Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng NhậpShop

Share
 

 Thế giới vi sinh 12 chòm sao (chap 10)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Vierge Doan
Học sinh nhà Đất
Vierge Doan
Giới tính : Nữ
Zodiac : Virgo
Tổng số bài gửi : 383
Birthday : 02/09/1997
Join date : 07/02/2014
Thế giới vi sinh 12 chòm sao (chap 10) Empty
Bài gửiTiêu đề: Thế giới vi sinh 12 chòm sao (chap 10)   Thế giới vi sinh 12 chòm sao (chap 10) Icon_minitimeMon Feb 23, 2015 11:59 am

Một phút tán nhảm của tác giả:
Vậy là cuối cùng sắp hết Tết rồi :3 Vie xin chúc ai đọc được những dòng này sẽ có một kết quả học tập thật tốt :3 Những 2000 er sẽ thi đậu được vào trường cấp 3 mình mong muốn :3
Có thể, truyện không thể dừng lại ở chap 15 - 20 được rồi, sẽ còn rất rất nhiều rắc rối xảy ra với 14 nhân vật của chúng ta đấy :v Hy vọng các bạn ủng hộ Vie *vẫy tay* ^^


Chương 10
 
Nhiều thời gian sau, tất cả các bệnh viện trên thế giới đều đang đối mặt với một câu hỏi hóc búa không thể lý giải nổi: Hầu như, những bệnh nhân bị mắc bệnh truyền nhiễm đã không còn xuất hiện nữa ! Thế giới đã hoàn toàn yên bình một cách lạ thường !
 
Thế giới hiện thực:
 
Không chỉ các nhà khoa học về y sinh, mà còn các cánh nhà báo, phóng viên đã bắt đầu nhập cuộc điều tra. Liệu hiện tượng hiếm có này có liên quan đến thảm hoạ trên toà sân thượng cách đây vài tháng hay không ?
 
“Chúng tôi thề rằng không hề can thiệp gì vào thảm hoạ trên toà sân thượng vào thời gian này !”
 
“Thế anh chị có thể cho chúng tôi biết nguyên nhân nào đã diễn ra căn bệnh truyền nhiễm đã giết chết tất cả các bác sĩ vào đêm hôm đó, trong khi các anh chị là nhóm người duy nhất sống sót ? Liệu vụ sấm sét khiến một phần thành phố phải chịu thiệt hại nặng nề, có liên quan gì đến thảm hoạ không ?”
 
“Xin nhắc lại, chúng tôi không thể tiết lộ thông tin gì thêm.”
 
Căn nhà gia đình Thiên Yết, Cự Giải và nhóm bác sĩ mới chuyển đến nay đã trở thành một địa điểm săn tin sốt dẻo cho các phóng viên, nhà báo đến từ bốn phương trên khắp thế giới. Lẽ tất nhiên, Thiên Bình và Thiên Yết vốn dĩ là rất ghét sự ồn ào phiền phức, hai người quyết liệt từ chối trả lời họ, gồng hết sức mình đóng cửa cái “Rầm !!” trước giọt mồ hôi lạnh từ Cự Giải.
 
“Có cần phải vô lễ với họ vậy không…” – Cự Giải thở dài ngao ngán trước khuôn mặt hậm hực của chồng mình và Thiên Bình. Cô chu đáo pha cho mỗi người trong nhóm một tách cà phê sữa kèm theo một nụ cười gượng – “Có lẽ để tớ ra tiếp họ cho đàng hoàng…”
 
“Đừng đừng, cậu chỉ cần bước khỏi cái nhà này trong một giây thôi, tớ đảm bảo cậu không được yên ổn từ nay đến suốt đêm khuya đâu !!!” – Thiên Bình gắt gỏng ném ánh nhìn bực bội ra ngoài cửa sổ - “Thiên Yết và tớ mới từ buổi họp ở Trung tâm Y tế Trung ương là đã bị họ tóm gọn rồi. Khó khăn lắm mới lết xác về đây được đấy !!”
 
