Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng NhậpShop

Share
 

 12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 26

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Takitori_cancer
Học sinh nhà Nước
Takitori_cancer
Giới tính : Nữ
Zodiac : Cancer
Tổng số bài gửi : 275
Birthday : 26/06/1999
Join date : 04/01/2014
12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 26 Empty
Bài gửiTiêu đề: 12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 26   12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 26 Icon_minitimeFri May 08, 2015 9:38 pm

CHAP 26: Sayonara…

-AAAAAAA…………- Tiếng Cự Giải hét lên trong đau đớn vang vọng cả vùng núi, cô co mình lại, hàm răng cắn chặt, bao quanh người cô là một luồng ánh sáng xanh biển kì lạ, như một cái cột ánh sáng chọc thẳng lên bầu trời. Các chòm sao chỉ biết nhìn cô đau đớn mà không thể làm được gì, vì nếu lại gần, chưa chạm được tới Cự Giải thì đã bị luồng sáng đó hất văng ra xa, không cẩn thận thì có thể bị thương, thậm chí là mất mạng.

-Khủng khiếp…Sức mạnh của Cự Giải đây sao???- Xử Nữ nói trong nỗi kinh hoàng

Tất cả mọi người đều tròn đôi mắt kinh hãi nhìn sức mạnh ấy, cho tới khi, nguồn sáng đó nhỏ dần và biến mất như chưa từng tồn tại, cơ thể của Cự Giải dần dần hạ xuống đất. Các chòm sao vội vàng chạy lại đỡ lấy cô, sau khi sức mạnh bộc phát, cô đã ngất lịm đi một lúc. Thiên Yết chạy tới ôm chặt cô trong vòng tay ấy, bàn tay khe vuốt lên mái tóc của cô….CHỢT…..

-AAAA….Cự Giải…tại sao? - Tiếng Thiên Yết thét lên đầy đau đớn, anh bị đánh bật ra xa, tuyết bị xới tung lên. Vừa rồi, Cự Giải đột nhiên mở trừng đôi mắt và tấn công anh, rồi cô nhanh chóng bay lên cao.

-Cự Giải, cô vừa làm cái gì vậy hả???? - Sư Tử điên cuồng nói.

Từ trên không trung, Cự Giải chỉ nhìn Sư Tử bằng một nửa con mắt, gập đầu sang một bên, nhìn Sư Tử khó hiểu rồi bỗng chốc nhếch mép cười đầy tàn độc:

-Ha?...Cự Giải? Con nhỏ đó là ai? Khặc khặc….

-Nói gì vậy? Cô ta bị điên sao? - Ma Kết tự nhủ

-Không…không phải cô ấy, đó không phải Cự Giải, hoàn toàn không…Đó là một người khác, người xa lạ, đó không phải bạn của chúng ta!!!!!!- Bạch Dương tự nhủ, nhìn chăm chăm vào Cự Giải, đôi mắt ánh lên sự kinh hoàng, pha lẫn sợ hãi, bối rối. Trong khi đó, Cự Giải vẫn im lặng, đôi mắt không chút cảm xúc.

-Hahahaha…….-Bỗng một tràng cười man rợ vang lên, và mọi người đều nhận ra tiếng cười đó là của Yukimiko- Cự Giải? Hahaha…Chính xác, đó không phải là Cự Giải, các ngươi hãy nhìn vào mắt nó xem…hahaha…..

Tất cả các sao cùng nhìn vào đôi mắt cảu Cự Giải, nó…trong suốt như thủy tinh, không chút hồn người và có màu….XANH….

-Đó chính là sức mạnh của cô ta, nó đã được giải phóng hoàn toàn, vì quá lớn nên linh hồn của con nhóc không chịu đựng được nên đã để cho sức mạnh làm chủ thân xác! - Yukimiko nhếch mép.

-Bà…bà nói sao? Vậy Cự Giải đâu? CỰ GIẢI CỦA CHÚNG TÔI ĐÂU????????- Xử Nữ gào lên, tập hợp nguồn sức mạnh rồi lao vào tấn công Yukimiko, chợt….KENg… Cự Giải nhanh như cắt, đã lao tới dùng kiếm chặn ngược Xử Nữ, khiến cô không kịp trở tay, ngã mạnh xuống đất.

