Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng NhậpShop

Share
 

 "Nếu cuộc đời có phép màu" (chap 3)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Vierge Doan
Học sinh nhà Đất
Vierge Doan
Giới tính : Nữ
Zodiac : Virgo
Tổng số bài gửi : 383
Birthday : 02/09/1997
Join date : 07/02/2014
"Nếu cuộc đời có phép màu" (chap 3) Empty
Bài gửiTiêu đề: "Nếu cuộc đời có phép màu" (chap 3)   "Nếu cuộc đời có phép màu" (chap 3) Icon_minitimeSat Feb 28, 2015 10:42 pm

Lâu lắm rồi mới viết cho truyện này :3
Nhiều cảnh bạo lực quá =.=


Chương 3
Cấp 2 + Nổi loạn = ??
 
Ngay đến hung tin của Cự Giải – chị gái của Bạch Dương cũng dần dà lan truyền ngay chính ngôi trường cô bé theo học trong sự ồn ào nhốn nháo của không chỉ học sinh mà còn các giáo viên. Mọi người đã xì xầm bàn tán với nhau. Họ thắc mắc đâu, liệu Dương có thể chấp nhận cho cái sự kiện trởi đánh éo le này hay không.
 
“Báo mới đây !!!! Tuần san học đường số XXX đã ra đây !!!!”
 
Đúng là, tâm hồn yếu đuối thực nữ trong Bạch Dương của chúng ta… cần phải xem xét lại…
 
Bởi vì tổng biên tập của Toà soạn báo Tuần san học đường Dương Dương của chúng ta đang đích thân đi tung hô, vận động các bạn học sinh ngây thơ trong sáng có thể bỏ chút bữa ăn sáng đem về cho mình một cuốn tạp chí mới toanh rực rỡ với trang bìa in một dòng chữ cỡ khủng như đã cố tình làm nổi bật : “Giới tính !!! Nay không còn là ranh giới của tình yêu !!!!!”
 
Và phía góc bức tranh hai người con trai nắm tay nhau trong bầu không khí đầy sắc hường lãng mạn ấy, là một dòng chữ nhỏ xíu đến độ người có thị lực 20/10 có thể nhìn thấy kèm theo một icon mặt cười nham nhở: “Cân nhắc khi xem số báo đợt này, bạn có thể bị chảy máu cam đấy !”
 
Thật ra mà nói, điều đó cũng là bắt buộc thôi bởi quy định của Nhà trường yêu cầu nên có lưu ý cho từng những bài báo nhắc cân nhắc độc giả. Ấy thế, chính vì chiêu trò khôn lỏi này của Dương, lẽ tất nhiên, ai dở hơi đâu mà căng mắt đọc những dòng ấy chứ…
 
Sáng hôm sau…
 
RẦM !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
 
“Dương !!!! Dương !!! Mày đâu rồi ???? Mày nghĩ gì mà lại đăng đam mỹ 18+ ở trong Tuần san học đường hả ?????”
 
Tuyệt chiêu thứ nhất:
Tiếng thét của Thiên Yết cùng âm thanh long trời lở đất do cánh cửa bị đá tung, tạo thành một làn sóng dữ dội khiến cho cái lớp học chưa kịp bắt đầu đã phải nín bặt thin thít. Trên khuôm mặt ai nấy, đều cũng rõ sắc thái tím ngắt vì sợ.
 
Tuyệt chiêu thứ hai:
Luồng sát khí từ cô bé “bà la sát” này bỗng bao trùm lấy khắp cả lớp học. Chúng ngùn ngụt đến độ, chẳng bao lâu sau đã có người mới sáng sớm đã phải xấu số rút quân xuống phòng y tế nhằm hô hấp nhân tạo.
 
Và cái con người vô tư lự, ung dung huýt sáo mà đọc tạp chí trong cái không khí này, chỉ có thể là Bạch Dương…
 
“Nhô Yết !!!”  
 
