Chap 4: Lỗi Định Mệnh
Ngày nghỉ Chủ Nhật
-------------tại nhà sao nam----------------
Cuốn sách để trên bàn…
Song Tử vào phòng kiếm Thiên Yết.
Anh thấy thứ kỳ lạ trên bàn, nhìn vào cuốn sách…nó có một sức hút khiến anh tò mò.
Anh đặt tay vuốt bìa sách da…
Bàn tay vô tình lật ra những trang sách trống vắng.
Đến trang thứ ba vô tình những dòng chữ hiện lên…
“Bật kỉ niệm, tắt nỗi đau.
Ngày nào mình vẫn có nhau.
Tua lại bao kí ức vẫn đang vẹn nguyên.
Nụ cười nào dưới phố đông.
Để lại mình vẫn ngóng trông.
Để lại bao ước nguyện giữa chốn hư không.
Có những nỗi cô đơn dày vò trong đêm,
Và những nỗi nhớ đang trôi vào trong tiếc nuối.
Đến bao giờ trái tim lại biết yêu
Dù ngày trôi qua rất nhiều mà tại sao ta vẫn mang
Từng phút giây, từng khoảnh khắc khi em bên anh.
Là nỗi đau hòa nước mắt trên mi mà anh cố giấu
Dù biết sẽ không còn được nghe thấy tiếng nói dịu dàng.
Vì định mệnh đã mang em rời xa anh.”
Nó vô tình như một bản nhạc chạm vào tim anh…
--------------------------
Flashback----------------------Lúc anh 15 tuổi…Một người con gái thoảng qua đời anh như một thiên thần lướt nhẹ tiếng đàn, trả lại cho anh những dư âm sau cơn mưa…cô là Mỹ Như-Song Ca!-Mỹ Như gọi Song Tử.-Em gọi anh ra đây có chuyện gì trời sắp mưa rồi.-anh cười trông rất hạnh phúc.Cô bước tới gần anh…bàn tay vuốt má anh rồi cô ôm anh cười hạnh phúc.-Xin lỗi!...Mình chia tay đi.-cô nói với giọng đượm buồn.Song Tử hơi bất ngờ nhưng anh cố bình tĩnh.-Em…em đang đùa à?-Song Tử nói giọng buồn buồn.-Em xin lỗi…Anh hãy tìm một cô gái tốt hơn em.-cô buồn một chút nhưng quay lung bước đi.Mưa đang rơi, rơi tí tách trên đầu lá.Anh đứng đó trải qua cơn mưa…dư âm còn đọng lại. Anh đã cố liên lạc với cô nhưng cô không bắt máy.Cô biến mất khỏi cuộc đời anh như chưa hề tồn tại…Anh cũng từ đó rất ghét con gái thích ai cũng không thật lòng chỉ muốn đùa vui thôi.Do lỗi định mệnh khiến họ không thể bên nhau…-----------------End Flashback----------------Anh lật qua trang nhưng trống trơn…
Anh thoáng nghĩ ngợi ...
Anh gấp cuốn sách lại bước ra ngoài.
------------------------tại ký túc xá các sao nữ--------------------------
Thiên Bình đi ngang phòng Cự Giải…
Cô bước vào chiếc gương đặt trên bàn cô cằm nó lên soi gương mặt mình trong đó…
Trong chiếc gương phản chiếu lại cô chợt chuyển động hình ảnh trên gương là khuôn mặt Song Tử đang buồn…
Có giọng nói trong đầu cô vang vảng bên tai cô…
-Nhắm mắt lại cô thấy ai đầu tiên?-giọng nói lạ cất lên.
Cô nhìn quanh chỉ có mỗi mình…
Cô khẽ nhắm mắt và hình ảnh của cô bây giờ là…Song Tử bên cây đàn piano…
Cô thấy được cảm xúc anh…khẽ mở mắt chạm nhẹ tay vào gương và hình ảnh đó phai nhòa
--------------end------------------------
xin lỗi chap này không thể viết dài thêm vì tác giả đã bí....