Ôi ta đang cảm thấy thật tự hào, lâu lắm rồi mới cho ra một chương sớm như vầy *trấm nước (nhỏ) mắt*. Mọi người đọc truyện vui vẻ nha và cảnh báo trước chương này khá là nhàm đấyEven kills the memories {Part 6} 73781855 
Nếu ai muốn nghe nhạc thì vô đây a~ ta chèn hoài mà nhạc không vào: http://mp3.zing.vn/bai-hat/Mi-Mi-Mi-Serebro/ZW69FBBO.html
 
- - - - - - - - - - - - - - -
"Reng. Reng."
- "Cạch" - Cánh tay vươn ra khỏi chăn tắt đồng hồ. Ma Kết ngồi dậy, khuôn mặt điển trai mang một vẻ mệt mỏi hiếm thấy
Hôm qua party tự dưng mất điện làm mọi người cuống cả lên, chạy đi chạy lại trong hội trường làm cậu suýt lạc mất Kim Ngưu. Đã thế 1 tiếng sau mới có điện. Haizzz! Không những không mở được mối với tập đoàn nào mà còn một đống công việc chất đầy bàn nữa chứ. Từ bao giờ mà điện năng thành phố này kém thế nhỉ? Hôm nào phải cho người đi kiểm tra thôi
Một cách nhanh chóng, Ma Kết bước xuống giường, gấp chăn gối gọn gàng lại rồi tập vài bài thể dục buổi sáng
Làm việc theo một trình tự gần như lập sẵn một cách hoàn hảo - Đó chính là Ma Kết - Con thứ của Tỷ phú Capricornus
- - - - - - - - - - - - - - -
Chúng ta hãy đi xem các tầng khác nào
- - - - - - - - - - - - - - -
_Tầng 13_
Kim Ngưu cũng như Ma Kết. Cô đã thức dậy và mặc đồng phục hoàn chỉnh
"Meo. Meo" - Hắc Bảo kêu lên nhẹ nhàng, cái đầu mềm mượt dụi dụi vào chân cô như đòi ăn
Dịu dàng cười. Kim Ngưu bế Hắc Bảo lên rồi hướng vào bếp lấy thức ăn
- - - - - - - - - - - - - - -
_Tấng 11_
Tia nắng nhẹ nhàng len lỏi qua cửa kính, chiếu ánh sáng dịu dàng lên mặt của ai kia
Hai mày khẽ nhíu lại, Sư Tử lấy tay che trước mắt rồi quay đi ngủ tiếp
- - - - - - - - - - - - - - -
_Tầng 10_
Tại bàn học bừa bộn, Bảo Bình ngủ say sưa ở đấy, thỉnh thoảng còn khẽ ngáy "Khò Khò"
"Reng. Reng. Reng" - Tiếng chuông đồng hồ vang lên ở đâu đó
Một cách lười nhác, Bảo Bình ngồi dậy đầy mệt mỏi
"Oáp" - Ngáp một tiếng, cô bước về tủ rồi lôi ra bộ đồng phục và bước vào nhà vệ sinh
- - - - - - - - - - - - - - -
_Tầng 9_
Thiên Yết mặc đồng phục hoàn chỉnh, đứng dựa người vào tường một cách chán nản
"Tick. Tock" - Từng phút trôi đi chậm chạp
Mặt hiện lên vẻ thiếu kiên nhẫn, Thiên Yết liếc nhìn đồng hồ
- Lâu thật... - Lẩm bẩm
"Cộc cộc" - Tiếng gõ cửa
Mở cửa, bên ngoài là Bạch Dương mặt đầy chán chườn
- Cô đến muộn - Thiên Yết ngán ngẩm nói
Mặt hiện lên vài vạch đen, Bạch Dương nhẫn nhịn
- Xin lỗi
"Xin lỗi? Lạ nhỉ, bình thường cô ta sẽ nói lại cơ mà? Mà thôi kệ, thế cũng tốt"
- Này, cầm cặp cho tôi - *Đưa cặp ra*
- Biết rồi - *Cầm lấy*
Hai người đi xuống mà không nói tiếng nào, một sự im lặng lạ thường
- - - - - - - - - - - - - - -
Các tầng khác thì mọi người đã dậy và đang ở canteen ăn sáng (viết vậy cho nhanh/le con lười)
- - - - - - - - - - - - - - -
_Lớp S_
Thiên Bình ngồi tại bàn, tay cầm một quyển sổ
- Thế...là thế nào? - Lẩm nhẩm một mình
- Thiên Bình, chào cậu. - Xử Nữ bước lại gần, trên môi nở nụ cười nhẹ
- Cậu xem đi. - Thiên Bình đưa quyển sổ cho Xử Nữ
Đón lấy quyển sổ, Xử Nữ đọc, mày nhíu lại
- Vậy là...
- Đúng vậy. Không tìm được gì cả. 
- *Thở dài* - Haiz, vô vọng rồi.
- Nhưng thay vào đó ta có được một thông tin quan trọng...
- Là gì...?
- Lại gần đây
-*Cúi đầu xuống*
-...
- *Ngạc nhiên* - Thật hả?
- Đúng vậy.
- *Cười mỉm* - Vậy cũng tốt rồi, ít ra vẫn còn manh mối.
- Ừ. Chúng ta nhất định sẽ tìm ra chân tướng của việc này.
Họ đâu biết rằng còn có một người cũng đang theo dõi cuộc nói chuyện này, trên môi kẻ đó nhếch lên nụ cười nhạt
- - - - - - - - - - - - - - -
Reng. Reng. Reng
Cạch
Cộp. Cộp
- Chúng em chào thầy ạ.
Cười nhạt, Vũ Tiên nói đều đều:
- Được rồi, các em ngồi xuống đi
12 người ngồi xuống
- Rồi, buổi học hôm nay chúng ta sẽ học môn Ngữ Văn. Các em lấy sách ra đi.
"Trời! Mới đầu đã học môn này thì cả năm học tính sao?" - Suy nghĩ của một vài người
 Nói rồi Vũ Tiên quay lên bảng viết
 