-Tốt lắm Cự Giải! - Yukimiko cười lớn, xoa đầu Cự Giải như một con cún.

-Tại sao? Cậu lại làm như thế! - Bạch Dương nói, giọng cô run rẩy, nước mắt chảy dài.

Cự Giải không nói gì, chỉ nhìn cô bằng đôi mắt xanh thủy tinh đầy xa cách.

-Huyên thuyên thế là đủ rồi đấy! Cự Giải, hãy sử dụng toàn bộ sức mạnh của cô, và tiêu diệt hết cái lũ này đi!!!- Nói rồi, Yukimiko dùng sức mạnh tập trung toàn bộ vào Cự Giải, khiến một lần nữa, Cự Giải lại thét lên, người cô tỏa sáng khắp vùng đất băng tuyết, ánh sáng lớn tới mức, các chòm sao còn lại đều phải dùng tay che mắt. Rồi từ cơ thể cô, hàng vạn luồng sáng như những chiếc gai nhọn đâm liên tục vào người các bạn cô, máu đỏ loang khắp nơi, ngấm sâu vào tuyết, khiến một vùng đất thấm đẫm màu đỏ rực rỡ. Tất cả mọi người đều bị thương rất nặng, thậm chí không thể đứng dậy được. Nhìn người con gái mình yêu thương nhất, Thiên Yết lúc này cố gượng dậy ngăn lại nhưng không được, cô lại tiếp tục sử dụng cái sức mạnh ấy. Anh gào lên như muốn ngăn cản nhưng cô vẫn không ngừng lại, tuy nhiên, từ đôi mắt vô hồn kia đã chảy hai hàng nước mắt ướt đẫm, những giọt nước mắt yếu đuối từ chính tâm hồn mỏng manh của Cự Giải, hàng nước mắt như muốn nói: “Làm ơn, ai đó, hãy cứu tôi, hãy giúp tôi dừng cái sức mạnh này lại! Làm ơn!!!”
Nhưng vì chịu sự điều khiển của Nữ hoàng băng nên cô không thể ngừng hành động của mình.Cuối cùng, sức mạnh đã được giải phóng hoàn toàn và cô cũng tỉnh lại nhưng khi ấy cũng là lúc cơ thể cô đã cạn kiệt, máu tuôn không ngừng, ộc ra đầy mặt đất, cô ngã vật xuống đất, mắt cô đã trở lại như cũ, khuôn mặt tái nhợt mệt mỏi, rồi cuối cùng cô ngã vật ra đất, cơ thể không còn động đậy. Xử Nữ lết ra ôm lấy cơ thể cô:

-Tại sao? Tại sao cậu lại làm vậy hả Cự Giải?- Xử Nữ khóc nấc.

-Xin lỗi cậu, đã khiến cậu phải lo lắng! Vết thương này…- Cự Giải nhìn xuống chỗ bụng Xử Nữ bê bết máu.

-Tớ không sao mà, không sao, cậu phải sống đấy!!!

-Cậu nói gì vậy, đỡ tớ dậy, tớ có chuyện muốn nói với Yukimiko!- Cự Giải lắc tay Xử Nữ.

Ngay lúc này, Yukimiko đã đáp xuống bên cạnh, khuôn mặt cô vẫn lạnh giá, sau khi lấy được sức mạnh của Cự Giải, đôi mắt lại càng thêm đáng sợ hơn. Đột nhiên, Cự Giải đưa bàn tay yếu ớt của mình ra nắm lấy tay Yukimiko:

-Yuki-chan…cô…có phải…đã rất……………cô đơn không?- Cự Giải nắm chặt tay Yukimiko, đôi mắt hiền hậu nhìn côm khiên Yukimiko vô thức quay mặt đi.

-Cô đang nói cái vớ vẩn gì vậy?

-Masu…mi…rất nhớ cô….-Cự Giải thở khó nhọc, cố thốt ra lời nói đó, cái tên quen thuộc khiến Yukimiko chợt nhói lòng, cô quay mặt đi, hét lớn:

-Cô…cô thì biết gì chứ!!!!!

