Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng NhậpShop

Share
 

 Thế giới vi sinh 12 chòm sao (chap 4)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Vierge Doan
Học sinh nhà Đất
Vierge Doan
Giới tính : Nữ
Zodiac : Virgo
Tổng số bài gửi : 383
Birthday : 02/09/1997
Join date : 07/02/2014
Thế giới vi sinh 12 chòm sao (chap 4) Empty
Bài gửiTiêu đề: Thế giới vi sinh 12 chòm sao (chap 4)   Thế giới vi sinh 12 chòm sao (chap 4) Icon_minitimeSun Feb 08, 2015 8:53 pm

Chương 4

 
Tối hôm đó, lẻ loi một mình bên trong ống nghiệm, Thiên Giải nghe thấy tiếng cãi nhau quyết liệt của Thiên Yết và Cự Giải.
 
Tiếng quát tháo của bố, và cả tiếng khóc của mẹ...
 
Với Thiên Giải, cảm giác lúc này thật xót xa làm sao.
 
Cậu rất muốn biết vì lý do gì mà hai người đã phải lớn chuyện thế này, nhưng với cậu đó chỉ là một mớ tiếng lùng bùng do âm thanh đã bị thành ống nghiệm chắn đi.
 
Nhưng rồi, bất ngờ, Thiên Giải chợt giật nảy mình khi thấy Thiên Yết vội vã bước vào phòng thí nghiệm, đập mạnh cánh cửa bỏ mặc cho bao lời nói hoà lẫn tiếng khóc của Cự Giải ở bên ngoài. Dù không nghe thấy, nhưng lời nói của mẹ lúc này mang cho cậu một cảm giác gì đó vô cùng lo sợ khi đối mặt với bố mình.
 
Nghi ngờ có chuyện gì không ổn, cậu quyết định chủ động mở lời.
 
“Bố... Bố mẹ có chuyện gì... ?”
 
“Thiên Giải, trả lời bố, con có muốn chiến đấu không ?”
 
“Tất nhiên là có, nhưng mà...”
 
“Vậy thì tốt. Bây giờ con hãy ngủ đi...”
 
Đột nhiên, dòng chất lỏng xung quanh Thiên Giải đổi sang một màu vàng khiến cậu cảm thấy toàn thân mình trở nên tê mỏi thất thường. Thiên Giải bất ngờ ngã quỵ đi. Từng sợi cơ, từng đốt xương cốt, với cậu cứ như đều đang bị tan chảy từ từ nên giờ đây, cậu thấy mình càng trông giống bị hoá thành một con búp bê vô tri vô giác. Kèm theo sự mệt mỏi đó còn có cả cơn buồn ngủ mãnh liệt, nên dù đã cố gắng gượng dậy, nhưng thị giác của cậu ngày càng rơi vào trạng thái mụ mị và choáng váng. Trong mắt cậu, Thiên Yết chỉ còn là hình ảnh lờ mờ rồi chìm vào trong bóng tối.
 
“Là hỗn hợp axit lactic và moocphin ??!!!!” – Thiên Giải cố lết người khỏi vùng hoá chất trông như một con vật bị thương nặng. Đôi mắt cậu vẫn không rời được hình bóng của bố cho đến khi ngủ lịm đi... – “Bố, bố định làm gì ?”
 
Thế nhưng, những gì mà Thiên Giải nhận được, là một sự im lặng. Thiên Yết vẫn không nói gì, mái tóc đen tuyền che đi đôi mắt nên khiến bố cậu ngày càng đáng sợ trong mắt mình...
 
“Thiên Giải, bố biết bố làm vậy là tàn nhẫn với con...”
 
Thiên Yết lấy ống kim tiêm, rút kháng thể Thiên Giải rồi tra ống vào một cỗ máy quét khổng lồ. Bên cạnh chiếc máy, chính là cơ thể ngủ say của chàng thanh niên tinh tú với mái tóc nâu hạt dẻ được đặt ngay ngắn trên bàn mổ. Phải, hình ảnh của Thiên Giải đã được Thiên Yết phóng lớn bằng hình ảnh thực thể hoá.
 
Bàn tay thô ráp của anh chạm nhẹ vào mái tóc của con trai mình mà thì thầm.
 
“Chính sai lầm của bố đã đưa con vào nguy hiểm, làm cho mẹ phải hoảng sợ vì con. Nên giờ đây, đến lúc bố sẽ sửa chữa lỗi lầm bằng cách giải phẫu và ổn định hoá nhịp tim cho con, để con có thể chiến đấu mà không bị cảm xúc chi phối.
Tiền tài, địa vị, danh vọng,... bố chẳng cần gì cả. Chỉ có gia đình ta, là quan trọng nhất với bố thôi...”
 