Ngày...Tháng...Năm...
Buổi I - Tiết 1 - Văn bản - Truyện ngắn
TÔI ĐI HỌC
_Thanh Tịnh_
 
I. Đọc và tìm hiểu chung
 
1. Vài nét về tác giả, tác phẩm
 
- Thanh Tịnh (  1911-  1988), tên thật là Trần Văn Ninh (6 tuổi được đổi là Trần Thanh Tịnh), là một   nhà thơ   Việt Nam thời   tiền chiến. Các bút danh khác của ông là: Thinh Không,Pathé (trước   1945), Thanh Thanh, Trinh Thuần (sau   1945).
- Truyện ngắn "Tôi đi học" in trong tập "Quê mẹ", xuất bản năm 1941
 
2. Đọc văn bản
 
Văn bản "Tôi đi học" là một văn bản biểu cảm xen tự sự, thuộc thể loại truyện ngắn nhưng sức hấp dẫn của nó không thể hiện qua các sự kiện, xung đột nổi bật. Người đọc sở dĩ cảm nhận được cái dư vị ngọt ngào, man mác trong tâm trạng của một cậu bé ngày đầu tiên đến trường là nhờ ngòi bút trữ tình, giàu chất thơ của tác giả. Vì vậy, khi đọc, cần chú ý:
- Theo dòng hồi tưởng của nhân vật, những cảm xúc, tâm trạng của cậu bé được diễn tả rất sinh động: sự hồi hộp, băn khoăn lo lắng, thậm chí có cả tiếng khóc, đôi chút tiếc nuối vẩn vơ, vừa náo nức vừa bỡ ngỡ,  ...
- Đọc bài văn bằng giọng điệu nhẹ nhàng, trầm lắng, chú ý những đoạn diễn tả các tâm trạng khác nhau: khi thì háo hức, khi thì hồi hộp, lúc lo âu của cậu bé cũng như của các bạn nhỏ. Những câu đối thoại của "ông đốc" cần đọc chậm rãi, khoan thai, thể hiện sự ân cần, niềm nở của những người lớn khi đón các em vào trường.
 