-Biết….tôi đã gặp cậu ta, cùng với…Harumi…Cậu ấy nói, chuyện cô nghe được…thật sự không phải như vậy!- Cự Giải vẫn thở khó nhọc, miệng cô vẫn nhỏ từng giọt máu, nhưng đôi mắt không nhìn Yukimiko nữa, đôi mắt đang hướng ra xa…
***
-Các cô là ai?

-Bọn tôi là bạn của Yamamoto! Nói đi, tại sao cậu lại đem tới cho cô ấy hạnh phúc rồi lại chính cậu, cướp bỏ nó! NÓI!!!

Lần đầu tiên, Cự Giải thấy Harumi kích động đến như thế, vì em ấy vốn rất điềm đạm và lạnh lùng. Chắc mẩm Yukimiko quan trọng với em ấy lắm!- Cự Giải nghỉ rồi mỉm cười

-Tôi…không có làm gì cả, Yukimiko đã hiểu lầm tôi!- Masumi lấy tay che mặt

-Vậy, tại sao? Cậu lại thốt lên những lời đó, những lời khiến cho Yuki-chan đau lòng? TẠI SAO???- Harumi không kiềm chế được bản thân, lao tới túm áo Masumi, còn cậu thì chả phản kháng gì, chỉ nhìn cô.

Cự Giải đi tới đặt bàn tay lên tay Harumi, nhẹ nhàng nhấc tay em ra rồi nhìn Masumi :

-Xin cậu, hãy cho chúng tôi một lời giải thích!- Cự Giải nhìn Masumi khẩn khoản.

Masumi im lặng một hồi lâu, rồi nhìn Cự Giải, cậu nói:

-Tôi không hề muốn vậy, từ ngày tới đây, ấn tượng đầu tiên là cô ấy, lạnh lùng, mạnh mẽ, và thậm chí còn không thèm để tâm tới tôi! Khác hẳn với những người khác.

-Cậu ngạo mạn quá đấy!- Harumi nghiến răng

-Phải, cô nói đúng! Lúc đó, cô ây cũng nói với tôi như thế, khi tôi hỏi tại sao cô ấy không chú ý đến tôi! Thú thực, lúc đầu, tôi cũng tò mò lắm, nhất là cái biệt danh các bạn trong lớp đặt cho cô ấy!- Masumi cười khẩy.

-……

-Kể từ ngày đó, tôi ức lắm chứ! Nên hôm nào cũng bám lấy cô ấy, lúc đầu là tôi chỉ muốn chơi đùa thôi, ai ngờ, càng tiếp xúc với cô ấy, tôi càng hiểu cô ấy hơn và thực sự muốn bước vào thế giới của cô ấy! Muốn tìm hiểu về cô ấy nhiều hơn, nhiều hơn nữa! Lúc đầu, cô ấy luôn miệng nói tôi phiền phức này nọ, nhưng có một lần, tôi bị cảm nặng, mọi người trong lớp đều tới thăm, hỏi han, động viên tôi, thế nhưng cô ấy chẳng thèm đến! Lúc đó, tôi đã ghét cô ta lắm í!- Masumi cười lớn.

-Rồi sao?

-Khi mọi người về hết, ánh chiều tà đã buông đỏ khắp mặt đất. Mẹ tôi gõ cửa phòng và đưa cho tôi một gói bánh nhỏ, cùng với một bức thư:
“ Masumi…cậu ốm hả? Chắc là lại đá bóng về muộn rồi đi tắm luôn chứ gì? Tôi dặn mà cậu có nghe đâu, đáng lắm!!! Nhưng…cậu ráng khỏi bệnh nhé! Thực sự thiếu đi sự phiền phức của cậu, tôi cũng thấy buồn lắm!!! Valentine vui vẻ!”

