Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng NhậpShop

Share
 

 Thế giới vi sinh 12 chòm sao (chap 15)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Vierge Doan
Học sinh nhà Đất
Vierge Doan
Giới tính : Nữ
Zodiac : Virgo
Tổng số bài gửi : 383
Birthday : 02/09/1997
Join date : 07/02/2014
Thế giới vi sinh 12 chòm sao (chap 15) Empty
Bài gửiTiêu đề: Thế giới vi sinh 12 chòm sao (chap 15)   Thế giới vi sinh 12 chòm sao (chap 15) Icon_minitimeSat Apr 04, 2015 3:22 pm

Chân tướng của một tổ hợp những câu hỏi từ chap trước đã bắt đầu lộ ra.
Thử xem các bạn đã đoán trúng được bao nhiêu phần trăm ^^


Chương 15
 
Cùng lúc ấy, tại bệnh viện Quốc gia…
 
Ngay khi chiếc đèn khắc dòng chữ “đang điều trị” vụt tắt trong sự chờ đợi lo âu của mọi người, Bạch Dương cùng Song Ngư lao nhanh như hai mũi tên về phía Thiên Bình và Thiên Yết đang vật vã đầy mồ hôi sau ca phẫu thuật suốt cả ngày liền.
 
“Mọi việc giờ ổn rồi.”– Thiên Bình cười nhắm tít mắt lại, giơ ngón tay cái – “Ngưu Ngưu và Kết Kết đã vượt qua cơn nguy kịch rồi.”
 
“Ơn chúa cuối cùng cũng thành công !”
 
Bạch Dương thở phào nhẹ nhõm. Còn Song Ngư thì quá đỗi xúc động, cô có cảm giác mình sắp phải rơi nước mắt đến nơi
 
“Nhưng hai cậu ấy đang ở đâu rồi ?”
 
“Tạm thời hai người ấy đã được chuyển vào hộp kính, sẽ phải hô hấp bằng máy một thời gian do bị sốc máu nặng.” – Thiên Yết ném ánh nhìn của mình về phía căn phòng các bác sĩ vây quanh thân thể băng bó khắp người của Kim Ngưu. Anh trông giờ đây, ngay đến đôi mắt cũng bị quấn băng còn thấm đẫm máu.
 
Cảnh này khiến Bạch Dương và Song Ngư cũng không khỏi bàng hoàng sửng sốt.
 
“Nhưng cũng có tin xấu… Bên tay trái của Ngưu đã bị mất một lượng cơ khá lớn, nên cậu ấy đã bị liệt hoàn toàn cánh tay đó rồi.” – Lần này là giọng nói của Thiên Bình, trên tay cô là ảnh chụp vết thương ban đầu trên tay của Kim Ngưu – “Tớ cũng có để ý, vết thương bên cánh tay ấy không phải như một trận tai nạn, mà nó bị một vật gì đó cắt ra một cách gọn ghẽ và chính xác.”
 
“Vậy ắt hẳn có ai đó đã dùng thứ sắc nhọn cắt tay của Kim Ngưu ??” – Song Ngư run lẩy bẩy khiếp đảm – “Đó là ai ? Và tại sao lại hành động dã man thế ??”
 
“Cú sốc máu của Kim Ngưu cũng chứng tỏ cậu ấy đã vô cùng hoảng sợ trước khi bị ngất đi…” – Thiên Yết chau mày, suy nghĩ đăm chiêu – “Thời gian để cậu ấy tỉnh lại chắc chắn sẽ rất lâu, nên chúng ta sẽ chẳng khai thác được chút thông tin lý do cậu ấy lại bị như vậy.”
 
“Yết này, có khi lại là do bọn virus gây ra ?”
 
“Tớ cũng nghĩ vậy !! Đã thế chúng bây giờ chắc đang giam giữ Thiên Giải…” – Thiên Yết siết chặt bàn tay thành nắm đấm khiến chúng khẽ rung lên – “Tôi nhất định sẽ có cách tiêu diệt hết bọn chúng !!!”
 