II. Phân tích
1...
2...
3...
 
III. Tổng kết
- Nghệ thuật...
- Nội dung...
- - - - - - - - - - - - - - -
Cho chương trình lớp 8 nha, Au cũng chỉ mới (chuẩn bị) học lớp 8 thôi
Và những ý như trên chủ yếu là dạy theo cách dạy của các cô trường Au, có thể sẽ khác nhiều so với nơi khác hoặc không đúng lắm với một vài bạn thì bỏ qua nhé, chỗ này thực chất là để cho dài chương thôi. Và (có lẽ) chỉ có mỗi chương này có nói kĩ đến bài học thôi, các chương khác sẽ không còn nữa
- - - - - - - - - - - - - - -
90' trôi qua, cả lớp im lặng không một tiếng nói, chỉ nghe tiếng soạt soạt của bút và giấy
Cạch
- Các em, buổi học kết thúc. Tiết sau là tiết Toán, chuẩn bị nhé. - Vũ Tiên nói rồi thu sách lại
- Vâng ạ - Một vài tiếng đáp lại mệt mỏi
 Nhìn lại lớp một lần, Vũ Tiên quay đi ra cửa
- Haizzz - Tiếng thở dài não nề ngay sau khi Vũ Tiên đi ra
Mà cũng phải thôi, không biết trước kia ổng dạy ở trường cũ thế nào nhưng dạy lớp S này thì chỉ cho chép, chép, chép và chép. Không cho nói một lời nào, ổng chỉ ghi bài lên bảng rồi bảo học sinh chép vào vở. Chép trên bảng xong thì lại đọc cho chép. Cứ thế thời gian trôi đi là hết một tiết học
Chỉ khổ cho bọn trẻ phải chép thôi, bây giờ gần như tay ai cũng rã rời hết ra, chán nản nằm bò ra bàn. Có Ma Kết thì có vẻ vẫn tỉnh bơ ,vì bình thường đống công việc của anh còn nhiều hơn thế nên ảnh vừa chép bài vừa làm việc luôn (người này có thể viết bằng 2 tay mà chữ vẫn đẹp). Và Kim Ngưu, cô thậm chí còn chẳng thèm chép bài cơ, vừa vào lớp là ngủ gục ra bàn. Đống bài này cô và Ma Kết đã được học hết ở nhà rồi, đến trường cũng chỉ là cái cớ, thực chất là để mở mối quan hệ xã giao hoàn hảo để phát triển cho Tập đoàn Capricornus. Ông thầy Vũ Tiên chắc cũng hiểu được phần nào nên cũng chẳng nhắc đến hai người cộng thêm việc ngồi trong góc nên mọi người cũng chẳng để ý luôn, thực là sướng mà
Cộp cộp - Tiếng giày cao gót dừng lại, trước cửa lớp là một cô gái
Cô bước vào lớp, mái tóc nâu ngắn kết hợp với bộ comple màu mận và cái kính trên sóng mũi làm cô không những nghiêm khắc nhưng vẫn trông rất trẻ trung
- Chào các em, cô là Thiên Ân, giáo viên Toán lớp S ta. - Giọng nói dịu dàng, cô nói rồi còn khuyến mãi cho nụ cười tỏa nắng thật đối lập với vẻ nghiêm khắc lúc đầu
Dưới lớp: O.O
- Các em lấy sách Toán ra nào, chúng ta sẽ học một buổi Toán đại, một buổi Toán hình cách nhau nhé. 
Dưới lớp: ...
- Lấy sách ra! - *Mặt hiện ra vài vạch đen*
- Vâng ạaaaaaaaaaaaaa! - Chán nản
- Tốt lắm - *Cười*
- - - - - - - - - - - - - - -
Lại một tiết học nữa trôi đi, cả lớp lại một lần nữa nằm bò ra bàn
- Haizzzzz - (Lại) thở dài
- Tiết sau môn gì vậy? - Bạch Dương cất tiếng hỏi
- Sinh học - Tiếng ai đó nói lại
- Hay là bày trò đi - Mắt Mã như sáng lên khi nghe thấy là tiết Sinh
Fu fu fu~ Hai tiết kia là môn chính nên không quậy được mà phải học. Mà Sinh cũng chỉ là môn phụ thôi nên có thể quậy bù rồi. Ít ra trong cái rủi còn có cái may
- Cũng được ha. Mọi người đồng ý chứ? - Sư Tử đứng dậy
- Đồng ý - Tiếng đáp lại rất to
- Còn hai cậu? - Song Tử quay sang hỏi Ma Kết và Kim Ngưu
- Không ý kiến - Ma Kết không mấy quan tâm
- Chỉ cần không liên quan đến tôi là được - Kim Ngưu lạnh lùng
- Vậy thì bắt đầu thôi. - Thiên Bình hét lên
- - - - - - - - - - - - - - -
Cạch - Cửa lớp mở ra, thầy giáo dạy Sinh bước vào lớp
Đó là một người khá trẻ, mái tóc vàng rối bù, bộ quần áo hơi xộc xệch, cái kính to bự chảng trước mắt, hình như là mới ra trường thì phải. Ngoài ra tay trái thầy còn quấn băng tùm lum, chắc là bị học sinh bắt nạt đây. Vậy thì càng tốt, phải chọc cho ổng điên lên thôi.
- ào ác em~ - Ổng vừa nói vừa ngáp một cái dài
- Anh ơi hình như anh nhầm lớpvào nhầm lớp rồi - Song Tử nhanh nhảu
- Hả??? Tôi là thầy giáo nhá mấy em! Đừng nhầm! - "Anh" nhanh chóng nói lại
- Anh có gì chứng minh anh là thầy giáo không? - Song Ngư nói
- Đây nè. Mấy em nhìn đi. - "Anh" nói rồi lôi tấm thẻ trước ngực ra
- Để tôi xem. - Sư Tử nhanh chóng dựt lấy tấm thẻ
 
