Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng NhậpShop

Share
 

 Em luôn ở gần anh - chap 1.3 (end chap 1)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Meomeomeo:3
Học sinh chưa nhận lớp
Meomeomeo:3
Giới tính : Nữ
Zodiac : Aquarius
Tổng số bài gửi : 16
Birthday : 04/02/2002
Join date : 24/12/2014
Em luôn ở gần anh - chap 1.3 (end chap 1) Empty
Bài gửiTiêu đề: Em luôn ở gần anh - chap 1.3 (end chap 1)   Em luôn ở gần anh - chap 1.3 (end chap 1) Icon_minitimeSat Dec 27, 2014 12:12 am

Thế là lần gặp mặt đầu tiên kiêm tận hưởng kì nghỉ đông tại nhà Thiên Yết của 12 sao - cũng là lần "họp bàn kinh doanh cuối năm" của bố mẹ đã kết thúc. Nhóm 12 sao buộc phải chia tay nhau một thời gian khá dài cho lần họp mặt tiếp theo của các ông bố bà mẹ. Đối với 11 sao còn lại thì mọi chuyện khá là chán nản, vì đã lâu rồi họ chẳng được gặp mặt nhiều đứa trẻ bằng tuổi mình đến vậy, lại còn  được  chơi với nhau như một nhóm thân thiết lâu đời nữa chứ, thiệt là không muốn chia tay chút nào a.Thế nhưng, với
Thiên Yết nhà ta thì cuộc chia tay luôn là thứ mà anh mong chờ nên nhất, nên nó thậm chí không có gì
đáng chán mà còn rất hay nữa là khác. Cứ nhớ đến mấy lần bị đám trẻ con đó lôi đi chơi tứ tung, phá  tan tành trận địa căn biệt thự xinh đẹp của anh (báo hại cả đám phải còng lưng dọn dẹp), rồi cả lần cả  bọn kéo nhau ra hồ cắm trại mà không cho người lớn biết, bị nhỏ Bảo  Bình đẩy lăn tùm xuống nước,  suýt thì được diện kiến Mr.Hà Văn Bá (vì lúc ấy anh ý cũng ứ biết bơi :))), mãi mới được Ma Kết và Bạch Dương kéo lên bờ cho, tức mình giả vờ không chịu tỉnh cho nhỏ Bảo Bình sợ chơi, ai dè nhỏ không những chẳng ăn năn hối cải về tội lỗi tày trời của mình lấy một tí tẹo nào, còn tỉnh bơ quỳ xuống, ghé sát tai anh mà "nhẹ nhàng" nói: "nếu không nhanh tỉnh lại sẽ "hô hấp nhân tạo" ngay và luôn a~~" làm chàng cuống cuồng bò dậy như người chết sống lại khiến Cự Giải khóc thét, tranh thủ hong quần áo cho khô thì bị nhỏ Nhân Mã hậu đậu "lỡ tay" hong khô trên... bếp lửa >>>> cháy luôn bộ đồ hàng hiệu, không kìm chế
được ném cho con nhỏ vài cái nhìn giận dữ (thực ra cái nhìn của một con sư tử đang điên tiết với một con thỏ ngu ngốc nào đó cứ thích vuốt râu hùm với một luồng sát khí còn mạnh hơn cả một cơn bão lever Max) thì bị Sư Tử nhảy vào đòi "làm thịt", đúng là cái tên sĩ diện hão còn lắm lời , cứ một mực cãi lý cho cái con bé đã ngơ ngơ  mà còn không biết dấu này thành ra cả hai cãi nhau một trận long trời lở đất, vang khắp cả một vùng sông, kết quả bị Xử Nữ và Ma Kết "thuyết giáo" cho một bài ca bất hủ cả ngàn năm sau cũng không quên vì cái tội: to miệng quá nên chạy
hết cá không câu được con nào, đồ ăn thức uống dự phòng mang theo thì bị tên Kim Ngưu tham lam ăn
sạch sẽ không còn một hạt cơm, thành ra cả đám phải chịu đói đi ngủ suốt đêm, đã vậy con nhỏ Bảo Bình (lại Bảo Bình :) ) bên cạnh còn không chịu nằm yên cho, cứ hở tí là lại chọc người này ghẹo người khác với lý do: chán quá em không ngủ được :)),thế là cả bọn ngồi chí chóe thâu đêm suốt sáng luôn == Đó chỉ mới là mới mấy vụ gần đây nhất, còn cả tá chuyện trước đó giờ mà nhắc lại chắc anh tức điên lên mà chết quá! Ác mộng!! Đúng là ác mộng mà...