-Lời lẽ trẻ con nhỉ?- Masumi cười hỏi

-Chỉ vậy thôi hả?- Harumi làm ra vẻ khó hiểu

-Ừ, chỉ vậy thôi cũng đủ rồi! Ít ra thì cô ấy cũng nhớ tới tôi! Khi mẹ cô ấy mất, cô ấy không nhỏ tới một giọt nước mắt, thế nhưng khi tôi tới muộn để viếng mẹ cô ấy, thì tôi thấy cô ấy đang ngồi thần người trước di ảnh mẹ, tôi bước tới, khẽ chạm tay lên vai cô ấy khiến cô ây giật mình quay lại, giọng Yuki lúc đó run rẩy, yếu ớt: “ Ma…masumi” rồi Yuki nắm lấy vạt áo tôi khóc một cách ngon lành!- Lạ thật đấy!!!

-Vậy còn lời nói đó thì sao?- Harumi nói

-Lúc đó, tôi đã nói hết đâu thì cô ấy đã chạy đi rồi, vì ban đầu tôi có ý định thật chứ bộ! Nhưng, chính sự kì lạ của cô ấy khiến tôi đã bỏ đi hoàn toàn ý định ấy, tôi muốn bảo vệ, chở che cho cô ấy! Thật sự, tôi mong cô ấy có thể nghe được những lời này! Này…nếu hai người gặp được cô ấy…hãy nói với cô ấy giùm tôi rằng…tôi…

-“Yêu cậu nhiều lắm! Xin lỗi vì đã làm tổn thương cậu!”, đó là những lời mà Masumi muốn tôi truyền đạt đến cho cô, Yukimiko!- Cự Giải kết thúc câu chuyện của mình, mắt nhìn thẳng vào Yukimiko đang run rẩy

-Cô…nói dối…cô cũng giống như cậu ta thôi! Cô nói dối!

-Chị ấy nói đúng đó, Yuki-sama!- Harumi từ đâu bước tới khẳng định điều đó

-Ngay cả em sao Harumi, em cũng nói dối tôi!!! TẤT CẢ MỌI NGƯỜI ĐỀU NÓI DỐI….!!!!!!!- Yukimiko hét lớn, kèm thôi đó cô hất mạnh cổ tay khiến tay áo văng lên cao rồi tạo ra một cơn bão tuyết trắng xóa, đó là sức mạnh lấy được từ Cự Giải, cô dùng sức mạnh tạo nên các con quỷ lùn bằng tuyết với đôi mắt đỏ ngầu, cô thét lên:

-TẤN CÔNG!!!! GIẾT…GIẾT SẠCH……- sau mệnh lệnh, cô biến mất, để lại lời nói âm vang, hòa vào cơn bão- Tạm biệt nhé! Nếu có khả năng, các người hãy tới giết ta đi! Nhưng ta nói trước, tính mạng của con bé kia sẽ không được bảo toàn đâu đó!!!

-Song Ngư ư? Chờ đã, Yukimiko, chờ tôi với!- Cự Giải gắng gượng chạy về phía Yukimiko nhưng cô đã nhanh chóng biến mất cùng làn tuyết lạnh lẽo.

-Làm sao bây giờ? Song Ngư sẽ bị bà ta giết hại mất!- Bạch Dương nức nở

-Tớ…sẽ đi cứu cậu ấy, chuyện này là do tớ gây ra, tớ sẽ đi!!!- Cự Giải đứng trong màn tuyết đang gào thét, nói một cách mạnh mẽ.

-Nhưng, sức khỏe của cậu!- Xử Nữ nói

-Đúng thế, sức khỏe của cô không được tốt, để rôi đi thay cho!- Thiên Yết nói

-Không được, tôi đã quyết rồi, mọi người đừng cản tôi!- Nói rồi, Cự Giải dùng sức mạnh tương tự như Yukimiko và biến mất cùng Harumi.

-Để cô ấy đi như vậy…?- Ma Kết nói

-Tôi tin vào Cự Giải, trước đó, chúng ta phải giải quyết mất tên quỷ lùn này trước đã!- Xử Nữ nói

-Cả chúng tớ nữa!- Thiên Bình, Nhân Mã, Bảo Bình, Song Tử, Kim Ngưu đã đứng đó từ lúc nào!