- - - - - - - - - - - - - - -
Tên: Hổ Cáp
Môn dạy: Sinh học - Hóa học
Lớp: S
- - - - - - - - - - - - - - -
- Ảnh đúng là giáo viên - Sư quay xuống nói 
- Tên gì? - Bảo Bình hỏi
- Hổ Cáp
*Phụt* - Cả lớp bụm miệng cười, Ma Kết với Kim Ngưu thì hơi nhếch miệng
- Các em sao vậy? - Hổ Cáp luống cuống
- Kh...ông có...gì ạ - Nhân Mã bụm miệng cười
- Vậy thầy ngồi xuống đi ha. - Sư Tử quăng trả ông tấm thẻ rồi ngồi xuống
- Cám ơn em. - Hổ Cáp bắt lấy rồi ngồi xuống
Chợt cảm thấy bên dưới mình ươn ướt, anh nhìn xuống thì thấy nước chảy ra, ướt hết đũng quần
- Oái! - *Nhảy lên*
- Ha ha ha ha - Đám tiểu quỷ cười một tràng dài
- Các...em...s...ao..lại... - lắp bắp
- Fu fu fu ~ Anh lớn rồi mà còn tè dầm sao~ - Xử Nữ cười "râm"
- Này tôi là thầy giáo nhá! Mà tôi đâu có tè đâu, cái ghế tự dưng ướt đó chứ
- Nếu ghế ướt thì anh ngồi vào làm gì, phải tránh đi chứ sao lại ngồi vào. Chỉ có thể là anh tè ra thôi! - Nhân Mã hùng hồn đứng dậy, tay chỉ vào quần Hổ Cáp
- Em...em... - Anh nhanh chóng lấy tay che lại - Rõ ràng là do các em làm mà! - *Đỏ mặt*
- Có gì phải xấu hổ đâu, đó là chuyện bình thường khi sợ hãi mà thầy. Nếu thầy thấy sợ chúng em thì có thể đi ra. -Thiên Yết lên tiếng giảng hòa, mặt hiện lên sự tiếc nuối nhưng con mắt thì nói lên tất cả ý cười nhạo
- Các em quá lắm! - Hổ Cáp nói rồi chạy ra ngoài, mặt vẫn còn đỏ bừng
- Ha ha ha ha - (Lại) Một tràng cười vang lên
- Ôi ôi, vụ này thành công là nhờ có cậu đó. Tốt lắm. - Bạch Dương vỗ một phát mạnh vào lưng Bảo Bình làm cô suýt té ngã
- À ừ. - Bảo Bình gượng cười, ta xoa xoa tấm lưng khốn khổ của mình
- Xuống canteen đi mọi người, dù sao cũng tiết cuối rồi mà. - Nhân Mã đề nghị
- Đi ngay và luôn. - Cự Giải nói rồi kéo cả đám xuống canteen
- Em về KTX đây, chắc Hắc Bảo đang chờ em. Anh có về đấy không? - Kim Ngưu cầm cặp đứng dậy, lạnh lùng hỏi Ma Kết
- Đợi anh rồi chúng ta cùng về luôn. - Ma Kết nói, tay lướt qua đống tài liệu
- Ừ. Để em cầm đống này cho anh. - Kim Ngưu nói rồi bê đống đã làm xong lên
- Xong rồi! Đi thôi. - Ma Kết nhanh chóng cất đồ rồi cùng Kim Ngưu đi về KTX
- - - - - - - - - - - - - - -
Dưới canteen, cả bọn đang quậy phá không ngừng như bầy khỉ con, ai ai cũng thấy vui vẻ. Đã không còn khoảng cách giữa mỗi người nữa