Và rồi, Thiên Yết lấy con dao từ trong tủ y cụ của mình, tiến hành rạch phần ngực của Thiên Giải ra...
_________________________________
 
Trong khi đó, tại một thành phố nước Mỹ xa xôi cách nửa vòng Trái đất...
 
“Cô chủ !! Tôi không nghĩ mình cầm cự bao lâu nữa đâu !!”
 
“Cố lên, E.Coli ! Bình tĩnh tiết kiệm sức !! Tôi sẽ tìm cách đưa cả hai ta khỏi đây !!”
 
Hai bóng thánh nữ đối lưng nhau, nhưng lại bị bao vây bởi một đám đông những người dật dờ cứ như xác sống...
 
E.Coli, với trang bị thiết giáp màu xanh của biển cả. Cô đã bị kiệt sức sau hàng giờ đánh bại một đội quân với số lượng vô tận. Cô chống cây trượng khổng lồ của mình xuống đất, thở dốc nhìn sang người thiếu nữ trong trang bị thiết giáp màu bạc sáng lấp lánh mà lo lắng.
 
“Cô chủ !!! Hay là để tôi xông pha mở đường...”
 
“Vớ vẩn !!! Nhất định tôi hứa ta sẽ trở về mà không ai phải chết cả !! Tôi sẽ thi triển Phong đao pháp của mình chắc sẽ ổn.”
 
Bất ngờ, E.Coli trợn mắt nhìn thấy cơ thể của người thiếu nữ vụt bay lên cao. Sắc bạch của vầng trăng hắc lên chiếc thiết giáp và lưỡi thanh kiếm khổng lồ khiến nó phát ra ánh sáng màu bạc, nổi bật cả một vùng trời.
 
Trong một phút chốc như thời gian ngừng trôi, người thiếu nữ ngoái mắt sang E.Coli mà nháy mắt cười.
 
“Với cả Coli này, đã là cộng sự, thì cứ gọi tôi Thiên Bình là được rồi.”
 
Chỉ trong tích tắc, những gì mà E.Coli kịp nhìn thấy, là một trận cuồng phong lở trời lở đất như muốn cuống phăng bất cứ thứ gì ngang qua chợt tạt qua cô. Thế nhưng, bất ngờ làm sao, cô lại không hề hấn gì, nhưng tất cả những xác sống dự tấn công hai người thì đã biến mất từ khi nào.
 
“E.Coli !!! Nhanh “tẩu” nào !!!! Khu vực này ổ virus rộng quá !!!!!!”
 
E.Coli ngoan ngoãn vâng một tiếng, rồi nhảy phốc lên cao bay theo Thiên Bình lên nóc một toà nhà cao lớn nhằm tránh kẻ thù đang lũ lượt bám theo họ ở ngoài đường phố.
 
Ngay lúc ngồi xuống nghỉ ngơi, bộ thiết giáp của Thiên Bình từ từ tan biến trong không khí, E.Coli cũng vì thế mà hoá thành một cột sáng và bay vụt vào trong túi áo blu của Thiên Bình, trở về dạng một dòng chất lỏng màu xanh trong suốt tuyệt đẹp trong ống nghiệm.
 
“Hôm nay Coli làm tốt lắm, giờ hãy nghỉ ngơi nhé !”
 
“Vâng !”
 
Đúng là vậy, ai mà ngờ rằng, thực ra nguyên hình của E.Coli lại chính là một loại vi khuẩn, nhưng lại được tiến sĩ thiên tài Thiên Bình biến hoá thành một kháng thể dạng người, trở thành chiến binh chống lại virus cùng với cô cho đến bây giờ...
 
“Nhưng mà... Thiên Bình...” – E.Coli ngượng ngùng phát âm – “Tại sao một tiến sĩ như cô lại cũng tham gia vào chiến đấu dạng kháng thể ? Tôi đã nghĩ rằng những loài vi sinh như tôi mới có thể...”
 
“Cô ngốc thật đấy !!” – Thiên Bình tinh nghịch khẽ búng tay vào ống nghiệm khiến E.Coli kêu “á” một hồi rồi tự ái nói – “Tất nhiên là vì tôi thích !! Tôi cũng chán phải ngồi một chỗ thí nghiệm rồi nên cũng muốn trực tiếp đánh nhau đấy chứ !!!”
 