Phương án A: Giả ngu !!!
Dương biết mình đã sẵn sàng tinh thần cho chuyện này rồi nên cô bé nghĩ, mình phải cố tỏ vẻ càng ngây thơ vô (số) tội càng tốt đề phòng bạn Yết có thể hất tung cả cái Toà soạn báo của cô lên.
 
“Hôm nay trông cậu…”
 
“Nói tớ biết !! Đây là cái gì đây ????” – Yết quăng trước mặt Dương tờ báo cô bé đã tung hô hồi hôm qua đây mà. Nhưng mà, Yết lại lật đúng trang có hình minh hoạ hai người con trai môi kề môi trong hoàn cảnh khiến nhiều người dễ rơi vào suy nghĩ lung tung – “Tớ sẽ kiện lên Nhà trường ủi hết cái Tuần san học đường của cậu !!!!”
 
Phương án B: Khổ nhục kế !!!
“Ấy ấy đừng nóng Yết Yết “thân yêu” của tớ.” – Dương cố gắng che giấu hàng mồ hôi lạnh của mình, cười tủm tỉm trước mặt cô bạn đang cáu giận với hy vọng, cô bé sẽ vì tình bạn (sống chết có nhau !!! :v ) mà phần nào mềm lòng cho sát khí bớt nồng nặc một chút. Và rồi, Dương uốn nắn họng của mình, tỏ vẻ tội nghiệp đáng thương vì ánh mắt hình viên kẹo – “Hãy vì tình bạn của chúng ta…”
 
“Cút !!!”
 
Thất bại hoàn toàn…
 
Bạch Dương nhìn chăm chú người bạn của mình hậm hực bỏ về chỗ ngồi. Trong thân tâm, cô bé như nghe được tiếng ông bà đang thỉnh cô lên trời mất rồi. Cô biết, Thiên Yết là con người rất rất nghiêm túc với châm ngôn “Nói là làm !!”. Dương cũng đoán trước được, chắc chắn, với cái đà cải thiện tình hình này trước sau mình cũng sẽ lên mâm cơm của thầy Hiệu trưởng rồi đấy.
 
Dương Dương tội nghiệp có cảm giác mình đã biến thành một cục băng đá. Và cục băng này đang trôi lững lờ trên tận tầng mây thứ 100, nó cao đến độ giáo viên có la inh ỏi đến cỡ nào vẫn chẳng xi nhê ở miếng nào cả…
 
____________________________________
 
Giờ ra chơi, Thiên Yết vẫn không một màng đả động gì đến Bạch Dương cả. Điều này càng làm cô lo lắng.
 
Nhưng rồi, Dương bất ngờ nhìn thấy, Yết Yết bỗng nhiên đi ra khỏi lớp, đến một khu vực trống vắng mà Dương chưa bao giờ dám lui tới. Cô bé bám gót theo sau người bạn của mình, đề phòng có lên phòng Hiệu trưởng thật, Dương sẽ lôi cổ bạn ấy ra.
 
Thế nhưng, những gì Dương nhìn thấy, hoàn toàn trái ngược những gì cô bé nghĩ.
 
“Tao nghe nói mày kết bạn với nhỏ Dương đó à ??” – Hàng chục nữ sinh, một mình Thiên Yết. Cô bé đang bị họ dồn vào chân tường trong tình trạng bầm tím nặng nề. Một đàn chị cong cớn hất hàm trước khuôn mặt tối sầm của cô – “Bởi thế, tao thật chẳng sai khi nghĩ mày cũng chỉ là thứ lập dị thôi. Kết bạn với con em của một đứa gay à ?? Nhìn mày và nhỏ less đó trông càng chướng mắt tao !!!”
 
Ủa mà… cái khuôn mặt này, với Dương trông quen lắm. Đó có phải là bà chị cách đây 1 tháng bị Dương dập một trận tơi tả vì tội bắt nạt đàn em, và bị cô đặt biệt danh là “Mít Đặc” ??
 
Vậy đồng nghĩa, những gì Dương nhìn thấy, hoá ra Yết Yết đang bị bắt nạt ?? Vậy mà tại sao, bạn ấy không hề nói gì với cô về chuyện đó ??
 