- Làm tốt lắm. - Vũ Tiên đứng ở đằng xa, người dựa vào tường
- Hừm. Đó cũng là nhiệm vụ của tôi thôi. - Hổ Cáp đứng khoanh tay đằng sau nói, quần áo đã trở nên nghiêm chỉnh và vết "nước tiểu" đã không còn nữa
- Tôi nghĩ anh ghét dạy lớp này lắm mà? - Thiên Ân từ từ bước lại, trên môi nở nụ cười nhẹ
- Chào em Thiên Ân. - Vũ Tiên quay lại cười
- Chào chị, tiền bối. - Hổ Cáp nói rồi đưa tay ra
- Xin chào. Cậu là Hổ Cáp đúng không? Tôi đã nghe Vũ Tiên kể khá nhiều về cậu. - Đưa tay ra bắt, Thiên Ân nói 
- Vâng. Nhưng làm sao tôi có thể bằng hai tiền bối được. Vẫn phải cố gắng nhiều.
- Ừm. Mà vụ này là do anh sắp xếp đúng không Vũ Tiên? Chứ chẳng bao giờ học trò của anh có thể dính vào cái bẫy dễ dàng thế.
- Có thể nói như vậy. Mặc dù anh cũng không mấy vui vẻ khi phải dạy lớp này nhưng đằng nào nhiệm vụ cũng là nhiệm vụ thôi, không thể nào tránh được. Nhất là khi việc này do  hắn ta ép làm. - Vũ Tiên cười cười
- Hừm. Vụ này có vẻ khá nguy hiểm nên  hắn ta mới chỉ định cho anh làm. Nhưng mà chúng ta cũng không nắm rõ được động cơ của việc này nên đành phải ngậm ngùi làm thôi. - Thiên Ân khoanh tay lại
- Động cơ chẳng quan trọng. Chỉ cần tiền thưởng nhiều là được. Mà vụ này lên tới 100,000 USD đó. Chúng ta có thể sống cả đời còn lại mà không làm nghề này nữa. Quá tốt còn gì. - Vũ Tiên nói
( 1 USD ≈ 33.000 VND ==> 100.000 USD ≈ 3.300.000.000 VND / số liệu chỉ mang tính chất tham khảo và chỉ gần bằng chứ không hẳn là chính xác)
- Haizzz. Anh vẫn hám tiền như xưa. -*thở dài*
- Thiên Ân à, nếu vụ này trót lọt...thì chúng ta bỏ nghề đi. Hãy cùng anh đi ngao du khắp thế giới và sinh ra những đứa con bụ bẫm kháu khỉnh. Nhé? - *nhìn xa xăm*
- Cái đó...em... - *đỏ mặt*
- Có vẻ tôi ở đây chỉ để làm bóng đèn thôi nhỉ? - Hổ Cáp lên tiếng
- Cậu đang buồn vì còn cô đơn sao? Yên tâm đi, nếu thành công thì lập tức sẽ có cả hàng dài các cô gái nguyện làm bạn gái cậu ngay thôi. Còn bao giờ đến ngày đó thì... cần sự hợp lực giữa ba chúng ta mới có thể nhanh chóng được. - Vũ Tiên đặt tay lên vai Hổ Cáp, cười cười nói
- Cố gắng nào!
- Cố gắng!
- Ha ha ha!
"Họ rốt cuộc là ai?" - Xử Nữ núp ở gần theo dõi cuộc nói chuyện của ba người, lòng chợt thấy lo lắng
 