 ^.^.^.^
 Trời đã về chiều...
 Tiếng còi xe tin tin vang lên ngoài cửa, báo hiệu giờ chia tay đã đến với nhóm 12 cung. Giữa sân, mọi người quây lại với nhau nói lời tự biệt. Trong khi 12 chiếc xe sang trọng được đưa ra, thì cuộc chia tay đầy cảm động của 12 người bạn cũng diễn ra thật là cảm động: nàng Cự Giải sụt sùi, ngân ngấn nước mắt còn chàng Song Ngư thì ỉu xìu như cái bánh đa nhúng nước vì không muốn xa các bạn, Kim Ngưu thì tay cầm snack tay cầm sô-cô-la vừa ăn vừa nhẹ nhàng an ủi  2 bạn Cua và Cá khiến Bạch Dương chỉ muốn ký ngay cho cái tên Trâu Ngố ham ăn này một cái rõ đau. Ma Kết vừa giả vờ đọc sách vừa tranh thủ nhét vào tay Xử Nữ một mẩu giấy gì đó như muốn nhắn nhủ lời hẹn ước, khiến nàng Nữ Nữ vừa đọc lướt qua đã thấy cảm động không sao tả hết, có cảm giác nếu không có mọi người ở đây nàng sẽ ôm chầm lấy chàng Tiểu Kết dễ thương chu đáo này (có cảm giác đoạn này mình đang phanh phui nội dung tờ giấy a~~ =w=)... Nhân Mã với Sư Tử thì vẫn đuổi nhau chí chóe như không có gì xảy ra còn Song Tử thì liến thoắng như một cái máy trong khi Thiên Bình vẫn ngoan ngoãn lắng nghe dù không ai chắc được Tiểu Bình làm sao mà hiểu được cái ngôn ngữ như gió thổi của Tiểu Tử hay thế. Chỉ còn lại mình Tiểu Yết đứng một mình bên góc vườn, cầu trời cho cái vụ này kết thúc sớm sớm để anh có thời gian yên tĩnh mà trở lại con người cũ của mình... Bỗng nhiên, một bàn tay nhỏ nhắn mềm mại nắm chặt lấy tay anh , kéo anh về phía khu rừng, à quên, vườn nhà anh bằng vận tốc tên lửa(nổ tí ah^^) khiến anh không kịp trở tay. Người đó đội mũ lưỡi trai đen, có mái tóc đen mềm mượt với khăn choàng che kín từ đầu đến chân khiến anh không tài nào nhận ra đó là ai, nhưng với bàn tay đang nắm chặt lấy tay mình , anh có thể biết ngay đó là một bé gái, chẳng lẽ nào...
 -Suỵt, im lặng và đi theo mình, mình muốn cho Thiên Yết xem một bí mật....
 Đoán chừng Yết đã phát hiện mình là ai, cô bé nói nhẹ vào tai Yết bằng một chất giọng nhanh như gió thoảng nhưng rất chân thành, và lại cắm cúi chạy. 2 người chạy mãi trong "khu vườn" đầy lá, mặc cho ánh hoàng hôn đang lịm đi từng chút một theo thời gian... Khi 2 người đến nơi cũng là khi ánh sáng cuối cùng trong ngày của thần Apollo tan biến vào khoảng không. Trước mặt Thiên Yết bây giờ là một quang cảnh không thể nào đẹp hơn được nữa: Một cánh đồng với vô vàn những bông hoa xinh đẹp với màu trắng tinh khôi đang tỏa ra ánh sáng xanh lam dịu dàng đẹp đẽ tựa màu của ánh trăng quyện vào nhau như một làn sương mong manh, huyền ảo, quyến rũ mà tinh khiết đang phủ lên khắp mặt đất... Bên trên chúng là bầu trời sao đêm lấp lánh với vô vàn những vì tinh tú đang tỏa sáng rạng ngời trên nền trời nhung tím, những con đom đóm nhè nhẹ đang bay lên như đang rắc ánh sáng diệu kì của những vì sao đẹp đẽ kia vào lòng những bông hoa trắng muốt tươi xinh... Giữa đồng hoa là một mô đất nhỏ nhô lên với những ngọn cỏ xanh tươi mát lạnh với một căn phòng nhỏ làm từ một loại kính kì lạ với luồng ánh sáng màu xanh nhè nhẹ tỏa ra từ bên trong... Quang cảnh nơi đây lúc này khiến ta có cảm giác như đang chìm vào thế giới của thiên nhiên và đất trời khi