Nhưng rồi, sực nhớ một chuyện, Thiên Bình nhìn xuống dòng xác sống vẫn bất lực bò lên bức tường hòng đuổi theo họ mà thở dài.
 
“E.Coli ! Chúng ta có nên về nhà không ?”
 
“Về nhà ?” – E.Coli vẫn chưa hiểu ý đồ của Thiên Bình.
 
“Phải, là trở về quê hương của ta. Nếu như bọn virus gây bệnh này đã ra ngoài thế giới hiện thực này, hai chúng ta chắc sẽ đánh trả không nổi. Chúng ta cần sự giúp đỡ của mọi người.”
 
“Có phải ý Thiên Bình là nhóm bác sĩ Hoàng đạo ?”
 
“Ừ ! Và trên hết, tôi đã từng là sếp của nhóm bọn họ...”
 
______________________________________
 
Sân bay quốc tế đông đúc người từ bốn phương đi ngang qua, nhưng sẽ chẳng ai mà không quay mắt lại nhìn hai người con gái với diện mạo xinh đẹp tuyệt trần đang chậm rãi lướt qua những quầy thủ tục xuất nhập cảnh.
 
Thiên Bình diện cho mình một chiếc đầm mỏng màu trắng ngắn đến đầu gối có ren trắng muốt, để lộ ra cặp chân mảnh mai tuyệt đẹp mà ai cũng ao ước muốn có. Mắt kính màu đỏ nổi bật cùng mái tóc bạch kim được búi một nửa trông tựa như một thiên sứ vừa giáng trần thật sự.
 
E.Coli, vì chưa quen việc thực thể hoá lâu dài, nên cô ngượng ngùng lựa cho mình một chiếc áo sơ mi trắng và váy jean màu xanh đậm chất giản dị. Cô đội một chiếc mũ vành, che đi nửa khuôn mặt của mình, mái tóc xanh dương dài mượt được thả ra nên trông cô giờ đây thu hút biết bao những ánh nhìn tò mò của người xung quanh.
 
“E.Coli này !” – Thiên Bình dúi cho E.Coli một chiếc túi được giấy tờ tuỳ thân và hộ chiếu mà cười mỉm – “Tôi vẫn thích cô có một cái tên đàng hoàng hơn là cái tên khoa học chán phèo này. Cô sẽ tên là Song Ngư nhé được chứ ? Nó vô cùng hợp với màu thiết giáp chiến đấu của cô đấy.”
 
E.Coli nghĩ, liệu có niềm vui nào hơn thế này không ?
 
Cũng đồng nghĩa từ nay trở đi, cô sẽ không bị xem là một con vi khuẩn nữa. Hơn nữa, cô đã là con người !
 
“Với lại, nhìn chúng ta cũng trạc tuổi nhau, nên hãy xem tôi như bạn bè nhé !”
 
E.Coli, với tên con người là Song Ngư, đã phải cố hết sức giấu đi hàng nước mắt hạnh phúc của mình nhưng không thể. Cô ôm chầm lấy Thiên Bình, miệng luôn nói lời cảm ơn không biết bao nhiêu lần.
 
Thiên Bình, cảm ơn cậu, vì đã cho tớ cơ hội được sống như một con người...
 
_________________________________________
 
Chiếc xe buýt chở Thiên Bình và Song Ngư chạy bon bon trên con đường ven biển mang theo một mùi mặn dễ chịu đến lòng người. Song Ngư vì hết kiên nhẫn, nên Thiên Bình và bao hành khách khác đã có một phen giật nảy mình kinh hoàng khi thấy Ngư Ngư đột nhiên thò nửa toàn bộ thân trên ra ngoài cửa sổ, hít hà liên tục trong tâm trạng sảng khoái.
 
“Trời ạ !!!!!!!! Đồ ngốc Ngư Ngư !!!!!!!! Đi vào ngay !!!!!!! Cậu muốn chết à ???? Chui đầu vào ngay !!!!!!!!!!!!!!!! Cái xe tải đang lao tới kia kìa !!!!!!!!!!!!!!!!!!”
 
Nếu có ai đó thấy Thiên Bình vừa nhảy tưng tưng vừa ấn đầu Song Ngư vào cửa sổ ắt hẳn sẽ không thể nào chịu đựng được cơn đau bụng vì cười nghiêng ngả.
 
Thời gian đầu tiên làm người của Ngư Ngư khiến mọi người bao phen đứng tim đã diễn ra như thế...
 