~o0o~
Lý lịch trích ngang
~o0o~
 
Vũ TiênEven kills the memories {Part 6} 3177051707_333367459_574_574
 
Tuổi: 25
Nghề nghiệp: Giáo viên
Gia thế: Anh là con trai của hiệu trưởng trường Zodiac, bạn trai của Thiên Ân, từng học tại và làm việc Trường đào tạo Giáo viên Perfect. Do bị cha điều về làm chủ nhiệm lớp S nên anh mới miễn cướng trở về và cũng tiện làm nhiệm vụ luôn
 
- - - - - - - - - - - - - - -
 
Thiên Ân
 Even kills the memories {Part 6} 3177051789_538486250_574_574
Tuổi: 24
Nghề nghiệp: Giáo viên
Gia thế: Cô cũng như Vũ Tiên, là giáo viên của trường Perfect. Nhưng việc cô dạy ở trường Zodiac thì lại do nhiệm vụ được giao. Thực sự thì trường Perfect chính là một Trường đào tạo sát thủ ngầm lớn nhất Thế giới. Ngôi trường này có nhiệm vụ đào tạo ra đội ngũ giáo viên tinh nhuệ nhất để đi dẹp đi những vụ bạo loạn ở các trường khác. Và việc cô, Vũ Tiên, Hổ Cáp ở đây cũng chỉ là do làm nhiệm vụ
 
- - - - - - - - - - - - - - -
 
Hổ Cáp
 Even kills the memories {Part 6} 3177051796_662999431_574_574
Tuổi: 20
Nghề nghiệp: Giáo viên
Gia thế: Học trò cưng của Vũ Tiên, anh chính là người được chọn để làm chung nhiệm vụ tại trường Zodiac. Dù còn trẻ nhưng anh luôn nằm trong đội ngũ học sinh tài giỏi nhất. Vừa mới ra trường làm giáo viên
 
- - - - - - - - - - - - - - -
 
Lảm nhảm đôi lời:
Phù cuối cùng cũng xong *Tung bông*
Lâu lắm rôi ta mới viết nhanh như vậy đó *vui sướng - ing*
Mặc dù ta biết mình vẫn còn nhiều thiếu sót nhưng cám ơn mọi người đã ủng hộ a~ (mà chẳng biết có ai đọc không nữa)
Dù biết chương này vẫn còn nhiều đối thoại và lặp từ khá nhiều nhưng ta sẽ cố gắng sửa để hài lòng độc giả *cuối đầu*Ai có nick wattpad thì ghé nhà ta chơi nha: https://www.wattpad.com/user/yon_chan