma Kết] "Bố ơi... Anh ơi..." (EVENT CHRISTMASS !! - Ngọai truyện 3)   [Thiên Yết - Xử Nữ - Ma Kết] "Bố ơi... Anh ơi..." (EVENT CHRISTMASS !! - Ngọai truyện 3) Icon_minitimeSat Dec 27, 2014 3:58 pm

Vie thân, phải công nhận là giáng sinh đó thật ý nghĩa - theo nghĩa đen và nghĩa bóng - đối với Scor, Via và Capri. Ban đầu Vie bảo là chap này không hài bằng các chap trước, nhưng đọc rồi thì mình thấy nó vẫn tốt ấy chứ. Lần này văn phong của Vie rất tự nhiên, không còn gò bó trong việc phải miêu tả nhiều, điều này thích hợp với những thể loại hài hước và Vie đã thành công trong việc đổi mới văn phong của mình. Chúc mừng Vie ^^
Hóng truyện tiếp theo của Vie.
Thân
Haruna
 
Vierge Doan
Học sinh nhà Đất
Vierge Doan
Giới tính : Nữ
Zodiac : Virgo
Tổng số bài gửi : 383
Birthday : 02/09/1997
Join date : 07/02/2014
[Thiên Yết - Xử Nữ - Ma Kết] "Bố ơi... Anh ơi..." (EVENT CHRISTMASS !! - Ngọai truyện 3) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Thiên Yết - Xử Nữ - Ma Kết] "Bố ơi... Anh ơi..." (EVENT CHRISTMASS !! - Ngọai truyện 3)   [Thiên Yết - Xử Nữ - Ma Kết] "Bố ơi... Anh ơi..." (EVENT CHRISTMASS !! - Ngọai truyện 3) Icon_minitimeSun Dec 28, 2014 4:23 pm

Cảm ơn Haruna nhiều vì vừa qua đã comment cho mình *trấm nước mắt* TvT
Thực sự, đây mới chính xác là văn phong thật sự của Vie. Vie viết truyện nhằm đem lại niềm vui cho mọi người. Và bản thân Vie cũng không thích mình phải để cách diễn đạt, văn phong miêu tả chèn ép quá nhiều sẽ khiến cho truyện mất cái hay của nó.

Truyện văn phong hay hoặc dở không quan trọng, cái chính là ta phải làm sao để người đọc có thể đọc được những câu chuyện của mình một cách vui vẻ và háo hức. Đồng thời, nếu ta có thể khiến mọi người cười lên cũng chính là hạnh phúc của một tác giả (như Vie :v)

Có thể, Vie chỉ có thể viết thể loại hài trong truyện này thôi ^^ Nhưng dù sao cho Vie cám ơn Haruna thêm lần nữa =3=

Vierge Doan :3
 
Princess Lily Rose
Lớp phó nhà Đất
Princess Lily Rose
Giới tính : Nữ
Zodiac : Virgo
Tổng số bài gửi : 2025
Birthday : 11/09/1998
Join date : 18/07/2013
[Thiên Yết - Xử Nữ - Ma Kết] "Bố ơi... Anh ơi..." (EVENT CHRISTMASS !! - Ngọai truyện 3) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Thiên Yết - Xử Nữ - Ma Kết] "Bố ơi... Anh ơi..." (EVENT CHRISTMASS !! - Ngọai truyện 3)   [Thiên Yết - Xử Nữ - Ma Kết] "Bố ơi... Anh ơi..." (EVENT CHRISTMASS !! - Ngọai truyện 3) Icon_minitimeSun Dec 28, 2014 6:04 pm

@Vie: Nàng có phải là một hủ?
 
Vierge Doan
Học sinh nhà Đất
Vierge Doan
Giới tính : Nữ
Zodiac : Virgo
Tổng số bài gửi : 383
Birthday : 02/09/1997
Join date : 07/02/2014
[Thiên Yết - Xử Nữ - Ma Kết] "Bố ơi... Anh ơi..." (EVENT CHRISTMASS !! - Ngọai truyện 3) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Thiên Yết - Xử Nữ - Ma Kết] "Bố ơi... Anh ơi..." (EVENT CHRISTMASS !! - Ngọai truyện 3)   [Thiên Yết - Xử Nữ - Ma Kết] "Bố ơi... Anh ơi..." (EVENT CHRISTMASS !! - Ngọai truyện 3) Icon_minitimeMon Dec 29, 2014 5:50 pm