-Các cậu, vết thương đã lành chưa?- Xử Nữ lo lắng

-Cậu yên tậm nhờ thuốc của Bảo Bình mà tớ đã khỏi rồi!- Thiên Bình trả lời.

-Ừ….Vậy cùng hợp sức nhé!- Bạch Dương nói

-Đúng vậy, Song Ngư sắp trở về rồi, chúng ta phải cùng thoát khỏi đây!- Nhân Mã nói!

-Rồi!!! Vậy cùng ra trận nào!- Song Tử cười nghịch ngợm.
……..Trong khi đó…..

Trong màn tuyết trắng, Cự Giải và Harumi đang lao nhanh vun vút tới lâu đài băng giá!

-Chị ổn chứ, Cự Giải?- Harumi hỏi

-Ưm.,.chị ổn mà!- Cự Giải cười gượng rồi khẽ ôm lấy bụng “ Dù vẫn còn ra máu nhiều quá, cơ thể này sắp không chịu được nữa rồi, nhưng mình sẽ cố cứu được Song Ngư, Song Ngư, hãy chờ tớ!!!!”

***
-Hộc….hộc…Cự… Giải…Cá…c…bạ….n!!!- Cô gái bé nhỏ gục ngã xuống nền băng tuyết, môi tím thâm lại, khuôn mặt trắng bệch không chút giọt máu, cô không thể gượng lâu hơn được nữa.
***
Im lặng, chỉ có tiếng băng tan nhỏ từng giọt xuống sàn nhà, Yukimiko đang dần cạn kiệt, máu nhỏ từng giọt xuống nền băng, vì lạm dụng sức mạnh nên cơ thể cô có lẽ cũng không chịu được lâu nữa. Đột nhiên, cánh cửa bẳng nổ tung khiên yukimiko giật mình. Trong làn khói bụi của băng tuyết, gương mặt của Cự Giải xuất hiện, kế ngay sau là Harumi, Cự Giải tức giận hét lớn:

-Yukimiko, Song Ngư đang ở đâu?

Yukimiko im lặng, tay chỉ vào tảng băng lớn trước mặt:

-Cô ta ở bên trong đó, có giỏi thì cứu cô ta đi, nhưng trước hết, ngươi phải đánh bại ta đã!- Yukimiko nói

-Cô muốn như vậy thật sao?-Cự Giải hỏi

-Đừng có nói nhiều, bắt đầu đi!!!!!!- Dứt lời, Yukimiko lao vào tấn công Cự Giải nhanh chân thoát khỏi sự tấn công của Yukimiko.

-Dừng lại đi Yukimiko, làm vậy cô cũng sẽ chết đấy!- Cự Giải hét lớn

-Ta đâu còn gì nữa đâu, ta muốn được giải thoát, ta không cần gì hết!- Yukimiko điên loạn tập hợp băng phiến thành những mũi tên sắc nhọn chĩa vào Cự Giải khiến cô không thể chạy thoát, từng mảnh băng đập phập vào người cô, máu túa ra khắp người, Harumi chỉ có thể im lặng theo dõi vì cô không được phép tham gia vào chuyện này!

Yukimiko lau nhẹ vết máu trên mặt mình rồi tiến gần tới Cự Giải, cô nâng chiếc cằm của Cự Giải lên, khẽ nói: “Ngu ngốc! Một đứa luôn được bạn bè yêu quý, được mệnh danh là thiên thần như cô thì biết cái gì chứ, cô làm sao mà hiểu được? Làm sao mà được hả????”- Yukimiko vừa nói, hàm răng nghiến chặt, mặc máu đang tuôn ra vì sử dụng quá sức cơ thể cho phép. Cự Giải gắng gưỡng đôi bàn tay nhuốm đầy máu đặt lên đầu Yukimiko mà nói: “ Sao mà tôi không hiểu được chứ, tôi không lớn lên từ nhỏ cùng các bạn, mà tới lúc hơn 5 tuổi một chút, tôi mới chuyển tới đây, lúc đó, cô đơn lắm vì tôi rất kém giao tiếp, nhưng….Song Ngư, chính cậu ấy đã bắt chuyện với tôi, chính cậu ấy, đã cho tôi cuộc sống này, vì thế…làm ơn…hãy thả cậu ấy raaaaa!!!!!- Cự Giải gào lên, những mảnh băng đâm ngược lại Yukimiko khiến cô trở tay không kịp và bị thương rất nặng. Cự Giải lết thân mình về phía tảng băng lớn, đưa tay chạm nhẹ lên mặt băng, khẽ thì thầm: “ Song Ngư, tớ đến cứu cậu đây, xin lỗi nhé!”