Chính từ lúc này, nhóm bác sĩ Hoàng Đạo bây giờ bắt đầu con đường chuẩn bị các loại thuốc kháng để chữa bệnh và tiêu diệt các loài vi khuẩn, virus mà họ nghĩ đã hại Kim Ngưu và Thiên Giải. Họ ngày càng tăng cường thời gian đầu tư vào công việc, nghiên cứu cũng như nâng cấp thiết giáp cho Thiên Bình và Song Ngư – hai chiến binh kháng thể duy nhất còn sót lại trong nhóm.
 
ẦM !!!!!
 
“Song Ngư, không sao chứ ?” – Trong phòng thí nghiệm, Thiên Bình đỡ lấy Song Ngư vừa bị đám vi sinh vật mô phỏng hất văng một cú lên trời.
 
“Không tớ không sao !” – Song Ngư cười mỉm – “Chỉ là một cú nhẹ thôi mà.”
 
“Tớ đã nâng cấp sức phòng thủ cho bộ thiết giáp của Ngư Ngư rồi nên cậu yên tâm.” – Giọng nói của Thiên Yết bao trùm khắp không gian thí nghiệm, xung quanh Thiên Bình và Song Ngư – “Thiên Bình ! Giờ cậu không cần phải lo cho Ngư nữa ! Lo tiêu diệt mấy vi sinh vật của phần cậu đi !!”
 
“Tớ hiểu rồi !!!!! Cùng cố gắng lên nào Ngư !!!!”
 
______________________________________
 
Lại nói đến Cự Giải đang trên đường đi chợ về. Khác so mọi ngày, Cự Giải bước đi nặng nề như người mất hồn. Trong tâm trí cô giờ đây chỉ có hình ảnh của Thiên Giải. Cô không thể biết được liệu những con vi khuẩn, virus kia có làm hại gì với Thiên Giải hay không. Và cậu sẽ sống thế nào khi ở thế giới bên ngoài ?
 
Khi đi được một lúc, Cự Giải đã không mảy may để ý mình lạc vào một con đường vắng vẻ. Từ trên cao, giọng nói của một cô gái vang lên khiến Cự Giải giật mình.
 
“Sao rồi ? Có lấy được một mảnh nào cho ‘thực thể sống’ của ta chưa ?”
 
“Lại… lại là ngươi ??” – Sắc mặt Cự Giải ngước lên cao bỗng dưng trắng bệch – “Hãy đi tìm người khác đi !! Tôi không làm được…”
 
Cự Giải chưa kịp dứt câu, bóng hình của cô gái từ tầng sân thượng vụt biến mất, di chuyển nhanh như cắt. Chỉ trong chớp mắt, Giải đã nằm gọn trong thế kìm kẹp của cô ta cùng một con dao kề sát cổ.
 
“Chỉ có ngươi mới làm được !! Không cãi lời !!”
 
Cô ta rít lên bên tai Cự Giải, mang một sắc khí đáng sợ đến rùng mình. Cự Giải vốn dĩ dễ sợ hãi nên chỉ biết im lặng như cái tượng đá, mặc cho cô ta đang thì thầm những lời nói đến lạnh sống lưng.
 
“Ta biết chỗ bọn virus giam giữ con trai của ngươi, đồ thỏ đế !! Và cho ngươi biết, ta có thể thẳng tay giết nó vào bất kỳ lúc nào nếu ngươi không chịu nghe lời. Trong vòng một tuần, ngươi làm gì cũng được, nhưng phải nộp đủ cho ta mô thần kinh và mô liên kết từ đám bác sĩ còn lại !”
 
“Nhưng mô thần kinh làm sao tôi có thể lấy được ??!”
 
“Ôi dào cái đấy cũng đâu có khó gì đâu…
… giết đại một đứa nào đó rồi lấy cũng được mà.”
 
Rồi cô ta chạy vụt đi mất, để lại Cự Giải vẫn chưa hết hoảng hồn sau cuộc nói chuyện ban nãy.
 
__________________________________
 
Tại căn nhà nhóm virus…
 
Thật sự Thiên Giải không hề nghĩ rằng mình có phải tù binh của họ không khi mà chính bản thân vẫn có thể tự do đi rong chơi mà không hề mảy may tạo một lần chú ý nào đến cho nhóm virus kia.
 