Nấn ná lâu sẽ càng làm chuyện tệ thêm. Cuối cùng Dương Dương quyết định, mình phải cứu Yết ra thôi !!
 
“À xin lỗi… Mấy chị chỉ cho em nhà vệ sinh ở đâu được không ?” – Giả ngu là tuyệt chiêu lợi hại nhất của Dương. Cô bé biết, dù đạt đai đen karate, nhưng với hàng chục người có vũ khí thế này cô biết ắt sẽ không đánh trả nổi.
 
“Á !!! Nhỏ less Dương !!!!!!!!!!!!” – Mít Đặc như trông thấy vàng chỉ vào Dương thét lớn – “Tóm lấy nó !!!!!”
 
“Chờ chút !! Em có phải là Dương đâu ??? Em tên Thiên mà !!!” – Dương tiếp tục giả ngây, giơ ra tấm thẻ học sinh (chôm được của ai đó) mà biện minh. Cô vừa nói, vừa tiến sát lại gần chỗ của Thiên Yết – “Em là năm nhất, chân ướt chân ráo đến đây nên lạc đường rồi. Em nghe nói trường này các đàn anh chị rất tận tình nên muốn nhờ các chị chỉ nhà vệ sinh ở đâu ạ.”
 
Nói xong câu này, Dương Dương có cảm giác mình sắp nôn đến chết mất.
 
“Thôi được…” – Mít Đặc miễn cưỡng khó chịu lườm về phía Dương. Song, cô ta quắc mắt về phía đồng bọn của mình – “Chúng bây chỉ cho nhỏ đó nhà vệ sinh đi !”
 
“Nhưng vô đó em sợ ma lắm… Em muốn có bạn này đi chung…”
 
“Hả ? Bạch Dương ? Sao cậu lại ở đây ?”
 
Dương chưa kịp dứt câu, lời nói nửa tỉnh nửa mê của Thiên Yết đã làm hỏng bét hết mọi kế hoạch của cô…
 
“Trời ạ !!!!! Yết ới !!!!!” – Bạch Dương trong tình thế này chỉ hận sao bọn đầu gấu ấy không đánh ngất Yết luôn đi cho rồi.
 
“Con khốn !!!” – Còn Mít Đặc như không thể tin vào con mắt mình. Nó tròn mắt, hết nhìn Thiên Yết sang Bạch Dương mà có cảm giác mình sắp tăng sông đến nơi – “Mày dám lừa tao ??”
 
“Thì thế cho nên tao mới đặt biệt danh cho mày là não toàn “Mít Đặc”” – Bạch Dương cõng Thiên Yết trên lưng mình. Rồi cô bé quay lại, không quên những nụ cười khinh miệt – “Và, tao còn nói cho mày nghe !
Thứ nhất ! Tao không phải là em của một đứa gay ! Dù thế nào, đó vẫn là chị của tao !
Thứ hai ! Khai cho chúng mày biết ! Tao là hủ nữ !! Tao đặc biệt không thích những đứa nào, bất kể gái trai ông bà chú thím thậm chí thiên tử gọi sau lưng tao là less !
Tao hết !!!!
Nghe rõ chưa, Mít Đặc ? Ngày mai, mày còn bày trò bắt nạt bạn tao, tao sẽ đọc lái lại biệt danh của mày đấy !!!”
 
Mít Đặc tức đến muốn nổ ruột. Cô ta cầm đầu xông lên như một con mãnh thú sắp chết đói bỗng thấy một miếng mồi ngon. Những đồng bọn của cô ta cũng vì thế mà hùng hổ tiến đến về phía Dương và Yết khiến họ không thể làm gì ngoài…
… chạy là thượng sách !!
 
“Yết Yết !!!! Xong chuyện này tớ nhất định sẽ cắt tiết hết cả cậu và đám đầu gấu kia !!!!!!!!”
 