“Tớ cũng nghĩ chúng ta nên tránh né họ càng lâu càng tốt. Đợi cho đến khi cái tin này bị người ta quên lãng thì chắc sẽ ổn.” – Thiên Yết nhấm nháp tách cà phê của Cự Giải mà nói trong lặng lẽ - “Chỉ còn vấn đề, là cái tin này sẽ kéo dài trong bao lâu. Và còn thêm một câu hỏi, tại sao sau thảm hoạ, đột nhiên dịch bệnh không còn xuất hiện nữa ?”
 
Nỗi phiền phức cứ như thế bao trùm lấy nhóm bác sĩ Hoàng Đạo của chúng ta…
 
_______________________________


Thế giới vi sinh, phòng thí nghiệm thuốc kháng:
 
“Ngư !!! Đố các cậu bắt được tớ đấy !!!!!!”
 
“Thiên Giải !!! Chờ tớ với !!!!”
 
Đôi nam nữ chiến binh kháng thể của chúng ta chính là Thiên Giải và Song Ngư đang vừa tập luyện di chuyển trên nền tế bào vừa chơi trò đuổi bắt nhau suốt hàng giờ đồng hồ không ngừng nghỉ. Trên khuôn mặt ai nấy dù lấm tấm mồ hôi nhưng vẫn toát lên những nụ cười vui vẻ cùng nhau.
 
“Hôm nay chơi vui quá, Ngư Ngư !!” – Thiên Giải lấy tay quệt những giọt mồ hôi trên trán mình rồi cười mỉm với Song Ngư – “Giờ mình tập gì tiếp nhỉ ?”
 
“Nếu được, Thiên Giải này !” – Thiên Giải đột nhiên thấy Song Ngư cúi gắm mặt, nói ấp úng – “Cậu chỉ tớ cách di chuyển trong mạch máu đi ! Tớ chưa đi vào chỗ đó bao giờ.”
 
“Tất nhiên là được !!”
 
Song Ngư vì vẫn chưa quen bơi trong dòng chất lỏng nên cô cứ phải kêu lên oai oái mỗi khi đụng phải những tế bào mạch máu được nhóm bác sĩ mô phỏng thực tập. Bản thân Thiên Giải bơi theo sau cô thấy thế lại càng không thể nín được cười, cho nên cậu lại bị bao phen suýt chết sặc ngay trong dòng nước chảy xiết trước khuôn mặt ngỡ ngàng tội nghiệp của Song Ngư.
 
“Ngư Ngư, tớ sẽ giúp cậu.” – Thiên Giải cuối cùng cũng khắc phục tình trạng bị sặc của mình mà tiến đến cạnh Song Ngư – “Cậu nắm lấy tay tớ, rồi tớ sẽ dẫn cậu đi ! Như thế sẽ tạo cảm giác cho cậu trước rồi mới di chuyển trong dòng chất lỏng thế này được.”
 
Khi đưa bàn tay của mình đến cho Thiên Giải, Song Ngư có cảm giác trái tim mình có nguy cơ bị nổ tung bất cứ lúc nào. Cô nhìn chăm chăm vào người con trai đang vô tư cầm lấy tay mình, dường như có một nguồn sức mạnh nào đó khiến tâm trí cô trở nên xao xuyến khó tả.
 
Cảm giác không muốn rời xa. Ấn tượng về vẻ ngoài điển trai, mạnh bạo trong chiến đấu cũng như tấm lòng rộng lượng của cậu ta trước mặt mọi người, thậm chí cả kẻ thù. Tất cả tạo thành một sản phẩm của tinh thần…
 
Ngư Ngư đinh ninh, chắc mình thích Thiên Giải mất rồi…
 
______________________________________
 
Ở sân sau ngôi nhà:
 
“Kya !!! Cú đấm quyền thép !!!!!”
 
Một cú va chạm long trời lở đất sau câu nói của Bạch Dương khiến chim chóc xung quanh cũng phải hoảng hồn mà bay vụt đi mất. Trước mắt cô giờ đây, hàng chục miếng gỗ được sắp xếp ngay ngắn cùng một lúc dày cỡ trên nửa thước, nay đã nứt ra làm đôi không thương tiếc làm cho Kim Ngưu nằm nghỉ mát dưới mái hiên phải rùng mình khiếp sợ.
 