-Khoan đã, Cự Giải, nếu chị làm vậy thì chị cũng sẽ chết mất!- Harumi can lại.

Cự Giải không nói gì, chỉ quay ra nhìn Harumi rồi mỉm cười, sau đó cô bắt đầu niệm thần chú. Một thứ ánh sáng kì lạ tỏa ra từ Cự Giải, nó ấm áp lạ thường so với ánh sáng màu xanh kia! Tảng băng dần dần tan chảy, để lộ cô gái có mái tóc nâu đã kiệt sức từ khi nào vì lạnh! Cự Giải tới gần, nâng cô ấy lên đặt lên đùi rồi đặt tay lên trước mặt cô niệm thần chú, lập tức, khuôn mặt hồng hào lên thấy rõ, đôi môi khẽ mấp máy, mắt khẽ mở, cô nói: “ Cự…Cự Giải…?” Lúc này các sao còn lại cũng chạy đến, mình bê bết máu vì chiến đấu với bọn quỷ tuyết nhưng vẫn cố chạy tới, Nhân Mã nhanh chóng chạy lại phía Cự Giải, anh đỡ Song Ngư lên, Song Ngư đưa ánh mắt yếu ớt nhìn Nhân Mã: “ Tôi xin lỗi!”, Nhân Mã mỉm cười đáp lại “ Mọi chuyện ổn rồi!” Đúng lúc đấy

PHỊCH… Cự Giải đã mất hết sức lực, cô quỵ xuống đất, máu liên tục tuôn ra, cô lấy tay che miệng, máu loan ra cả bàn tay trắng muốt: “ Đây là cái giá phải trả ư?” Hộc…ọc…ọc… “ Đến đây là được rồi, mình không hối hận về điều mình đã làm!” Bất chợt, một bàn tay ôm chặt lấy Cự Giải từ phía sau, không ai khác, đó là… “Thiên Yết à…”- Cự Giải nói bằng giọng mệt mỏi- “Anh… đang làm cái gì vậy hả? Sao lại khóc như thế? Tôi không sao mà!”- Cự Giải cười rồi quay lại nhìn anh rồi nhếch mép cười một cách cay đắng vì cô biết mình không còn sống được bao lâu nữa, đó là cái giá phải trả cho sức mạnh này. Cô chỉ khẽ mấp máy gọi tên người cô yêu nhất:

-Thiên Yết này! Tôi…đã nhớ ra rồi! Anh chính là…người con trai bên…gốc…cây hoa anh đào…năm xưa, phải không? - Cự Giải đưa bàn tay lên khẽ vuốt lên khuôn mặt đẫm nước của anh, kể từ khi mẹ mất, chưa khi nào anh bộc lộ cảm xúc như vậy, nhưng giờ đây, nước mắt đang đầm đìa trên khuôn mặt vốn không chút cảm xúc kia vì anh hiểu rằng, người con gái anh yêu nhất sắp rời xa mình.

-Đúng…đúng thể, chính là tôi, cô nhớ ra rồi sao? Tại sao? Tới bây giờ cô mới nhớ ra!!!- Thiên Yết nhắm chặt mắt, nước mắt vẫn không ngừng tuôn.

-Xin…xin lỗi…Tôi ngốc quá nhỉ? - Cự Giải cười hắt.

-Ừ…cô ngốc lắm, không để đâu cho hết!

-Phải rồi, tôi có 1 thứ muốn đưa cho cô xem!