chúng hòa làm một với vẻ đẹp tuyệt mỹ và kì ảo nhất mà người ta có thể nghĩ tới. "Soạt", tiếng vải rơi xuống đất. Thiên Yết vẫn chưa khỏi ngỡ ngàng trước vẻ đẹp của đồng hoa ngạc nhiên quay sang phía Bảo Bình ở bên cạnh... Bên dưới lớp áo đen xấu xí lúc nãy là một chiếc váy xinh xắn màu xanh ngọc với màu sắc nhạt dần, đính những chấm trắng óng ánh như phác lại hình ảnh và màu sắc của cảnh đồng hoa cùng những chú đom đóm dễ thương, Thủy Bình từ từ bước xuống đồng hoa, và những bông hoa cũng nhẹ nhàng dạt ra, mở đường cho vị nữ thần cao quý của chúng... Cô cười dịu dàng, một nụ cười ấm áp và đẹp đẽ, thuần khiết và trong sáng như những bông hoa dưới chân cô, rồi từ từ đưa tay cho Tiểu Yết... Sự ngạc nhiên, ngỡ ngàng xen lẫn với sự nghi ngờ trào dâng trong lòng Yết, nhưng, như được thôi thúc bởi một cảm xúc vô hình và lớn lao, anh vẫn tin tưởng và nắm lấy bàn tay Bảo Bảo, và bước theo bước chân cô, bước theo nhịp đập trái tim của hai đứa trẻ vốn tự lúc nào đã hòa làm một... Trong đêm khuya thanh vắng, dưới sự chứng giám của ánh trăng, những vì sao và đồng hoa kì ảo này, họ tiến về phía căn phòng định mệnh. Bảo Bình cầm tay của Thiên Yết, và nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào... Bên trong phòng là một dãy la liệt những sách vở, bút thước cùng vô vàn những lọ ống nghiệm đầy những chất hóa học với cái tên lạ hoắc mà Thiên Yết chưa từng thấy bao giờ, thế nhưng, nổi bật nhất là một lọ thuốc có màu xanh hệt như màu sắc của đồng hoa kia - đang được cất giữ trong hộp kính của một cỗ máy kì lạ và rối rắm ở giữa phòng. 
 - Chắc là Thiên Yết chưa bao giờ đến nơi này phải không? - Bảo Bình cất giọng - Xin lỗi vì không xin phép mà đã sử dụng vườn của Thiên Yết nhé, chỉ vì mình thấy nơi rất đẹp và phù hợp, nên đã bí mật xây dựng phòng thí nghiệm ở đây mà không nói trước...
 -... - Kì lạ thật, dù trong đầu anh chứa biết bao nhiêu là câu hỏi dành cho Tiểu Bảo, nhưng Thiên Yết chẳng nói thêm nổi một lời nào.
 - Mình đã tìm ra nơi này vào ngày đâu tiên mình gặp Yết đấy .- Bảo Bảo tiếp lời - Hôm đó, mình tình cờ thấy một chú đom đóm ở đây, nó rất lạ vì lúc đó trời còn chưa tắt nắng nhưng đom đóm đã sáng đèn rồi. Vì vậy, mình quyết định đuổi theo nó, và đã đên được đây! Lúc đó, mình vừa mới tìm ra và mang theo loại thuốc này, - Cô chỉ vào cái ống nghiệm trong hộp kính - nó rơi ra khỏi túi và vô tình đánh đổ một ít lên vài cây hoa ở đây. Mình chưa từng sử dụng nó nên không biết công dụng của nó như thế nào, mình đã rất lo, đành vội vã đóng nắp lọ và chạy đi, sau đó thì mình tìm thấy Yết trong khu vườn bí mật khi đang tìm cách ra khỏi "vườn"... Mình thực sự rất ấn tượng về những hành động của Yết lúc đó đấy - Cô phì cười - và mình đã quyết định đến đó và kết bạn với Yết, không ngờ...
 - Ah, về... chuyện đó... Tôi... xin lỗi
 - Không sao, dù sao mình cũng chẳng nghĩ đến nó nhiều lắm. Khi biết chuyện của Yết và Tử mình đã rất ngạc nhiên vì một người như thế mà lại đi làm mấy hành động kia thì... Nhưng khi được vui chơi, trò chuyện cùng Yết trong mấy ngày qua, mình đã nhận ra một điều... Yết... thật sự... không tệ như các bạn ấy nghĩ, phải không?