“Kết Kết…” – Kim Ngưu đổ mồ hôi lạnh, cầm trên tay là lọ ống nghiệm màu xanh lục mà cười trừ - “Kết chắc chỉ cần học mấy ngón võ của Dương thôi là cũng đủ làm cho đối phương phải ăn hành rồi đấy.”
 
“Theo tính toán của cháu thì cô ấy đã theo học karate cũng phải được trên 15 năm là ít nhất.” – Kết trông tỏ vẻ vô cảm, đọc lẩm nhẩm – “Cháu không nghĩ mình đủ kiên nhẫn để luyện tập được như thế...”
 
“À Kết này…” – Ma Kết chưa kịp dứt câu thì Kim Ngưu chen ngang. Cậu cười ngượng, bối rối trước mặt Kết mà nói – “Thật ra, Kết không cần gọi tôi là “chú”, “anh” là được rồi, bởi dù sao tôi dù sao cũng mới chỉ 21 tuổi…
 
Bỗng nhiên, Kim Ngưu đổi đền tài.
 
“Cậu biết lý do vì sao nhóm bác sĩ lại chọn chúng ta ghép cặp thành bộ đôi chiến đấu với nhau ?”
 
“Chuyện này em cũng chưa nghe bao giờ.”
 
“À vậy em chưa biết thật, chuyện là thế này. Trong nhóm bác sĩ Hoàng đạo, mọi người rất xem trọng sự hợp tác giữa bác sĩ điều hành và thuốc kháng thể trong lúc chiến đấu chống virus. Muốn giữa thuốc kháng và bác sĩ có mối tương thích tốt, thì giữa họ cần phải có một mối quan hệ mật thiết lâu dài…”
 
“Mối quan hệ lâu dài ??” – Ma Kết dường như không thể giấu nổi sự ngạc nhiên của mình.
 
“Ừ ! Mục đích của sự tương thích, chính là giúp các chiến binh thuốc kháng có thể ra ngoài hiện thực, hỗ trợ bác sĩ điều hành mỗi khi họ gặp rắc rối. Ngược lại, sự chỉ huy của bác sĩ điều hành sẽ truyền đến với thuốc kháng với tốc độ cực lớn, vô cùng tiện lợi cho những cuộc chiến với virus cứng đầu.”
 
“Nếu như vậy thì hay quá !!!!”
 
“Giả sử, với kháng thể Thiên Giải, thì có bác sĩ điều hành là Cự Giải – mẹ của cậu ấy, đó là mối quan hệ mẫu tử. Song Ngư, được điều hành bởi Thiên Bình – người đã một tay chế tạo cô ấy và cô ấy đã coi Thiên Bình như một đấng sinh thành, là cộng sự và cũng là người bạn chiến đấu…”
 
“Vậy còn giữa anh và em ?”
 
“Trong số những thí nghiệm tương thích của mọi người với em, ADN của em chỉ có phản ứng với của anh. Rất có thể, anh cho nguyên nhân của nó, là do gen của chúng ta có nhiều điểm giống nhau.”
 
“Như vậy có nghĩa là…”
 
“À có thể em chưa biết, bố mẹ của em, lại cũng chính là chú và dì của anh đấy.”
 
“Tại sao đến giờ này mới nói cho em biết ?????!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!”
 
_______________________________
 
Thế giới vi sinh, tại ổ virus xa xôi:
 
HBV thẫn thờ thở dài trước một bàn thức ăn ê hề ngon phải biết khiến mấy con virus nào cũng phải ứa nước bọt mỗi khi nhìn chúng. Thế nhưng, nhiêu đó vẫn không đủ suy xuyển được dòng suy nghĩ mê man của cô về một chàng trai lạ mặt đã giao đấu cô vào vài tháng trước.
 
Song Phages (Twins Phage) trong lúc phụ giúp các virus hầu hạ đã tinh mắt phát hiện ra và sinh nghi có chuyện không ổn. Bằng một chút lịch thiệp, họ đến bên cạnh chiếc ghế của HBV mà nhẹ nhàng hỏi thăm.
 
“Chúa tể, có phải Người cảm thấy không khoẻ ?”
 