Sau đó Yết lôi ra lọ thủy tinh hoa anh đào được cham khắc tinh xào đến từng cánh hoa, nó chỉ nhỏ thôi, nhưng chính anh đã làm cái lọ đó. Anh dùng tay vặn dây cót bên cạnh cái lọ, một bản nhạc du dương phát ra, đó…chính là bài hát mà ngày xưa ấy, cô đã hát cho anh nghe rất nhiều lần… đoạn nhạc đã khiến cô nhớ lại và mỉm cười rồi nói, hàng lệ bắt đầu rơi:

-Phải rồi, chính là…nó…!- Dứt lời, đôi tay Cự Giải rơi xuống đất tạo tiếng cạch vang lên khô khốc, đôi mắt nhắm nghiền, hàng lệ còn vương ở khóe mắt, nhưng miệng cô vẫn mỉm cười một cách mãn nguyện Thiên Yết run rẩy nắm chặt lấy vai cô:
-“Cự Giải, sao cô lại ác độc như vậy? Bây giờ chúng ta mới gặp lại được nhau, tại sao cô lại ra đi như thế??? TẠI SAO????? ”- Anh gào lên như thể muốn trách mắng Cự Giải, đoạn vẫn du dương, đem theo những kỷ niệm đẹp nhất…những kỷ niệm…mãi không thể phai nhòa…

Harumi tiến tới Yukimiko và đỡ cô dậy: “Chúng ta đi thôi!”trước khi biến mất, Harumi quay lại nhìn Cự Giải một lần nữa, khẽ nói:

“ Sayonara, onee- chan”….

~ HẾT CHAP 26~


 
♥Smile♥
Lớp phó nhà Khí
♥Smile♥
Giới tính : Nữ
Zodiac : Aquarius
Tổng số bài gửi : 2422
Birthday : 04/02/2000
Join date : 18/04/2013
12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 26 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: 12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 26   12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 26 Icon_minitimeSat May 09, 2015 2:44 pm

woa :o ta khâm phục nàng lắm nha! Đến chap 26 rồi đây :3 


giọng văn có vẻ được đấy. Nhưng ta thấy nàng có vẻ lạm dụng dấu 3 chấm và dấu chấm than quá nha


Trình bày nhìn được, nhưng đôi khi cảm giác hơi rối chút :v 
 
Amethyst Rivela
Học sinh chưa nhận lớp
Amethyst Rivela
Giới tính : Nữ
Zodiac : Aquarius
Tổng số bài gửi : 4
Birthday : 25/01/2001
Join date : 25/07/2014
12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 26 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: 12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 26   12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 26 Icon_minitimeTue May 12, 2015 3:38 pm

Nhìn độ dài của chap mà khâm phục ghê cơ. Chap này của Takitori hay lắm, nhưng mà kết như thế thì Cự Giải phải chết à?
À mà để ý thì sự việc của Yukimiko tốn hơi bị nhiều chap nhỉ? Cuối cùng là trái tim của Yukimiko có được hàn gắn không nhỉ?
Mong Takitori ra chap mới.
 
cuulonton
Học sinh nhà Lửa
cuulonton
Giới tính : Nữ
Zodiac : Aries
Tổng số bài gửi : 1417
Birthday : 10/04/2002
Join date : 24/09/2013
12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 26 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: 12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 26   12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 26 Icon_minitimeTue May 12, 2015 6:13 pm

Đọc từ chap 23 - 26 thấy truyện hấp dẫn nha~~~~ :v

Nói chung là ta rất hóng chap mới :3
 
Takitori_cancer
Học sinh nhà Nước
Takitori_cancer
Giới tính : Nữ
Zodiac : Cancer
Tổng số bài gửi : 275
Birthday : 26/06/1999
Join date : 04/01/2014
12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 26 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: 12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 26   12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 26 Icon_minitimeSat May 16, 2015 2:47 pm

thanks mọi người nhé!!! ^^
 
Sponsored content
12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 26 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: 12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 26   12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 26 Icon_minitime

 
 

12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 26

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Similar topics

-
» 12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 3
» 12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 10
» 12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 32
» 12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 4
» 12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim chap 19
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Truyện 12 chòm sao :: Lớp học văn :: Gian truyện 12 chòm sao :: Gian truyện thần thoại, phép thuật :: 12 chòm sao và hành trình thử thách trái tim-