“Quan trọng bây giờ là phải thoát đám đó cái đã !” – Thiên Yết khẽ cử động trên tấm lưng của Bạch Dương. Và rồi, trên khuôn mặt thâm tím của cô bỗng thoáng một nụ cười – “Bạch Dương, để cảm ơn cậu đã cứu tớ, tớ sẽ không kiện lên thầy Hiệu trưởng…”
 
Dù trong tình trạng kiệt sức vì phải vừa chạy thục mạng vừa cõng Thiên Yết trên lưng, nhưng Bạch Dương nghe xong câu này bỗng có thứ sức mạnh nào đó tiếp thêm năng lượng cho cô. Cô chạy nhanh hơn, tránh né một cách điêu luyện những vũ khí mà đám đầu gấu đằng sau ném đến…
 
Phập !!!!!!
 
A !!
 
“Ôi trời Bạch Dương !!!”
 
Một tiếng như ghim cắm chát chúa, Dương cảm thấy dây thần kinh đang hành hạ mình khốc liệt ở phía dưới bắp chân khiến cô không thể giữ thăng bằng, ngã khuỵu xuống nền xi măng để lại một vết trầy đến chảy máu ở đầu gối. Thiên Yết thất thần nhìn xuống phía dưới, hoá ra, họ đã dùng một cây compa đâm trúng vào chân của Dương ???
 
“Vậy là hết đường chạy !!” – Mít Đặc bẻ tay rôm rốp trước mắt Bạch Dương và Thiên Yết cùng cái nhìn tàn độc hơn bao giờ hết – “Đây xem như là hình phạt vì dám chọc giận tao nhé !!”
 
Cô ta vung lên con dao rọc giấy, dự sẽ đâm vào con mắt đang sững sờ không hề chớp của Bạch Dương…
 
Phập !!!!
 
Với Thiên Yết, thời gian như đang trôi một cách từ từ chậm chạp. Mọi sự việc bỗng chốc diễn ra nhanh như chớp khiến cô không thể nào nhìn thấy kịp.
 
Màu đỏ của máu, cùng với tiếng thét như đang ngân dài, bao trùm lấy thính giác của cô tạo thành một cơn ám ảnh kinh hoàng.
 
Nhưng tiếng thét này, không phải của Bạch Dương !
 
Phải ! Nhân ảnh một người con trai đứng chắn ngang trước Mít Đặc và Bạch Dương, khiến mũi dao đâm thẳng vào cánh tay của anh ta. Máu từ đó, bỗng chốc nhuộm hết một phần thị giác của mọi người xung quanh.
 
Những ai giờ đây chứng kiến cảnh này, từ trạng thái thất kinh, ngỡ ngàng cho đến hoàng hồn mà lấy tay ôm chặt lấy đôi mắt của mình.
 
Đúng là vậy, người con trai dù cánh tay trái đầm đìa máu, nhưng vẫn giữ trên mình tư thế vững vàng của một đấng nam nhi. Khuôn mặt có một chút nữ tính đặc trưng nhưng vẫn không làm lu mờ sự cứng cỏi khi phải trải cảm giác đau đớn, cắn răng chịu vết thương. Anh lườm về phía đám đầu gấu bằng ánh nhìn nghiêm khắc của một con người vô cùng quen thuộc.
 
“Tôi đã nói, trong ngôi trường này, học sinh nào đánh nhau sẽ bị đuổi học rồi kia mà !”
 

“Thầy… thầy Song Tử ???!!!!!”
 
 

"Nếu cuộc đời có phép màu" (chap 3)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Similar topics

-
» "Nếu cuộc đời có phép màu,..." (chap 1)
» "Nếu cuộc đời có phép màu,..." (chap 2)
» 12 chòm sao và cuộc chiến phép thuật (Chap 1)
» "Nếu cuộc đời có phép màu,..." (Giới thiệu)
» 12 chòm sao và cuộc chiến phép thuật (Chap 2)
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Truyện 12 chòm sao :: Lớp học văn :: Gian các truyện thuộc thể loại khác :: Đam mỹ :: "Nếu cuộc đời có phép màu..."-