“Ồ ?” – Thiên Bình bất ngờ thấy hình bóng hai người quen thuộc khi chiếc xe buýt băng ngang qua bãi nghĩa trang rộng lớn. Nếu cái trí nhớ của cô không lầm, đó chính là Bạch Dương và Kim Ngưu – “Bác tài có thể cho chúng tôi xuống chỗ này chứ ?”
 
__________________________________
 
Thiên Bình và Song Ngư vội vã chạy đến hai người đang đứng lặng như tờ. Họ cũng vì thế mà nghe thấy động, ngoái mắt lại thì không thể tin được con người đang xuất hiện trước mắt mình.
 
“Kim... Kim Ngưu... ?” – Bạch Dương lay lay thân thể bất động của Kim Ngưu mà sững sờ lắp bắp – “Thiên Bình... Kia có phải là Thiên Bình không ???”
 
“Dương !!!!!!!!! Ngưu !!!!!!!!!!!!!!!! Là tớ !!! Thiên Bình đây !!!!!!!”
 
“Lạy chúa !!!! Lâu lắm rồi mới gặp cậu !!!! Cậu ở Mĩ vẫn tốt chứ ??? Cậu về hồi nào mà không nói cho tớ biết ???” – Bạch Dương không một ý thức ôm chầm lấy Thiên Bình. Chưa bao giờ Dương cảm thấy mình trở nên vui mừng như thế cả. Vì một lẽ tự nhiên, hai người đã là bạn thân từ nhỏ, nên sự việc ngoài ý muốn này đã làm cô hạnh phúc đến như thế nào.
 
Trong lúc hai người đang vui vẻ hỏi han chuyện lẫn nhau, ánh mắt của Kim Ngưu bất ngờ đập ngay vào Song Ngư nhút nhát khiến cô khẽ run sợ giật mình. Anh nhìn từ đầu đến chân Song Ngư rồi quay mắt sang Thiên Bình.
 
“Thiên Bình ! Còn kia là ai vậy ?”
 
“À đây là Song Ngư, cộng sự của tớ đấy !!” – Thiên Bình thay đổi 180 độ, khoác tay lên đôi vai nhỏ nhắc của Song Ngư mà cười hớn hở - “Mọi người cũng đừng ngạc nhiên, cậu ấy thực chất là vi khuẩn E.Coli được tớ nhân hoá thành công. Nên cậu ấy không phải là con người đâu !!!”
 
Chuyện thật như đùa... Đó là suy nghĩ của Kim Ngưu khi nhìn vào Song Ngư không hề rời một giây.
 
__________________________________
 
“Ủa mà...sao hai cậu lại ở nghĩa trang thế này ?”
 
“À hôm nay là ngày giỗ của hai người...” – Bạch Dương và Kim Ngưu ôm lấy một bó hoa màu trắng như tuyết mà từ tốn nói.
 
“Nhưng mà hai người đó là ai ??”
 
Thiên Bình cảm thấy mình bị mất đi ý thức, cô xoay người mình lại một cách khó khăn, nơi có hai ngôi mộ được xây thật đẹp trên mỏm đá hướng về biển cả.
 

Trên hai ngôi mộ đó, được khắc tên của Ma Kết và Bảo Bình...
 
piscesone
Học sinh nhà Nước
piscesone
Giới tính : Nữ
Zodiac : Pisces
Tổng số bài gửi : 61
Birthday : 19/03/2001
Join date : 11/01/2014
Thế giới vi sinh 12 chòm sao (chap 4) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Thế giới vi sinh 12 chòm sao (chap 4)   Thế giới vi sinh 12 chòm sao (chap 4) Icon_minitimeMon Feb 09, 2015 11:12 pm

Bay vào nhanh quá tí ngã vỡ mặt.
Ngư nhà em đã xuất hiện.
Vui quá được làm vi khẩn.
Cơ mà Ma Kết với Bảo Bình chết rồi là sao.
 
 

Thế giới vi sinh 12 chòm sao (chap 4)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Similar topics

-
» Thế giới vi sinh 12 chòm sao (chap 14)
» Thế giới vi sinh 12 chòm sao (chap 18)
» Thế giới vi sinh 12 chòm sao (chap 5)
» Thế giới vi sinh 12 chòm sao (chap 9)
» Thế giới vi sinh 12 chòm sao (chap 6)
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Truyện 12 chòm sao :: Lớp học văn :: Gian truyện 12 chòm sao :: Gian truyện khoa học - viễn tưởng :: Thế giới vi sinh 12 chòm sao-