@Lily: Nửa đúng nửa không : v
Nói chung Vie cũng là hủ những không nặng đến nỗi là phải cuồng đầu :v
 
Mizu Haruna
Học sinh chưa nhận lớp
Mizu Haruna
Giới tính : Nữ
Zodiac : Cancer
Tổng số bài gửi : 6
Birthday : 30/06/2000
Join date : 20/12/2014
[Thiên Yết - Xử Nữ - Ma Kết] "Bố ơi... Anh ơi..." (EVENT CHRISTMASS !! - Ngọai truyện 3) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Thiên Yết - Xử Nữ - Ma Kết] "Bố ơi... Anh ơi..." (EVENT CHRISTMASS !! - Ngọai truyện 3)   [Thiên Yết - Xử Nữ - Ma Kết] "Bố ơi... Anh ơi..." (EVENT CHRISTMASS !! - Ngọai truyện 3) Icon_minitimeMon Dec 29, 2014 7:12 pm

Giờ mới biết Vie là hủ :v
 
Vierge Doan
Học sinh nhà Đất
Vierge Doan
Giới tính : Nữ
Zodiac : Virgo
Tổng số bài gửi : 383
Birthday : 02/09/1997
Join date : 07/02/2014
[Thiên Yết - Xử Nữ - Ma Kết] "Bố ơi... Anh ơi..." (EVENT CHRISTMASS !! - Ngọai truyện 3) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Thiên Yết - Xử Nữ - Ma Kết] "Bố ơi... Anh ơi..." (EVENT CHRISTMASS !! - Ngọai truyện 3)   [Thiên Yết - Xử Nữ - Ma Kết] "Bố ơi... Anh ơi..." (EVENT CHRISTMASS !! - Ngọai truyện 3) Icon_minitimeMon Dec 29, 2014 9:40 pm

@Haruna: Một chút tình tiết SA thôi mà :v
 
Princess Lily Rose
Lớp phó nhà Đất
Princess Lily Rose
Giới tính : Nữ
Zodiac : Virgo
Tổng số bài gửi : 2025
Birthday : 11/09/1998
Join date : 18/07/2013
[Thiên Yết - Xử Nữ - Ma Kết] "Bố ơi... Anh ơi..." (EVENT CHRISTMASS !! - Ngọai truyện 3) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Thiên Yết - Xử Nữ - Ma Kết] "Bố ơi... Anh ơi..." (EVENT CHRISTMASS !! - Ngọai truyện 3)   [Thiên Yết - Xử Nữ - Ma Kết] "Bố ơi... Anh ơi..." (EVENT CHRISTMASS !! - Ngọai truyện 3) Icon_minitimeTue Dec 30, 2014 10:59 am

@Vie: Same!!!!!! :))
 
Sponsored content
[Thiên Yết - Xử Nữ - Ma Kết] "Bố ơi... Anh ơi..." (EVENT CHRISTMASS !! - Ngọai truyện 3) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Thiên Yết - Xử Nữ - Ma Kết] "Bố ơi... Anh ơi..." (EVENT CHRISTMASS !! - Ngọai truyện 3)   [Thiên Yết - Xử Nữ - Ma Kết] "Bố ơi... Anh ơi..." (EVENT CHRISTMASS !! - Ngọai truyện 3) Icon_minitime

 
 

[Thiên Yết - Xử Nữ - Ma Kết] "Bố ơi... Anh ơi..." (EVENT CHRISTMASS !! - Ngọai truyện 3)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Similar topics

-
» [Thiên Yết - Xử Nữ - Ma Kết] "Bố ơi... Anh ơi..." (EVENT CHRISTMASS !! - Ngoại truyện 2)
» [Thiên Yết - Xử Nữ - Ma Kết] "Bố ơi... Anh ơi..." (EVENT CHRISTMASS !! - Ngọai truyện 1)
» [Event] Album truyện về 12 sao nữ
» Thông báo về event album truyện 12 sao nữ
» Topic nộp bài thi event Album truyện 12 sao nữ
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Truyện 12 chòm sao :: Lớp học văn :: Gian truyện 12 chòm sao :: Gian truyện hành động :: [Thiên Yết - Xử Nữ - Ma Kết] "Bố ơi... Anh ơi..."-