“Ta không sao, chỉ là đang suy nghĩ một chút thôi.”
 
“Bà thím suy nghĩ chuyện gì mà phải bỏ bữa mấy ngày nay thế ?” – HIV – em trai của HBV thì đang ngấu nghiến đồ ăn trong bộ dạng tả tơi sau khi bị chị gái mình cho hình phạt bỏ tù mấy tuần liền vì vụ thảm hoạ - “À đúng rồi ! Có phải bà thím đang nhớ Kết cưng của bà không thế ?”
 
“Không liên quan đến em.” – HBV ném ánh nhìn hậm hực tức tối, mang theo một sát khí ngùn ngụt đến độ HIV giật nảy mình suýt bị mắc nghẹn – “Còn em nữa, em nên chấn chỉnh cái tham vọng mình sao cho phải đi ! Đừng tưởng hình phạt bỏ tù là có thể xong chuyện hết đâu. Dù có là em trai của ta, nhưng nếu vi phạm quy tắc của thế giới vi sinh, ta vẫn sẽ trừng phạt một cách công bằng nghiêm khắc !!”
 
“Chúa tể ! Xin Người bớt giận !!” – SARS ngồi vào chiếc ghế kế bên HIV bỗng đứng phắt dậy – “Tôi nghĩ Chủ nhân của tôi phải chịu hình phạt vậy là đủ rồi…”
 
Thế nhưng, SARS chưa kịp dứt câu, bỗng nhiên HBV hừ một cái, lập tức gõ xuống thanh trượng của mình. Hình bóng của cô dần dà tan biến trong không khí, bỏ mặc cho HIV, SARS cùng một đám đông virus đang há hốc miệng mà nhìn trước cảnh tượng đang diễn ra. Trước đây, mọi người chưa bao giờ thấy, Chúa tể của mình trở nên lạnh lùng đến như vậy.
 
“Không sao đâu, SARS. Cậu có cố gắng thuyết phục bà thím của ta cũng chỉ tổ vô ích thôi. Có thể, cậu xen vào nói chuyện với bả không đúng lúc rồi. Ta biết, mỗi khi bả mà chau đầu vào chuyện gì là hay dễ nổi quạu lắm…” – HIV bất ngờ nhìn thấy khuôn mặt sầu thảm đến không ngờ của thuộc hạ mình liền ra sức an ủi – “Đã máy tuần liền, bà thím cũng chả buồn phát tán dịch bệnh, các virus vì thế đang dần khan hiếm phát triển. Nhưng chắc chắn phải lý do gì đó chứ…?”
 
Vâng và đúng như lời HIV nói, HBV đang thẫn thờ đứng trước mặt nước đang phản chiếc hình ảnh đời thường của cuộc sống con người. Những khung cảnh giản đơn nhưng có phần náo nhiệt sinh động, kèm theo đó những nụ cười của niềm vui, hạnh phúc càng làm cho HBV cảm thấy như có cái gì đó chèn ép sâu vào trái tim của cô.
 
Bỗng nhiên, cô khao khát được tận hưởng những cuộc sống ấy quá…
 
Trong khi đó…
 
“SARS, Song Phages !!! Kiếm trò gì chơi đi, ta chán quá…”
 
“Nhưng thần có biết trò gì hợp với Ngài cơ chứ ?”
 
“Ơ cái tên này !!!” – HIV nhảy phốc khỏi chiếc ghế bành sau câu nói của SARS – “Ngươi bây giờ bắt đầu lên tiếng Chủ nhân của ngươi hồi nào vậy ??”
 
“Tôi đã chịu đựng đủ phải hầu hạ cho một virus như Ngài rồi !!!” – SARS quắc mắt dỗi hờn – “Sau khi được diện kiến Chúa tể, chị gái của Ngài, tôi đã thấy Ngài vẫn còn trẻ con hơn tôi nhiều đấy !! Vô phép tắc !! Kỷ luật đạt ở mức zero !! Đã vậy trong lúc ở tù cứ bắt tôi phải dở sống dở chết đi tìm thức ăn…”
 
Đôi nam nữ Song Phages của chúng ta đứng ngoài cuộc như cảm thấy mình đang bị bỏ quên. Họ chứng kiến cuộc cãi vã trẻ con của hai virus này mà hết lần này sang lần khác há hốc miệng rồi lại đứng hình trước lời kể tội quá ư trung thực của SARS…
 
“Trời ạ !!! Làm ơn chủ và tớ không được cãi nhau nữa !!!!!!!” – Hữu Phage nãy giờ cũng mất hết kiên nhẫn vì mất đất diễn :v Cô thét lên một cú long trời lở đất, thế nhưng nhiêu đó vẫn chưa đủ xi nhê với sự ồn ào nhốn nháo của hai virus kia.
 