Chỉ trừ một người…
 
“THIÊN GIẢI !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! Tại sao phòng ốc của ngươi lúc nào cũng bừa bộn thế này ? Biết ta mỗi lần dọn dẹp cho ngươi mệt lắm không ?” – Hữu Song trong bộ tạp dề màu vàng chanh lườm ánh nhìn tức tối về phía Thiên Giải.
 
Thật ra mà nói điều đấy cũng dễ hiểu vì kháng thể Thiên Giải mới ra thế giới hiện thực chưa lâu, nên kiến thức xã hội cũng như bao nhiêu kỹ năng sống chỉ là một tờ giấy trắng. Huống hồ gì đến chuyện dọn dẹp phòng ở… Vậy nên, cậu phải chịu một màn mưa rơi không ngừng từ Hữu Song cho đến khi…
 
“Để đấy cho em cho !” – Bảo Bình bất ngờ xuất hiện trước căn phòng của Thiên Giải với mồ hôi lấm tấm khắp người.
 
“Còn em nữa, vừa mới đi đâu mà mồ hôi nhiều thế ?” – Hữu Song thở dài ngao ngán, nhìn hết một lượt hai đứa trẻ đang đứng tây ngây cùng ánh mắt hình viên kẹo trước mắt mình mà bất lực – “Thôi hai đứa đi tắm đi. Bảo Bình, em lúc nào rảnh chỉ Thiên Giải dọn dẹp phòng đấy.”
 
Nhân Mã, Sư Tử và Tả Song vì công việc ở thế giới hiện thực nên rất ít khi ở nhà. Nhưng một khi họ đã về thì Mã Mã và Tả Song thì lại hú hét thi đua nhau trong bộ trò chơi điện tử mà họ vừa mới mua được. Sư Tử ngồi chui rúc trên giường tầng được đặt góc phòng, thì lại chỉ cắm đầu mình trong máy tính ngồi mày mò nghiên cứu kiến thức y học hay lên hứng ngắm hình “người lớn”. Còn Hữu Song, cô gần như đảm cho mình công việc nội trợ nên dành thời gian trông trẻ :v
 
“Mọi người !!!” – Hữu Song  gọi reo từ phòng bếp – “Rửa tay rồi ăn tối nè !!!!!”
 
 “Đi liền !! Ta đói lắm rồi đấy !!!!”
 
“Bảo Bình !!” – Thiên Giải vỗ vai Bảo Bình đang say sưa ngủ ngày – “Mình xuống ăn tối nào !”
 
_____________________________________
 
“Thực đơn tối nay của mọi người là…”
 
Nhân Mã : “Spaghetti xào hành !!!!!!!!!!”
Tả Song : “Sandwich thịt xiên !!!!!”
Sư Tử : “Phô mai !!!!!” (cha nội này ăn gì kỳ thế  =.=)
 
Trong lúc mọi người ăn ngấu nghiến món mình thích thì…
 
“Thiên Giải, Bảo Bình, chị chưa biết gu đồ ăn của các em là gì nên chị cho các em ăn đại một món vậy.”
 
“Ồ đó chẳng phải là cơm chiên sao ??” – Thiên Giải cùng Bảo Bình trố mắt ra nhìn, đói đến độ có cảm giác những hạt cơm này có khi tự động vào miệng hai cô cậu này một cách trắng trợn.
 
Giải cùng Bảo ngồi sà xuống, ăn hết một lúc dĩa cơm đầy mùi thơm phức của chiên xào chuyên nghiệp dưới tay đầu bếp của Hữu Song. Ăn xong, hai đứa trẻ tựa vào lưng ghế, ôm bụng hà hơi thích thú.
 
“Ngon quá !! Giá như ngày nào cũng được ăn như vậy thì hay biết mấy.”
 
Câu nói từ Bảo Bình như một cây súng bắn rụng quả tim của Hữu Song…
 
“Em em !!!! Em từ giờ cũng là một người trong nhà này rồi nên đừng nói vậy.” – Hữu Song như phát cuồng, nựng nựng má của Bảo Bình mà thủ thỉ - “Em muốn ăn cái gì, chị sẽ cho em ăn !!! Khi nào em đói bụng, cứ việc hú lên với chị, chị sẽ nấu hết tất cả những gì em muốn được chứ ??”
 