 - Tại sao Bảo Bình nghĩ vậy? - anh ngạc nhiên hỏi, từ trước tới giờ, chưa ai nói với anh một câu như thế. Anh đã nghĩ... điều này chẳng phải sẽ không ai biết đến sao...???
 - Bởi vì... Yết tuy ngoài mặt lạnh lùng, nhưng thật ra rất quan tâm đến người khác, chỉ là Yết không muốn, à, có lẽ là không biết hoặc không thích thể hiện điều đó mà thôi. Yết không phải không quan tâm, chỉ là cảm thấy lúc ấy quá quan tâm thì không cần thiết, Yết không lạnh nhạt, chỉ là không thấy cần phải thể hiện cảm xúc mà thôi. Điều đó chứng tỏ Yết sống rất thật với cảm xúc của chính mính, theo một mức độ nào đó, phải không... Mình thực sự rất ngưỡng một Yết vì điều đó đấy... Và dần dần, mình đã nhận ra Yết rất cô đơn. Mình không biết Yết có thích chuyện đó hay không, nhưng với mình chuyện đó chẳng hay chút nào. Chỉ vì ít giao tiếp với người khác nên thái độ hơi lạnh lùng mà mọi người lại xa lánh Yết, thật quá đáng. Nhưng cũng chẳng thể trách mọi người được, nhỉ? Và, tất cả những điều đó đã khiến mình muốn tặng Yết một thứ gì đó thật tuyệt vời và độc đáo - Cô chỉ tay ra phía vườn hoa rực rỡ kia - Vì nên, mình đã đưa Yết đến đây, như một cách để nói lời chia tay, và đổi lại, mình muốn nói cho Yết điều kiện cuối cùng của mình trước khi chia tay, được chứ ?
- Tiểu Bình đánh mắt sáng Thiên Yết, anh khẽ gật đầu, miệng vẫn không hé một lời nào...
 - Uhm, vậy thì điều đó là: hãy biểu cảm với mọi người nhiều hơn và trở thành bạn thân của mình nhé.
 - HẢ???????
 - Mình biết cậu sẽ phản ứng như thế mà ^.^ . Nhưng mình thật lòng đấy, vậy Thiên Yết có muốn làm bạn của mình không? - Bảo Bình trìu mến nhìn Thiên Yết, nở một nụ cười chân thành mà chắc chắn
 - Uhm, chắc chắn rồi - Thiên Yết dịu dàng nhìn Bảo Bảo, giọng đầy tin tưởng, trên môi anh nở một nụ ngọt ngào đẹp đẽ...
 Tối hôm đó, dưới ánh sáng thiêng liêng của mặt trăng, những vì sao và vườn hoa kì diệu, 2 đứa trẻ nắm chặt tay nhau nằm trên vạt cỏ, ngón tay út của chúng đan vào nhau như thể hiện một lời hứa chắc chắn và vững vàng nhất về một tình bạn cao cả - mà trong tương lai có thể còn hơn thế nữa... - và chúng thiếp đi giữa cảnh quan đẹp đẽ ấy như 2 thiên thần nhỏ, với nụ cười ngọt ngào đọng lại trên môi...
 ^.^.^.^
 Ở nhà Thiên Yết, mọi người chạy toán loạn, lục tung cả căn biệt thự to đùng hoành tráng. Có tiếng bọn nhóc hét lên:
 - THIÊN YẾT!! BẢO BÌNH!! 2 NGƯỜI ĐI ĐÂU RỒI HẢẢẢẢẢẢẢ?????????????????
 Chuyện chia tay chắc sẽ còn lâu ah...
 ~~****~~
End chap 1
cảm ơn mọi người đã theo dõi nhé ^^
 
 

Em luôn ở gần anh - chap 1.3 (end chap 1)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Similar topics

-
» Em luôn ở gần anh - chap 1.1
» Em luôn ở gần anh - chap 1.2
» Em luôn ở gần anh - chap 1.3 (end chap 1)
»  Cặp đôi dễ gặp 1 lần rôi yêu luôn
» Luôn yêu anh
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Truyện 12 chòm sao :: Lớp học văn :: Gian truyện 12 chòm sao :: Gian truyện tình cảm, tâm lý :: Em luôn ở gần anh-