“Bây giờ có cãi nhau cũng làm đ*o được gì chứ !!! Hai người thôi ngay đi !!!” – Tả Phage đứng vào xen ngang, chắn giữa hai virus – “Tôi thì lại thấy, cả hai người đều là trẻ con chán !!! Đợi đến khi Chúa tể có đi ngang qua đây, tôi sẽ…”
 
“Ồ không cần đâu !! Chúa tể đến rồi kìa !!”
 
HBV bất ngờ xuất hiện như giữa một bãi chiến trường do vụ ẩu đả của HIV và SARS. Mọi người ai nấy, tất nhiên đều thấy cảnh này thì chắc chắn đều nghĩ cô ấy sẽ nổi cơn lôi đình mất thôi. Và rồi tiếp theo ? Cô sẽ làm gì ? Tống cổ mọi người vào tù là việc sẽ không thể tránh khỏi rồi ! Mọi lần, thủ phạm của sự ồn ào mất trật tự, cô ấy đều sẽ làm như vậy cả thôi !!!
 
Ấy thế, mọi người lại thêm lần nữa, tròn mắt ra mà nhìn. Liệu có chăng đây là sự mỉa mai, mà tại sao Chúa tể của họ lại trông vui vẻ hơn sức bình thường ?? Đôi chân trần của cô khẽ bước nhẹ tiến về phía nhóm bốn virus đang sởn tóc gáy của chúng ta mà hỏi han.
 
“HIV, SARS ! Ta nghe nói hai ngươi đang phi pháp ra ngoài thế giới vĩ mô ?”
 
“Dạ vâng.” – SARS vẫn chưa hết hoàng hồn lắp bắp trả lời – “Chúng… chúng tôi hiện đang có thân phận giả của con người. Nhân Mã, là tên của Chủ nhân tôi, còn tôi là Sư Tử.”
 
“Vậy à… Ta hiểu được cái hạnh phúc khi sống ở thế giới vĩ mô. Cũng có rất nhiều các virus cũng tham khảo với ta ý kiến này. Và chính bản thân ta, ta cũng khao khát được thoát khỏi nơi đây vì tình yêu với một người.”
 
“Cái gì ???????????????!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!”
 
HBV nhẹ nhàng vung lên thanh huyền trượng của mình. Ánh sáng từ đầu huyền trượng tạo ra bao trùm khắp toàn thế giới vi sinh, phân phát cho mỗi virus khắp mọi nơi một thứ gì đó sáng lấp lánh. Nhóm bốn người nghệch mặt, thì ra đó lại là giấy tờ tuỳ thân.
 
“Từ nay trở đi, ta ban hành lệnh, sẽ cấp phép cho tất cả các virus được biến hoá thành con người. Mỗi virus có quyền ra ngoài thế giới hiện thực và sống một cuộc sống mà bản thân lựa chọn !!!!!”
 

Thế nhưng, HBV không hề hay biết, điều hành cô ban lại là một sai lầm lớn.
 
 

Thế giới vi sinh 12 chòm sao (chap 10)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Similar topics

-
» Thế giới vi sinh 12 chòm sao (chap 3)
» Thế giới vi sinh 12 chòm sao (chap 11)
» Thế giới vi sinh 12 chòm sao (chap 19)
» Thế giới vi sinh 12 chòm sao (chap 15)
» Thế giới vi sinh 12 chòm sao (chap 4)
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Truyện 12 chòm sao :: Lớp học văn :: Gian truyện 12 chòm sao :: Gian truyện khoa học - viễn tưởng :: Thế giới vi sinh 12 chòm sao-