Trong khi ấy, Thiên Giải lại nhấm nháp ly rượu trái cây thì chợt để ý, ngồi bên cạnh cậu, sắc mặt của Nhân Mã từ khi đưa Bảo Bình về trở nên tối sầm hẳn, trái ngược vẻ mặt kiêu căng ngạo mạn ngày trước. Dù cho có biết bao lời giải thích của Sư Tử đều cũng trở nên vô hiệu đối với anh. Trông Mã Mã thất thần thê thảm cứ như một chú cún vừa mới bị người ta hành hạ ngược đãi xong vậy.
 
“Ngươi vẫn còn sốc vì vụ đó sao ?” – Thiên Giải chủ động bắt chuyện.
 
“Không thể có chuyện vậy được. Chỉ vì một con nhóc…” – Nhân Mã rơi cằm tận đầu gối mà lắp bắp – “Thế là mọi người đều đang mặc định ta là bố nó…”
 
“Đừng bi quan thế chứ.” – Tả Song bối rối trước Nhân Mã. Bây giờ Thiên Giải cũng chẳng phân biệt được, ai mới là người tội nghiệp đây…?  - “Rồi ngươi sẽ quen hoàn cảnh này thôi !”
 
“Ừ ngươi nói thì dễ chứ thử chui vào cảm giác giống ta đi thì biết !!!!”
 
“Chủ nhân, xin Ngài bình tĩnh !”
 
Nhân Mã nắm lấy cổ áo Tả Song mà thét xối xả. Còn Sư Tử thì biết lại sắp sửa có chuyện, lập tức ra sức can ngăn hai con người này chuẩn bị đấu đá nhau bất cứ lúc nào. Hữu Song thì lại hùa theo trận đấu võ đài, hú hét cổ vũ ủng hộ. Bảo Bình a dua theo Hữu Song, nhưng khi hỏi thử xem cô bé có hiểu chuyện gì đang xảy ra hay không thì lại là chuyện khác…
 
Thiên Giải nhìn khung cảnh đông vui nhốn nháo của căn nhà virus mà bỡ ngỡ một hồi rất lâu.
Đây là những virus mà bố mẹ đã bắt cậu chiến đấu trong suốt thời gian qua sao ?
Vì sao những con người đã không xem cậu là kẻ thù khi biết cậu là kháng thể này, lại bị gia đình cậu săn đuổi ráo riết như thế ?
Tại sao chứ ? Tại sao hai phe phái này không thể hạnh phúc sống chung với nhau ?
 
“Chuyện gì vậy, Thiên Giải ? Trông sắc mặt người không được tốt lắm.” – Sư Tử vỗ vai Thiên Giải mà hỏi.
 
“À không có gì…”
 
“Nếu thấy cơ thể có gì không ổn thì đừng ngại gì nói với ta. Ta sẽ chữa trị cho ngươi.”
 
Thật sự là Thiên Giải rất muốn được mãi sống chung với những virus này.
Nếu cậu có quay trở về phe bác sĩ, cậu nhất định sẽ tuyên bố với bố mẹ việc từ bỏ công việc kháng thể vô ích này.
 
Đêm hôm đó…
 
“Ngủ ngon nha, Bảo Bình.” – Thiên Giải chui rúc trong đống chăn mềm trên giường tầng. Cậu không quên ngoái mắt phía Bảo Binh cùng với nụ cười tươi.
 
“Ừ cậu cũng vậy !”
 
Lúc này, cho đến tận bây giờ mọi người không hề mảy may biết…
… Trong cặp của Bảo Bình, là một con dao tấm tấm vết máu chưa kịp khô.
 
 

Thế giới vi sinh 12 chòm sao (chap 15)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Similar topics

-
» Thế giới vi sinh 12 chòm sao (chap 8)
» Thế giới vi sinh 12 chòm sao (chap 2)
» Thế giới vi sinh 12 chòm sao (chap 10)
» Thế giới vi sinh 12 chòm sao (chap 3)
» Thế giới vi sinh 12 chòm sao (chap 11)
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Truyện 12 chòm sao :: Lớp học văn :: Gian truyện 12 chòm sao :: Gian truyện khoa học - viễn tưởng :: Thế giới vi sinh 12 chòm sao-